Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 1-Chương 23 : Vì chính mình mà sống?

    trước sau   
Sắfmcfc mặqfqnt Bắfmcfc Ảjomtnh Điiemtnmzi dầwkcin dầwkcin mấyrvit kiêprcjn nhẫtnmzn, cấyrvit bưtsnadgufc tiếuzyvn lêprcjn mớdgufi đnsivi đnsivưtsnazwtnc hai bưtsnadgufc liềtnmzn bịmtvp mộwddwt bàjbiqn tay giữspln lạjomti ngătjhun cảwjlyn sựyxtcrjqnc đnsivwddwng củduyra y.

Chỉizsl thấyrviy khoéaxrwanioi cưtsnacvwti lạjomtnh lùoajgng củduyra Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong, hai con mắfmcft réaxrwt lạjomtnh nhìokkqn Huyềtnmzn Bámgwuo nóvhyvi: “Lãyxtco phu đnsivãyxtciydi, hôaniom nay cóvhyv hai ngưtsnacvwti ởafil đnsivâligty bọvbifn ta khôaniong thểfmsjtsnaykwpng chếuzyv Thiếuzyvu chủduyr trởafil vềtnmz, nhưtsnang cámgwuc ngưtsnaơiccoi nhớdguf cho kĩzhjr gia tộwddwc Bắfmcfc Ảjomtnh sẽsvmq khôaniong bỏmtvp qua chuyệvtdjn nàjbiqy! Cámgwuc ngưtsnaơiccoi sẽsvmq hốafili hậbevin vạjomtn phầwkcin! Lụfmsjc trưtsnaafilng lãyxtco chúrjqnng ta đnsivi!”

mgwu hốafilc mồtnmzm, cuốafili cùoajgng Bắfmcfc Ảjomtnh Điiemtnmzi cũagjang ngậbevim miệvtdjng lạjomti, hung hătjhung trừquchng mắfmcft nhìokkqn Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly, phấyrvit tay ámgwuo bưtsnadgufc theo Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong rờcvwti đnsivi.

“Ngũagja trưtsnaafilng lãyxtco, cứdbbp nhưtsna thếuzyvjbiq bỏmtvp qua cho bọvbifn hắfmcfn sao?” Bưtsnadgufc ra khỏmtvpi cửaquka, mặqfqnt mũagjai Bắfmcfc Ảjomtnh Điiemtnmzi đnsivwkciy vẻdguf khôaniong cam lòefqkng nhìokkqn chătjhum chúrjqn Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong, thầwkcin sắfmcfc cóvhyv chúrjqnt khôaniong tốafilt, nếuzyvu khôaniong phảwjlyi trưtsnadgufc khi đnsivi gia chủduyr từquchng phâligtn phóvhyv bắfmcft y nghe lờcvwti Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong thìokkq y sẽsvmq khôaniong dễgghbjbiqng bỏmtvp đnsivi nhưtsna vậbeviy.

“Thựyxtcc lựyxtcc hai ngưtsnacvwti kia khôaniong kéaxrwm chúrjqnng ta đnsivâligtu, nếuzyvu chiếuzyvn đnsivyrviu sẽsvmqtsnaykwpng bạjomti câligtu thưtsnaơiccong (cảwjly hai bêprcjn đnsivtnmzu thiệvtdjt hạjomti),” Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong lắfmcfc đnsivwkciu, con ngưtsnaơiccoi mang theo lãyxtcng mang: “Cho nêprcjn chúrjqnng ta muốafiln đnsivyrviu cũagjang phảwjlyi đnsivzwtni ngưtsnacvwti củduyra nhàjbiq kia đnsivếuzyvn, lúrjqnc đnsivóvhyv mớdgufi cóvhyv thểfmsj đnsivámgwunh bạjomti bọvbifn hắfmcfn.”

Nge vậbeviy, Bắfmcfc Ảjomtnh Điiemtnmzi trầwkcim mặqfqnc khôaniong nóvhyvi, y biếuzyvt Bắfmcfc Ảjomtnh Dưtsnaơiccong nóvhyvi hoàjbiqn toàjbiqn cóvhyv lỹmwrj, cho nêprcjn dùoajg khôaniong cam lòefqkng đnsivếuzyvn đnsivâligtu y cũagjang phảwjlyi buôaniong tha bọvbifn hắfmcfn.


rjqnc nàjbiqy ởafil phủduyrtsnadgufng quâligtn khi mọvbifi ngưtsnaafili thấyrviy gia tộwddwc Bắfmcfc Ảjomtnh rờcvwti đnsivi khôaniong khỏmtvpi thởafil ra mộwddwt hơiccoi coi nhưtsna nguy hiểfmsjm trưtsnadgufc mắfmcft đnsivãyxtc đnsivưtsnazwtnc giảwjlyi quyếuzyvt, Lam Hinh thảwjly lỏmtvpng tâligtm trạjomtng lậbevip tứdbbpc thấyrviy phíykwpa trưtsnadgufc tốafili sầwkcim vôanio lựyxtcc ngãyxtc xuốafilng.

“Hinh nhi!” Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin cảwjly kinh, vộwddwi vàjbiqng đnsivykwp lấyrviy cơicco thểfmsj Lam Hinh, lo lắfmcfng nóvhyvi: “Hinh nhi, nàjbiqng làjbiqm sao vậbeviy?”

Nghe Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin nóvhyvi Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly xoay ngưtsnacvwti lạjomti nhìokkqn thấyrviy Lam Hinh ngãyxtcjbiqo ngưtsnacvwti Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin thìokkq liềtnmzn chạjomty tớdgufi, hai ngóvhyvn tay ấyrvin lêprcjn cổokkq tay Lam Hinh, mộwddwt lámgwut sau nàjbiqng thởafil phàjbiqo nhẹbcoq nhõiydim, néaxrwt vui cưtsnacvwti lạjomti hiệvtdjn lêprcjn trêprcjn mặqfqnt.

“Cha dưtsnazwtnng, ngưtsnacvwti khôaniong cầwkcin lo lắfmcfng, mẫtnmzu thâligtn cóvhyv thai rồtnmzi, hôaniom nay bịmtvp doạjomt cho sợzwtnyxtci nêprcjn mớdgufi ngấyrvit đnsivi, nghỉizsl ngơiccoi mấyrviy ngàjbiqy làjbiqvhyv thểfmsj khoẻdguf lạjomti.”

Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin còefqkn chưtsnaa kịmtvpp hỏmtvpi sao Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly biếuzyvt y thuậbevit thìokkq bịmtvp tin vui nàjbiqy làjbiqm choámgwung vámgwung hếuzyvt cảwjly đnsivwkciu óvhyvc, trợzwtnn tròefqkn mắfmcft nhìokkqn nữspln tửaquk đnsivang làjbiqm trong lòefqkng mìokkqnh, sữsplnng sờcvwtvhyvi: “Con nóvhyvi làjbiq Hinh nhi mang thai? Cóvhyv thậbevit khôaniong vậbeviy? ta sắfmcfp đnsivưtsnazwtnc làjbiqm cha….”

tjhung theo Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin nhiềtnmzu nătjhum nhưtsna vậbeviy cũagjang cảwjlym thấyrviy vui thay cho tưtsnadgufng quâligtn, hai tay cầwkcim kiếuzyvm ôaniom quyềtnmzn, khuôanion mặqfqnt tuấyrvin túrjqn vui vẻdgufvhyvi: “Chúrjqnc mừquchng tưtsnadgufng quâligtn, chúrjqnc mừquchng tưtsnadgufng quâligtn, phu nhâligtn cóvhyv thai đnsivúrjqnng làjbiq tin mừquchng.”

“Lătjhung, ngưtsnaơiccoi đnsivem Hiêprcjn Viêprcjn Tinh Nhi đnsivưtsnaa vềtnmzokkqnh an vưtsnaơiccong phủduyr đnsivi nhưtsnang nhiws yêprcju cầwkciu củduyra ta làjbiq Huyềtnmzn thúrjqnjbiq Hoàjbiqng kim đnsivyrviy.” Thờcvwti gian dầwkcin trôanioi qua, Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly cũagjang hồtnmzi phụfmsjc lạjomti tâligtm trạjomtng bìokkqnh tĩzhjrnh, nàjbiqng nhìokkqn Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin mỉizslm cưtsnacvwti: “Cha dưtsnazwtnng, con cóvhyv việvtdjc nêprcjn đnsivi trưtsnadgufc.”

Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin sữsplnng sốafilt mộwddwt lámgwut ngẩljweng đnsivwkciu nhìokkqn bóvhyvng lưtsnang Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly rờcvwti đnsivi, nhíykwpu màjbiqy suy nghĩzhjr trong con mắfmcft lạjomti xuấyrvit hiệvtdjn tia nhu tìokkqnh.

Trong phòefqkng mùoajgi thuốafilc thoang thoảwjlyng, Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly bưtsnadgufc vàjbiqo phòefqkng nhẹbcoq nhàjbiqng đnsivóvhyvng cửaquka lạjomti, dung nhan tuyệvtdjt sắfmcfc vẫtnmzn còefqkn chúrjqnt ngâligty thơicco khôaniong kiềtnmzm chếuzyv đnsivưtsnazwtnc sựyxtcykwpch đnsivwddwng, nàjbiqng phấyrvit tay ámgwuo trưtsnadgufc mặqfqnt liềtnmzn xuấyrvit hiệvtdjn mộwddwt đnsivafilng lớdgufn chai thuốafilc, quảwjly thậbevit làjbiqm ngưtsnacvwti ta hoa mắfmcft.

“Mẫtnmzu thâligtn cũagjang đnsivãyxtc lớdgufn tuổokkqi rồtnmzi, sinh con chắfmcfc chắfmcfn sẽsvmq gặqfqnp nguy hiểfmsjm, cầwkcin phảwjlyi sửaquk dụfmsjng Thiêprcjn Linh đnsivan mớdgufi đnsivwjlym bảwjlyo an toàjbiqn, còefqkn cóvhyvykwpch Linh đnsivan trong thờcvwti gian mang thai cóvhyv thểfmsj cảwjlyi thiệvtdjn thiêprcjn phúrjqn củduyra thai nhi, ta phảwjlyi tìokkqm xem còefqkn đnsivan dưtsnazwtnc gìokkq khôaniong, đnsivúrjqnng rồtnmzi, Trúrjqnc Cơicco đnsivan vàjbiq Tẩljwey Tuỷzcpa đnsivan ngàjbiqy sau dùoajgng sẽsvmq lấyrviy, Thanh Long ngưtsnaơiccoi mau tớdgufi giúrjqnp ta tìokkqm đnsivi.”

efqkng tay loéaxrwprcjn hàjbiqo quang, Thanh Long biếuzyvn thàjbiqnh mộwddwt đnsivjomto lưtsnau quang, bay lêprcjn xàjbiq nhàjbiq trừquchng cặqfqnp mắfmcft trong veo nhưtsnatsnadgufc nhìokkqn Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly lộwddw vẻdguf nghi hoặqfqnc: “Chủduyr nhâligtn, ngưtsnacvwti bịmtvptsna rồtnmzi hảwjly? bằwkcing khôaniong sao lạjomti làjbiqm chuyệvtdjn kìokkq quámgwui nàjbiqy?”

Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly khôaniong đnsivfmsj ýzhjr đnsivếuzyvn Thanh Long tiếuzyvp tụfmsjc lụfmsjc tìokkqm đnsivafilng chai thuốafilc trưtsnadgufc mắfmcft.

“Chủduyr nhâligtn…”Thanh Long nhàjbiqo vàjbiqo ngựyxtcc Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly, nắfmcfm chặqfqnt nàjbiqng rồtnmzi hưtsnadgufng vềtnmz nhẫtnmzn Huyềtnmzn Linh héaxrwt lớdgufn: “Chu Tưtsnadgufc, ngưtsnaơiccoi mau tỉizslnh lạjomti a, chủduyr nhâligtn thậbevit sựyxtctsna rồtnmzi!”


“Phanh!” mộwddwt nắfmcfm đnsivyrvim rơiccoi xuốafilng đnsivwkciu Thanh Long, Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly liếuzyvc nhìokkqn nóvhyv sau đnsivóvhyv lạjomti tiếuzyvp tụfmsjc hưtsnadgufng vềtnmz phíykwpa chai lọvbif: “Ngưtsnaơiccoi muốafiln cho mọvbifi ngưtsnacvwti biếuzyvt sựyxtcvhyv mặqfqnt củduyra ngưtsnaơiccoi sao? Hơiccon nữsplna, ta chỉizsl giúrjqnp muộwddwi muộwddwi hoặqfqnc đnsivvtdj đnsivvtdj chuẩljwen bịmtvp mộwddwt chúrjqnt.”

Thanh Long dùoajgng đnsivanioi vuốafilt vuốafilt đnsivwkciu, hai mắfmcft đnsivtnmzm lệvtdj ngẩljweng lêprcjn lộwddw vẻdguf uỷzcpa khuấyrvit: “Gầwkcin đnsivâligty chủduyr nhâligtn rấyrvit ổokkqn nhưtsnang vửaquka rồtnmzi ngưtsnacvwti lạjomti….”

Thâligtn thểfmsj đnsivwddwt nhiêprcjn run lêprcjn Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly buôaniong bìokkqnh ngọvbifc, nếuzyvu nhưtsna Thanh Long khôaniong nóvhyvi chỉizsl sợzwtn chíykwpnh bảwjlyn thâligtn nàjbiqng cũagjang khôaniong phámgwut hiệvtdjn ra, tíykwpnh cámgwuch củduyra nàjbiqng bấyrvit tri bấyrvit giámgwuc đnsivãyxtc thay đnsivokkqi….

“Chủduyr nhâligtn, tuy rằwkcing việvtdjc vừqucha rồtnmzi khôaniong giốafilng vớdgufi việvtdjc ngưtsnacvwti hay làjbiqm nhưtsnang lạjomti châligtn thậbevit nhấyrvit,” Thanh Long quấyrvin quanh cổokkq tay Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly, đnsivwkciu rắfmcfn khẽsvmq dụfmsji vàjbiqo ngưtsnacvwti nàjbiqng, trong mắfmcft mang theo ámgwunh sámgwung xámgwun lạjomtn: “Kiếuzyvp trưtsnadgufc ngưtsnacvwti vìokkq đnsivwjlym nhiệvtdjm trọvbifng trámgwuch nêprcjn từquch nhỏmtvp đnsivãyxtc bắfmcft đnsivwkciu thàjbiqnh thụfmsjc…, mấyrviy ngưtsnacvwti chúrjqnng ta đnsivtnmzu rấyrvit đnsivau lòefqkng cho ngưtsnacvwti, chúrjqnng ta biếuzyvt rõiydi ngưtsnacvwti cốafil chấyrvip nhấyrvit cứdbbp éaxrwp buộwddwc bảwjlyn thâligtn mìokkqnh, nhưtsnang ởafil kiếuzyvp nàjbiqy khôaniong cóvhyv Dạjomt gia, khôaniong cóvhyv chứdbbpc trámgwuch, ta thậbevit hy vọvbifng chủduyr nhâligtn cóvhyv thểfmsj sốafilng vìokkq chíykwpnh mìokkqnh.”

okkq chíykwpnh mìokkqnh màjbiq sốafilng? Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly nởafil nụfmsjtsnacvwti nhàjbiqn nhạjomtt nhưtsnang lạjomti khôaniong trătjhu lờcvwti, nhẹbcoq nhàjbiqng xoa đnsivwkciu Thanh Long thởafiljbiqi nóvhyvi: “Thanh Long, ta hiểfmsju rõiydi lờcvwti ngưtsnaơiccoi nóvhyvi, ta cũagjang biếuzyvt cámgwuc ngưtsnaơiccoi luôanion quan tâligtm tớdgufi ta, chỉizsljbiq mọvbifi việvtdjc đnsivtnmzu khôaniong nhưtsna chúrjqnng t among muốafiln, đnsivi thôanioi, ta phảwjlyi xem xem mẫtnmzu thâligtn ta thếuzyvjbiqo rồtnmzi.”

Thanh Long trừquchng mắfmcft nhìokkqn sau đnsivóvhyv vẫtnmzn biếuzyvn thàjbiqnh chiếuzyvc vòefqkng quấyrvin vàjbiqo cổokkq tay Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly. Chậbevim rãyxtci bưtsnadgufc vàjbiqo phòefqkng Lam Hinh, Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly liềtnmzn cảwjlym nhậbevin mộwddwt khíykwp tứdbbpc bấyrvit thưtsnacvwtng, chỉizsl thấyrviy Lam Hinh đnsivãyxtc tỉizslnh rúrjqnc đnsivwkciu vàjbiqo ngựyxtcc Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin, thấyrviy Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly lậbevip tứdbbpc hámgwu miệvtdjng muốafiln nóvhyvi gìokkq đnsivóvhyv nhưtsnang lạjomti thôanioi.

“Hinh nhi, vẫtnmzn nêprcjn đnsivfmsj ta nóvhyvi,” Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin vỗeksd vỗeksd vai Lam Hinh, tựyxtca nhưtsna muốafiln trấyrvin an nàjbiqng ta, khuôanion mặqfqnt anh tuấyrvin lộwddw vẻdguf nhu tìokkqnh dàjbiqo dạjomtt.

Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly khẽsvmq cau màjbiqy, cấyrvit bưtsnadgufc vàjbiqo hỏmtvpi: “Cha dưtsnazwtnng, hai ngưtsnacvwti cóvhyv chuyệvtdjn gìokkq muốafiln nóvhyvi vớdgufi con sao?”

“Tiểfmsju Ly nhi, cha dưtsnazwtnng vàjbiq mẹbcoq con đnsivãyxtc thưtsnaơiccong lưtsnazwtnng qua,” Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin ngẩljweng đnsivwkciu, con mắfmcft đnsiven nhìokkqn Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly: “Điiemdbbpa béaxrwjbiqy chúrjqnng ta khôaniong cóvhyv ýzhjr đnsivmtvpnh giữspln lạjomti.”

“Cámgwui gìokkq?” Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly cảwjly kinh, nàjbiqng rõiydijbiqng biếuzyvt đnsivưtsnazwtnc Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin rấyrvit mong chờcvwt đnsivdbbpa con nàjbiqy, sao cóvhyv thểfmsj lựyxtca chọvbifn buôaniong tay? Nhưtsna hiểfmsju đnsivưtsnazwtnc nghi hoặqfqnc trong lòefqkng Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly, Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin mỉizslm cưtsnacvwti: “Ta vàjbiq Hinh nhi còefqkn cóvhyv con nữsplna làjbiq đnsivduyr rồtnmzi, tuy con khôaniong phảwjlyi làjbiq con gámgwui ruộwddwt củduyra ta nhưtsnang ta sẽsvmqoajgng Hinh nhi yêprcju thưtsnaơiccong con, cho nêprcjn chúrjqnng ta…”

“Cha dưtsnazwtnng,” Nghe vậbeviy, Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly mớdgufi chợzwtnt hiểfmsju ra cóvhyv chúrjqnt cảwjlym đnsivwddwng nhưtsnang vẫtnmzn khôaniong chấyrvip nhậbevin chuyệvtdjn họvbif vừqucha nóvhyvi: “Cóvhyv phảwjlyi hai ngưtsnacvwti hiểfmsju lầwkcim chuyệvtdjn gìokkq rồtnmzi khôaniong? Con vừqucha rờcvwti đnsivi làjbiqokkqvhyv chuyệvtdjn khôaniong thểfmsj ngờcvwt hai ngưtsnacvwti lạjomti hiểfmsju lầwkcim.”

“Thìokkq ra làjbiq thếuzyv, ta còefqkn tưtsnaafilng rằwkcing…”Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin lộwddw vẻdguf mặqfqnt đnsivãyxtc hiểfmsju, ôanion hoàjbiq nhìokkqn Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly: “Tiểfmsju Ly nhi, con đnsivafili vớdgufi chúrjqnng ta rấyrvit quan trọvbifng, bởafili vậbeviy ta rấyrvit đnsivfmsjligtm đnsivếuzyvn tâligtm trạjomtng củduyra con, nếuzyvu con đnsivãyxtcvhyvi thếuzyv thìokkq liềtnmzn giữspln đnsivdbbpa béaxrwjbiqy lạjomti.”

Dạjomt Nhưtsnazwtnc Ly nhẹbcoq nhàjbiqng thởafil ra, đnsivi vềtnmz phíykwpa trưtsnadgufc nắfmcfm chặqfqnt tay Bắfmcfc Ảjomtnh Thầwkcin vàjbiq Lam Hinh, lờcvwti nóvhyvi kiêprcjn đnsivmtvpnh: “Cha dưtsnazwtnng, mẫtnmzu thâligtn, yêprcjn tâligtm đnsivi, con cũagjang sẽsvmqoajgng hai ngưtsnacvwti yêprcju thưtsnaơiccong hàjbiqi tửaqukjbiqy, hơiccon nữsplna con cóvhyv thểfmsj cho nóvhyv hếuzyvt thảwjlyy nhữsplnng đnsiviềtnmzu nóvhyv muốafiln.”

okkq chíykwpnh mìokkqnh màjbiq sốafilng? Xem ra đnsivafili vớdgufi nàjbiqng màjbiqvhyvi vẫtnmzn cóvhyv chúrjqnt khóvhyv khătjhun. Chỉizsljbiqafil kiếuzyvp nàjbiqy nàjbiqng cóvhyv quámgwu nhiềtnmzu chuyệvtdjn phảwjlyi lo, nóvhyvi khôaniong chừquchng nàjbiqng khôaniong thểfmsj giốafilng thiếuzyvu nữsplnokkqnh thưtsnacvwtng ngâligty thơicco trong sámgwung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.