Thiên Ảnh

Quyển 2-Chương 72 : Lải nhải lúc chia tay

    trước sau   
Dịhrrcch: NAMKHA

A Thổzdve bịhrrcn rịhrrcn nhìheban Dịhrrcch Hâdhqfn nhưevjzng vẫbbiln trốgfsvn kĩkfgy sau Lụnykec Trầgohun, xem ra nógpqw đudmzãaqix quyếevjzt đudmzi theo hắparen.

Lụnykec Trầgohun thờfetzcjgbi bảhrrco vớvduai A Thổzdve: “Nàcjgby! Chógpqw đudmzgohun, ta nógpqwi cho màcjgby biếevjzt, màcjgby đudmzi theo nàcjgbng thìheba sau nàcjgby ngàcjgby nàcjgbo cũtqgbng sung sưevjzvduang chẳgenwng lo ăhrrcn uốgfsvng; màcjgby màcjgb theo ta thìheba sẽvycg khôjqdfng tốgfsvt đudmzgmmkp gìheba đudmzâdhqfu, khôjqdfng chừwrvfng lúfetzc nàcjgbo đudmzógpqwbbiln chếevjzt ởhpbvfetzi rừwrvfng hoang dãaqix đudmzógpqw.”

“Đvkkaúfetzng, đudmzúfetzng!” Dịhrrcch Hâdhqfn nhiệtzxlt tìhebanh vừwrvfa hôjqdf vừwrvfa nhìheban A Thổzdve.

A Thổzdve khôjqdfng nhìheban lạyzqhi Dịhrrcch Hâdhqfn màcjgb cứcjhx vẫbbily đudmzuổzdvei ngógpqwng Lụnykec Trầgohun.

“Màcjgby..Màcjgby đudmzúfetzng làcjgb con chógpqw đudmzgohun!” Dịhrrcch Hâdhqfn bịhrrc chọfmnpc tứcjhxc đudmzếevjzn mứcjhxc khôjqdfng nógpqwi nổzdvei thàcjgbnh lờfetzi. Xem ra nàcjgbng thựilfhc sựilfh khôjqdfng nỡwsat xa rờfetzi A Thổzdve đudmzãaqix sớvduam chiềurudu ởhpbv chung mấcnqoy ngàcjgby nay nêrhdkn hốgfsvc mắparet đudmzãaqix đudmztmdj bừwrvfng lêrhdkn.


Sau đudmzógpqw hai ngưevjzfetzi mộcdkkt chógpqw mấcnqot khoảhrrcng nửcorqa chézmean tràcjgb đudmzveov đudmzi từwrvf eo đudmzcnqot Dưevjzcjgbc Hổzdve ra ngoàcjgbi, nhưevjzng mặitnzc cho Dịhrrcch Hâdhqfn nógpqwi rákzxanh miệtzxlng thìheba A Thổzdve vẫbbiln khôjqdfng hềurud đudmzcdkkng lòbbilng.

Đvkkaếevjzn cùrcqxng, Dịhrrcch Hâdhqfn cũtqgbng đudmzàcjgbnh tuyệtzxlt vọfmnpng tạyzqhm biệtzxlt Lụnykec Trầgohun. Lúfetzc biệtzxlt ly nàcjgbng còbbiln than thởhpbv vớvduai hắparen: “Lụnykec đudmzyzqhi ca, sau nàcjgby A Thổzdve giao cho huynh, huynh nhấcnqot đudmzhrrcnh phảhrrci..”

“Đvkkaơstixi ta đudmzógpqwi thìheba sẽvycg nấcnqou nógpqwrhdkn ăhrrcn!” Lụnykec Trầgohun cựilfhc kìhebahebanh tĩkfgynh nógpqwi lạyzqhi Dịhrrcch Hâdhqfn.

Dịhrrcch Hâdhqfn trợcjgbn mắparet hákzxa mồtqgbm ngâdhqfy ngốgfsvc giâdhqfy lákzxat rồtqgbi lắparep bắparep: “Huynh, huynh nógpqwi gìheba vậcnqoy?”

Lụnykec Trầgohun thảhrrcn nhiêrhdkn đudmzákzxap: “Ta vốgfsvn khôjqdfng đudmzhrrcnh nuôjqdfi chógpqw, ngàcjgby đudmzógpqw cứcjhxu nógpqwtqgbng chỉyzqhhebajqdf quákzxa kiêrhdkn trìheba. Ta khôjqdfng bảhrrco nógpqw theo ta, nhưevjzng nếevjzu nógpqw cứcjhx muốgfsvn đudmzi theo thìhebarcqx ta cógpqw nấcnqou nógpqwrhdkn ăhrrcn thìhebatqgbng khôjqdfng cógpqw vấcnqon đudmzurudheba phảhrrci khôjqdfng?”

“Cógpqw vấcnqon đudmzurud!” Dịhrrcch Hâdhqfn gấcnqop gákzxap hôjqdfrhdkn rồtqgbi dùrcqxng gưevjzơstixng mặitnzt nhưevjz đudmzưevjza đudmzákzxam nógpqwi: “Lụnykec đudmzyzqhi ca, A Thổzdve đudmzákzxang thưevjzơstixng nhưevjz vậcnqoy, huynh đudmzwrvfng ăhrrcn nógpqw, thảhrrcgpqw đudmzi đudmzi..”

Lụnykec Trầgohun thấcnqoy bộcdkk dạyzqhng đudmzógpqw củuruda nàcjgbng thìhebatqgbng bậcnqot cưevjzfetzi, đudmztqgbng thờfetzi còbbiln cảhrrcm thấcnqoy trong lòbbilng bỗtzxlng cógpqw đudmzôjqdfi phầgohun ấcnqom ákzxap. Dịhrrcch Hâdhqfn vẫbbiln còbbiln íjwmft tuổzdvei, hơstixn nữnmgla xem thựilfhc sựilfh luôjqdfn đudmzưevjzcjgbc nuôjqdfng chiềurudu từwrvfzmea đudmzếevjzn giờfetzrhdkn quákzxa đudmzơstixn thuầgohun. Chỉyzqh khôjqdfng rõwylx sao nhàcjgbcjgbng lạyzqhi dákzxam đudmzveov mộcdkkt côjqdfkzxai chưevjza trảhrrci sựilfh đudmzfetzi nhưevjz thếevjz tớvduai nơstixi nguy hiểveovm nhưevjzrcqxng đudmzcnqot Mêrhdk Loạyzqhn nàcjgby…

Lụnykec Trầgohun hơstixi ngơstix ngẩlapon, lôjqdfng màcjgby cũtqgbng chợcjgbt nhíjwmfu, sau đudmzógpqw quan sákzxat thậcnqot kĩkfgy lạyzqhi Dịhrrcch Hâdhqfn. Dịhrrcch Hâdhqfn bịhrrc hắparen nhìheban nhưevjz vậcnqoy thìhebastixi hoảhrrcng loạyzqhn lùrcqxi lạyzqhi rồtqgbi bảhrrco: “Lụnykec đudmzyzqhi ca, huynh làcjgbm sao vậcnqoy?”

Lụnykec Trầgohun e hècjnsm rồtqgbi đudmzákzxap: “Côjqdf khôjqdfng lézmean trốgfsvn đudmzi màcjgb khôjqdfng bákzxao cho gia đudmzìhebanh biếevjzt đudmzcnqoy chứcjhx?”

Dịhrrcch Hâdhqfn giậcnqot mìhebanh, gưevjzơstixng mặitnzt xinh đudmzgmmkp cũtqgbng đudmztmdj bừwrvfng lêrhdkn, xem ra đudmzákzxap ákzxan đudmzãaqix khôjqdfng cầgohun nógpqwi nữnmgla rồtqgbi.

Lụnykec Trầgohun lắparec đudmzgohuu bảhrrco: “Bỏtmdj đudmzi, cũtqgbng khôjqdfng phảhrrci chuyệtzxln gìheba liêrhdkn quan tớvduai ta. Chúfetzng ta cũtqgbng đudmzãaqix quen biếevjzt mộcdkkt hồtqgbi, côjqdf sau nàcjgby cẩlapon thậcnqon hơstixn đudmzi, đudmzwrvfng chạyzqhy loạyzqhn nữnmgla.”

Dịhrrcch Hâdhqfn cúfetzi đudmzgohuu nhưevjz nghĩkfgy tớvduai gìheba đudmzógpqwrhdkn đudmztmdj mắparet nógpqwi: “Muộcdkki biếevjzt rồtqgbi, lầgohun nàcjgby trởhpbv vềurud muộcdkki nhấcnqot đudmzhrrcnh sẽvycg xin lỗtzxli cha mẹgmmk. Hơstixn nữnmgla… hơstixn nữnmgla muộcdkki còbbiln làcjgbm liêrhdkn lụnykey Hàcjgbn sưevjz thúfetzc vàcjgbcjgbevjz huynh, nếevjzu khôjqdfng phảhrrci do ta thìheba họfmnp đudmzãaqix…”

“Nàcjgby!” Lụnykec Trầgohun đudmzcdkkt nhiêrhdkn ngắparet lờfetzi nàcjgbng rồtqgbi nhíjwmfu màcjgby dặitnzn: “Côjqdfgpqwi bậcnqoy nógpqwi bạyzqhheba đudmzógpqw? Họfmnp chếevjzt thìheba liêrhdkn quan gìheba tớvduai côjqdf?”


Dịhrrcch Hâdhqfn cắparen môjqdfi ngạyzqhi ngầgohun nógpqwi: “Làcjgb do đudmzyzqho hạyzqhnh củuruda muộcdkki thấcnqop kézmeam nêrhdkn khi bịhrrc Hắparec Sàcjgbi Cẩlapou bao vâdhqfy khôjqdfng thểveov giúfetzp bọfmnpn họfmnp chúfetzt nàcjgbo, thếevjzrhdkn…”

“Nógpqwi bậcnqoy nógpqwi bạyzqh!” Lụnykec Trầgohun xìhebatqgbi khinh thưevjzfetzng rồtqgbi nhìheban côjqdfkzxai ấcnqoy nhưevjz nhìheban mộcdkkt kẻemcz đudmzgohun: “Côjqdfgpqw đudmzgohun quákzxa khôjqdfng vậcnqoy? Chuyệtzxln nàcjgby khôjqdfng liêrhdkn quan gìheba tớvduai côjqdf, đudmzâdhqfy làcjgb lầgohun đudmzgohuu tiêrhdkn côjqdf tớvduai vùrcqxng đudmzcnqot Mêrhdk Loạyzqhn, Hàcjgbn Nam Tốgfsvcjgbcjgbevjzơstixng lạyzqhi làcjgb đudmztzxl tửcorqjqdfn Luâdhqfn cógpqw đudmzyzqho hạyzqhnh lẫbbiln kinh nghiệtzxlm trảhrrci đudmzfetzi, lo cho côjqdf khôjqdfng phảhrrci làcjgb chuyệtzxln thiêrhdkn kinh đudmzhrrca nghĩkfgya hay sao? Hôjqdfm đudmzógpqwstixi vàcjgbo hoàcjgbn cảhrrcnh ấcnqoy khôjqdfng phảhrrci do hai têrhdkn kézmeam cỏtmdji đudmzógpqw sai lầgohum hay sao?”

Hắparen cưevjzfetzi lạyzqhnh rồtqgbi tiếevjzp tụnykec nógpqwi: “Càcjgbng khôjqdfng nógpqwi đudmzếevjzn khi lúfetzc mặitnzt trờfetzi lặitnzn ta đudmzãaqix mấcnqoy lầgohun cảhrrcnh bákzxao bọfmnpn họfmnp, côjqdfbbiln trẻemcz khôjqdfng biếevjzt chuyệtzxln thìheba thôjqdfi đudmzi, thếevjzcjgb hai gãaqix đudmzàcjgbn ôjqdfng kia lạyzqhi bịhrrc lợcjgbi íjwmfch che mắparet nêrhdkn cógpqw chếevjzt cũtqgbng đudmzákzxang, làcjgb họfmnp liêrhdkn lụnykey côjqdf, cógpqw hiểveovu khôjqdfng?”

Dịhrrcch Hâdhqfn hơstixi môjqdfng lung rồtqgbi rụnyket rècjnsgpqwi: “Làcjgb vậcnqoy sao…”

Lụnykec Trầgohun đudmzákzxap: “Đvkkaúfetzng làcjgb nhưevjz thếevjz. Dịhrrcch Hâdhqfn nàcjgby, ta cógpqwgpqwi vớvduai côjqdf rồtqgbi, côjqdfgpqwdhqfm đudmzhrrca thiệtzxln lưevjzơstixng làcjgb chuyệtzxln tốgfsvt, nhưevjzng nếevjzu khôjqdfng phâdhqfn biệtzxlt đudmzưevjzcjgbc đudmzúfetzng sai, cákzxai gìhebatqgbng tựilfhkzxan trákzxach bảhrrcn thâdhqfn mìhebanh sai thìheba khôjqdfng phảhrrci thiệtzxln lưevjzơstixng nữnmgla đudmzâdhqfu.”

Dịhrrcch Hâdhqfn bịhrrc hắparen dạyzqhy bảhrrco thìheba chỉyzqh biếevjzt cúfetzi đudmzgohuu đudmztmdj mặitnzt. Nàcjgbng lézmean lúfetzt nhìheban hắparen rồtqgbi thấcnqop thỏtmdjm khẽvycg khàcjgbng: “Vậcnqoy, vậcnqoy làcjgbheba?”

Lụnykec Trầgohun bựilfhc mìhebanh nógpqwi: “Làcjgb ngu!”

****

Lờfetzi nêrhdkn nógpqwi thìheba đudmzãaqixgpqwi xong; nhưevjzng chógpqwrhdkn đudmzi thìheba lạyzqhi nhấcnqot quyếevjzt khôjqdfng đudmzi.

Khôjqdfng thểveovcjgbm gìheba vớvduai A Thổzdverhdkn Dịhrrcch Hâdhqfn đudmzàcjgbnh phảhrrci vẫbbily tay từwrvf biệtzxlt Lụnykec Trầgohun vàcjgb con chógpqw.

Khi chia tay, nàcjgbng còbbiln căhrrcn dặitnzn xen lẫbbiln khẩlapon cầgohuu Lụnykec Trầgohun hai chuyệtzxln. Thứcjhx nhấcnqot, mong hắparen ngàcjgbn vạyzqhn lầgohun đudmzwrvfng ăhrrcn A Thổzdve bởhpbvi nógpqw quảhrrc thựilfhc rấcnqot biếevjzt đudmziềurudu, hơstixn nữnmgla lạyzqhi còbbiln cógpqw duyêrhdkn vớvduai hai ngưevjzfetzi họfmnp, nếevjzu ăhrrcn nógpqw thìheba nhấcnqot đudmzhrrcnh sẽvycg gặitnzp bákzxao ứcjhxng; thứcjhx hai, Lụnykec đudmzyzqhi ca nếevjzu sau nàcjgby cógpqwstix hộcdkki thìheba nhấcnqot đudmzhrrcnh phảhrrci lêrhdkn Côjqdfn Luâdhqfn Sơstixn tìhebam nàcjgbng. Dùrcqx sao cứcjhx lang thang ởhpbvrcqxng đudmzcnqot Mêrhdk Loạyzqhn nàcjgby cũtqgbng quákzxa nguy hiểveovm, khôjqdfng bằnbkvng đudmzveovcjgbng cầgohuu xin cha mẹgmmkcjgbevjz phụnyke giúfetzp hắparen tim mộcdkkt châdhqfn đudmztzxl tửcorq tạyzqhp dịhrrcch ởhpbv trêrhdkn Côjqdfn Luâdhqfn màcjgb sốgfsvng, vừwrvfa an toàcjgbn lạyzqhi còbbiln cógpqw mặitnzt mũtqgbi, hơstixn nữnmgla, đudmzwrvfng quêrhdkn mang A Thổzdve tớvduai tìhebam nàcjgbng…

“Biếevjzt rồtqgbi, biếevjzt rồtqgbi..” Lụnykec Trầgohun dùrcqx đudmzãaqix quákzxa quen trầgohun thếevjz nhưevjzng lúfetzc nàcjgby cũtqgbng chẳgenwng chịhrrcu nổzdvei thiếevjzu nữnmglcnqoy lảhrrci nhảhrrci cầgohuu xin nêrhdkn đudmzàcjgbnh nógpqwi: “Ta sẽvycg khôjqdfng ăhrrcn con thổzdve cẩlapou nàcjgby, cùrcqxng lắparem làcjgb khôjqdfng đudmzveov ýjqdf tớvduai nógpqwi làcjgb đudmzưevjzcjgbc chứcjhxheba. Khôjqdfng còbbiln sớvduam nữnmgla, côjqdf mau đudmzi đudmzi..”

“Gâdhqfu gâdhqfu gâdhqfu gâdhqfu…” A Thổzdve nằnbkvm cạyzqhnh Lụnykec Trầgohun cũtqgbng đudmzúfetzng lúfetzc sủuruda lêrhdkn tiễhmrdn Dịhrrcch Hâdhqfn.

Dịhrrcch Hâdhqfn gậcnqot đudmzgohuu nhưevjzng trong lòbbilng vẫbbiln còbbiln chúfetzt vấcnqon vưevjzơstixng. Nàcjgbng vốgfsvn chưevjza từwrvfng gặitnzp bao nhiêrhdku sắparec thákzxai củuruda thêrhdk nhâdhqfn nêrhdkn sau mấcnqoy ngàcjgby gắparen bógpqw vớvduai Lụnykec Trầgohun vàcjgb A Thổzdve thìhebatqgbng cógpqwcjgbi phầgohun tìhebanh nghĩkfgya. Nàcjgbng mộcdkkt bưevjzvduac quay đudmzgohuu, hai bưevjzvduac vẫbbily tay, cứcjhx thếevjz chậcnqom rãaqixi rờfetzi khỏtmdji Lụnykec Trầgohun đudmzveov đudmzi vềurud phíjwmfa trưevjzvduac.

Lụnykec Trầgohun vàcjgb A Thổzdvewylxi theo nàcjgbng rồtqgbi dầgohun dầgohun, mắparet ngưevjzfetzi vàcjgb mắparet chógpqw đudmzcdkkt nhiêrhdkn trởhpbvrhdkn quákzxai lạyzqh.

“Họfmnp nhấcnqot đudmzhrrcnh cũtqgbng khôjqdfng nỡwsat xa ta…” Dịhrrcch Hâdhqfn nghĩkfgy vậcnqoy trong lòbbilng nêrhdkn cũtqgbng thấcnqoy lòbbilng ấcnqom lạyzqhi, nàcjgbng bỗtzxlng thấcnqoy ngưevjzcjgbng ngừwrvfng nêrhdkn bưevjzvduac châdhqfn cũtqgbng dầgohun chậcnqom đudmzi. Ngay khi đudmzógpqwcjgbng chợcjgbt nghe thấcnqoy đudmznbkvng sau cógpqw tiếevjzng Lụnykec Trầgohun chákzxan nảhrrcn hôjqdfrhdkn: “Nàcjgby!”

“Sao vậcnqoy?” Dịhrrcch Hâdhqfn xoay ngưevjzfetzi nhìheban lạyzqhi Lụnykec Trầgohun.

“Côjqdf đudmzi ngưevjzcjgbc đudmzưevjzfetzng rồtqgbi!”

Dịhrrcch Hâdhqfn nhưevjzgpqwa đudmzákzxa đudmzcjhxng yêrhdkn lạyzqhi. Sau đudmzógpqwcjgbng mớvduai quan sákzxat chung quanh thìheba nhậcnqon ra mìhebanh thựilfhc sựilfh đudmzãaqix quay vềurud eo đudmzcnqot Dưevjzcjgbc Hổzdve mộcdkkt trưevjzcjgbng từwrvf bao giờfetz rồtqgbi.

Ngay sau đudmzógpqwcjgbng hézmeat to lêrhdkn, đudmztqgbng thờfetzi lấcnqoy tay bụnykem mákzxa vớvduai mắparet lạyzqhi chứcjhx khôjqdfng dákzxam nhìheban Lụnykec Trầgohun vàcjgb A Thổzdve thêrhdkm rồtqgbi vộcdkki vàcjgbng chạyzqhy nhưevjz bay vềurud đudmznbkvng xa.

Thoang thoákzxang còbbiln cógpqw tiếevjzng Lụnykec Trầgohun từwrvf khoảhrrcng đudmzcnqot đudmznbkvng sau vang lêrhdkn nhưevjz đudmzang nógpqwi vớvduai con chógpqwrhdkn cạyzqhnh,

“A Thổzdvecjgby, khôjqdfng ngờfetzbbiln cógpqw ngưevjzfetzi đudmzgohun hơstixn màcjgby đudmzcnqoy!”

“Gâdhqfu gâdhqfu gâdhqfu..” A Thổzdverhdku to nhưevjz đudmzang khógpqw chịhrrcu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.