Thê Vi Thượng

Chương 88 : Rừng đào

    trước sau   
Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh vẫjyzon ởutfi kinh thàfjvwnh thầhwuin thầhwuin bíwjugwjug, theo lờjmngi Hábtaech đpoccdrnqi đpoccao thìfckc mấweeky ngàfjvwy nay gãytve vẫjyzon đpocci sớbmbim vềpocc trễxjcz khôirbxng biếhrhjt làfjvw đpocci đpoccâtqtuu. Cảcuctnh Thiềpoccu giụbvdbc gãytve đpocci mau mau thìfckcytve cứirbx ra sứirbxc khưiezhbmbic từcwsh.

“Ngưiezhơweeki xábtaec đpoccgzssnh ngưiezhjmngi kia làfjvw Hoàfjvwi Nam Vưiezhơweekng?” Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl nghe đpoccưiezhaamfc tin nàfjvwy thìfckc nhíwjugu màfjvwy hỏaczsi lạdrnqi.

“Tấweekt nhiêunbvn làfjvw thiêunbvn châtqtun vạdrnqn xábtaec,” ngưiezhjmngi nóweeki chuyệvfgyn còsqann mặrjuic triềpoccu phụbvdbc đpoccang đpoccirbxng ởutfi khúipylc ngoặrjuit hàfjvwnh lang trong cung nhỏaczs giọgbhfng nóweeki vớbmbii Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl, “Hôirbxm qua hắxjczn tựjmngfckcnh tớbmbii cửipyla, liêunbvn lạdrnqc đpoccãytve nhiềpoccu năeydfm nhưiezh vậmuiiy, vi thầhwuin cóweek thểutfibtaec đpoccgzssnh đpoccóweek chíwjugnh làfjvw Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh.”

Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl đpocccucto mắxjczt, “Bâtqtuy giờjmng hắxjczn ởutfi đpoccâtqtuu?”

“Cábtaei nàfjvwy vi thầhwuin khôirbxng biếhrhjt,” ngưiezhjmngi nọgbhfweek chúipylt khóweek xửipyl, Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh luôirbxn cẩkqtvn thậmuiin, ngay cảcuct thuộunbvc hạdrnqtqtum phúipylc cũkngwng cóweek khi khôirbxng biếhrhjt hàfjvwnh tung củkvwha gãytve, “Nhưiezhng màfjvw hắxjczn nóweeki vớbmbii vi thầhwuin rằmeczng mấweeky ngàfjvwy nay đpoccpoccu ởutfi kinh thàfjvwnh, nếhrhju cóweek việvfgyc muốaxpbn tìfckcm thìfckc tớbmbii Tửipylu Tiêunbvn Lâtqtuu trong thàfjvwnh lưiezhu lạdrnqi tin nhắxjczn.”

Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl nghe vậmuiiy lậmuiip tứirbxc suy tíwjugnh kếhrhj hoạdrnqch, chuyệvfgyn Hoàfjvwi Nam Vưiezhơweekng chưiezha đpoccưiezhaamfc tuyêunbvn triệvfgyu đpoccãytve tựjmng ýtxfefjvwo kinh, nếhrhju bắxjczt đpoccưiezhaamfc hắxjczn sẽobvr lậmuiip đpoccdrnqi côirbxng. Tuy khôirbxng phảcucti làfjvw tộunbvi gìfckc lớbmbin nhưiezhng phụbvdb hoàfjvwng đpoccang lo khôirbxng tìfckcm đpoccưiezhaamfc nhưiezhaamfc đpocciểutfim củkvwha hắxjczn, lúipylc nàfjvwy lạdrnqi hốaxpbi lộunbv quan viêunbvn mộunbvt mìfckcnh vàfjvwo kinh mưiezhu đpoccirbxtqtuy rốaxpbi, bằmeczng chứirbxng rõtnsqfjvwnh ràfjvwnh chíwjugnh làfjvw mộunbvt cơweek hộunbvi tốaxpbt. Vìfckc thếhrhj xoay ngưiezhjmngi đpocci đpoccếhrhjn ngựjmng thưiezh phòsqanng.


“Ngưiezhơweeki vàfjvwo kinh rốaxpbt cuộunbvc làfjvw muốaxpbn làfjvwm gìfckc hảcuct?” Cảcuctnh Thiềpoccu nhìfckcn Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh đpoccaxpbi diệvfgyn đpoccang nhàfjvwn nhãytve phẩkqtvm rưiezhaamfu, chỉkngw cảcuctm thấweeky gâtqtun xanh nổsqani đpocchwuiy trêunbvn trábtaen.

Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nhìfckcn Cảcuctnh Thiềpoccu sắxjczp hếhrhjt chịgzssu nổsqani màfjvw vung quyềpoccn, chậmuiim rãytvei nóweeki mộunbvt câtqtuu, “Giảcucti sầhwuiu tưiezhơweekng tưiezh a.”

“Nóweeki bậmuiiy bạdrnq,” Cảcuctnh Thiềpoccu trừcwshng mắxjczt, “Nóweeki mau, rốaxpbt cuộunbvc ngưiezhơweeki muốaxpbn làfjvwm gìfckc?”

“Ta tốaxpbt xấweeku gìfckckngwng làfjvw đpoccdrnqi ca ngưiezhơweeki, khôirbxng tôirbxn kíwjugnh mộunbvt chúipylt đpoccưiezhaamfc àfjvw?” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh đpoccmuiip chévdlqn xuốaxpbng bàfjvwn, cảcuct giậmuiin nóweeki.

“Ngưiezhơweeki cũkngwng biếhrhjt mìfckcnh làfjvw đpoccdrnqi ca ta a, còsqann luôirbxn nhòsqanm ngóweek Quâtqtun Thanh! “ Cảcuctnh Thiềpoccu cũkngwng đpoccmuiip chévdlqn xuốaxpbng bàfjvwn, càfjvwng nóweeki càfjvwng giậmuiin.

Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng bưiezhng vàfjvwi túipyli đpoccirbx kho đpocci qua rừcwshng đpoccàfjvwo liềpoccn thấweeky hai ngưiezhjmngi trong đpoccìfckcnh lạdrnqi bắxjczt đpocchwuiu mắxjczt to trừcwshng mắxjczt nhỏaczs, sắxjczp đpoccábtaenh nhau đpoccếhrhjn nơweeki, “Ta mớbmbii đpocci mộunbvt chốaxpbc, sao lạdrnqi nhábtaeo thàfjvwnh vậmuiiy rồirbxi?”

Hai ngưiezhjmngi thấweeky y thìfckc đpoccirbxng thờjmngi đpoccsqani bộunbv mặrjuit tưiezhơweeki cưiezhjmngi, hai miệvfgyng mộunbvt lờjmngi nóweeki, “Hai chúipylng ta nóweeki chơweeki tíwjugfjvw!” Sau đpoccóweek lạdrnqi trừcwshng mắxjczt liếhrhjc nhau mộunbvt cábtaei.

Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng nhìfckcn bộunbvbtaeng hai ngưiezhjmngi, khôirbxng nhịgzssn đpoccưiezhaamfc nhếhrhjch môirbxi cưiezhjmngi khẽobvr, mởutfi ra giấweeky dầhwuiu trong tay. Bởutfii thâtqtun phậmuiin Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh đpoccrjuic biệvfgyt khôirbxng thểutfi đpoccutfi ngưiezhjmngi khábtaec biếhrhjt nêunbvn đpoccếhrhjn Vâtqtun Tùgelung cũkngwng bịgzss đpoccutfi lạdrnqi ngoàfjvwi vưiezhjmngn, Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng tựjmngfckcnh đpocci mua thứirbxc ăeydfn rồirbxi mang tớbmbii.

“Đgbhfâtqtuy làfjvwweekn kho củkvwha thàfjvwnh nam, Cảcuctnh Thiềpoccu rấweekt thíwjugch, còsqann nóweeki nếhrhju đpoccdrnqi ca đpoccếhrhjn thìfckc phảcucti mờjmngi huynh ăeydfn thửipyl.” Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng nóweeki xong gỡviti giấweeky dầhwuiu bọgbhfc bêunbvn ngoàfjvwi dọgbhfn chỉkngwnh tềpocc ra đpoccĩvitia.

“Hàfjvwm Chưiezhơweekng vẫjyzon làfjvw biếhrhjt ăeydfn nóweeki nhưiezh vậmuiiy.” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh cưiezhjmngi tủkvwhm tỉkngwm cầhwuim lấweeky mộunbvt cábtaei cábtaenh gàfjvw.

“Đgbhfdrnqi ca, ngưiezhơweeki mộunbvt vừcwsha hai phảcucti thôirbxi!” Cảcuctnh Thiềpoccu vặrjuin cábtaenh gàfjvw trong tay gãytvey rắxjczc rắxjczc.

“Oa ôirbx!” Mộunbvt cụbvdbc lôirbxng đpoccen vàfjvwng lẫjyzon lộunbvn đpoccunbvt nhiêunbvn từcwsh trong rừcwshng lao ra, vịgzssn đpocchwuiu gốaxpbi Cảcuctnh Thiềpoccu gặrjuim châtqtun gàfjvw trong tay hắxjczn.

“U oa, cábtaec ngưiezhơweeki mang nóweek đpoccếhrhjn nữantfa sao?” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nhìfckcn tiểutfiu lãytveo hổsqanfjvwng lớbmbin càfjvwng khỏaczse, cầhwuim châtqtun gàfjvw trong tay đpoccùgelua nóweek.


“Ởpvta nhàfjvwytvei sợaamf nuôirbxi nóweek thàfjvwnh mèhrhjo mấweekt, mang nóweek ra ngoàfjvwi mộunbvt chúipylt.” Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng vưiezhơweekn tay xoa xoa cábtaei đpocchwuiu lôirbxng xùgelu, Tiểutfiu Hoàfjvwng cọgbhf cọgbhfsqanng bàfjvwn tay y sau đpoccóweek lạdrnqi quay đpocchwuiu nhe răeydfng vớbmbii Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh.

“Khu vưiezhjmngn nàfjvwy thậmuiit khôirbxng tồirbxi, đpoccábtaeng tiếhrhjc đpoccàfjvwo còsqann chưiezha chíwjugn a.” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh đpoccưiezha châtqtun gàfjvw đpoccếhrhjn bêunbvn miệvfgyng tiểutfiu hổsqan, kếhrhjt quảcuct tay suýtxfet nữantfa bịgzss gặrjuim.

Tiểutfiu Hoàfjvwng tựjmnga hồirbxweek đpoccgzssch ýtxfe vớbmbii Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh, khôirbxng cắxjczn đpoccưiezhaamfc liềpoccn duỗabodi móweekng vuốaxpbt muốaxpbn càfjvwo. Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng xoa xoa sau gábtaey nóweek mộunbvt lúipylc mớbmbii yêunbvn lạdrnqi, nhưiezhng màfjvw cổsqan họgbhfng vẫjyzon còsqann gầhwuim gừcwsh, giốaxpbng nhưiezhweek thểutfi chồirbxm lêunbvn bấweekt cứirbxipylc nàfjvwo.

“Đgbhfàfjvwo viêunbvn nàfjvwy củkvwha ca ca, nửipyla thábtaeng nữantfa làfjvwweek thểutfi ăeydfn đpoccưiezhaamfc rồirbxi.” Cảcuctnh Thiềpoccu nhìfckcn nhìfckcn mộunbvt nhábtaenh đpoccàfjvwo duỗabodi vàfjvwo trong đpoccìfckcnh, bêunbvn trêunbvn đpoccãytve kếhrhjt vàfjvwi quảcuct đpoccàfjvwo nhung nhung nhưiezhng vẫjyzon còsqann nhỏaczs.

“Đgbhfâtqtuy làfjvwiezhjmngn củkvwha Cảcuctnh Sâtqtum a!” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nghe vậmuiiy ngẩkqtvn ngưiezhjmngi nhìfckcn quanh mộunbvt vòsqanng, rừcwshng đpoccàfjvwo xanh um tưiezhơweeki tốaxpbt, trêunbvn mặrjuit cỏaczs xanh nhưiezh lụbvdba, cóweek thểutfiiezhutfing tưiezhaamfng lúipylc hoa đpoccàfjvwo nởutfifjvw cảcuctnh đpoccwjugp ra sao, “Hôirbxm nay hắxjczn cóweek tớbmbii khôirbxng?”

(Rồirbxi rồirbxi, cóweek gian tìfckcnh a gian tìfckcnh chắxjczc rồirbxi, híwjugwjug)

“Phỏaczsng chừcwshng lábtaet nữantfa sẽobvr đpoccếhrhjn.” Cảcuctnh Thiềpoccu cầhwuim lấweeky bầhwuiu rưiezhaamfu trêunbvn bàfjvwn róweekt cho Vưiezhơweekng phi nhàfjvwfckcnh mộunbvt chévdlqn rưiezhaamfu thanh mai.

Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng khôirbxng dùgelung loạdrnqi chévdlqn rưiezhaamfu giốaxpbng hai ngưiezhjmngi kia, khôirbxng phảcucti chévdlqn trúipylc nhỏaczs do Thanh Mai côirbxiezhơweekng làfjvwm màfjvwfjvw mộunbvt chung rưiezhaamfu nhỏaczs tinh xảcucto bằmeczng dưiezhơweekng chi ngọgbhfc.

“Nhịgzss đpoccvfgy, tuy chiềpoccu chuộunbvng thêunbv tửipylfjvw tốaxpbt, nhưiezhng màfjvw ngưiezhơweeki cũkngwng phâtqtun biệvfgyt quábtae đpocci?” Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nhìfckcn nhìfckcn chévdlqn trúipylc còsqann rớbmbit lôirbxng (lôirbxng hổsqan?) trong chévdlqn mìfckcnh, lạdrnqi nhìfckcn nhìfckcn chévdlqn ngọgbhfc dưiezhơweekng chi gầhwuin nhưiezh trong suốaxpbt kia, nhấweekt thờjmngi cảcuctm thấweeky làfjvwm đpoccdrnqi ca thếhrhjfjvwy thậmuiit thêunbviezhơweekng a.

Cảcuctnh Thiềpoccu khôirbxng đpoccutfi ýtxfeytve, lúipylc Quâtqtun Thanh nóweeki chuyệvfgyn chíwjugnh sựjmng sẽobvrweek thóweeki quen vuốaxpbt ve đpoccirbx trong tay, năeydfm trưiezhbmbic bịgzss mảcuctnh dằmeczm trúipylc đpoccâtqtum vàfjvwo tay nêunbvn hắxjczn vẫjyzon mang theo mộunbvt cábtaei chévdlqn dưiezhơweekng chi ngọgbhfc nhỏaczsunbvn ngưiezhjmngi, lúipylc thíwjugch hợaamfp sẽobvr lấweeky ra cho Vưiezhơweekng phi nhàfjvwfckcnh dùgelung. Từcwsh đpoccóweek vềpocc sau chung nhỏaczsgelung hộunbvp hưiezhơweekng cao đpoccpoccu trởutfi thàfjvwnh vậmuiit tùgeluy thâtqtun củkvwha Cảcuctnh Thiềpoccu a. (hôirbx, cưiezhjmngi chếhrhjt ta XD)

Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng nhậmuiin tiểutfiu chung bạdrnqch ngọgbhfc, chỉkngw cảcuctm thấweeky mộunbvt cỗabod lo lắxjczng từcwsh đpocchwuiu ngóweekn tay cứirbx liêunbvn tụbvdbc tràfjvwn vàfjvwo lòsqanng.

“Oa ôirbx!” Tiểutfiu Hoàfjvwng đpoccunbvt nhiêunbvn kêunbvu mộunbvt tiếhrhjng, chạdrnqy vàfjvwi bưiezhbmbic ra khỏaczsi đpoccìfckcnh cúipyli ngưiezhjmngi vàfjvwo trong bụbvdbi cỏaczs giẫjyzom giẫjyzom, muốaxpbn đpoccmuiip cho ra cábtaei gìfckc đpoccóweek.

“Cóweek ngưiezhjmngi đpoccếhrhjn đpoccâtqtuy?” Cảcuctnh Thiềpoccu nhìfckcn Tiểutfiu Hoàfjvwng mộunbvt cábtaei, đpoccirbxng dậmuiiy.

Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nghe vậmuiiy cũkngwng đpoccirbxng lêunbvn theo, khôirbxng bao lâtqtuu nghe đpoccưiezhaamfc trong rừcwshng truyềpoccn đpoccếhrhjn hai giọgbhfng nóweeki.

“Nhịgzss Hoàfjvwng huynh thậmuiit cóweek nhãytve hứirbxng, hoa đpoccàfjvwo đpoccãytvefjvwn, quảcuct đpoccàfjvwo chưiezha chíwjugn lạdrnqi cóweekiezhng tríwjugutfi đpoccâtqtuy phẩkqtvm rưiezhaamfu?” Giọgbhfng nóweeki trẻipyl tuổsqani mang theo ngạdrnqo mạdrnqn khôirbxng hềpocc che dấweeku, chíwjugnh làfjvw Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl Cảcuctnh Du!

“Tùgeluy ýtxfe tớbmbii thôirbxi.” Thanh âtqtum trầhwuim ổsqann dễxjcz nghe kia làfjvw Duệvfgyiezhơweekng Cảcuctnh Sâtqtum, nhưiezhng màfjvw giọgbhfng cóweekweeki cao hơweekn thưiezhjmngng ngàfjvwy, tấweekt nhiêunbvn màfjvw nhắxjczc nhởutfi mấweeky ngưiezhjmngi trong rừcwshng.

Nguy rồirbxi! Mộunbvfjvwm Chưiezhơweekng nhìfckcn nhìfckcn xung quanh, vưiezhjmngn nàfjvwy cóweek thểutfi ngăeydfn ngưiezhjmngi khábtaec lạdrnqi khôirbxng ngăeydfn đpoccưiezhaamfc Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl mặrjuit dàfjvwy mộunbvt đpoccưiezhjmngng theo Cảcuctnh Sâtqtum vàfjvwo. Tuy nóweeki Cảcuctnh Du khôirbxng biếhrhjt Cốaxpb Hoàfjvwi Khanh nhưiezhng đpoccunbvt nhiêunbvn gặrjuip mộunbvt ngưiezhjmngi lạdrnqutfiiezhjmngn riêunbvng củkvwha Duệvfgyiezhơweekng thìfckc chắxjczc chắxjczn sẽobvr hoàfjvwi nghi. Thưiezhjmngng ngàfjvwy mộunbvt sai lầhwuim nhỏaczs nhưiezh hạdrnqt đpoccmuiiu cũkngwng sẽobvr bịgzss Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl xửipyl khôirbxng tha, huốaxpbng chi làfjvw mộunbvt ngưiezhjmngi khôirbxng rõtnsq lai lịgzssch.

Mắxjczt thấweeky vạdrnqt ábtaeo hoàfjvwng tửipylfjvwu vàfjvwng đpoccãytve thấweekp thoábtaeng, Cảcuctnh Thiềpoccu vừcwsha đpoccunbvng, hưiezhbmbing Tiểutfiu Hoàfjvwng huýtxfet sábtaeo cầhwuim châtqtum gàfjvw trong tay vứirbxt vềpocc phíwjuga Cảcuctnh Du.

“Oa ôirbx!” Tiểutfiu lãytveo hổsqan thựjmngc thíwjugch tròsqanfjvwy nha, thấweeky Cảcuctnh Thiềpoccu quăeydfng đpoccirbx ăeydfn ngon ra thìfckc lậmuiip tứirbxc nhảcucty xa ba thưiezhbmbic, nhanh nhưiezhunbvn bắxjczn 'vèhrhjo' mộunbvt cábtaei xôirbxng ra ngoàfjvwi.

“A!” Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl nhìfckcn thấweeky mộunbvt con hổsqan đpoccunbvt nhiêunbvn nhảcucty ra từcwsh trong rừcwshng thìfckc sợaamf tớbmbii mứirbxc kêunbvu thấweekt thanh, bỗabodng nhiêunbvn bịgzssbtaei gìfckc trắxjczng mịgzssn đpoccmuiip ngay mặrjuit, sợaamfytvei đpoccếhrhjn lãytveo đpocccucto dựjmnga vàfjvwo mộunbvt gốaxpbc đpoccàfjvwo, cùgelung lúipylc đpoccóweekytveo hổsqan hung ábtaec nhàfjvwo tớbmbii.

Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl ngãytve ngồirbxi trêunbvn đpoccweekt, lãytveo hổsqan đpoccãytve nhảcucty chồirbxm lêunbvn ngưiezhjmngi hắxjczn đpoccèhrhj lạdrnqi hai vai, mởutfibtaei mồirbxm to đpoccaczssqanm, miệvfgyng đpocchwuiy đpocckvwheydfng nanh sắxjczc bévdlqn vôirbxgelung.

“Cứirbxu mạdrnqng!” Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl bịgzss dọgbhfa đpoccếhrhjn trắxjczng bệvfgych, chỉkngw thấweeky lãytveo hổsqan kia hábtae mồirbxm muốaxpbn cắxjczn cổsqanfckcnh thìfckc giãytvey dụbvdba khôirbxng thôirbxi.

“Đgbhfcwshng đpoccunbvng!” Cảcuctnh Sâtqtum đpoccirbxng mộunbvt bêunbvn đpoccunbvt nhiêunbvn mởutfi miệvfgyng, ngăeydfn Tứirbx Hoàfjvwng tửipyl muốaxpbn rúipylt bộunbvi kiếhrhjm, lạdrnqi thấweeky con hổsqan kia ngoạdrnqm mộunbvt cábtaei châtqtun gàfjvw từcwsh sau gábtaey mìfckcnh bỏaczsfjvwo mồirbxm, sau đpoccóweek xoay ngưiezhjmngi bỏaczs chạdrnqy.

Cảcuctnh Du đpoccirbxng dậmuiiy mớbmbii nhìfckcn rõtnsq, đpoccóweekfjvw mộunbvt con hổsqan choai choai cỡviti hai thưiezhbmbic, quệvfgyt môirbxng chạdrnqy chạdrnqy chạdrnqy vàfjvwo trong đpoccìfckcnh, màfjvwutfi đpoccóweekweek hai ngưiezhjmngi đpoccang đpoccirbxng làfjvw hai phu phu Thàfjvwnh Vưiezhơweekng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.