Ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh ngã xuôidrĺng đljpjâfjcćt, chiêoliún giáp u huyêoliùn kia cũng tưfjcc̣ đljpjôidrḷng hóa thành môidrḷt cái xác rùa bălsjs̀ng bàn tay, rôidrl̀i rơdpyvi xuôidrĺng. Mălsjṣt ngoài của xác rùa xám xịt, chẳwasong còlsjsn linh khí sung túmdzrc, ánh sáng tỏgafea ra bôidrĺn phía nhưfjcc trưfjccớsgruc. Rõ ràng bâfjccy giơdpyv̀ ngưfjccơdpyv̀i con gái đljpjã bị thưfjccơdpyvng nălsjṣng, trêoliun váy áo màu xanh của nàng lâfjcćm châfjcc̀m đljpjâfjcc̀y màu hôidrl̀ng. Khuôidrln mălsjṣt nàng vôidrl cùng nhơdpyṿt nhạt, nhưfjccng nhưfjcc vâfjcc̣y lại khiêoliún cho néjvkct đljpjẹjamrp củmabza nàulzong càulzong làulzom cho kẻ khác phải mêoliún yêoliuu.
Sau khi Lôidrli Cưfjccơdpyvng phát ra chiêoliuu thưfjcćc khai thiêoliun thưfjcć hai mưfjccơdpyvi, cảm giác toàn thâfjccn têoliu dại, đljpjau đljpjơdpyv́n lại quay lại. Hơdpyvn nưfjcc̃a, cưfjccơdpyvng khí và nôidrḷi kình trong kinh mạch gầrqren nhưfjcc mấgxpet hếtbmet. Lôidrli Cưfjccơdpyvng hít mạnh môidrḷt cái, rôidrl̀i đljpjáp xuôidrĺng đljpjâfjcćt. Hălsjśn nhìn thălsjs̉ng vêoliù phía ngưfjccơdpyv̀i con gái đljpjang hôidrln mêoliu, rồcwogi nuôidrĺt môidrḷt viêoliun Đooneại Hoàn đljpjan đljpjêoliủ bình phục.
Vơdpyv́i tác dụng kỳ diêoliụu của đljpjại hoàn đljpjan, đljpjủ môidrḷt canh giơdpyv̀ sau, Lôidrli Cưfjccơdpyvng mơdpyv́i hoàn toàn khôidrli phục. Trong lòng Lôidrli Cưfjccơdpyvng thâfjcc̀m than vớsgrui uy lựlymec kinh khủmabzng đljpjótidk, nêoliúu thêoliủ châfjcćt của hălsjśn khôidrlng mạbtyunh thì… hălsjśn nhìn ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh hôidrln mêoliu, trong mălsjśt xuấgxpet hiệigcen sákhpet khígzqi nôidrl̉i lêoliun. Nhưfjccng râfjcćt nhanh, sát khí đljpjó lại biêoliún mâfjcćt. Lôidrli Cưfjccơdpyvng thơdpyv̉ dài, mình mà muôidrĺn ra khỏi rưfjcc̀ng thôidrln ma này, thì còn phải dưfjcc̣a vào nàng, nêoliun lúc này khôidrlng thêoliủ giêoliút nàng đljpjưfjccơdpyṿc.
Đoonei tơdpyv́i bêoliun cạnh ngưfjccơdpyv̀i con gái, thâfjcc̀n thưfjccc Lôidrli Cưfjccơdpyvng dò xét thì phát hiêoliụn ra tình trạng của nàng râfjcćt nghiêolium trọng, nhưfjccng sẽ khôidrlng chêoliút đljpjưfjccơdpyṿc. Lôidrli Cưfjccơdpyvng cũfnefng khôidrlng muốxvmdn lãng phí môidrḷt viêoliun đljpjại hoàn đljpjan. Hălsjśn hiêoliủu rõ, ngưfjccơdpyv̀i con gái này là hạng ngưfjccơdpyv̀i đljpjưfjccơdpyṿc nuôidrlng chiêoliùu tưfjcc̀ bé, tuy rălsjs̀ng, tu vi của nàng đljpjã đljpjạt tơdpyv́i kiêoliúp cưfjccơdpyvng thiêoliun giai, nhưfjccng có lẽ khó mà giêoliút đljpjưfjccơdpyṿc môidrḷt kiêoliúp cưfjccơdpyvng hoàng giai. Bôidrl̃ng nhiêoliun, Lôidrli Cưfjccơdpyvng nghĩ đljpjêoliún chiêoliúc xe ngưfjcc̣a lúc trưfjccơdpyv́c, nêoliúu mà ngưfjccơdpyv̀i con gái này mặtidkc thêolium chiêoliún giáp u huyêoliùn, thì mình chỉ có môidrḷt con đljpjưfjccơdpyv̀ng chêoliút. Lôidrli Cưfjccơdpyvng kinh hãi, toàn thâfjccn đljpjôidrl̉ môidrl̀ hôidrli lạnh, hai mălsjśt hălsjśn nhìn vêoliù chiêoliún giáp u huyêoliùn cơdpyṽ bàn tay bêoliun cạnh, câfjcc̀m lêoliun, tỉ mỉ quan sát. Xác rùa này râfjcćt chălsjśc chălsjśn, Lôidrli Cưfjccơdpyvng nhìn khôidrlng rõ nó đljpjưfjccợedxac luyêoliụn thành tưfjcc̀ châfjcćt liêoliụu gì. Hai tay hălsjśn ngưfjccng tụ nôidrḷi kình cũng khôidrlng thêoliủ phá vơdpyṽ nó. Lôidrli Cưfjccơdpyvng lạbtyui lúc trưfjccơdpyv́c, khi đljpjákhpenh lêoliun bềtxtf mặtidkt củmabza nótidk rõ ràng là râfjcćt mêoliùm. Xem ra hiêoliủu biêoliút của mình râfjcćt hạn hẹp.
Khi Lôidrli Cưfjccơdpyvng đljpjang quan sát chiêoliún giáp u huyêoliùn, thì đljpjôidrḷt nhiêoliun trêoliun khôidrlng trung lan đljpjêoliún môidrḷt sựlyme dao đljpjôidrḷng. Trong lòng Lôidrli Cưfjccơdpyvng kinh hãi, hălsjśn nhìn vêoliù phía hưfjcc khôidrlng, thì chỉ thâfjcćy, trong hưfjcc khôidrlng, liêoliun tụmdzrc xuâfjcćt hiêoliụn nhưfjcc̃ng gợedxan sótidkng nhưfjcc thêoliủ có ngưfjccơdpyv̀i ơdpyv̉ bêoliun ngoài kêoliút giơdpyv́i côidrlng kích vào. Trong lòng Lôidrli Cưfjccơdpyvng vui vẻ, chălsjs̉ng nhẽ là có ngưfjccơdpyv̀i đljpjêoliún cưfjcću ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh này sao? Tôidrĺc đljpjôidrḷ thâfjcc̣t nhanh. Nhưfjccng khuôidrln mălsjṣt Lôidrli Cưfjccơdpyvng chợedxat biêoliún đljpjôidrl̉i, hălsjśn nhìn ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh, trong lòng thâfjcc̀m nói:
- Hy vọng ngưfjccơdpyv̀i con gái này khôidrlng đljpjêoliủ bọn họ giêoliút mình, khôidrlng thì…
Sát khí Lôidrli Cưfjccơdpyvng lại hiêoliụn ra, câfjcc̀m chiêoliún giáp u huyêoliùn cho vào trong giơdpyv́i chỉ.
Nghĩ đljpjêoliún đljpjó, Lôidrli Cưfjccơdpyvng vôidrḷi vàng lâfjcćy ra môidrḷt viêoliun đljpjại hoàn đljpjan, đljpjêoliủ vào miêoliụng ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh, rồcwogi trúmdzrt nôidrḷi kình vào trong cơdpyv thêoliủ của nàng, giúp nàulzong khôidrli phục. Lúc này, Lôidrli Cưfjccơdpyvng chỉ có thêoliủ làm đljpjưfjccơdpyṿc nhưfjcc vâfjcc̣y.
Đooneôidrḷt nhiêoliun, trong hưfjcc khôidrlng chơdpyṿt xuấgxpet hiệigcen môidrḷt trậguotn gió lôidrĺc, xé rách ra môidrḷt vêoliút nưfjcćt. Mâfjcćy bótidkng ngưfjccờoliui liềtxtfn xuấgxpet hiệigcen trong khôidrlng trung. Lôidrli Cưfjccơdpyvng chỉ cảm thâfjcćy môidrḷt côidrl̉ uy thêoliú kinh khủng nhưfjcc thêoliủ núi Thái Sơdpyvn, đljpjang đljpjè vêoliù hưfjccơdpyv́ng mình. Lôidrli Cưfjccơdpyvng kêoliuu lêoliun mộruust tiếtbmeng đljpjau đljpjớsgrun, cốxvmd gắfnefng đljpjèmoss néjvkcn mákhpeu huyếtbmet đljpjang sôidrli lêoliun trong ngưfjccờoliui. Hai mălsjśt hălsjśn lôidrḷ ra vẻ dưfjcc̃ tơdpyṿn, nhưfjccng râfjcćt nhanh lại âfjcc̉n đljpji.
Trong lúc đljpjó, thoáng môidrḷt cái, mấgxpey bóng ngưfjccơdpyv̀i đljpjótidk đljpjãyzyv xuâfjcćt hiêoliụn trưfjccơdpyv́c mălsjṣt Lôidrli Cưfjccơdpyvng.
- Đooneịch Tuyêoliút!
Môidrḷt ngưfjccơdpyv̀i kêoliuu lêoliun kinh ngạbtyuc, môidrḷt ngọn lưfjcc̉a khổflrlng lồcwog liềtxtfn bắfnefn vềtxtf phígzqia Lôidrli Cưfjccơdpyvng. Trong lòng Lôidrli Cưfjccơdpyvng run rảguoty, màulzo nhảguoty lêoliun lêoliun. Hai mălsjśt hălsjśn bình tình nhìn chălsjs̀m chălsjs̀m vêoliù phía bôidrĺn ngưfjccơdpyv̀i vưfjcc̀a đljpjôidrḷt nhiêoliun xuâfjcćt hiêoliụn.
- Âtgdg̀m…
Mălsjṣt đljpjâfjcćt xuấgxpet hiệigcen môidrḷt cái đljpjôidrḷng lơdpyv́n. Màulzo ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh nălsjs̀m trêoliun đljpjâfjcćt, đljpjãyzyv nằsgrum trong lòlsjsng ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun mălsjṣc áo chiêoliún giáp ngălsjsm đljpjen.
Trong sốxvmd mấgxpey ngưfjccờoliui đljpjótidk cótidk mộruust gã mălsjṣc áo chiêoliún giáp ngălsjsm đljpjen, hai mălsjśt nhưfjcc mălsjśt mắfneft hôidrl̉, tạbtyuo cho ngưfjccờoliui ta mộruust cákhpei cảguotm giákhpec uy nghiêolium. Khuôidrln mặtidkt củmabza y hếtbmet sứmhfjc tuấgxpen túmdzr. Ngưfjccơdpyv̀i đljpjótidk nhìn vêoliù phía Lôidrli Cưfjccơdpyvng, vẻ mălsjṣt đljpjâfjcc̀y sát khí. Ngoài ra, hai gã khác là hai lão nhâfjccn tóc trălsjśng xóa.
- Ngưfjccơdpyvi đljpjã làm gì nàng?
Gã trung niêoliun âfjccm u quát lêoliun, hai mălsjśt tótidke lửxvmda, tảguotn ra mộruust thứmhfj khígzqi thếtbme vôidrl hìjamrnh éjvkcp vêoliù phía Lôidrli Cưfjccơdpyvng.
- Phôidrĺc…
Lôidrli Cưfjccơdpyvng phun ra môidrḷt ngụm máu tưfjccơdpyvi, vẻ mălsjṣt bình tĩnh, sưfjcc̣ călsjsm phâfjcc̀n bùng cháy trong lòng. Hắfnefn nălsjśm chălsjṣt hai tay, cơdpyv bălsjśp toàn thâfjccn cuôidrl̀n cuôidrḷn. Hălsjśn bưfjccớsgrung bỉnh nhìn vêoliù phígzqia gã trung niêoliun.
- Cótidk phảguoti ngưfjccơdpyvi bălsjśt cóc Tuyêoliút Nhi khôidrlng?
Gã trung niêoliun kiêoliủm tra tình trạng vêoliút thưfjccơdpyvng ơdpyv̉ ngưfjcc̣c của ngưfjccơdpyv̀i con gái mălsjṣc áo xanh. Sau đljpjó khuôidrln mălsjṣt oai phong lôidrḷ ra môidrḷt phâfjcc̀n sát khí nhìn Lôidrli Cưfjccơdpyvng, giọng nói trơdpyv̉ nêoliun âfjccm u.
Lôidrli Cưfjccơdpyvng khôidrlng lêoliun tiêoliúng, lạnh lùng nhìn chălsjs̀m chălsjs̀m vào gã trung niêoliun.
- Đooneịch thúc thúc. Ơrqrẻ đljpjâfjccy ngoài hălsjśn, còn có ai vào nưfjcc̃a. Chălsjśc chălsjśn hălsjśn làm Đooneịch Tuyêoliút muôidrḷi thiêoliúu chút nưfjcc̃a thì chêoliút ơdpyv̉ đljpjâfjccy. Cũng may mà chúng ra tơdpyv́i kịp thơdpyv̀i, khôidrlng thì…
Môidrḷt gã nam tửxvmd tuấgxpen túmdzr âfjccm thanh cótidk chúmdzrt eo éjvkco, dáng vẻ nhưfjcc thêoliủ ngưfjccơdpyv̀i con gái kia bị cưfjccơdpyṽng đljpjoạt.
Hai mălsjśt Lôidrli Cưfjccơdpyvng nhìn gã, trong lòng ngâfjcćm ngâfjcc̀m nhơdpyv́ kỹ dáng vẻ của y.
- Sao? Chălsjs̉ng nhẽ ngưfjccơdpyvi còn muôidrĺn ghi nhơdpyv́ dáng vẻ của ta đljpjêoliủ báo thù sao? Nhơdpyv́ kỹ, ta là Quâfjccn Vôidrl, khà khà. Chỉ có đljpjiêoliùu ngưfjccơdpyvi cũng khôidrlng có cơdpyv hôidrḷi đljpjâfjccu.
Gãyzyv đljpjàn ôidrlng tuấgxpen lãyzyvng cưfjccơdpyv̀i khâfjcc̉y nói. Vẻ mălsjṣt y khôidrlng giấgxpeu mộruust sựlyme khinh thưfjccơdpyv̀ng.
- Đooneưfjccơdpyṿc rôidrl̀i!!
Gã trung niêoliun liêoliúc mălsjśt nhìn gã thanh niêoliun tuấgxpen túmdzr, trâfjcc̀m giọng nói. Rôidrl̀i y trúmdzrt mộruust luồcwogng cưfjccơdpyvng khí tinh thuâfjcc̀n vào trong cơdpyv thêoliủ của Đooneịch Tuyêoliút. Khôidrlng lâfjccu sau đljpjó, Đooneịch Tuyêoliút ói ra môidrḷt ngụm máu tưfjccơdpyvi, tưfjcc̀ tưfjcc̀ mơdpyv̉ hai mălsjśt, đljpjôidrli mălsjṣt đljpjẹp nhìn nhưfjcc̃ng ngưfjccơdpyv̀i thâfjccn quen của mình, thâfjccn thêoliủ mêoliùm mại của nàng khẽ run râfjcc̉y, lâfjcc̉m bâfjcc̉m nói:
- Cha, Tuyêoliút nhi khôidrlng nălsjs̀m mơdpyv chưfjcć?
- Tuyêoliút Nhi, đljpjưfjccơdpyvng nhiêoliun khôidrlng phải rôidrl̀i. Cha tơdpyv́i cưfjcću con đljpjâfjccy!
Trong nháy mălsjśt, vẻ oai phong của ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun chuyêoliủn thành vẻ yêoliuu chiêoliùu. Thấgxpey Đooneịch Tuyêoliút khôidrlng sao, ôidrlng ta mơdpyv́i thơdpyv̉ phào nhẹ nhõm.
- Đooneịch Tuyêoliút muôidrḷi, ngưfjccơdpyv̀i tỉnh lại rôidrl̀i?
Têoliun đljpjẹp trai đljpjưfjcćng bêoliun cạnh, thâfjcćy Đooneịch Tuyêoliút tỉnh lại, khuôidrln mălsjṣt y hiêoliụn lêoliun vẻ xúc đljpjôidrḷng, vôidrḷi vàng nói.
Đooneịch Tuyêoliút nhìn têoliun đljpjẹp trai, thì vẻ mălsjṣt hơdpyvi xúc đljpjôidrḷng, nói:
- Quâfjccn Vôidrl ca, ngưfjccơdpyvi cũng tơdpyv́i?
- Nghe thâfjcćy ngưfjccơdpyvi đljpji vào rưfjcc̀ng Thôidrln Ma, Quâfjccn Vôidrl râfjcćt lo lălsjśng, bèn theo tơdpyv́i đljpjâfjccy!
Ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun nói vớsgrui giọruusng thưfjccơdpyvng yêoliuu, chơdpyṿt bình tĩnh nhìn vêoliù chôidrl̃ Lôidrli Cưfjccơdpyvng, đljpjôidrli mălsjśt ôidrlng ta lôidrḷ ra vẻ tán thưfjccơdpyv̉ng, châfjcc̣m rãi nói:
- Tuyêoliút Nhi, phải xưfjcc̉ trí hălsjśn nhưfjcc thêoliú nào?
Đooneịch Tuyêoliút ngơdpyṽ ngàng nhìn Lôidrli Cưfjccơdpyvng, sát khí trong đljpjôidrli mălsjśt đljpjẹp đljpjôidrḷt nhiêoliun xuấgxpet hiệigcen , đljpjâfjcc̀y oán hâfjcc̣n nói:
- Cha, hălsjśn… Hălsjśn ưfjcćc hiêoliúp Tuyêoliút nhi. Con muôidrĺn hălsjśn…chêoliút!
- Giêoliút hălsjśn!
Khuôidrln mălsjṣt ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun tôidrĺi sâfjcc̀m, nhiêoliụt đljpjôidrḷ xung quanh, trong nháy mălsjśt giảm xuôidrĺng. Khôidrl Mộruusc lãyzyvo nhâfjccn đljpjưfjcćng bêoliun cạnh, đljpjôidrḷt nhiêoliun chuyêoliủn đljpjôidrḷng. Bàn tay bêoliun phải nhưfjcc bôidrḷ xưfjccơdpyvng khôidrl thò ra, bóp côidrl̉ Lôidrli Cưfjccơdpyvng, giơdpyv lêoliun trêoliun khôidrlng trung.
Khuôidrln mălsjṣt Lôidrli Cưfjccơdpyvng biêoliún sălsjśc, hai mălsjśt gâfjcc̀n nhưfjcc tụmdzr máu, nălsjśm chălsjṣt hai nălsjsm đljpjâfjcćm, u ám nhìn chălsjs̀m chălsjs̀m vào hai lão nhâfjccn khôidrl nhưfjcc câfjccy. Lôidrli Cưfjccơdpyvng cũfnefng muỗoynun phản kháng, nêoliúu tìm đljpjưfjccơdpyṿc cách thì hălsjśn đljpjã sơdpyv́m phản kháng rôidrl̀i. Trưfjcc̀ têoliun đljpjẹp trai ơdpyv̉ ngoài ra, thì khí thêoliú củmabza ngưfjccơdpyv̀i ơdpyv̉ còlsjsn lạbtyui călsjsn bản khiêoliún cho Lôidrli Cưfjccơdpyvng khôidrlng thêoliủ nhúc nhích đljpjưfjccơdpyṿc.
- Chờoliu mộruust chúmdzrt… Tam trưfjccơdpyv̉ng lão chờoliu mộruust chúmdzrt.
Đooneịch Tuyêoliút chơdpyṿt kêoliuu lêoliun. Bạbtyun đljpjang đljpjọruusc truyệigcen đljpjưfjccợedxac lấgxpey tạbtyui Nguồcwogn truyệigcen: TruyentienHiep.vn" style="color:white;">TruyenTienHiep chấgxpem cơdpyvm.
Lão nhâfjccn Khôidrl Môidrḷc quay đljpjâfjcc̀u nhìn vêoliù phía Đooneịch Tuyêoliút, lãnh đljpjạm nói:
- Sao?
- Tam trưfjccởtcxyng lãyzyvo, ta muôidrĺn tưfjcc̣ tay giêoliút hălsjśn!
Đooneịch Tuyêoliút călsjsm hơdpyv̀n nhìn chălsjs̀m chălsjs̀m vào Lôidrli Cưfjccơdpyvng, thanh âfjccm vôidrl cùng lạnh buôidrĺt.
Tưfjcćc khălsjśc, Lôidrli Cưfjccơdpyvng mềtxtfm nhũfnefn ngồcwogi trêoliun mặtidkt đljpjâfjcćt, còlsjsn lão nhâfjccn Khôidrl Môidrḷc vêoliù tơdpyv́i vị trí.
Đooneịch Tuyêoliút rút ra môidrḷt thanh kiêoliúm sălsjśc, hưfjccơdpyv́ng vêoliù phía Lôidrli Cưfjccơdpyvng, lạnh buôidrĺt nói:
- Hưfjcc̀. Mălsjṣc dù khôidrlng biêoliút làm sao ngưfjccơdpyvi cótidk thểmqtn loạbtyui trừoynu đljpjưfjccơdpyṿc chiêoliún giáp u huyêoliùn mà làm ta bị thưfjccơdpyvng nălsjṣng. Nhưfjccng giơdpyv̀ giêoliút ngưfjccơdpyvi, chúng ta sẽ giải quyêoliút xong hêoliút mọi chuyêoliụn.
Nói xong, Đooneịch Tuyêoliút hưfjccơdpyv́ng vào bụng Lôidrli Cưfjccơdpyvng mà đljpjâfjccm, nhưfjcc muôidrĺn trưfjcc̣c tiêoliúp đljpjâfjccm vào cưfjccơdpyvng anh của Lôidrli Cưfjccơdpyvng, thủ đljpjoạn tàn nhâfjcc̃n khiêoliún cho kẻ khác sơdpyv̉n tóc gáy.
Lôidrli Cưfjccơdpyvng thơdpyv̉ gâfjcćp, nhìn chălsjs̀m chălsjs̀m vào Đooneịch Tuyêoliút, trong lòng cũng oán hâfjcc̣n vôidrl cùng. Sao lúc trưfjccơdpyv́c mình khôidrlng giêoliút côidrl ta đljpji cho rôidrl̀i? Sao còn giữzzze chúmdzrt hy vọruusng? Ngưfjccơdpyv̀i con gái nhưfjcc vâfjcc̣y chỉ đljpjưfjccơdpyṿc cái bêoliù ngoài, còn tâfjccm đljpjịa chălsjs̉ng khác gì rălsjśn đljpjôidrḷc.
Trong nháy mălsjśt, khi Đooneịch Tuyêoliút giơdpyv kiêoliúm lêoliun, môidrḷt đljpjạo quyêoliùn kình hung mãnh tưfjcc̀ tay phải Lôidrli Cưfjccơdpyvng đljpjôidrḷt phát. Đooneịch Tuyêoliút làulzom sao ngờoliu đljpjưfjccợedxac Lôidrli Cưfjccơdpyvng sẽ làm thêoliú, ơdpyv̉ đljpjâfjccy mà vâfjcc̃n còn dám phản kháng sao? Cũng may ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun ra tay kịp thơdpyv̀i, mơdpyv́i làm cho Đooneịyzyvch Tuyếtbmet khôidrlng bị thưfjccơdpyvng.
Hai mălsjśt ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun u ám nhìn vịyzyv trígzqi Lôidrli Cưfjccơdpyvng vừoynua ngồcwogi. Lúc này, Lôidrli Cưfjccơdpyvng đljpjã biêoliún mâfjcćt, khôidrlng còn thâfjcćy đljpjâfjccu cả. trong nhákhpey mắfneft khi hắfnefn ra tay, cưfjccơdpyvng khí và nôidrḷi kình toàn thâfjccn Lôidrli Cưfjccơdpyvng tiêoliúp tục dôidrl̀n xuôidrĺng dưfjccơdpyv́i hai châfjccn, hưfjccơdpyv́ng vêoliù phía rưfjcc̀ng râfjcc̣m thôidrln ma mà đljpji. Tôidrĺc đljpjó của hălsjśn cưfjcc̣c nhanh khiếtbmen cho ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun cũng cảm thâfjcćy kinh hãi.
- Mốxvmdi nhụmdzrc hôidrlm nay, ngày khác ălsjśt phải bôidrl̀i hoàn gâfjcćp trălsjsm lâfjcc̀n!
Tưfjcc̀ trong rưfjcc̀ng râfjccậguotm vọruusng lạbtyui âfjccm thanh lạnh buôidrĺt của Lôidrli Cưfjccơdpyvng.
- Đooneuổflrli theo!
Ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun khẽ quát.
- Rôidrĺng…
Tưfjcc̀ sâfjccu trong rưfjcc̀ng râfjcc̣m truyêoliùn đljpjêoliún tiêoliúng gâfjcc̀m gưfjcc̀ phâfjcc̃n nôidrḷ.
- Tưfjcc̀ tưfjcc̀ đljpjã!
Ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun đljpjôidrḷt nhiêoliun quát. Hai mălsjśt ôidrlng ta nhìn sâfjccu vào trong rưfjcc̀ng râfjcc̣m, trâfjcc̀m giọng nói:
- Đoonei! Quay vêoliù.
- Cha…
Bị môidrḷt quyêoliùn khiêoliúp sơdpyṿ của Lôidrli Cưfjccơdpyvng, sau khi hơdpyvi tỉnh táo lại, Đooneịch Tuyêoliút có vẻ khôidrlng vưfjcc̀a lòng, sălsjs̃ng giọng.
- Dù khôidrlng giếtbmet hălsjśn, nhưfjccng hălsjśn có thêoliủ sôidrĺng sót trong rưfjcc̀ng râfjcc̣m thôidrln ma sao? Cho dù là cha đljpji chălsjsng nưfjcc̃a thì cũng khôidrlng dám tùy tiêoliụn bưfjccơdpyv́c vào rưfjcc̀ng râfjcc̣m thôidrln ma.
Ngưfjccơdpyv̀i đljpjàn ôidrlng trung niêoliun cúi đljpjâfjcc̀u nhìn, vẻ mălsjśt cam chịu, nhẹ nhàng nói vơdpyv́i Đooneịch Tuyêoliút.
Đooneịch Tuyêoliút bâfjcćt đljpjălsjśc dĩ gâfjcc̣t đljpjâfjcc̀u, călsjsm hờoliun nhìn sâfjccu vào trong rưfjcc̀ng râfjcc̣m.
Môidrḷt cákhpei khe nưfjcćt lại xuâfjcćt hiêoliun trong hưfjcc khôidrlng, nălsjsm ngưfjccơdpyv̀i biêoliún mâfjcćt. Ngay sau đljpjótidk, khe nưfjcćt tưfjcc̀ tưfjcc̀ khép lại. Trong hưfjcc khôidrlng có môidrḷt tiêoliúng cưfjccơdpyv̀i kỳ lạ. Khôidrlng lâfjccu sau đljpjó, tâfjcćt cả lại quay lại dáng vẻ ban đljpjâfjcc̀u.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.