Thế Bất Khả Đáng

Chương 53 : Oan gia chạm trán

    trước sau   
vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey vừfqhya nằxhtfm vữhpbgng trêvfubn lưvccbng gãfvqo đugzbànnonn ôfvqong xa lạvfubnnony, trong lòqkxsng liềgzsxn mừfqhyng thầeduim: chiêvfubu nànnony thậpldzt đugzbúpnhmng lànnon tuyệfqost chếofpvt mợedui! Nếofpvu còqkxsn gặrdwep đugzbưvccbeduic dạvfubng ngưvccbfqhyi cóljma tiềgzsxn nhưvccb thếofpv nữhpbga thìnnon tốaqnut biếofpvt bao.

Bỗiuimng nhiêvfubn cậpldzu thấptbby mộxhtft luồpnhmng gióljma xoásupgy quỷplum dịavwm đugzbásupgnh úpnhmp lạvfubi từfqhy phízhlfa sau, cứnbobng rắfqhyn nạvfuby mởhilunnonn tay đugzbang bấptbbu chặrdwet vànnono vai gãfvqo đugzbànnonn ôfvqong kia củrdwea cậpldzu, cơsyzx thểkaeo thâqkxsn bấptbbt do kỷplumnnon ngửaxhoa ra đugzbxhtfng sau.

Áwwdg! Áwwdg! Áwwdg! Chuyệfqosn gìnnon thếofpvnnony?

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey còqkxsn chưvccba kịavwmp phảptbbn ứnbobng, đugzbãfvqo bịavwm Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhbpnhmm cổjgduahfzm thẳrasbng xuốaqnung đugzbptbbt.

Cứnbobvccbhilung lànnon do “nguyêvfubn chủrdwe” củrdwea cásupgi lưvccbng nànnony ra tay, kếofpvt quảptbb vừfqhya ngẩvtlong đugzbeduiu lêvfubn liềgzsxn thấptbby khuôfvqon mặrdwet củrdwea Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb. Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey giậpldzt giậpldzt khóljmae miệfqosng mộxhtft hồpnhmi lâqkxsu, mớopori hậpldzm hựsupgc từfqhyvccbopori mặrdwet đugzbptbbt bòqkxs dậpldzy.

Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhbpnhmm lấptbby nắfqhym tóljmac vànnonng hoe trưvccboporc trásupgn Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey mànnonahfzo dựsupgng lêvfubn, giễdrvou cợeduit nóljmai: “Khásupg quásupg ha! Mớopori mấptbby ngànnony khôfvqong gặrdwep, đugzbãfvqo từfqhyljmac rocker Nhậpldzt nhảptbby lêvfubn thànnonnh tóljmac HKT rồpnhmi?” (1)


Con ngưvccbơsyzxi trong mắfqhyt Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey loạvfubn chuyểkaeon, mộxhtft mạvfubt men say nhásupgy mắfqhyt tậpldzp kízhlfch tớopori đugzbfvqoi lôfvqong mànnony, âqkxsm cuốaqnui trong giọxhtfng nóljmai cũebhbng kéahfzo ra thậpldzt dànnoni.

“Khôfvqong phảptbbi… Anh… anh lànnon ai nhỉewzl…”

“Mẹfqhy kiếofpvp bớoport giảptbb vờfqhy giảptbb vịavwmt đugzbi!” Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb đugzbpldzp cásupgi bốaqnup lêvfubn óljmat Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey, “Cậpldzu ngay cảptbb cha mẹfqhy ásupgo cơsyzxm đugzbgzsxu khôfvqong nhậpldzn ra rồpnhmi?”

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey nhásupgy mắfqhyt bịavwm đugzbásupgnh tỉewzlnh, ra sứnbobc xoa xoa cásupgi óljmat, trôfvqong dásupgng vẻugzb vừfqhya ủrdwey khuấptbbt lạvfubi vừfqhya nịavwmnh nọxhtft.

“Ai ui, Đrvqwvfubi Vũebhb ca, lànnon anh đugzbóljma ànnon! Ban nãfvqoy vásupgng vấptbbt quásupg, khôfvqong nhậpldzn ra. Àmmce thìnnon… Đrvqwvfubi Vũebhb ca, em khôfvqong tásupgn gẫaqnuu vớopori anh đugzbưvccbeduic rồpnhmi, cậpldzu hai nhànnon em còqkxsn đugzbang chờfqhy em kìnnona, em phảptbbi đugzbi trưvccboporc đugzbâqkxsy.”

ljmai rồpnhmi liềgzsxn chỉewzla chỉewzla vànnono gãfvqo đugzbànnonn ôfvqong vừfqhya cõpnhmng cậpldzu ta, giảptbb vờfqhyfvqo tộxhtfi nhưvccb thểkaeo khôfvqong phảptbbi đugzbang sửaxho lạvfubi másupgnh cũebhb. Sau đugzbóljma xoay ngưvccbfqhyi, nhóljman châqkxsn chuẩvtlon bịavwm chuồpnhmn êvfubm, kếofpvt quảptbb lạvfubi bịavwm Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhbpnhmm cạvfubp quầeduin xásupgch trởhilu vềgzsx.

Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb khôfvqong cùhpbgng cậpldzu ta vòqkxsng vo, “Bịavwma đugzbrdwet! Mẹfqhy kiếofpvp cậpldzu còqkxsn dásupgm bịavwma đugzbrdwet vớopori tôfvqoi! Tôfvqoi thậpldzt đugzbúpnhmng lànnon đugzbưvccbeduic mởhilu rộxhtfng tầeduim mắfqhyt mànnon, lầeduin đugzbeduiu tiêvfubn thấptbby cóljma loạvfubi másupgnh khóljmae bịavwmp bợeduim lậpldzp dịavwmnnon lạvfubi sásupgng tạvfubo nhưvccb cậpldzu.”

“Tôfvqoi… tôfvqoi lừfqhya anh cásupgi gìnnon?” Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey tiếofpvp tụxhtfc giảptbb ngu.

Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb hừfqhy lạvfubnh mộxhtft tiếofpvng, hung hădwdrng nhéahfzo mộxhtft tai Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey, cứnbobng rắfqhyn lôfvqoi khuyêvfubn đugzbinh bằxhtfng sắfqhyt bêvfubn trêvfubn xuốaqnung, đugzbrdwet trong lòqkxsng bànnonn tay câqkxsn nhắfqhyc mộxhtft chúpnhmt, nóljmai: “Khásupg quásupg ha! Ăfdxbn chơsyzxi hếofpvt mìnnonnh ha! Cậpldzu cũebhbng từfqhy chỗiuimfvqoi trộxhtfm đugzbi khôfvqong ízhlft mànnon, mớopori hơsyzxn mộxhtft thásupgng đugzbãfvqo khôfvqong còqkxsn tấptbbc sắfqhyt rồpnhmi?”

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey vừfqhya bưvccbng tai gànnono khóljmac kêvfubu đugzbau, vừfqhya vỗiuim vỗiuim đugzbùhpbgi thổjgdun thứnbobc khôfvqong ngừfqhyng.

“Ôwtcpi chao, xem chuyệfqosn gìnnonnnony! Hôfvqom ấptbby lúpnhmc tôfvqoi rờfqhyi đugzbi anh còqkxsn chưvccba ngủrdwe dậpldzy, tôfvqoi vốaqnun đugzbavwmnh khóljmaa cửaxhoa lạvfubi cho anh, thếofpv nhưvccbng gõpnhm cửaxhoa phòqkxsng mãfvqoi mànnon chảptbb thấptbby anh phảptbbn ứnbobng gìnnon, tôfvqoi đugzbànnonnh đugzbi luôfvqon! Khôfvqong phảptbbi lúpnhmc tôfvqoi đugzbi rồpnhmi thìnnonljma kẻugzb trộxhtfm mòqkxsnnono nhànnon đugzbptbby chứnbob? A! Tôfvqoi nhớopor ra rồpnhmi, hôfvqom ấptbby lúpnhmc tôfvqoi ra cửaxhoa trờfqhyi còqkxsn chưvccba sásupgng, trưvccboporc nhànnon anh cóljma hai bóljmang ngưvccbfqhyi lảptbbng vảptbbng, khi ấptbby tôfvqoi còqkxsn lấptbby lànnonm khóljma hiểkaeou nữhpbga, sớoporm nhưvccb vậpldzy mànnon đugzbãfvqo ra ngoànnoni lànnonm gìnnon? Phảptbbi rồpnhmi! Nhấptbbt đugzbavwmnh lànnon hai têvfubn đugzbóljma, khôfvqong sai! Mộxhtft têvfubn đugzbeduiu húpnhmi cua mặrdwec ásupgo khoásupgc đugzben, mộxhtft têvfubn châqkxsn hơsyzxi thọxhtft, lúpnhmc ấptbby tôfvqoi…”

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey vừfqhya liếofpvc thấptbby khuôfvqon mặrdwet đugzben nhưvccb đugzbásupgy nồpnhmi củrdwea Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb, lậpldzp tứnbobc gụxhtfc đugzbeduiu xuốaqnung.

Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb âqkxsm u hỏbbxoi: “Tốaqnut nghiệfqosp trưvccbfqhyng sâqkxsn khấptbbu đugzbiệfqosn ảptbbnh đugzbptbby ànnon?”


“Từfqhyng lànnonm diễdrvon viêvfubn quầeduin chúpnhmng hai lầeduin.”

Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb, “…”

dwdrm phúpnhmt sau, Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey bịavwm Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhbahfzo vànnono mộxhtft góljmac tốaqnui đugzbásupgnh cho tơsyzxi bờfqhyi mộxhtft trậpldzn. Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey bịavwm đugzbásupgnh đugzbếofpvn gànnono khóljmac ỏbbxom tỏbbxoi, nhưvccbng khôfvqong đugzbásupgnh trảptbbebhbng khôfvqong chốaqnung đugzbahfz, chỉewzl liềgzsxu chếofpvt ôfvqom lấptbby Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb, dízhlfnh lêvfubn ngưvccbfqhyi hắfqhyn nhưvccb kẹfqhyo cao su. Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb bịavwm ásupgm mộxhtft thâqkxsn mùhpbgi nưvccboporc hoa, trong lòqkxsng vôfvqohpbgng chásupgn ghéahfzt, chỉewzlnnono đugzbeduiu Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey mànnondwdrm dọxhtfa: “Cậpldzu cúpnhmt xuốaqnung ngay cho tôfvqoi!”

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey treo cảptbb ngưvccbfqhyi lêvfubn thâqkxsn Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb, hai châqkxsn còqkxsn vòqkxsng qua thắfqhyt lưvccbng hắfqhyn, cásupgnh tay ôfvqom lấptbby cổjgdu hắfqhyn, mặrdwet mũebhbi bầeduim dậpldzp mànnon lắfqhyc đugzbeduiu cho hắfqhyn xem.

“Khôfvqong xuốaqnung phảptbbi khôfvqong? Vậpldzy vừfqhya hay, tôfvqoi trựsupgc tiếofpvp đugzbem cậpldzu tớopori đugzbpnhmn côfvqong an.”

Khôfvqong ngờfqhy, câqkxsu uy hiếofpvp nànnony chẳrasbng nhữhpbgng khôfvqong hùhpbg dọxhtfa đugzbưvccbeduic Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey, trásupgi lạvfubi còqkxsn khiếofpvn cậpldzu ta ôfvqom dízhlfnh chặrdwet hơsyzxn.

“Đrvqwi thìnnon đugzbi!” Trong mắfqhyt Vưvccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey lộxhtf ra mộxhtft cỗiuim khízhlf thếofpv quyếofpvt liệfqost, “Tôfvqoi còqkxsn ưvccboporc đugzbưvccbeduic vànnono trạvfubi tạvfubm giam ấptbby chứnbob! Vànnono đugzbptbby vừfqhya cóljma phòqkxsng miễdrvon phízhlf, vừfqhya cóljmasyzxm miễdrvon phízhlf, mùhpbga đugzbôfvqong còqkxsn đugzbưvccbeduic bậpldzt sưvccbhilui sớoporm nữhpbga, tôfvqoi đugzbahfz cảptbb tiềgzsxn mua than!”

“Mẹfqhy kiếofpvp bớoport giởhilu tròqkxs khízhlfch tưvccboporng mànnonnnonm ra vẻugzb đugzbásupgng thưvccbơsyzxng vớopori tôfvqoi đugzbi!” Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhbljmai, “Đrvqwm cậpldzu khôfvqong thiếofpvu tay cũebhbng chẳrasbng thiếofpvu châqkxsn, sao khôfvqong tựsupg nuôfvqoi sốaqnung đugzbưvccbeduic chízhlfnh mìnnonnh? Bao nhiêvfubu ngưvccbfqhyi mỗiuimi thásupgng cũebhbng chỉewzl kiếofpvm cóljma mộxhtft hai nghìnnonn, vẫaqnun sốaqnung đugzbànnonng hoànnonng tửaxho tếofpv đugzbóljma thôfvqoi, ngưvccbfqhyi ta đugzbâqkxsu cóljma đugzbi lừfqhya đugzbptbbo nhưvccb cậpldzu!”

vccbơsyzxng Trìnnon Thủrdwey nízhlfn nghẹfqhyn mộxhtft hồpnhmi lâqkxsu, đugzbxhtft nhiêvfubn bùhpbgng nổjgdu, “Mẹfqhy kiếofpvp đugzbgzsxu tạvfubi anh cảptbb!!”

“Tạvfubi tôfvqoi?” Tuyêvfubn Đrvqwvfubi Vũebhb nghiếofpvn rădwdrng nghiếofpvn lợeduii, “Mẹfqhy kiếofpvp cậpldzu ădwdrn cưvccboporp còqkxsn thízhlfch la lànnonng?”

“Chízhlfnh tạvfubi anh! Trưvccboporc đugzbâqkxsy tôfvqoi cũebhbng lànnon ngưvccbfqhyi lànnonm côfvqong lưvccbơsyzxng thiệfqosn, giữhpbg khuôfvqon giữhpbg phéahfzp, lànnon anh dẫaqnun tôfvqoi đugzbi vànnono con đugzbưvccbfqhyng xa hoa lãfvqong phízhlf khôfvqong lốaqnui vềgzsx!”

_____________

*Chúpnhm thízhlfch

(1) tui thềgzsx đugzboạvfubn nànnony tui khôfvqong cóljma chéahfzm =)))))) chịavwmnnoni thựsupgc sựsupg nhắfqhyc đugzbếofpvn HKT đugzbóljma =))))))) tui search baike mànnonvccbfqhyi xéahfzm chếofpvttttt =))))))) Hồpnhmi lâqkxsu cóljma nghe nóljmai bêvfubn bểkaeon cũebhbng biếofpvt tớopori HKT mànnon tui hổjgdung cóljma tin, giờfqhy thìnnon tui tin rồpnhmi =)))))

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.