Thay Chị Lấy Chồng

Chương 487 : Ông có mặt mũi gì ở đây gọi tôi một tiếng con gái

    trước sau   
Khi tôtjeui đvybxktpq cậgtagp đvybxếuqrln Lâubomm Tuyềktpqn, Cung Vâubomn trêkktmn mặrdymt rõmchkuqrlng cófbpguqrli phầelngn tứelngc giậgtagn, nhưitblng màuqrl, rấnizqt nhanh liềktpqn che giấnizqu xu, gưitblơormgng mặrdymt tràuqrln đvybxelngy vẻutjl khôtjeung tựuqrw nhiêkktmn cưitblelngi, nófbpgi vớtgeci tôtjeui, “Con bénnmv hảubom, gầelngn đvybxâubomy ởgcltitbltgecc ngoàuqrli, nhấnizqt thờelngi khôtjeung cófbpg thờelngi gian quay vềktpq.”

“Ởtjeuitbltgecc ngoàuqrli?” tôtjeui nhưitbltgecn màuqrly nhìninbn Cung Vâubomn, “Cha mìninbnh đvybxktpqu bệfiptnh sắjanvp chếuqrlt rồwxbti, còiudpn cófbpg thểpzdy nhàuqrln hạdott thoảubomi máxvozi ởgcltitbltgecc ngoàuqrli chơormgi?”

Cung Vâubomn nhưitbl vậgtagy, tôtjeui cũmfmnng nhìninbn ra đvybxưitblwwvbc, rõmchkuqrlng làuqrl việfiptc xấnizqu trong nhàuqrl khôtjeung thểpzdy truyềktpqn ra, cho nêkktmn khôtjeung muốpkijn nófbpgi cho tôtjeui.

fbpg đvybxiềktpqu bàuqrl ta khôtjeung nófbpgi tôtjeui cũmfmnng đvybxxvozn đvybxưitblwwvbc.

Lầelngn Lýywqvuqrlo Kiệfiptt bịuhzjytzjy châubomn, côtjeu ta liềktpqn rờelngi đvybxi khôtjeung them đvybxpzdy ýywqv, chỉninb sợwwvb lầelngn nàuqrly, bởgclti vìninb khôtjeung muốpkijn làuqrlm phẫwxbtu thuậgtagt ghénnmvp tủklkcy, trốpkijn ra nưitbltgecc ngoàuqrli.

Cung Vâubomn cũmfmnng ngưitblwwvbng ngùbyldng nófbpgi, “Phảubomi phảubomi, con bénnmv gầelngn đvybxâubomy quảubom thậgtagt cófbpg việfiptc gấnizqp, nhấnizqt thờelngi vềktpq khôtjeung đvybxưitblwwvbc.”




“Vậgtagy thìninb đvybxwwvbi côtjeu ta trởgclt vềktpq, Lâubomm Tuyềktpqn sinh tạdotti nhàuqrl họnizqubomm, từwgph nhỏzteoxvozc ngưitblelngi đvybxãytzj cho côtjeu ta đvybxiềktpqu kiệfiptn tốpkijt nhấnizqt, giáxvozo dụlnzmc tốpkijt nhấnizqt, chỉninb cầelngn côtjeu ta muốpkijn, cáxvozc ngưitblelngi đvybxktpqu cho, vốpkijn dĩninbuqrl khôtjeung cầelngu hồwxbti đvybxáxvozp, lạdotti khôtjeung nghĩninb rằgtagng ôtjeung trờelngi khôtjeung cófbpg mắjanvt, Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh ngãytzj bệfiptnh rồwxbti, hiệfiptn tạdotti cầelngn côtjeu ta hồwxbti báxvozo, thậgtagt ra cũmfmnng khôtjeung phảubomi thứelngninb khôtjeung lấnizqy đvybxưitblwwvbc, chỉninbuqrl mộwxbtt chútcgyt tủklkcy xưitblơormgng màuqrl thôtjeui.” Tôtjeui chậgtagm rãytzji nófbpgi xong, lạdotti nhìninbn vềktpq phídsqla Cung Vâubomn, hỏzteoi bàuqrl, “Đgkrvútcgyng khôtjeung.”

Cung Vâubomn nghe, sắjanvc mặrdymt càuqrlng khôtjeung tốpkijt, cắjanvn cắjanvn môtjeui, lạdotti nófbpgi, “Phảubomi!”

“Vậgtagy khôtjeung phảubomi tốpkijt rồwxbti sao.” Tôtjeui nófbpgi tiếuqrlp, “Bàuqrl xem nhàuqrl họnizqubomm cáxvozc ngưitblelngi, đvybxpkiji vớtgeci tôtjeui, đvybxpkiji vớtgeci mẹqfkftjeui đvybxãytzjuqrlm nhữsvhong gìninb, còiudpn cófbpgubomm Tuyềktpqn đvybxpkiji vớtgeci tôtjeui làuqrlm ra nhữsvhong việfiptc kia, bàuqrlfbpg thểpzdy khôtjeung biếuqrlt, tôtjeui đvybxxvozn Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh biếuqrlt, cáxvozc ngưitblelngi lạdotti cófbpg thểpzdy đvybxếuqrln tìninbm tôtjeui ghénnmvp tủklkcy? Nãytzjo bịuhzj útcgyng nưitbltgecc rồwxbti àuqrl?”

fbpgi thậgtagt, nếuqrlu tôtjeui làuqrlubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh hoặrdymc Cung Vâubomn, dùbyldfbpg chếuqrlt, cófbpg lẽbyxpmfmnng gom khôtjeung đvybxklkc mặrdymt mũmfmni đvybxếuqrln tìninbm tôtjeui.

byld sao chuyệfiptn bọnizqn họnizquqrlm ra nătcgym đvybxófbpg, đvybxãytzj chặrdymt đvybxelngt đvybxưitblelngng lui nàuqrly rồwxbti.

Cung Vâubomn bịuhzjtjeui nófbpgi, mặrdymt lútcgyc trắjanvng lútcgyc xanh.

Mộwxbtt câubomu phảubomn báxvozc cũmfmnng nófbpgi khôtjeung đvybxưitblwwvbc.

Sau cùbyldng dứelngt khoáxvozt cầelngm lấnizqy tútcgyi xáxvozch, nófbpgi câubomu, “Thậgtagt ngạdotti quáxvoz, quấnizqy rầelngy rồwxbti.” Liềktpqn rờelngi đvybxi.

tjeui khôtjeung tiễuqrln bàuqrl ta.

Bấnizqt quáxvoz trong tâubomm vẫwxbtn làuqrl cảubomm thấnizqy việfiptc nàuqrly rấnizqt buồwxbtn cưitblelngi.

Cung Vâubomn trưitbltgecc đvybxâubomy tạdotti thưitblơormgng trưitblelngng làuqrlm mưitbla làuqrlm giófbpg, nhấnizqt đvybxuhzjnh khôtjeung nghĩninb đvybxếuqrln, cófbpg mộwxbtt ngàuqrly sẽbyxp cầelngn sửcpnr dụlnzmng đvybxếuqrln tôtjeui, lạdotti ătcgyn nófbpgi khénnmvp nénnmvp đvybxpzdy cầelngu tôtjeui.

fbpg đvybxiềktpqu, trôtjeung cậgtagy vàuqrlo tôtjeui cófbpg tủklkcy xưitblơormgng phùbyld hợwwvbp vớtgeci Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh?

Kiếuqrlp sau đvybxi.




Cung Vâubomn đvybxi rồwxbti, tôtjeui vốpkijn dĩninb cho rằgtagng sựuqrw việfiptc nàuqrly sẽbyxp qua mộwxbtt thờelngi gian.

Kếuqrlt quảubom, ngàuqrly thứelng hai, Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh lạdotti tớtgeci rồwxbti.

itblơormgng Thanh Thanh lạdotti dùbyldng cáxvozch cũmfmn gọnizqi tôtjeui.

tjeui xuốpkijng lầelngu, nhìninbn thấnizqy Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh ngồwxbti tạdotti phòiudpng họnizqp, tựuqrw biếuqrlt bảubomn thâubomn chạdotty khôtjeung thoáxvozt, nghĩninb đvybxếuqrln trưitbltgecc đvybxâubomy ôtjeung ta hay đvybxếuqrln nhàuqrltjeui, cầelngm mấnizqy triệfiptu sỉninb nhụlnzmc chútcgyng tôtjeui, tôtjeui liềktpqn muốpkijn bậgtagt cưitblelngi.

Thậgtagt làuqrl khôtjeung phảubomi khôtjeung báxvozo thờelngi đvybxiểpzdym chưitbla tớtgeci..

tjeui đvybxi qua, hai tay khoanh ởgclt trưitbltgecc ngựuqrwc, cơormg thểpzdy dựuqrwa lêkktmn cửcpnra, cũmfmnng khôtjeung nófbpgi chuyệfiptn.

ubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh thấnizqy tôtjeui đvybxếuqrln rồwxbti, liềktpqn đvybxelngng dậgtagy, thậgtagt ra lầelngn gặrdymp mặrdymt trưitbltgecc cáxvozch đvybxâubomy cũmfmnng khôtjeung lâubomu, nhưitblng màuqrl, tôtjeui cófbpg cảubomm giáxvozc Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh giàuqrl đvybxi rấnizqt nhiềktpqu.

Tháxvozi dưitblơormgng hìninbnh nhưitblmfmnng nhiềktpqu tófbpgc bạdottc hơormgn mộwxbtt chútcgyt.

Ngưitblelngi gầelngy, da cũmfmnng nhătcgyn hơormgn.

Ôhmfang ấnizqy nhìninbn thấnizqy tôtjeui, bàuqrln tay đvybxrdymt trêkktmn ghếuqrlfbpgormgi cuộwxbtn lạdotti, khoénnmv miệfiptng cưitblelngi áxvozy náxvozy, kêkktmu lêkktmn, “Con gáxvozi.”

itblng hôtjeu thếuqrluqrly, thiếuqrlu chútcgyt nữsvhoa làuqrlm tôtjeui ófbpgi ra bữsvhoa cơormgm tốpkiji qua.

tjeui co giậgtagt khoénnmv miệfiptng mộwxbtt chútcgyt, “Ôhmfang Lâubomm, ôtjeung bệfiptnh đvybxếuqrln mơormg hồwxbt àuqrl, ban ngàuqrly ban mặrdymt, nhậgtagn nhầelngm ngưitblelngi rồwxbti?”

“Khôtjeung...”




“Tôtjeui khôtjeung phảubomi Lâubomm Tuyềktpqn.”

tjeui nófbpgi.

Nhắjanvc đvybxếuqrln Lâubomm Tuyềktpqn, tháxvozi đvybxwxbt củklkca Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh vàuqrl Cung Vâubomn khôtjeung giốpkijng nhau, ôtjeung ta dưitblelngng nhưitbl đvybxpkiji vớtgeci sựuqrw tuyệfiptt tìninbnh củklkca Lâubomm Tuyềktpqn khôtjeung cófbpg quáxvoz nhiềktpqu suy nghĩninb, nhìninbn tôtjeui nófbpgi, “Khanh Khanh, trưitbltgecc kia làuqrl ba khôtjeung đvybxútcgyng, ta khôtjeung nêkktmn đvybxãytzjfbpg vợwwvbiudpn đvybxi trêkktmu chọnizqc Lan Tídsqlch, nhưitblng màuqrl, nhưitblng màuqrl ba thậgtagt sựuqrwuqrl khôtjeung kiềktpqm chếuqrl đvybxưitblwwvbc chídsqlnh mìninbnh, hồwxbti đvybxófbpg, ba thậgtagt sựuqrwkktmu bàuqrlnizqy, kểpzdy cảubom hiệfiptn tạdotti ba...”

ubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh khôtjeung nófbpgi tiếuqrlp, nhưitblng màuqrl biểpzdyu lộwxbt tràuqrln đvybxelngy thâubomm tìninbnh vàuqrl hốpkiji hậgtagn.

tjeui nheo mắjanvt lạdotti nhìninbn ôtjeung ta, cưitblelngi lạdottnh, “Ôhmfang Lâubomm, đvybxelngu ófbpgc củklkca ôtjeung cófbpg phảubomi dùbyldng khôtjeung đvybxưitblwwvbc? Hay làuqrl trídsql nhớtgec khôtjeung tốpkijt?”

“Ba...”

“ Mấnizqy ngàuqrly trưitbltgecc ôtjeung cầelngm lấnizqy tấnizqm thẻutjl, nófbpgi muốpkijn cùbyldng chútcgyng tôtjeui vạdottch rõmchk ranh giớtgeci, nhớtgec hay làuqrl quêkktmn rồwxbti?”

tjeui nófbpgi xong, Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh trêkktmn mặrdymt cófbpg chútcgyt áxvozy náxvozy, thếuqrl nhưitblng khôtjeung sâubomu.

Thếuqrl nhưitblng vẫwxbtn làuqrl gậgtagt nhẹqfkf đvybxelngu.

tjeui tiếuqrlp tụlnzmc nófbpgi, “Hiệfiptn tạdotti chútcgyng tôtjeui muốpkijn 150 tỷtilt khôtjeung cho chútcgyng tôtjeui, lạdotti nghĩninb muốpkijn tôtjeui cho ôtjeung tủklkcy xưitblơormgng phùbyld hợwwvbp? Ôhmfang nófbpgi xem ôtjeung, lừwgpha gạdottt tìninbnh cảubomm củklkca mẹqfkftjeui, bàuqrl đvybxang tốpkijt làuqrlnh, bịuhzj mụlnzm dạdott xoa nhàuqrl ôtjeung bứelngc thàuqrlnh ngưitblelngi đvybxkktmn, lútcgyc nhàuqrl khôtjeung nhậgtagn bàuqrlnizqy, tôtjeui ởgclttjeu nhi việfiptn lớtgecn lêkktmn, ôtjeung đvybxãytzjuqrlm đvybxưitblwwvbc gìninb? Cófbpg mặrdymt mũmfmni gìninbgclt đvybxâubomy gọnizqi tôtjeui mộwxbtt tiếuqrlng con gáxvozi?!”

Vốpkijn dĩninb, tâubomm tìninbnh củklkca tôtjeui rấnizqt bìninbnh tĩninbnh.

Nhìninbn thấnizqy Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh, tôtjeui hoàuqrln toàuqrln giốpkijng nhưitbl xem kịuhzjch tâubomm lýywqv.

Nhưitblng khi tôtjeui nófbpgi đvybxếuqrln đvybxâubomy, nófbpgi vềktpq sựuqrw việfiptc củklkca Lan Tídsqlch đvybxófbpg, vẫwxbtn làuqrl khôtjeung tráxvoznh khỏzteoi cófbpg chútcgyt tứelngc giậgtagn!




Mặrdymc dùbyldtjeui đvybxpkiji vớtgeci Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh vàuqrl Cung Vâubomn nófbpgi cùbyldng mộwxbtt lờelngi.

Nhưitblng làuqrl, rấnizqt rõmchkuqrlng Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh lătcgyn lộwxbtn tạdotti thưitblơormgng trưitblelngng đvybxãytzj nhiềktpqu nătcgym, da mặrdymt tưitblơormgng đvybxpkiji dàuqrly, nghe tôtjeui nófbpgi nhưitbl vậgtagy, lậgtagp tứelngc tỏzteo ra bộwxbtxvozng khófbpg xửcpnr, “Thậgtagt ra, ngàuqrly đvybxófbpg trởgclt vềktpq ba rấnizqt hốpkiji hậgtagn, ba biếuqrlt ba mắjanvc nợwwvb mẹqfkf con con, khôtjeung nêkktmn làuqrlm ra nhữsvhong việfiptc đvybxófbpg.”

“Sau đvybxófbpg thìninb?” Tôtjeui cútcgyi đvybxelngu nhìninbn ôtjeung ta, gưitblơormgng mặrdymt mang theo giễuqrlu cợwwvbt, “Ôhmfang khôtjeung phảubomi đvybxãytzjuqrlm rồwxbti sao, lầelngn nữsvhoa làuqrlm tổzomxn thưitblơormgng tráxvozi tim củklkca mẹqfkftjeui, còiudpn khôtjeung gọnizqi đvybxiệfiptn thoạdotti xin lỗbyldi? Mẹqfkftjeui nătcgym đvybxófbpg thậgtagt sựuqrwuqrl tuổzomxi trẻutjltjeung cạdottn, mớtgeci nhìninbn đvybxếuqrln têkktmn đvybxàuqrln ôtjeung cặrdymn bãytzj nhưitbl ôtjeung!”

“Vốpkijn dĩninb ba muốpkijn gọnizqi, sau đvybxófbpg tra ra cáxvozi bệfiptnh nàuqrly, trong phútcgyt chốpkijc ba tâubomm trạdottng gìninbmfmnng mấnizqt hếuqrlt rồwxbti.” Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh thởgcltuqrli.

tjeui khôtjeung phảubomi ngưitblelngi lạdottnh lùbyldng vôtjeuninbnh.

ninbnh thưitblelngng nhìninbn thấnizqy trêkktmn mạdottng cáxvozc bạdottn nhỏzteo mắjanvc bệfiptnh, trong nhàuqrl khôtjeung tiềktpqn chữsvhoa bệfiptnh, chia sẻutjl cộwxbtng đvybxwxbtng, tôtjeui đvybxktpqu sẽbyxp quyêkktmn gófbpgp mộwxbtt chútcgyt.

Thếuqrl nhưitblng, làuqrlubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh tựuqrw cắjanvt bỏzteo quan hệfipt, rõmchkuqrlng tôtjeui làuqrlxvozu mủklkc ruộwxbtt ràuqrl, nhưitblng hiệfiptn tạdotti ôtjeung ta mắjanvc cáxvozi bệfiptnh nàuqrly, tôtjeui lạdotti khôtjeung cảubomm thấnizqy đvybxáxvozng thưitblơormgng dùbyld chỉninb mộwxbtt chútcgyt, chỉninb cảubomm thấnizqy ôtjeung ta bịuhzj trừwgphng phạdottt đvybxáxvozng tộwxbti.

tjeui bìninbnh thảubomn “Ah” mộwxbtt tiếuqrlng, nhìninbn bêkktmn ngoàuqrli, nófbpgi, “Ôhmfang Lâubomm, ôtjeung cófbpg bệfiptnh thìninb đvybxi bệfiptnh việfiptn trịuhzj, đvybxwgphng ởgclt chỗbyldtjeui chậgtagm trễuqrl thờelngi gian nữsvhoa, nhìninbn tôtjeui cũmfmnng nhìninbn khôtjeung tốpkijt.”

Đgkrvâubomy coi nhưitbluqrltjeui đvybxuổzomxi ngưitblelngi.

ubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh đvybxi vàuqrli bưitbltgecc đvybxi đvybxếuqrln trưitbltgecc mặrdymt tôtjeui, muốpkijn kénnmvo tôtjeui, tôtjeui lậgtagp tứelngc nénnmv tráxvoznh, tay ôtjeung ta ởgclt giữsvhoa khôtjeung trung, mang theo vàuqrlo phầelngn cầelngu khẩkktmn nófbpgi, “ Khanh Khanh, ba biếuqrlt con têkktmn làuqrl Khanh Khanh, Khanh Khanh vàuqrl Minh Minh, làuqrl ba cùbyldng Lan Tídsqlch cùbyldng nhau đvybxrdymt, chútcgyng ta...”

“Ôhmfang đvybxang đvybxuhzjnh nhớtgec lạdotti làuqrlm thếuqrluqrlo lừwgpha gạdottt mẹqfkftjeui sao?”

tjeui trựuqrwc tiếuqrlp cắjanvt đvybxelngt hồwxbti ứelngc củklkca Lâubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh.

ubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh cũmfmnng khôtjeung nófbpgi tiếuqrlp, chỉninbfbpgi vớtgeci tôtjeui, “ Phảubomi phảubomi, đvybxktpqu làuqrl lỗbyldi củklkca ba, con giútcgyp ba làuqrlm cấnizqy ghénnmvp tủklkcy xưitblơormgng đvybxưitblwwvbc khôtjeung? Nếuqrlu nhưitbl cấnizqy ghénnmvp thàuqrlnh côtjeung, ba lậgtagp di chútcgyc, nửcpnra di sảubomn củklkca ba đvybxktpqu cho con!”

Mộwxbtt nửcpnra di sảubomn?

Ai thèytzjm đvybxâubomu.

ubomm Kiếuqrln Thàuqrlnh từwgph phòiudpng họnizqp đvybxuổzomxi tớtgeci.

kktmn ngoàuqrli đvybxktpqu làuqrl nhâubomn viêkktmn củklkca côtjeung ty, ôtjeung ta muốpkijn bảubomo trìninbninbnh tưitblwwvbng “sếuqrlp Lâubomm” củklkca mìninbnh, rấnizqt nhanh đvybxi vàuqrli bưitbltgecc, đvybxếuqrln chỗbyldtjeui gầelngn hơormgn mộwxbtt tídsql, lạdotti nófbpgi, “Vậgtagy con suy nghĩninb chútcgyt đvybxi, suy nghĩninb tốpkijt rồwxbti, lútcgyc nàuqrlo cũmfmnng cófbpg thểpzdy đvybxếuqrln tìninbm ba.”

fbpgi xong, liềktpqn rờelngi đvybxi.

xvozng vẻutjluqrly củklkca ôtjeung ta, ngưitblwwvbc lạdotti làuqrlm tôtjeui cảubomm thấnizqy buồwxbtn cưitblelngi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.