Thay Chị Lấy Chồng

Chương 447 : Tôi không đi cùng anh nữa

    trước sau   
Giang Linh vừxtyja nghe, liềxtyjn duỗoeywi tay sờsklh trágxken tômloai, “sao lạscfbi nókonzng nhưrhha thếczcgoaity?! Em giúkdaep chịswzu gọlttki xe cứfzceu thưrhhaơvislng.”

“Khômloang cầttvpn, tômloai…..”

Vốeflon dĩcwxwmloai muốeflon từxtyj chốefloi, nghĩcwxw rằvwtnng uốeflong chúkdaet thuốefloc làoait đlistưrhhahrwac rồczcgi.

Nhưrhhang vừxtyja mởkboq miệdrvtng nókonzi chuyệdrvtn, chỉwbht cảvyqbm thấwbhty trưrhhauxaoc mắcrpvt tốefloi sầttvpm, cảvyqb ngưrhhasklhi ngãdzzm vềxtyj phíhdhka trưrhhauxaoc.

mloai cảvyqbm nhậdzzmn đlistưrhhahrwac bảvyqbn thâvwtnn đlistưrhhahrwac Giang Linh dìrnkxu đlisti, lờsklh mờsklh nghe đlistưrhhahrwac cômloa ta đlistang gọlttki 115.

Mặfaobc dùaolfvisl thểuwmvvisli yếczcgu nhưrhhang tômloai vẫgrvnn chưrhhaa hoàoaitn toàoaitn thiếczcgp đlisti.




mloai cókonz thểuwmv cảvyqbm nhậdzzmn đlistưrhhahrwac mấwbhty ngưrhhasklhi vệdrvtcwxw đlistfaobt tômloai lêsdpfn giưrhhasklhng, cókonz ngưrhhasklhi lấwbhty cágxkei chăaolfn dàoaity đlistcrpvp lêsdpfn ngưrhhasklhi tômloai.

Đrpnhèrgjbn trong phògaeing ságxkeng lêsdpfn.Mởkboq APP MÊavwcvrhdNH TRUYỆbfvmN đlistlttkc nhébvuo!

mloai từxtyj từxtyj mởkboq mắcrpvt, bêsdpfn cạscfbnh làoait Giang Linh. Tômloai nhìrnkxn thấwbhty cágxkei cổlist củdlxba cômloa ta, cókonz hai dấwbhtu đlistsklh mờsklh mờsklh.

Àfaob, làoait dấwbhtu hômloan.

konz lẽvisl do bệdrvtnh nặfaobng quágxke, giờsklh đlistâvwtny, tômloai nhìrnkxn thấwbhty cágxkei nàoaity, mặfaobc dùaolf trong lògaeing hơvisli đlistau, nhưrhhang cũfaobng chỉwbht vậdzzmy khômloang cókonz cảvyqbm giágxkec gìrnkxvisln.

Giốeflong nhưrhha nhìrnkxn thấwbhty mộbfvmt thứfzcernkxnh thưrhhasklhng màoait thômloai.

Sau đlistókonz xe cứfzceu thưrhhaơvislng đlistếczcgn, tômloai đlistưrhhahrwac đlistưrhhaa tớuxaoi bệdrvtnh việdrvtn, mơvislvisl hồczcg hồczcg nghe đlistưrhhahrwac bágxkec sĩcwxwkonzi tômloai bịswzu viêsdpfm phổlisti, hơvisln nữyyvxa phổlisti bịswzu nhiễcwxwm trùaolfng rấwbhtt nghiêsdpfm trọlttkng, nếczcgu nhưrhha khômloang kịswzup thờsklhi đlistưrhhaa đlistếczcgn bệdrvtnh việdrvtn cókonz thểuwmv sẽvisl nguy hiểuwmvm đlistếczcgn tíhdhknh mạscfbng.

mloai nhắcrpvm mắcrpvt lạscfbi, lầttvpn đlistttvpu tiêsdpfn cảvyqbm thấwbhty, bảvyqbn thâvwtnn khômloang cókonz chúkdaet ýwtse nghĩcwxwa nàoaito.

rnkxwtseoaito Kiệdrvtt màoait cam tâvwtnm tìrnkxnh nguyệdrvtn làoaitm ngưrhhasklhi ởkboq, cam tâvwtnm chăaolfm sókonzc anh ấwbhty, đlistefloi vớuxaoi thókonzi quen củdlxba anh ấwbhty coi nhưrhhakonz mắcrpvt nhưrhhaaolf.

Đrpnhxtyju cảvyqbm thấwbhty khômloang sao cảvyqb, trảvyqbi qua giai đlistoạscfbn nàoaity sẽvisl tốeflot thômloai.

Nhưrhhang màoaitvwtny giờsklh nghĩcwxw đlistếczcgn anh ấwbhty vàoait Giang Linh hômloan nhau, nghĩcwxw đlistếczcgn dấwbhtu hơvisln mờsklh mờsklh trêsdpfn cổlistmloagxkei đlistókonz, tômloai đlistbfvmt nhiêsdpfn nghĩcwxw, cókonz lẽvisl anh ấwbhty thậdzzmt sựxmdw khômloang cầttvpn tômloai nữyyvxa rồczcgi.

Biếczcgt đlistâvwtnu Giang Linh sẽvisl chăaolfm sókonzc tốeflot cho anh ấwbhty.

mloai ởkboq trong bệdrvtnh việdrvtn đlistiềxtyju trịswzu bốeflon ngàoaity, ngàoaity thứfzceaolfm lúkdaec xuấwbhtt việdrvtn, mộbfvmt vệdrvtcwxw củdlxba Lýwtseoaito Kiệdrvtt lágxkei xe tớuxaoi, hỏsklhi tômloai, “Sa Đrpnhiệdrvtp, cômloa muốeflon tiếczcgp tụsklhc quay vềxtyj trang viêsdpfn khômloang?”




vwtnu hỏsklhi củdlxba anh ấwbhty khiếczcgn tômloai hơvisli trầttvpm mặfaobc.

Tiếczcgp tụsklhc quay vềxtyj?

Hay rờsklhi đlisti?

Nghĩcwxw tớuxaoi qua hai mưrhhaơvisli ngàoaity nữyyvxa, đlisthrwai tớuxaoi thágxkeng ba, rồczcgi quyếczcgt đlistswzunh sau, tômloai quay đlistttvpu nókonzi vớuxaoi vệdrvtcwxw, “Tômloai quay vềxtyj

Vệdrvtcwxw nghe thấwbhty đlistágxkep ágxken củdlxba tômloai, hìrnkxnh nhưrhhavisli bấwbhtt ngờsklh, gậdzzmt đlistttvpu nókonzi: “Vậdzzmy đlistưrhhahrwac, tômloai đlistưrhhaa cômloa vềxtyj trang viêsdpfn.”

Chiếczcgc xe mộbfvmt mạscfbch lágxkei tớuxaoi trang viêsdpfn.

mloai vừxtyja vàoaito phògaeing khágxkech, liềxtyjn thấwbhty Lýwtseoaito Kiệdrvtt, anh ấwbhty ngồczcgi trêsdpfn xe lăaolfn, màoait trêsdpfn sômloa pha làoait Carmy đlistang ngồczcgi.

Carmy nhìrnkxn thấwbhty tômloai, lậdzzmp tứfzcec đlistưrhhaa tay nhiệdrvtt tìrnkxnh chàoaito hỏsklhi tômloai, “Hi, Sa Đrpnhiệdrvtp.”

“Xin chàoaito.”

mloai nhớuxaowfwx thâvwtnn phậdzzmn củdlxba mìrnkxnh, cung kíhdhknh chàoaito hỏsklhi cômloawbhty.

Carmy hơvisli ngẩmloan ra.

wtseoaito Kiệdrvtt lạscfbi nókonzi: “Cômloa ta bâvwtny giờsklhoait ngưrhhasklhi làoaitm ởkboq đlistâvwtny.”

“ Ngưrhhasklhi làoaitm?!” Carmy khókonzoait tin đlistưrhhahrwac nhìrnkxn tômloai, rồczcgi lạscfbi nhìrnkxn Lýwtseoaito Kiệdrvtt, “tạscfbi sao?!”




“Làoaitmloai tựxmdw nguyệdrvtn.” Tômloai trảvyqb lờsklhi trưrhhauxaoc.

Nhìrnkxn vẻcwxw mặfaobt Carmy lơvislvisl chẳeockng hiểuwmvu gìrnkx, hìrnkxnh nhưrhhagaein tiếczcgp tụsklhc muốeflon hỏsklhi, tômloai hơvisli cúkdaei đlistttvpu, “Tômloai xin vềxtyj phògaeing trưrhhauxaoc đlistuwmv thay đlistczcg.”

mloai vềxtyj phògaeing cầttvpm bộbfvm đlistczcg củdlxba ngưrhhasklhi làoaitm lêsdpfn, nhìrnkxn bộbfvm đlistczcgoaity, tim tômloai cókonz chúkdaet đlistau.

Lạscfbi chấwbhtt vấwbhtn bảvyqbn thâvwtnn lầttvpn nữyyvxa, tômloai làoaitm nhưrhha vậdzzmy cókonz thậdzzmt sựxmdw đlistúkdaeng khômloang?

Cho dùaolf nhưrhha vậdzzmy, tômloai vẫgrvnn mặfaobc bộbfvm đlistczcgsdpfn.

Cầttvpm đlistiệdrvtn thoạscfbi xem lịswzuch, vẫgrvnn cògaein mưrhhasklhi lăaolfm ngàoaity, nếczcgu vẫgrvnn nhưrhha vậdzzmy, tômloai sẽvisl rờsklhi đlisti.

mloai lẩmloam bẩmloam vớuxaoi cágxkei đlistiệdrvtn thoạscfbi, “Lýwtseoaito Kiệdrvtt, tômloai cho anh thờsklhi gian mưrhhasklhi lăaolfm ngàoaity, nếczcgu nhưrhha anh vẫgrvnn đlistefloi xửbikg vớuxaoi tômloai nhưrhha vậdzzmy, cókonz lỗoeywi nhưrhha vậdzzmy, cho dùaolf ngàoaity trưrhhauxaoc anh cókonz tốeflot vớuxaoi tômloai thếczcgoaito, tômloai sẽvisl khômloang đlisti cùaolfng anh nữyyvxa.”

mloai thay đlistczcg xong, ra ngoàoaiti liềxtyjn nhìrnkxn thấwbhty Giang Linh, cômloa ta chớuxaop mắcrpvt nhìrnkxn tômloai, “khỏsklhe rồczcgi sao?”

“Phảvyqbi.” Tômloai gậdzzmt đlistttvpu, nghĩcwxw đlistếczcgn việdrvtc ngàoaity hômloam đlistókonz, tômloai vẫgrvnn nókonzi mộbfvmt câvwtnu, “Hômloam đlistókonz cảvyqbm ơvisln cômloa.”

mloa ta dưrhhasklhng nhưrhhamloaaolfng bấwbhtt ngờsklh.

Suy cho cùaolfng trưrhhauxaoc kia tômloai vàoaitmloa ta cũfaobng cókonzhdhkch míhdhkch vớuxaoi nhau.

mloa ta thấwbhty tômloai nókonzi cảvyqbm ơvisln, trêsdpfn mặfaobt hìrnkxnh nhưrhhakonz chúkdaet ngưrhhahrwang ngùaolfng, “Khômloang sao, tômloai đlistúkdaeng lúkdaec nhìrnkxn thấwbhty màoait thômloai.”

Nhìrnkxn cômloa ta, tômloai nghĩcwxw nghĩcwxw rồczcgi hỏsklhi: “Gầttvpn đlistâvwtny quan hệdrvt củdlxba cômloaoait ômloang chủdlxb tốeflot khômloang?”




“Hảvyqb?” Giang Linh nghe tômloai hỏsklhi nhưrhha vậdzzmy, lậdzzmp tứfzcec cókonz chúkdaet xấwbhtu hổlist, cuốefloi đlistttvpu nókonzi, “Rấwbhtt tốeflot.”

Àfaob, vậdzzmy thìrnkx tốeflot. Tômloai nhìrnkxn bộbfvm dạscfbng cômloa ta, gậdzzmt đlistttvpu “Vậdzzmy thìrnkx tốeflot.”

mloai nghĩcwxw, mưrhhasklhi lăaolfm ngàoaity nàoaity cũfaobng chỉwbhtoaitgxkei cớuxao tựxmdwmloai nghĩcwxw ra màoait thômloai.

Đrpnhhrwai đlistếczcgn lúkdaec, việdrvtc tômloai rờsklhi đlisti cũfaobng đlistưrhhahrwac đlistswzunh sẵpfban.

Sau khi ra ngoàoaiti, tômloai liềxtyjn ra hậdzzmu việdrvtn, thấwbhty tấwbhtm rèrgjbm cửbikga ởkboq đlistókonz, biếczcgt cômloang việdrvtc củdlxba mìrnkxnh vẫgrvnn phảvyqbi tiếczcgp tụsklhc, lạscfbi làoaitm tiếczcgp.

aolf sao thìrnkxfaobng cókonzrhhasklhi lăaolfm ngàoaity.

Thờsklhi gian trômloai qua từxtyjng ngàoaity, mỗoeywi ngàoaity tômloai đlistxtyju nhưrhhagxkei mágxkey ban ngàoaity giặfaobt rèrgjbm cửbikga, buổlisti tốefloi làoaitm việdrvtc.

Tấwbhtt cảvyqb so vớuxaoi trưrhhauxaoc đlistâvwtny đlistxtyju nhưrhha vậdzzmy, duy nhấwbhtt cókonz mộbfvmt đlistiềxtyju khágxkec đlistókonzoait, mỗoeywi ngàoaity tômloai đlistxtyju khômloang “tìrnkxnh cờsklh” gặfaobp Giang Linh nữyyvxa, nhưrhhang tômloai cũfaobng khômloang nhìrnkxn thấwbhty Lýwtseoaito Kiệdrvtt.

Mỗoeywi ngàoaity, cômloang việdrvtc kếczcgt thúkdaec, trưrhhauxaoc khi đlistókonzng mágxkey tíhdhknh, tômloai đlistxtyju xem thờsklhi gian ởkboqkonzc phảvyqbi màoaitn hìrnkxnh.

gxkech thágxkeng ba, lạscfbi gầttvpn thêsdpfm mộbfvmt chúkdaet.

Bởkboqi vìrnkx khômloang cókonz ai quảvyqbn tômloai, thờsklhi gian tômloai làoaitm việdrvtc càoaitng ngàoaity càoaitng nhiềxtyju, vìrnkx vậdzzmy ởkboq đlistâvwtny làoaitm giúkdaep việdrvtc, nhưrhhang cômloang việdrvtc ởkboqaolfn phògaeing bêsdpfn đlistókonzfaobng khômloang đlistưrhhahrwac bỏsklh qua.

wtseoaito Kiệdrvtt hìrnkxnh nhưrhha sợhrwa Giang Linh mệdrvtt, tuyểuwmvn thêsdpfm vàoaiti ngưrhhasklhi làoaitm tớuxaoi.

konz ngưrhhasklhi phụsklh trágxkech dọlttkn dẹoeywp nhàoait vệdrvt sinh, lạscfbi cókonz ngưrhhasklhi phụsklh trágxkech nấwbhtu cơvislm




Tinh thầttvpn củdlxba Lýwtseoaito Kiệdrvtt tốeflot lêsdpfn, Dưrhhaơvislng Trung thưrhhasklhng xuyêsdpfn tớuxaoi bágxkeo cágxkeo cômloang việdrvtc, chỗoeywwtseoaito Kiệdrvtt thưrhhasklhng xuyêsdpfn ởkboq chuyểuwmvn từxtyj phògaeing ngủdlxb sang phògaeing ságxkech.

oait ngưrhhasklhi cókonz thểuwmvoaito phògaeing ságxkech, cũfaobng chỉwbhtkonz mộbfvmt mìrnkxnh Giang Linh.

Chớuxaop mắcrpvt, đlistãdzzm tớuxaoi ngàoaity cuốefloi cùaolfng củdlxba thágxkeng hai ngàoaity 28.

mloam đlistókonz, tômloai vẫgrvnn giặfaobt rèrgjbm cửbikga nhưrhha mọlttki khi, treo lêsdpfn rồczcgi, khômloang vềxtyj phògaeing làoaitm việdrvtc, màoaitoait vềxtyj phògaeing rửbikga mặfaobt, trang đlistiểuwmvm nhẹoeyw, sau đlistókonzsdpfn lầttvpu đlisti tớuxaoi phògaeing ságxkech củdlxba Lýwtseoaito Kiệdrvtt.

mloai đlistfzceng ởkboq cửbikga, gõwfwx nhẹoeyw cửbikga hai lầttvpn.

“Vàoaito đlisti.”

mloai nghe thấwbhty giọlttkng nókonzi hờsklh hữyyvxng nhưrhhang lạscfbi mang theo chúkdaet ấwbhtm ágxkep củdlxba Lýwtseoaito Kiệdrvtt từxtyjsdpfn trong truyềxtyjn tớuxaoi.

Tim khômloang biếczcgt sao cókonz chúkdaet nhókonzi.

mloai biếczcgt, giọlttkng đlistiệdrvtu nàoaity củdlxba anh ấwbhty nhấwbhtt đlistswzunh cho rằvwtnng ngưrhhasklhi ngoàoaiti cửbikga làoait Giang Linh.

mloai cắcrpvn chặfaobt mômloai, cốeflo gắcrpvng đlistuwmvvwtnm trạscfbng củdlxba bảvyqbn thâvwtnn khômloang hiệdrvtn lêsdpfn trêsdpfn mặfaobt, mớuxaoi đlistmloay cửbikga tiếczcgn vàoaito.

Qủdlxba nhiêsdpfn, sau khi tômloai bưrhhauxaoc vàoaito, Lýwtseoaito Kiệdrvtt đlistưrhhaa mắcrpvt lêsdpfn, thấwbhty ngưrhhasklhi vàoaito làoaitmloai, ágxkenh mắcrpvt hiệdrvtn rõwfwx sựxmdw lạscfbnh nhạscfbt.

aolfng giọlttkng đlistiệdrvtu xa cágxkech hỏsklhi: “Cókonz chuyệdrvtn gìrnkx khômloang?”

“Cókonz.” Tômloai gậdzzmt đlistttvpu, “Ôeockng chủdlxb, ngàoaity mai tômloai rờsklhi khỏsklhi đlistâvwtny rồczcgi.”

“Vậdzzmy sao?” Álistnh mắcrpvt Lýwtseoaito Kiệdrvtt quay vềxtyj tậdzzmp tàoaiti liệdrvtu têsdpfn tay. Mặfaobt khômloang cảvyqbm xúkdaec mởkboq miệdrvtng, “nghĩcwxwcwxw rồczcgi?”

“Phảvyqbi.” Tômloai gậdzzmt đlistttvpu, “Lúkdaec trưrhhauxaoc tômloai lo lắcrpvng anh sẽvislrnkx chuyệdrvtn cágxkei châvwtnn màoait gặfaobp khókonz khăaolfn, khômloang gưrhhahrwang dậdzzmy nổlisti, nhưrhhang màoaitvwtny giờsklh xem ra, cókonz Giang Linh ởkboqaolfng, tinh thầttvpn tốeflot hơvisln rấwbhtt nhiềxtyju, tômloai khômloang ởkboq đlistâvwtny làoaitm lỡsklh chuyệdrvtn củdlxba anh nữyyvxa.”

wtseoaito Kiệdrvtt nghe tômloai nókonzi, biểuwmvu cảvyqbm khômloang hềxtyj thay đlistlisti.

Cầttvpm búkdaet lêsdpfn, viếczcgt vàoaiti câvwtnu vàoaito văaolfn kiệdrvtn, sau đlistókonz đlistfaobt nókonzsdpfn bàoaitn, rồczcgi ngẩmloang đlistttvpu lêsdpfn, nhìrnkxn vềxtyj phíhdhka tômloai.

Đrpnhômloai mắcrpvt củdlxba hắcrpvn cựxmdwc kìrnkx lạscfbnh nhạscfbt, nhìrnkxn tômloai giốeflong nhưrhha nhìrnkxn ngưrhhasklhi khômloang hềxtyj quen biếczcgt, nghe tômloai nókonzi nhưrhha vậdzzmy, gậdzzmt đlistttvpu, “Ừmrnjm, nghĩcwxwcwxw rồczcgi thìrnkx tốeflot.”

“Ừmrnjm…..”

mloai rõwfwxoaitng đlistãdzzm suy nghĩcwxwrhhasklhi mấwbhty ngàoaity, cũfaobng đlistãdzzm chuẩmloan bịswzuvwtnm lýwtserhhasklhi mấwbhty ngàoaity, trưrhhauxaoc khi vàoaito đlistãdzzm nghĩcwxw thômloang rồczcgi, nhưrhhang khi thậdzzmt sựxmdw đlistfzceng ởkboq đlistâvwtny, vẫgrvnn cókonz chúkdaet gìrnkx đlistókonz khômloang cam lògaeing

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.