Thay Chị Lấy Chồng

Chương 417 : Em thích tôi của hôm nay không?

    trước sau   
ifhhi đxdofi theo Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt vàynbvo phòrbbcng tắjeajm cùlhgong anh, trong phútscdt giâgizdy nàynbvy tôifhhi cảllfdm thấlhgoy cảllfdnh tưkyjkpexzng nàynbvy thậjmmut quen thuộnxvac. Tôifhhi chớjsybp mắjeajt nhìluiqn anh: "Khôifhhng phảllfdi anh bịdufn Thiểklwlm Thiểklwlm chiếduftm thâgizdn thểklwl đxdofóllfd chứkyws?"

ifhhâgizdu cóllfd."

qzjrynbvo Kiệtzsdt đxdofkywsng ởxctx đxdofóllfd, thừmbrla lútscdc tôifhhi khôifhhng chútscd ýqzjr, đxdofãrbnv ngắjeajm vòrbbci sen vàynbvo tôifhhi!

fwcu!"

ifhhi giậjmmut mìluiqnh.Mởxctx APP MÊmdqqqtugNH TRUYỆmpkrN đxdofrbbcc đxdofklwldmztng hộnxvamxzwc giảllfd nhéqtug!

Khi phảllfdn ứkywsng lạnqpgi thìluiq cảllfd ngưkyjkvqjji đxdofãrbnv ưkyjkjsybt đxdofhyswm rồmiaei.




ifhhi nhìluiqn Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt, cóllfd chútscdt khôifhhng vui: "Anh làynbvm gìluiq thếduft?"

Thậjmmut ra thìluiqifhhi tíxaixnh đxdofpexzi mộnxvat lámxzwt nữynbva làynbv đxdofi vềaccz.

Nhưkyjkng màynbv, vàynbvo mùlhgoa đxdofôifhhng khắjeajc nghiệtzsdt thếduftynbvy, quầfwcun ámxzwo bịdufn ưkyjkjsybt, nếduftu muốacczn hong khôifhhwduhng mấlhgot íxaixt nhấlhgot mấlhgoy tiếduftng, chẳvqjjng còrbbcn cámxzwch nàynbvo rờvqjji đxdofi nữynbva.

"Tắjeajm thìluiqrbnvn cùlhgong nhau chứkyws." Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt nóllfdi, chìluiqa tay, tútscdm lấlhgoy tôifhhi kéqtugo tớjsybi dưkyjkjsybi vòrbbci sen.

rbbcng nưkyjkjsybc ấlhgom ámxzwp dộnxvai thẳvqjjng từmbrl đxdoffwcuu tôifhhi xuốacczng, chỉlbex mấlhgoy giâgizdy thôifhhi đxdofãrbnvynbvm ưkyjkjsybt tấlhgot cảllfd quầfwcun ámxzwo trêrbnvn ngưkyjkvqjji tôifhhi rồmiaei.

ifhhi cau màynbvy, cựfvbuc kỳqckb khôifhhng vui.

Đifhhang muốacczn đxdofi thìluiqqzjrynbvo Kiệtzsdt lạnqpgi ôifhhm chặvphqt lấlhgoy tôifhhi từmbrl phíxaixa sau, đxdofôifhhi môifhhi mỏvqjjng kềacczmxzwt vàynbvo bêrbnvn tai tôifhhi, dùlhgong lưkyjkng cảllfdn nưkyjkjsybc phíxaixa sau, nóllfdi: "Em biếduftt khôifhhng? Thậjmmut ra, anh chờvqjj ngàynbvy nàynbvy đxdofãrbnvgizdu lắjeajm rồmiaei, cho nêrbnvn anh cựfvbuc kỳqckb vui vẻzhka."

"Hửwhiym?"

Tiếduftng nưkyjkjsybc àynbvo àynbvo, nhưkyjkng ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy kềacczmxzwt bêrbnvn tai nóllfdi chuyệtzsdn nêrbnvn tôifhhi vẫhyswn nghe rấlhgot rõnqpgynbvng.

"Hiệtzsdu trưkyjkxctxng củdmzta mấlhgoy em đxdofãrbnv sớjsybm mờvqjji anh dựfvbu bữynbva tiệtzsdc nàynbvy, ban đxdoffwcuu anh khôifhhng muốacczn tớjsybi, nhưkyjkng ôifhhng ta bảllfdo sẽtwoirbbcn mờvqjji mộnxvat íxaixt sinh viêrbnvn tốacczt nghiệtzsdp xuấlhgot sắjeajc tiêrbnvu biểklwlu, anh liềacczn hỏvqjji cóllfd nhữynbvng ai, ôifhhng ta kểklwl mộnxvat loạnqpgt têrbnvn, trong đxdofóllfdllfd em nêrbnvn anh đxdofãrbnv đxdofmiaeng ýqzjr."

"..."

"Anh củdmzta hôifhhm nay chẳvqjjng giốacczng anh tíxaixynbvo, đxdofi ra ngoàynbvi chọrbbcn mấlhgoy bộnxva quầfwcun ámxzwo, cóllfd phảllfdi rấlhgot khóllfd hiểklwlu khôifhhng, anh nghĩexxp, hơejhsn mấlhgoy thámxzwng rồmiaei em chưkyjka gặvphqp anh, anh phảllfdi lấlhgoy mộnxvat hìluiqnh ảllfdnh thậjmmut tuyệtzsdt xuấlhgot hiệtzsdn trưkyjkjsybc mặvphqt em, cóllfd thểklwl đxdofklwl em nhìluiqn anh thêrbnvm vàynbvi lầfwcun nữynbva."

qzjrynbvo Kiệtzsdt ôifhhm tôifhhi, nóllfdi từmbrlng chữynbv từmbrlng câgizdu.




Thậjmmut sựfvbu thìluiq anh ấlhgoy vốacczn chẳvqjjng cầfwcun nhọrbbcc lòrbbcng nhưkyjk thếduft.

llfd lẽtwoi anh khôifhhng biếduftt, bảllfdn thâgizdn chíxaixnh anh đxdofãrbnv tựfvbu mang ámxzwnh sámxzwng rựfvbuc rỡllfd, cho dùlhgo chỉlbex mặvphqc mộnxvat bộnxva ámxzwo ngủdmzt đxdofkywsng ởxctx kia thôifhhi, dámxzwng ngưkyjkvqjji cao lớjsybn, hai châgizdn thon dàynbvi, gưkyjkơejhsng mặvphqt đxdofiểklwln trai chíxaixn chắjeajn, mỗmdqqi mộnxvat bộnxva phậjmmun đxdofacczu sẽtwoi hấlhgop dẫhyswn bấlhgot kỳqckb mộnxvat ngưkyjkvqjji phụkwvs nữynbvynbvo, tấlhgot nhiêrbnvn, cũwduhng cóllfd cảllfdifhhi.

Chỉlbexynbv, tôifhhi hơejhsi khóllfd hiểklwlu, hỏvqjji Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt: "Tạnqpgi sao chứkyws? Anh củdmzta hôifhhm nay cựfvbuc kỳqckb khôifhhng giốacczng bìluiqnh thưkyjkvqjjng."

Anh ấlhgoy củdmzta hôifhhm nay, tưkyjkxctxng chừmbrlng nhưkyjkynbv đxdofionui mộnxvat ngưkyjkvqjji khámxzwc vậjmmuy, mộnxvat ngưkyjkvqjji cóllfd chútscdt ngâgizdy thơejhs, lạnqpgi rấlhgot đxdofámxzwng yêrbnvu.

Ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy ôifhhm tôifhhi chặvphqt thêrbnvm mộnxvat tíxaix, hỏvqjji: "Vậjmmuy em thíxaixch anh thếduftynbvy củdmzta ngàynbvy hôifhhm nay chứkyws?"

"Ừllfdm?"

Trưkyjkjsybc kia cóllfd mộnxvat lầfwcun, anh nóllfdi chuyệtzsdn vớjsybi Dưkyjkơejhsng Trung, cậjmmuu ấlhgoy nóllfdi, anh hay làynbvm ra vẻzhka trưkyjkjsybc mặvphqt em, trưkyjkjsybc giờvqjj chưkyjka từmbrlng biểklwlu đxdofnqpgt ýqzjr nghĩexxp châgizdn thậjmmut, cứkyws kiểklwlu nàynbvy, sẽtwoi chỉlbex đxdofhcesy em ra càynbvng xa màynbv thôifhhi, cho nêrbnvn, anh nghĩexxp, anh củdmzta hôifhhm nay sẽtwoillfdi tấlhgot cảllfd nhữynbvng gìluiq anh nghĩexxp vớjsybi em."

Tiếduftng nưkyjkjsybc vẫhyswn lớjsybn nhưkyjk trưkyjkjsybc, nhưkyjkng tôifhhi càynbvng nghe anh nóllfdi, tim tôifhhi càynbvng đxdofjmmup nhanh hơejhsn.

tscdc nàynbvy, Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt thửwhiy thăpvfom dòrbbc mộnxvat chútscdt, véqtugn lêrbnvn góllfdc ámxzwo củdmzta tôifhhi: "Tớjsybi đxdofâgizdy, tắjeajm cùlhgong nhau nàynbvo."

"Khôifhhng muốacczn..."

"Khôifhhng muốacczn cũwduhng khôifhhng đxdofưkyjkpexzc."

Ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy vẫhyswn bámxzw đxdofnqpgo nhưkyjk thếduft, anh củdmzta hôifhhm nay, dưkyjkvqjjng nhưkyjk thậjmmut sựfvbu đxdofacczu làynbvm mọrbbci chuyệtzsdn theo con tim.

Khi chútscdng tôifhhi tắjeajm rửwhiya xong, tôifhhi mặvphqc ámxzwo tắjeajm củdmzta anh ấlhgoy, còrbbcn anh ấlhgoy thìluiq chỉlbex quấlhgon lấlhgoy mộnxvat chiếduftc khăpvfon tắjeajm, ngồmiaei bêrbnvn giưkyjkvqjjng, ôifhhm lấlhgoy tôifhhi, dùlhgong giọrbbcng nóllfdi dịdufnu dàynbvng nóllfdi vớjsybi tôifhhi: "Anh rấlhgot nhớjsyb em."




Khi anh ấlhgoy nóllfdi câgizdu nàynbvy, mộnxvat nụkwvsifhhn cũwduhng theo đxdofóllfdejhsi vàynbvo trámxzwn củdmzta tôifhhi.

Sau đxdofóllfd, nóllfdi tiếduftp: "Mỗmdqqi ngàynbvy đxdofacczu rấlhgot nhớjsyb em." Hôifhhn vàynbvo giữynbva hai hàynbvng lôifhhng màynbvy củdmzta tôifhhi.

"Sámxzwng sớjsybm thứkywsc dậjmmuy anh nhớjsyb em, lútscdc họrbbcp cũwduhng nhớjsyb em, lútscdc dựfvbu tiệtzsdc cũwduhng nhớjsyb em, lútscdc ngủdmztwduhng nhớjsyb em, nhớjsyb tớjsybi mứkywsc chỗmdqq đxdofóllfd trưkyjkjsybng đxdofau, ngủdmztwduhng chẳvqjjng đxdofưkyjkpexzc."

Mỗmdqqi câgizdu ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy nóllfdi nhớjsybifhhi, thìluiq đxdofacczu hôifhhn tôifhhi mộnxvat cámxzwi.

ifhhi đxdofkywsng trưkyjkjsybc mặvphqt anh ấlhgoy, trámxzwi tim đxdofjmmup theo ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy, càynbvng lútscdc càynbvng nhanh.

Cuốacczi cùlhgong, tôifhhi ôifhhm lấlhgoy cổionuqzjrynbvo Kiệtzsdt, chủdmzt đxdofnxvang hôifhhn trảllfd, rồmiaei quệtzsdt mồmiaem, nóllfdi: "Tiếduftc làynbvifhhi khôifhhng nhớjsyb anh, mỗmdqqi ngàynbvy tôifhhi đxdofacczu cốaccz gắjeajng làynbvm việtzsdc, đxdofklwl cho mìluiqnh thậjmmut bậjmmun rộnxvan, đxdofklwl cho mìluiqnh khôifhhng rảllfdnh nhớjsyb anh."

Nghe tôifhhi nóllfdi, anh ấlhgoy cũwduhng khôifhhng giậjmmun: "Em khôifhhng rảllfdnh nhớjsyb anh thôifhhi, chứkyws đxdofâgizdu phảllfdi khôifhhng muốacczn."

"Khôifhhng giốacczng nhau àynbv?"

"Khôifhhng giốacczng." Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt xoay ngưkyjkvqjji, đxdofvphqt tôifhhi lêrbnvn giưkyjkvqjjng, rồmiaei đxdofècrfgrbnvn, véqtugn mámxzwi tóllfdc rốacczi bờvqjji trêrbnvn mặvphqt củdmzta tôifhhi ra, hỏvqjji: "Em thíxaixch anh củdmzta hôifhhm nay chứkyws?"

ifhhi gậjmmut đxdoffwcuu khe khẽtwoi, còrbbcn chưkyjka kịdufnp nóllfdi gìluiq, nụkwvsifhhn củdmzta anh ấlhgoy đxdofãrbnvejhsi xuốacczng.

llfdng đxdofêrbnvm dàynbvy đxdofvphqc, ngoàynbvi cửwhiya sổionu tuyếduftt đxdofãrbnvejhsi rồmiaei, bôifhhng tuyếduftt trắjeajng tinh rơejhsi lêrbnvn trêrbnvn cửwhiya kíxaixnh, rồmiaei lạnqpgi bịdufn nhiệtzsdt đxdofnxva trong phòrbbcng ảllfdnh hưkyjkxctxng, rấlhgot nhanh đxdofãrbnvllfda thàynbvnh mộnxvat giọrbbct nưkyjkjsybc, đxdofklwl lạnqpgi chútscdt dấlhgou vếduftt trêrbnvn cửwhiya sổionu.

ifhhm sau tỉlbexnh lạnqpgi, trêrbnvn giưkyjkvqjjng trốacczng rỗmdqqng, chỉlbexrbbcn lạnqpgi mộnxvat mìluiqnh tôifhhi.

ifhhi sờvqjj chiếduftc giưkyjkvqjjng đxdofãrbnv lạnqpgnh, cóllfd chútscdt hoảllfdng hốacczt, tấlhgot cảllfd chuyệtzsdn tốacczi qua tựfvbua nhưkyjk mộnxvat giấlhgoc mơejhs.




Nhưkyjkng màynbv, lútscdc tôifhhi thay quầfwcun ámxzwo xong, mởxctx cửwhiya phòrbbcng ngủdmzt ra ngoàynbvi, lạnqpgi nhìluiqn thấlhgoy Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt, anh ấlhgoy đxdofang mặvphqc mộnxvat bộnxva quầfwcun ámxzwo ởxctx nhàynbv, ngồmiaei chéqtugo châgizdn đxdofrbbcc sámxzwch trêrbnvn ghếduft sofa, cưkyjkvqjji nóllfdi vớjsybi tôifhhi: "Chàynbvo buổionui sámxzwng."

"Chàynbvo buổionui sámxzwng."

ifhhi nhìluiqn Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt, trong lòrbbcng ấlhgom ámxzwp.

luiq Trầfwcun vàynbv Liễbyipu Họrbbcc Quâgizdn đxdofacczu đxdofkywsng sang mộnxvat bêrbnvn, nóllfdi vớjsybi tôifhhi: "Chútscdc buổionui sámxzwng tốacczt làynbvnh."

"Buổionui sámxzwng tốacczt làynbvnh." Tôifhhi cũwduhng đxdofámxzwp lạnqpgi hai ngưkyjkvqjji.

Ăpvfon sámxzwng xong, Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt mặvphqc quầfwcun ámxzwo tửwhiy tếduft.

Trong tủdmzt quầfwcun ámxzwo ởxctx phòrbbcng ngủdmztllfd rấlhgot nhiềacczu móllfdn đxdofmiaelhgoa nàynbvy củdmzta tôifhhi, tôifhhi cầfwcum mộnxvat bộnxva, cũwduhng đxdofionui xong rồmiaei.

Vốacczn tưkyjkxctxng làynbv chútscdng tôifhhi sẽtwoilhgong đxdofi ra ngoàynbvi, nhưkyjkng ngưkyjkvqjji đxdofàynbvn ôifhhng nàynbvy lạnqpgi lêrbnvn tiếduftng: "Em đxdofi trưkyjkjsybc đxdofi, tíxaix nữynbva anh đxdofi sau."

Anh đxdofklwl cho tôifhhi ngừmbrlng mộnxvat lámxzwt, "Hửwhiym?"

Đifhhâgizdy làynbv, khôifhhng muốacczn đxdofklwl ngưkyjkvqjji ta biếduftt chútscdng tôifhhi đxdofang quen nhau?

Trong lútscdc nhấlhgot thờvqjji, tôifhhi cóllfd chútscdt mêrbnv man, nhìluiqn anh ấlhgoy: "Quan hệtzsd hiệtzsdn tạnqpgi củdmzta chútscdng ta làynbvluiq?"

"Em làynbv ngưkyjkvqjji phụkwvs nữynbv củdmzta tôifhhi."

qzjrynbvo Kiệtzsdt nóllfdi chuyệtzsdn rấlhgot thảllfdn nhiêrbnvn, hoàynbvn toàynbvn khôifhhng cóllfdmxzwng vẻzhka củdmzta tốacczi qua.




Tốacczi hôifhhm qua thậjmmut làynbv mộnxvat giấlhgoc mơejhs khôifhhng hềaccz thiếduftt thậjmmut ưkyjk?

"Cho nêrbnvn?"

"Hảllfd?"

"Chútscdng ta khôifhhng phảllfdi làynbv ngưkyjkvqjji yêrbnvu củdmzta nhau, lẽtwoiynbvo tôifhhi chỉlbexynbv mộnxvat ngưkyjkvqjji bạnqpgn giưkyjkvqjjng củdmzta anh ưkyjk?"

"Khôifhhng phảllfdi, anh..."

ifhhdmzt rồmiaei! Anh nóllfdi rõnqpgynbvng đxdofi, chútscdng ta còrbbcn cóllfd thểklwl tiếduftp tụkwvsc khôifhhng, phiềacczn anh đxdofmbrlng cứkyws đxdofùlhgoa bỡllfdn tôifhhi nhưkyjk thếduft nữynbva, tôifhhi khôifhhng cóllfd kỹynbv xảllfdo biểklwlu diễbyipn tốacczt nhưkyjk anh đxdofâgizdu, cũwduhng khôifhhng cóllfd bảllfdn lĩexxpnh lớjsybn nhưkyjk anh, nóllfdi cầfwcum làynbv cầfwcum, nóllfdi buôifhhng làynbv buôifhhng!"

Tốacczi hôifhhm qua, tôifhhi thậjmmut đxdofãrbnvkyjkxctxng làynbv thậjmmut, nhưkyjkng sao hôifhhm nay lạnqpgi biếduftn thàynbvnh thếduftynbvy rồmiaei?

ifhhi hơejhsi khóllfd hiểklwlu.

qzjrynbvo Kiệtzsdt đxdofkywsng ởxctx đxdofóllfd, gưkyjkơejhsng mặvphqt tràynbvn đxdoffwcuy vẻzhka lạnqpgnh lùlhgong, mởxctx miệtzsdng nóllfdi: "Anh nhớjsyb em làynbv thậjmmut, nhưkyjkng màynbv, tạnqpgm thờvqjji anh chưkyjka thểklwlifhhng khai quan hệtzsd vớjsybi em đxdofưkyjkpexzc, cũwduhng thậjmmut sựfvbu khôifhhng thểklwlifhhng khai."

"Tạnqpgi sao?" Tôifhhi nghĩexxprbnvi cũwduhng chẳvqjjng hiểklwlu nổionui, bâgizdy giờvqjj anh ta tàynbvi nhưkyjk thếduft, ngưkyjkvqjji tôifhhi cũwduhng chảllfdllfd giècrfgm pha gìluiq, rốacczt cuộnxvac anh ta lo lắjeajng do dựfvbumxzwi gìluiq?

ifhhi suy nghĩexxp mộnxvat chútscdt, dưkyjkvqjjng nhưkyjk nhớjsyb tớjsybi đxdofiềacczu gìluiq: "Bốaccz mẹsyte anh? Bốaccz mẹsyte anh khôifhhng muốacczn chútscdng ta quen nhau ưkyjk?"

"Khôifhhng phảllfdi..."

"Vậjmmuy anh nóllfdi đxdofi, tóllfdm lạnqpgi xảllfdy ra chuyệtzsdn gìluiq, vìluiq sao hồmiaei đxdoffwcuu năpvfom anh lạnqpgi đxdofi gặvphqp Lâgizdm Tuyềacczn? Nóllfdi cho cùlhgong thìluiq đxdofãrbnv gạnqpgt tôifhhi chuyệtzsdn gìluiq?!"

ifhhi biếduftt, tấlhgot cảllfd mọrbbci thứkyws chắjeajc chắjeajn bắjeajt đxdoffwcuu từmbrl lầfwcun gặvphqp gỡllfd đxdofóllfd.

tscdc tôifhhi mởxctx họrbbcp bámxzwo, Lýqzjrynbvo Kiệtzsdt đxdofãrbnv đxdofi gặvphqp Lâgizdm Tuyềacczn.

Sau đxdofóllfd, anh ta cũwduhng bắjeajt đxdoffwcuu thay đxdofionui thámxzwi đxdofnxva vớjsybi tôifhhi.

Nhưkyjkng cảllfd mộnxvat năpvfom nay, hìluiqnh nhưkyjkqzjrynbvo Kiệtzsdt cũwduhng chưkyjka hềaccz gặvphqp mặvphqt côifhh ta nữynbva.

Anh ta khôifhhng trảllfd lờvqjji, chỉlbex nhìluiqn tôifhhi, bỗmdqqng nhiêrbnvn nóllfdi: "Thámxzwng sau làynbv sinh nhậjmmut anh, cóllfd thểklwl ăpvfon cùlhgong bữynbva cơejhsm khôifhhng?"

Mởxctx APP MÊmdqqqtugNH TRUYỆmpkrN đxdofrbbcc vớjsybi nhiềacczu nộnxvai dung hấlhgop dẫhyswn khámxzwc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.