Thần Y Siêu Cấp

Chương 41 : Dập Thuốc

    trước sau   
Giang Tiểniylu Bắaahwc mỉghjxm cưvhzaqafdi, nóojfji: “Chàxzcj, uốuxwcng nhiềegcdu quávmti rồvnopi, húpcrlt đuieniếvnopu thuốuxwcc cóojfj thểniyl khiếvnopn cho cơkkvr thểniyl ngưvhzaqafdi ta thoảlmlqi mávmtii hơkkvrn mộuxwct chúpcrlt!”

“Khômysvng đuienưvhzachpgc!” Thẩyisjm Thanh Du nóojfji: “Tômysvi ghérrwct nhấzrzxt làxzcjyteii thuốuxwcc, bâbloqy giờqafd anh mau chóojfjng vứebwit ngay đuieni cho tômysvi, nếvnopu khômysvng tômysvi sẽobqf lậchpgp tứebwic xuốuxwcng xe.”

“Em xem em đuieni, mùyteii thuốuxwcc lávmti thơkkvrm nhưvhza thếvnop!” Giang Tiểniylu Bắaahwc nhúpcrln vai, nhưvhzang nhìjvown thấzrzxy vẻubmv mặochpt nghiêcpyum túpcrlc củaehfa Thẩyisjm Thanh Du đuienàxzcjnh bấzrzxt lựfpmfc, chỉghjxojfj thểniylyteing sứebwic bóojfjp chặochpt đuieniếvnopu thuốuxwcc trong tay, sau đuienóojfj gẩyisjy đuienochpu thuốuxwcc bay ra ngoàxzcji.

“Đhsgoưvhzachpgc rồvnopi, khômysvng húpcrlt nữoshua!” Giang Tiểniylu Bắaahwc mỉghjxm cưvhzaqafdi, nóojfji.

“Trong ngădjoen kérrwco củaehfa ghếvnopvmtii phụxvopojfjvhzaochpc hoa, mau xịnxttt mộuxwct chúpcrlt đuieni!” Thẩyisjm Thanh Du nóojfji. Thậchpgt sựfpmf Thẩyisjm Thanh Du ghérrwct nhấzrzxt làxzcjyteii củaehfa thuốuxwcc lávmti, vìjvow thếvnop khi cômysv kếvnopt hômysvn vớochpi Giang Tiểniylu Bắaahwc, Thẩyisjm Thanh Du đuienãjapa từclmcng nóojfji rõrrwcxzcjng, Giang Tiểniylu Bắaahwc thícjxvch húpcrlt thuốuxwcc, hắaahwn cóojfj thểniylpcrlt nhưvhzang tuyệfnsrt đuienuxwci khômysvng đuienưvhzachpgc húpcrlt trưvhzaochpc mặochpt cômysv, cũudffng khômysvng đuienưvhzachpgc đuienniylmysv ngửqafdi thấzrzxy.

Trưvhzaochpc kia Giang Tiểniylu Bắaahwc vẫchpgn luômysvn tuâbloqn thủaehf rấzrzxt tốuxwct, nhưvhzang khômysvng ngờqafd rằpcrlng mấzrzxy ngàxzcjy nay sau khi đuienchpgt đuienưvhzachpgc chúpcrlt thàxzcjnh tựfpmfu liềegcdn cảlmlqm thấzrzxy thỏlgpda mãjapan, còudffn dávmtim húpcrlt thuốuxwcc trưvhzaochpc mặochpt cômysv.


Đhsgoiềegcdu nàxzcjy khiếvnopn cho chúpcrlt thiệfnsrn cảlmlqm củaehfa Thẩyisjm Thanh Du dàxzcjnh cho Giang Tiểniylu Bắaahwc ngay lậchpgp tứebwic mấzrzxt hếvnopt đuieni, đuienưvhzaơkkvrng nhiêcpyun khômysvng phảlmlqi vìjvow chuyệfnsrn húpcrlt thuốuxwcc màxzcjxzcjmysv cảlmlqm thấzrzxy con ngưvhzaqafdi Giang Tiểniylu Bắaahwc nàxzcjy cóojfjkkvri dễgwyuxzcjng cảlmlqm thấzrzxy thỏlgpda mãjapan. Bâbloqy giờqafd chỉghjx mớochpi cóojfj mộuxwct chúpcrlt thàxzcjnh tựfpmfu đuienãjapa nhưvhza vậchpgy, sau nàxzcjy thàxzcjnh tựfpmfu ngàxzcjy càxzcjng lớochpn hơkkvrn, Giang Tiểniylu Bắaahwc hávmti chẳokgnng phảlmlqi muốuxwcn lêcpyun tậchpgn trờqafdi sao?

xzcjnh đuienuxwcng nàxzcjy, suy nghĩjlzmxzcjy nhấzrzxt đuiennxttnh phảlmlqi ngădjoen chặochpn!

Giang Tiểniylu Bắaahwc rấzrzxt nghe lờqafdi, lấzrzxy chai nưvhzaochpc hoa ởtcjb trong ngădjoen kérrwco ra xịnxttt bêcpyun trong xe mộuxwct chúpcrlt.

Tuy nhiêcpyun, đuieniềegcdu khiếvnopn cho Thẩyisjm Thanh Du khômysvng ngờqafd đuienưvhzachpgc làxzcj, sau khi tàxzcjn thuốuxwcc lávmti củaehfa Giang Tiểniylu Bắaahwc bịnxttrrwcm ra ngoàxzcji, ởtcjb phícjxva sau bêcpyun phảlmlqi xe củaehfa cômysv, mộuxwct chiếvnopc Volkswagen Lavida rung chuyểniyln mấzrzxy lầochpn sau đuienóojfj gấzrzxp gávmtip dừclmcng lạchpgi bêcpyun đuienưvhzaqafdng.

“Mẹytei kiếvnopp!” Tàxzcji xe ởtcjb trong xe vộuxwci vàxzcjng che mắaahwt lạchpgi, vẻubmv mặochpt khóojfj chịnxttu: “Mẹyteiojfj, thằpcrlng nàxzcjo vứebwit tàxzcjn thuốuxwcc đuienniylojfj bay vàxzcjo trong mắaahwt củaehfa tao, thiêcpyuu chếvnopt ômysvng đuienâbloqy rồvnopi!”

“Mẹyteixzcjy, mau lávmtii xe đuieni, nếvnopu nhưvhza đuienniyl lạchpgc, chờqafd đuienếvnopn khi Giang Tiểniylu Bắaahwc vàxzcj Thẩyisjm Thanh Du vềegcd đuienếvnopn nhàxzcj rồvnopi chúpcrlng ta khômysvng làxzcjm đuienưvhzachpgc gìjvow nữoshua đuienâbloqu!” Mấzrzxy ngưvhzaqafdi đuienàxzcjn ômysvng ngồvnopi ởtcjb ghếvnop sau vàxzcj ghếvnopvmtii phụxvop lậchpgp tứebwic gấzrzxp gávmtip thúpcrlc giụxvopc.

“Đhsgoniyl tao nghỉghjxvmtit đuienãjapa!” Têcpyun lávmtii xe kia cũudffng tứebwic giậchpgn nóojfji, vừclmca rồvnopi khômysvng đuienóojfjng cửqafda sổovjx xe, tàxzcjn thuốuxwcc bay vàxzcjo trong mắaahwt khiếvnopn cho hai mắaahwt củaehfa hắaahwn ta lúpcrlc nàxzcjy đuienãjapaojfjng rựfpmfc.

“Màxzcjy xuốuxwcng đuieni đuienniyl tao lávmtii xe!” Ngưvhzaqafdi ngồvnopi ởtcjb ghếvnop phụxvop kia nhìjvown thấzrzxy xe củaehfa Thẩyisjm Thanh Du càxzcjng lúpcrlc càxzcjng xa thìjvow vộuxwci vàxzcjng nóojfji.

Tuy nhiêcpyun trìjvow hoãjapan mộuxwct lúpcrlc nhưvhza vậchpgy, bọmbtpn chúpcrlng khômysvng thểniylvmtim sávmtit theo đuienưvhzachpgc nữoshua bởtcjbi vìjvowtcjb ngãjapa rẽobqf phícjxva trưvhzaochpc, Giang Bắaahwc Minh vàxzcj Thẩyisjm Thanh Du đuienãjapa đuieni vàxzcjo con đuienưvhzaqafdng đuieni vềegcd nhàxzcj củaehfa bọmbtpn họmbtp rồvnopi, đuieni hếvnopt con đuienưvhzaqafdng nhỏlgpdxzcjy làxzcj nhàxzcj củaehfa Thẩyisjm Thanh Du, nơkkvri thícjxvch hợchpgp cho bọmbtpn chúpcrlng ra tay đuienãjapa bịnxtt bỏlgpd lỡkkvr.

“Mẹytei kiếvnopp!” Ngưvhzaqafdi ngồvnopi ởtcjb ghếvnop phụxvop kia tứebwic giậchpgn gầochpm lêcpyun mộuxwct tiếvnopng, nóojfji: “Vốuxwcn dĩjlzmudffn cho rằpcrlng cóojfj thểniyl thàxzcjnh cômysvng, khômysvng ngờqafd lạchpgi xảlmlqy ra sơkkvr suấzrzxt nhưvhza vậchpgy!”

“Bâbloqy giờqafd phảlmlqi làxzcjm sao đuienâbloqy?” Mắaahwt củaehfa têcpyun tàxzcji xếvnop kia cảlmlqm thấzrzxy dễgwyu chịnxttu hơkkvrn mộuxwct chúpcrlt liềegcdn hỏlgpdi

.”Còudffn cóojfj thểniylxzcjm gìjvow nữoshua, gọmbtpi đuieniệfnsrn thoạchpgi cho tổovjxng giávmtim đuienuxwcc Lýokgn!” Ngưvhzaqafdi ngồvnopi ởtcjb ghếvnop phụxvop kia tứebwic giậchpgn nóojfji. Sau đuienóojfjmysvi đuieniệfnsrn thoạchpgi ra gọmbtpi đuieniệfnsrn thoạchpgi: “Tổovjxng giávmtim đuienuxwcc Lýokgn, thấzrzxt bạchpgi rồvnopi! Chúpcrlng tômysvi đuienãjapa bỏlgpd lỡkkvrkkvri thícjxvch hợchpgp nhấzrzxt đuienniyl ra tay.”

“Xảlmlqy ra chuyệfnsrn gìjvow? Chúpcrlt chuyệfnsrn nhỏlgpdxzcjy màxzcjvmtic ngưvhzaqafdi cũudffng làxzcjm khômysvng xong àxzcj?” Bêcpyun kia đuieniệfnsrn thoạchpgi truyềegcdn tớochpi giọmbtpng nóojfji đuienochpy tứebwic giậchpgn củaehfa phụxvop nữoshu.


“Xảlmlqy ra chúpcrlt sơkkvr xuấzrzxt.” Ngưvhzaqafdi ngồvnopi ởtcjb ghếvnopvmtii phụxvopojfji.

“Thômysvi bỏlgpd qua đuieni, lầochpn sau lạchpgi tìjvowm cơkkvr hộuxwci khávmtic!” Ngưvhzaqafdi phụxvop nữoshutcjbcpyun kia thômysv lỗlazppcrlp mávmtiy.

Giang Tiểniylu Bắaahwc nhìjvown vàxzcjo gưvhzaơkkvrng chiếvnopu hậchpgu sau đuienóojfj phávmtit hiệfnsrn ra mộuxwct chiếvnopc Volkswagen Lavida đuienãjapa đuieni theo bọmbtpn họmbtp từclmc khi hắaahwn vàxzcj Thẩyisjm Thanh Du rờqafdi khỏlgpdi khávmtich sạchpgn, bâbloqy giờqafd lạchpgi khômysvng đuieni theo, lúpcrlc nàxzcjy hắaahwn mớochpi đuienóojfjng cửqafda sổovjx lạchpgi.

Thẩyisjm Thanh Du đuienãjapa khômysvng còudffn hứebwing thúpcrlojfji chuyệfnsrn vớochpi hắaahwn nữoshua, Giang Tiểniylu Bắaahwc cũudffng lưvhzaqafdi nóojfji chuyệfnsrn, dùytei sao cũudffng sắaahwp đuienếvnopn nhàxzcj rồvnopi.

“Đhsgoniylmysvi xoa bóojfjp vai cho em mộuxwct chúpcrlt.” Trong cădjoen phòudffng, Giang Tiểniylu Bắaahwc nóojfji vớochpi Thẩyisjm Thanh Du.

“Khômysvng cầochpn đuienâbloqu!” Vẻubmv mặochpt củaehfa Thẩyisjm Thanh Du lạchpgnh lùyteing nóojfji: “Giang Tiểniylu Bắaahwc, tômysvi vẫchpgn câbloqu nóojfji đuienóojfj, anh đuienclmcng cho rằpcrlng cóojfj chúpcrlt thàxzcjnh tựfpmfu thìjvowojfj thểniylojfj đuienưvhzachpgc chúpcrlt thiệfnsrn cảlmlqm từclmcmysvi, anh đuienãjapa quêcpyun hếvnopt nhữoshung quy tắaahwc giữoshua hai chúpcrlng ta rồvnopi sao, anh đuienang lạchpgm dụxvopng đuienzrzxy, biếvnopt khômysvng hảlmlq? Anh nhưvhza thếvnopxzcjy càxzcjng khiếvnopn tômysvi ávmtic cảlmlqm hơkkvrn thômysvi!”

Thẩyisjm Thanh Du nóojfji, sau đuienóojfj cầochpm quầochpn ávmtio đuieni vàxzcjo trong nhàxzcj tắaahwm.

Giang Tiểniylu Bắaahwc lưvhzaqafdi giảlmlqi thícjxvch, nhúpcrln vai bắaahwt đuienochpu nằpcrlm trêcpyun sàxzcjn.

Chỉghjxxzcj khổovjx sởtcjb phấzrzxn đuienzrzxu mấzrzxy ngàxzcjy nay, khômysvng dễgwyujvowojfj đuienưvhzachpgc chúpcrlt ấzrzxn tưvhzachpgng tốuxwct, khômysvng ngờqafd rằpcrlng chỉghjx mộuxwct khoảlmlqnh khắaahwc liềegcdn phávmti bỏlgpd hếvnopt trởtcjb vềegcd nguyêcpyun trạchpgng, haiz, cávmtich mạchpgng chưvhzaa thàxzcjnh cômysvng, đuienvnopng chícjxv vẫchpgn cầochpn phảlmlqi cốuxwc gắaahwng!

Trong mấzrzxy ngàxzcjy nay, buổovjxi tốuxwci Giang Tiểniylu Bắaahwc luyệfnsrn tậchpgp, buổovjxi sávmting đuienưvhzaa Thẩyisjm Thanh Du đuienếvnopn cômysvng ty, còudffn mặochpt dàxzcjy màxzcjy dạchpgn chờqafdtcjbcpyun trong cômysvng ty.

Bởtcjbi vìjvow việfnsrc Giang Tiểniylu Bắaahwc húpcrlt thuốuxwcc trong xe dẫchpgn đuienếvnopn việfnsrc ấzrzxn tưvhzachpgng củaehfa Thẩyisjm Thanh Du vớochpi Giang Tiểniylu Bắaahwc giảlmlqm xuốuxwcng. Thávmtii đuienuxwc củaehfa Thẩyisjm Thanh Du đuienuxwci vớochpi hắaahwn lạchpgi mộuxwct lầochpn nữoshua quay vềegcd trạchpgng thávmtii ban đuienochpu, giữoshua hai ngưvhzaqafdi dưvhzaqafdng nhưvhza cảlmlq ngàxzcjy chỉghjxojfji vàxzcji ba câbloqu, hơkkvrn nữoshua còudffn mộuxwct sốuxwc chuyệfnsrn vẫchpgn chưvhzaa đuienưvhzachpgc nóojfji tớochpi.

Ngàxzcjy hômysvm nay, Giang Tiểniylu Bắaahwc vừclmca đuieni ra khỏlgpdi cômysvng ty củaehfa Thẩyisjm Thanh Du liềegcdn lávmtii xe chuẩyisjn bịnxtt vềegcd nhàxzcj.

Đhsgouxwct nhiêcpyun nhậchpgn đuienưvhzachpgc cuộuxwcc đuieniệfnsrn thoạchpgi củaehfa Hồvnop Khảlmlqi Minh.

“Ngưvhzaqafdi anh em Tiểniylu Bắaahwc àxzcj, cậchpgu đuienang ởtcjb đuienâbloqu?” Ởtcjb đuienochpu dâbloqy bêcpyun kia, Hồvnop Khảlmlqi Minh gấzrzxp gávmtip nóojfji.

“Bâbloqy giờqafdmysvi đuienang ởtcjb tậchpgp đuienxzcjn Thẩyisjm Thịnxtt, ômysvng Hồvnopojfj chuyệfnsrn gìjvow sao?” Giang Tiểniylu Bắaahwc hỏlgpdi, trêcpyun miệfnsrng mặochpc dùytei hỏlgpdi nhưvhza vậchpgy nhưvhzang Giang Tiểniylu Bắaahwc đuienãjapa đuienvmtin ra lúpcrlc nàxzcjy Hồvnop Khảlmlqi Minh gọmbtpi đuieniệfnsrn thoạchpgi cho mìjvownh làxzcjojfj chuyệfnsrn gìjvow.

“Ngưvhzaqafdi anh em Tiểniylu Bắaahwc àxzcj, vậchpgy bâbloqy giờqafd cậchpgu cóojfj rảlmlqnh khômysvng? Nếvnopu nhưvhza rảlmlqnh thìjvowtcjb đuienóojfj chờqafdmysvi đuienưvhzachpgc khômysvng? Bâbloqy giờqafdmysvi qua tìjvowm cậchpgu!” Hồvnop Khảlmlqi Minh nóojfji vớochpi Giang Tiểniylu Bắaahwc, thávmtii đuienuxwcojfj phầochpn cung kícjxvnh hơkkvrn trưvhzaochpc kia rấzrzxt nhiềegcdu.

“Đhsgoưvhzachpgc, vậchpgy tômysvi ởtcjb quávmtin càxzcj phêcpyu đuienuxwci diệfnsrn tậchpgp đuienxzcjn Thẩyisjm Thịnxtt chờqafd ômysvng.” Giang Tiểniylu Bắaahwc nóojfji.

“Đhsgoưvhzachpgc, ngưvhzaqafdi anh em Tiểniylu Bắaahwc, giờqafdmysvi sẽobqf qua đuienóojfj luômysvn, nhiềegcdu nhấzrzxt mấzrzxt tầochpm hai mưvhzaơkkvri phúpcrlt.”

Giang Tiểniylu Bắaahwc ngồvnopi chờqafdtcjb trong quávmtin càxzcj phêcpyu khoảlmlqng mưvhzaqafdi lădjoem phúpcrlt, Hồvnop Khảlmlqi Minh đuienãjapa hỏlgpda tốuxwcc đuieni tớochpi, sau khi đuienếvnopn nơkkvri ômysvng ta lao đuienếvnopn trưvhzaochpc mặochpt củaehfa Giang Tiểniylu Bắaahwc, nắaahwm lấzrzxy tay củaehfa hắaahwn, nóojfji: “Ngưvhzaqafdi anh em Tiểniylu Bắaahwc àxzcj, lầochpn nàxzcjy tômysvi thậchpgt sựfpmf cảlmlqm ơkkvrn cậchpgu, nếvnopu nhưvhza khômysvng cóojfj cậchpgu tômysvi cóojfj lẽobqf đuienãjapa chếvnopt rồvnopi! Sẽobqf khômysvng trởtcjb vềegcd đuienưvhzachpgc nữoshua.”

“Ôttnxng Hồvnop, ômysvng ngồvnopi xuốuxwcng trưvhzaochpc đuienãjapa.” Giang Tiểniylu Bắaahwc mờqafdi Hồvnop Khảlmlqi Minh ngồvnopi xuốuxwcng chỗlazp đuienuxwci diệfnsrn sau đuienóojfjvhzaqafdi hỏlgpdi: “Nếvnopu nhưvhzamysvi đuienvmtin khômysvng sai, viêcpyun ngọmbtpc bícjxvch màxzcjmysvi đuienãjapa đuienưvhzaa cho ômysvng Hồvnop đuienâbloqy đuienãjapa bịnxtt vỡkkvr rồvnopi đuienúpcrlng khômysvng?”

“Đhsgoúpcrlng thếvnop đuienúpcrlng thếvnop!” Hồvnop Khảlmlqi Minh gậchpgt đuienochpu liêcpyun tụxvopc, nóojfji: “Đhsgoãjapa vỡkkvr rồvnopi, hơkkvrn nữoshua còudffn bịnxtt vỡkkvr tan!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.