Thần Y Siêu Cấp

Chương 11 : Tụ Linh Trận

    trước sau   
“Ngưnpixrzmhi anh em, nếskhcu chúnahong tômiydi cứkkcp đbkbbi vềokql nhưnpix vậkdipy, thìdsib khi vềokql sẽriwz khômiydng cóyptqdsib đbkbbktbasclzo cásclzo kếskhct quảminbmiydng việsclzc!” Kẻkvjz cầgxydm đbkbbgxydu nhìdsibn vềokql phínjgla Giang Tiểktbau Bắxylnc rồgvogi nóyptqi. Gãhnla ta đbkbbưnpixjuikc ngưnpixrzmhi khásclzc nhờrzmh vảminb, phảminbi thu phụhyluc đbkbbưnpixjuikc ngômiydi sao nổxxwbi tiếskhcng Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix, bâojmuy giờrzmh vẫrzvun chưnpixa xửblehztsz xong, còtchrn làdsibm ngưnpixrzmhi ta chạmxeby mấuyget, nếskhcu cứkkcp quay vềokql nhưnpix vậkdipy, nhấuyget đbkbbvnxunh sẽriwz bịvnxu ngưnpixrzmhi kia mắxylnng chếskhct!

“Nóyptqi cũxgmvng đbkbbúnahong!” Giang Tiểktbau Bắxylnc nghiêfjhsng đbkbbgxydu suy nghĩxyln mộrzmht chúnahot, sau đbkbbóyptqyptqi: “Vậkdipy tômiydi sẽriwz giúnahop đbkbbkvjzsclzc ngưnpixrzmhi mộrzmht chúnahot nhéxgmv?”

“Đxylnưnpixjuikc đbkbbưnpixjuikc đbkbbưnpixjuikc!” Kẻkvjz cầgxydm đbkbbgxydu vừjakaa nghe thấuygey Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi sẽriwz giúnahop bọlxvsn họlxvs, thìdsib ngay lậkdipp đbkbbãhnla cảminbm đbkbbrzmhng đbkbbếskhcn mứkkcpc rớyohut nưnpixyohuc mắxylnt.

Giang Tiểktbau Bắxylnc đbkbbi vềokql phínjgla kẻkvjz cầgxydm đbkbbgxydu kia, hắxylnn đbkbbưnpixa tay ra đbkbbásclznh mộrzmht cásclzi thậkdipt mạmxebnh vàdsibo sau gásclzy củlxvsa gãhnla ta, trong nhásclzy mắxylnt khiếskhcn kẻkvjz cầgxydm đbkbbgxydu ấuygey ngãhnla xuốuergng đbkbbuyget ngấuyget xỉxxwbu!

Ngay sau đbkbbóyptq, Giang Tiểktbau Bắxylnc cũxgmvng đbkbbkdipp cho mấuygey têfjhsn du cômiydn còtchrn lạmxebi toàdsibn bộrzmh đbkbbokqlu ngấuyget hếskhct ra đbkbbuyget.

“Nhưnpix thếskhcdsiby, khảminbgphsng làdsibsclzo cásclzo tốuergt nhấuyget củlxvsa mấuygey ngưnpixrzmhi rồgvogi!” Giang Tiểktbau Bắxylnc nhìdsibn vàdsibo đbkbbásclzm du cômiydn rồgvogi nóyptqi mộrzmht câojmuu.


kvjz trêfjhsn xe tảminbi, lúnahoc nàdsiby vẻkvjz mặsnrbt củlxvsa Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixmiydyohung hoảminbng sợjuik, cômiyd nhìdsibn Giang Tiểktbau Bắxylnc, nóyptqi thậkdipt ra, sựkznc xuấuyget hiệsclzn đbkbbrzmht ngộrzmht củlxvsa Giang Tiểktbau Bắxylnc khiếskhcn cho Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix rấuyget kínjglch đbkbbrzmhng, bởxxwbi vìdsibyptq ngưnpixrzmhi đbkbbếskhcn cứkkcpu cômiyd, nhưnpixng màdsib, vừjakaa nghe thấuygey cuộrzmhc nóyptqi chuyệsclzn giữbuwra Giang Tiểktbau Bắxylnc vàdsib đbkbbásclzm du cômiydn kia, Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi rằmiydng hắxylnn làdsibm hùyohung cứkkcpu mỹqwru nhâojmun vìdsib muốuergn đbkbbưnpixjuikc mìdsibnh lấuygey thâojmun básclzo đbkbbásclzp, đbkbbiềokqlu nàdsiby đbkbbãhnladsibm cho Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixyptq chúnahot lo lắxylnng.

Nhấuyget làdsib khi trômiydng thấuygey Giang Tiểktbau Bắxylnc ra tay mạmxebnh mẽriwz nhưnpix vậkdipy, trong nhásclzy mắxylnt đbkbbãhnla đbkbbásclznh ngãhnla toàdsibn bộrzmh đbkbbásclzm du cômiydn nằmiydm lăgphsn ra đbkbbuyget, đbkbbiềokqlu nàdsiby khiếskhcn trásclzi tim cômiyd sợjuikhnlai khômiydng thômiydi. Nếskhcu gãhnla Giang Tiểktbau Bắxylnc nàdsiby thậkdipt sựkznc muốuergn mìdsibnh lấuygey thâojmun básclzo đbkbbásclzp, thìdsibdsibnh nêfjhsn làdsibm thếskhcdsibo bâojmuy giờrzmh?

Hắxylnn giỏbuwri nhưnpix vậkdipy, chắxylnc chắxylnn ngay cảminbuerg hộrzmhi đbkbbktbadsibnh chạmxeby thoásclzt cũxgmvng khômiydng cóyptq!

Sau khi châojmum mộrzmht đbkbbiếskhcu thuốuergc, Giang Tiểktbau Bắxylnc đbkbbi vàdsibo trong chiếskhcc xe tảminbi, hắxylnn nhìdsibn Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix vẫrzvun đbkbbang hoảminbng sợjuik chưnpixa bìdsibnh tĩxylnnh lạmxebi đbkbbưnpixjuikc thìdsib hỏbuwri cômiyd: “Cômiyddsib ngômiydi sao rấuyget nổxxwbi tiếskhcng?”

“Ừkuuq!” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix liềokqlu mạmxebng gậkdipt đbkbbgxydu.

“Đxylni thômiydi!” Giang Tiểktbau Bắxylnc xua tay vớyohui Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix rồgvogi nóyptqi: “Mấuygey têfjhsn du cômiydn kia tômiydi đbkbbãhnla dạmxeby dỗmiyd giúnahop cômiyd rồgvogi, bâojmuy giờrzmh đbkbbãhnla khômiydng còtchrn nguy hiểktbam nàdsibo nữbuwra, muốuergn đbkbbi đbkbbâojmuu thìdsib đbkbbi đbkbbi!”

“Anh, khômiydng cầgxydn tômiydi lấuygey thâojmun básclzo đbkbbásclzp nữbuwra hảminb?” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix nghe thấuygey hắxylnn nóyptqi nhưnpix vậkdipy thìdsib sửblehng sốuergt, bấuyget ngờrzmh thốuergt ra câojmuu hỏbuwri ấuygey.

“Cômiyd thậkdipt sựkznc muốuergn lấuygey thâojmun básclzo đbkbbásclzp sao? Vậkdipy cũxgmvng đbkbbưnpixjuikc, đbkbbếskhcn đbkbbâojmuy nàdsibo!” Giang Tiểktbau Bắxylnc gậkdipt đbkbbgxydu, hắxylnn lậkdipp tứkkcpc vứkkcpt bỏbuwr đbkbbgxydu thuốuergc lásclz, sau đbkbbóyptq ngồgvogi lêfjhsn bêfjhsn cạmxebnh Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix.

“A.” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix lậkdipp tứkkcpc che kínjgln mặsnrbt mìdsibnh lạmxebi: “Khômiydng phảminbi, khômiydng phảminbi, khômiydng phảminbi tômiydi cóyptq ýztsz đbkbbóyptq!”

“Đxylnưnpixjuikc rồgvogi!” Giang Tiểktbau Bắxylnc xua tay, hắxylnn nóyptqi: “Tômiydi biếskhct khômiydng phảminbi cômiydyptq ýztsz đbkbbóyptq, đbkbbi đbkbbi, tômiydi cũxgmvng khômiydng thậkdipt sựkznc muốuergn cômiyd lấuygey thâojmun básclzo đbkbbásclzp!”

“Thậkdipt sao?” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix lạmxebi sữbuwrng sờrzmh ngay tạmxebi chỗmiyd.

“Hừjaka, tômiydi bảminbo nàdsiby, khômiydng phảminbi hômiydm nay cômiyd muốuergn tômiydi làdsibm gìdsib đbkbbóyptq vớyohui cômiyd thìdsib trong lòtchrng cômiyd mớyohui thoảminbi másclzi cóyptq đbkbbúnahong khômiydng?” Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi vớyohui Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix bằmiydng giọlxvsng đbkbbiệsclzu cóyptq chúnahot tứkkcpc giậkdipn.

“Ha ha ha…” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix bịvnxuuergn giậkdipn đbkbbrzmht nhiêfjhsn xuấuyget hiệsclzn nàdsiby củlxvsa Giang Tiểktbau Bắxylnc làdsibm cho vui vẻkvjz, cômiydnpixrzmhi phásclzfjhsn: “Anh đbkbbqwrup trai, cásclzm ơuergn anh hômiydm nay đbkbbãhnla cứkkcpu tômiydi, chúnahong ta làdsibm quen mộrzmht chúnahot nhéxgmv, tômiydi làdsib Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix, còtchrn anh thìdsib sao?”


“Giang Tiểktbau Bắxylnc!” Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi.

Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix lấuygey mộrzmht tờrzmh giấuygey từjaka trong túnahoi xásclzch củlxvsa mìdsibnh ra, sau đbkbbóyptq viếskhct mộrzmht hàdsibng chữbuwr đbkbbưnpixa cho Giang Tiểktbau Bắxylnc, nóyptqi: “Đxylnâojmuy làdsib sốuerg đbkbbiệsclzn thoạmxebi riêfjhsng củlxvsa tômiydi, sau nàdsiby nếskhcu nhưnpixyptq chuyệsclzn gìdsib, thìdsib anh cóyptq thểktba gọlxvsi đbkbbiệsclzn thoạmxebi cho tômiydi.”

Giang Tiểktbau Bắxylnc cũxgmvng viếskhct sốuerg củlxvsa mìdsibnh, đbkbbưnpixa cho Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix, nóyptqi: “Đxylnâojmuy làdsib sốuerg củlxvsa tômiydi, sau nàdsiby nếskhcu còtchrn gặsnrbp phảminbi chuyệsclzn nhưnpixmiydm nay, thìdsibmiydyptq thểktba gọlxvsi đbkbbiệsclzn thoạmxebi cho tômiydi.”

“Anh...” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix trợjuikn trừjakang mắxylnt lưnpixrzmhm anh: “Anh đbkbbang cầgxydu mong cho tômiydi bịvnxu ngưnpixrzmhi khásclzc bắxylnt cóyptqc thêfjhsm mộrzmht lầgxydn nữbuwra đbkbbúnahong khômiydng?”

“Đxylnùyohua vớyohui cômiyd thômiydi màdsib!” Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi: “Chỗmiyddsiby rấuyget vẳqkxrng vẻkvjz, xem ra đbkbbktbamiyd tựkznc đbkbbi vềokql khômiydng khảminb thi cho lắxylnm, thếskhcdsiby nhéxgmv, đbkbbktbamiydi lásclzi xe đbkbbưnpixa cômiyd vềokql!”

“Vậkdipy làdsib tốuergt nhấuyget!” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixyptqi: “Cóyptq đbkbbiềokqlu, anh phảminbi nhanh lêfjhsn, tásclzm giờrzmhsclzng nay tômiydi phảminbi tham gia mộrzmht buổxxwbi hoạmxebt đbkbbrzmhng, bâojmuy giờrzmh đbkbbãhnlasclzu giờrzmh rồgvogi…”

“Vẫrzvun kịvnxup!”Giang Tiểktbau Bắxylnc nóyptqi xong, thìdsib châojmum mộrzmht đbkbbiếskhcu thuốuergc, sau đbkbbóyptq đbkbbi vềokql phínjgla ghếskhcsclzi.

Chiếskhcc xe tảminbi rásclzch násclzt bịvnxu Giang Tiểktbau Bắxylnc lásclzi đbkbbi, khoảminbng mộrzmht tiếskhcng đbkbbgvogng hồgvog sau, cuốuergi cùyohung cũxgmvng đbkbbi đbkbbếskhcn trưnpixyohuc cửbleha mộrzmht khásclzch sạmxebn nhưnpix lờrzmhi Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixyptqi.

“Cảminbm ơuergn anh nhéxgmv, Giang Tiểktbau Bắxylnc!” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixnpixyohuc xuốuergng khỏbuwri xe, sau đbkbbóyptqnpixrzmhi hìdsibdsib vẫrzvuy tay vớyohui Giang Tiểktbau Bắxylnc: “Tômiydi sẽriwzxxwb thàdsibnh phốuerg Nam Xuyêfjhsn thêfjhsm hai ngàdsiby nữbuwra, trong hai ngàdsiby nàdsiby, nếskhcu nhưnpix anh cóyptq thờrzmhi gian rảminbnh, thìdsibyptq thểktba gọlxvsi đbkbbiệsclzn thoạmxebi cho tômiydi, chỉxxwb cầgxydn tômiydi cóyptq thờrzmhi gian, thìdsib nhấuyget đbkbbvnxunh sẽriwz ra ngoàdsibi gặsnrbp anh”

“Tômiydi đbkbbi đbkbbâojmuy!” Giang Tiểktbau Bắxylnc gậkdipt đbkbbgxydu, đbkbbásclzp lờrzmhi.

“Cásclzm ơuergn anh chuyệsclzn hômiydm nay nhéxgmv!” Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix vẫrzvuy tay vớyohui Giang Tiểktbau Bắxylnc, sau đbkbbóyptq tung tăgphsng đbkbbi vàdsibo trong khásclzch sạmxebn.

Giang Tiểktbau Bắxylnc nhìdsibn theo bóyptqng lưnpixng củlxvsa Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix, lắxylnc đbkbbgxydu bấuyget đbkbbxylnc dĩxyln. Cásclzi cômiydsclzi nàdsiby đbkbbúnahong làdsib, tínjglnh tìdsibnh cóyptq chúnahot trẻkvjz con đbkbbưnpixơuergng nhiêfjhsn làdsib tốuergt, lúnahoc đbkbbi trêfjhsn đbkbbưnpixrzmhng nhúnahon nhảminby nhìdsibn cũxgmvng khásclz đbkbbásclzng yêfjhsu, nhưnpixng màdsib, Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpixdsiby, ínjglt ra cômiydxgmvng phảminbi biếskhct hômiydm nay mìdsibnh đbkbbang mặsnrbc vásclzy ngắxylnn chứkkcp? Cứkkcp nhảminby lêfjhsn nhảminby xuốuergng…

Haiz, làdsibm hạmxebi Giang Tiểktbau Bắxylnc phảminbi nhìdsibn chăgphsm chúnaho cảminb phúnahot đbkbbgvogng hồgvog, mãhnlai cho đbkbbếskhcn khi Lụhyluc Mỹqwru Kỳnpix đbkbbi vàdsibo trong khásclzch sạmxebn rồgvogi, thìdsib hắxylnn mớyohui lásclzi xe rờrzmhi khỏbuwri đbkbbóyptq.


Hiệsclzn giờrzmh đbkbbãhnla bảminby giờrzmh ba mưnpixơuergi, Giang Tiểktbau Bắxylnc cũxgmvng khômiydng cóyptqsclzch nàdsibo tiếskhcp tụhyluc lêfjhsn núnahoi tìdsibm linh khínjgl nữbuwra, nêfjhsn hắxylnn đbkbbàdsibnh phảminbi lásclzi chiếskhcc xe tảminbi kia quay vềokql gầgxydn khu biệsclzt thựkznc, sau khi tùyohuy tiệsclzn néxgmvm cásclzi xe tảminbi vàdsibo mộrzmht chỗmiyd, thìdsib hắxylnn đbkbbếskhcn khu chợjuik gầgxydn nhàdsib mua vàdsibi móyptqn ăgphsn mang vềokql biệsclzt thựkznc.

Cho đbkbbếskhcn tậkdipn trưnpixa Giang Tiểktbau Bắxylnc đbkbbokqlu ởxxwb trong biệsclzt thựkznc khômiydng đbkbbi ra ngoàdsibi, đbkbbưnpixơuergng nhiêfjhsn làdsib hắxylnn đbkbbang suy nghĩxyln xem rốuergt cuộrzmhc phảminbi dùyohung cásclzch nàdsibo đbkbbktbayptq thểktbadsibm kiếskhcm đbkbbưnpixjuikc nơuergi cóyptq linh khínjgl, thậkdipt sựkznc tu luyệsclzn màdsib thiếskhcu linh khínjgl đbkbbúnahong làdsib rấuyget mấuyget cômiydng, nhưnpixng hìdsibnh nhưnpix việsclzc tìdsibm kiếskhcm linh khínjglxgmvng mấuyget cômiydng khômiydng kéxgmvm.

“Hay làdsib, mìdsibnh tựkznc bốuerg trínjgl mộrzmht cásclzi Tụhylu Linh trậkdipn?” Hai mắxylnt Giang Tiểktbau Bắxylnc tỏbuwra sásclzng.

Nếskhcu nhưnpix bốuerg trínjgl thàdsibnh cômiydng Tụhylu Linh trậkdipn, thìdsibyptq thểktba thu đbkbbưnpixjuikc khômiydng ínjglt linh khínjgl tiếskhcn vàdsibo trong trậkdipn phásclzp, khômiydng nóyptqi nhữbuwrng thứkkcp khásclzc, đbkbbuergi vớyohui giai đbkbboạmxebn tu luyệsclzn ban đbkbbgxydu, thìdsib khảminbgphsng sốuerg linh khínjgluygey cũxgmvng đbkbblxvsyohung.

Nhưnpixng màdsib, muốuergn bốuerg trínjgl Tụhylu Linh trậkdipn cầgxydn phảminbi tốuergn rấuyget nhiềokqlu tiềokqln, thứkkcp hiệsclzn giờrzmh Giang Tiểktbau Bắxylnc đbkbbang thiếskhcu nhấuyget cũxgmvng chínjglnh làdsib tiềokqln.

Đxylnjuiki lásclzt nữbuwra đbkbbếskhcn trưnpixa, hắxylnn đbkbbi đbkbbưnpixa cơuergm cho Thẩxxwbm Thanh Du, sau đbkbbóyptq thửbleh hỏbuwri xem cóyptq thểktba vay cômiyd mộrzmht ínjglt tiềokqln khômiydng.

Đxylnếskhcn bữbuwra trưnpixa, Giang Tiểktbau Bắxylnc đbkbbãhnla nấuygeu xong hếskhct thứkkcpc ăgphsn, sau đbkbbóyptq, hắxylnn bỏbuwrdsibo trong mộrzmht chiếskhcc hộrzmhp cơuergm rồgvogi lásclzi xe nhàdsibdsibnh đbkbbi đbkbbưnpixa cơuergm cho Thẩxxwbm Thanh Du.

tchrn lúnahoc nàdsiby, trong trong cômiydng ty Thẩxxwbm Thanh Du, đbkbbang gặsnrbp phảminbi mộrzmht vàdsibi vấuygen đbkbbokql khóyptq giảminbi quyếskhct.”

“Thẩxxwbm Thanh Du nàdsiby!” Lúnahoc ấuygey Lýztsz Du Du đbkbbang ngồgvogi đbkbbuergi diệsclzn vớyohui Thẩxxwbm Thanh Du, đbkbbômiydi châojmun thon dàdsibi củlxvsa cômiyd ta lộrzmh ra ngoàdsibi, hai châojmun vắxylnt lêfjhsn nhau rồgvogi gásclzc lêfjhsn trêfjhsn bàdsibn làdsibm việsclzc củlxvsa Thẩxxwbm Thanh Du, trong tay còtchrn đbkbbang cầgxydm bấuygem móyptqng tay, vừjakaa sửbleha móyptqng cômiyd ta vừjakaa nóyptqi:

“Kýztsz đbkbbưnpixjuikc hợjuikp đbkbbgvogng vớyohui nhàdsib họlxvs Tốuergng thìdsib đbkbbãhnla sao? Ngay bưnpixyohuc đbkbbgxydu tiêfjhsn đbkbbãhnladsibm khômiydng xong, chỉxxwb sợjuik Tốuergng Văgphsn Cưnpixrzmhng sẽriwz rấuyget thấuyget vọlxvsng vềokqlmiyd đbkbbuygey nhỉxxwb?”

“Lýztsz Du Du, tômiydi khômiydng ngờrzmhmiyd lạmxebi hèminbn hạmxeb nhưnpix vậkdipy!” Thẩxxwbm Thanh Du tứkkcpc giậkdipn nhìdsibn Lýztsz Du Du.

Trong chuyệsclzn hợjuikp tásclzc vớyohui nhàdsib họlxvs Tốuergng, việsclzc đbkbbgxydu tiêfjhsn cầgxydn làdsibm đbkbbóyptq chínjglnh làdsib mờrzmhi mộrzmht ngômiydi sao nổxxwbi tiếskhcng làdsibm đbkbbmxebi diệsclzn phásclzt ngômiydn cho sảminbn phẩxxwbm. Việsclzc làdsibm ăgphsn củlxvsa nhàdsib họlxvs Tốuergng rấuyget lớyohun, cho nêfjhsn cầgxydn phảminbi mờrzmhi ngômiydi sao đbkbbang ởxxwb thờrzmhi kỳnpix đbkbbxxwbnh cao, nhưnpixng màdsib cảminb châojmuu Áqpibdsiby cóyptq mấuygey ngômiydi sao cóyptq đbkbbqkxrng cấuygep nhưnpix vậkdipy, mấuygey ngàdsiby gầgxydn đbkbbâojmuy, Thẩxxwbm Thanh Du đbkbbãhnla bắxylnt tay vàdsibo làdsibm việsclzc nàdsiby, nhưnpixng lúnahoc ấuygey lạmxebi phásclzt hiệsclzn ra, nhữbuwrng ngômiydi sao cômiydyptq thểktba mờrzmhi đbkbbưnpixjuikc, thếskhcdsib tấuyget cảminb đbkbbokqlu khômiydng cóyptq thờrzmhi gian rảminbnh!

Hoặsnrbc làdsib, đbkbbang vưnpixyohung bậkdipn cômiydng việsclzc khásclzc. Hoặsnrbc làdsib đbkbbãhnla bịvnxuztsz Du Du mờrzmhi đbkbbếskhcn mộrzmht buổxxwbi tiệsclzc từjaka thiệsclzn củlxvsa cásclzc ngômiydi sao rồgvogi.

Nhữbuwrng ngưnpixrzmhi cóyptq thểktba mờrzmhi, chỉxxwbyptqdsibi ngưnpixrzmhi nhưnpix vậkdipy, sốuerg ngưnpixrzmhi còtchrn lạmxebi, khômiydng phảminbi ngômiydi sao đbkbbãhnla hếskhct thờrzmhi thìdsib chínjglnh làdsib chưnpixa đbkbbưnpixjuikc nổxxwbi tiếskhcng lắxylnm, mờrzmhi đbkbbếskhcn cũxgmvng khômiydng cóyptqsclzc dụhylung gìdsib cảminb.

Bởxxwbi vìdsib sảminbn phẩxxwbm củlxvsa nhàdsib họlxvs Tốuergng làdsib sảminbn phẩxxwbm thuộrzmhc loạmxebi dễtchrdsibng làdsibm giảminb, cho nêfjhsn phảminbi básclzn đbkbbi trong thờrzmhi gian ngắxylnn, vìdsib vậkdipy nhấuyget đbkbbvnxunh phảminbi mờrzmhi đbkbbưnpixjuikc ngômiydi sao đbkbbang nổxxwbi tiếskhcng đbkbbưnpixjuikc nhiềokqlu ngưnpixrzmhi chúnaho ýztsz đbkbbếskhcn thìdsib mớyohui cóyptq thểktba đbkbbmxebt đbkbbưnpixjuikc hiệsclzu quảminb nhưnpix mong muốuergn!

Nhưnpixng màdsibojmuy giờrzmh, nhữbuwrng ngưnpixrzmhi cômiydyptq thểktba mờrzmhi, tấuyget cảminb đbkbbokqlu đbkbbãhnla bịvnxuztsz Du Du mờrzmhi trưnpixyohuc rồgvogi, trong nhásclzy mắxylnt Thẩxxwbm Thanh Du đbkbbãhnlauergi vàdsibo tìdsibnh thếskhc khóyptq xửblehdsib khômiydng thểktba mờrzmhi đbkbbưnpixjuikc ngômiydi sao nổxxwbi tiếskhcng nàdsibo!

Đxylniềokqlu khiếskhcn ngưnpixrzmhi khásclzc càdsibng tứkkcpc giậkdipn hơuergn chínjglnh làdsib, ngay từjakasclzng sớyohum Lýztsz Du Du đbkbbãhnla đbkbbếskhcn trưnpixyohuc mặsnrbt Thẩxxwbm Thanh Du, cốuerg ýztsz chọlxvsc tứkkcpc cômiyd.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.