Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 93 : Tranh Chấp

    trước sau   
Mạocvonh Hổmcpb nhàdvfyo lêjnjln ôvpdfm chặqtfxt lấnvply eo Huyềnuahn Cơieug, gắdvfyt gao kémrlzo ngưnapggehri lạocvoi.

Mặqtfxc Hùybmang khôvpdfng rõfwhn cho lắdvfym, thấnvply Mạocvonh Hổmcpb khôvpdfng ngừakghng nháolbly mắdvfyt vớnapgi hắdvfyn, cũmnyong tiếramin lêjnjln hỗrsfw trợukuy, ôvpdfm lấnvply chârbgtn Huyềnuahn Cơieug.

Thanh ârbgtm trong phònynrng càdvfyng pháolblt ra kịevirch liệphelt, Thanh Đbrpsmnyong đehabãtdkk khówlmkwlmk thểbpvgwlmki nêjnjln lờgehri.

Huyềnuahn Cơieug cắdvfyn răoihing:“Buôvpdfng tay!” Con hổmcpb ngốpdpxc nàdvfyy rấnvplt cówlmk sứukrec, màdvfy con gấnvplu khờgehr kia càdvfyng làdvfy trờgehri sinh thầrixcn lựvtswc, nhấnvplt thờgehri nửdakoa khắdvfyc tráolblnh khôvpdfng thoáolblt.

“Sưnapgolbl, đehabakghng xúadchc đehabtjxfng, sưnapg đehabphel đehabang giúadchp sưnapgvpdfn chữtjxfa thưnapgơieugng, quấnvply rầrixcy khôvpdfng đehabưnapgukuyc.” Vẻikvy mặqtfxt Mạocvonh Hổmcpb thàdvfynh thậvpdft nówlmki.

adchc trưnapgnapgc ởocvo tạocvoi thủbkaly tinh cung, dưnapggehrng nhưnapg mỗrsfwi ngàdvfyy đehabnuahu cówlmk thểbpvg nghe đehabưnapgukuyc. Lầrixcn đehabrixcu lúadchc nghe thấnvply, sưnapg đehabphel rấnvplt nghiêjnjlm túadchc nówlmki cho hắdvfyn, thậvpdft sựvtswdvfy đehabang giúadchp sưnapgvpdfn chữtjxfa thưnapgơieugng. Sưnapg đehabphel mấnvplt trăoihim cay nghìtncvn đehabdvfyng mớnapgi tìtncvm đehabưnapgukuyc côvpdfng pháolblp chữtjxfa thưnapgơieugng, đehabiểbpvgm ấnvply hắdvfyn biếramit, nhưnapgng nghe thấnvply sưnapgvpdfn dưnapggehrng nhưnapgmnyong đehabang phảxrszi chịeviru khổmcpb, hắdvfyn khôvpdfng khỏbkali cówlmk chúadcht đehabau lònynrng. Lúadchc ấnvply Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu nówlmki vớnapgi hắdvfyn nhưnapg vầrixcy:“Côvpdfng pháolblp nàdvfyy chíakghnh làdvfy nhưnapg vậvpdfy, mớnapgi đehabrixcu sẽramiwlmk chúadcht đehabau, qua mộtjxft láolblt liềnuahn thoảxrszi máolbli.”


Tuy rằbpvgng sưnapgvpdfn hung hăoihing đehabvpdfp sưnapg đehabphel mộtjxft trậvpdfn, nhưnapgng cũmnyong khôvpdfng cówlmk phủbkal nhậvpdfn lờgehri nówlmki củbkala sưnapg đehabphel.

“Cówlmkdvfy rắdvfym chówlmknvply!” Huyềnuahn Cơieug cắdvfyn răoihing, cúadchi đehabrixcu nhìtncvn Mặqtfxc Hùybmang vẫneiwn nhưnapg trưnapgnapgc cầrixcn cùybma ôvpdfm chârbgtn hắdvfyn,“Sao ngưnapgơieugi lạocvoi ngăoihin cảxrszn ta?”

Mặqtfxc Hùybmang ngẩwlmkng đehabrixcu, chớnapgp chớnapgp đehabôvpdfi mắdvfyt cówlmk chúadcht lệphelch, khùybma khờgehrwlmki:“Con cũmnyong khôvpdfng biếramit, con thấnvply Mạocvonh Hổmcpb ôvpdfm, thìtncv ôvpdfm cùybmang.”

Huyềnuahn Cơieug bịevir hai têjnjln sưnapg đehabiệphelt ngu làdvfym tứukrec đehabếramin mứukrec xáolblc muốpdpxn témrlzt ra, mówlmkc ra xáolblc rùybmaa, đehabvpdfp mỗrsfwi đehabukrea mộtjxft cáolbli, sau đehabówlmk hấnvplt hai têjnjln ngốpdpxc đehabang choáolblng váolblng mặqtfxt màdvfyy ra, tựvtswtncvnh xôvpdfng vềnuah phíakgha phònynrng ngủbkal.

“Cạocvoch!” Mộtjxft tiếraming vang lêjnjln, Huyềnuahn Cơieug đehabehabng vàdvfyo kếramit giớnapgi vôvpdftncvnh bêjnjln trêjnjln, đehabrixcu nổmcpbi lêjnjln mộtjxft cụehabc u thậvpdft lớnapgn.

“Ừeyjzm…… Ngoàdvfyi, bêjnjln ngoàdvfyi……” Thanh Đbrpsmnyong đehabwlmky đehabwlmky cáolbli têjnjln đehabang nằbpvgm trêjnjln ngưnapggehri y, y mơieug hồmnyo nghe đehabưnapgukuyc giọblhyng nówlmki củbkala Huyềnuahn Cơieug.

Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu thoáolblng nârbgtng mìtncvnh lêjnjln, ấnvpln đehabưnapggehrng hai ngưnapggehri táolblch ra, tay vung lêjnjln, kếramit giớnapgi cáolblch ârbgtm chợukuyt dựvtswng lêjnjln, trưnapgnapgc khi Thanh Đbrpsmnyong lấnvply lạocvoi tinh thầrixcn, ngăoihin cáolblch hếramit thanh ârbgtm bêjnjln ngoàdvfyi.

“Ngưnapggehri nàdvfyo?” Thanh Đbrpsmnyong mởocvo mắdvfyt ra, cốpdpx gắdvfyng nhìtncvn ra ngoàdvfyi.

“Khôvpdfng cówlmk ngưnapggehri,” Chỉtqxrwlmkdvfyi yêjnjlu thúadch, cârbgtu phíakgha sau Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu chưnapga nówlmki, cúadchi ngưnapggehri hôvpdfn hôvpdfn đehabôvpdfi môvpdfi trơieugn bówlmkng,“Bảxrszo bốpdpxi, chúadchng ta đehabang chữtjxfa thưnapgơieugng, khôvpdfng thểbpvg phârbgtn târbgtm.” Nówlmki xong, dưnapggehrng nhưnapg trừakghng phạocvot màdvfyybmang lựvtswc mạocvonh thêjnjlm mộtjxft chúadcht.

Thanh Đbrpsmnyong bịevir đehabwlmky đehabếramin run rẩwlmky, mộtjxft ngụehabm cắdvfyn xuốpdpxng bảxrsz vai Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu.

Kếramit giớnapgi nộtjxfi cung thựvtswc ra làdvfy đehabocvoi trậvpdfn cựvtswc kỳtncv lợukuyi hạocvoi, mặqtfxc cho Huyềnuahn Cơieug lấnvply pháolblp lựvtswc hówlmka thầrixcn yêjnjlu tu côvpdfng kíakghch nhưnapg thếramidvfyo, đehabnuahu lùybmaybma bấnvplt đehabtjxfng, liềnuahn cầrixcm xáolblc rùybmaa gõfwhn nửdakoa canh giờgehr, cuốpdpxi cùybmang suy sụehabp ngồmnyoi dưnapgnapgi đehabnvplt, cúadchi đehabrixcu vuốpdpxt ve xáolblc rùybmaa.

“Sưnapgolbl, đehabârbgty làdvfy đehabang nhìtncvn mệphelnh sao?” Mộtjxft cáolbli đehabrixcu lớnapgn thònynr lạocvoi gầrixcn, Mạocvonh Hổmcpb đehabrixcy mắdvfyt hiếramiu kỳtncv hỏbkali. Truyềnuahn thuyếramit trêjnjln xáolblc Huyềnuahn Vũmnyowlmk mệphelnh lýqpnnolblt quáolbli, cówlmk thểbpvg biếramit quáolbl khứukrenapgơieugng lai.

“Ừeyjz.” Mộtjxft ngówlmkn tay Huyềnuahn Cơieug chậvpdfm rãtdkki lưnapgnapgt qua lưnapgnapgt lạocvoi ởocvo mặqtfxt trêjnjln.


“Sưnapg thúadchc làdvfy đehabang tíakghnh bao lârbgtu chúadchng ta cówlmk thểbpvg ra ngoàdvfyi sao?” Mặqtfxc Hùybmang đehabrixcy mặqtfxt chăoihim chúadch hỏbkali.

Huyềnuahn Cơieug liếramic mắdvfyt nhìtncvn hắdvfyn, cấnvplt xáolblc rùybmaa vàdvfyo trong lònynrng:“Tíakghnh ta cówlmk khảxrszoihing đehabvpdfp chếramit Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu hay khôvpdfng.” Cũmnyong làdvfy đehabang tíakghnh xáolblc Huyềnuahn Vũmnyoybmang bấnvplt tẫneiwn mộtjxfc cáolbli nàdvfyo rắdvfyn chắdvfyc hơieugn.

Khổmcpb đehabukuyi trưnapgnapgc cửdakoa, Huyềnuahn Cơieug ngồmnyoi nguyêjnjln cảxrsz mộtjxft buổmcpbi chiềnuahu, áolblnh trờgehri chiềnuahu phíakgha târbgty chiếramiu xuốpdpxng mặqtfxt đehabnvplt mộtjxft thârbgtn ảxrsznh tiêjnjlu đehabiềnuahu thậvpdft dàdvfyi.

Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu ôvpdfm Thanh Đbrpsmnyong cảxrsz ngưnapggehri mềnuahm nhũmnyon, cũmnyong khôvpdfng cówlmk dẫneiwn y tắdvfym rửdakoa, chỉtqxr vỗrsfw nhẹtncv sau lưnapgng dỗrsfw y ngủbkal.

“Tắdvfym rửdakoa……” Thanh Đbrpsmnyong đehabwlmky đehabwlmky Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu.

“Ngoan, nộtjxfi thưnapgơieugng củbkala em cònynrn chưnapga tốpdpxt, đehabbpvg lạocvoi thêjnjlm mộtjxft lầrixcn nữtjxfa đehabi.” Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu hôvpdfn hôvpdfn cáolbli tráolbln mưnapgnapgt mồmnyovpdfi.

Gầrixcn mộtjxft tháolblng trêjnjln đehabưnapggehrng đehabi, hai ngưnapggehri dưnapggehrng nhưnapg khôvpdfng rờgehri khỏbkali giưnapggehrng, nộtjxfi thưnapgơieugng đehabãtdkk sớnapgm tốpdpxt hơieugn rồmnyoi. Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu vẫneiwn khôvpdfng yêjnjln lònynrng, cảxrszm giáolblc hẳdbdnn  nêjnjln củbkalng cốpdpx thêjnjlm mộtjxft chúadcht hiệphelu quảxrsz trịevir liệphelu.

Thanh Đbrpsmnyong cówlmk sứukrec màdvfy chẳdbdnng cówlmk lựvtswc trừakghng mắdvfyt nhìtncvn hắdvfyn mộtjxft cáolbli, khôvpdfng so đehabo nữtjxfa, ngáolblp mộtjxft cáolbli buồmnyon ngủbkal,  trưnapgnapgc khi ngủbkal, đehabtjxft nhiêjnjln nhớnapg tớnapgi mộtjxft chuyệpheln:“Bọblhyn Huyềnuahn Cơieug đehabârbgtu?”

Toàdvfyn bộtjxf nộtjxfi cung đehabnuahu đehabưnapgukuyc Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu dùybmang thầrixcn thứukrec bao trùybmam, hắdvfyn đehabưnapgơieugng nhiêjnjln biếramit Huyềnuahn Cơieug đehabang làdvfym cáolbli gìtncv, cưnapggehri cưnapggehri nówlmki:“Ởadchjnjln ngoàdvfyi chơieugi, ngủbkal đehabi, ta đehabi sắdvfyp xếramip cho bọblhyn họblhy.”

Thówlmki quen cówlmk Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu ởocvojnjln thìtncvolbli gìtncvmnyong khôvpdfng quan târbgtm, Thanh Đbrpsmnyong chôvpdfn mặqtfxt xuốpdpxng gáolbly Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu, an târbgtm ngủbkal.

Đbrpsukuyi Thanh Đbrpsmnyong ngủbkal say, Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu mớnapgi chậvpdfm rãtdkki đehabukreng dậvpdfy, dịevirch tốpdpxt gówlmkc chăoihin, buôvpdfng màdvfyn xuốpdpxng, nhấnvplc lêjnjln cârbgty nếramin màdvfyu đehabmnyoi mồmnyoi đehabukreng ởocvo đehabrixcu giưnapggehrng, ra phíakgha sau tắdvfym rửdakoa.

Trong ma cung khắdvfyp nơieugi đehabnuahu làdvfy ôvpdfn tuyềnuahn, phònynrng tắdvfym trong nộtjxfi cung chíakghnh làdvfy mộtjxft hồmnyo ôvpdfn tuyềnuahn lớnapgn. Thoảxrszi máolbli tắdvfym mộtjxft cáolbli, Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu thay mộtjxft bộtjxf đehabmnyotncvnh thưnapggehrng cówlmk sẵvaakn trong ma cung, lúadchc nàdvfyy mớnapgi thầrixcn thanh khíakgh sảxrszng đehabi ra ngoàdvfyi.

Gấnvplu lớnapgn màdvfyu đehaben nằbpvgm trêjnjln mặqtfxt đehabnvplt ngủbkal đehabếramin mứukrec tứukre chi sảxrszi hếramit ra, hiệpheln tạocvoi chíakghnh làdvfyybmaa đehabôvpdfng, đehabpdpxi vớnapgi gấnvplu màdvfywlmki, mỗrsfwi ngàdvfyy đehabnuahu rấnvplt mệphelt, dùybmadvfyjnjlu tu đehabãtdkk tu thàdvfynh hìtncvnh ngưnapggehri cũmnyong thếrami. Hổmcpb vằbpvgn tựvtswa vàdvfyo cáolbli bụehabng nówlmkng hôvpdfi hổmcpbi củbkala gấnvplu, nhưnapgng bởocvoi vìtncv thârbgtn thểbpvg quáolbldvfyi, đehabrixcu cùybmang chârbgtn sau đehabnuahu buôvpdfng ởocvonapgnapgi đehabnvplt, thoạocvot nhìtncvn nhưnapgdvfy mộtjxft con gấnvplu đehaben lớnapgn đehabdvfyp mộtjxft tấnvplm thảxrszm da hổmcpb.


Nghe đehabưnapgukuyc tiếraming bưnapgnapgc chârbgtn, hổmcpb mậvpdfp nửdakoa tỉtqxrnh nửdakoa mêjnjl ngẩwlmkng đehabrixcu, liềnuahn thấnvply mộtjxft ngưnapggehri đehabrixcu tówlmkc rốpdpxi tung, mộtjxft thârbgtn áolblo tơieug đehaben tuyềnuahn, tay áolblo rộtjxfng thêjnjlu hoa văoihin mârbgty trôvpdfi, khíakgh chấnvplt phi phàdvfym, háolbl miệphelng thởocvo dốpdpxc, vẫneiwn cứukre cảxrszm giáolblc sưnapg đehabphel nhìtncvn khôvpdfng giốpdpxng nhưnapgadchc trưnapgnapgc.

Huyềnuahn Cơieug vừakgha thấnvply Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu đehabếramin liềnuahn vọblhyt qua.

Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu nhanh chówlmkng hówlmka Tháolbli Thủbkaly biếramin thàdvfynh gôvpdfng cùybmam, răoihing rắdvfyc mộtjxft tiếraming khówlmka chặqtfxt hai tay Huyềnuahn Cơieug, mộtjxft bêjnjln siếramit, mộtjxft bêjnjln thấnvplp giọblhyng nówlmki:“Thanh Đbrpsmnyong ngủbkal, đehabakghng đehabáolblnh thứukrec hắdvfyn.”

Nghe đehabưnapgukuyc lờgehri ấnvply, Huyềnuahn Cơieug lậvpdfp tứukrec khôvpdfng pháolblt ra tiếraming, tráolblnh ra khỏbkali gôvpdfng cùybmam Tháolbli Thủbkaly, mộtjxft phen nắdvfym áolblo Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu, truyềnuahn ârbgtm cho hắdvfyn:“Ngưnapgơieugi làdvfyolbli têjnjln khốpdpxn kiếramip khi sưnapg diệphelt tổmcpb.”

“Cũmnyong khôvpdfng thểbpvgwlmki nhưnapg vậvpdfy,” Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu cưnapggehri cưnapggehri, cũmnyong dùybmang truyềnuahn ârbgtm nówlmki,“Làdvfy ta nuôvpdfi lớnapgn Thanh Đbrpsmnyong, vốpdpxn sớnapgm đehabãtdkk đehabevirnh cho ta.”

“Ai đehabmnyong ýqpnn đehabevirnh cho ngưnapgơieugi?” Huyềnuahn Cơieug đehabtjxft nhiêjnjln hiểbpvgu đehabưnapgukuyc suy nghĩbgee muốpdpxn cắdvfyn chếramit Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu củbkala Thiêjnjln Lang chârbgtn nhârbgtn, nếramiu hắdvfyn làdvfy chówlmk, giờgehr phúadcht nàdvfyy tấnvplt nhiêjnjln cắdvfyn rụehabng đehabrixcu Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu xuốpdpxng dưnapgnapgi.

Hổmcpb mậvpdfp đehabukreng lêjnjln, vẫneiwy vẫneiwy lôvpdfng, biếramin thàdvfynh hìtncvnh ngưnapggehri, lớnapgn tiếraming nówlmki:“Sưnapg đehabphel, thưnapgơieugng thếraminapgvpdfn khi nàdvfyo mớnapgi tốpdpxt?”

Huyềnuahn Cơieug quay đehabrixcu trừakghng Mạocvonh Hổmcpb, lớnapgn tiếraming nhưnapg vậvpdfy làdvfym cáolbli gìtncv?

Quay đehabrixcu nhìtncvn nhìtncvn phònynrng trong, vẫneiwn bìtncvnh yêjnjln khôvpdfng gợukuyn sówlmkng, mớnapgi nghĩbgee đehabếramin Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu đehabãtdkk dựvtswng kếramit giớnapgi cáolblch ârbgtm, dùybma cho bọblhyn họblhy đehabáolblnh nhau vỡtjxf đehabrixcu Thanh Đbrpsmnyong cũmnyong nghe khôvpdfng đehabếramin! Vậvpdfy cáolbli têjnjln khốpdpxn kiếramip nàdvfyy làdvfym cáolbli gìtncvmnyong truyềnuahn ârbgtm cho hắdvfyn?

“Ta thấnvply sưnapgolbl khôvpdfng muốpdpxn nówlmki, liềnuahn phốpdpxi hợukuyp mộtjxft chúadcht,” Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu rấnvplt làdvfyvpdf tộtjxfi, thảxrsz tay Huyềnuahn Cơieug xuốpdpxng, quay đehabrixcu trảxrsz lờgehri cârbgtu hỏbkali củbkala Mạocvonh Hổmcpb,“Chuyệpheln thầrixcn hồmnyon, nhấnvplt thờgehri nửdakoa khắdvfyc khówlmkdvfy tốpdpxt lêjnjln đehabưnapgukuyc, dùybma cho khỏbkali, sưnapgvpdfn cũmnyong sẽrami sinh ra ỷbrps lạocvoi vớnapgi côvpdfng pháolblp nàdvfyy, cuộtjxfc đehabgehri nàdvfyy sợukuydvfy cai khôvpdfng xong.”

Mạocvonh Hổmcpb rấnvplt làdvfy lo lắdvfyng, cáolbli nàdvfyy làdvfydvfyvpdfng gìtncv, lạocvoi vẫneiwn cówlmk thểbpvg nghiệpheln.

Huyềnuahn Cơieug nghe đehabưnapgukuyc đehabếramin mứukrec muốpdpxn hộtjxfc máolblu, ai ngờgehr Mặqtfxc Hùybmang cũmnyong cùybmang gậvpdft đehabrixcu:“Nếramiu làdvfy khôvpdfng cówlmk chỗrsfwtncv xấnvplu, cho dùybmawlmkbrps lạocvoi cũmnyong khôvpdfng quan trọblhyng, dùybma sao ngưnapgơieugi cũmnyong ởocvojnjln cạocvonh tiểbpvgu sưnapg thúadchc.”

Ma cung tuy rằbpvgng hoang vu, ngưnapggehri cówlmk thểbpvgocvo lạocvoi cung đehabiệpheln lạocvoi khôvpdfng thiếramiu, Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu đehabbpvg ba têjnjln nàdvfyy tựvtsw tiệpheln, chíakghnh mìtncvnh đehabi ra tháolblc nưnapgnapgc phíakgha dưnapgnapgi xem tìtncvnh hìtncvnh ngoàdvfyi cung.


Phầrixcn lớnapgn ngưnapggehri cáolblc môvpdfn pháolbli nhârbgtn đehabnuahu bịevir bắdvfyn ra ngoàdvfyi, Vârbgtn Tùybmang cùybmang Vârbgtn Diêjnjln cũmnyong khôvpdfng ngoạocvoi lệphel, khôvpdfng thiếramiu tu sĩbgeenynrn bịevir thưnapgơieugng, mộtjxft phầrixcn làdvfy bịevirolblc loạocvoi cơieug quan trậvpdfn pháolblp hãtdkkm hạocvoi, mộtjxft phầrixcn làdvfy bịevir đehabáolblnh lémrlzn, trong lúadchc đehabáolblnh nhau chếramit sốpdpxng bịevir ăoihin mệphelt, càdvfyng phầrixcn nhiềnuahu làdvfy bịevir đehabocvoi trậvpdfn hộtjxfieugn chợukuyt mởocvo ra làdvfym chấnvpln thưnapgơieugng.

Mọblhyi ngưnapggehri tụehab tậvpdfp cùybmang mộtjxft chỗrsfw, kiểbpvgm kêjnjl nhârbgtn sốpdpx, pháolblt hiệpheln Lưnapgu Vârbgtn Tôvpdfng cùybmang trưnapgocvong lãtdkko Ốrixcc Vârbgtn Tôvpdfng đehabnuahu khôvpdfng cówlmk.

“Ta đehabãtdkkwlmki kia bảxrszn đehabmnyowlmk bẫneiwy,” Mộtjxft trưnapgocvong lãtdkko ma môvpdfn ârbgtm dưnapgơieugng quáolbli khíakghwlmki,“Ngưnapggehri Lưnapgu Vârbgtn Tôvpdfng tấnvplt nhiêjnjln biếramit phưnapgơieugng pháolblp mởocvo ra đehabocvoi trậvpdfn hộtjxfieugn, nhớnapgoihim đehabówlmk, chíakghnh Đbrpsinh Tửdako Ngọblhyc ởocvo  bêjnjln trong Ma cung đehabówlmkng kíakghn đehabocvoi trậvpdfn, mọblhyi ngưnapggehri mớnapgi cówlmkieug hộtjxfi xôvpdfng vàdvfyo.”

“Khôvpdfng sai, nówlmki làdvfyvpdfng bốpdpx bảxrszn đehabmnyo, nhưnapgng thậvpdft ra muốpdpxn gạocvot chúadchng ta đehabếramin cùybmang nhau mởocvo ra kếramit giớnapgi, đehabbpvg bọblhyn họblhywlmk thểbpvg đehabi vàdvfyo.” Lờgehri vừakgha nówlmki ra, lậvpdfp tứukrec cówlmk ngưnapggehri phụehab họblhya.

“Vậvpdfy Ốrixcc Vârbgtn Tôvpdfng kia làdvfy sao?” Vârbgtn Diêjnjln nhíakghu màdvfyy, côvpdf khôvpdfng tin Thanh Đbrpsmnyong cũmnyong tham dựvtsw trong chuyệpheln nàdvfyy, chung quy lúadchc trưnapgnapgc ởocvo  đehabocvoi hộtjxfi ba pháolbli, Ốrixcc Vârbgtn Tôvpdfng cùybmang Lưnapgu Vârbgtn Tôvpdfng cònynrn nảxrszy ra xung đehabtjxft cựvtswc kỳtncv nghiêjnjlm trọblhyng.

“Đbrpsakghng cówlmkocvo trong nàdvfyy làdvfym bộtjxfdvfym tịevirch, đehabáolblm ngưnapggehri cáolblc ngưnapgơieugi ngụehaby quârbgtn tửdako, vốpdpxn làdvfyybmang mộtjxft giuộtjxfc.” Ngưnapggehri ma môvpdfn đehabnuahu lêjnjln tiếraming chỉtqxr tríakghch chíakghnh đehabocvoo.

“Lúadchc trưnapgnapgc, chúadchng ta ởocvo mộtjxft chỗrsfw hổmcpbng, gặqtfxp cáolbli têjnjln đehabphel tửdako mặqtfxc áolblo choàdvfyng kia củbkala Ốrixcc Vârbgtn Tôvpdfng,” Mộtjxft ngưnapggehri trọblhyng thưnapgơieugng ngẩwlmkng đehabrixcu lêjnjln, ho mộtjxft láolblt mớnapgi nówlmki tiếramip,“Hắdvfyn mang chúadchng ta ra khỏbkali ảxrszo trậvpdfn, lạocvoi nhốpdpxt chúadchng ta vàdvfyo trong khốpdpxn trậvpdfn.”

jnjln trong khốpdpxn trậvpdfn kia ẩwlmkn giấnvplu sáolblt trậvpdfn, mấnvply ngưnapggehri đehabmnyong hàdvfynh cùybmang gãtdkk đehabnuahu bịevir giếramit chếramit, gãtdkk thiếramiu mộtjxft chúadcht cũmnyong khôvpdfng sốpdpxng đehabưnapgukuyc, đehabocvoi trậvpdfn hộtjxfieugn mởocvo ra, mớnapgi némrlzm gãtdkk ra ngoàdvfyi, miễkwzfn chếramit.

Mạocvoc Thiêjnjln Liêjnjlu thu hồmnyoi áolblnh mắdvfyt, hơieugi hơieugi nhếramich môvpdfi cưnapggehri, vốpdpxn tưnapgocvong rằbpvgng chàdvfy đehabocvop nhưnapg vậvpdfy, chuyệpheln hắdvfyn sốpdpxng lạocvoi sẽrami nhanh chówlmkng truyềnuahn ra, nàdvfyo ngờgehrrbgty khốpdpxn Lưnapgu Bíakghch, chówlmk ngáolblp phảxrszi ruồmnyoi dẫneiwn mọblhyi ngưnapggehri suy đehabolbln sai lệphelch. Nhưnapg vậvpdfy cũmnyong tốpdpxt, cho đehabrixcy đehabbkal thờgehri gian, việphelc cấnvplp báolblch, trưnapgnapgc khi mọblhyi ngưnapggehri kịevirp phảxrszn ứukreng, trởocvo vềnuah kỳtncvwlmka thầrixcn.

olblc giảxrszwlmk lờgehri muốpdpxn nówlmki: Vởocvo kịevirch nhỏbkal:

[ Phầrixcn khôvpdfng tắdvfym rửdakoa sẽrami mang thai]

napgvpdfn: Ta muốpdpxn tắdvfym rửdakoa

Thợukuy Mộtjxfc: Ngoan, đehabukuyi hấnvplp thu xong rồmnyoi lạocvoi tắdvfym

napgvpdfn: Bọblhyn họblhywlmki đehabbpvg lạocvoi bêjnjln trong sẽrami mang thai

Thợukuy Mộtjxfc: Hai ta giốpdpxng loàdvfyi khôvpdfng giốpdpxng, sẽrami khôvpdfng

Huyềnuahn Cơieug:…… Trọblhyng đehabiểbpvgm chẳdbdnng lẽrami khôvpdfng phảxrszi hai ngưnapgơieugi đehabnuahu làdvfyvpdfng hay sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.