Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 86 : Nở Hoa

    trước sau   
Trởrfaw lạrfewi cung Thanh Ninh, Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu liềlbzmn bịlyie hung hăqbpeng chỉuhbgnh sửsjdda mộniuwt hồnqpni, ôwsrkm đojtltlfvu, chôwsrkn gưvtlgơkozang mặwsrkt tràhotqn đojtltlfvy vếuscdt càhotqo trong chăqbpen, chỉuhbg chừkozaa cáabksi gáabksy ra ngoàhotqi, mộniuwt bộniuwttdyy ngưvtlgpslzi muốvaekn chéevqqm muốvaekn giếuscdt gìqsiw.

Thanh Đggecnqpnng dựvaeka ởrfaw đojtltlfvu giưvtlgpslzng, theo thóyxcsi quen vưvtlgơkozan ngóyxcsn tay thon dàhotqi ra, chuẩorryn bịlyie liếuscdm liếuscdm, bỗjetxng nhiêpgjyn dừkozang lạrfewi. Nhìqsiwn bàhotqn tay trắvlhhng nõxqfon nhưvtlg ngọrfewc, bêpgjyn trong móyxcsng tay còxmdln cóyxcs vụijsen gỗjetx, cơkozahotq lạrfewi khôwsrkng cóyxcswsrkng, khôwsrkng thểmmwp liếuscdm.

Mộniuwt cáabksi đojtltlfvu lớjrhdn tiếuscdn lạrfewi gầtlfvn, chen đojtlếuscdn giữvaeka khuỷpujuu tay vàhotq ngựvaekc Thanh Đggecnqpnng: “Tay dơkoza rồnqpni sao? Chúvsjsng ta đojtli tắvlhhm rửsjdda đojtli.”

Thanh Đggecnqpnng cúvsjsi đojtltlfvu nhìqsiwn hắvlhhn, háabks miệqsgsng, cắvlhhn.

“Átfzy, đojtlau đojtlau đojtlau!” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu bịlyie cắvlhhn lỗjetx tai, vẫwytin nhưvtlg trưvtlgjrhdc kiêpgjyn trìqsiw khôwsrkng ngừkozang ôwsrkm mèerebo trong lòxmdlng đojtli tắvlhhm.

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu ôwsrkm mỹvaek nhâhgfwn trầtlfvn trụijsei, ngồnqpni ởrfaw trong bểmmwp, mộniuwt bêpgjyn thìqsiw dịlyieu dàhotqng lau rửsjdda cho y, mộniuwt bêpgjyn thìqsiw biếuscdn đojtltlfvu ngóyxcsn tay thàhotqnh chồnqpni non cho y chơkozai.


Thanh Đggecnqpnng vưvtlgơkozan ngóyxcsn tay thon dàhotqi ra, chọrfewt chọrfewt cáabksi chồnqpni xanh be béevqq kia:“Ngưvtlgơkozai cóyxcs thểmmwp nởrfaw hoa hay khôwsrkng?”

“Bấcmxgt tẫwytin mộniuwc thôwsrkng thưvtlgpslzng sẽkoza khôwsrkng nởrfaw hoa,” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu đojtlwsrkt cằhgfwm trêpgjyn bờpslz vai trơkozan mịlyien kia, nhẹwkpc nhạrfewng cọrfew cọrfewabksi gáabksy duyêpgjyn dáabksng,“Nhưvtlgng màhotq, ta thìqsiwyxcs.”

“Cho ta xem!” Thanh Đggecnqpnng hiếuscdu kỳhvha chọrfewt chọrfewt tay hắvlhhn.

“Ừvyamm, hoa cũbegtng khôwsrkng phảrfewi dễpgwrhotqng nởrfaw,” Hai tay Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu giữvaek chặwsrkt lấcmxgy eo Thanh Đggecnqpnng, kéevqqo y vàhotqo trong lòxmdlng ôwsrkm ôwsrkm,“Cầtlfvn chúvsjst ngoạrfewi lựvaekc.”

“Hởrfaw?” Thanh Đggecnqpnng khóyxcs hiểmmwpu, nởrfaw hoa còxmdln cầtlfvn ngoạrfewi lựvaekc gìqsiw?

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nhẹwkpc nhàhotqng ngậpujum cáabksi lỗjetx tai trắvlhhng mịlyien, dịlyieu dàhotqng liếuscdm láabksp, mộniuwt đojtlôwsrki tay to, ởrfaw trong nưvtlgjrhdc xấcmxgu xa chọrfewc ghẹwkpco.

“Ừvyamm……” Thanh Đggecnqpnng giậpujut giậpujut, muốvaekn kéevqqo lỗjetx tai ra, đojtlniuwt nhiêpgjyn khôwsrkng biếuscdt bịlyie chạrfewm đojtlếuscdn nơkozai nàhotqo, hừkoza nhẹwkpc mộniuwt tiếuscdng chẳkozang còxmdln sứvlhhc.

Da thịlyiet trắvlhhng mịlyien chạrfewm nhau, Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu đojtlãuscd sớjrhdm miệqsgsng khôwsrkvtlgorryi khôwsrk, từkoza lỗjetx tai mộniuwt đojtlưvtlgpslzng liếuscdm qua, liếuscdm sạrfewch toàhotqn bộniuw nhữvaekng giọrfewt nưvtlgjrhdc trêpgjyn gưvtlgơkozang mặwsrkt mèerebo nhàhotq hắvlhhn, cuốvaeki cùttdyng tìqsiwm đojtlôwsrki môwsrki mềlbzmm mạrfewi kia.

“Bảrfewo bốvaeki, nhìqsiwn, nởrfaw hoa rồnqpni.” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu ởrfaw Thanh Đggecnqpnng bêpgjyn tai nhẹwkpc giọrfewng dỗjetxhotqnh.

Thanh Đggecnqpnng quay đojtltlfvu nhìqsiwn, liềlbzmn thấcmxgy chồnqpni xanh trêpgjyn đojtltlfvu ngóyxcsn tay kia, toáabkst ra mộniuwt nụijse hoa nho nhỏpuju, rồnqpni sau đojtlóyxcs, nháabksy mắvlhht nởrfaw ra, hìqsiwnh dạrfewng đojtlơkozan giảrfewn, cũbegtng khôwsrkng rựvaekc rỡorry lắvlhhm, chỉuhbghotqabksnh hoa kia màhotqu đojtlen, rấcmxgt làhotq kỳhvha lạrfew.

“Bấcmxgt tẫwytin mộniuwc hàhotqng năqbpem đojtllbzmu bịlyie thiêpgjyu đojtlvaekt, đojtlóyxcsa hoa màhotqu đojtlen nàhotqy căqbpen bảrfewn khôwsrkng thểmmwp sốvaekng sóyxcst, cho nêpgjyn, cũbegtng khôwsrkng nởrfaw hoa.” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nhẹwkpc giọrfewng nóyxcsi, trong thanh âhgfwm mang theo vàhotqi phầtlfvn thởrfaw dốvaekc, chậpujum rãuscdi nâhgfwng nơkozai mưvtlgggect màhotq mềlbzmm mạrfewi kia lêpgjyn.

“Nhưvtlg vậpujuy…… A……” Thanh Đggecnqpnng bấcmxgt ngờpslz khôwsrkng kịlyiep phòxmdlng, bấcmxgt chợggect bịlyie chui vàhotqo trong thâhgfwn thểmmwp, đojtlau đojtljrhdn đojtláabksnh ậpujup tớjrhdi làhotqm y ngẩorryng cổozho.

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu cắvlhhn hầtlfvu kếuscdt đojtlang rung đojtlniuwng:“Sưvtlgwsrkn trêpgjyu chọrfewc khiếuscdn câhgfwy nởrfaw hoa rồnqpni, thìqsiw phảrfewi đojtlmmwp cho nóyxcs kếuscdt quảrfew mớjrhdi đojtlúvsjsng.”


“A……” Thanh Đggecnqpnng nóyxcsi khôwsrkng ra lờpslzi, muốvaekn vưvtlgơkozan tay đojtláabksnh hắvlhhn, chỉuhbghotq bảrfewn thâhgfwn đojtlang ngồnqpni  quay lưvtlgng lạrfewi vớjrhdi Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu, tay vưvtlgơkozan khôwsrkng tớjrhdi.

Trong đojtlan đojtliềlbzmn, mộniuwt chồnqpni xanh be béevqq đojtlang nởrfaw hoa, quấcmxgn lấcmxgy mèerebo nhỏpuju đojtlang cóyxcs ýkoza đojtlnqpn chạrfewy trốvaekn, nởrfaw mộniuwt đojtlóyxcsa rồnqpni lạrfewi mộniuwt đojtlóyxcsa.

Ngàhotqy kếuscd, Thanh Đggecnqpnng khôwsrkng thểmmwp đojtlvlhhng dậpujuy.

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu thầtlfvn thanh khíhqno sảrfewng từkoza trêpgjyn giưvtlgpslzng đojtlvlhhng lêpgjyn, đojtlvlhhp chăqbpen lạrfewi cho mèerebo nhỏpuju đojtlang ngủosagvtlgjrhdng, tay châhgfwn róyxcsn réevqqn đojtli ra ngoàhotqi.

“Sưvtlg đojtlqsgs, ngưvtlgơkozai đojtli nơkozai nàhotqo?” Mạrfewnh Hổozho lạrfewi đojtlâhgfwy vấcmxgn an vừkozaa vặwsrkn đojtlijseng phảrfewi hắvlhhn.

“Oa oa!” Báabkso con trêpgjyn đojtluhbgnh đojtltlfvu cũbegtng cùttdyng chàhotqo hỏpujui.

“Sưvtlgwsrkn còxmdln đojtlang ngủosag, đojtlkozang làhotqm ồnqpnn ngưvtlgpslzi,” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu lôwsrki hai têpgjyn ngơkoza ngơkoza ra ngoàhotqi,“Ta muốvaekn đojtli tìqsiwm Hoa Tìqsiwnh.”

“Vừkozaa khéevqqo, ta cũbegtng phảrfewi đojtli,” Mạrfewnh Hổozho trưvtlgjrhdc mắvlhht sáabksng lêpgjyn, lôwsrki báabkso con đojtlang ngồnqpni trêpgjyn đojtltlfvu xuốvaekng, nhéevqqt vàhotqo trong lòxmdlng Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu,“Ngưvtlgơkozai ôwsrkm mộniuwt láabkst, cổozho ta muốvaekn gãuscdy rồnqpni.”

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nhìqsiwn nhìqsiwn báabkso con trong tay, nặwsrkng khôwsrkng kéevqqm gìqsiw so vớjrhdi thâhgfwn thểmmwpvtlgwsrkn, khóyxcs tráabksch cổozho Mạrfewnh Hổozho muốvaekn gãuscdy.

Đggecếuscdn bêpgjyn trong hoa cốvaekc, đojtlôwsrki mắvlhht Hoa Tìqsiwnh tràhotqn đojtltlfvy máabksu hồnqpnng nhìqsiwn chằhgfwm chằhgfwm thứvlhh trong chéevqqn ngọrfewc.

Quảrfewqbpen Ngọrfewc luyệqsgsn hóyxcsa, tựvaeka nhưvtlg keo, hòxmdla cùttdyng vớjrhdi Ngưvtlgng thầtlfvn đojtlan đojtlãuscd tan thàhotqnh nưvtlgjrhdc, thậpujut cóyxcs thểmmwphotqm, chỉuhbghotq…… quảrfewqbpen Ngọrfewc hắvlhhn vừkozaa đojtlưvtlgggecc đojtlếuscdn tay, chỉuhbg nhưvtlg vậpujuy đojtlãuscd khôwsrkng còxmdln rồnqpni……

“Hoa sưvtlg huynh khôwsrkng hổozhohotq đojtlqsgs nhấcmxgt đojtlan sưvtlg chíhqnonh đojtlrfewo!” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu cưvtlgpslzi tủosagm tỉuhbgm thòxmdl tay lấcmxgy chéevqqn ngọrfewc kia qua, bịlyie Hoa Tìqsiwnh nhanh chóyxcsng cưvtlgjrhdp lạrfewi.

“Khôwsrkng đojtlưvtlgggecc!” Hoa Tìqsiwnh rốvaekt cuộniuwc phảrfewn ứvlhhng lạrfewi,“Thằhgfwng nhóyxcsc ngưvtlgơkozai nóyxcsi cho ta quảrfewqbpen Ngọrfewc, kếuscdt quảrfewhotq vẫwytin làhotqttdyng đojtlếuscdn trêpgjyn ngưvtlgpslzi ngưvtlgơkozai!”


Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nắvlhhm tay đojtlmmwppgjyn môwsrki, ho nhẹwkpc mộniuwt tiếuscdng:“Ta làhotq thàhotqnh tâhgfwm thàhotqnh ýkoza muốvaekn đojtlưvtlga quảrfewqbpen Ngọrfewc cho sưvtlg huynh, sưvtlg huynh lạrfewi đojtlrfewi côwsrkng vôwsrkvtlg luyệqsgsn chếuscdyxcs thàhotqnh thuốvaekc cho ta, thịlyienh tìqsiwnh khôwsrkng thểmmwp chốvaeki từkoza, vìqsiw bồnqpni thưvtlgpslzng sưvtlg huynh, nơkozai nàhotqy ta cóyxcs……”

Mắvlhht Hoa Tìqsiwnh sáabksng lêpgjyn:“Ngưvtlgơkozai còxmdln cóyxcs quảrfewqbpen Ngọrfewc?”

“Khôwsrkng cóyxcs,” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nóyxcsi nhưvtlg đojtllyienh đojtlóyxcsng cộniuwt, rồnqpni sau đojtlóyxcs rẽkoza,“Nhưvtlgng màhotq, còxmdln cóyxcsabksi nàhotqy, nếuscdu sưvtlg huynh khôwsrkng ghéevqqt bỏpuju……”

yxcsi rồnqpni, từkoza trong vòxmdlng tay chứvlhha đojtlnqpnyxcsc ra mộniuwt đojtlvaekng hộniuwt ngọrfewc trắvlhhng. Ngàhotqy thưvtlgpslzng Thanh Đggecnqpnng ăqbpen quảrfewqbpen Ngọrfewc, đojtllbzmu làhotq Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu cắvlhht thàhotqnh từkozang mảrfewnh nhỏpuju, hộniuwt quảrfew rồnqpni cùttdyi quảrfew, đojtllbzmu bịlyie đojtlmmwp qua mộniuwt bêpgjyn. Dùttdy sao cũbegtng làhotq thiêpgjyn tàhotqi đojtllyiea bảrfewo, Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu khôwsrkng nỡorryevqqm.

“Khôwsrkng ghéevqqt bỏpuju, khôwsrkng ghéevqqt bỏpuju!” Hoa Tìqsiwnh kíhqnoch đojtlniuwng khôwsrkng thôwsrki ôwsrkm lấcmxgy đojtlvaekng hộniuwt ngọrfewc kia, hộniuwt quảrfewqbpen Ngọrfewc cũbegtng giốvaekng nhưvtlg thịlyiet quảrfew, đojtllbzmu làhotq thiêpgjyn tàhotqi đojtllyiea bảrfewo, vẫwytin cóyxcs thểmmwp luyệqsgsn nguyêpgjyn anh đojtlan nhưvtlg thưvtlgpslzng, mộniuwt bóyxcs to nhưvtlg vậpujuy, cóyxcs thểmmwp luyệqsgsn khôwsrkng biếuscdt bao nhiêpgjyu.

Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nhâhgfwn cơkoza hộniuwi lấcmxgy chéevqqn ngọrfewc lạrfewi, tựvaekqsiwnh tìqsiwm bìqsiwnh ngọrfewc đojtlozhohotqo.

“Hoa Tìqsiwnh, ngưvtlgơkozai cóyxcs đojtli Ma cung khôwsrkng?” Mạrfewnh Hổozho vỗjetx vỗjetx Hoa đojtlan sưvtlghqnoch đojtlniuwng khôwsrkng thôwsrki.

Hoa Tìqsiwnh bịlyieyxcsng vuốvaekt hổozho mậpujup chụijsep đojtlưvtlgggecc mộniuwt cáabksi lảrfewo đojtlrfewo cảrfew ngưvtlgpslzi, khôwsrkng kiêpgjyn nhẫwytin vẫwytiy tay:“Khôwsrkng đojtli khôwsrkng đojtli!” Hắvlhhn muốvaekn luyệqsgsn đojtlan, nàhotqo cóyxcs sứvlhhc đojtli nhìqsiwn ma cung gìqsiwqsiw đojtlóyxcs. Đggecabksn Thiêpgjyn tôwsrkn giảrfewhotq luyệqsgsn khíhqnovtlg, hắvlhhn đojtlvaeki ma cung Đggecabksn Thiêpgjyn mộniuwt chúvsjst hứvlhhng thúvsjsbegtng đojtllbzmu khôwsrkng cóyxcs.

“Vậpujuy ngưvtlgơkozai đojtlưvtlga lệqsgsnh bàhotqi cho ta dùttdyng đojtli.” Mạrfewnh Hổozho tiếuscdp tụijsec vỗjetx hắvlhhn.

Hoa Tìqsiwnh móyxcsc lệqsgsnh bàhotqi ra, néevqqm cho Mạrfewnh Hổozho, giốvaekng đojtluổozhoi ruồnqpni bọrfewhotq đojtluổozhoi ba ngưvtlgpslzi bọrfewn họrfew ra ngoàhotqi, phong đojtlan phòxmdlng, thôwsrkng tri toàhotqn bộniuwwsrkng môwsrkn, khôwsrkng cóyxcs chuyệqsgsn miễpgwrn tớjrhdi quấcmxgy rầtlfvy hắvlhhn.

“Đggecrfewi sưvtlg huynh cũbegtng đojtli?” Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu nhưvtlgjrhdn màhotqy nhìqsiwn Mạrfewnh Hổozho.

“Nếuscdu hiệqsgsn tạrfewi mọrfewi ngưvtlgpslzi đojtllbzmu biếuscdt ta làhotq linh sủosagng củosaga sưvtlgwsrkn, tựvaek nhiêpgjyn làhotq muốvaekn cùttdyng đojtli.” Mạrfewnh Hổozhouscdi gãuscdi đojtltlfvu, vìqsiw an toàhotqn củosaga hắvlhhn, vềlbzm sau liềlbzmn phảrfewi đojtlvaeki ngoạrfewi tuyêpgjyn bốvaek hắvlhhn đojtlãuscd đojtlíhqnonh huyếuscdt khếuscdttdyng sưvtlgwsrkn.

Rấcmxgt nhanh đojtlếuscdn xuấcmxgt pháabkst ngàhotqy, cáabksc tôwsrkng môwsrkn đojtllbzmu cóyxcs thuyềlbzmn bay thốvaekng nhấcmxgt.


Thanh Đggecnqpnng muốvaekn đojtli, lầtlfvn nàhotqy Ngọrfewc Ly nóyxcsi cáabksi gìqsiwbegtng khôwsrkng đojtli, Bạrfewch Lạrfewc nóyxcsi cỏpujurfaw ma giớjrhdi ăqbpen khôwsrkng ngon, Tửsjdd Mạrfewch thấcmxgy Bạrfewch Lạrfewc khôwsrkng đojtli, cũbegtng khôwsrkng đojtli, cuốvaeki cùttdyng, Ốpgwrc Vâhgfwn Tôwsrkng cũbegtng chỉuhbgyxcs ngưvtlgpslzi Ốpgwrc Thiêpgjyn Đggecniuwng đojtli.

Huyềlbzmn Cơkozabegtng khôwsrkng muốvaekn đojtli, bịlyiewsrkng chủosag đojtlrfewp mộniuwt cưvtlgjrhdc:“Khôwsrkng thấcmxgy Thanh Vâhgfwn Tôwsrkng cóyxcs hai ngưvtlgpslzi sao? Vạrfewn nhấcmxgt bọrfewn họrfew khi dễpgwr Đggecnqpnng Đggecnqpnng thìqsiwhotqm sao đojtlâhgfwy?”

qsiw thếuscd, Huyềlbzmn Cơkoza chỉuhbg đojtlàhotqnh khôwsrkng tìqsiwnh nguyệqsgsn đojtli theo.

Thanh Đggecnqpnng ghéevqqt bỏpuju nhìqsiwn nhìqsiwn thuyềlbzmn bay Ốpgwrc Vâhgfwn Tôwsrkng, khôwsrkng muốvaekn đojtli lêpgjyn.

Từkozakozai nàhotqy đojtlếuscdn ma cung Đggecabksn Thiêpgjyn cựvaekc kỳhvha xa xôwsrki, còxmdln phảrfewi ởrfaw trêpgjyn cáabksi thuyềlbzmn nhỏpuju nhàhotqm cháabksn kia qua ngàhotqy, thậpujut làhotq mấcmxgt hứvlhhng. Vìqsiw thếuscd quay đojtltlfvu, nhìqsiwn Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu.

Đggecôwsrki mắvlhht lạrfewnh lùttdyng trong veo, chỉuhbgyxcs Mạrfewc Thiêpgjyn Liêpgjyu cóyxcs thểmmwp xem hiểmmwpu ýkoza tứvlhhorryn chứvlhha trong đojtlóyxcs, áabksnh mắvlhht mang theo mộniuwt chúvsjst làhotqm nũbegtng lạrfewi cóyxcs mộniuwt chúvsjst vêpgjynh váabkso sai khiếuscdn, nhìqsiwn đojtlếuscdn mứvlhhc cảrfew ngưvtlgpslzi hắvlhhn đojtllbzmu mềlbzmm đojtli, muốvaekn cáabksi gìqsiwbegtng đojtlnqpnng ýkoza tấcmxgt. Lậpujup tứvlhhc lấcmxgy ra thuỷpuju tinh cung:“Sưvtlgwsrkn, chúvsjsng ta ngồnqpni cáabksi nàhotqy đojtli.”

abksc giảrfewyxcs lờpslzi muốvaekn nóyxcsi: Vởrfaw kịlyiech nhỏpuju:

[Phầtlfvn bêpgjyn trong ma cung đojtllbzmu làhotq thứvlhh tốvaekt]

Tu sĩqjpx giáabksp: Ôvsjsi chao, linh ngưvtlg thuộniuwc tíhqnonh băqbpeng!

yxcsng Nhỏpuju: Đggecnqpn ăqbpen vặwsrkt củosaga ta!

Tu sĩqjpxcmxgt: Ôvsjsi chao, gỗjetx Phùttdy Tang vạrfewn năqbpem!

yxcsng Nhỏpuju: Bàhotqn càhotqo củosaga ta!

Tu sĩqjpxhqnonh: Ôvsjsi chao, cáabkst hảrfewi hồnqpnn cựvaekc phẩorrym!

yxcsng Nhỏpuju: Cáabkst mèerebo củosaga ta!

Tu sĩqjpx đojtlinh: Ôvsjsi chao, bêpgjyn trong cáabkst còxmdln cóyxcs tinh thạrfewch!

yxcsng Nhỏpuju:…… Phâhgfwn củosaga ta!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.