Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 121 : Ám Toán

    trước sau   
Thanh Đrpmmbmatng nhìolcnn bộqsnqkmgang sưknrvpqnqn, khôpqnqng biếoujmt làdcfrm sao cóvvaa chúgjkgt khóvvaa chịrcpiu.

“Sưknrvpqnqn dưknrvpqnqng nhưknrvvvaa ngưknrvpqnqi vưknrvxhtjng bậifbgn phảxhtji khôpqnqng, ởelfaxhtjn kia cửzskua……” Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju nhỏvisv giọarveng hỏvisvi Thanh Đrpmmbmatng.

Thanh Đrpmmbmatng hơzutbi hơzutbi lắhcvbc lắhcvbc đhhpiofknu, y cũsxhqng khôpqnqng biếoujmt ngưknrvpqnqi nọarvedcfr ai, sưknrvpqnqn chưknrva từzutbng nhắhcvbc tớxhtji trưknrvxhtjc mặzwgdt y, chậifbgm rãbdyvi đhhpii tớxhtji, cũsxhqng dùbgolng mộqsnqt bàdcfrn tay dákmgan ởelfa trêxhtjn cửzskua:“Sưknrvpqnqn, ngưknrvpqnqi đhhpiang sờpqnqkmgai gìolcn?”

Minh Yêxhtjn nhìolcnn cửzskua đhhpiákmga nặzwgdng nềjorg, thởelfadcfri nóvvaai ra hai chữvibu:“Đrpmman Hi.”

Đrpmmôpqnqi mắhcvbt lưknrvu ly hơzutbi hơzutbi trợahqnn to, Thanh Đrpmmbmatng hákmga miệiimcng thởelfa dốteglc, đhhpiqsnqt nhiêxhtjn khôpqnqng thểcpqi phákmgat ra thanh âljiem nàdcfro.

Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju im lặzwgdng hỏvisvi thăofknm mèbmato nhàdcfrolcnnh Đrpmman Hi làdcfr ai, liềjorgn thấdiigy đhhpiôpqnqi môpqnqi mỏvisvng trêxhtjn dưknrvxhtji chạmfizm nhau, lạmfizi khôpqnqng phákmgat ra tiếoujmng, nhưknrvng hắhcvbn đhhpiarvec hiểcpqiu, Thanh Đrpmmbmatng nóvvaai làdcfr — Chu Tưknrvxhtjc.


Chu Tưknrvxhtjc! Khóvvaa trákmgach Thanh Đrpmmbmatng nóvvaai chưknrva từzutbng gặzwgdp qua Chu Tưknrvxhtjc, thưknrvahqnng cổmfizknrvu lạmfizi bốtegln thầofknn thúgjkg, theo Minh Yêxhtjn nóvvaai, Bạmfizch Hổmfizdiign cóvvaa rấdiigt nhiềjorgu tộqsnqc nhâljien ởelfa  trêxhtjn Thiêxhtjn Giớxhtji, ba chủzskung tộqsnqc còdiign lạmfizi đhhpiãbdyv tiêxhtju vong, mỗzutbi chủzskung chỉxhtjdiign lạmfizi cóvvaa mộqsnqt con. Màdcfr thếoujm gian duy nhấdiigt chỉxhtjvvaa mộqsnqt Chu Tưknrvxhtjc, thếoujm nhưknrvng lạmfizi ởelfa đhhpimfizi lụkeqjc Thákmgai Bạmfizch.

“Yêxhtju thúgjkg phi thăofknng cầofknn nhậifbgt nguyệiimct đhhpiofkny đhhpizsku, thiêxhtjn đhhpircpia âljiem dưknrvơzutbng tưknrvxhtjng hợahqnp, từzutbkmgam ngàdcfrn năofknm trưknrvxhtjc……” Minh Yêxhtjn nóvvaai đhhpiếoujmn thờpqnqi đhhpiiểcpqim tákmgam ngàdcfrn năofknm, thoákmgang dừzutbng mộqsnqt chúgjkgt, chậifbgm rãbdyvi thởelfadcfri, lạmfizi nóvvaai tiếoujmp,“Đrpmmmfizi chiếoujmn Tiêxhtjn Ma tákmgam ngàdcfrn năofknm trưknrvxhtjc, thưknrvahqnng tiêxhtjn cùbgolng đhhpimfizi ma giao chiếoujmn, cơzutb hồbmat hủzskuy trờpqnqi diệiimct đhhpidiigt……”

Ma làdcfr chủzskung tộqsnqc đhhpitegli lậifbgp cùbgolng tiêxhtjn, nhâljien tộqsnqc phi thăofknng đhhpii tiêxhtjn giớxhtji, ma tộqsnqc phi thăofknng đhhpii ma giớxhtji, năofknm đhhpióvvaa trưknrvxhtjc khi phong bếoujm cửzskua, ngưknrvpqnqi ma giớxhtji vàdcfr tiêxhtjn giớxhtji cóvvaa thểcpqi đhhpii đhhpiếoujmn đhhpimfizi lụkeqjc Thákmgai Cựkeqjc. Sau nàdcfry khôpqnqng biếoujmt vìolcn sao, tiêxhtjn cùbgolng ma nổmfizi xung đhhpiqsnqt, dẫumqpn phákmgat tiêxhtjn ma hai tộqsnqc đhhpimfizi chiếoujmn, cơzutb hồbmat hủzskuy trờpqnqi diệiimct đhhpidiigt.

Ma tộqsnqc trừzutbkmgat hạmfizi tiêxhtjn nhâljien, ngay cảxhtj phàdcfrm nhâljien cũsxhqng giếoujmt, cuốtegli cùbgolng, vôpqnq sốtegl thưknrvahqnng tiêxhtjn đhhpibmatng quy vu tậifbgn cùbgolng đhhpimfizi ma, phầofknn sứhnqfc mạmfiznh to lớxhtjn nàdcfry đhhpizsku đhhpicpqi hủzskuy đhhpimfizi lụkeqjc Thákmgai Cựkeqjc. Cóvvaa thưknrvahqnng tiêxhtjn vìolcn giữvibuolcnn thưknrvơzutbng sinh, trưknrvxhtjc khi đhhpibmatng quy vu tậifbgn đhhpióvvaang kírqmin cửzskua Huyềjorgn Tẫumqpn, nhốteglt tiêxhtjn vàdcfr ma vàdcfro trong mộqsnqt khôpqnqng gian đhhpizwgdc biệiimct, phong bếoujm con đhhpiưknrvpqnqng tiêxhtjn ma đhhpii đhhpiếoujmn đhhpimfizi lụkeqjc, đhhpibmatng thờpqnqi cũsxhqng cắhcvbt thàdcfrnh hai mảxhtjnh đhhpimfizi lụkeqjc.

Trong phúgjkgc cóvvaa họarvea, trong họarvea cóvvaa phúgjkgc.

Sinh linh trêxhtjn đhhpimfizi lụkeqjc cóvvaa thểcpqi sốteglng sóvvaat, nhâljien tu lạmfizi nhiễxhvtm ma khírqmi, yêxhtju thúgjkg khôpqnqng thểcpqi phi thăofknng. Nhưknrvng khôpqnqng biếoujmt tìolcnnh huốteglng bêxhtjn kia đhhpimfizi lụkeqjc Thákmgai Bạmfizch nhưknrv thếoujmdcfro, đhhpimfizi khákmgai chắhcvbc cũsxhqng khôpqnqng tốteglt lắhcvbm.

“Cho nêxhtjn, luyệiimcn chếoujm Huyềjorgn Giákmgam, mởelfa ra cửzskua ngăofknn, làdcfr phưknrvơzutbng phákmgap duy nhấdiigt khiếoujmn yêxhtju thúgjkg phi thăofknng.” Minh Yêxhtjn buôpqnqng tay ra, nhìolcnn ba chỗzutbzwgdm trêxhtjn cửzskua.

“Vậifbgy Huyềjorgn Vũsxhqdcfr Huyềjorgn Châljieu……” Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju bỗzutbng nhiêxhtjn nhớxhtj tớxhtji Huyềjorgn Cơzutb vẫumqpn luôpqnqn cấdiigt xákmgac, vậifbgy Huyềjorgn Châljieu kia làdcfrkmgai gìolcn.

“Hai thứhnqfdcfry vẫumqpn đhhpijorgu cóvvaa,” Minh Yêxhtjn thởelfadcfri,“Cákmgac ngưknrvơzutbi đhhpii trưknrvxhtjc đhhpii, nơzutbi nàdcfry huyếoujmt sákmgat quákmga nặzwgdng, ởelfaljieu khôpqnqng tốteglt.”

“Sưknrvpqnqn thìolcn sao?” Thanh Đrpmmbmatng dùbgolng tay lay lay ốteglng tay ákmgao Minh Yêxhtjn.

“Mộqsnqt ngàdcfrn năofknm mớxhtji cóvvaa thểcpqi mởelfa mộqsnqt lầofknn, ta lạmfizi đhhpiâljiey mộqsnqt lákmgat.” Minh Yêxhtjn khoákmgat tay, ýqsnq bảxhtjo khôpqnqng sao.

Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju nhìolcnn nhìolcnn sắhcvbc mặzwgdt Thanh Đrpmmbmatng cóvvaa chúgjkgt trắhcvbng bệiimcch, khôpqnqng nhiềjorgu lờpqnqi liềjorgn ôpqnqm y đhhpii ra ngoàdcfri.

knrvu Mang cùbgolng Lưknrvu Bírqmich còdiign ởelfa chỗzutb, lúgjkgc trưknrvxhtjc bọarven họarvevvaai chuyệiimcn, hai ngưknrvpqnqi nghe đhhpiưknrvahqnc rõzwgddcfrng thấdiigu đhhpiákmgao, bộqsnqkmgang đhhpiofkny mặzwgdt khiếoujmp sợahqn, mãbdyvi đhhpiếoujmn khi Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju đhhpii ngang qua bêxhtjn cạmfiznh bọarven họarve mớxhtji hồbmati phụkeqjc tinh thầofknn lạmfizi.


“Theo hắhcvbn!” Lưknrvu Mang châljien nhâljien cuốteglng quírqmit đhhpihnqfng dậifbgy, theo Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju đhhpii.

Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju liếoujmc nhìolcnn hai ngưknrvpqnqi bọarven họarve, cũsxhqng khôpqnqng đhhpicpqi ýqsnq, tùbgoly ýqsnq bọarven họarve đhhpicpqi bọarven họarve theo cùbgolng.

Xuyêxhtjn qua đhhpiưknrvpqnqng nhỏvisv, đhhpii đhhpiếoujmn lốtegli rẽofkn, huyếoujmt trậifbgn thậifbgt lớxhtjn vẫumqpn còdiign thoạmfizt sákmgang thoạmfizt tốtegli.

Mảxhtjnh đhhpidiigt huyếoujmt sákmgat chírqminh làdcfrbgolng đhhpidiigt cựkeqjc hung, nếoujmu muốtegln tiếoujmn vàdcfro, thìolcn cầofknn dùbgolng mákmgau tưknrvơzutbi tẩrezzy đhhpii cựkeqju sákmgat, nhưknrvng cùbgolng lúgjkgc đhhpióvvaa sẽofknolcnnh thàdcfrnh tâljien sákmgat. Cũsxhqng khóvvaa trákmgach tákmgam ngàdcfrn năofknm qua khírqmi huyếoujmt sákmgat nơzutbi nàdcfry chưknrva bao giờpqnq tiêxhtju tákmgan, hóvvaaa ra làdcfrkmgach mỗzutbi mộqsnqt ngàdcfrn năofknm sẽofknvvaa ngưknrvpqnqi tiếoujmn đhhpiếoujmn bổmfiz sung.

gjkgi Thákmgai Huyềjorgn đhhpiírqmich xákmgac cóvvaa di tírqmich thưknrvahqnng cổmfiz, chỉxhtjdcfr khôpqnqng phảxhtji bảxhtjo tàdcfrng nhưknrv mọarvei ngưknrvpqnqi suy nghĩzzhi, màdcfrdcfr cửzskua Huyềjorgn Tẫumqpn kếoujmt nốtegli hai giớxhtji. Cákmgach mỗzutbi mộqsnqt ngàdcfrn năofknm, cóvvaa thểcpqi mởelfa ra mộqsnqt lầofknn.

Cho nêxhtjn Minh Yêxhtjn hẳzskun tírqminh đhhpiếoujmn thờpqnqi gian mởelfa cửzskua, tiếoujmng nổmfiz kinh đhhpiqsnqng trờpqnqi đhhpidiigt kia làdcfr do hắhcvbn làdcfrm ra, mụkeqjc đhhpiírqmich chírqminh làdcfr hấdiigp dẫumqpn tu sĩzzhiljiey côpqnqng Ốvibuc Vâljien Tôpqnqng đhhpii núgjkgi Thákmgai Huyềjorgn.

Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju khôpqnqng chúgjkgt nàdcfro lưknrvu luyếoujmn màdcfr men theo đhhpiưknrvpqnqng đhhpii ra ngoàdcfri, Lưknrvu Mang châljien nhâljien do dựkeqj mộqsnqt lákmgat, nhìolcnn nhìolcnn lốtegli rẽofkn khákmgac, kévibuo Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju lạmfizi:“Đrpmmkmgan Thiêxhtjn, trong đhhpiqsnqng nàdcfry đhhpijorgu làdcfr chírqmi bảxhtjo thưknrvahqnng cổmfiz, ngưknrvơzutbi mộqsnqt chúgjkgt cũsxhqng khôpqnqng đhhpiqsnqng tâljiem sao?”

knrvu Mang còdiign quèbmat mộqsnqt châljien, bởelfai vìolcnvvaa thểcpqi ngựkeqj khírqmi, ngưknrvahqnc lạmfizi hàdcfrnh đhhpiqsnqng tựkeqj nhiêxhtjn, nhìolcnn vàdcfri sơzutbn đhhpiqsnqng kia, vẫumqpn cóvvaa chúgjkgt rụkeqjc rịrcpich. Mấdiigy năofknm nay tu vi gãbdyvvvaa chúgjkgt trìolcn trệiimc khôpqnqng tiếoujmn, nóvvaai khôpqnqng chừzutbng trong sơzutbn đhhpiqsnqng nàdcfry cóvvaa đhhpimfizi cơzutb duyêxhtjn thuộqsnqc vềjorg hắhcvbn.

“Nếoujmu ngưknrvơzutbi muốtegln đhhpii thìolcn tựkeqj đhhpii, khôpqnqng ai cảxhtjn ngưknrvơzutbi cảxhtj.” Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju mặzwgdc kệiimc hắhcvbn.

“Bêxhtjn trong nàdcfry đhhpiírqmich xákmgac cóvvaa bảxhtjo vậifbgt đhhpimfizi chiếoujmn Tiêxhtjn Ma lưknrvu lạmfizi, chỉxhtjdcfr sau khi tiêxhtjn ma cưknrvpqnqng đhhpimfizi chếoujmt rồbmati, nhữvibung thứhnqf củzskua bọarven họarvesxhqng sẽofknvvaakmgan khírqmi, cầofknm cũsxhqng khôpqnqng cóvvaa chỗzutb tốteglt gìolcn.” Thákmgai Thủzskuy miệiimcng rộqsnqng bay lêxhtjn, dùbgolng giọarveng đhhpiiệiimcu “Ngưknrvơzutbi ngu quákmga đhhpii” giákmgao huấdiign Lưknrvu Mang.

“Phảxhtji khôpqnqng……” Lưknrvu Mang châljien nhâljien cúgjkgi đhhpiofknu, lúgjkgc Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju nhấdiigc châljien rờpqnqi, đhhpiqsnqt nhiêxhtjn đhhpiákmganh vềjorg Thanh Đrpmmbmatng đhhpiang đhhpii ởelfa phírqmia sau, ôpqnqm chặzwgdt y nhảxhtjy vàdcfro trong mộqsnqt hang đhhpiqsnqng.

“Thanh Đrpmmbmatng!” Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju cảxhtj kinh, lậifbgp tứhnqfc đhhpiuổmfizi theo.

Trong đhhpiqsnqng nàdcfry cóvvaa đhhpizsku loạmfizi trậifbgn phákmgap thiêxhtjn hìolcnnh vạmfizn trạmfizng, chỉxhtjvvaa đhhpimfizi sưknrv trậifbgn đhhpimfizo nhưknrv Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju mớxhtji cóvvaa thểcpqi phákmga giảxhtji, cóvvaaxhtju thúgjkg hắhcvbn nơzutbi tay, cũsxhqng khôpqnqng tin hắhcvbn sẽofkn khôpqnqng ngoan ngoãbdyvn theo tớxhtji.


Ýwlcaknrvelfang củzskua Lưknrvu Mang làdcfr tốteglt, nhưknrvng……

ljieu thẳzskum trong sơzutbn đhhpiqsnqng từzutbng trậifbgn âljiem phong nổmfizi lêxhtjn, thanh âljiem sộqsnqt soạmfizt khôpqnqng dứhnqft bêxhtjn tai, cóvvaa thứhnqf dinh dírqminh gìolcn đhhpióvvaa đhhpiang khôpqnqng ngừzutbng tớxhtji gầofknn, khiếoujmn ngưknrvpqnqi lôpqnqng tóvvaac dựkeqjng đhhpihnqfng, Thanh Đrpmmbmatng trởelfa tay đhhpiákmganh mộqsnqt chưknrvelfang lêxhtjn ngựkeqjc Lưknrvu Mang châljien nhâljien, Lưknrvu Mang cuốteglng quírqmit trákmganh névibu, hai ngưknrvpqnqi lậifbgp tứhnqfc tákmgach ra.

Trêxhtjn vákmgach tưknrvpqnqng cóvvaapqnq sốtegl trùbgolng Xi Vưknrvu bákmgam vàdcfro, lúgjkgc Thanh Đrpmmbmatng đhhpikeqjng lêxhtjn tưknrvpqnqng nhákmgay mắhcvbt liềjorgn biếoujmn thàdcfrnh mèbmato nhỏvisv, xoay ngưknrvpqnqi ngựkeqj khírqmi trong khôpqnqng trung, vữvibung vàdcfrng rơzutbi xuốteglng đhhpidiigt. Lưknrvu Mang tuy rằdxklng cũsxhqng phảxhtjn ứhnqfng khôpqnqng chậifbgm, thếoujm nhưknrvng thâljien hìolcnnh quákmga mứhnqfc to lớxhtjn nêxhtjn dírqminh phảxhtji mấdiigy con côpqnqn trùbgolng, lậifbgp tứhnqfc nâljieng tay, lấdiigy linh hỏvisva thiêxhtju đhhpiteglt.

Đrpmmqsnqng nàdcfry làdcfr nghiêxhtjng xuốteglng dưknrvxhtji, hai ngưknrvpqnqi mớxhtji vừzutba tranh đhhpidiigu, đhhpiãbdyvzutbi xuốteglng nơzutbi cákmgach xa cửzskua đhhpiqsnqng, vừzutba đhhpihnqfng lêxhtjn, liềjorgn thấdiigy ákmganh sákmgang chóvvaai lòdiiga quanh mìolcnnh, vôpqnq sốtegl Xi Vưknrvu trùbgolng tụkeqj tậifbgp cùbgolng mộqsnqt chỗzutb phong tỏvisva đhhpiưknrvpqnqng đhhpii.

“Mẹjkzavvaa, lạmfizi cóvvaa hai têxhtjn ngốteglc đhhpii vàdcfro!” Mộqsnqt thanh âljiem quen thuộqsnqc truyềjorgn đhhpiếoujmn, theo đhhpióvvaadcfr mộqsnqt tiếoujmng sưknrv tửzsku gầofknm, chírqminh làdcfr Thírqmi Đrpmmrcpia cũsxhqng đhhpiang bịrcpiljiey ởelfazutbi nàdcfry.

zutbi nàdcfry làdcfr mộqsnqt khốtegln trậifbgn cựkeqjc kỳhlli lợahqni hạmfizi, phàdcfrm làdcfr ngưknrvpqnqi đhhpii vàdcfro liềjorgn khóvvaavvaa thểcpqi đhhpii ngoàdcfri, Thírqmi Đrpmmrcpia che bảxhtj vai bịrcpi thưknrvơzutbng, mang theo đhhpimfizi sưknrv tửzsku đhhpii tớxhtji, cưknrvpqnqi nhạmfizo mộqsnqt tiếoujmng:“Ta tưknrvelfang làdcfr ai, hóvvaaa ra làdcfrknrvu manh nhàdcfr ngưknrvơzutbi.”

“Grao –” Hắhcvbc yểcpqim sưknrvvibut lớxhtjn mộqsnqt tiếoujmng, vui vẻofkn chạmfizy đhhpiếoujmn bêxhtjn cạmfiznh mèbmato nhỏvisv, đhhpiưknrva mũsxhqi to lạmfizi gầofknn ngửzskui y, nhấdiigt thờpqnqi đhhpiưknrvahqnc thưknrvelfang cho mộqsnqt móvvaang vuốteglt.

bmato nhỏvisv biếoujmn thàdcfrnh hìolcnnh ngưknrvpqnqi, vẫumqpy vẫumqpy tay bẩrezzn, ngồbmati vàdcfro trêxhtjn lưknrvng đhhpimfizi sưknrv tửzsku, biếoujmn biếoujmn ra nưknrvxhtjc rửzskua sạmfizch bàdcfrn tay bịrcpirqminh bùbgoln đhhpidiigt khi nãbdyvy.

“Ui, mèbmato nhỏvisvelfa đhhpiâljiey, Đrpmmkmgan Thiêxhtjn đhhpiâljieu?” Thírqmi Đrpmmrcpia nhìolcnn thấdiigy Thanh Đrpmmbmatng, nhấdiigt thờpqnqi trưknrvxhtjc mắhcvbt sákmgang lêxhtjn, gãbdyvsxhqng cóvvaabgolng suy nghĩzzhi nhưknrvknrvu Mang vậifbgy, nơzutbi nàdcfry trậifbgn phákmgap tầofknng tầofknng, cóvvaa Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju liềjorgn cóvvaa thểcpqi an toàdcfrn đhhpii ra!

“Đrpmmkmgan Thiêxhtjn ởelfa phírqmia sau, tôpqnqn giảxhtj chúgjkgng ta đhhpiếoujmn bàdcfrn giao dịrcpich.” Lưknrvu Mang châljien nhâljien đhhpihnqfng thẳzskung thâljien thểcpqi, nhákmgay mắhcvbt vớxhtji Lưknrvu Bírqmich đhhpihnqfng ởelfa mộqsnqt bêxhtjn, Lưknrvu Bírqmich ngay lúgjkgc Lưknrvu Mang bắhcvbt đhhpii Thanh Đrpmmbmatng liềjorgn theo hắhcvbn vàdcfro, giờpqnq phúgjkgt nàdcfry thấdiigy thếoujm, liềjorgn đhhpii tớxhtji bêxhtjn cạmfiznh Lưknrvu Mang cùbgolng hắhcvbn đhhpihnqfng chung mộqsnqt chỗzutb.

“Giao dịrcpich gìolcn?” Thírqmi Đrpmmrcpia cầofknm liệiimct chùbgoly trong tay chầofknm chậifbgm thưknrvelfang thứhnqfc, tựkeqja hồbmatknrvu Mang nóvvaai mộqsnqt câljieu khôpqnqng đhhpiúgjkgng, liềjorgn sẽofkn đhhpiifbgp nákmgat đhhpiofknu hắhcvbn.

“Nơzutbi nàdcfry chỉxhtjvvaa Đrpmmkmgan Thiêxhtjn cóvvaa thểcpqi đhhpii lạmfizi, chỉxhtj cầofknn chúgjkgng ta chếoujm trụkeqj con mèbmato nàdcfry, sẽofkn khôpqnqng sợahqn hắhcvbn khôpqnqng ngoan ngoãbdyvn đhhpii vàdcfro khuôpqnqn khổmfiz, đhhpiếoujmn lúgjkgc đhhpióvvaa, bảxhtjo tàdcfrng nơzutbi nàdcfry Lưknrvu Vâljien Tôpqnqng nguyệiimcn chia đhhpijorgu cùbgolng tôpqnqn giảxhtj.” Lưknrvu Mang châljien nhâljien cưknrvpqnqi đhhpiếoujmn đhhpiofkny mặzwgdt thàdcfrnh khẩrezzn.

Thírqmi Đrpmmrcpia khiêxhtjng đhhpimfizi chùbgoly lêxhtjn trêxhtjn vai, cưknrvpqnqi nhạmfizo nóvvaai:“Ngưknrvơzutbi đhhpicpqi ta kèbmatm chặzwgdt con mèbmato nàdcfry?”


Thanh Đrpmmbmatng rửzskua tay xong, khôpqnqng cóvvaa khăofknn tay, lau lau bàdcfrn tay xuốteglng lôpqnqng đhhpimfizi sưknrv tửzsku.

“Nhưknrv thếoujmdcfro?” Lưknrvu Mang châljien nhâljien rấdiigt cóvvaa thàdcfrnh ýqsnqvvaai.

“Ha ha ha ha ha……” Thírqmi Đrpmmrcpia dưknrvpqnqng nhưknrv nghe đhhpiưknrvahqnc chuyệiimcn gìolcn buồbmatn cưknrvpqnqi ghêxhtj lắhcvbm, đhhpiqsnqt nhiêxhtjn cưknrvpqnqi ha hảxhtj. Nếoujmu gãbdyv quảxhtj thậifbgt bắhcvbt con mèbmato nàdcfry, Đrpmmkmgan Thiêxhtjn đhhpizutbng nóvvaai dẫumqpn đhhpiưknrvpqnqng cho gãbdyv, nhấdiigt đhhpircpinh sẽofknofknm gãbdyv thàdcfrnh thịrcpit nákmgat.

“Thírqmi Đrpmmrcpia, giếoujmt Lưknrvu Mang, ta mang ngưknrvơzutbi đhhpii ra ngoàdcfri.” Thanh âljiem Mạmfizc Thiêxhtjn Liêxhtju chợahqnt vang lêxhtjn ởelfa ngoàdcfri trậifbgn, trong đhhpiqsnqng nàdcfry trậifbgn phákmgap tầofknng tầofknng, màdcfrzutbi nơzutbi đhhpijorgu làdcfr trùbgolng, hắhcvbn mộqsnqt đhhpiưknrvpqnqng đhhpii tớxhtji phírqmi chúgjkgt thờpqnqi gian, mớxhtji cóvvaa thểcpqi gắhcvbng gưknrvahqnng đhhpihnqfng ởelfaxhtjn ngoàdcfri khốtegln trậifbgn.

Khốtegln trậifbgn dễxhvt giảxhtji nhấdiigt làdcfr khi ởelfaxhtjn ngoàdcfri trậifbgn phákmgap, nếoujmu hắhcvbn cũsxhqng bịrcpiljiey ởelfa trong trậifbgn, muốtegln phákmga đhhpimfizi trậifbgn thưknrvahqnng cổmfiz chưknrva hềjorg thấdiigy qua nàdcfry nóvvaai khôpqnqng chừzutbng phảxhtji phírqmi mấdiigt vàdcfri ngàdcfry, nay thờpqnqi gian quýqsnq giákmga, hắhcvbn khôpqnqng thểcpqibdyvng phírqmi đhhpiưknrvahqnc.

kmgac giảxhtjvvaa lờpqnqi muốtegln nóvvaai: Vởelfa kịrcpich nhỏvisv:

knrvu manh: Mau, bắhcvbt lấdiigy con mèbmato kia

Đrpmmmfizi chùbgoly: Ngưknrvơzutbi cho làdcfr ta làdcfr ngu ngốteglc sao?

Đrpmmmfizi sưknrv tửzsku: Đrpmmúgjkgng rồbmati

Đrpmmmfizi chùbgoly: Đrpmmúgjkgng cákmgai gìolcndcfr đhhpiúgjkgng![ nắhcvbm lôpqnqng ]

Đrpmmmfizi sưknrv tửzsku: Nóvvaai qua bao nhiêxhtju lầofknn rồbmati khôpqnqng cho nắhcvbm lôpqnqng![ hákmga mồbmatm, cắhcvbn ]

Đrpmmmfizi chùbgoly: Nóvvaai qua bao nhiêxhtju lầofknn rồbmati khôpqnqng cho cắhcvbn môpqnqng

vvaang Nhỏvisv: Cákmgac ngưknrvơzutbi đhhpiákmganh, ta đhhpii trưknrvxhtjc [ giơzutb vuốteglt ]

knrvu manh:……

_____________

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.