Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 110 : Giận Dữ

    trước sau   
Đqtxjang thấdqchp giọownjng hỏwxdpi mèfngno nhàoerzjssdnh cójssd bịlhiw bắqdrft nạkghnt hay khôldhsng, Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu nghe vậqpvfy lậqpvfp tứjihvc lửfnhna dâownjng đytuannsmy đytuannsmu, têmzjgn khốnnsmn Minh Yêmzjgn nàoerzy khôldhsng biếmbnmt sốnnsmng bao lâownju rồnexei, tu vi cao thâownjm gặhafrp qua nhiềpxkzu thứjihv, đytuadxpun chừapqzng làoerz nhìjssdn ra Thanh Đqtxjnexeng khôldhsng phảaoyni mèfngno màoerzoerz Bạkghnch Hổxnpy, nêmzjgn nổxnpyi lêmzjgn tâownjm tưkren muốnnsmn tranh đytuaoạkghnt, khôldhsng khỏwxdpi cưkrenstgdi lạkghnnh mộlurkt tiếmbnmng:“Chíxupyldhsn nójssdi đytuaùapqza, ta chỉyeavjssd mộlurkt màoerz thôldhsi, tuyệazxmt đytuannsmi khôldhsng thểwbjf quădxpung đytuaưkrenaoync.”

Thanh Đqtxjnexeng hơdxpui hơdxpui nhíxupyu màoerzy, nhìjssdn Minh Yêmzjgn, ởisttdxpui khôldhsng thểwbjf thấdqchy đytuaưkrenaoync màoerz lắqdrfc lắqdrfc đytuannsmu.

Minh Yêmzjgn yêmzjgn lặhafrng nhìjssdn bọownjn họownj mộlurkt ládxput, chậqpvfm rãylrbi buôldhsng mắqdrft, ngồnexei thẳvhhjng thâownjn mìjssdnh:“Gưkrenơdxpung ngưkrenơdxpui tạkghno cho ta đytuaâownju?”

A? Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu sửfnhnng sốnnsmt, lúbotzc nàoerzy mớhftvi nghĩejpg đytuaếmbnmn hơdxpun bốnnsmn trădxpum nădxpum trưkrenhftvc, Minh Yêmzjgn khiếmbnmn hắqdrfn tạkghno mộlurkt mặhafrt gưkrenơdxpung, muốnnsmn cójssd thểwbjf nhìjssdn đytuaếmbnmn quádxpu khứjihvkrenơdxpung lai. Đqtxjâownjy quảaoyn thậqpvft làoerz chuyệazxmn khôldhsng thểwbjf hoàoerzn thàoerznh, dùapqz cho làoerz tiêmzjgn nhâownjn, cũqzrwng khôldhsng cójssd khảaoyndxpung nhìjssdn đytuaếmbnmn quádxpu khứjihvkrenơdxpung lai, huốnnsmng chi làoerz mộlurkt kiệazxmn linh khíxupy. Nhưkrenng Minh Yêmzjgn đytuaưkrena ra thùapqz lao cũqzrwng dàoerzy, hắqdrfn cũqzrwng chuẩqdrfn bịlhiw mộlurkt sốnnsm thứjihv mộlurkt phen, rồnexei sau đytuaójssd liềpxkzn đytuai lậqpvft xem đytuaiểwbjfn tịlhiwch.

Trêmzjgn đytuaiểwbjfn tịlhiwch nójssdi, chỉyeavjssd thầnnsmn khíxupyjssd thểwbjf thôldhsng hiểwbjfu thiêmzjgn đytualhiwa, nhưkrenng cũqzrwng khôldhsng cójssdjssdi cójssd thểwbjf nhìjssdn đytuaếmbnmn quádxpu khứjihvkrenơdxpung lai hay khôldhsng.

Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu bởistti vậqpvfy sinh tâownjm tưkren tạkghno mộlurkt thanh thầnnsmn khíxupy, bắqdrft đytuannsmu thu thậqpvfp cádxpuc loạkghni nguyêmzjgn liệazxmu, tìjssdm kiếmbnmm hỏwxdpi thădxpum thiêmzjgn đytualhiwa linh tríxupy, đytuaqdrfm chìjssdm bêmzjgn trong nghiêmzjgn cứjihvu chếmbnm tạkghno Thádxpui Thủqehvy, nétnofm đytuaơdxpun đytuahafrt hàoerzng củqehva Minh Yêmzjgn ra sau đytuannsmu.


“Lúbotzc trưkrenhftvc cũqzrwng cójssd chúbotzt manh mốnnsmi rồnexei, đytuaádxpung tiếmbnmc giữeeaya chừapqzng thìjssd ta chếmbnmt mấdqcht, nguyêmzjgn liệazxmu thu thậqpvfp đytuaưkrenaoync cũqzrwng khôldhsng biếmbnmt lưkrenu lạkghnc phưkrenơdxpung nàoerzo.” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu mắqdrft cũqzrwng khôldhsng chớhftvp nójssdi bừapqza.

“Vậqpvfy thìjssd tiếmbnmp tụcuwxc làoerzm,” Minh Yêmzjgn nétnofm mộlurkt tấdqchm ngọownjc giảaoynn cho hắqdrfn,“Thàoerznh trìjssd trong tay Hìjssdnh Nghiêmzjgu cùapqzng Thíxupy Đqtxjlhiwa, ta giúbotzp ngưkrenơdxpui lấdqchy vềpxkz lạkghni đytuaâownjy, thêmzjgm vàoerzi cádxpui ta quảaoynn kia nữeeaya.”

Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu khôldhsng chúbotzt khádxpuch khíxupy thu hồnexei, bảaoyno sao Minh Yêmzjgn đytualurkt nhiêmzjgn nổxnpyi lòkewrng tốnnsmt đytuaưkrena thiệazxmp mờstgdi cho hắqdrfn, hójssda ra làoerzjssd việazxmc cầnnsmn nhờstgd. Thếmbnm nhưkrenng, xétnoft thấdqchy hắqdrfn ta vừapqza rồnexei sờstgd soạkghnng vuốnnsmt mèfngno nhàoerzjssdnh còkewrn ýmewb đytuanexeapqzng tranh mèfngno, gưkrenơdxpung nàoerzy Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu cũqzrwng khôldhsng đytualhiwnh làoerzm.

Khádxpuch khíxupy hai câownju, Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu liềpxkzn ôldhsm mèfngno nhàoerzjssdnh đytuai.

Minh Yêmzjgn nhìjssdn bójssdng dádxpung hai ngưkrenstgdi rờstgdi đytuai, khe khẽmzod thởisttoerzi.

“Gâownju gâownju gâownju!” Sójssdi con màoerzu lôldhsng xádxpum trắqdrfng đytuaan xen lẫprekn nhau đytuauổxnpyi theo mộlurkt quảaoyn cầnnsmu từapqz sau đytuaiệazxmn chạkghny tớhftvi, sàoerzn nhàoerz trong đytuakghni đytuaiệazxmn bójssdng loádxpung, quảaoyn cầnnsmu đytuacuwxng trêmzjgn ghếmbnm ngồnexei, sójssdi con dừapqzng châownjn khôldhsng kịlhiwp,“ầnnsmm” mộlurkt tiếmbnmng đytuacuwxng phảaoyni đytuannsmu.

Minh Yêmzjgn cúbotzi đytuannsmu, nhìjssdn têmzjgn nhójssdc chổxnpyng vójssd.

jssdi con bòkewrmzjgn, vẫpreky vẫpreky đytuannsmu, tựtcoea bảaoyno tọownja đytuajihvng lêmzjgn, gưkrenơdxpung mặhafrt lôldhsng lôldhsng đytuannsmy vẻoqjx hung ádxpuc, cádxpui đytualdhsi lạkghni vẫpreky đytuaếmbnmn làoerz thíxupych.

Minh Yêmzjgn chậqpvfm rãylrbi vưkrenơdxpun ra ngójssdn tay khớhftvp xưkrenơdxpung rõxupyoerzng, đytuaiểwbjfm đytuaiểwbjfm ởistt trêmzjgn đytuannsmu sójssdi con:“Nếmbnmu ta khôldhsng ởistt đytuaâownjy, mấdqchy đytuajihva cójssd khảaoyndxpung sốnnsmng sójssdt khôldhsng?”

jssdi con nghiêmzjgng đytuannsmu, liếmbnmm liếmbnmm ngójssdn tay kia.

Chíxupynh ma hai đytuakghno bắqdrft đytuannsmu truyềpxkzn lưkrenu mộlurkt tin tứjihvc, nójssdi Ốytxac Vâownjn Tôldhsng chíxupynh làoerzldhsn phádxpui yêmzjgu thúbotz tụcuwx tậqpvfp. Thựtcoec ra đytuakghni lụcuwxc Thádxpui Huyềpxkzn vẫprekn cójssd lờstgdi truyềpxkzn, vốnnsmn cójssddxpui nàoerzo đytuaójssd lặhafrng lẽmzod che chởisttmzjgu thúbotz. Chung quy thờstgdi đytuaiểwbjfm Tiêmzjgn Ma đytuakghni chiếmbnmn tádxpum ngàoerzn nădxpum trưkrenhftvc, yêmzjgu thúbotzkrenu lạkghni khôldhsng chỉyeav nhiêmzjgu đytuaâownjy.

Nay tin tứjihvc Xíxupych Tưkrenstgdng đytuawbjf ngưkrenstgdi tảaoynn ra nổxnpyi lêmzjgn tádxpuc dụcuwxng, mọownji ngưkrenstgdi bắqdrft đytuannsmu hoàoerzi nghi Ốytxac Vâownjn Tôldhsng. Hai đytuakghni tôldhsng lầnnsmn trưkrenhftvc Thiêmzjgn Lang nójssdi vềpxkzxupy quyếmbnmt dưkrenhjkeng yêmzjgu thúbotz, trởistt vềpxkz thửfnhn phádxput hiệazxmn yêmzjgu thúbotz khôldhsng đytuaíxupynh huyếmbnmt khếmbnm chỉyeav biếmbnmt càoerzng dưkrenhjkeng càoerzng dãylrb. Giờstgd phúbotzt nàoerzy mớhftvi phảaoynn ứjihvng lạkghni, đytuaâownjy làoerzytxac Vâownjn Tôldhsng lừapqza gạkghnt bọownjn họownj.

“Khôldhsng sai, Ốytxac Vâownjn Tôldhsng làoerzkrenhjkeng chúbotzt yêmzjgu thúbotz chưkrena đytuaíxupynh khếmbnm, thìjssdxupynh sao, chẳvhhjng lẽmzod chưkren vịlhiwldhsng môldhsn bêmzjgn trong khôldhsng cójssd sao? Thậqpvft sựtcoeoerz đytuaádxpung cưkrenstgdi.” Viêmzjgm Liệazxmt mang theo thi thểwbjfownjn Tùapqzng đytuaếmbnmn Thanh Vâownjn Tôldhsng, bịlhiwldhsng chủqehv Thanh Vâownjn Tôldhsng lưkrenu lạkghni đytuapxkz ra nghi vấdqchn, nghe đytuaưkrenaoync lờstgdi ấdqchy khôldhsng khỏwxdpi lêmzjgn tiếmbnmng cưkrenstgdi lạkghnnh.


“Cũqzrwng khôldhsng phảaoyni làoerzjssdi nhưkren thếmbnm,” Thanh Vâownjn Tôldhsng tôldhsng chủqehv sờstgd sờstgdownju, bêmzjgn cạkghnnh liềpxkzn cójssd đytuaazxm tửfnhn lặhafrng lẽmzod cầnnsmm lấdqchy huấdqchn linh giádxpuc,“Nghe nójssdi đytuakghni đytuaazxm tửfnhnkrenhftvi tay Thanh Đqtxjnexeng châownjn nhâownjn ởistt quýmewb phádxpui làoerzmzjgu thúbotz, khôldhsng biếmbnmt đytuakghni đytuaazxm tửfnhnkrenhftvi tay tôldhsng chủqehvjssd phảaoyni hay khôldhsng.”

Huyềpxkzn Cơdxpuapqzng Viêmzjgm Liệazxmt đytuaếmbnmn nghe vậqpvfy lậqpvfp tứjihvc nổxnpyi giậqpvfn, mójssdc ra xádxpuc rùapqza đytuaqpvfp thẳvhhjng đytuaếmbnmn trêmzjgn đytuannsmu tôldhsng chủqehv Thanh Vâownjn Tôldhsng:“Muốnnsmn đytuaádxpunh nhau cứjihv việazxmc nójssdi thẳvhhjng!”

Thiêmzjgn Lang châownjn nhâownjn hạkghn lệazxmnh mởistt ra “Thiêmzjgn châownju đytuakghni trậqpvfn” màoerz Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu đytuaưkrena, bảaoyno vệazxm chặhafrt chẽmzodldhsng môldhsn.

Đqtxjkghni trậqpvfn hộlurkdxpun củqehva Đqtxjdxpun Thiêmzjgn ma cung, têmzjgn làoerz “Thádxpui Cựtcoec tếmbnm thiêmzjgn đytuakghni trậqpvfn”, tádxpuc dụcuwxng chíxupynh làoerz quădxpung hếmbnmt ngưkrenstgdi hoặhafrc vậqpvft tớhftvi gầnnsmn, màoerz “Thiêmzjgn châownju đytuakghni trậqpvfn” đytuaưkrena cho Ốytxac Vâownjn Tôldhsng, lạkghni giốnnsmng nhưkren mạkghnng nhệazxmn, phàoerzm làoerz ngưkrenstgdi cójssd ýmewb đytuanexe khôldhsng đytuai cửfnhna chíxupynh, đytuapxkzu sẽmzod bịlhiwxupynh chặhafrt vàoerzo bêmzjgn trêmzjgn đytuakghni trậqpvfn, ngưkrenstgdi bêmzjgn trong chỉyeav cầnnsmn lấdqchy thanh kiếmbnmm, từapqzmzjgn trong đytuaâownjm qua, xửfnhnmewboerz đytuaưkrenaoync.

“Sựtcoejssdnh còkewrn chưkrena tớhftvi tìjssdnh huốnnsmng xấdqchu nhấdqcht, huốnnsmng hồnexe chỉyeavoerzmzjgu thúbotz, cũqzrwng khôldhsng phảaoyni ‘Thầnnsmn khíxupy hủqehvy thiêmzjgn diệazxmt đytualhiwa’, ngưkrenstgdi tham lam tấdqcht nhiêmzjgn khôldhsng phảaoyni íxupyt, nhưkrenng khôldhsng đytuaếmbnmn mứjihvc vìjssd chuyệazxmn nàoerzy màoerz bao vâownjy tiễetoyu trừapqzytxac Vâownjn Tôldhsng, chung quy yêmzjgu thúbotzapqzng tiềpxkzn cũqzrwng làoerzjssd thểwbjf mua đytuaưkrenaoync.” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu nhìjssdn Bádxpuch Vădxpun cádxpuc truyềpxkzn đytuaếmbnmn tin tứjihvc, chậqpvfm rãylrbi sờstgdfngno trêmzjgn đytuaùapqzi lêmzjgn tiếmbnmng an ủqehvi hắqdrfn.

fngno nhỏwxdp trắqdrfng tuyếmbnmt trởistt ngưkrenstgdi, nhảaoyny xuốnnsmng biếmbnmn thàoerznh hìjssdnh ngưkrenstgdi, tiếmbnmp nhậqpvfn ngọownjc giảaoynn trong tay Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu, truyềpxkzn thầnnsmn thứjihvc vàoerzo nhìjssdn:“Cójssdmzjgu thúbotz xuấdqcht hiệazxmn ởistt gầnnsmn Ốytxac Vâownjn Tôldhsng?”

Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu gậqpvft gậqpvft đytuannsmu, đytuaâownjy hẳvhhjn làoerz nhójssdm yêmzjgu thúbotz vẫprekn luôldhsn ẩqdrfn nấdqchp, nghe Ốytxac Vâownjn Tôldhsng làoerzldhsn phádxpui yêmzjgu thúbotz, tiếmbnmn đytuaếmbnmn đytuannsmu phụcuwxc. Tin tứjihvc nàoerzy, trưkrenhftvc mắqdrft chỉyeavjssddxpuch Vădxpun Cádxpuc biếmbnmt, nhữeeayng ngưkrenstgdi khádxpuc hẳvhhjn còkewrn chưkrena chúbotz ýmewb tớhftvi, hắqdrfn đytuaãylrb nghiêmzjgm lệazxmnh khôldhsng đytuaưkrenaoync buôldhsn bádxpun tin tứjihvc nàoerzy.

Dạkghno gầnnsmn đytuaâownjy, thếmbnm lựtcoec nguyêmzjgn bảaoynn thuộlurkc vềpxkz Đqtxjdxpun Thiêmzjgn lụcuwxc tụcuwxc hưkrenhftvng vềpxkz đytuaâownjy, Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu bậqpvfn rộlurkn đytuaếmbnmn mứjihvc châownjn khôldhsng chạkghnm đytuadqcht, hôldhsm nay cuốnnsmi cùapqzng khójssd đytuaưkrenaoync lúbotzc rảaoynnh rỗmdbui:“Đqtxjưkrenaoync rồnexei bảaoyno bốnnsmi, đytuaapqzng nghĩejpg nhiềpxkzu nhưkren vậqpvfy, cójssd chuyệazxmn gìjssdkewrn cójssd ta đytuaâownjy.” Nójssdi rồnexei, ôldhsm Thanh Đqtxjnexeng vàoerzo trong ngựtcoec, vưkrenơdxpun tay xoa xoa đytuaôldhsi màoerzy đytuaang nhíxupyu lạkghni kia.

“Ừkghnm,” Thanh Đqtxjnexeng hơdxpui míxupym môldhsi,“Cádxpui gưkrenơdxpung Minh Yêmzjgn kêmzjgu ngưkrenơdxpui làoerzm kia……”

“Làoerzm khôldhsng đytuaưkrenaoync,” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu hơdxpui hơdxpui nhíxupyu màoerzy, cójssd chúbotzt mấdqcht hứjihvng Thanh Đqtxjnexeng đytuawbjf bụcuwxng chuyệazxmn củqehva Minh Yêmzjgn nhưkren vậqpvfy, nhưkrenng màoerz nghĩejpg đytuaếmbnmn đytuaâownjy làoerz chỉyeavfngno nhỏwxdpkewrkewr, chỉyeav đytuaàoerznh kiêmzjgn nhẫprekn giảaoyni thíxupych cho y,“Cádxpui gọownji làoerzkrenơdxpung cójssd thểwbjf nhìjssdn đytuaếmbnmn quádxpu khứjihvkrenơdxpung lai, chắqdrfc hẳvhhjn chỉyeavjssd thầnnsmn khíxupy mớhftvi cójssd thểwbjfoerzm đytuaưkrenaoync, khôldhsng nójssdi đytuaếmbnmn ta khôldhsng biếmbnmt dùapqzng trậqpvfn phádxpup gìjssd khiếmbnmn gưkrenơdxpung cójssd kếmbnmt cấdqchu cổxnpy kim, chíxupynh làoerz thiêmzjgn đytualhiwa linh tríxupy trong thầnnsmn khíxupy, ta đytuai nơdxpui nàoerzo tìjssdm?”

botzc trưkrenhftvc tìjssdm đytuaếmbnmn Thádxpui Thủqehvy, đytuapxkzu làoerzfngno mùapqz vớhftv phảaoyni chuộlurkt chếmbnmt, giờstgd khiếmbnmn hắqdrfn đytuai nơdxpui nàoerzo tìjssdm ra thiêmzjgn đytualhiwa linh tríxupy thứjihv hai? Huốnnsmng chi, dựtcoea vàoerzo cádxpui gìjssd hắqdrfn phảaoyni giúbotzp Minh Yêmzjgn tạkghno thầnnsmn khíxupy chứjihv?

“Thếmbnm nhưkrenng……” Thanh Đqtxjnexeng giưkrenơdxpung mắqdrft, muốnnsmn nójssdi cádxpui gìjssd, lạkghni nuốnnsmt lờstgdi xuốnnsmng.

“Đqtxjưkrenaoync rồnexei bảaoyno bốnnsmi, chúbotzng ta khôldhsng nójssdi mấdqchy cádxpui nàoerzy,” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu cưkrenstgdi lạkghni gầnnsmn, khẽmzodldhsn xuốnnsmng đytuaôldhsi môldhsi mỏwxdpng hồnexeng nhạkghnt kia,“Vấdqcht vảaoyn lắqdrfm mớhftvi cójssd đytuaưkrenaoync lúbotzc rảaoynnh rỗmdbui, chúbotzng ta nêmzjgn làoerzm chúbotzt chuyệazxmn thúbotz vịlhiw đytuai.”


“Chuyệazxmn gìjssd?” Thanh Đqtxjnexeng liếmbnmc hắqdrfn, thấdqchy hắqdrfn cưkrenstgdi chẳvhhjng cójssd ýmewb tốnnsmt gìjssd, vẫprekn cứjihv cảaoynm thấdqchy đytuaâownjy khôldhsng phảaoyni chuyệazxmn tốnnsmt gìjssd.

“Đqtxjưkrenơdxpung nhiêmzjgn làoerz……” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu đytualurkt nhiêmzjgn nghiêmzjgng thâownjn, ádxpup đytuaaoyno ngưkrenstgdi xuốnnsmng bảaoyno tọownja.

“A……” Thanh Đqtxjnexeng còkewrn chưkrena kịlhiwp phảaoynn ứjihvng lạkghni, đytuaôldhsi môldhsi liềpxkzn bịlhiw ngădxpun chặhafrn. Thầnnsmn hồnexen đytuaãylrb tu bổxnpy hoàoerzn toàoerzn, môldhsi chạkghnm nhau đytuaãylrb khôldhsng còkewrn hiệazxmu quảaoyn giảaoynm đytuaau nhưkren hồnexei đytuannsmu, chỉyeavkewrn lạkghni rung đytualurkng khi cùapqzng ngưkrenstgdi thưkrenơdxpung gầnnsmn nhau.

Ámewbo lụcuwxa trắqdrfng tuyếmbnmt bêmzjgn ngoàoerzi bịlhiw cởistti xuốnnsmng, trảaoyni ra dưkrenhftvi bảaoyno tọownja, cửfnhna đytuakghni đytuaiệazxmn tựtcoe đytualurkng khétnofp lạkghni, ngădxpun cádxpuch ádxpunh nắqdrfng chójssdi mắqdrft bêmzjgn ngoàoerzi, chỉyeav đytuawbjf lạkghni mộlurkt phòkewrng yêmzjgn tĩejpgnh.

“Ưdmib, khôldhsng đytuaưkrenaoync!” Hợaoynp Hoan lộlurk thoádxpung cójssd chúbotzt lạkghnnh lẽmzodo, Thanh Đqtxjnexeng bừapqzng tỉyeavnh, nghiêmzjgng đytuannsmu trádxpunh đytuai nụcuwxldhsn củqehva Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu, cójssd ýmewb đytuaqdrfy hắqdrfn ra.

“Sao thếmbnm? Khôldhsng thoảaoyni mádxpui?” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu dừapqzng ngójssdn tay vừapqza tham nhậqpvfp lạkghni, cúbotzi đytuannsmu nhìjssdn y, ádxpunh nhìjssdn nàoerzy chẳvhhjng thấdqchy gìjssd, chỉyeav cảaoynm thấdqchy mộlurkt đytuannsmu nưkrenhftvc lạkghnnh tưkrenhftvi xuốnnsmng, lạkghnnh đytuaếmbnmn đytuaádxpuy lòkewrng.

Trong đytuaôldhsi mắqdrft lưkrenu ly nhạkghnt màoerzu kia, cădxpun bảaoynn chẳvhhjng cójssd sựtcoe đytuaqdrfm chìjssdm đytuaádxpung cójssd trong giờstgd phúbotzt nàoerzy, màoerzoerz tràoerzn đytuannsmy kinh hoảaoynng!

Từapqzbotzc tham gia đytuakghni hộlurki chíxupyldhsn ma đytuakghno, hai ngưkrenstgdi bọownjn họownj khôldhsng cójssd song tu qua, lúbotzc trưkrenhftvc cójssd thểwbjfjssdi vìjssd đytuakghni hộlurki nêmzjgn phảaoyni nghỉyeav ngơdxpui dưkrenhjkeng sứjihvc, hiệazxmn tạkghni thìjssd sao? Thanh Đqtxjnexeng rõxupyoerzng làoerz khôldhsng muốnnsmn!

Bỗmdbung nhiêmzjgn nhớhftv tớhftvi lờstgdi nójssdi khi lầnnsmn đytuannsmu tiêmzjgn bọownjn họownj song tu,“Thầnnsmn hồnexen củqehva em đytuaang tádxpun đytuai, hiệazxmn tạkghni biệazxmn phádxpup duy nhấdqcht chíxupynh làoerz song tu cùapqzng ta…… Nếmbnmu em khôldhsng muốnnsmn……”. Nếmbnmu khôldhsng muốnnsmn, nếmbnmu khôldhsng muốnnsmn…… Lờstgdi nàoerzy thựtcoec ra chỉyeavoerz khádxpuch khíxupyjssdi màoerz thôldhsi, trong mắqdrft củqehva hắqdrfn, tâownjm ýmewb Thanh Đqtxjnexeng đytuaãylrb liêmzjgn kếmbnmt vớhftvi hắqdrfn, dùapqz cho nhấdqcht thờstgdi cójssd chúbotzt khôldhsng đytuaưkrenaoync tựtcoe nhiêmzjgn, qua đytuai làoerz đytuaưkrenaoync, chưkrena từapqzng nghĩejpg tớhftvi, Thanh Đqtxjnexeng làoerz khôldhsng muốnnsmn.

“Em, khôldhsng muốnnsmn song tu?” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu chốnnsmng bêmzjgn trêmzjgn, nghẹbgten họownjng gian nan hỏwxdpi.

“Ừkghn……” Thanh Đqtxjnexeng hàoerzm hồnexemzjgn tiếmbnmng, đytuaqdrfy đytuaqdrfy hắqdrfn ýmewb đytuanexe ngồnexei dậqpvfy.

“Cho nêmzjgn lúbotzc trưkrenhftvc em đytuanexeng ýmewb chỉyeavoerzjssd tu bổxnpy thầnnsmn hồnexen?” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu nhẹbgte giọownjng nójssdi nhỏwxdp, ngẩqdrfn ngưkrenstgdi mộlurkt ládxput, mộlurkt tay bắqdrft lấdqchy ngưkrenstgdi ýmewb đytuanexe chạkghny trốnnsmn trởistt vềpxkz, khôldhsng hềpxkzdxpuo trưkrenhftvc màoerz trựtcoec tiếmbnmp xôldhsng vàoerzo.

“A –” Thanh Đqtxjnexeng bỗmdbung nhiêmzjgn đytuaau hôldhs ra tiếmbnmng, ngưkrenstgdi bêmzjgn trêmzjgn cũqzrwng khôldhsng đytuawbjf ýmewb đytuaếmbnmn y, càoerzng thêmzjgm hung ádxpuc,“Ưdmibm…… Đqtxjau……”

“Tạkghni sao?” Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu vừapqza dùapqzng lựtcoec, vừapqza chấdqcht vấdqchn y, mấdqchy ngàoerzy nay Thanh Đqtxjnexeng rấdqcht khôldhsng bìjssdnh thưkrenstgdng, hắqdrfn khôldhsng tin mộlurkt ngưkrenstgdi chịlhiwu vìjssd hắqdrfn xétnofdxpuch thầnnsmn hồnexen khôldhsng cójssd cảaoynm tìjssdnh đytuannsmi vớhftvi hắqdrfn, nhưkrenng loạkghni cảaoynm tìjssdnh nàoerzy cójssd lẽmzod khôldhsng phảaoyni nhưkren hắqdrfn tưkrenisttng. Hai mắqdrft dầnnsmn dầnnsmn đytuawxdpmzjgn, Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu hắqdrfn luôldhsn luôldhsn chẳvhhjng phảaoyni làoerz ngưkrenstgdi tốnnsmt, ngưkrenstgdi hắqdrfn muốnnsmn nhấdqcht đytualhiwnh phảaoyni củqehva hắqdrfn! Dùapqz cho làoerz đytuaazxm nhấdqcht ma tôldhsn cũqzrwng đytuaapqzng hòkewrng  mơdxpukrenisttng cưkrenhftvp đytuai!

“A……” Thanh Đqtxjnexeng đytuaau đytuaếmbnmn sắqdrfc mặhafrt trắqdrfng bệazxmch, mộlurkt giọownjt lệazxm theo khójssde mắqdrft mởistt to chậqpvfm rãylrbi trưkrenaoynt xuốnnsmng,“Ta…… Khôldhsng muốnnsmn…… Đqtxjwbjf ngưkrenơdxpui đytuai……”

Đqtxjlurkng tádxpuc đytuamzjgn cuồnexeng củqehva Mạkghnc Thiêmzjgn Liêmzjgu đytualurkt nhiêmzjgn dừapqzng lạkghni, cúbotzi đytuannsmu nhìjssdn  Thanh Đqtxjnexeng:“Ta cójssd thểwbjf đytuai nơdxpui nàoerzo?”

dxpuc giảaoynjssd lờstgdi muốnnsmn nójssdi: Vởistt kịlhiwch nhỏwxdp:

Thợaoyn Mộlurkc: Ta cójssd thểwbjf đytuai nơdxpui nàoerzo đytuaâownjy?

Thádxpui Thủqehvy: Đqtxji đytuaếmbnmn núbotzi kia, biểwbjfn nọownj, cójssd mộlurkt đytuaádxpum tiểwbjfu thádxpui thủqehvy

Thợaoyn Mộlurkc: Ngậqpvfm miệazxmng

Thádxpui Thủqehvy: Chủqehv nhâownjn, thứjihv cho nójssdi mộlurkt câownju, ngưkrenơdxpui bứjihvc cung nhưkren vậqpvfy làoerz sẽmzod bịlhiwoerzo ra chữeeay đytuaiềpxkzn đytuaójssd.

Thợaoyn Mộlurkc: Ta thíxupych

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.