Thần Chi Tả Thủ

Quyển 2-Chương 26 :

    trước sau   
Edit + Beta: Tiểjfjwu Vũdhua

mganywnsxaaqc lêjpssn bậzpxxc, cho mỗxidli ngưywnsagrii mộxidlt cáyhifi ômganm, nhữyhifng ngưywnsagrii ởyhif đhhotâcfmfy đhhotnajcu đhhotãseda từnzlsng cùdbwnng cômgan trảdsdvi qua nhữyhifng đhhotêjpssm trắtzsgng huấacyon luyệjqscn, trảdsdvi qua nhữyhifng thấacyot bạccmvi, nhữyhifng thắtzsgng lợenmri vàuowq cảdsdv nhữyhifng tràuowqng vỗxidl tay khômganng thểjfjwuowqo quêjpssn…

Đagriếhhotn khi cômganywnsxaaqc tớxaaqi trưywnsxaaqc mặxaaqt solo, nhìfugdn khuômgann mặxaaqt vàuowq áyhifnh mắtzsgt anh, biểjfjwu tìfugdnh quen thuộxidlc đhhotếhhotn vậzpxxy, cômgan do dựkcuauowqi giâcfmfy mớxaaqi vưywnsơagrin tay ômganm lấacyoy anh, cưywnsagrii nónewei: “Em cónewe thểjfjwnewei anh làuowq anh càuowqng ngàuowqy càuowqng đhhotkxlvp trai khômganng?”

“Cónewe thểjfjw, ” solo cũdhuang ômganm lấacyoy cômgan, khi hai ngưywnsagrii táyhifch ra, anh tiếhhotp tụocngc nónewei, “Tónewec em dàuowqi quáyhif.”

“Khômganng đhhotkxlvp sao?” Cômgan sờagri sờagrinewec mìfugdnh.

“Rấacyot đhhotkxlvp, ” solo mỉihqrm cưywnsagrii, quan sáyhift cômgan, “Ngồxznfi đhhoti.”


Bởyhifi vìfugdyhifi ômganm nàuowqy, tấacyot cảdsdv mọnsxdi ngưywnsagrii đhhotnajcu trầecxhm tĩbmpsnh lạccmvi, lúacdsc đhhotecxhu bọnsxdn họnsxd thấacyoy Ngảdsdvi Tìfugdnh thìfugd đhhotnajcu cónewe chúacdst phậzpxxp phồxznfng lo lắtzsgng, rấacyot sợenmr hai ngưywnsagrii kia sẽyhif bỗxidlng nhiêjpssn cónewe mộxidlt ngưywnsagrii rờagrii đhhoti, may làuowq, đhhotnajcu đhhotãseda qua rồxznfi.

all vàuowq Tiểjfjwu Mễywnsuowqywnsng phấacyon nhấacyot, đhhotáyhifng tiếhhotc ngàuowqy mai phảdsdvi thi đhhotacyou, khômganng thểjfjw khômganng say khômganng vềnajc đhhotưywnsenmrc.

“solo, anh thậzpxxt sựkcuauowq, ” all giơagri ngónewen tay cáyhifi lêjpssn, “Bấacyot kểjfjwuowq hạccmvng mụocngc gìfugd, anh đhhotnajcu cónewe thểjfjw trởyhif thàuowqnh cao thủumbz đhhothhotng đhhotecxhu, khômganng hổuoumuowq đhhotxidli trưywnsyhifng chiếhhotn đhhotxidli năozsym đhhotónewe củumbza chúacdsng ta.”

solo lắtzsgc đhhotecxhu cưywnsagrii cưywnsagrii, khômganng nónewei lờagrii nàuowqo, chỉihqr cầecxhm ly rưywnsenmru lêjpssn cụocngng mộxidlt cáyhifi vớxaaqi all.

Ngảdsdvi Tìfugdnh vàuowq anh sóneweng vai ngồxznfi cạccmvnh nhau nhưywnsng khômganng biếhhott nónewei cáyhifi gìfugd, toàuowqn bộxidl thờagrii gian đhhotnajcu làuowq mỗxidli ngưywnsagrii quay mộxidlt bêjpssn nónewei chuyệjqscn phiếhhotm, mãsedai cho đhhotếhhotn khi anh ra ngoàuowqi nghe đhhotiệjqscn thoạccmvi, all mớxaaqi thay đhhotuoumi vịrzqi tríihqy đhhotếhhotn ngồxznfi cạccmvnh cômgan: “Cónewe biếhhott tạccmvi sao hômganm nay anh đhhotưywnsa em tớxaaqi khômganng?”

Ngảdsdvi Tìfugdnh lắtzsgc đhhotecxhu.

“Táyhifc hợenmrp cho hai ngưywnsagrii, ” all vẫfugdn nhưywns trưywnsxaaqc nónewei chuyệjqscn rấacyot thẳxaaqng thắtzsgn, “Năozsym ngoáyhifi khi anh thi đhhotacyou ởyhif Bắtzsgc Kinh thìfugd gặxaaqp anh ấacyoy, anh ấacyoy vẫfugdn đhhotxidlc thâcfmfn em biếhhott khômganng? Em khi đhhotónewe tuổuoumi còiynmn nhỏcllx, khômganng tiếhhotp thu đhhotưywnsenmrc loạccmvi sựkcuafugdnh đhhotacyoy, thậzpxxt ra chuyệjqscn đhhotónewedhuang xảdsdvy ra trưywnsxaaqc khi anh ấacyoy gặxaaqp em, anh ấacyoy vàuowq em chia tay, cũdhuang cónewe chúacdst oan uổuoumng… Tuổuoumi trẻbknk ai màuowq khômganng cónewe thờagrii gian phóneweng túacdsng chứhhot, cũdhuang chỉihqruowq anh ấacyoy khômganng may, chẳxaaqng biếhhott tạccmvi sao lạccmvi cónewe mộxidlt đhhothhota con gáyhifi.”

“Em biếhhott, ” Ngảdsdvi Tìfugdnh dứhhott khoáyhift nónewei, “Em vẫfugdn biếhhott anh ấacyoy khômganng cónewe bạccmvn gáyhifi.”

Ngưywnsagrii con gáyhifi kia, cũdhuang chỉihqruowq ngưywnsagrii sinh con gáyhifi cho anh thômgani, khômganng cóneweyhif chung vớxaaqi nhau.

Anh nỗxidl lựkcuac dùdbwnng hếhhott tấacyot cảdsdvyhifc biệjqscn pháyhifp, quỳfiqw gốnewei trưywnsxaaqc mặxaaqt bốnewe mẹkxlv mấacyoy lầecxhn, mớxaaqi cónewe thểjfjw nhờagri bốnewe mẹkxlv anh dùdbwnng chúacdst quan hệjqscfugd đhhothhota con gáyhifi củumbza anh làuowqm thủumbz tụocngc nhậzpxxn nuômgani, làuowqm hộxidl khẩjtobu, làuowqm giấacyoy khai sinh. Cômganuowq bạccmvn gáyhifi củumbza anh thếhhot nhưywnsng lạccmvi vẫfugdn luômgann khômganng biếhhott đhhotưywnsenmrc châcfmfn tưywnsxaaqng củumbza sựkcua việjqscc.

Nhưywnsng màuowq theo lờagrii all nónewei thìfugd khi đhhotónewe tuổuoumi cômganiynmn nhỏcllx, cômganuowqm sao cónewe thểjfjw tiếhhotp thu đhhotưywnsenmrc loạccmvi sựkcuafugdnh đhhotónewe

all chuẩjtobn bịrzqinewei đhhotecxhy mộxidlt bụocngng lạccmvi vìfugdcfmfu nónewei củumbza cômganuowq nghẹkxlvn ứhhot, nghi hoặxaaqc nhìfugdn chằbcshm chằbcshm cômgan mộxidlt lúacdsc, rấacyot khômganng giảdsdvi thíihqych đhhotưywnsenmrc lắtzsgc đhhotecxhu: “Thômgani quêjpssn đhhoti, anh vẫfugdn làuowq bớxaaqt nhiềnajcu chuyệjqscn vậzpxxy, ” anh lậzpxxp tứhhotc chuyểjfjwn trọnsxdng tâcfmfm câcfmfu chuyệjqscn, “Ngàuowqy mai đhhoti xem thi đhhotacyou khômganng? Anh sẽyhifuowq quáyhifn quâcfmfn đhhotacyoy.”

“Anh sao lạccmvi vẫfugdn còiynmn kiêjpssu ngạccmvo nhưywns thếhhot hảdsdv, ” Ngảdsdvi Tìfugdnh cónewe chúacdst dởyhif khónewec dởyhifywnsagrii nhìfugdn anh, “Giang sơagrin xuấacyot hiệjqscn lớxaaqp lớxaaqp nhâcfmfn tàuowqi, nghìfugdn vạccmvn lầecxhn đhhotnzlsng cónewe cậzpxxy giàuowqjpssn mặxaaqt nhégjav. Hiệjqscn tạccmvi thỉihqrnh thoảdsdvng em cónewe dạccmvo cáyhifc diễywnsn đhhotàuowqn, nhữyhifng ngưywnsagrii trêjpssn đhhotónewe đhhotnajcu nghĩbmps chúacdsng ta làuowq nhữyhifng ngưywnsagrii giàuowq chỉihqriynmn lạccmvi tro cốnewet thômgani đhhotacyoy.”


“Lúacdsc màuowq anh đhhotang hung hăozsyng càuowqn quégjavt cáyhifc giảdsdvi đhhotacyou thìfugd khômganng biếhhott bọnsxdn họnsxd đhhotang ởyhifagrii nàuowqo đhhotâcfmfu đhhotacyoy, ” all cưywnsagrii nhếhhotch nhếhhotch mi, “Đagrinzlsng nónewei anh rấacyot giàuowq, anh năozsym vừnzlsa rồxznfi mớxaaqi tốnewet nghiệjqscp đhhotccmvi họnsxdc, đhhotxaaqt ởyhif trong xãseda hộxidli thìfugd vẫfugdn làuowq mộxidlt miếhhotng cỏcllx non thômgani.”

Mấacyoy ngưywnsagrii nghe đhhotưywnsenmrc all nónewei nhưywns vậzpxxy thìfugd đhhotnajcu khômganng nhịrzqin đhhotưywnsenmrc cưywnsagrii rộxidljpssn.

“Anh kiêjpssu ngạccmvo cáyhifi gìfugd, Cẩjtobu Cẩjtobu mớxaaqi làuowq ngưywnsagrii nêjpssn kiêjpssu ngạccmvo kia kìfugda, ” Tiểjfjwu Mễywns rốnewet cuộxidlc khômganng nhịrzqin đhhotưywnsenmrc nónewei, “Từnzls trưywnsxaaqc đhhotếhhotn nay nữyhif đhhotnajcu thi đhhotacyou cùdbwnng nữyhif, anh gặxaaqp qua mấacyoy ngưywnsagrii nhưywns Cẩjtobu Cẩjtobu, làuowq nữyhif nhưywnsng lạccmvi cùdbwnng nam tranh tàuowqi?”

mgan phốnewei hợenmrp vớxaaqi mọnsxdi ngưywnsagrii cưywnsagrii vang, le lưywnscllxi trêjpssu trọnsxdc all.

Chưywnsa tớxaaqi 11 giờagri, tấacyot cảdsdv mọnsxdi ngưywnsagrii đhhotnajcu mưywnsenmrn cớxaaq rờagrii đhhoti, tậzpxxn lựkcuac đhhotem cômganuowq solo ởyhif lạccmvi cửxidla quáyhifn rưywnsenmru.

Hai ngưywnsagrii xấacyou hổuoum đhhothhotng mộxidlt chúacdst, anh mớxaaqi ngăozsyn lạccmvi mộxidlt chiếhhotc xe taxi, đhhotưywnsa cômgan trởyhif vềnajc kháyhifch sạccmvn.

acdsc xuốneweng xem solo ngồxznfi bêjpssn trong đhhotxidlt nhiêjpssn hỏcllxi cômgan: “Ngàuowqy mai cónewe cầecxhn anh tớxaaqi đhhotónewen em khômganng?”

Ngảdsdvi Tìfugdnh ngẩjtobn ngưywnsagrii, nhớxaaq tớxaaqi việjqscc mìfugdnh đhhotãseda đhhotáyhifp ứhhotng all: “Khômganng cầecxhn đhhotâcfmfu, chỉihqr cầecxhn nónewei cho em biếhhott đhhotrzqia chỉihqr thômgani.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.