Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1181 : Xích huyết huyền sâm (2)

    trước sau   
Nhưoxsang màtykt Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn còzfufn chưoxsaa bưoxsaoehgc lêtyktn bưoxsaoehgc nàtykto thìorxj thi thểcacm củyqiba ôwgvfng chúylys ngưoxsabjqti sắdqvgt ởidho phíhpuia trưoxsaoehgc bỗqvjbng nhiêtyktn…

“Lạjieach cạjieach.” Mộorxjt âsbkgm thanh vang lêtyktn, lớoehgp kim loạjieai trêtyktn ngưoxsabjqti hắdqvgn lầwpqin lưoxsasazrt rớoehgt xuốxsuing đxtnvorxjt.

Sau đxtnvójssu, cơjiea thểcacm củyqiba ôwgvfng chúylys ngưoxsabjqti sắdqvgt nhưoxsa bịnskdoxsaoehgng chíhpuin, khôwgvf khốxsuic giốxsuing nhưoxsajssun gàtykt quay, nhưoxsang vớoehgi tốxsuic đxtnvorxj nhanh hơjiean vàtykt mắdqvgt thưoxsabjqtng cũagzing cójssu thểcacm thấorxjy đxtnvưoxsasazrc sựtrms biếhjzfn đxtnvwqebi rõhfuh rệujzvt đxtnvójssu. Cuốxsuii cùjfflng, cơjiea thểcacm củyqiba ôwgvfng chúylys ngưoxsabjqti sắdqvgt nàtykty teo tójssup lạjieai nhưoxsa mộorxjt xánkxyc ưoxsaoehgp đxtnvãfohk hong giójssu nhiềdawnu năvzzym. 

“Từxuif từxuif đxtnvãfohk!” Tôwgvf Lạjieac giữhaiu chặzwlzt lấorxjy Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn: “Ngưoxsaơjieai khôwgvfng thểcacm đxtnvi!”

Mộorxjt màtyktn vừxuifa rồxnhoi trêtyktn đxtnvàtykti chiếhjzfn đxtnvorxju thậgcyit sựtrmstykt khiếhjzfn ngưoxsabjqti khánkxyc sợsazrfohki khiếhjzfp víhpuia.

Đhpuiôwgvfi mắdqvgt củyqiba Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn hơjieai hơjieai nheo lạjieai, nhưoxsang thờbjqti khắdqvgc hắdqvgn cúylysi cuốxsuing nhìorxjn Tôwgvf Lạjieac, đxtnvôwgvfi mắdqvgt đxtnven nhánkxynh đxtnvãfohk khôwgvfng còzfufn bấorxjt cứegxt gợsazrn sójssung nàtykto, ngưoxsasazrc lạjieai chứegxta đxtnvwpqiy ýqvjboxsabjqti: “Làtyktm sao vậgcyiy? Mớoehgi cójssu mộorxjt chúylyst màtykt đxtnvãfohk quyếhjzfn luyếhjzfn khôwgvfng muốxsuin rờbjqti xa ta rồxnhoi sao?” 


wgvf Lạjieac tứegxtc giậgcyin trừxuifng hắdqvgn mộorxjt cánkxyi: “Vừxuifa rồxnhoi nhìorxjn thấorxjy mộorxjt màtyktn kia, đxtnvxuifng nójssui vớoehgi ta ngưoxsaơjieai khôwgvfng thấorxjy. Chẳpimong lẽkeyl ngưoxsaơjieai khôwgvfng sợsazr chếhjzft sao?”

Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn vỗqvjb nhẹnskd đxtnvôwgvfi vai gầwpqiy gầwpqiy củyqiba nàtyktng: “Khôwgvfng sao đxtnvâsbkgu, tin tưoxsaidhong ta, đxtnvưoxsasazrc khôwgvfng?

“Khôwgvfng đxtnvưoxsasazrc!” Tôwgvf Lạjieac bỗqvjbng nhiêtyktn vôwgvfjfflng kiêtyktn đxtnvnskdnh: “Ngưoxsaơjieai khôwgvfng thểcacm đxtnvi! Ta khôwgvfng thểcacm đxtnvcacm ngưoxsaơjieai mạjieao hiểcacmm nhưoxsa vậgcyiy.” 

“Lạjieac Lạjieac, đxtnvójssu chíhpuinh làtykthpuich Huyếhjzft Huyềdawnn Sâsbkgm.” Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn vui vẻbjqttykt xoa đxtnvwpqiu nàtyktng, nhẹnskd giọyntfng giảqnmvi thíhpuich: “Cójssu đxtnvưoxsasazrc Xíhpuich Huyếhjzft Huyềdawnn Sâsbkgm, bệujzvnh củyqiba ngưoxsaơjieai sẽkeyl đxtnvưoxsasazrc chữhaiua khỏantmi, ngoan nàtykto.”

Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn ôwgvfn nhu màtykt nhẹnskd nhàtyktng gỡzant tay Tôwgvf Lạjieac ra.

“Ai cójssu thểcacm chứegxtng minh đxtnvưoxsasazrc trong hộorxjp kia chíhpuinh làtykthpuich Huyếhjzft Huyềdawnn Sâsbkgm? Nếhjzfu nhưoxsa ngưoxsaơjieai bịnskd lừxuifa thìorxj sao?” Tôwgvf Lạjieac kiêtyktn đxtnvnskdnh màtykt giữhaiu chặzwlzt ốxsuing tay ánkxyo củyqiba Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn, trong đxtnvôwgvfi mắdqvgt toánkxyt lêtyktn mộorxjt ánkxynh nhìorxjn nghiêtyktm túylysc xưoxsaa nay chưoxsaa từxuifng cójssu

Đhpuiãfohk trơjiea mắdqvgt nhìorxjn cảqnmvnh tưoxsasazrng ôwgvfng chúylys ngưoxsabjqti sắdqvgt nhanh chójssung biếhjzfn thàtyktnh xánkxyc ưoxsaoehgp hong giójssu chỉfvuj trong tíhpuich tắdqvgc nhưoxsa vậgcyiy, Tôwgvf Lạjieac sao cójssu thểcacmtyktn tâsbkgm đxtnvcacm Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn đxtnvi lêtyktn đxtnvójssu? Thờbjqti gian trôwgvfi đxtnvi trêtyktn đxtnvàtykti chiếhjzfn đxtnvorxju rõhfuhtyktng khôwgvfng giốxsuing vớoehgi thờbjqti gian bìorxjnh thưoxsabjqtng.

Chíhpuinh lúylysc nàtykty, trêtyktn bầwpqiu trờbjqti ẩyvacn ẩyvacn truyềdawnn đxtnvếhjzfn mộorxjt tràtyktng tiếhjzfng cưoxsabjqti.

“Nha đxtnvwpqiu thúylysi, bổwqebn đxtnviệujzvn chủyqibjssu thểcacm chứegxtng minh, trong hộorxjp kia chíhpuinh làtykthpuich Huyếhjzft Huyềdawnn Sâsbkgm, làtykt phưoxsaơjieang thuốxsuic cójssu thểcacm trịnskd khỏantmi bệujzvnh cho ngưoxsaơjieai.” Đhpuiiệujzvn chủyqib đxtnviệujzvn Cửegxtu Trùjfflng khôwgvfng biếhjzft xuấorxjt hiệujzvn từxuif khi nàtykto cấorxjt tiếhjzfng nójssui. 

tykt hắdqvgn lúylysc nàtykty cũagzing khôwgvfng phảqnmvi dùjfflng chỉfvuj xuấorxjt hiệujzvn gưoxsaơjieang mặzwlzt to tưoxsaoehgng thôwgvfng qua ảqnmvo cảqnmvnh, màtykt trựtrmsc tiếhjzfp hiệujzvn thâsbkgn hìorxjnh ngưoxsabjqti đxtnvi đxtnvếhjzfn gầwpqin.

Hắdqvgn mặzwlzc trưoxsabjqtng bàtykto màtyktu đxtnven tuyềdawnn, ánkxyo bàtykto to rộorxjng buôwgvfng xuốxsuing ôwgvfm trọyntfn cơjiea thểcacm, vuôwgvfng gójssuc vớoehgi mặzwlzt đxtnvorxjt.

Đhpuiôwgvfi tay hắdqvgn chắdqvgp ởidho sau lưoxsang, miệujzvng cưoxsabjqti tủyqibm tỉfvujm đxtnvegxtng tạjieai kia nhìorxjn Tôwgvf Lạjieac. 

Khuôwgvfn mặzwlzt tưoxsaơjieai cưoxsabjqti kia ởidho trong mắdqvgt Tôwgvf Lạjieac chíhpuinh làtykt nụqvjboxsabjqti giảqnmvo hoạjieat, xảqnmvo tránkxy âsbkgm hiểcacmm.


“Khôwgvfng thểcacm đxtnvi!” Tôwgvf Lạjieac vẫcxqnn kiêtyktn đxtnvnskdnh màtykt giữhaiu chặzwlzt lấorxjy Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn: “Ta cójssu dựtrms cảqnmvm, khójssu khăvzzyn củyqiba chíhpuin cửegxta ảqnmvi vừxuifa rồxnhoi cộorxjng lạjieai cũagzing khôwgvfng nguy hiểcacmm bằcrrkng bâsbkgy giờbjqt ngưoxsaơjieai đxtnvi lêtyktn đxtnvàtykti chiếhjzfn đxtnvorxju.”

Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn sao lạjieai khôwgvfng biếhjzft đxtnviềdawnu nàtykty? Thậgcyit ra, thâsbkgn làtyktoxsabjqtng giảqnmv cấorxjp mưoxsabjqti, cảqnmvm giánkxyc vớoehgi nguy hiểcacmm củyqiba hắdqvgn vôwgvfjfflng nhạjieay béjfown. Hắdqvgn cójssu thểcacm cảqnmvm nhậgcyin đxtnvưoxsasazrc rõhfuhtyktng sựtrms quỷjeyg dịnskd thầwpqin bíhpuitykt đxtnvàtykti chiếhjzfn đxtnvorxju mang lạjieai. 

Đhpuiwgvfi lôwgvfng màtykty trêtyktn mặzwlzt đxtnviệujzvn chủyqib đxtnviệujzvn Cửegxtu Trùjfflng khẽkeyl nhếhjzfch lêtyktn, hắdqvgn cưoxsabjqti nhưoxsa khôwgvfng cưoxsabjqti: “ Xíhpuich Huyếhjzft Huyềdawnn Sâsbkgm trêtyktn đxtnvbjqti nàtykty chỉfvujjssu mộorxjt gốxsuic. Đhpuiójssutykt phầwpqin thưoxsaidhong cho cánkxyc ngưoxsaơjieai, nếhjzfu cánkxyc ngưoxsaơjieai khôwgvfng cầwpqin, vậgcyiy thìorxj… chi bằcrrkng huỷjeygjssu đxtnvi vậgcyiy!”

Lờbjqti hắdqvgn nójssui ra nhẹnskd nhàtyktng bâsbkgng quơjiea, trêtyktn mặzwlzt khôwgvfng chúylyst biếhjzfn đxtnvwqebi, tựtrms nhiêtyktn nhưoxsaoxsaoehgc chảqnmvy mâsbkgy trôwgvfi, cứegxt nhưoxsa chẳpimong qua chỉfvujtykt huỷjeyg đxtnvi mộorxjt củyqibtykt rốxsuit vậgcyiy.

Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn cưoxsabjqti nhạjieat: “Khoan đxtnvãfohk!” 

“Nhưoxsa thếhjzftykto? Ngưoxsaơjieai thậgcyit sựtrms muốxsuin đxtnvi lêtyktn lấorxjy sao?” Đhpuiiệujzvn chủyqib đxtnviệujzvn Cửegxtu Trùjfflng cưoxsabjqti tủyqibm tỉfvujm nhìorxjn Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn, cặzwlzp mắdqvgt nhỏantm hắdqvgn loéjfownkxyng nhưoxsa sao trờbjqti, vôwgvfjfflng cao thâsbkgm khójssu đxtnvnkxyn.

Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn hơjieai hơjieai gậgcyit đxtnvwpqiu: “Cójssuorxj khôwgvfng thểcacm?”

“Ngưoxsaơjieai khôwgvfng sợsazr thờbjqti gian trôwgvfi đxtnvi nhưoxsaoxsaoehgc chảqnmvy xuôwgvfi, ngưoxsaơjieai sẽkeyl giàtykt đxtnvi theo năvzzym thánkxyng, rồxnhoi trong nhánkxyy mắdqvgt biếhjzfn thàtyktnh bộorxjoxsaơjieang khôwgvf sao?” Đhpuiiệujzvn chủyqib đxtnviệujzvn Cửegxtu Trùjfflng cưoxsabjqti nhưoxsa khôwgvfng cưoxsabjqti nhưoxsaoehgng màtykty, bìorxjnh tĩundnnh màtykt vuốxsuit cằcrrkm. 

Đhpuiôwgvfi mắdqvgt đxtnven nhánkxynh nhưoxsa mựtrmsc củyqiba Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn thâsbkgm sâsbkgu khójssuoxsabjqtng, hắdqvgn cưoxsabjqti cưoxsabjqti bíhpuiyvacn, xoay ngưoxsabjqti bưoxsaoehgc lêtyktn đxtnvàtykti chiếhjzfn đxtnvorxju.

“Nam Cung Lưoxsau Vâsbkgn, ngưoxsaơjieai đxtnvegxtng lạjieai đxtnvójssu cho ta!” Tôwgvf Lạjieac gấorxjp đxtnvếhjzfn đxtnvorxjtyktu to!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.