Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư
Chương 1168 : Sống chết trước mắt (2)
“Mau!” Tưridt Đfeof ồuudx Minh bộzytr c phákcts t tứkjfn c giậsvjt n, lớaibb n tiếbsfs ng gầuudx m théqdjq t.
Thờldxu i cơllsg sẽyfjm khôuzdr ng đwygt ếbsfs n nữdjoy a, đwygt âealt y đwygt ãfphz làmywg cơllsg hộzytr i cuốwyrk i cùfeof ng, cơllsg hộzytr i cuốwyrk i cùfeof ng rồuudx i!
“Khôuzdr ng! Khôuzdr ng! Nhịogkq sưridt huynh, huynh nófchs i huynh cófchs thểfopy vìmbyi muộzytr i màmywg đwygt ếbsfs n tíldxu nh mạyzst ng cũmkmr ng khôuzdr ng màmywg ng. Sao bâealt y giờldxu huynh lạyzst i gạyzst t muộzytr i đwygt i xuốwyrk ng thay huynh nhậsvjt n lấwygt y cákcts i chếbsfs t chứkjfn ? Muộzytr i khôuzdr ng xuốwyrk ng! Muộzytr i khôuzdr ng muốwyrk n!” Lýealt Dao Dao sợkiax hãfphz i, khôuzdr ng ngừsivr ng lắblfv c đwygt ầuudx u.
Đfeof ốwyrk i vớaibb i Huyếbsfs t Tếbsfs Trậsvjt n, nàmywg ng cákcts i biếbsfs t cákcts i khôuzdr ng. Nàmywg ng biếbsfs t Huyếbsfs t Tếbsfs Trậsvjt n rấwygt t lợkiax i hạyzst n, cófchs thểfopy giếbsfs t chếbsfs t đwygt ịogkq ch nhâealt n cưridt ờldxu ng đwygt ạyzst i hơllsg n mìmbyi nh rấwygt t nhiềuusl u lầuudx n. Nhưridt ng nàmywg ng khôuzdr ng cầuudx n phảhlez i mạyzst o hiểfopy m bưridt ớaibb c xuốwyrk ng.
Tưridt Đfeof ồuudx Minh nhìmbyi n bộzytr dákcts ng kiêvcpb n đwygt ịogkq nh lắblfv c đwygt ầuudx u củiuzn a Lýealt Dao Dao, tâealt m tìmbyi nh nhiệekld t huyếbsfs t củiuzn a hắblfv n lúuusl c nàmywg y dầuudx n chìmbyi m xuốwyrk ng vựhlez c sâealt u khôuzdr ng thấwygt y đwygt ákcts y.
Chíldxu nh mìmbyi nh vìmbyi nàmywg ng, đwygt ếbsfs n tíldxu nh mạyzst ng cũmkmr ng cófchs thểfopy vứkjfn t bỏfchs , nàmywg ng chỉamjo cầuudx n bưridt ớaibb c xuốwyrk ng múuusl a may vàmywg i cákcts i làmywg cófchs thểfopy hạyzst gụblfv c đwygt ịogkq ch nhâealt n. Nhưridt ng nàmywg ng vìmbyi sợkiax hãfphz i màmywg lạyzst i khôuzdr ng dákcts m thửepis .
Giờldxu khắblfv c nàmywg y, Tưridt Đfeof ồuudx Minh hoàmywg n toàmywg n tuyệekld t vọypdc ng!
Trơllsg ̀i ạ, nhưridt ̃ng năzytr m gâealt ̀n đwygt âealt y, hăzytr ́n đwygt ã tâealt m tâealt m niêvcpb ̣m niêvcpb ̣m ái môuzdr ̣, che chơllsg ̉ môuzdr ̣t nưridt ̃ nhâealt n nhưridt vâealt ̣y sao?
Mãi cho đwygt êvcpb ́n khi đwygt ưridt ́ng trêvcpb n ranh giơllsg ́i sinh tưridt ̉, Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh mơllsg ́i châealt n chính nhìn rõ bôuzdr ̣ măzytr ̣t thâealt ̣t của nàng.
Nàng là môuzdr ̣t nưridt ̃ nhâealt n râealt ́t ích kỷ, tham sôuzdr ́ng sơllsg ̣ chêvcpb ́t, lòng dạ hẹp hòi!
Chỉ câealt ̀n nàng bưridt ơllsg ́c xuôuzdr ́ng, chỉ câealt ̀n nàng ra tay, trâealt ̣n này bọn họ liêvcpb ̀n thăzytr ́ng, hăzytr ́n cũng chưridt a chăzytr ́c sẽ chêvcpb ́t! Đfeof áy măzytr ́t Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh ánh lêvcpb n môuzdr ̣t chút hy vọng xa vơllsg ̀i.
Hăzytr ́n khâealt ̉n câealt ̀u nhìn Lý Dao Dao: “Dao Dao... xuôuzdr ́ng đwygt âealt y… Câealt ̀u xin muôuzdr ̣i xuôuzdr ́ng đwygt âealt y…”
Thanh âealt m của hăzytr ́n thâealt ̣t nhẹ, thâealt ̣t mỏng manh, nhưridt ng tưridt ̀ng câealt u tưridt ̀ng chưridt ̃ giôuzdr ́ng nhưridt hút hêvcpb ́t sưridt ́c lưridt ̣c của hăzytr ́n, khiêvcpb ́n ngưridt ơllsg ̀i nghe phải rung đwygt ôuzdr ̣ng. Nêvcpb ́u nàng khôuzdr ng xuôuzdr ́ng dưridt ơllsg ́i, chơllsg ̀ sau khi hăzytr ́n chêvcpb ́t, Huyêvcpb ́t Têvcpb ́ Trâealt ̣n mâealt ́t đwygt i hiêvcpb ̣u lưridt ̣c, nàng cũng sẽ chêvcpb ́t.
Nhưridt ng Lý Dao Dao vâealt ̃n nhưridt cũ, hai tay ôuzdr m chăzytr ̣t câealt y côuzdr ̣t, mãnh liêvcpb ̣t lăzytr ́c đwygt âealt ̀u: “Khôuzdr ng, khôuzdr ng, Nhị sưridt huynh, huynh khôuzdr ng thêvcpb ̉ ích kỷ nhưridt vâealt ̣y, huynh khôuzdr ng thêvcpb ̉…”
Ta ích kỷ? Ha ha, ta ích kỷ sao? Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh bi ai mà tuyêvcpb ̣t vọng nhìn nàng.
Chính mình dùng cả sinh mêvcpb ̣nh đwygt êvcpb ̉ bảo hôuzdr ̣ môuzdr ̣t nưridt ̃ nhâealt n nhưridt thêvcpb ́ này sao? Tại sao lại nhưridt vâealt ̣y?
Giơllsg ̀ khăzytr ́c này, Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh cảm thâealt ́y mình chính là ngưridt ơllsg ̀i ngu nhâealt ́t trêvcpb n đwygt ơllsg ̀i. Mâealt ́y năzytr m nay hăzytr ́n sôuzdr ́ng chăzytr ̉ng khác gì môuzdr ̣t con chó bám đwygt uôuzdr i chủ. Khôuzdr ng, cho dù là chó cũng thôuzdr ng minh hơllsg n hăzytr ́n nhiêvcpb ̀u.
Bôuzdr ́n ôuzdr ng chú ngưridt ơllsg ̀i săzytr ́t lúc này đwygt ang gian nan đwygt i đwygt êvcpb ́n bêvcpb n ngưridt ơllsg ̀i Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh. Bôuzdr ́n ngưridt ơllsg ̀i theo trình tưridt ̣ vâealt y quanh bôuzdr ́n phía xung quanh ngưridt ơllsg ̀i hăzytr ́n.
Bọn họ đwygt ôuzdr ̀ng thơllsg ̀i giơllsg năzytr ́m đwygt âealt ́m lêvcpb n.
“Âzsco ̀m, âealt ̀m, âealt ̀m!” Năzytr ́m đwygt âealt ́m cưridt ơllsg ̀ng đwygt ại lao đwygt êvcpb ́n ngưridt ơllsg ̀i Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh.
Thưridt ̣c lưridt ̣c của bọn họ xác thâealt ̣t chỉ còn lại môuzdr ̣t phâealt ̀n mưridt ơllsg ̀i, nhưridt ng thâealt n thêvcpb ̉ Tưridt Đfeof ôuzdr ̀ Minh lúc này đwygt ã râealt ́t suy nhưridt ơllsg ̣c, khôuzdr ng thêvcpb ̉ chịu nôuzdr ̉i môuzdr ̣t cú đwygt ánh nào nưridt ̃a.
Nêvcpb n khi bốwyrk n nắblfv m đwygt ấwygt m thậsvjt t mạyzst nh cùfeof ng nệekld n xuốwyrk ng, toàmywg n bộzytr xưridt ơllsg ng cốwyrk t trêvcpb n ngưridt ờldxu i Tưridt Đfeof ồuudx Minh đwygt ềuusl u bịogkq đwygt ákcts nh nákcts t.
Thâealt n hìmbyi nh Tưridt Đfeof ồuudx Minh lảhlez o đwygt ảhlez o, nghiêvcpb ng ngảhlez .
Lúuusl c sắblfv p chếbsfs t, đwygt ôuzdr i mắblfv t hắblfv n gắblfv t gao nhìmbyi n chằaibb m chằaibb m Lýealt Dao Dao đwygt ang bákcts m trụblfv trêvcpb n câealt y cộzytr t, trong mắblfv t ákcts nh lêvcpb n tia nhìmbyi n vôuzdr cùfeof ng phứkjfn c tạyzst p.
“Bang!” Bốwyrk n ôuzdr ng chúuusl ngưridt ờldxu i sắblfv t lạyzst i đwygt ồuudx ng thờldxu i ra tay, Tưridt Đfeof ồuudx Minh phảhlez i chịogkq u thêvcpb m mộzytr t đwygt ợkiax t tấwygt n côuzdr ng nữdjoy a.
Tưridt Đfeof ồuudx Minh lảhlez o đwygt ảhlez o, nhákcts y mắblfv t ngãfphz ra phíldxu a sau.
“Bang!” Thâealt n mìmbyi nh hắblfv n nặrkej ng nềuusl ngãfphz xuốwyrk ng đwygt ấwygt t, đwygt ầuudx u đwygt ậsvjt p mạyzst nh xuốwyrk ng nềuusl n cẩkjqi m thạyzst ch màmywg u trắblfv ng, mákcts u tưridt ơllsg i văzytr ng tung toéqdjq khắblfv p nơllsg i.
Tưridt Đfeof ồuudx Minh lúuusl c nàmywg y đwygt ãfphz trựhlez c tiếbsfs p trúuusl t hơllsg i thởkots cuốwyrk i cùfeof ng.
Tu vi cấwygt p chíldxu n, ngoạyzst i trừsivr nhữdjoy ng lãfphz o nhâealt n gia khôuzdr ng màmywg ng thếbsfs sựhlez , thìmbyi cưridt ờldxu ng giảhlez cấwygt p chíldxu n dưridt ờldxu ng nhưridt đwygt ãfphz cófchs thểfopy xưridt ng vưridt ơllsg ng xưridt ng bákcts trêvcpb n đwygt ạyzst i lụblfv c nàmywg y. Đfeof ákcts ng tiếbsfs c, mộzytr t cưridt ờldxu ng giảhlez cứkjfn nhưridt vậsvjt y màmywg ngãfphz xuốwyrk ng tạyzst i tầuudx ng thứkjfn chíldxu n củiuzn a đwygt iệekld n Cửepis u Trùfeof ng.
Màmywg hắblfv n vốwyrk n khôuzdr ng cầuudx n phảhlez i chếbsfs t.
Nhấwygt t thờldxu i, chung quanh yêvcpb n tĩhlez nh đwygt ếbsfs n kìmbyi cụblfv c.
Dưridt ớaibb i đwygt àmywg i, đwygt ákcts m ngưridt ờldxu i Tôuzdr Lạyzst c trơllsg mắblfv t màmywg nhìmbyi n Tưridt Đfeof ồuudx Minh lìmbyi a bỏfchs cuộzytr c đwygt ờldxu i.
“Nhịogkq sưridt huynh cứkjfn thếbsfs màmywg đwygt i sao...” Vàmywg nh mắblfv t Tửepis Nghiêvcpb n hồuudx ng hồuudx ng, mang theo mộzytr t tia nghẹhtje n ngàmywg o.
Tôuzdr Lạyzst c nófchs i: “Hắblfv n cófchs thểfopy thấwygt y rõnbis bộzytr mặrkej t thậsvjt t củiuzn a Lýealt Dao Daotrưridt ớaibb c khi chếbsfs t, coi nhưridt cákcts i chếbsfs t củiuzn a hắblfv n cũmkmr ng cófchs ýealt nghĩhlez a.”
Thờ
“Khô
Đ
Tư
Chí
Giờ
Trơ
Mãi cho đ
Nàng là mô
Chỉ câ
Hă
Thanh â
Như
Ta ích kỷ? Ha ha, ta ích kỷ sao? Tư
Chính mình dùng cả sinh mê
Giơ
Bô
Bọn họ đ
“Â
Thư
Nê
Thâ
Lú
“Bang!” Bố
Tư
“Bang!” Thâ
Tư
Tu vi cấ
Mà
Nhấ
Dư
“Nhị
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.