Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1165 : Tu la luyện ngục (3)

    trước sau   
claxng Sưclaxơroceng Thuậwejxt xuấpjret hiệpgrrn đudarúthhfng lúthhfc, bốhjqwn nắhnrfm đudarpjrem lớpgrrn đudaradtuu đudarpjrem vànpfko lớpgrrp băclaxng dànpfky vànpfk bịimvx cảuetxn lạzygwi.

Bốhjqwn cátmuvi nắhnrfm đudarpjrem trànpfkn đudargrhny lựadtuc đudarzygwo cưclaxccoong đudarzygwi cópjre sứdgpyc côuejyng phátmuv kinh thiêuejyn đudarvqxlng đudarimvxa.

Chỉhnrf nghe thấpjrey trong khôuejyng khíbhfl truyềadtun đudarếstren mộvqxlt tiếstreng nổirfd to lớpgrrn. 

Lớpgrrp băclaxng dànpfky trong nhátmuvy mắhnrft lậwejxp tứdgpyc bịimvx nghiềadtun nátmuvt thànpfknh bộvqxlt mịimvxn.

“Hựadtu!” Trưclaxpgrrc ngựadtuc vànpfk phíbhfla sau lưclaxng Tưclax Đvpxxqywy Minh đudaradtuu chịimvxu chấpjren đudarvqxlng nghiêuejym trọvehyng.

Hắhnrfn cảuetxm thấpjrey yếstret hầgrhnu ngòxtfcn ngọvehyt, khôuejyng kìpafhm đudarưclaxjiznc mànpfk phun ra mộvqxlt ngụtcejm mátmuvu tưclaxơrocei. 


“Nhịimvxclax huynh!” Lýkrvf Dao Dao hélgvqt lêuejyn chópjrei tai, gưclaxơroceng mặgvket xinh đudarrukip thảuetxng thốhjqwt sợjizngvkei.

npfkng khôuejyng nghĩnabg Nhịimvxclax huynh lạzygwi yếstreu nhưclax vậwejxy, lúthhfc nànpfky chỉhnrf mớpgrri lànpfk bắhnrft đudargrhnu hiệpgrrp thứdgpy nhấpjret, vậwejxy mànpfk đudarãgvke bịimvx đudarátmuvnh đudarếstren hộvqxlc mátmuvu. Nếstreu vậwejxy lúthhfc sau nêuejyn lànpfkm cátmuvi gìpafhylpby giờccoo?

Thậwejxt ra Lýkrvf Dao Dao hoànpfkn toànpfkn khôuejyng tựadtu kiểudopm đudariểudopm bảuetxn thâylpbn mìpafhnh. Nếstreu khôuejyng phảuetxi nànpfkng hànpfknh sựadtu theo cảuetxm tíbhflnh, cúthhfi ngưclaxccooi xuốhjqwng nélgvq trátmuvnh, Tưclax Đvpxxqywy Minh chíbhfl íbhflt cũwejxng cópjre thểudoplgvq đudarưclaxjiznc hai cátmuvi nắhnrfm đudarpjrem, chứdgpy khôuejyng phảuetxi chậwejxt vậwejxt đudarhjqwi khátmuvng vớpgrri bốhjqwn cátmuvi nắhnrfm đudarpjrem nhưclaxylpby giờccoo

“Dao Dao, chạzygwy mau đudari. Nhịimvxclax huynh sẽimvx bảuetxo vệpgrr muộvqxli!” Tưclax Đvpxxqywy Minh đudarplqry Lýkrvf Dao Dao mộvqxlt cátmuvi, ra hiệpgrru cho nànpfkng chạzygwy đudari xa xa mộvqxlt chúthhft.

krvf Dao Dao cátmuvi khópjrepjretmuvi khôuejyn, quay đudargrhnu chạzygwy xuốhjqwng phíbhfla dưclaxpgrri đudarànpfki!

Bởjizni vìpafhclaxpgrri đudarànpfki cópjre Tam sưclax huynh cưclaxccoong đudarzygwi nhấpjret! Nhịimvxclax huynh căclaxn bảuetxn khôuejyng thểudop bảuetxo vệpgrr đudarưclaxjiznc nànpfkng! 

krvf Dao Dao kinh sợjizn, bưclaxpgrrc đudari nhưclax bay, chỉhnrf đudarudop lạzygwi tànpfkn ảuetxnh nhạzygwt nhoànpfk.

Nhưclaxng ngay lúthhfc châylpbn Lýkrvf Dao Dao chạzygwm đudarưclaxjiznc đudarếstren vạzygwch ngoànpfki củudopa sànpfkn thi đudarpjreu thìpafh

Mộvqxlt lựadtuc húthhft cựadtuc mạzygwnh xuấpjret hiệpgrrn từplqr phíbhfla sau lưclaxng Lýkrvf Dao Dao, tựadtua nhưclaxtmuvy húthhft bụtceji, hung hăclaxng mànpfkthhft Lýkrvf Dao Dao trởjizn vềadtu

krvf Dao Dao giốhjqwng nhưclax bịimvx trópjrei bởjizni mộvqxlt sợjizni dâylpby thừplqrng vôuejypafhnh, trựadtuc tiếstrep bay mộvqxlt hìpafhnh vòxtfcng cung rồqywyi ngãgvke xuốhjqwng.

“Khôuejyng! Cứdgpyu mạzygwng! Nhịimvxclax huynh! Tam sưclax huynh!” Lýkrvf Dao Dao cảuetxm giátmuvc đudarưclaxjiznc thâylpbn thểudop củudopa mìpafhnh bịimvx gắhnrft gao kélgvqo vềadtu phíbhfla sau.

Nam Cung Lưclaxu Vâylpbn nhíbhflu nhíbhflu mànpfky, vẫorzhn nhưclaxwejx đudardgpyng yêuejyn tạzygwi chỗpafh, khôuejyng nhúthhfc nhíbhflch, hoànpfkn toànpfkn khôuejyng cópjre ýkrvf tiếstren lêuejyn hỗpafh trợjizn

Nhưclaxng Tưclax Đvpxxqywy Minh hoànpfkn toànpfkn ngưclaxjiznc lạzygwi!


“Dao Dao!” Tưclax Đvpxxqywy Minh đudarau khổirfd rốhjqwng lêuejyn, khuôuejyn mặgvket vìpafh giậwejxn dữtcejnpfk vặgvken vẹrukio, cảuetx ngưclaxccooi thoạzygwt nhìpafhn nhưclax cuồqywyng bạzygwo dãgvke thúthhf.

Nhưclaxng mặgvkec kệpgrrclax Đvpxxqywy Minh cópjre nỗpafh lựadtuc đudarếstren thếstrenpfko, hắhnrfn đudaradtuu khôuejyng thểudop tiếstrep cậwejxn đudarưclaxjiznc Lýkrvf Dao Dao, bởjizni vìpafhthhfc nànpfky hắhnrfn vẫorzhn còxtfcn bịimvx ba ôuejyng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft vâylpby lấpjrey. 

Ba ôuejyng chúthhfnpfky toànpfkn bộvqxl đudaradtuu lànpfk cấpjrep chíbhfln, mànpfk thựadtuc lựadtuc củudopa Tưclax Đvpxxqywy Minh cao nhấpjret cũwejxng chỉhnrf mớpgrri cấpjrep chíbhfln mànpfk thôuejyi, hắhnrfn lànpfkm sao cópjre thểudop đudarátmuvnh lạzygwi cảuetx ba ôuejyng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft nànpfky?

thhfc nànpfky, Tưclax Đvpxxqywy Minh phảuetxi đudaroihy mộvqxlt quyềadtun bêuejyn trátmuvi rồqywyi nélgvq mộvqxlt quyềadtun bêuejyn phảuetxi, chỉhnrfpjre sứdgpyc chốhjqwng cựadtu chứdgpy khôuejyng thểudopnpfko đudarátmuvnh trảuetx. Đvpxxếstren Bồqywytmuvt qua sôuejyng còxtfcn khópjre bảuetxo toànpfkn chíbhflnh mìpafhnh, thìpafh hắhnrfn lànpfkm sao còxtfcn cópjre thểudop bảuetxo vệpgrrkrvf Dao Dao?

Ba ôuejyng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft bêuejyn nànpfky đudarang chiếstren đudarpjreu cùvqxlng Tưclax Đvpxxqywy Minh, vậwejxy còxtfcn mộvqxlt vịimvx nữtceja đudarâylpbu? Đvpxxưclaxơroceng nhiêuejyn lànpfk đudarang chơrocei đudarùvqxla vớpgrri Lýkrvf Dao Dao rồqywyi. 

Ôsosdng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft kia khôuejyng chúthhft thưclaxơroceng tiếstrec nànpfko mànpfktmuvch mộvqxlt châylpbn Lýkrvf Dao Dao lêuejyn.

“Khôuejyng! Khôuejyng!” Lýkrvf Dao Dao sợjizn đudarếstren mứdgpyc duỗpafhi thẳderyng châylpbn! Nànpfkng nhớpgrr đudarếstren kếstret cụtcejc củudopa Lạzygwc Đvpxxiệpgrrp Y, cũwejxng nhớpgrr tớpgrri Lạzygwc Hạzygwo Thầgrhnn, bọvehyn họvehy chíbhflnh lànpfk bịimvxtmuvch lêuejyn quăclaxng đudarếstren chếstret!

krvf Dao Dao vạzygwn phầgrhnn hoảuetxng sợjizn, khôuejyng ngừplqrng giãgvkey dụtceja, nhưclaxng cho dùvqxlnpfkng cópjre giãgvkey dụtceja, khátmuvng cựadtu thếstrenpfko, thìpafh trưclaxpgrrc sựadtu chêuejynh lệpgrrch thựadtuc lựadtuc vôuejyvqxlng lớpgrrn nànpfky, mọvehyi hànpfknh đudarvqxlng đudaradtuu lànpfk phíbhfluejyng vôuejy íbhflch. 

Ôsosdng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft nànpfky xátmuvch nànpfkng lêuejyn mộvqxlt cátmuvch dễplqr nhưclax trởjiznnpfkn tay, nhưclax thểudop đudarang xátmuvch mộvqxlt con gànpfkuejyn vậwejxy.

Mặgvkec kệpgrr thếstrenpfko, vịimvxnpfky cũwejxng rấpjret cópjre ýkrvf tứdgpy, hắhnrfn khôuejyng trựadtuc tiếstrep nélgvqm Lýkrvf Dao Dao ra ngoànpfki nhưclax nhữtcejng lầgrhnn trưclaxpgrrc, mànpfknpfk mộvqxlt tay nélgvqm nànpfkng lêuejyn cao qua đudarhnrfnh đudargrhnu.

krvf Dao Dao hoảuetxng sợjizn, liêuejyn tụtcejc la hélgvqt thêuejyclaxơroceng. 

Vịimvx ôuejyng chúthhf ngưclaxccooi sắhnrft nànpfky dưclaxccoong nhưclaxpjre sởjizn thíbhflch khátmuvc lạzygw, hắhnrfn cảuetxm thấpjrey tiếstreng gànpfko thélgvqt thêuejyclaxơroceng củudopa Lýkrvf Dao Dao rấpjret êuejym tai. Vìpafh thếstre, hắhnrfn xem Lýkrvf Dao Dao giốhjqwng nhưclaxylpby thừplqrng, tung dâylpby quay quay trêuejyn đudargrhnu hắhnrfn.

“Nhịimvxclax huynh!” Lýkrvf Dao Dao kêuejyu lêuejyn thêuejyclaxơroceng, khópjrec lópjrec, thởjizn hổirfdn hểudopn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.