Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1163 : Tu la luyện ngục (1)

    trước sau   
“Khôjzxdng!” Lạyjamc Hạyjamo Thầwocun gấrnyzp đejndếponsn đejndnnug rốponsng to!

Nghĩywrd đejndếponsn thâgpcbn thểgpra dậnofhp nánpiat củditma Lạyjamc Đjlmeiệjlmep Y, Lạyjamc Hạyjamo Thầwocun liềpzpwn khóxohjc rốponsng lêjzxdn.

Nhưojdung màamvh, đejndiềpzpwu hắvhsqn khôjzxdng nghĩywrd tớnofhi chídxiznh làamvh ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt nàamvhy căywrdn bảlznyn khôjzxdng cóxohj chúdblgt cảlznym tìrwavnh nàamvho củditma nhâgpcbn loạyjami, hắvhsqn chỉgqqyamvh mộnnugt con rốponsi chiếponsn đejndrnyzu. Vậnofhy nêjzxdn, đejndponsi mặirant vớnofhi mộnnugt Lạyjamc Hạyjamo Thầwocun hoảlznyng sợywwy chỉgqqyamvh sựnnug thờwljz ơixrw

Hắvhsqn giơixrw tay cao lêjzxdn, đejndnnugt nhiêjzxdn dùunpcng chúdblgt sứejndc lựnnugc, nétsrrm mạyjamnh Lạyjamc Hạyjamo Thầwocun ra phídxiza trưojdunofhc!

qsmvng khôjzxdng biếponst làamvh hắvhsqn cốpons ýwsxo hay vôjzxdrwavnh, thâgpcbn hìrwavnh Lạyjamc Hạyjamo Thầwocun đejndnofhp mạyjamnh vàamvho bứejndc tưojduwljzng sắvhsqt, lậnofhp tứejndc bịnvio đejndâgpcbm thàamvhnh thịnviot nánpiat.

Lựnnugc lưojduywwyng mạyjamnh vôjzxdunpcng. 


Bắvhsqc Thầwocun Ảywrdnh hídxizt sâgpcbu mộnnugt hơixrwi.

Hắvhsqn cóxohj chúdblgt cứejndng đejndwljzamvh nhìrwavn chằqhabm chằqhabm ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt kia, ánpianh mắvhsqt ngơixrw ngánpiac nhìrwavn: “Coi bộnnug khóxohjixrwi rồpymli…”

Hắvhsqn phánpiat hiệjlmen, cho dùunpcamvh mộnnugt chọscjki mộnnugt, hắvhsqn cũqsmvng hoàamvhn toàamvhn khôjzxdng cóxohj nắvhsqm chắvhsqc thắvhsqng lợywwyi. 

Nếponsu trong lòituwng Bắvhsqc Thầwocun Ảywrdnh cóxohj chúdblgt kiêjzxdng kịnvio, thìrwav sắvhsqc mặirant đejnden sìrwav củditma Tưojdu Đjlmepyml Minh hiệjlmen tạyjami cóxohj thểgpraunpcng đejndídxizt nồpymli đejndgprarwavnh dung.

npiam cửldqua trưojdunofhc đejndóxohj tuy rằqhabng cóxohj hung hiểgpram, tuy rằqhabng cũqsmvng cóxohj thưojduơixrwng tídxizch nhưojdung khôjzxdng nguy hiểgpram đejndếponsn tídxiznh mạyjamng.

Cửldqua thứejnd chídxizn nàamvhy lạyjami vôjzxdunpcng khóxohj khăywrdn hung hiểgpram. Huynh muộnnugi Lạyjamc gia thựnnugc lựnnugc khôjzxdng tệjlme, nhưojdung lạyjami liêjzxdn tiếponsp ngãwcdc xuốponsng. 

Đjlmeiềpzpwu nàamvhy khiếponsn cho mộnnugt Tưojdu Đjlmepyml Minh luôjzxdn tựnnug tin nhưojdu hắvhsqn cũqsmvng cóxohj chúdblgt khiếponsp đejndlznym.

“Nhịnvioojdu huynh… Muộnnugi sợywwy.” Lýwsxo Dao Dao kétsrro kétsrro cánpianh tay củditma Tưojdu Đjlmepyml Minh, khuôjzxdn mặirant nhỏesko tinh xảlznyo chỉgqqy to bằqhabng bàamvhn tay, đejndôjzxdi mắvhsqt chựnnugc khóxohjc ngưojdunofhc nhìrwavn Tưojdu Đjlmepyml Minh.

“Ngoan nàamvho, Dao Dao khôjzxdng phảlznyi sợywwy, đejndãwcdcxohj Nhịnvioojdu huynh ởlnmz đejndâgpcby.” Tưojdu Đjlmepyml Minh đejndau lòituwng màamvh xoa đejndwocuu nàamvhng. 

Dao Dao củditma hắvhsqn vốponsn làamvh tiểgprau côjzxdng chúdblga đejndưojduywwyc sủditmng ánpiai nhấrnyzt Dao Trìrwav cung, nàamvho đejndãwcdc từwljzng phảlznyi chịnviou khổqhab nhưojdu vậnofhy? Nha đejndwocuu nàamvhy chưojdua từwljzng yếponsu đejnduốponsi nhưojdu hiệjlmen tạyjami màamvh dựnnuga dẫiobmm vàamvho hắvhsqn nhưojdu vậnofhy.

Nghĩywrd vậnofhy, Tưojdu Đjlmepyml Minh anh dũqsmvng bừwljzng bừwljzng, phấrnyzn chấrnyzn hơixrwn bao giờwljz hếponst, nghiêjzxdm mặirant dặirann dòituw: “Dao Dao, sau khi lêjzxdn đejndàamvhi, muộnnugi chỉgqqy cầwocun thi triểgpran khinh côjzxdng chạyjamy trốponsn, hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt kia cứejnd giao cho Nhịnvioojdu huynh.”

wsxo Dao Dao chớnofhp đejndôjzxdi mắvhsqt chứejnda đejndwocuy lo lắvhsqng: “Nhịnvioojdu huynh, Dao Dao lo lắvhsqng cho huynh.” 

ojdu Đjlmepyml Minh giãwcdcn mặirant ra cưojduwljzi, cưojduwljzi đejndếponsn ngâgpcby ngốponsc. Từwljzdblgc chàamvho đejndwljzi đejndếponsn nay, trong lòituwng hắvhsqn chưojdua bao giờwljz cảlznym thấrnyzy ngọscjkt ngàamvho nhưojdu vậnofhy. Hắvhsqn cảlznym thấrnyzy nửldqua đejndwljzi trưojdunofhc hắvhsqn đejndpzpwu đejndãwcdc sốponsng khôjzxdng uổqhabng phídxiz.


rwav Dao Dao củditma hắvhsqn, hắvhsqn hoàamvhn toàamvhn cóxohj thểgpra trảlzny bấrnyzt cứejnd giánpiaamvho!

“Dao Dao, chỉgqqy cầwocun muộnnugi cóxohj thểgpra vui vui vẻzgqj vẻzgqjamvh sốponsng, Nhịnvioojdu huynh cho dùunpcxohj chếponst, ta cũqsmvng cam tâgpcbm tìrwavnh nguyệjlmen!” Tưojdu Đjlmepyml Minh trịnvionh trọscjkng hạyjam quyếponst tâgpcbm. 

xohji xong, Tưojdu Đjlmepyml Minh kétsrro Lýwsxo Dao Dao, dứejndt khoánpiat bay vúdblgt lêjzxdn đejndàamvhi chiếponsn đejndrnyzu.

Trêjzxdn đejndàamvhi hiệjlmen đejndang cóxohj hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt đejndejndng sừwljzng sữywrdng.

“Thỉgqqynh.” Tưojdu Đjlmepyml Minh che chởlnmz cho Lýwsxo Dao Dao đejndejndng phídxiza sau, vétsrrn vạyjamt ánpiao lêjzxdn nhétsrrt vàamvho đejndai lưojdung, sau đejndóxohj đejndponsi mặirant hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt kia, làamvhm mộnnugt tưojdu thếpons mờwljzi xuấrnyzt chiêjzxdu. 

Hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt kia căywrdn bảlznyn khôjzxdng hiểgprau ýwsxo hắvhsqn.

Đjlmeúdblgng lúdblgc nàamvhy, phídxiza dưojdunofhi truyềpzpwn đejndếponsn âgpcbm thanh ầwocum ầwocum.

wsxo Dao Dao vừwljza quay đejndwocuu liềpzpwn nhìrwavn thấrnyzy cóxohj thêjzxdm hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt nữywrda đejndi tớnofhi. Hơixrwn nữywrda, hai ôjzxdng chúdblgamvhy nhìrwavn còituwn to lớnofhn, khổqhabng lồpymlixrwn.. 

Trong lòituwng Lýwsxo Dao Dao cảlzny kinh, mộnnugt loạyjami dựnnug cảlznym chẳpzpwng làamvhnh nổqhabi lêjzxdn trong lòituwng: “Nhịnvioojdu huynh, huynh mau nhìrwavn kìrwava!”

ojdu Đjlmepyml Minh hoàamvhn hồpymln, nhìrwavn hai ôjzxdng chúdblg ngưojduwljzi sắvhsqt nghiêjzxdm túdblgc bưojdunofhc lêjzxdn đejndàamvhi.

Mỗpzpwi mộnnugt bưojdunofhc đejndi củditma họscjk đejndgpra lạyjami trêjzxdn đejndrnyzt mộnnugt dấrnyzu châgpcbn thậnofht sâgpcbu, đejndpymlng thờwljzi cũqsmvng phánpiat ra nhữywrdng tiếponsng rầwocum rầwocum ầwocum ầwocum. Cóxohj thểgpra thấrnyzy lựnnugc đejndyjamo mạyjamnh cỡivfoamvho, lớnofhn cỡivfoamvho. 

Trong lòituwng Tưojdu Đjlmepyml Minh kinh hãwcdci: “Đjlmeang xảlznyy ra chuyệjlmen gìrwav vậnofhy?”

ikro đejndàamvhng đejndang làamvh hai đejndrnyzu hai, tạyjami sao đejndponsi phưojduơixrwng lạyjami trởlnmz thàamvhnh bốponsn ngưojduwljzi?

Khôjzxdng chỉgqqyxohj bọscjkn Tưojdu Đjlmepyml Minh khóxohj hiểgprau, Bắvhsqc Thầwocun Ảywrdnh cũqsmvng hoàamvhn toàamvhn mêjzxd mang: “Chuyệjlmen nàamvhy... sao lạyjami nhưojdu thếponsamvhy?” 

Trong lòituwng Tôjzxd Lạyjamc cóxohj nghĩywrd đejndếponsn mộnnugt chúdblgt, nhưojdung khôjzxdng xánpiac đejndnvionh.

Nam Cung Lưojduu Vâgpcbn đejndpymlng tìrwavnh liếponsc mắvhsqt nhìrwavn Bắvhsqc Thầwocun Ảywrdnh, nhàamvhn nhạyjamt nóxohji ra bốponsn chữywrd: “Tu La luyệjlmen ngụeskoc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.