Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1152 : Ngoài dự đoán của mọi người (2)

    trước sau   
Trong lújeypc nhấyault thờdmkgi, vàbkpfi cáblga nhâmzewn đezbnszxnu dùvphsng áblganh mắyfpmt khinh thưcwvvdmkgng màbkpf nhìqglgn Tôkopq Lạjvybc.

“Phốqlrhc!” Vốqlrhn Lạjvybc Đwgjbiệzskhp Y còueten đezbnang thưcwvvơipesng tâmzewm muốqlrhn chếddwrt cưcwvvdmkgi lạjvybnh ra tiếddwrng: “Tôkopq Lạjvybc, ngưcwvvơipesi chạjvyby nhanh đezbni ra đezbni, còueten ngạjvybi mấyault mặyault chưcwvva đezbnlotr sao?”

bser Dao Dao tràbkpfo phújeypng gợfmjxi lêtglkn khócbvye môkopqi: “Ngay cảvbbe chuôkopqi kiếddwrm cũyaulng cầajhgm khôkopqng đezbnưcwvvfmjxc, ai, thiệzskht làbkpf mấyault mặyault, sao ngưcwvvơipesi lạjvybi khôkopqng biếddwrt xấyaulu hổmzufbkpf đezbni rújeypt kiếddwrm chứalzq? Ta nếddwru làbkpf ngưcwvvơipesi, khẳvbbeng đezbngseynh đezbnãbnoo trựmzewc tiếddwrp từqxgi bỏwgjb.” 

kopq Lạjvybc liếddwrc nhìqglgn nàbkpfng mộcbvyt cáblgai, trong mắyfpmt hiệzskhn lêtglkn mộcbvyt tia lạjvybnh lẽueteo.

bser Dao Dao đezbnócbvyn nhậdmkgn tầajhgm mắyfpmt củlotra Tôkopq Lạjvybc, tứalzqc khắyfpmc trong lòueteng cứalzqng đezbndmkg. Rõedvobkpfng làbkpf phếddwr vậdmkgt khôkopqng hềszxn linh lựmzewc, nhưcwvvng cặyaulp mắyfpmt kia lạjvybi sáblgang ngờdmkgi nhưcwvv vậdmkgy, làbkpfm ngưcwvvdmkgi khôkopqng tựmzew chủlotr đezbnưcwvvfmjxc màbkpf sợfmjxbnooi.

bser Dao Dao lạjvybnh lùvphsng hừqxgi mộcbvyt tiếddwrng, biệzskht nữdqtmu quay mặyault đezbni! 


kopq Lạjvybc hơipesi hơipesi nhíwniou màbkpfy, nếddwru muốqlrhn cầajhgm Trừqxging Ảkzdjnh Kiếddwrm, khôkopqng phảvbbei hoàbkpfn toàbkpfn khôkopqng đezbnưcwvvfmjxc, nhưcwvvng màbkpf… thâmzewn thểqlrh củlotra nàbkpfng chắyfpmc chắyfpmn sẽuete bịgsey thưcwvvơipesng tổmzufn vôkopqvphsng lớavdmn.

Khi Tôkopq Lạjvybc còueten chưcwvva quyếddwrt đezbngseynh đezbnưcwvvfmjxc phảvbbei làbkpfm gìqglg thìqglg, bỗbserng nhiêtglkn, mộcbvyt cáblgai bócbvyng đezbnen đezbndmkgp thẳvbbeng xuốqlrhng đezbnajhgu nàbkpfng.

Tốqlrhc đezbncbvy củlotra nócbvykopqvphsng nhanh! 

Nhanh đezbnếddwrn mứalzqc mọjeypi ngưcwvvdmkgi chỉfgyk cảvbbem thấyauly hoa mắyfpmt mộcbvyt cáblgai, đezbnazpf vậdmkgt đezbnãbnoo đezbndmkgp lêtglkn đezbnajhgu Tôkopq Lạjvybc.

Nam Cung Lưcwvvu Vâmzewn cócbvy tốqlrhc đezbncbvy nhanh đezbnếddwrn mứalzqc nàbkpfo chứalzq, nhưcwvvng ngay cảvbbe hắyfpmn đezbnszxnu khôkopqng thểqlrh ngăbxgan cảvbben thứalzq kia rơipesi xuốqlrhng.

Chỉfgyk nghe “Bốqlrhp” mộcbvyt tiếddwrng vang lêtglkn, thứalzq đezbnazpf kia đezbnãbnoo đezbndmkgp xuốqlrhng đezbnajhgu Tôkopq Lạjvybc, khiếddwrn nàbkpfng chócbvyng cảvbbe mặyault, thiếddwru chújeypt nữdqtma làbkpf khôkopqng đezbnalzqng thẳvbbeng đezbnưcwvvfmjxc. 

“Thứalzqqglg?” Tôkopq Lạjvybc buồazpfn bựmzewc màbkpf cầajhgm thứalzq vừqxgia đezbndmkgp vàbkpfo đezbnajhgu nàbkpfng lêtglkn.

“Đwgjbâmzewy làbkpfblgai gìqglg?” Tửvbbe Nghiêtglkn tòueteuetebkpf hỏwgjbi mộcbvyt câmzewu.

“Hìqglgnh nhưcwvvbkpf bao tay…” Tôkopq Lạjvybc cócbvy cảvbbem giáblgac cạjvybn lờdmkgi, nàbkpfng ngẩfsxdng đezbnajhgu bốqlrhn mắyfpmt nhìqglgn xung quanh, lạjvybi khôkopqng pháblgat hiệzskhn mộcbvyt chújeypt manh mốqlrhi nàbkpfo. 

Sao đezbnajhgu nàbkpfng lạjvybi bịgsey mộcbvyt cáblgai bao tay đezbndmkgp trújeypng chứalzq? Tôkopq Lạjvybc nghĩftdh cảvbbe trăbxgam lầajhgn cũyaulng nghĩftdh khôkopqng ra.

Mọjeypi ngưcwvvdmkgi cũyaulng đezbnszxnu cảvbbem thấyauly kỳjvyb quáblgai cựmzewc kỳjvyb.

blgai bao tay nàbkpfy rốqlrht cuộcbvyc làbkpf bay từqxgi đezbnâmzewu ra? Còueten néhzoem chíwnionh xáblgac ngay lêtglkn đezbnajhgu củlotra Tôkopq Lạjvybc? 

Nhưcwvv vậdmkgy xem ra, nàbkpfng rốqlrht cuộcbvyc vẫbxgan làbkpf may mắyfpmn hay làbkpf khôkopqng may mắyfpmn đezbnâmzewy?


Khi mọjeypi ngưcwvvdmkgi ởsroi đezbnâmzewy còueten đezbnang mờdmkg mịgseyt khócbvy hiểqlrhu thìqglg mộcbvyt thanh âmzewm trêtglku chọjeypc bỗbserng nhiêtglkn vang lêtglkn.

“Nha đezbnajhgu, vừqxgia rồazpfi quêtglkn cho ngưcwvvơipesi khen thưcwvvsroing, hiệzskhn tạjvybi tưcwvvqglgnh đezbnưcwvva tớavdmi cho ngưcwvvơipesi, ta tốqlrht bụavdmng quáblga đezbnújeypng khôkopqng?” Thanh âmzewm khíwnio đezbngseynh thầajhgn nhàbkpfn củlotra Thấyault côkopqng tửvbbebkpfm ngưcwvvdmkgi ta giậdmkgt nảvbbey mìqglgnh. 

Ai cũyaulng khôkopqng nghĩftdh tớavdmi, Thấyault côkopqng tửvbbe củlotra cửvbbea thứalzq bảvbbey sẽuete chạjvyby đezbnếddwrn cửvbbea thứalzqblgam.

Phảvbbei biếddwrt rằgalnng, tuy rằgalnng đezbnâmzewy làbkpf Cửvbbeu Trùvphsng Đwgjbiệzskhn, mộcbvyt cáblgai làbkpf tầajhgng bảvbbey, mộcbvyt cáblgai làbkpf tầajhgng táblgam, nhưcwvvng mỗbseri mộcbvyt tầajhgng đezbnszxnu làbkpf mộcbvyt thếddwr giớavdmi đezbncbvyc lậdmkgp, chỉfgykcbvy đezbni qua Truyềszxnn Tốqlrhng Trậdmkgn mớavdmi cócbvy thểqlrh đezbnếddwrn đezbnưcwvvfmjxc.

kopq Lạjvybc vuốqlrht ve cáblgai bao tay, đezbnkopqi lôkopqng màbkpfy hơipesi nhưcwvvavdmng lêtglkn, néhzoet mặyault thểqlrh hiệzskhn ýbsercwvvdmkgi: “Cáblgam ơipesn.” 

bkpfng thậdmkgt sựmzew muốqlrhn cảvbbem tạjvyb vịgsey Thấyault côkopqng tửvbbebkpfy.

blgai bao tay nàbkpfy tiếddwrt kiệzskhm khôkopqng íwniot sứalzqc lựmzewc giújeypp nàbkpfng màbkpf.

Thấyault côkopqng tửvbbe đezbnưcwvvfmjxc Tôkopq Lạjvybc cảvbbem ơipesn mộcbvyt tiếddwrng, hìqglgqglgcwvvdmkgi, khi Tôkopq Lạjvybc muốqlrhn gọjeypi hắyfpmn lạjvybi thìqglg hắyfpmn đezbnãbnoo xoay ngưcwvvdmkgi biếddwrn mấyault khôkopqng thấyauly. 

“Bao tay nàbkpfy… Làbkpfblgai gìqglg?” Tửvbbe Nghiêtglkn tòueteuete.

“Thửvbbe xem sẽuete biếddwrt.” Tôkopq Lạjvybc cưcwvvdmkgi nhạjvybt, thong thảvbbe ung dung màbkpf đezbneo cáblgai bao tay màbkpfu xanh dưcwvvơipesng đezbnócbvybkpfo.

Nếddwru khôkopqng đezbnblgan sai thìqglgblgai bao tay nàbkpfy chắyfpmc chắyfpmn sẽuete mang đezbnếddwrn niềszxnm vui rấyault lớavdmn cho nàbkpfng. 

Mắyfpmt thấyauly càbkpfng ngàbkpfy càbkpfng nhiềszxnu dòueteng khíwniobkpfu đezbnen ùvphsa vàbkpfo tớavdmi, Tôkopq Lạjvybc híwniot sâmzewu mộcbvyt hơipesi, mang theo bao tay tay chậdmkgm rãbnooi duỗbseri vàbkpfo trong cấyaulm chếddwr củlotra chuôkopqi kiếddwrm…

“A!”

Mọjeypi ngưcwvvdmkgi chỉfgyk cảvbbem thấyauly thấyauly hoa mắyfpmt, nhìqglgn lạjvybi lầajhgn nữdqtma, lạjvybi thấyauly Tôkopq Lạjvybc đezbnãbnoo chặyault chẽuete cầajhgm chắyfpmc chuôkopqi kiếddwrm! 

Cầajhgm! Thếddwr nhưcwvvng dễoevm nhưcwvv trởsroibkpfn tay cầajhgm đezbnưcwvvfmjxc!

bser Dao Dao khiếddwrp sợfmjx đezbnếddwrn mứalzqc cằgalnm đezbnszxnu rớavdmt xuốqlrhng đezbnyault!

Sao cócbvy thểqlrh

Mỗbseri ngưcwvvdmkgi cáblgac nàbkpfng nếddwru muốqlrhn tiếddwrp xújeypc đezbnếddwrn chuôkopqi kiếddwrm, đezbnszxnu phảvbbei hao phíwniokopq sốqlrh linh lựmzewc vậdmkgt lộcbvyn vớavdmi cáblgai cấyaulm chếddwr kia, rấyault khócbvy rấyault khócbvy mớavdmi cócbvy thểqlrh cầajhgm đezbnưcwvvfmjxc chuôkopqi kiếddwrm, màbkpfkopq Lạjvybc…

Sau khi nàbkpfng mang cáblgai bao tay kia vàbkpfo đezbnãbnoocbvy thểqlrh trựmzewc tiếddwrp cầajhgm chuôkopqi kiếddwrm? Cáblgai cấyaulm chếddwr kia khôkopqng hềszxnbkpfi xíwnioch nàbkpfng?

Sao lạjvybi khôkopqng côkopqng bằgalnng nhưcwvv vậdmkgy chứalzq

bser Dao Dao vàbkpf Lạjvybc Đwgjbiệzskhp Y ghen ghéhzoet nghiếddwrn răbxgang nghiếddwrn lợfmjxi, dùvphsng mắyfpmt trừqxging phíwnioa sau lưcwvvng Tôkopq Lạjvybc, hậdmkgn khôkopqng thểqlrh trừqxging ra hai cáblgai lỗbserblgau.

Nhưcwvvng làbkpf, mặyaulc kệzskhblgac nàbkpfng ghen ghéhzoet nhưcwvv thếddwrbkpfo, việzskhc Tôkopq Lạjvybc cầajhgm đezbnưcwvvfmjxc chuôkopqi kiếddwrm làbkpf sựmzew thậdmkgt.

Hiệzskhn tạjvybi, đezbniềszxnu duy nhấyault màbkpfkopq Lạjvybc phảvbbei làbkpfm chíwnionh làbkpfjeypt thanh kiếddwrm nàbkpfy ra. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.