Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1140 : Lăng Mộ Ngầm (8)

    trước sau   
rfking lạldqwi tiếsmygp tụcdqqc nóqwpki: “Trừajksng ảxcipnh kiếsmygm dàrfkii mưvcehldqwi bảxcipy tấtnwkc chíefopn phâldqwn, chuôxcipi kiếsmygm đefopưvcehphfqc làrfkim từajks bạldqwch ngọhnhnc trêiznen nújubci tuyếsmygt, thâldqwn kiếsmygm cóqwpk khắpzugc hìsspnnh phưvcehphfqng hoàrfking phứpcbbc tạldqwp… Hai thanh kiếsmygm nàrfkiy…”

Hai thanh kiếsmygm nàrfkiy tuy rằahwhng nhìsspnn qua rấtnwkt cổstfsvceha, hơldqwn nữbumia đefoptnwkc thùefop củsspna nóqwpk lạldqwi giốdsdxng y nhưvceh lờldqwi Lýkcng Dao Dao nóqwpki.

“Khẳvvkang đefopwjjgnh làrfkiefopch tiêizneu trừajksng ảxcipnh.” Thanh âldqwm Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn rấtnwkt nhẹszog, nhưvcehng nếsmygu hắpzugn đefopãszogqwpki ra, thìsspn chắpzugc chắpzugn tớpermi mưvcehldqwi phầszogn. 

Đozktưvcehphfqc Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn khẳvvkang đefopwjjgnh mộlebbt câldqwu, Lýkcng Dao Dao càrfking thêiznem đefoppzugc ýkcng, nàrfking hừajks lạldqwnh mộlebbt tiếsmygng vớpermi Tôxcip Lạldqwc: “Đozktiểdiskn cốdsdx đefopơldqwn giảxcipn nhưvceh vậwmuvy màrfki ngưvcehơldqwi cũdwkxng khôxcipng biếsmygt, ngưvcehơldqwi khôxcipng cảxcipm thấtnwky xấtnwku hổstfs sao?” Cóqwpkvcehinfrch gìsspn đefoppcbbng ởzpdqiznen cạldqwnh Tam sưvceh huynh?

Ágztenh mắpzugt Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn nhưvceh trăbvfzng lạldqwnh, trừajksng Lýkcng Dao Dao, liếsmygc mắpzugt mộlebbt cáinfri.

kcng Dao Dao mặtnwkc dùefop im miệufcwng, nhưvcehng vẫvcehn khôxcipng phụcdqqc lắpzugm. 


Thầszogn sắpzugc Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn nhàrfkin nhạldqwt, ngữbumi khíefop lạldqwnh lùefopng: “Nếsmygu mọhnhni ngưvcehldqwi cùefopng nhau đefopếsmygn đefopâldqwy, thìsspnefopch tiêizneu kiếsmygm vàrfki trừajksng ảxcipnh kiếsmygm mọhnhni ngưvcehldqwi đefopvhffu cóqwpk phầszogn.”

Bịwjjg áinfrnh mắpzugt hắpzugn liếsmygc qua, trong lòrcokng Lạldqwc Hạldqwo Thầszogn rùefopng mìsspnnh, nhưvcehng màrfki vẫvcehn vộlebbi vàrfking nởzpdq mộlebbt nụcdqqvcehldqwi: “Tấtnwkn Vưvcehơldqwng đefopiệufcwn hạldqwqwpki phảxcipi.”

Ágztenh mắpzugt Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn lạldqwnh băbvfzng, dưvcehldqwng nhưvceh khôxcipng nghe thấtnwky lờldqwi khen tặtnwkng củsspna hắpzugn, lạldqwi nhàrfkin nhạldqwt nóqwpki: “Nhưvcehng màrfki kiếsmygm chỉkmjbqwpk hai thanh, cho nêiznen mọhnhni ngưvcehldqwi hãszogy dựunila vàrfkio bảxcipn lĩwkftnh củsspna mìsspnnh. Ai rújubct đefopưvcehphfqc hai thanh kiếsmygm nàrfkiy ra, thìsspn cứpcbb cầszogm lấtnwky.” 

qwpki xong, hai tay hắpzugn khoanh trưvcehpermc ngựunilc, nhàrfkin nhạldqwt màrfki dựunila vàrfkio mộlebbt câldqwy cộlebbt, đefopôxcipi mắpzugt đefopxcipo qua mọhnhni ngưvcehldqwi.

Thầszogn sắpzugc mọhnhni ngưvcehldqwi kháinfrc nhau.

Lạldqwc Hạldqwo Thầszogn kinh hỉkmjbrfki nhìsspnn chằahwhm chằahwhm thanh kiếsmygm xíefopch tiêizneu ảxcipm đefopldqwm, khôxcipng cóqwpk chújubct áinfrnh sáinfrng nàrfkio. 

efopch tiêizneu kiếsmygm rơldqwi vàrfkio tay hắpzugn, thìsspn ai cóqwpk thểdisk đefopwjjgch lạldqwi hắpzugn? Thanh kiếsmygm nàrfkiy cóqwpk lựunilc hấtnwkp dẫvcehn lớpermn hơldqwn bấtnwkt cứpcbb bảxcipo vậwmuvt nàrfkio, đefopdsdxi vớpermi Lạldqwc Hạldqwo Thầszogn. Hơldqwn nữbumia, xíefopch tiêizneu kiếsmygm nhậwmuvn chủsspnrcokn phảxcipi xétkcmt đefopếsmygn duyêiznen phậwmuvn, chưvceha chắpzugc chỉkmjb cầszogn dựunila vàrfkio bảxcipn lĩwkftnh đefopâldqwu.

“Đozktưvcehphfqc, ta táinfrn thàrfkinh!” Lạldqwc Hạldqwo Thầszogn chấtnwkp nhậwmuvn đefopszogu tiêiznen.

Lạldqwc Đozktiệufcwp Y đefopãszog bịwjjg trừajksng ảxcipnh kiếsmygm thu hújubct hếsmygt toàrfkin bộlebb lựunilc chújubc ýkcng. Thấtnwky ca ca chấtnwkp nhậwmuvn, nàrfking cũdwkxng vọhnhni vàrfking gậwmuvt đefopszogu lia lịwjjga. 

infrc đefoplebbi ởzpdq đefopâldqwy, khôxcipng ai cóqwpk thểdisk phủsspn nhậwmuvn, tấtnwkt cảxcip bọhnhnn họhnhn cộlebbng lạldqwi còrcokn khôxcipng bằahwhng mộlebbt cửhxkoa củsspna Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn. Nếsmygu Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn ngang ngưvcehphfqc, vôxcipkcngrfki chiếsmygm hai thanh kiếsmygm làrfkim củsspna riêizneng, thìsspn mọhnhni ngưvcehơldqwi cũdwkxng chỉkmjbqwpk thểdisk giưvcehơldqwng mắpzugt nhìsspnn.

Hiệufcwn tạldqwi, nếsmygu hắpzugn đefopãszog cho mọhnhni ngưvcehldqwi mộlebbt cơldqw hộlebbi côxcipng bằahwhng nhưvceh vậwmuvy, thìsspn ai còrcokn khôxcipng biếsmygt nắpzugm lấtnwky, chíefopnh làrfki đefopkpwh ngốdsdxc.

vceh Đozktkpwh Minh vàrfkikcng Dao Dao cũdwkxng chấtnwkp nhậwmuvn. 

xcip Lạldqwc tựunil đefoplebbng lui vềvhff phíefopa sau mộlebbt bưvcehpermc, đefoppcbbng bêiznen cạldqwnh Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn, nhàrfkin nhạldqwt cưvcehldqwi: “Hiệufcwn tạldqwi ai cóqwpk hứpcbbng thújubc, thìsspn chạldqwy tớpermi nhanh đefopi, dòrcokng khíefoprfkiu đefopen đefopãszogrfking ngàrfkiy càrfking nhiềvhffu rồkpwhi.”


Ngoạldqwi trừajks khu vựunilc táinfrm métkcmt vuôxcipng nhỏhmxvtkcm củsspna bọhnhnn họhnhn, toàrfkin bộlebb đefopiệufcwn lớpermn đefopãszog bịwjjgrcokng khíefoprfkiu đefopen bao phủsspn. Xung quanh thoạldqwt nhìsspnn đefopen nháinfrnh nhưvceh mựunilc, giốdsdxng nhưvceh đefopêiznem tốdsdxi.

“Dùefop sao dòrcokng khíefoprfkiu đefopen khôxcipng thểdiskrfkio đefopưvcehphfqc khu vựunilc nàrfkiy củsspna chújubcng ta, ngưvcehơldqwi bậwmuvn tâldqwm làrfkim gìsspn?” Lýkcng Dao Dao trừajksng mắpzugt, liếsmygc Tôxcip Lạldqwc mộlebbt cáinfri. 

Nhưvcehng màrfki, lờldqwi nóqwpki củsspna Lýkcng Dao Dao rấtnwkt nhanh, bịwjjg phảxcipn lạldqwi.

“A, dòrcokng khíefoprfkiu đefopen đefopóqwpk lạldqwi…” Lạldqwc Đozktiệufcwp Y kinh ngạldqwc màrfki che miệufcwng lạldqwi, đefopôxcipi mắpzugt trợphfqn tròrcokn thậwmuvt to.

rcokng khíefoprfkiu đefopen đefopóqwpk vốdsdxn dĩwkft nhưvcehvcehơldqwng khóqwpki tràrfkin ngậwmuvp, nhưvcehng màrfki hiệufcwn tạldqwi, chújubcng nóqwpk lạldqwi tậwmuvp trung lạldqwi, ngưvcehng tụcdqq thàrfkinh từajksng sợphfqi dâldqwy thừajksng… Hơldqwn nữbumia, còrcokn đefopang khôxcipng ngừajksng màrfki to ra. 

Sắpzugc mặtnwkt Tôxcip Lạldqwc hơldqwi thay đefopstfsi: “Cáinfri nàrfkiy làrfki muốdsdxn ngưvcehng tụcdqq thàrfkinh câldqwy cộlebbt…”

Mặtnwkc dùefop nhữbuming sợphfqi dâldqwy thừajksng khóqwpki nàrfkiy khôxcipng thểdisk xuyêiznen qua đefopưvcehphfqc, nhưvcehng màrfki nếsmygu ngưvcehng tụcdqq thàrfkinh câldqwy cộlebbt, thìsspn chỗltjd an toàrfkin khôxcipng bịwjjgldqwm chiếsmygm củsspna bọhnhnn họhnhn sớpermm hay muộlebbn cũdwkxng bịwjjg đefopáinfrnh vỡhqzh! Đozktếsmygn lújubcc đefopóqwpk, tấtnwkt cảxcip mọhnhni ngưvcehldqwi sẽiidd bỏhmxv mạldqwng vìsspnrcokng khíefoprfkiu đefopen kia.

“Rújubct kiếsmygm.” Thầszogn sắpzugc Nam Cung Lưvcehu Vâldqwn lạldqwnh nhạldqwt, thanh âldqwm trầszogm ổstfsn nhưvceh ngọhnhnn nújubci nguy nga, khiếsmygn lòrcokng nôxcipn nóqwpkng củsspna mọhnhni ngưvcehldqwi nhanh chóqwpkng bìsspnnh tĩwkftnh trởzpdq lạldqwi. 

“Nhịwjjgvceh huynh…” Lýkcng Dao Dao đefopdsdxy đefopdsdxy Tưvceh Đozktkpwh Minh. Nàrfking muốdsdxn cầszogm trừajksng ảxcipnh kiếsmygm.

vceh Đozktkpwh Minh còrcokn chưvceha phảxcipn ứpcbbng lạldqwi, thìsspn Lạldqwc Hạldqwo Thầszogn đefopãszog đefopi trưvcehpermc mộlebbt bưvcehpermc: “Ta tớpermi trưvcehpermc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.