Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư
Chương 1132 : Cửa thứ bảy (16)
Trong mắpusq t Nam Cung Lưohfo u Vârabs n, giọerry ng nónhdr i lạdvjo nh lùtjyr ng uy hiếitwy m củlkjt a Thấllnr t côitwy ng tửlrhh chỉrvdx làvicg mộhksr t con hổihbd giấllnr y.
“Cârabs u nàvicg y làvicg cónhdr sáaleg u chữsjhr , cârabs u nàvicg y khôitwy ng phảlpdj i cónhdr sáaleg u chữsjhr .” Nam Cung Lưohfo u Vârabs n chầurqg m chậafay m màvicg nónhdr i ra đlpdj áaleg p áaleg n.
“Hay!” Tôitwy Lạdvjo c lớullt n tiếitwy ng vỗyrrj tay.
Cârabs u nàvicg y làvicg cónhdr sáaleg u chữsjhr , cârabs u nàvicg y khôitwy ng phảlpdj i cónhdr sáaleg u chữsjhr .
A B làvicg bíarck nh đlpdj inh mãgmat o, A B khôitwy ng phảlpdj i bíarck nh đlpdj inh mãgmat o.
Đyrrj ốvrve i đlpdj áaleg p kíarck n kẽvicg , khôitwy ng tìjull m ra mộhksr t chúhvll t khe hởpusq .
Ngoạdvjo i trừjhjp Tôitwy Lạdvjo c, mấllnr y ngưohfo ờtjyr i còwvzy n lạdvjo i cũdyou ng sôitwy i nổihbd i vỗyrrj tay.
Vừjhjp a rồjull i, mọerry i ngưohfo ờtjyr i bịgiih Thấllnr t côitwy ng tửlrhh áaleg p chếitwy , hiệglxs n tạdvjo i, lờtjyr i Nam Cung Lưohfo u Vârabs n vừjhjp a thốvrve t ra khỏrofz i miệglxs ng, cuốvrve i cùtjyr ng khiếitwy n hắpusq n nhưohfo ớullt ng màvicg y thởpusq mạdvjo nh.
Mặkhnx c kệglxs trưohfo ớullt c đlpdj ónhdr cónhdr đlpdj ốvrve i đlpdj ịgiih ch vớullt i Nam Cung Lưohfo u Vârabs n hay khôitwy ng, nhưohfo ng khẩhksr u khíarck củlkjt a hắpusq n nhưohfo vậafay y, khiếitwy n mọerry i ngưohfo ờtjyr i đlpdj ềmvky u lớullt n tiếitwy ng khen hay.
“Tam sưohfo huynh! Quáaleg tuyệglxs t vờtjyr i!” Tửlrhh Nghiêvicg n vỗyrrj tay đlpdj ếitwy n hai lòwvzy ng bàvicg n tay đlpdj ỏrofz lêvicg n.
“Nam Cung! Làvicg m tốvrve t lắpusq m!” Bắpusq c Thầurqg n Ảrabs nh cưohfo ờtjyr i hìjull hìjull , còwvzy n vui vẻyrrj hơxypu n bảlpdj n thârabs n hắpusq n đlpdj áaleg p đlpdj úhvll ng nữsjhr a.
Đyrrj ôitwy i mắpusq t Lýullt Dao Dao si mêvicg màvicg nhìjull n Nam Cung Lưohfo u Vârabs n, vốvrve n dĩhksr đlpdj ãgmat thoáaleg ng muốvrve n buôitwy ng chấllnr p nhấllnr t đlpdj ốvrve i vớullt i hắpusq n, nhưohfo ng màvicg hiệglxs n tạdvjo i, tro tàvicg n lạdvjo i cháaleg y.
Tam sưohfo huynh sặkhnx c sỡglxs lónhdr a mắpusq t nhưohfo vậafay y, tìjull m khắpusq p đlpdj ạdvjo i lụhirr c nàvicg y, ngưohfo ờtjyr i nàvicg o cónhdr thểcfhg so vớullt i hắpusq n? Ngoạdvjo i trừjhjp hắpusq n, đlpdj ờtjyr i nàvicg y cũdyou ng khôitwy ng thểcfhg tìjull m thấllnr y nam nhârabs n hoàvicg n mỹvrve nhưohfo hắpusq n.
Khôitwy ng, tuyệglxs t đlpdj ốvrve i khôitwy ng thểcfhg từjhjp bỏrofz ! Trong mắpusq t Lýullt Dao Dao hiệglxs n lêvicg n tia cốvrve chấllnr p nónhdr ng rựenwv c.
Hiệglxs n tạdvjo i, Tam sưohfo huynh tuy rằpdhv ng đlpdj ốvrve i xửlrhh vớullt i nàvicg ng khôitwy ng tốvrve t, nhưohfo ng màvicg , chờtjyr đlpdj ếitwy n lúhvll c hắpusq n hồjull i târabs m chuyểcfhg n ýullt sẽvicg kháaleg c.
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh cạdvjo n lờtjyr i màvicg nhìjull n bọerry n họerry vui mừjhjp ng, bĩhksr u môitwy i.
Tôitwy Lạdvjo c liêvicg n tụhirr c thúhvll c giụhirr c: “Sao nàvicg o, đlpdj áaleg p áaleg n nàvicg y khôitwy ng lẽvicg sai rồjull i hảlpdj ?”
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh tứxjvv c giậafay n màvicg trừjhjp ng nàvicg ng, liếitwy c mắpusq t mộhksr t cáaleg i. Nha đlpdj ầurqg u thúhvll i ăwend n cârabs y táaleg o, ràvicg o cârabs y sung. Hừjhjp hừjhjp .
Hắpusq n xua xua tay, ốvrve ng tay áaleg o to rộhksr ng củlkjt a hắpusq n đlpdj ảlpdj o qua: “Miễzokv n miễzokv n cưohfo ỡglxs ng cưohfo ỡglxs ng tíarck nh làvicg đlpdj ãgmat qua cửlrhh a đlpdj i.”
Còwvzy n miễzokv n miễzokv n cưohfo ỡglxs ng cưohfo ỡglxs ng? Thậafay t đlpdj úhvll ng làvicg vịgiih t chếitwy t màvicg cáaleg i mỏrofz vẫxzjt n còwvzy n cứxjvv ng. Nhưohfo ng màvicg , dùtjyr Tôitwy Lạdvjo c thu đlpdj ưohfo ợijqz c kếitwy t quảlpdj tốvrve t, cũdyou ng khôitwy ng cónhdr mởpusq miệglxs ng chếitwy nhạdvjo o thêvicg m.
Nhưohfo ng màvicg , nàvicg ng sẽvicg khôitwy ng dễzokv dàvicg ng từjhjp bỏrofz cáaleg i sọerry t cáaleg kia.
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh thấllnr y đlpdj ôitwy i mắpusq t Tôitwy Lạdvjo c thẳrofz ng tắpusq p màvicg nhìjull n chằpdhv m chằpdhv m sọerry t cáaleg kia, trong lòwvzy ng hắpusq n tứxjvv c giậafay n, hắpusq n dùtjyr ng mũdyou i chârabs n đlpdj áaleg mộhksr t cáaleg i, toàvicg n bộhksr sọerry t cáaleg lậafay p tứxjvv c bay vềmvky phíarck a Tôitwy Lạdvjo c.
Tôitwy Lạdvjo c giơxypu tay lêvicg n, thu sọerry t cáaleg vàvicg o khôitwy ng gian: “Đyrrj a tạdvjo .”
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh hừjhjp hừjhjp hai tiếitwy ng: “Dùtjyr sao thìjull cũdyou ng cho ngưohfo ờtjyr i târabs m phúhvll c củlkjt a ta, khôitwy ng cầurqg n phảlpdj i cảlpdj m ơxypu n ta.”
Nónhdr i xong, hắpusq n nhặkhnx t cầurqg n cârabs u lêvicg n, muốvrve n bỏrofz đlpdj i.
Nhìjull n bónhdr ng dáaleg ng Thấllnr t côitwy ng tửlrhh càvicg ng lúhvll c càvicg ng xa, Tôitwy Lạdvjo c khôitwy ng khỏrofz i trợijqz n tròwvzy n mắpusq t: “Nàvicg y, ngưohfo ơxypu i khoan đlpdj i đlpdj ãgmat .”
Tôitwy Lạdvjo c đlpdj uổihbd i theo hai bưohfo ớullt c, nhưohfo ng màvicg Thấllnr t côitwy ng tửlrhh lạdvjo i lảlpdj o đlpdj ảlpdj o giốvrve ng nhưohfo muốvrve n tébyjs ngãgmat , rấllnr t nhanh, thârabs n ảlpdj nh hắpusq n lậafay p tứxjvv c biếitwy n mấllnr t, khôitwy ng thấllnr y dấllnr u vếitwy t.
“Hắpusq n cứxjvv nhưohfo vậafay y màvicg đlpdj i sao?” Tôitwy Lạdvjo c khónhdr cónhdr thểcfhg tin màvicg dụhirr i dụhirr i mắpusq t. Nàvicg ng tạdvjo i sao lạdvjo i cónhdr cảlpdj m giáaleg c vịgiih Thấllnr t côitwy ng tửlrhh kia sợijqz bịgiih nàvicg ng truy vấllnr n nêvicg n mớullt i trốvrve n chạdvjo y vậafay y?
“Chẳrofz ng lẽvicg ngưohfo ơxypu i muốvrve n hắpusq n ởpusq lạdvjo i?” Nam Cung Lưohfo u Vârabs n gõzfku lêvicg n tráaleg n nàvicg ng mộhksr t cáaleg i.
Tôitwy Lạdvjo c muốvrve n nónhdr i lạdvjo i thôitwy i.
Vịgiih Thấllnr t côitwy ng tửlrhh cho nàvicg ng cảlpdj m giáaleg c vôitwy cùtjyr ng kỳekxg quáaleg i, nàvicg ng cảlpdj m thấllnr y giốvrve ng nhưohfo hắpusq n biếitwy t thârabs n thếitwy củlkjt a nàvicg ng. Cho nêvicg n, Tôitwy Lạdvjo c muốvrve n thi đlpdj ấllnr u xong, rồjull i giữsjhr chặkhnx t lấllnr y hắpusq n, đlpdj ểcfhg hỏrofz i thêvicg m mộhksr t chúhvll t. Dùtjyr hỏrofz i khôitwy ng đlpdj ưohfo ợijqz c gìjull , thìjull cũdyou ng cónhdr thểcfhg lấllnr y đlpdj ưohfo ợijqz c mộhksr t íarck t chứxjvv ? Nàvicg ng khôitwy ng ngờtjyr rằpdhv ng vịgiih nàvicg y lạdvjo i chạdvjo y nhanh nhưohfo vậafay y.
Nhưohfo ng màvicg mặkhnx c kệglxs nhưohfo thếitwy nàvicg o, cửlrhh a thứxjvv bảlpdj y cuốvrve i cùtjyr ng cũdyou ng bìjull nh yêvicg n vôitwy sựenwv màvicg trôitwy i qua.
“Đyrrj iểcfhg m sốvrve củlkjt a cửlrhh a nàvicg y vàvicg phầurqg n thưohfo ởpusq ng đlpdj ârabs u?” Tửlrhh Nghiêvicg n bấllnr t tri bấllnr t giáaleg c hỏrofz i.
Tôitwy Lạdvjo c lắpusq c đlpdj ầurqg u.
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh chạdvjo y nhanh nhưohfo vậafay y, cónhdr phảlpdj i đlpdj ãgmat mang phầurqg n thưohfo ởpusq ng nuốvrve t luôitwy n rồjull i khôitwy ng?
Tôitwy Lạdvjo c đlpdj úhvll ng thậafay t đlpdj ãgmat đlpdj oáaleg n đlpdj ưohfo ợijqz c mộhksr t nửlrhh a sựenwv thậafay t.
Thấllnr t côitwy ng tửlrhh sợijqz bịgiih Tôitwy Lạdvjo c truy vấllnr n, nêvicg n nhanh chónhdr ng bỏrofz chạdvjo y. Nhưohfo ng cũdyou ng bởpusq i vìjull vậafay y, màvicg hắpusq n đlpdj ãgmat quêvicg n ban phầurqg n thưohfo ởpusq ng cho đlpdj ộhksr i củlkjt a Tôitwy Lạdvjo c…
“Thậafay t đlpdj áaleg ng tiếitwy c…” Tửlrhh Nghiêvicg n thầurqg m than mộhksr t tiếitwy ng.
Phầurqg n thưohfo ởpusq ng củlkjt a mỗyrrj i cửlrhh a đlpdj ềmvky u vôitwy cùtjyr ng mêvicg ngưohfo ờtjyr i, hơxypu n nữsjhr a, càvicg ng lêvicg n cao thìjull phầurqg n thưohfo ởpusq ng càvicg ng tốvrve t. Hiệglxs n tạdvjo i, cửlrhh a nàvicg y lạdvjo i khôitwy ng cónhdr phầurqg n thưohfo ởpusq ng, thậafay t sựenwv làvicg quáaleg đlpdj áaleg ng tiếitwy c.
Tôitwy Lạdvjo c đlpdj áaleg ng thưohfo ơxypu ng còwvzy n khôitwy ng biếitwy t, phầurqg n thưohfo ởpusq ng củlkjt a cửlrhh a thứxjvv bảlpdj y nàvicg y đlpdj ưohfo ợijqz c gộhksr p chung vớullt i cửlrhh a thứxjvv táaleg m…
“Câ
“Hay!” Tô
Câ
A B là
Đ
Ngoạ
Vừ
Mặ
“Tam sư
“Nam Cung! Là
Đ
Tam sư
Khô
Hiệ
Thấ
Tô
Thấ
Hắ
Cò
Như
Thấ
Tô
Thấ
Nó
Nhì
Tô
“Hắ
“Chẳ
Tô
Vị
Như
“Đ
Tô
Thấ
Tô
Thấ
“Thậ
Phầ
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.