Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 104 : Nên lãnh khốc như vậy

    trước sau   
Edit + Beta: Vịkfctt

xlcmm chữggtragpfy, rõvpwyagpfng làagpfggtrshvwng Hạvrwjo dùjeagng búbnwet májgpny củdnfpa mìerlbnh viếvngjt lêdnfpn.

Ngòiluxi búbnwet mạvrwjnh mẽlpgwjgpnng sủdnfpa, đlhvzvrwji khípjlf xinh đlhvzpveap.

Từstgl Giai Giai đlhvzahdjng mộdbjwt bêdnfpn đlhvzãjhtp sớylspm nhìerlbn trộdbjwm đlhvzdbjwng tájgpnc củdnfpa Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn lâbxeiu, lúbnwec nàagpfy, thấoqiry cậvvwou nhìerlbn tag khăxlcmn quàagpfng cổyzip trong tay cậvvwou, bộdbjwjgpnng cau màagpfy, trong lúbnwec nhấoqirt thờczoqi tòiluxilux trong lòiluxng nổyzipi lêdnfpn, cũgiylng lémhcwn lúbnwet tiếvngjn tớylspi bêdnfpn ngưggtrczoqi Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn, liếvngjc bêdnfpn trêdnfpn cájgpni tag mộdbjwt cájgpni.

"Tôyfcpi...... Tôyfcpi muốgiyln đlhvzgiyli tốgiylt em...... Oaaaa!" Côyfcp mạvrwjnh mẽlpgw bịkfctt miệpvcxng mìerlbnh lạvrwji, trong đlhvzôyfcpi mắhchgt giốgiylng nhưggtr sao lóiluxe sájgpnng, "Boss, Tưggtrshvwng thiếvngju gia anh ấoqiry!"

"Tặxlcmng nhầlhxlm ngưggtrczoqi rồyfcpi đlhvzi," Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn bìerlbnh tĩikosnh ra phájgpnn đlhvzjgpnn, nhẹpvea nhàagpfng xếvngjp khăxlcmn quàagpfng cổyzipshvw mộdbjwt bêdnfpn, "Đbsepstglng nghĩikos nhiềvvwou quájgpn."


"Sao cóilux thểyldt!" Từstgl Giai Giai cảgiyl kinh kêdnfpu lêdnfpn, "Em tậvvwon mắhchgt nhìerlbn thấoqiry anh ấoqiry quấoqirn khăxlcmn lêdnfpn cổyzip anh, khẳjhtpng đlhvzkfctnh chípjlfnh làagpf tặxlcmng cho anh. Mấoqiry chữggtragpfy cũgiylng làagpf viếvngjt tay, hẳjhtpn làagpfbxeim ýdnfpggtrshvwng thiếvngju gia muốgiyln nhắhchgn nhủdnfp!"

ggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn nhípjlfu màagpfy, khôyfcpng biếvngjt trảgiyl lờczoqi thếvngjagpfo mớylspi đlhvzưggtrmlyhc.

Từstgl Giai Giai vẫqwnwn đlhvzang kinh thájgpnn: "Tưggtrshvwng thiếvngju gia thậvvwot làagpfilux motif!"

"Motif?"

bsepúbnweng vậvvwoy," Đbsepôyfcpi mắhchgt hẹpveap dàagpfi xinh đlhvzpveap củdnfpa Từstgl Giai Giai cưggtrczoqi đlhvzếvngjn cong cong, chớylspp chớylspp vẻrlqx mặxlcmt vui vẻrlqx, "Anh xem, ngưggtrczoqi bìerlbnh thưggtrczoqng nếvngju nhưggtr truyềvvwon đlhvzvrwjt tâbxeim ýdnfp củdnfpa mìerlbnh, khẳjhtpng đlhvzkfctnh chípjlfnh làagpf mấoqiry tụlhxlc ngữggtrgiylpjlfch anh thípjlfch em, anh yêdnfpu em, làagpfm bạvrwjn trai anh đlhvzưggtrmlyhc khôyfcpng. Kiểyldtu phưggtrơzwphng thứahdjc biểyldtu đlhvzvrwjt nhưggtr vậvvwoy, mặxlcmc dùjeag trựuidkc tiếvngjp, nhưggtrng rấoqirt dễjtjl bịkfct cựuidk tuyệpvcxt!"

ggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn cảgiylm thấoqiry cóilux chúbnwet khóilux giảgiyli thípjlfch đlhvzưggtrmlyhc: "Vậvvwoy thìerlb sao?"

"Cho nêdnfpn boss àagpf anh vẫqwnwn chưggtra hiểyldtu sao?" Từstgl Giai Giai chốgiylng eo, "Tưggtrshvwng thiếvngju gia nóiluxi tôyfcpi muốgiyln đlhvzgiyli tốgiylt em, dùjeagng biểyldtu đlhvzvrwjt ájgpnm muộdbjwi, anh chẳjhtpng lẽlpgwiluxn cóilux thểyldt cựuidk tuyệpvcxt anh ấoqiry? Chẳjhtpng lẽlpgw anh còiluxn cóilux thểyldtiluxi vớylspi anh ấoqiry, anh khôyfcpng cầlhxln đlhvzgiyli tốgiylt vớylspi tôyfcpi đlhvzâbxeiu?"

ggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn cau màagpfy nghĩikos, quảgiyl thựuidkc nhưggtr vậvvwoy.

"Rấoqirt cóiluxiluxng," Mắhchgt Từstgl Giai Giai lóiluxe sájgpnng, "Boss, anh nghĩikos thếvngjagpfo?"

ggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn ho nhẹpvea mộdbjwt tiếvngjng, "Nóiluxi khôyfcpng chừstglng ngưggtrczoqi ta chỉxwfbagpferlbnh cảgiylm bạvrwjn bèshvwerlbnh thưggtrczoqng, chúbnweng ta đlhvzvvwou đlhvzstglng đlhvzjgpnn linh tinh. Đbsepưggtrmlyhc rồyfcpi, đlhvzstglng ồyfcpn àagpfo nữggtra, đlhvzi làagpfm việpvcxc đlhvzi."

Từstgl Giai Giai bĩikosu môyfcpi, trong lòiluxng khôyfcpng đlhvzyfcpng ýdnfp.

erlbnh cảgiylm bạvrwjn bèshvw? Tìerlbnh cảgiylm anh em?

Lừstgla quỷvngj đlhvzoqiry.


yfcp mặxlcmc dùjeag vừstgla tốgiylt nghiệpvcxp chưggtra đlhvzưggtrmlyhc mấoqiry năxlcmm, từstglng trảgiyli xãjhtp hộdbjwi cũgiylng ípjlft, nhưggtrng dùjeagerlb từstgl cấoqirp 2 đlhvzãjhtp bắhchgt đlhvzlhxlu chìerlbm đlhvzhchgm trong cájgpnc tiểyldtu thuyếvngjt đlhvzam mỹxwum, rấoqirt hiểyldtu mấoqiry chuyệpvcxn nam nam nàagpfy.

Thẳjhtpng nam nàagpfo ngàagpfy ngàagpfy đlhvzếvngjn tìerlbm lýdnfp do đlhvzyldt uốgiylng cafe củdnfpa mộdbjwt ngưggtrczoqi đlhvzàagpfn ôyfcpng đlhvzípjlfch thâbxein nấoqiru?

Thẳjhtpng nam nàagpfo ngàagpfy ngàagpfy nhìerlbn chằbxeim chằbxeim mộdbjwt ngưggtrczoqi đlhvzàagpfn ôyfcpng khôyfcpng chớylspp mắhchgt?

Thẳjhtpng nam nàagpfo sẽlpgw đlhvzípjlfch thâbxein quấoqirn khăxlcmn lêdnfpn cho mộdbjwt ngưggtrczoqi đlhvzàagpfn ôyfcpng, sợmlyh hắhchgn lạvrwjnh?

yfcpshvwggtrrmzmi, chạvrwjy đlhvzếvngjn bêdnfpn májgpny tràagpf sữggtra, cưggtrczoqi khẽlpgw mộdbjwt tiếvngjng.

(Truyệpvcxn chỉxwfb đlhvzưggtrmlyhc đlhvzăxlcmng tạvrwji Wattpad humat3 vàagpf Sweek humat170893)

ggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn bêdnfpn nàagpfy đlhvzvrwjt lậvvwot sổyzipjgpnch, đlhvzdnfpn thoạvrwji đlhvzdbjwt nhiêdnfpn vang lêdnfpn. Cậvvwou cầlhxlm lêdnfpn vừstgla nhìerlbn, làagpf Cốgiyl Phong.

Cậvvwou cau màagpfy nhậvvwon đlhvziệpvcxn thoạvrwji: "Alo?"

"Ởbwbm trong quájgpnn sao?" Cốgiyl Phong ởshvw đlhvzlhxlu bêdnfpn kia hỏginti.

"Ừqula," Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn trầlhxlm giọggtrng trảgiyl lờczoqi, "Anh cóilux việpvcxc gìerlb sao?"

Cốgiyl Phong ởshvwdnfpn kia do dựuidk mộdbjwt chúbnwet, sau đlhvzóiluxiluxi: "Chờczoqyfcpi mộdbjwt lájgpnt, tôyfcpi dẫqwnwn em đlhvzi ăxlcmn trưggtra."

"Khôyfcpng cầlhxln," Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn trựuidkc tiếvngjp cựuidk tuyệpvcxt, "Anh nhiềvvwou việpvcxc, rấoqirt bậvvwon, đlhvzstglng đlhvzếvngjn chỗxlcmyfcpi lãjhtpng phípjlf thờczoqi gian. Anh bậvvwon việpvcxc củdnfpa anh đlhvzi, khôyfcpng cầlhxln lo bữggtra trưggtra củdnfpa tôyfcpi, tôyfcpi tựuidkiluxjgpnch giảgiyli quyếvngjt."

iluxi xong, liềvvwon muốgiyln cúbnwep đlhvziệpvcxn thoạvrwji.


Cốgiyl Phong nhâbxein trưggtrylspc khi cậvvwou cúbnwep đlhvziệpvcxn thoạvrwji vộdbjwi vàagpfng nóiluxi: "Vậvvwoy tôyfcpi lájgpnt nữggtra mang cơzwphm trưggtra đlhvzếvngjn cho em......"

Lờczoqi còiluxn chưggtra nóiluxi xong, Cốgiyl Phong đlhvzlhxlu bêdnfpn nàagpfy chỉxwfb nghe thấoqiry tiếvngjng vang túbnwet túbnwet, Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn đlhvzãjhtpbnwep đlhvziệpvcxn thoạvrwji củdnfpa hắhchgn.

Hắhchgn hơzwphi cưggtrczoqi cưggtrczoqi tựuidk giễjtjlu, đlhvzxlcmt di đlhvzdbjwng ởshvw mộdbjwt bêdnfpn.

Đbsepèshvwn đlhvziệpvcxn thoạvrwji nộdbjwi tuyếvngjn vang lêdnfpn, hắhchgn nhậvvwon đlhvziệpvcxn, bêdnfpn kia truyềvvwon đlhvzếvngjn âbxeim thanh Anna: "Cốgiyl tổyzipng, Cốgiyl tiểyldtu thưggtragpf Trầlhxln thiếvngju gia đlhvzãjhtpshvw đlhvzâbxeiy chờczoq ngàagpfi lâbxeiu. Bọggtrn họggtriluxi, hôyfcpm nay nhấoqirt đlhvzkfctnh phảgiyli gặxlcmp ngàagpfi mộdbjwt lájgpnt."

Cốgiyl Phong mặxlcmt khôyfcpng biểyldtu tìerlbnh, phâbxein phóilux vớylspi đlhvzlhxlu bêdnfpn kia: "Đbsepyldt bọggtrn họggtragpfo."

giylng khôyfcpng lâbxeiu lắhchgm, cửxmnaa phòiluxng tổyzipng tàagpfi đlhvzãjhtp bịkfct đlhvzyidxy ra. Bêdnfpn ngoàagpfi hai ngưggtrczoqi tiếvngjn vàagpfo, chípjlfnh làagpf Cốgiyljgpnnh vàagpf Trầlhxln Lậvvwop Ninh.

Cốgiyl Phong từstgl trong tàagpfi liệpvcxu trong tay ngẩyidxng đlhvzlhxlu lêdnfpn, liếvngjc 2 ngưggtrczoqi mộdbjwt cájgpni: "Ngồyfcpi đlhvzi."

Cốgiyljgpnnh lộdbjw vẻrlqxzwphi co ro, nhưggtrng vẫqwnwn nhưggtrgiylyfcpi kémhcwo Trầlhxln Lậvvwop Ninh ngồyfcpi xuốgiylng mộdbjwt bêdnfpn.

"Cóilux việpvcxc gìerlb sao?" Cốgiyl Phong khôyfcpng nhìerlbn 2 ngưggtrczoqi đlhvzóilux, vừstgla lưggtrylspt tàagpfi liệpvcxu trong tay vừstgla nóiluxi.

"Anh họggtr," Cốgiyljgpnnh kêdnfpu mộdbjwt tiếvngjng, "Em...... muốgiyln xin anh chuyệpvcxn nàagpfy."

Cốgiyl Phong liếvngjc côyfcp ta mộdbjwt cájgpni, nhìerlbn vẻrlqx mặxlcmt run lẩyidxy bẩyidxy củdnfpa côyfcp ta vàagpf Trầlhxln Lậvvwop Ninh ngồyfcpi bêdnfpn cạvrwjnh, vẻrlqx mặxlcmt chájgpnn nảgiyln, trong mắhchgt lạvrwji mang theo chúbnwet chờczoq đlhvzmlyhi, trong lòiluxng nhấoqirt thờczoqi hiểyldtu, "Chuyệpvcxn Trầlhxln gia khôyfcpng phảgiyli em cóilux thểyldt nhúbnweng tay, Cốgiyljgpnnh, đlhvzstglng nghĩikos thay ngưggtrczoqi ra mặxlcmt, quảgiyln tốgiylt bảgiyln thâbxein em."

Cốgiyljgpnnh nắhchgm chặxlcmt bàagpfn tay, cắhchgn cắhchgn môyfcpi: "Nhưggtrng màagpf, anh Lậvvwop Ninh hiệpvcxn tạvrwji rấoqirt khôyfcpng tựuidk lựuidkc đlhvzưggtrmlyhc. Anh họggtr, anh khôyfcpng phảgiyli ngưggtrczoqi vôyfcperlbnh nhưggtr vậvvwoy chứahdj?"

Cốgiyl Phong khôyfcpng đlhvzyldt ýdnfpyfcp ta, trựuidkc tiếvngjp từstgl trêdnfpn bàagpfn làagpfm việpvcxc cầlhxlm lấoqiry cájgpni chémhcwn trắhchgng sứahdj, uốgiylng mộdbjwt ngụlhxlm cafe bêdnfpn trong.


jeagi vịkfctagpf lạvrwj.

Nhưggtrng cóiluxjgpnch gìerlb? Mùjeagi cafe kỳerto lạvrwjagpfy, hắhchgn đlhvzãjhtp uốgiylng lâbxeiu rồyfcpi. Kểyldt từstgl sau khi chia tay vớylspi Dưggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn, cafe đlhvzvvwom đlhvzàagpfggtr Bảgiylo Nguyêdnfpn đlhvzípjlfch thâbxein nấoqiru, hắhchgn cũgiylng khôyfcpng thểyldt uốgiylng lầlhxln nàagpfo nữggtra.

Thậvvwot khiếvngjn ngưggtrczoqi ta ủdnfpgiyl.

Cốgiyl Phong thởshvwagpfi mộdbjwt hơzwphi, nghiêdnfpm túbnwec nhìerlbn Cốgiyljgpnnh: "Vôyfcperlbnh hay khôyfcpng, khôyfcpng liêdnfpn quan đlhvzếvngjn em, em vềvvwo đlhvzi."

"Anh họggtr!" Cốgiyljgpnnh cóilux chúbnwet tùjeagy hứahdjng kêdnfpu mộdbjwt tiếvngjng.

Ávngjnh mắhchgt Cốgiyl Phong nhấoqirt thờczoqi trởshvwdnfpn lạvrwjnh hơzwphn, thẳjhtpng tắhchgp quémhcwt trêdnfpn ngưggtrczoqi Cốgiyljgpnnh, ngưggtrmlyhc lạvrwji khiếvngjn trong lòiluxng Cốgiyljgpnnh chấoqirn đlhvzdbjwng, khôyfcpng dájgpnm càagpfn rỡrmzm nữggtra.

"Cốgiyl Phong......" Trầlhxln Lậvvwop Ninh ởshvw mộdbjwt bêdnfpn vẫqwnwn luôyfcpn trầlhxlm mặxlcmc rốgiylt cụlhxlc nóiluxi chuyệpvcxn, "Em thềvvwo, đlhvzâbxeiy làagpf lầlhxln cuốgiyli cùjeagng em cầlhxlu xin anh làagpfm chuyệpvcxn nàagpfy. Em khôyfcpng dájgpnm yêdnfpu cầlhxlu nhiềvvwou, em chỉxwfb van anh đlhvzem đlhvzlhxlu tưggtr đlhvzãjhtpbnwet vềvvwo, róiluxt lạvrwji mộdbjwt nửxmnaa vàagpfo Trầlhxln thịkfct, đlhvzưggtrmlyhc khôyfcpng?"

Cốgiyl Phong khôyfcpng nóiluxi chuyệpvcxn, nhưggtrng ájgpnnh mắhchgt lạvrwjnh lùjeagng kia, chípjlfnh làagpf đlhvzájgpnp ájgpnn.

Trầlhxln Lậvvwop Ninh tiếvngjp tụlhxlc cưggtrczoqi khổyzip cầlhxlu khẩyidxn nóiluxi: "Hiệpvcxn tạvrwji bêdnfpn ngoàagpfi đlhvzãjhtpilux ngưggtrczoqi ăxlcmn nóiluxi bậvvwoy bạvrwj, nóiluxi Trầlhxln thịkfct khôyfcpng chốgiylng đlhvzrmzm đlhvzưggtrmlyhc mấoqiry thájgpnng nữggtra. Đbsepãjhtpilux tổyzip chứahdjc bắhchgt đlhvzlhxlu muốgiyln làagpfm thanh toájgpnn phájgpn sảgiyln cho bọggtrn em, bêdnfpn ngoàagpfi cũgiylng cóilux tậvvwop đlhvzagpfn lớylspn nhìerlbn chằbxeim chằbxeim muốgiyln thâbxeiu tóiluxm gâbxeiy dựuidkng lạvrwji sảgiyln nghiệpvcxp Trầlhxln thịkfct, Cốgiyl Phong...... Hiệpvcxn tạvrwji Trầlhxln thịkfct thậvvwot sựuidk đlhvzahdjng trưggtrylspc cájgpni chếvngjt, anh coi nhưggtr, coi nhưggtr thưggtrơzwphng xóiluxt, em van anh......"

"Anh họggtr," Cốgiyljgpnnh cũgiylng cầlhxlu xin giúbnwep, "Tậvvwop đlhvzagpfn Cốgiyl thịkfct hiệpvcxn tạvrwji rấoqirt tốgiylt, lạvrwji giúbnwep Trầlhxln gia, đlhvzgiyli vớylspi Cốgiyl thịkfctagpfiluxi chípjlfnh làagpf khôyfcpng đlhvzájgpnng kểyldt, đlhvzgiyli vớylspi anh họggtragpfiluxi càagpfng khôyfcpng típjlfnh làagpferlb. Anh giúbnwep anh Lậvvwop Ninh mộdbjwt chúbnwet nhémhcw!"

"Khôyfcpng đlhvzájgpnng kểyldt?" Ávngjnh mắhchgt Cốgiyl Phong nhấoqirt thờczoqi xoẹpveat qua mộdbjwt tia khinh thưggtrczoqng, "Cho dùjeag đlhvzlhxlu tưggtr cho Trầlhxln thịkfct, đlhvzgiyli vớylspi Cốgiyl thịkfctagpfiluxi khôyfcpng típjlfnh làagpf nhiềvvwou, nhưggtrng màagpf Cốgiyljgpnnh, tiềvvwon nàagpfy làagpf củdnfpa em sao?"

Cốgiyljgpnnh ngẩyidxn ngưggtrczoqi.

Trưggtrylspc đlhvzâbxeiy, mặxlcmc kệpvcx thếvngjagpfo, Cốgiyl Phong cũgiylng sẽlpgw cho em họggtryfcp đlhvzâbxeiy mấoqiry phầlhxln mặxlcmt mũgiyli, thậvvwot khôyfcpng nghĩikos đlhvzếvngjn lầlhxln nàagpfy, Cốgiyl Phong vậvvwoy màagpf đlhvzoạvrwjn tuyệpvcxt nhưggtr vậvvwoy, nóiluxi chuyệpvcxn khôyfcpng còiluxn đlhvzưggtrczoqng lui nhưggtr vậvvwoy!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.