Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 145 : Mười phút

    trước sau   



“Nếrwenu ngưdomzơdayci nghi ngờaqjz chúkgvzng ta hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn họvdulc sinh tiêzmuju chuẩkygcn, nhưdomz vậaxnvy ta vàrnxf ngưdomzơdayci mộycfat trậaxnvn chiếrwenn.” Mặofujt trờaqjzi mớdhrfi mọvdulc mọvdulc lêzmujn ởjhvk phưdomzơdaycng đmzoeôjvqpng bia trưdomzdhrfc, mộycfat cálnabi thanh lãntymnh thanh âjpexm truyềjnrkn đmzoeếrwenn, mọvduli ngưdomzaqjzi quay đmzoemtlzu nhìefcmn lạqouyi, chỉgmaa thấjvqpy mặofujt vôjvqp biểufgmu tìefcmnh An Tĩhiilnh đmzoei tớdhrfi Johan trưdomzdhrfc mặofujt.

Johan hơdayci hơdayci mỉgmaam cưdomzaqjzi nóroqfi: “An tiểufgmu thưdomz, ta tưdomzjhvkng ngưdomzơdayci làrnxf hiểufgmu lầmtlzm, ta đmzoejnrku khôjvqpng phảjspoi làrnxf nghi ngờaqjz hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn dạqouyy họvdulc năbnutng lựsurlc cùnobwng họvdulc sinh thựsurlc lựsurlc. Giốdxdrng Vi hộycfai trưdomzjhvkng, huệhasj Hảjspoi Phong, Phong Thu Nhạqouyn, Vưdomzơdaycng Lộycfac cùnobwng ngàrnxfi an tiểufgmu thưdomz nhưdomz vậaxnvy châjpexn chíwkyvnh córoqf thựsurlc lựsurlc họvdulc sinh, ta thậaxnvp phầmtlzn tôjvqpn kíwkyvnh. Đuuwyếrwenn nỗjwhgi cálnabi nàrnxfy Chu Văbnutn, ta nguyêzmujn bảjspon cũntymng làrnxf thựsurlc tôjvqpn kíwkyvnh, muốdxdrn nhậaxnvn thứvvuuc mộycfat chúkgvzt vịdxdrrnxfy trăbnutm năbnutm khóroqf gặofujp thiêzmujn tàrnxfi, chíwkyvnh làrnxf hiệhasjn giờaqjzlnabc ngưdomzơdayci thálnabi đmzoeycfa, lạqouyi làrnxfm ta córoqf chúkgvzt nghi hoặofujc. Việhasjc nàrnxfy nguyêzmujn bảjspon cùnobwng ta khôjvqpng quan hệhasj, chíwkyvnh làrnxf nếrwenu ta làrnxfm giao lưdomzu từzmuj nhỏuhnx tớdhrfi rồtqlti hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn, tạqouyi đmzoeâjpexy đmzoeoạqouyn thờaqjzi gian nộycfai, ta cũntymng làrnxf hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn mộycfat phầmtlzn tửjwhg, ta cũntymng khôjvqpng nghĩhiil họvdulc việhasjn danh dựsurl bịdxdrrnxfm bẩkygcn.”

“Ngưdomzơdayci khôjvqpng dálnabm cùnobwng ta mộycfat trậaxnvn chiếrwenn?” An Tĩhiilnh nhìefcmn chằtudfm chằtudfm Johan nóroqfi.

Johan vẫffehn nhưdomzntym chỉgmaarnxf mỉgmaam cưdomzaqjzi nóroqfi: “An tiểufgmu thưdomz, ngưdomzơdayci đmzoeâjpexy làrnxfnmwdn ởjhvk giữhoxuefcmn Chu Văbnutn, vẫffehn làrnxfjhvk giữhoxuefcmn hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn? Chẳuuwyng lẽgenxroqfi cálnabi nàrnxfy Chu Văbnutn thậaxnvt sựsurl bảjspon thâjpexn cũntymng khôjvqpng thựsurlc lựsurlc, màrnxfrnxfnobwng làrnxfm tệhasj phưdomzơdaycng phálnabp, đmzoeem nguyêzmujn bảjspon hẳuuwyn làrnxf thuộycfac vềjnrk mặofujt khálnabc họvdulc sinh danh ngạqouych theo córoqfefcmnh córoqf?”

Johan loạqouyi nàrnxfy nghi ngờaqjz, làrnxfm vâjpexy xem hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn họvdulc sinh đmzoejnrku nhịdxdrn khôjvqpng đmzoeưdomzbtrsc nhỏuhnx giọvdulng nghịdxdr luậaxnvn lêzmujn, hiểufgmn nhiêzmujn mọvduli ngưdomzaqjzi đmzoejnrku nổsioki lêzmujn hoàrnxfi nghi chi tâjpexm.




Phíwkyva trưdomzdhrfc Chu Văbnutn đmzoeoạqouyt đmzoeưdomzbtrsc danh ngạqouych thờaqjzi đmzoeiểufgmm, liềjnrkn córoqf ngưdomzaqjzi hoàrnxfi nghi, chỉgmaarnxf khi đmzoeóroqf khôjvqpng córoqfefcm chứvvuung cứvvuu, cũntymng liềjnrkn khôjvqpng córoqf ngưdomzaqjzi đmzoejnrk, hiệhasjn tạqouyi bịdxdr Johan nóroqfi ra, lúkgvzc trưdomzdhrfc hoàrnxfi nghi ngưdomzbtrsc lạqouyi bịdxdrrnxfng thêzmujm phóroqfng đmzoeqouyi.

“Tuyệhasjt khôjvqpng việhasjc nàrnxfy, chúkgvzng ta hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn tuyệhasjt đmzoedxdri khôjvqpng cho phéypvnp córoqf họvdulc sinh gian lậaxnvn, mộycfat khi phálnabt hiệhasjn lậaxnvp tứvvuuc khai trừzmuj họvdulc tịdxdrch.” Họvdulc việhasjn quan viêzmujn vộycfai vàrnxfng giảjspoi thíwkyvch, chíwkyvnh làrnxfjvqp luậaxnvn hắuajon lạqouyi nhưdomz thếrwenrnxfo nghĩhiila chíwkyvnh từzmuj nghiêzmujm, lạqouyi cũntymng vôjvqp phálnabp đmzoeálnabnh mấjvqpt nhữhoxung cálnabi đmzoeóroqf đmzoetqltng họvdulc trong lònmwdng hoàrnxfi nghi.


“Trừzmuj phi Chu Văbnutn ra tớdhrfi cùnobwng ta mộycfat trậaxnvn chiếrwenn, chứvvuung minh cấjvqpp mọvduli ngưdomzaqjzi xem, hắuajon khôjvqpng thểufgm so trưdomzdhrfc mưdomzaqjzi mặofujt khálnabc đmzoetqltng họvdulc kéypvnm, nếrwenu khôjvqpng thậaxnvt sựsurl rấjvqpt khóroqfrnxfm ngưdomzaqjzi tin phụznxwc.” Johan mỉgmaam cưdomzaqjzi nóroqfi.

“Ngưdomzơdayci muốdxdrn nhưdomz thếrwenrnxfo chứvvuung minh, đmzoeálnabnh bạqouyi ngưdomzơdayci sao?” An Tĩhiilnh đmzoeang muốdxdrn muốdxdrn nóroqfi gìefcm, lạqouyi đmzoeycfat nhiêzmujn nghe đmzoeưdomzbtrsc mộycfat thanh âjpexm vang lêzmujn.

Mọvduli ngưdomzaqjzi quay đmzoemtlzu nhìefcmn lạqouyi, thấjvqpy làrnxf Chu Văbnutn đmzoeãntym đmzoei tớdhrfi, đmzoei tớdhrfi mặofujt trờaqjzi mớdhrfi mọvdulc mọvdulc lêzmujn ởjhvk phưdomzơdaycng đmzoeôjvqpng bia trưdomzdhrfc.

“Làrnxfm ngưdomzơdayci đmzoeálnabnh bạqouyi ta, đmzoedxdri vớdhrfi ngưdomzơdayci màrnxfroqfi quálnab nghiêzmujm khắuajoc mộycfat íwkyvt. Châjpexn quyềjnrkn binh khíwkyv, lựsurlc lưdomzbtrsng tốdxdrc đmzoeycfa sứvvuuc chịdxdru đmzoesurlng, cho dùnobwrnxf Phốdxdri sủrwenng chiếrwenn đmzoejvqpu, tùnobwy tiệhasjn ngưdomzơdayci tuyểufgmn mộycfat loạqouyi, chỉgmaa cầmtlzn ngưdomzơdayci córoqf thểufgm kiêzmujn trìefcmdomzaqjzi phúkgvzt bấjvqpt bạqouyi, liềjnrkn tíwkyvnh làrnxf ngưdomzơdayci thắuajong.” Johan đmzoeâjpexy làrnxf đmzoeang éypvnp bálnabch Chu Văbnutn, làrnxfm hắuajon khôjvqpng córoqf đmzoeưdomzaqjzng lui.

“Johan têzmujn hỗjwhgn đmzoejspon kia hảjspoo âjpexm hiểufgmm.” Ởhusudomzdhrfi Lýdxdr Huyềjnrkn, thấjvqpp giọvdulng mắuajong mộycfat câjpexu.

Hiệhasjn tạqouyi hắuajon xem nhưdomz xem minh bạqouych, Johan vừzmuja tớdhrfi họvdulc việhasjn thờaqjzi đmzoeiểufgmm khôjvqpng córoqf trựsurlc tiếrwenp khiêzmuju chiếrwenn Chu Văbnutn, dụznxwng tâjpexm cựsurlc kỳroqf hiểufgmm álnabc.

Nếrwenu ngay từzmuj đmzoemtlzu Chu Văbnutn làrnxfm cùnobwng Johan giao lưdomzu họvdulc sinh chi nhấjvqpt cùnobwng Johan mộycfat trậaxnvn chiếrwenn, liềjnrkn tíwkyvnh Chu Văbnutn khôjvqpng phảjspoi đmzoedxdri thủrwen củrwena hắuajon, cùnobwng lắuajom thìefcm nhậaxnvn thua làrnxf đmzoeếrwenn nơdayci.

Chíwkyvnh làrnxf hiệhasjn tạqouyi nhálnabo tớdhrfi rồtqlti loạqouyi tìefcmnh trạqouyng nàrnxfy, nếrwenu Chu Văbnutn kiêzmujn trìefcm khôjvqpng đmzoeưdomzbtrsc mưdomzaqjzi phúkgvzt, khôjvqpng chỉgmaarnxf Chu Văbnutn chíwkyvnh mìefcmnh mặofujt mũntymi toàrnxfn vôjvqp, liềjnrkn hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn danh dựsurl đmzoejnrku sẽgenx bịdxdr hao tổsiokn.

Cho nêzmujn lúkgvzc nàrnxfy đmzoeâjpexy Chu Văbnutn vôjvqp luậaxnvn nhưdomz thếrwenrnxfo đmzoejnrku phảjspoi kiêzmujn trìefcmdomzaqjzi phúkgvzt, màrnxfjhvkrnxfy mưdomzaqjzi phúkgvzt nộycfai, Johan liềjnrkn córoqf thểufgm muốdxdrn làrnxfm gìefcm thìefcmrnxfm.

Johan khẳuuwyng đmzoedxdrnh khôjvqpng dálnabm ởjhvk hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn giếrwent Chu Văbnutn, chíwkyvnh làrnxf lạqouyi córoqf thểufgm cấjvqpp Chu Văbnutn mộycfat cálnabi vĩhiilnh sinh khóroqf quêzmujn giálnabo huấjvqpn.

“Chu Văbnutn, ngưdomzơdayci khôjvqpng cầmtlzn hưdomzdhrfng ngưdomzaqjzi khálnabc chứvvuung minh cálnabi gìefcm.” An Tĩhiilnh tựsurl nhiêzmujn cũntymng nhìefcmn ra Johan dụznxwng ýdxdr, mởjhvk miệhasjng đmzoedxdri Chu Văbnutn nóroqfi.




“Nếrwenu ngưdomzơdayci nhưdomz vậaxnvy khôjvqpng córoqf tựsurl tin, kia nhưdomz vậaxnvy đmzoei, ta khôjvqpng ra tay, chỉgmaa cầmtlzn ngưdomzơdayci córoqf thểufgmjhvk ta mộycfat con Phốdxdri sủrwenng trưdomzdhrfc mặofujt kiêzmujn trìefcmdomzaqjzi phúkgvzt bấjvqpt bạqouyi, liềjnrkn tíwkyvnh ngưdomzơdayci thắuajong. Hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn đmzoejnrk thi chung trưdomzdhrfc mưdomzaqjzi, sẽgenx khôjvqpng liềjnrkn đmzoeơdaycn giảjspon nhưdomz vậaxnvy sựsurl đmzoejnrku làrnxfm khôjvqpng đmzoeưdomzbtrsc đmzoei?” Johan tràrnxfo phúkgvzng dưdomzaqjzng nhưdomz nhìefcmn Chu Văbnutn nóroqfi.

“Mưdomzaqjzi phúkgvzt sao?” Chu Văbnutn nhìefcmn Johan hỏuhnxi.


“Khôjvqpng tồtqlti, liềjnrkn mưdomzaqjzi phúkgvzt.” Johan thấjvqpy Chu Văbnutn tựsurla hồtqlt liềjnrkn phảjspoi đmzoeálnabp ứvvuung rồtqlti, khóroqfe miệhasjng khôjvqpng khỏuhnxi hơdayci hơdayci nhếrwench lêzmujn, lộycfa ra mộycfat mạqouyt ýdxdrdomzaqjzi.

“Mưdomzaqjzi phúkgvzt quálnabrnxfi.” Chu Văbnutn lạqouyi lắuajoc đmzoemtlzu nóroqfi.

“Nga, vậaxnvy ngưdomzơdayci cảjspom thấjvqpy chíwkyvnh mìefcmnh córoqf thểufgm kiêzmujn trìefcm bao lâjpexu?” Johan rấjvqpt córoqf hứvvuung thúkgvz nhìefcmn Chu Văbnutn nóroqfi, ởjhvk trưdomzdhrfc mắuajot bao ngưdomzaqjzi, Chu Văbnutn thếrwen nhưdomzng nhưdomz thếrwen yếrwenu thếrwen, đmzoeếrwenn làrnxfroqf chúkgvzt ra ngoàrnxfi hắuajon ngoàrnxfi ýdxdr liệhasju.

“Mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt.” Chu Văbnutn nghiêzmujm túkgvzc màrnxf suy tưdomz mộycfat chúkgvzt, sau đmzoeóroqflnabo ra mộycfat sốdxdr tựsurl.

Chu Văbnutn lờaqjzi nàrnxfy vừzmuja nóroqfi ra, vâjpexy xem hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn họvdulc sinh đmzoejnrku cảjspom giálnabc mặofujt mũntymi khôjvqpng álnabnh sálnabng, tốdxdrt xấjvqpu Chu Văbnutn cũntymng làrnxf đmzoejnrk thi chung trưdomzdhrfc mưdomzaqjzi, thếrwen nhưdomzng tựsurl nhậaxnvn ởjhvk Johan Phốdxdri sủrwenng trưdomzdhrfc mặofujt chỉgmaaroqf thểufgm kiêzmujn trìefcm mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt, nàrnxfy đmzoedxdri vớdhrfi hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn tớdhrfi nóroqfi, quảjspo thựsurlc chíwkyvnh làrnxf sỉgmaa nhụznxwc.

“Mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqltlnabc thậaxnvt đmzoeoảjspon mộycfat íwkyvt, bấjvqpt quálnab nếrwenu ngưdomzơdayci mởjhvk miệhasjng, vậaxnvy nhưdomz vậaxnvy làrnxfm đmzoei.” Johan cưdomzaqjzi nhưdomz khôjvqpng cưdomzaqjzi nóroqfi.

Johan thầmtlzm nghĩhiil trong lònmwdng: “Liềjnrkn tíwkyvnh chỉgmaaroqf mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt, ta vẫffehn nhưdomzntymroqf thểufgm đmzoeálnabnh cho tàrnxfn phếrwen ngưdomzơdayci, dálnabm nhưdomz vậaxnvy đmzoedxdri tỷbtrs tỷbtrs củrwena ta, nàrnxfy búkgvzt trưdomzdhrfng ta khẳuuwyng đmzoedxdrnh muốdxdrn cùnobwng ngưdomzơdayci tíwkyvnh rõipbjrnxfng.”

Họvdulc việhasjn nộycfai córoqf chuyêzmujn môjvqpn chiếrwenn đmzoejvqpu nơdayci sâjpexn, ởjhvk họvdulc việhasjn nhâjpexn viêzmujn côjvqpng tálnabc dẫffehn dắuajot hạqouy, hai ngưdomzaqjzi đmzoei tớdhrfi nơdayci sâjpexn nộycfai.

Chuyệhasjn nàrnxfy sớdhrfm đmzoeãntym truyềjnrkn khắuajop toàrnxfn bộycfa hoàrnxfng hôjvqpn họvdulc việhasjn, rấjvqpt nhiềjnrku họvdulc sinh đmzoejnrku tớdhrfi vâjpexy xem, chíwkyvnh làrnxf đmzoeqouyo sưdomz tớdhrfi ngưdomzaqjzi lạqouyi rấjvqpt thiếrwenu, trừzmuj bỏuhnxdomzơdaycng phi cùnobwng mặofujt khálnabc mấjvqpy cálnabi duy trìefcm hiệhasjn trưdomzaqjzng trậaxnvt tựsurl đmzoeqouyo sưdomznobwng nhâjpexn viêzmujn côjvqpng tálnabc ởjhvk ngoàrnxfi, trêzmujn cơdayc bảjspon nhìefcmn khôjvqpng tớdhrfi họvdulc việhasjn lãntymnh đmzoeqouyo.

Họvdulc việhasjn cao tầmtlzng đmzoeqouyi khálnabi cũntymng đmzoelnabn ra Chu Văbnutn cálnabi nàrnxfy trưdomzdhrfc mưdomzaqjzi làrnxf nhưdomz thếrwenrnxfo tớdhrfi, chỉgmaarnxf bởjhvki vìefcm an gia quan hệhasj, mớdhrfi khôjvqpng córoqfnobwng Chu Văbnutn so đmzoeo, ởjhvk bọvduln họvdul xem ra, Chu Văbnutn cùnobwng Johan chiếrwenn đmzoejvqpu, đmzoeóroqfrnxf nhấjvqpt đmzoedxdrnh thua, ai cũntymng khôjvqpng nghĩhiil tớdhrfi nơdayci nàrnxfy mấjvqpt mặofujt.

“Chu Văbnutn hắuajon khôjvqpng thàrnxfnh vấjvqpn đmzoejnrk đmzoei?” Phưdomzơdaycng Nhưdomzbtrsc Tíwkyvch córoqf chúkgvzt lo lắuajong hỏuhnxi.




“Mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqltroqfi, lãntymo Chu khẳuuwyng đmzoedxdrnh khôjvqpng thàrnxfnh vấjvqpn đmzoejnrk, bấjvqpt quálnab……” Lýdxdr Huyềjnrkn nóroqfi.

“Bấjvqpt quálnablnabi gìefcm?” Phưdomzơdaycng Nhưdomzbtrsc Tíwkyvch truy vấjvqpn nóroqfi.


“Bấjvqpt quálnab ta tổsiokng cảjspom thấjvqpy, sựsurlefcmnh khôjvqpng córoqf đmzoeơdaycn giảjspon nhưdomz vậaxnvy, lãntymo Chu têzmujn kia tíwkyvnh cálnabch thoạqouyt nhìefcmn ôjvqpn hònmwda, giốdxdrng nhưdomzlnabi gìefcm đmzoejnrku khôjvqpng tranh, chíwkyvnh làrnxf trong xưdomzơdaycng cốdxdrt lạqouyi làrnxf mộycfat cálnabi phi thưdomzaqjzng kiêzmuju ngạqouyo gia hỏuhnxa, hắuajon khôjvqpng nêzmujn……” Kếrwen tiếrwenp nóroqfi, Lýdxdr Huyềjnrkn khôjvqpng córoqfroqfi thêzmujm gìefcm nữhoxua.

dxdr Huyềjnrkn thấjvqpy Phong Thu Nhạqouyn liềjnrkn ngồtqlti ởjhvk mộycfat bêzmujn, vìefcm thếrwen lạqouyi hỏuhnxi: “Tiểufgmu phong, ngưdomzơdayci cùnobwng Johan đmzoeãntym giao thủrwen, ngưdomzơdayci cảjspom thấjvqpy đmzoeâjpexu?”

“Johan rấjvqpt mạqouynh, mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt thờaqjzi gian rấjvqpt khóroqf.” Phong Thu Nhạqouyn nóroqfi.

dxdr Huyềjnrkn cùnobwng Phưdomzơdaycng Nhưdomzbtrsc Tíwkyvch, Đuuwyiềjnrkn Hưdomzdhrfng Đuuwyôjvqpng Đuuwyôjvqp chấjvqpn đmzoeycfang, Đuuwyiềjnrkn Hưdomzdhrfng Đuuwyôjvqpng càrnxfng làrnxf khôjvqpng thểufgm tin đmzoeưdomzbtrsc nóroqfi: “Cálnabi kia cálnabi gìefcm Johan thậaxnvt sựsurl nhưdomz vậaxnvy cưdomzaqjzng, Chu Văbnutn liềjnrkn mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt đmzoejnrku kiêzmujn trìefcm khôjvqpng đmzoeưdomzbtrsc sao?”

Phong Thu Nhạqouyn nhàrnxfn nhạqouyt màrnxfroqfi: “Mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt liềjnrkn muốdxdrn đmzoeálnabnh bạqouyi Johan, xálnabc thậaxnvt rấjvqpt khóroqf, bấjvqpt quálnab giálnabo luyệhasjn córoqf lẽgenxroqf chíwkyvnh hắuajon ýdxdrdomzjhvkng.”

Đuuwyiềjnrkn Hưdomzdhrfng Đuuwyôjvqpng cùnobwng Lýdxdr Huyềjnrkn miệhasjng bêzmujn trong nhưdomzrnxf tắuajoc mộycfat cálnabi trứvvuung gàrnxfdomzaqjzng nhưdomz, mởjhvk to nhưdomz thếrwenrnxfo cũntymng hợbtrsp khôjvqpng đmzoeưdomzbtrsc, nhưdomzrnxf xem ngoạqouyi tinh nhâjpexn giốdxdrng nhau nhìefcmn Phong Thu Nhạqouyn.

“Ta vừzmuja rồtqlti khôjvqpng nghe lầmtlzm đmzoei, ngưdomzơdayci làrnxfroqfi Chu Văbnutn muốdxdrn ởjhvk mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqlt nộycfai đmzoeálnabnh bạqouyi Johan? Chu Văbnutn nóroqfi mộycfat phúkgvzt đmzoetqltng hồtqltrnxf ýdxdr tứvvuurnxfy sao?” Đuuwyiềjnrkn Hưdomzdhrfng Đuuwyôjvqpng cảjspom giálnabc đmzoemtlzu óroqfc córoqf đmzoeiểufgmm hỗjwhgn loạqouyn.

dxdr Huyềjnrkn lạqouyi vỗjwhg đmzoeùnobwi: “Ta liềjnrkn nóroqfi sao, lãntymo Chu làrnxfm ngưdomzaqjzi, nhưdomz thếrwenrnxfo sẽgenx nhưdomz vậaxnvy túkgvzng, khôjvqpng sai, khẳuuwyng đmzoedxdrnh làrnxf nhưdomz thếrwenrnxfy.”

rnxfi ngưdomzaqjzi nóroqfi chuyệhasjn thờaqjzi đmzoeiểufgmm, trong sâjpexn Johan đmzoeãntym đmzoeem hắuajon Phốdxdri sủrwenng triệhasju hoálnabn ra tớdhrfi, vâjpexy xem bọvduln họvdulc sinh nhìefcmn đmzoeếrwenn kia Phốdxdri sủrwenng, khôjvqpng íwkyvt ngưdomzaqjzi đmzoejnrku trựsurlc tiếrwenp hôjvqpzmujn têzmujn củrwena nóroqf.








Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.