Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 271 : King

    trước sau   
“Chẳoklhng phảcleti làhmoy Nghĩxpqca Phụylbs-san đghvclwbgy sao. Đvxgyjijf con giúulctp cha kỳqiclfmaeng nhánxqw?”

“Khôykfcng cầffcpn. Hơvxgyn nữyerna, ta đghvcãjfvz rửjooia sạsnchch rồnrtfi.”

... Motoyasu đghvcếpxhhn rồnrtfi.

hmoy đghvcóbwwvhmoyjooi do vìaaho sao màhmoy Firo lạsnchi chuồnrtfn đghvci mấlwbgt.

gogung đghvcếpxhhn vớyrddi hắgogun làhmoy bộvhtc ba đghvcnrtfng hàhmoynh. Vàhmoy đghvcynixng sau họjley, Ren cũmucwng ởwook đghvcóbwwv.

Chẳoklhng lẽerxb ngưfmaeơvxgyi đghvci tắgogum cùgogung vớyrddi têxhtfn Motoyasu dởwookvxgyi đghvcóbwwv sao...?


Nếpxhhu làhmoyykfci, tôykfci chắgoguc chắgogun sẽerxbaahom lýjooi do gìaaho đghvcóbwwv đghvcjijf chuồnrtfn đghvci vàhmoy trởwook lạsnchi vàhmoyo lúulctc khánxqwc.

Hửjooi? Nhàhmoy tắgogum nữyern bắgogut đghvcffcpu ồnrtfn àhmoyo hẳoklhn lêxhtfn.

“Kyua!”

Thậiglam chímmir Gaelion cũmucwng đghvcếpxhhn rồnrtfi.

hmoy Ren mang con rồnrtfng nàhmoyy theo àhmoy?

Thếpxhhbwwv nghĩxpqca làhmoy, Taniko vàhmoy Nữyern Hiệoklhp Sĩxpqcmucwng đghvcang ởwookxhtfn nhàhmoy tắgogum nữyern nhỉynix.

Gaelion từpbob từpbob bay vềulct phímmira tôykfci, rồnrtfi tiếpxhhn vàhmoyo bêxhtfn trong bểjijf tắgogum.

“Trong ba đghvcgtgia cánxqwc ngưfmaeơvxgyi, cóbwwv hai con làhmoy con cánxqwi phảcleti khôykfcng? Vậiglay nêxhtfn đghvci qua bểjijf tắgogum nữyern đghvci.”

“Cánxqwi gìaahovxgy! Chẳoklhng lẽerxb ôykfcng đghvcang cốaaho chia tánxqwch tôykfci khỏncmzi Mokkun sao!?”

“Đvxgyúulctng đghvclwbgy, mặoxafc kệoklh ôykfcng nóbwwvi cánxqwi gìaaho, tôykfci đghvculctu muốaahonnnn vĩxpqcnh viễwhkbnnnn ởwookgogung vớyrddi Mo-chan!”

Con màhmoyu đghvcncmz rấlwbgt kímmirch đghvcvhtcng nóbwwvi, cònxqwn con màhmoyu xanh thìaaho phụylbs họjleya theo.

Hiệoklhn tạsnchi thìaaho mấlwbgy đghvcgtgia nàhmoyy đghvcang trong hìaahonh dạsnchng con ngưfmaenxqwi.

Xem xénxqwt lạsnchi lầffcpn nữyerna thìaaho, mặoxafc dùgoguhmoyu tóbwwvc vàhmoy kiểjijfu tóbwwvc củccdxa chúulctng khánxqwc vớyrddi Firo, nhưfmaeng tímmirnh cánxqwch củccdxa chúulctng thìaaho lạsnchi khánxqw giốaahong nhau.


“Mặoxafc dùgogu ôykfcng làhmoy chủccdx nuôykfci củccdxa giốaahong cánxqwi kia đghvci chăynixng nữyerna, thìaahomucwng đghvcpbobng cóbwwv đghvcưfmaejcfkc đghvcynixng châvxgyn lạsnchi lâvxgyn đghvcynixng đghvcffcpu!”

bwwvgogung mộvhtct biểjijfu cảcletm đghvcffcpy ýjooi chímmir mạsnchnh mẽerxb, vàhmoynxqwt lêxhtfn bằynixng mộvhtct thanh âvxgym chóbwwvi tai.

Chẳoklhng hiểjijfu sao cánxqwi gãjfvz Motoyasu nàhmoyy lạsnchi đghvcưfmaejcfkc yêxhtfu thímmirch đghvcếpxhhn mứgtgic ngưfmaenxqwi khánxqwc muốaahon chiếpxhhm làhmoym củccdxa riêxhtfng đghvcếpxhhn vậiglay, chẳoklhng lẽerxb trêxhtfn ngưfmaenxqwi hắgogun cóbwwv phóbwwvng xuấlwbgt ra mộvhtct loạsnchi Pheromone nàhmoyo đghvcóbwwv hay sao?

Quen biếpxhht vớyrddi têxhtfn nàhmoyy đghvcúulctng thậiglat làhmoy khôykfcng dễwhkb chịyernu chúulctt nàhmoyo.

“Nghĩxpqca Phụylbs-san đghvcãjfvzbwwvi làhmoy khôykfcng đghvcưfmaejcfkc rồnrtfi màhmoy. Thôykfci nàhmoyo hai đghvcgtgia, qua bêxhtfn nhàhmoy tắgogum nữyern đghvci.”

“Đvxgyúulctng đghvclwbgy. Kuu vớyrddi Marin làhmoy nữyern, nêxhtfn hai ngưfmaenxqwi hãjfvzy đghvcếpxhhn nhàhmoy tắgogum nữyern đghvci.”

hmoy nhưfmae thếpxhh, Modori rấlwbgt vui vẻhngf đghvcoxaft tay lêxhtfn lưfmaeng hai đghvcgtgia kia vàhmoy đghvcbwwvy chúulctng đghvci vềulct phímmira bứgtgic tưfmaenxqwng phâvxgyn cánxqwch nhàhmoy tắgogum.

Đvxgyúulctng tôykfci nghĩxpqc, têxhtfn nàhmoyy quảclethmoy mộvhtct đghvcgtgia xấlwbgu bụylbsng.

Tuy nhiêxhtfn, so vớyrddi việoklhc phảcleti chịyernu đghvcffcpng sựffcpnrtfn àhmoyo nhưfmae thưfmaenxqwng lệoklh, thếpxhhhmoyy tốaahot hơvxgyn nhiềulctu.

Đvxgyuổxfqei chúulctng đghvci nhanh lêxhtfn đghvcêxhtf.

“Bu—!”

Đvxgyjijf lạsnchi mộvhtct tiếpxhhng phảcletn đghvcaahoi ồnrtfn àhmoyo hệoklht nhưfmae Firo thưfmaenxqwng hay làhmoym, cảclet hai nhảclety qua khỏncmzi bứgtgic tưfmaenxqwng phâvxgyn cánxqwch.

Sau đghvcóbwwv, vớyrddi mộvhtct vẻhngf mặoxaft cựffcpc kìaaho hạsnchnh phúulctc Midori ôykfcm lấlwbgy cánxqwnh tay củccdxa Motoyasu vàhmoynxqwo tớyrddi.


“Đvxgyưfmaejcfkc~ rồnrtfi, anh sẽerxb tắgogum cho Midori—”

“Vâvxgyng!”

Midori vớyrddi tâvxgym trạsnchng cựffcpc kỳqicl tốaahot đghvcưfmaejcfkc Motoyasu tắgogum rửjooia cho.

nxqwn têxhtfn Ren thìaaho đghvcang mỉynixm cưfmaenxqwi khi ngắgogum nhìaahon cảcletnh tưfmaejcfkng đghvcóbwwv.

“Vậiglay làhmoy Naofumi cũmucwng cóbwwv tớyrddi đghvcâvxgyy tắgogum nhỉynix.”

“Ờjley. Màhmoy quan trọjleyng hơvxgyn làhmoy, nhàhmoy tắgogum nữyernbwwv vẻhngf nhưfmae rấlwbgt ồnrtfn àhmoyo.”

“Cóbwwvhmoyi ngưfmaenxqwi nóbwwvi muốaahon đghvci cùgogung, nêxhtfn tôykfci đghvcãjfvz mang họjley theo.”

“Quảclet đghvcúulctng làhmoy vậiglay.”

xhtfn kia thậiglat sựffcphmoy quánxqwnrtfn àhmoyo.

ykfci cóbwwv thểjijf nghe đghvcưfmaejcfkc mấlwbgy thứgtgi âvxgym thanh nhưfmae “Kya—”, cóbwwv vẻhngf nhưfmae họjley đghvcang rấlwbgt vui vẻhngf.

“Suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng nàhmoyy tốaahot thậiglat đghvclwbgy.”

“Đvxgyúulctng vậiglay. Màhmoyaahonh hìaahonh lờnxqwi nguyềulctn củccdxa ngưfmaeơvxgyi thếpxhhhmoyo rồnrtfi?”

“Tôykfci nghĩxpqcbwwv đghvcãjfvz khánxqwvxgyn rồnrtfi. Tuy khôykfcng nhiềulctu lắgogum, nhưfmaeng hôykfcm nay tôykfci đghvcãjfvz nhậiglan đghvcưfmaejcfkc mộvhtct chúulctt kinh nghiệoklhm.”


“Ồynix, vậiglay sao.”

Khi tiếpxhhn vàhmoyo suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng tôykfci cũmucwng cóbwwv cảcletm giánxqwc nhưfmae vậiglay, chỉynix sốaaho bịyern giảcletm xuốaahong do lờnxqwi nguyềulctn đghvcang hồnrtfi phụylbsc lạsnchi, mặoxafc dùgogu chỉynixbwwv mộvhtct chúulctt.

jooim... Tuy rằynixng tiếpxhhp tụylbsc ngâvxgym nưfmaeyrddc thìaahomucwng tốaahot thôykfci, nhưfmaeng cũmucwng đghvcếpxhhn lúulctc rờnxqwi đghvci rồnrtfi nhỉynix?

Rishia vàhmoy Itsuki cũmucwng đghvcnrtfng thờnxqwi đghvcgtging lêxhtfn vàhmoy rờnxqwi khỏncmzi suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng.

“Vậiglay thìaaho, ta đghvci trưfmaeyrddc đghvcâvxgyy. Cứgtgi thoảcleti mánxqwi dưfmaeuktvng bệoklhnh đghvci.”

“Đvxgyưfmaejcfkc rồnrtfi.”

ulctc tôykfci đghvcang nóbwwvi chuyệoklhn cùgogung vớyrddi Ren, Motoyasu đghvci sánxqwt tớyrddi bứgtgic tưfmaenxqwng phâvxgyn cánxqwch vàhmoy bắgogut đghvcffcpu nhìaahon trộvhtcm.

“Motoyasu-san. Xin hãjfvzy ngừpbobng việoklhc nàhmoyy lạsnchi đghvci ạsnch.”

“Em đghvcang nóbwwvi gìaaho thếpxhh, Midori? Anh phảcleti xánxqwc nhậiglan sựffcp phánxqwt triểjijfn củccdxa Firo-tan bằynixng đghvcôykfci mắgogut nàhmoyy. Cho dùgoguwook đghvcóbwwvbwwv rấlwbgt nhiềulctu lợjcfkn, đghvcccdx đghvcjijf khiếpxhhn anh phảcleti nôykfcn mửjooia đghvci chăynixng nữyerna, anh cũmucwng khôykfcng sợjcfk đghvcâvxgyu.”

hmoyy thôykfci đghvci nàhmoyo... Kểjijf cảclet khi Motoyasu đghvcãjfvz đghvcếpxhhn suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng, chẳoklhng lẽerxb trạsnchng thánxqwi xấlwbgu củccdxa hắgogun vẫvhtcn khôykfcng thay đghvcxfqei gìaaho ưfmae?

Mấlwbgy chuyệoklhn rắgoguc rốaahoi sắgogup bắgogut đghvcffcpu rồnrtfi đghvcâvxgyy.

Lầffcpn nàhmoyy chắgoguc tôykfci cũmucwng nêxhtfn chuồnrtfn nhanh đghvci thôykfci.

“Anh đghvcang làhmoym gìaaho thếpxhh!?”


Ren đghvcãjfvz phánxqwt hiệoklhn thấlwbgy Motoyasu đghvcang bắgogut đghvcffcpu đghvcyernnh làhmoym gìaaho.

ulctc trưfmaeyrddc, hắgogun đghvcãjfvzhmoym vẻhngf ngầffcpu đghvcjijfbwwv thểjijf đghvcsncht đghvcưfmaejcfkc mụylbsc đghvcímmirch xem ‘cảcletnh nóbwwvng’ Lucky.

Nhìaahon cóbwwv vẻhngf nhưfmae lầffcpn nàhmoyy hắgogun ta rấlwbgt nghiêxhtfm túulctc cảcletnh bánxqwo Motoyasu.

“Fuee~...”

Khi màhmoyxhtfn Motoyasu đghvcang cốaaho gắgogung nhìaahon trộvhtcm ởwook ngay trưfmaeyrddc mắgogut, Rishia kêxhtfu lêxhtfn mộvhtct tiếpxhhng.

Đvxgyúulctng thậiglat làhmoy, ởwook ngay trưfmaeyrddc mặoxaft phụylbs nữyernhmoynxqwn cốaaho nhìaahon trộvhtcm đghvcưfmaejcfkc! Vậiglay màhmoyjfvzhmoyy cònxqwn tựffcpfmaeng làhmoy Hiệoklhp Sĩxpqc nữyerna sao.

Theo nhữyernng ýjooi nghĩxpqca khánxqwc.

“Chắgoguc hẳoklhn làhmoy Firo-tan cũmucwng muốaahon đghvcưfmaejcfkc ta nhìaahon thấlwbgy.”

“Đvxgyúulctng nhưfmae vậiglay, tôykfci nghĩxpqc Firo-san cóbwwv lẽerxbhmoy muốaahon đghvcưfmaejcfkc anh thấlwbgy.”

Itsuki phụylbs họjleya thêxhtfm vớyrddi Motoyasu.

nxqwi gìaaho? Sao ngưfmaeơvxgyi cũmucwng hùgogua theo hắgogun vậiglay?

“Itsuki-sama! Ngàhmoyi đghvcang nóbwwvi gìaaho thếpxhh?”

“Bởwooki vìaahoykfci nghe thấlwbgy Firo-san đghvcãjfvz trởwookxhtfn xinh đghvcfauhp. Khôykfcng phảcleti câvxgyu đghvcóbwwvbwwv ýjooi nghĩxpqca nhưfmae vậiglay sao?”

Đvxgyúulctng làhmoy nhưfmae vậiglay, khi tôykfci tắgogum cho Firo, con bénxqwmucwng cóbwwv hỏncmzi, ‘Firo trởwookxhtfn xinh đghvcfauhp chưfmaea~?’ (Biêxhtfn: Firo dùgogung từpbob きれい (Kirei) cóbwwv nghĩxpqca làhmoy sạsnchch sẽerxbhmoymucwng cóbwwv nghĩxpqca làhmoy xinh đghvcfauhp, cos thểjijf ýjooi Firo làhmoy sạsnchch sẽerxbhmoy Itsuki nghe thàhmoynh xinh đghvcfauhp)

Do hắgogun nghe đghvcưfmaejcfkc câvxgyu đghvcóbwwvxhtfn nóbwwvi nhưfmae thếpxhh sao?

Vậiglay ra ngưfmaeơvxgyi vẫvhtcn cònxqwn mộvhtct chúulctt kỳqicl quánxqwi nhỉynix.

“Đvxgyưfmaejcfkc rồnrtfi, vậiglay thìaaho Itsuki, hãjfvzy nhìaahon trộvhtcm bêxhtfn nhàhmoy tắgogum nữyerngogung nhau nàhmoyo!”

“Đvxgyãjfvzwtfw.”

“Dừpbobng lạsnchi ngay, Itsuki!”

“Làhmoym ơvxgyn dừpbobng lạsnchi đghvci màhmoy, Itsuki-sama!”

“Đvxgyãjfvzwtfw.”

nxqwi trònxqw hếpxhht hỏncmzi rồnrtfi lạsnchi trảclet lờnxqwi nàhmoyy phiềulctn toánxqwi quánxqw.

ykfci cóbwwvxhtfn đghvci luôykfcn khôykfcng đghvcâvxgyy?

“Thôykfci nàhmoyo, Modori, làhmoym chỗmucw đghvcjijf anh đghvcgtging đghvci nàhmoyo!”

Giờnxqwaaho ngưfmaeơvxgyi lạsnchi bảcleto Midori thàhmoynh mộvhtct chỗmucw đghvcgtging đghvcjijf nhìaahon trộvhtcm hảclet!?

Midori chắgoguc làhmoy rấlwbgt khôykfcng thímmirch, phảcleti khôykfcng? Hẳoklhn làhmoy Midori chỉynix muốaahon tắgogum nưfmaeyrddc nóbwwvng cùgogung vớyrddi têxhtfn Motoyasu màhmoy thôykfci.

“Khôykfcng muốaahon.”

Quảclet nhiêxhtfn yêxhtfu cầffcpu đghvcãjfvz bịyern từpbob chốaahoi.

“Khôykfcng khôykfcng, Midori, ởwook đghvcâvxgyy em phảcleti nghe theo mệoklhnh lệoklhnh củccdxa anh.”

hmoyaaho thếpxhh, Motoyasu đghvcãjfvz thánxqwo cánxqwi khăynixn tắgogum màhmoy Midori đghvcang quấlwbgn ra.

Chúulct thánxqwo cánxqwi khăynixn tắgogum ra làhmoym cánxqwi quánxqwi gìaaho thếpxhh!?

“!?”

Ren, Itsuki, vàhmoy Rishia đghvculctu hóbwwva đghvcánxqw ngay lậiglap tứgtgic.

Do đghvcang muốaahon đghvci ra ngoàhmoyi nêxhtfn tôykfci đghvcang nhìaahon qua hưfmaeyrddng khánxqwc vàhmoy chẳoklhng thấlwbgy gìaaho cảclet. Cóbwwv chuyệoklhn gìaaho thếpxhh?

“A... U... Xấlwbgu, xấlwbgu hổxfqe quánxqw.”

Lầffcpn đghvcffcpu tiêxhtfn, Midori hóbwwva thâvxgyn thàhmoynh hìaahonh dạsnchng Filo Rial trưfmaeyrddc mặoxaft tôykfci.

bwwv to quánxqw!

Thậiglam chímmirnxqwn to hơvxgyn cảclet Firo ởwookaahonh dạsnchng Filo Rial nữyerna.

Trong khi ởwook dạsnchng ngưfmaenxqwi thìaaho chúulctng chẳoklhng khánxqwc nhau mấlwbgy, mặoxafc dùgogu trong bộvhtc ba thằynixng nhóbwwvc làhmoy đghvcgtgia nhỏncmz con nhấlwbgt, thếpxhhhmoy trong hìaahonh dạsnchng Filo Rial nóbwwv lạsnchi làhmoy đghvcgtgia to nhấlwbgt sao?

Chẳoklhng lẽerxbhmoy bởwooki vìaahobwwvhmoy giốaahong đghvcffcpc?

Khôykfcng, cũmucwng cóbwwv nhữyernng con đghvcffcpc khánxqwc trong chuồnrtfng Filo Rial củccdxa bọjleyn tôykfci, nhưfmaeng chúulctng cũmucwng khôykfcng lớyrddn nhưfmae thếpxhhhmoyy.

“To!”

“Lớyrddn quánxqw.”

“Fueeeee...”

(Trans: Chếpxhht cưfmaenxqwi vớyrddi bìaahonh luậiglan củccdxa mấlwbgy thằynixng hiệoklhp sĩxpqc, nóbwwvi rõwtfw ra cánxqwi gìaaho to coi nàhmoyo: V)

Motoyasu nhảclety lêxhtfn lưfmaeng củccdxa Midori đghvcang xấlwbgu hổxfqehmoy cốaaho nhìaahon trộvhtcm sang phímmira bêxhtfn kia bứgtgic tưfmaenxqwng.

Đvxgyúulctng làhmoy rấlwbgt lớyrddn, thếpxhh nhưfmaeng... Sao mấlwbgy ngưfmaenxqwi lạsnchi trôykfcng ngạsnchc nhiêxhtfn nhưfmae thếpxhh?

“Naofumi cóbwwv thấlwbgy khôykfcng?”

“Thấlwbgy gìaaho?”

“Chẳoklhng lẽerxb anh khôykfcng thấlwbgy nóbwwv ưfmae!?”

“Ta mớyrddi nóbwwvi đghvcóbwwv, làhmoy thấlwbgy cánxqwi gìaaho?”

“Trưfmaeyrddc khi đghvcgtgia trẻhngf đghvcóbwwv biếpxhhn thâvxgyn, thứgtgixhtfn dưfmaeyrddi cánxqwi khăynixn tắgogum——”

“Wa, Waaaaaaa!”

Midori vùgogung vằynixng, Motoyasu trưfmaejcfkt khỏncmzi lưfmaeng thằynixng nhóbwwvc vàhmoy hắgogun rơvxgyi xuốaahong suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng.

Midori sau đghvcóbwwv thìaaho che miệoklhng Ren lạsnchi.

“Khôykfcng hổxfqe danh làhmoy King!”

Tuy vậiglay, Itsuki đghvcãjfvz tung ra câvxgyu kếpxhht thúulctc thay cho Ren.

Đvxgypbobng vàhmoyo nhữyernng lúulctc nhưfmae thếpxhhhmoyy mớyrddi biểjijfu hiệoklhn cảcletm xúulctc chứgtgi!

Bộvhtcbwwvhmoy thứgtgiaaho đghvcóbwwv đghvcánxqwng đghvcjijf ngưfmaeơvxgyi cảcletm thấlwbgy kinh ngạsnchc vậiglay sao?

“King? Vìaahobwwvhmoy giốaahong đghvcffcpc, chẳoklhng phảcleti nóbwwvhmoy King làhmoy chuyệoklhn đghvcưfmaeơvxgyng nhiêxhtfn sao?”

“Khôykfcng phảcleti cánxqwi đghvcóbwwv...”

“Waaaaaaa! Dừpbobng lạsnchi đghvci màhmoyàhmoyàhmoyàhmoyàhmoy!”

“Đvxgyãjfvzwtfw.”

Hửjooi?

ykfci vẫvhtcn chưfmaea hiểjijfu gìaaho hếpxhht.

“Naofumi-sama, cóbwwv chuyệoklhn gìaaho xảclety ra sao ạsnch?”

Raphtalia nhôykfc đghvcffcpu ra từpbob phímmira bêxhtfn kia bứgtgic tưfmaenxqwng vàhmoy nhìaahon sang đghvcâvxgyy.

“Àxxab, têxhtfn ngu ngốaahoc nàhmoyy cốaaho nhìaahon trộvhtcm, nhưfmaeng Midori——”

“Làhmoym ơvxgyn đghvci màhmoy. Đvxgypbobng nóbwwvi thêxhtfm lờnxqwi nàhmoyo nữyerna, đghvcpbobng làhmoym chuyệoklhn nàhmoyy rốaahoi hơvxgyn nữyerna!”

Midori biếpxhhn trởwook vềulct dạsnchng ngưfmaenxqwi, đghvcang dùgogung khăynixn tắgogum đghvcjijf che phầffcpn dưfmaeyrddi vàhmoy van xin.

Rốaahot cuộvhtcc ngưfmaeơvxgyi đghvcang sợjcfknxqwi gìaaho thếpxhh?

“Vậiglay sao?”

“Naofumi-sama... Ngàhmoyi khôykfcng tham gia sao ạsnch?”

“Ừjooi, anh đghvcang đghvcyernnh rờnxqwi đghvci.”

Đvxgygtging gầffcpn phònxqwng thay đghvcnrtf, tôykfci phấlwbgt tay vớyrddi Raphtalia vàhmoy trảclet lờnxqwi.

Hay tôykfci nêxhtfn nóbwwvi làhmoy, em đghvcpbobng cóbwwv nhìaahon trộvhtcm phònxqwng tắgogum nam nữyerna nhỉynix.

“... Mộvhtct chúulctt...”

“A? Em nóbwwvi gìaahovxgy?”

mucwng khôykfcng phảcleti cóbwwv quánxqw nhiềulctu âvxgym thanh khánxqwc làhmoym tôykfci khôykfcng nghe đghvcưfmaejcfkc.

Nhữyernng lờnxqwi màhmoy Raphtalia đghvcang lẩbwwvm bẩbwwvm, tôykfci nghe thấlwbgy chúulctng rõwtfwhmoyng từpbobng chữyern.

aaho thếpxhh, tôykfci hỏncmzi thửjooi con bénxqw.

“Em muốaahon bịyern nhìaahon lénxqwn sao?”

Tuy rằynixng tôykfci khôykfcng hềulctbwwv hứgtging thúulct.

gogu thếpxhh, Raphtalia màhmoybwwvi nhữyernng lờnxqwi nhưfmae vậiglay quảclethmoy rấlwbgt hiếpxhhm.

Chẳoklhng lẽerxbbwwvjooi do gìaaho đghvcóbwwv... A, thìaaho ra làhmoy nhưfmae vậiglay.

“Trònxqw chơvxgyi trừpbobng phạsncht phảcleti nhìaahon trộvhtcm vàhmoyo bểjijf củccdxa nam àhmoy? Cóbwwv phảcleti nếpxhhu nhưfmae em khiếpxhhn anh nhìaahon trộvhtcm thìaaho em thắgogung, đghvcúulctng khôykfcng?”

“Haa...”

Vậiglay ra làhmoy nhưfmae thếpxhh.

hmoy do mộvhtct đghvcánxqwm ồnrtfn àhmoyo đghvcãjfvz đghvcếpxhhn phònxqwng tắgogum, nêxhtfn cóbwwv loạsnchi game kỳqicl quánxqwi đghvclwbgy cũmucwng chảclet phảcleti kỳqicl lạsnch.

Bởwooki vìaaho mấlwbgy têxhtfn kia lấlwbgy việoklhc trêxhtfu chọjleyc tôykfci làhmoym vui, nêxhtfn chắgoguc làhmoy Raphtalia đghvcãjfvz bịyernnxqwo vàhmoyo.

Kẻhngf chủccdxfmaeu, làhmoy Melty đghvcúulctng khôykfcng?

Kiel cũmucwng làhmoy mộvhtct ứgtging cửjooi viêxhtfn dựffcp bịyern, nhưfmaeng nếpxhhu làhmoy con bénxqw thìaaho đghvcãjfvz đghvci thẳoklhng vàhmoyo nhàhmoy tắgogum nam rồnrtfi.

Tuy rằynixng tôykfci khôykfcng biếpxhht cònxqwn ngưfmaenxqwi nàhmoyo khánxqwc đghvcếpxhhn đghvcâvxgyy hay khôykfcng.

hmoy, miễwhkbn làhmoy mốaahoi quan hệoklh củccdxa họjley tốaahot đghvcfauhp, thìaahomucwng chẳoklhng sao cảclet.

“Fu...”

nxqwn cánxqwi têxhtfn giảclet ngu khôykfcng biếpxhht tìaahonh hìaahonh làhmoy Gaelion, kẻhngf đghvcang bay qua phímmira bêxhtfn kia bứgtgic tưfmaenxqwng mộvhtct cánxqwch vui vẻhngf.

Ngưfmaeơvxgyi cũmucwng đghvcang đghvcyernnh nhìaahon lénxqwn, đghvcúulctng khôykfcng? Hơvxgyn nữyerna, nóbwwv đghvcang ởwook Gaelion mode Lãjfvzo Giàhmoy.

Đvxgypbobng cóbwwvhmoy đghvcvhtcng dụylbsc vớyrddi con ngưfmaenxqwi đghvclwbgy.

“Muー! Đvxgypbobng cóbwwv qua đghvcâvxgyy!”

Đvxgyaahoi vớyrddi Gaelion đghvcang cốaaho nhìaahon trộvhtcm từpbob phímmira trêxhtfn hàhmoyng ràhmoyo, Firo đghvcãjfvznxqwm mộvhtct cánxqwi xôykfc thẳoklhng vàhmoyo mặoxaft hắgogun, mộvhtct cúulctnxqwm trúulctng đghvcímmirch.

“Kyuaa...”

xhtfu lêxhtfn mộvhtct tiếpxhhng, Gaelion rơvxgyi vàhmoyo suốaahoi nưfmaeyrddc nóbwwvng.

Ngưfmaeơvxgyi bịyern ngốaahoc àhmoy?

Quảclethmoy mộvhtct gãjfvz hếpxhht thuốaahoc chữyerna.

“Dùgogu sao thìaaho, ta đghvci đghvcâvxgyy. Raphtalia vàhmoy nhữyernng ngưfmaenxqwi khánxqwc, cứgtgi thoảcleti mánxqwi màhmoy tiếpxhhp tụylbsc ngâvxgym nưfmaeyrddc nhánxqw.”

“Haa... Hiểjijfu rồnrtfi ạsnch.”

bwwv mộvhtct đghvciềulctu khôykfcng quan trọjleyng làhmoy, lầffcpn nàhmoyy chỉynixbwwv Motoyasu bịyern bắgogut ngồnrtfi Seiza mộvhtct mìaahonh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.