Song Kiếm

Chương 286 : Trần thế mỹ

    trước sau   
Ps: ihvmn Đihvminh Bộehcdylmonh trong chưbadnơfpjang 285 mìfbmvnh đrgrtãdhcx sửehcda lạmkgki thàmkgknh Trịhaacnh Thàmkgknh Côptxhng nhưbadn nguyêihvmn táubtyc, vàmkgkkmqg chúkfzw thíqmgech nhâsdzvn vậjsatt nàmkgky rồjcysi nhétmye.

“Nàmkgko nàmkgko nàmkgko!” Đihvmưbadnmgpang Hoa kétmyeo Sưbadnơfpjang Vũwrja đrgrti vàmkgko trong chiếdhcxn khu, nókmqgi vớnynli Pháubty Toáubtyi vàmkgk Huy Hoàmkgkng đrgrtang hằzmuvm hằzmuvm nhìfbmvn nhau: “Nếdhcxu khôptxhng đrgrtưbadnkwzmc, cùquplng lắmvhim lãdhcxo bàmkgk ta cho cáubtyc ngưbadnơfpjai giếdhcxt mộehcdt lầubtyn làmkgk xong.” Toàmkgkn bộehcd mọmvhii ngưbadnmgpai cùquplng sữneyyng sờmgpa. Đihvmmkgki ca, ngàmkgki nókmqgi thếdhcxmkgky sốmnjgc lắmvhim đrgrtqdzuy.

“...” Sưbadnơfpjang Vũwrja thìfbmvbadnmgpam mắmvhit, ra vẻfbmv khinh bỉcieu, rẻfbmvkfzwng Đihvmưbadnmgpang Hoa.

Đihvmưbadnmgpang Hoa hạmkgk giọmvhing: “Lãdhcxo bàmkgk, cókmqg lấqdzuy tiềgbqan màmkgk, khôptxhng chếdhcxt vôptxh íqmgech đrgrtâsdzvu. Khụxbrj! Vậjsaty ai tớnynli trưbadnnynlc nàmkgko?”

“...” Toàmkgkn bộehcd mọmvhii ngưbadnmgpai cùquplng im lặkeaung.

“Miễgyuwn phíqmge thìfbmv sao?” Đihvmưbadnmgpang Hoa nhìfbmvn tráubtyi nhìfbmvn phảroeri, xong lấqdzuy mộehcdt tấqdzum ngâsdzvn phiếdhcxu ra: “Giếdhcxt mộehcdt lầubtyn đrgrtưbadnkwzmc 100 kim.”

Mọmvhii ngưbadnmgpai cùquplng... khôptxhng đrgrtehcdng thủqrpd.


Thâsdzvn làmkgk phókmqgng viêihvmn, tiểfbmvu Dâsdzvm lậjsatp tứtmyec bưbadnnynlc vàmkgko trong chiếdhcxn khu phỏrgrtng vấqdzun ngay: “Đihvmôptxhng Phưbadnơfpjang Gia Tửehcd tiêihvmn sinh, xin hỏrgrti ngàmkgki cókmqg âsdzvm mưbadnu gìfbmv thếdhcx?”

“Làmkgk nhưbadn vầubtyy.” Đihvmưbadnmgpang Hoa chỉcieunh chỉcieunh lạmkgki trang phụxbrjc, tạmkgko dáubtyng mộehcdt cáubtyi, tiểfbmvu Dâsdzvm cũwrjang phốmnjgi hợkwzmp chụxbrjp cho mộehcdt tấqdzum ảroernh: “Víqmge dụxbrj nhưbadn XX giếdhcxt lãdhcxo bàmkgk củqrpda ta, màmkgk XX làmkgk ngưbadnmgpai củqrpda bang Song Sưbadn, vậjsaty khôptxhng giao tiềgbqan sẽiegb bịhaacbadnzvqdng chếdhcx đrgrtáubty ra khỏrgrti bang hộehcdi ngay, vềgbqa sau mấqdzuy chụxbrjc vạmkgkn ngưbadnmgpai cứtmye thấqdzuy làmkgk giếdhcxt. Nếdhcxu làmkgk ngưbadnmgpai củqrpda bang Nhấqdzut Kiếdhcxm, vậjsaty nếdhcxu khôptxhng đrgrtưbadna tiềgbqan thìfbmv ngọmvhin nguồjcysn củqrpda việrgrtc nàmkgky sẽiegb bịhaac chụxbrjp lêihvmn đrgrtubtyu củqrpda hắmvhin hếdhcxt. Hắmvhin thếdhcxmkgkubtym pháubty hỏrgrtng liêihvmn minh, áubtym sáubtyt phókmqg bang chủqrpd Song Sưbadn đrgrtang đrgrtếdhcxn hòoukga giảroeri, bổehcd sung thêihvmm: làmkgk nữneyy, cấqdzup còoukgn chưbadna tớnynli 50. Bấqdzut kểfbmv nhưbadn thếdhcxmkgko, chỉcieu cầubtyn mộehcdt khi lãdhcxo bàmkgk nhàmkgk ta hy sinh rồjcysi, mọmvhii ngưbadnmgpai sẽiegb khôptxhng còoukgn đrgrtáubtynh nhau nữneyya, ngưbadnơfpjai nókmqgi xem cókmqg phảroeri hay khôptxhng?”

“...” Mọmvhii ngưbadnmgpai cùquplng toáubtyt mồjcysptxhi, quảroer nhiêihvmn làmkgkkmqg che giấqdzuu mộehcdt âsdzvm mưbadnu đrgrtjcys sộehcdmkgk, thếdhcxmkgkkmqg thểfbmv lợkwzmi dụxbrjng lãdhcxo bàmkgk củqrpda mìfbmvnh đrgrtfbmv pháubtyt tàmkgki đrgrtqdzuy.

badnơfpjang Vũwrja hung hãdhcxn nhétmyeo cho Đihvmưbadnmgpang Hoa mộehcdt nháubtyt, Đihvmưbadnmgpang Hoa rúkfzwihvmn mộehcdt tiếdhcxng “ui da”. Sưbadnơfpjang Vũwrja tiếdhcxp tụxbrjc tỏrgrt vẻfbmv khinh bỉcieu, giảroer bộehcd giốmnjgng thậjsatt đrgrtókmqg. Sưbadnơfpjang Vũwrjakmqgi: “Pháubty Toáubtyi, bảroero mọmvhii ngưbadnmgpai tảroern hếdhcxt đrgrti. Huy Hoàmkgkng, hôptxhm nay Gia Tửehcd mờmgpai kháubtych, cùquplng nhau đrgrti uốmnjgng mộehcdt chétmyen nàmkgko.”

“Huy Hoàmkgkng Pháubty Toáubtyi, cáubtyc ngưbadnơfpjai đrgrtãdhcx từiegbng ăsdzvn gan rồjcysng mậjsatt phưbadnkwzmng hay chưbadna? Cáubtyc ngưbadnơfpjai đrgrtãdhcx từiegbng ăsdzvn cảroeri trắmvhing do bảroery tiêihvmn nữneyy tựxzsv tay chăsdzvm trồjcysng hay chưbadna? Cáubtyc ngưbadnơfpjai đrgrtãdhcx từiegbng ăsdzvn chim sáubtyo đrgrtjsatu do Vưbadnơfpjang Mẫcvqcu nưbadnơfpjang nưbadnơfpjang nuôptxhi hay chưbadna? Cáubtyc ngưbadnơfpjai đrgrtãdhcx từiegbng ăsdzvn lẩlyjcu giao long chưbadna?” Đihvmưbadnmgpang Hoa cưbadnmgpai ha ha mộehcdt tiếdhcxng, hỏrgrti tiếdhcxp: “Cókmqg hứtmyeng thúkfzw đrgrti khôptxhng? Bổehcdn Gia Tửehcd vừiegba mớnynli pháubtyt hiệrgrtn ra ởptxh giữneyya hai giớnynli Thầubtyn - Ma cókmqg mộehcdt cáubtyi kháubtych đrgrtiếdhcxm têihvmn gọmvhii Tiêihvmn Kiếdhcxm, trong đrgrtókmqg khôptxhng cókmqg thứtmyefbmvmkgk ngưbadnơfpjai tưbadnptxhng tưbadnkwzmng khôptxhng ra, chỉcieukmqgmkgk ngưbadnơfpjai dáubtym ăsdzvn hay khôptxhng màmkgk thôptxhi.”

“...” Pháubty Toáubtyi Huy Hoàmkgkng nuốmnjgt nưbadnnynlc miếdhcxng đrgrtáubtynh ựxzsvc.

badnơfpjang Vũwrja lậjsatp tứtmyec phảroern đrgrtmnjgi: “Muộehcdi đrgrti khôptxhng nổehcdi.”

“Muộehcdi đrgrti làmkgkm gìfbmv?” Đihvmưbadnmgpang Hoa nókmqgi: “Muộehcdi đrgrti huynh ăsdzvn quỵqjfst sao đrgrtưbadnkwzmc?”

“...” Mấqdzuy ngưbadnmgpai ởptxh đrgrtâsdzvy đrgrtgbqau cókmqg xung đrgrtehcdng muốmnjgn bókmqgp chếdhcxt têihvmn nàmkgky tứtmyec khắmvhic. Ngưbadnmgpai bêihvmn ngoàmkgki thìfbmvubtyn thưbadnptxhng: xem ngưbadnmgpai ta trâsdzvu chưbadna kìfbmva, da mặkeaut dàmkgky tớnynli mứtmyec cókmqg thểfbmv biếdhcxn chuyệrgrtn ăsdzvn quỵqjfst thàmkgknh mộehcdt loạmkgki kỹavmvsdzvng, quang minh chíqmgenh đrgrtmkgki nókmqgi ra nhưbadn thếdhcxmkgky đrgrtqdzuy.

Bịhaac Đihvmưbadnmgpang Hoa quấqdzuy ngang nhưbadn vậjsaty, mọmvhii ngưbadnmgpai cũwrjang khôptxhng còoukgn tâsdzvm tìfbmvnh nàmkgko đrgrtáubtynh nhau nữneyya. Pháubty Toáubtyi bènynln phấqdzut tay trưbadnnynlc: “Tảroern đrgrti thôptxhi mọmvhii ngưbadnmgpai, tảroern.”

Huy Hoàmkgkng cũwrjang nókmqgi: “Tảroern đrgrti thôptxhi, cảroerm ơfpjan mọmvhii ngưbadnmgpai.”

* * * * * *

“Thúkfzw vịhaac lắmvhim sao? Chỉcieufbmv hai ảroer nữneyy nhâsdzvn màmkgk đrgrtáubtynh sốmnjgng đrgrtáubtynh chếdhcxt. Nữneyy nhâsdzvn nhưbadn y phụxbrjc, huynh đrgrtrgrt tựxzsva tay châsdzvn.”


Pháubty Toáubtyi khinh bỉcieukmqgi: “Cókmqg gan ngưbadnơfpjai nókmqgi vậjsaty trưbadnnynlc mặkeaut lãdhcxo bàmkgk ngưbadnơfpjai đrgrti.”

Đihvmưbadnmgpang Hoa khôptxhng thènynlm đrgrtfbmv ýtmye, giơfpja tay lêihvmn: “Lýtmye chưbadnptxhng quầubtyy, cho đrgrtjcys ăsdzvn.”

Huy Hoàmkgkng từiegb đrgrtubtyu tớnynli giờmgpa chưbadna nókmqgi tiếdhcxng nàmkgko, đrgrtehcdt nhiêihvmn đrgrtènynl tay Đihvmưbadnmgpang Hoa xuốmnjgng: “Gia Tửehcd, chúkfzwng ta nókmqgi rõqmge trưbadnnynlc, lầubtyn nàmkgky ai làmkgk ngưbadnmgpai trảroer thầubtyu?” Miệrgrtng thìfbmvkmqgi Đihvmưbadnmgpang Hoa, màmkgk mắmvhit lạmkgki nhìfbmvn Pháubty Toáubtyi.

Pháubty Toáubtyi lưbadnmgpai nháubtyc nókmqgi: “Đihvmúkfzwng vậjsaty! Gia Tửehcd, ngưbadnơfpjai nókmqgi xem hôptxhm nay rốmnjgt cụxbrjc làmkgk ai trảroer thầubtyu?” Hai ngưbadnmgpai đrgrtáubtynh nhịhaacp rấqdzut chi làmkgk uyểfbmvn chuyểfbmvn.

“Lẽiegbmkgko làmkgk ta àmkgk?” Đihvmưbadnmgpang Hoa ngẫcvqcm nghĩylmo mộehcdt chốmnjgc rồjcysi nghiếdhcxn răsdzvng: “Chưbadnptxhng quầubtyy Lýtmye, cho mộehcdt dĩylmoa đrgrtjsatu hủqrpd, thêihvmm mộehcdt lạmkgkng rưbadnkwzmu, rókmqgt vàmkgko trong đrgrtókmqgbadnmgpai lạmkgkng nưbadnnynlc.”

Huy Hoàmkgkng nókmqgi chen vàmkgko: “Khôptxhng bằzmuvng rókmqgt vàmkgko mưbadnmgpai lăsdzvm lạmkgkng, cho đrgrtqrpd mộehcdt câsdzvn đrgrti cho xong?”

Pháubty Toáubtyi: “Thôptxhi thìfbmv đrgrtưbadna mộehcdt cáubtyi lu nưbadnnynlc lêihvmn, nhỏrgrt mộehcdt giọmvhit rưbadnkwzmu vàmkgko trong làmkgk đrgrtưbadnkwzmc.”

Đihvmưbadnmgpang Hoa: “Cáubtyc ngưbadnơfpjai khôptxhng thấqdzuy thựxzsvc đrgrtơfpjan àmkgk, mộehcdi ngưbadnmgpai phảroeri tiêihvmu íqmget nhấqdzut mộehcdt kim.”

“...” Pháubty Toáubtyi Huy Hoàmkgkng khôptxhng nókmqgi đrgrtưbadnkwzmc gìfbmv.

“Tớnynli đrgrtâsdzvy, mộehcdt dĩylmoa đrgrtjsatu hủqrpd Thiêihvmn Hưbadnơfpjang.” Lýtmye Tiêihvmu Dao hỏrgrti: “Cáubtyc vịhaac, rưbadnkwzmu thìfbmv sao bâsdzvy giờmgpa?”

“Hôptxhm nay ăsdzvn chay, cho ba chétmyen nưbadnnynlc, loạmkgki màmkgk khôptxhng tíqmgenh tiềgbqan ấqdzuy.”

“Đihvmjsatu hủqrpd thìfbmv đrgrtjsatu hủqrpd đrgrti.” Pháubty Toáubtyi tùquply ýtmye gắmvhip mộehcdt miếdhcxng đrgrtjsatu hủqrpdihvmn bỏrgrtmkgko miệrgrtng, xong sữneyyng ngưbadnmgpai ba giâsdzvy rồjcysi mừiegbng rơfpjan hỏrgrti: “Oa, cáubtyi nàmkgky làmkgk đrgrtjsatu hủqrpdfbmv đrgrtqdzuy? Sao ăsdzvn ngon vậjsaty?”

tmye Tiêihvmu Dao nókmqgi: “Tiêihvmn trưbadnptxhng cókmqg việrgrtc khôptxhng biếdhcxt rồjcysi, nưbadnnynlc dùquplng đrgrtfbmvmkgki đrgrtjsatu hủqrpdmkgky chíqmgenh làmkgk do băsdzvng pháubtych vạmkgkn năsdzvm trêihvmn Tiêihvmn giớnynli biếdhcxn thàmkgknh, hơfpjan nữneyya đrgrtjsatu đrgrtfbmvmkgki làmkgk đrgrtjsatu nàmkgknh mọmvhic ởptxh trêihvmn Hỏrgrta Diệrgrtm Sơfpjan. Mộehcdt nókmqgng mộehcdt lạmkgknh, lạmkgki do mưbadnmgpai táubtym ảroer tiêihvmn nữneyy tựxzsv tay màmkgki, hưbadnơfpjang vịhaac đrgrtưbadnơfpjang nhiêihvmn phảroeri ngon rồjcysi.”


Pháubty Toáubtyi phấqdzut tay: “Khôptxhng cầubtyn phảroeri nókmqgi nữneyya. Chếdhcx đrgrtehcd ‘gókmqgp giókmqg thàmkgknh bãdhcxo’ đrgrti. Chưbadnptxhng quầubtyy, cho ta xem thựxzsvc đrgrtơfpjan mộehcdt cáubtyi.”

Huy Hoàmkgkng nókmqgi: “Cókmqg thậjsatt khôptxhng vậjsaty, phẩlyjcm vịhaac củqrpda ngưbadnmgpai nàmkgko đrgrtókmqgkmqgtmyem đrgrtếdhcxn vậjsaty khôptxhng?” Nókmqgi rồjcysi cũwrjang gắmvhip mộehcdt miếdhcxng đrgrtjsatu hủqrpd bỏrgrtmkgko miệrgrtng, xong dựxzsvng thẳalqang ngókmqgn cáubtyi ngay: “Thựxzsvc đrgrtơfpjan!”

tmye Tiêihvmu Dao hỏrgrti Đihvmưbadnmgpang Hoa: “Ma tôptxhn gọmvhii mókmqgn gìfbmv?”

“Khôptxhng cầubtyn, ta ăsdzvn chụxbrjc củqrpda họmvhimkgk đrgrtưbadnkwzmc rồjcysi.” Đihvmưbadnmgpang Hoa tay phảroeri cầubtym đrgrtũwrjaa tay tráubtyi cầubtym nĩylmoa, cưbadnmgpai ha ha mộehcdt tiếdhcxng: “Con ngưbadnmgpai ta luôptxhn thựxzsvc tếdhcx nhưbadn vậjsaty đrgrtqdzuy.”

Pháubty Toáubtyi thởptxhmkgki: “Quen biếdhcxt đrgrtưbadnkwzmc dạmkgkng bạmkgkn bènynl nhưbadn thếdhcx thậjsatt làmkgk phưbadnnynlc ba đrgrtmgpai màmkgk.”

Huy Hoàmkgkng vừiegba nhìfbmvn thựxzsvc đrgrtơfpjan vừiegba phụxbrj họmvhia: “Đihvmjcysng cảroerm.”

“Hókmqga ra cáubtyc ngưbadnơfpjai cũwrjang cókmqg tiếdhcxng nókmqgi chung nhưbadn thếdhcx àmkgk?” Đihvmưbadnmgpang Hoa nókmqgi: “Đihvmãdhcx nhưbadn vậjsaty, ta thấqdzuy chuyệrgrtn vừiegba rồjcysi cứtmye cho qua cảroer nhétmye?”

Pháubty Toáubtyi bỏrgrt thựxzsvc đrgrtơfpjan xuốmnjgng, nókmqgi: “Cho qua cũwrjang đrgrtưbadnkwzmc, cókmqg đrgrtiềgbqau hôptxhm nay ngưbadnơfpjai phảroeri trảroer thầubtyu.”

“Đihvmúkfzwng! Chỉcieu cầubtyn Gia Tửehcd ngưbadnơfpjai hôptxhm nay chịhaacu trảroer thầubtyu mộehcdt lầubtyn, ta tuyệrgrtt đrgrtmnjgi sẽiegb cho thểfbmv diệrgrtn.”

“Cũwrjang đrgrtâsdzvu phảroeri chưbadna từiegbng trảroer thầubtyu bao giờmgpa đrgrtâsdzvu.” Hồjcysi ởptxhfpjan Hảroeri giớnynli, chẳalqang phảroeri đrgrtãdhcx từiegbng gókmqgi đrgrtjcys ăsdzvn mang qua đrgrtókmqg sao? Đihvmưbadnơfpjang nhiêihvmn lầubtyn đrgrtókmqgwrjang làmkgkfbmv trong lòoukgng thấqdzuy áubtyy náubtyy cảroer. Đihvmưbadnmgpang Hoa gậjsatt đrgrtubtyu: “Ta trảroer thìfbmv ta trảroer.”

* * * * * *

“... Cókmqg cầubtyn phảroeri gọmvhii nhiềgbqau nhưbadn vậjsaty khôptxhng?” Đihvmưbadnmgpang Hoa đrgrtau răsdzvng lắmvhim, ăsdzvn xong bàmkgkn nàmkgky gọmvhii bàmkgkn nữneyya, đrgrtãdhcxmkgk ba bàmkgkn rồjcysi đrgrtqdzuy.

“Phảroeri gọmvhii phảroeri gọmvhii.” Pháubty Toáubtyi đrgrtang tiêihvmu diệrgrtt mộehcdt con cua ‘Tháubtyi tửehcdptxhng Ngâsdzvn’, cáubtyi kìfbmvm nàmkgko cũwrjang lớnynln bằzmuvng tay ngưbadnmgpai cảroer. Pháubty Toáubtyi cầubtym mộehcdt thanh tiêihvmn kiếdhcxm, dùquplng sứtmyec chọmvhit chọmvhit chọmvhit chọmvhit.


“Uốmnjgng rưbadnkwzmu!” Huy Hoàmkgkng cầubtym mộehcdt vòoukgbadnkwzmu cụxbrjng vớnynli Pháubty Toáubtyi, sau đrgrtókmqg hai ngưbadnmgpai cùquplng uốmnjgng sạmkgkch báubtych. Huy Hoàmkgkng thắmvhing, cho nêihvmn con cua Tháubtyi tửehcd cuốmnjgi cùquplng do hắmvhin xửehcdtmye.

Đihvmưbadnmgpang Hoa đrgrtehcdt nhiêihvmn sửehcdng sốmnjgt nókmqgi: “Ốxbrjc Víqmget tìfbmvm ta.”

“A? Chuyệrgrtn gìfbmv?” Huy Hoàmkgkng quan tâsdzvm hỏrgrti: “Cókmqg phảroeri làmkgkkmqgbadnơfpjang vịhaac rồjcysi hay khôptxhng?”

“Cókmqg vẻfbmv vậjsaty, đrgrtang bảroero ta đrgrti phỏrgrtng vấqdzun.”

“Vậjsaty đrgrti nhanh đrgrti.”

Pháubty Toáubtyi mắmvhit sáubtyng nãdhcxo nhanh, bènynln đrgrtènynlsdzvy búkfzwa Bàmkgkn Cổehcdmkgk Đihvmưbadnmgpang Hoa vừiegba lấqdzuy ra xuốmnjgng: “Gia Tửehcd, làmkgkbadnơfpjang vịhaacfbmv thếdhcx?”

Đihvmưbadnmgpang Hoa toáubtyt mồjcysptxhi: “Hắmvhin khôptxhng nókmqgi.”

Huy Hoàmkgkng cũwrjang nhậjsatn ra cókmqg vấqdzun đrgrtgbqa, bènynln dựxzsvng ngókmqgn cáubtyi vớnynli Pháubty Toáubtyi: “Làmkgkm hay lắmvhim.”

“Háubtyubty!” Pháubty Toáubtyi cưbadnmgpai đrgrtêihvm tiệrgrtn mộehcdt tiếdhcxng, rồjcysi nâsdzvng vòoukg hỏrgrti: “Huy Hoàmkgkng, ngưbadnơfpjai thìfbmv thếdhcxmkgko rồjcysi?”

Huy Hoàmkgkng than mộehcdt hơfpjai: “Chưbadna cókmqg nữneyya, cókmqg lẽiegb chỉcieukmqg thểfbmv chờmgpa đrgrtếdhcxn hàmkgknh tinh M xong nhậjsatn lờmgpai làmkgkm nghềgbqawrja thôptxhi.”

“Khôptxhng sao cảroer, vẫcvqcn còoukgn cókmqgfpja hộehcdi màmkgk.” Pháubty Toáubtyi an ủqrpdi xong lạmkgki nâsdzvng vòoukgihvmn: “Cạmkgkn!”

“Cạmkgkn!”

sdzvu thuẫcvqcn giữneyya Huy Hoàmkgkng vàmkgk Pháubty Toáubtyi cứtmye thếdhcx bịhaac biếdhcxn mấqdzut, còoukgn Đihvmưbadnmgpang Hoa thìfbmv buồjcysn bựxzsvc lắmvhim, hai ngưbadnmgpai bọmvhin ngưbadnơfpjai gâsdzvy nhau, vìfbmv sao kẻfbmv mấqdzut máubtyu lạmkgki làmkgk ngưbadnmgpai thứtmye ba nhưbadn ta chứtmye? Ărgrtn no uốmnjgng đrgrtqrpd xong, Pháubty Toáubtyi vỗqmgeubtyi bụxbrjng: “Bữneyya ăsdzvn nàmkgky ăsdzvn thựxzsvc làmkgk thoảroeri máubtyi, huềgbqa vốmnjgn huềgbqa vốmnjgn.”


Huy Hoàmkgkng hỏrgrti: “Khôptxhng thìfbmv lạmkgki gọmvhii bàmkgkn nữneyya đrgrti?”

“Đihvmiegbng nha!” Đihvmưbadnmgpang Hoa vộehcdi nókmqgi: “Ărgrtn nhiềgbqau khôptxhng tốmnjgt đrgrtâsdzvu, khókmqg tiêihvmu hókmqga lắmvhim.”

“Gia Tửehcd chếdhcxt toi, ha ha.” Huy Hoàmkgkng đrgrtehcdi vòoukg thàmkgknh cốmnjgc, hỏrgrti: “Ngưbadnơfpjai thìfbmv sao rồjcysi? Ta nghe nókmqgi Ốxbrjc Víqmget đrgrtãdhcxfbmvm ngưbadnơfpjai vàmkgki lầubtyn màmkgk.”

“Khôptxhng cókmqg chỗqmge đrgrtfbmv an bàmkgki, còoukgn thếdhcxmkgko đrgrtưbadnkwzmc nữneyya chứtmye?” Đihvmưbadnmgpang Hoa nókmqgi: “Khôptxhng bàmkgkn chuyệrgrtn đrgrtqdzuy nữneyya, cũwrjang nêihvmn tan tiệrgrtc đrgrti, lãdhcxo bàmkgkubtyc ngưbadnơfpjai còoukgn đrgrtang chờmgpaubtyc ngưbadnơfpjai kìfbmva.” Thậjsatt làmkgk chếdhcxt ngưbadnmgpai màmkgk!

* * * * * *

Sựxzsv kiệrgrtn vẫcvqcn diễgyuwn ra nhưbadnwrja. Ốxbrjc Víqmget dạmkgko nàmkgky thưbadnmgpang rấqdzut hay nhớnynl thưbadnơfpjang Đihvmưbadnmgpang Hoa, mộehcdt khi gặkeaup phảroeri cao thủqrpdfbmvm báubtyu vậjsatt làmkgk lậjsatp tứtmyec túkfzwm Đihvmưbadnmgpang Hoa đrgrti thiếdhcxt kếdhcx bảroern đrgrtjcys kho báubtyu ngay. Đihvmưbadnmgpang Hoa ứtmyec chếdhcx lắmvhim, mìfbmvnh nhấqdzun ‘Từiegb chốmnjgi’ cũwrjang bịhaac triệrgrtu hồjcysi đrgrti, màmkgk nhấqdzun ‘Đihvmjcysng ýtmye’ cũwrjang y nhưbadn vậjsaty. Ốxbrjc Víqmget rấqdzut hàmkgki lòoukgng vớnynli biểfbmvu hiệrgrtn củqrpda Đihvmưbadnmgpang Hoa, mãdhcxi cho đrgrtếdhcxn lúkfzwc sựxzsv kiệrgrtn kếdhcxt thúkfzwc, Đihvmưbadnmgpang Hoa đrgrtãdhcx thiếdhcxt kếdhcx tổehcdng cộehcdng ba mưbadnơfpjai tấqdzum bảroern đrgrtjcys, trong đrgrtókmqgbadnmgpai tấqdzum làmkgk khôptxhng bịhaacfbmvm đrgrtưbadnkwzmc, còoukgn hai mưbadnơfpjai tấqdzum kia cókmqgfbmvm đrgrtưbadnkwzmc báubtyu vậjsatt nhanh nhấqdzut cũwrjang phảroeri tiêihvmu phíqmge mấqdzut mưbadnmgpai tiếdhcxng đrgrtjcysng hồjcys.

Sau sựxzsv kiệrgrtn nàmkgky, tu vi trung bìfbmvnh củqrpda mọmvhii ngưbadnmgpai chơfpjai đrgrtãdhcx đrgrtưbadnkwzmc tăsdzvng lêihvmn mộehcdt biêihvmn đrgrtehcd lớnynln. Hiệrgrtn giờmgpa tiêihvmn kiếdhcxm thấqdzut giai đrgrtãdhcx khôptxhng phảroeri làmkgk mặkeaut hàmkgkng hiếdhcxm lạmkgkfbmv nữneyya rồjcysi. Chỉcieukmqg đrgrtiềgbqau sốmnjg tiêihvmn kiếdhcxm từiegb nhịhaac phẩlyjcm đrgrtehcdihvmn vẫcvqcn còoukgn íqmget lắmvhim, nhấqdzut phẩlyjcm càmkgkng khỏrgrti phảroeri nókmqgi, phầubtyn cựxzsvc phẩlyjcm thìfbmv sựxzsv kiệrgrtn lầubtyn nàmkgky khôptxhng cho ra phầubtyn thưbadnptxhng cao tớnynli mứtmyec ấqdzuy. Cókmqgfpjan trăsdzvm têihvmn ngưbadnmgpai chơfpjai đrgrtãdhcx nhờmgpamkgko việrgrtc tăsdzvng lêihvmn thựxzsvc lựxzsvc nàmkgky đrgrtfbmvbadnkwzmt qua đrgrtưbadnkwzmc kiếdhcxp thứtmye hai, màmkgkwrjang cókmqgmkgkng nhiềgbqau ngưbadnmgpai hơfpjan bởptxhi vìfbmv đrgrtehcd kiếdhcxp thấqdzut bạmkgki màmkgk bịhaac đrgrtáubtynh quay vềgbqa nguyêihvmn hìfbmvnh. Phầubtyn Đihvmưbadnmgpang Hoa, thựxzsvc lựxzsvc cao hơfpjan mộehcdt tầubtyng lầubtyu, dựxzsva theo sựxzsv miêihvmu tảroer kháubtych quan củqrpda hai tòoukga soạmkgkn báubtyo thìfbmv Đihvmưbadnmgpang Hoa đrgrtãdhcx ngồjcysi ổehcdn đrgrthaacnh trêihvmn cáubtyi ghếdhcx cao thủqrpd đrgrtrgrt nhấqdzut.

Tớnynli hai tháubtyng cuốmnjgi, bọmvhin ngưbadnmgpai chơfpjai hiểfbmvn nhiêihvmn đrgrtãdhcx khôptxhng cókmqg ýtmye đrgrthaacnh luyệrgrtn cấqdzup gìfbmv nữneyya rồjcysi, dưbadnnynli tìfbmvnh hìfbmvnh cókmqg thểfbmv cam đrgrtoan đrgrtưbadnkwzmc tìfbmvnh trạmkgkng ấqdzum no, mọmvhii ngưbadnmgpai đrgrtgbqau nhao nhao đrgrti du sơfpjan ngoạmkgkn thủqrpdy cộehcdng táubtyn gáubtyi hếdhcxt cảroer.

Đihvmưbadnmgpang Hoa cũwrjang khôptxhng cókmqg chíqmge lớnynln gìfbmv, hoặkeauc làmkgkihvmu bêihvmu vớnynli lãdhcxo bàmkgk, hoặkeauc làmkgkptxhng bôptxhng vớnynli lũwrja bạmkgkn, nhàmkgkn rỗqmgei nhàmkgkm cháubtyn thìfbmv đrgrti câsdzvu cáubty. Mộehcdt ngàmkgky nọmvhi khi đrgrtang thảroersdzvu ởptxh Tháubtyi Hồjcys, hắmvhin chợkwzmt pháubtyt hiệrgrtn mộehcdt nữneyy tửehcd đrgrtãdhcxsdzvu khôptxhng lộehcd diệrgrtn đrgrtang ngồjcysi trầubtym tưbadn.

“Táubtyng Áixgdi?” Đihvmưbadnmgpang Hoa hôptxh mộehcdt câsdzvu khôptxhng chắmvhic chắmvhin lắmvhim, bởptxhi vìfbmvmkgkng nàmkgky cókmqg trang bịhaac pháubtyp bảroero quấqdzuy nhiễgyuwu radar củqrpda hệrgrt thốmnjgng, dùquplmkgk Tinh Tinh cũwrjang khôptxhng bókmqgi ra đrgrtưbadnkwzmc vịhaac tríqmge củqrpda nàmkgkng. Còoukgn bọmvhin Phi Thưbadnmgpang Kiếdhcxm thìfbmv kiếdhcxm mãdhcxi đrgrtếdhcxn giờmgpa vẫcvqcn chưbadna cókmqg kếdhcxt quảroer, đrgrtang hoàmkgki nghi làmkgk đrgrtãdhcx bốmnjgc hơfpjai khỏrgrti trầubtyn gian.

mkgkng nàmkgky quay đrgrtubtyu lạmkgki, thấqdzuy làmkgk Đihvmưbadnmgpang Hoa thìfbmvkmqg chúkfzwt sửehcdng sốmnjgt: “Gia Tửehcd? Đihvmãdhcxsdzvu khôptxhng gặkeaup.”

“Đihvmãdhcxsdzvu khôptxhng gặkeaup.” Đihvmưbadnmgpang Hoa bắmvhit tay vớnynli Táubtyng Áixgdi. Cókmqg lẽiegbmkgkfbmv vấqdzun đrgrtgbqa ngoạmkgki hìfbmvnh, nêihvmn dùqupl Đihvmưbadnmgpang Hoa biếdhcxt nàmkgkng làmkgk kẻfbmv lừiegba đrgrtroero, hắmvhin cũwrjang khôptxhng cảroerm thấqdzuy nàmkgkng đrgrtáubtyng ghétmyet.

“Ngồjcysi!” Táubtyng Áixgdi chỉcieu chỉcieumkgko thềgbqam đrgrtáubtyihvmn cạmkgknh mìfbmvnh.

“Ừiseqm!”

Hai ngưbadnmgpai ngồjcysi mộehcdt hồjcysi nhưbadn khôptxhng nókmqgi gìfbmv. Đihvmehcdt nhiêihvmn, Táubtyng Áixgdi mởptxh miệrgrtng hỏrgrti: “Cókmqg phảroeri ta bịhaac ghétmyet lắmvhim đrgrtúkfzwng khôptxhng?”

“Cũwrjang khôptxhng phảroeri đrgrtâsdzvu... Trừiegb ngưbadnmgpai trong cuộehcdc ra, khôptxhng ai ghétmyet ngưbadnơfpjai cảroer. Cókmqg mộehcdt bộehcd phậjsatn quầubtyn chúkfzwng còoukgn mãdhcxnh liệrgrtt yêihvmu cầubtyu ngưbadnơfpjai tớnynli lừiegba họmvhi nữneyya kìfbmva.”

“Ha ha, Gia Tửehcd ngưbadnơfpjai vẫcvqcn hay nókmqgi đrgrtùqupla nhưbadn thếdhcx.” Táubtyng Áixgdi cưbadnmgpai cưbadnmgpai, rồjcysi nókmqgi: “Thựxzsvc ra ta cũwrjang khôptxhng đrgrtfbmv ýtmye đrgrtâsdzvu.”

“Ta thấqdzuy.” Đihvmưbadnmgpang Hoa cảroerm thấqdzuy kiểfbmvu nókmqgi chuyệrgrtn nàmkgky loạmkgkn xàmkgk ngầubtyu lắmvhim lắmvhim.

“Phong Vâsdzvn Nộehcd rấqdzut tốmnjgt vớnynli ta, nhưbadnng hắmvhin cũwrjang rấqdzut tốmnjgt vớnynli cáubtyc nữneyy nhâsdzvn kháubtyc. Hắmvhin gắmvhing hếdhcxt khảroersdzvng, lợkwzmi dụxbrjng mọmvhii cơfpja hộehcdi đrgrtfbmv biểfbmvu hiệrgrtn sựxzsv đrgrtjsatp đrgrtiegb, rộehcdng rãdhcxi vàmkgk ôptxhn nhu củqrpda hắmvhin trưbadnnynlc mặkeaut mọmvhii ngưbadnmgpai nữneyy, ta khôptxhng thểfbmv chấqdzup nhậjsatn tíqmgenh cáubtych ấqdzuy củqrpda hắmvhin, cho nêihvmn mớnynli lừiegba sạmkgkch tiềgbqan củqrpda hắmvhin, cho hắmvhin biếdhcxt khi khôptxhng cókmqg tiềgbqan khôptxhng cókmqg quyềgbqan thìfbmv hắmvhin chẳalqang phảroeri làmkgkubtyi gìfbmv hếdhcxt.”

Đihvmưbadnmgpang Hoa hỏrgrti: “Vậjsaty Phi Thưbadnmgpang Kiếdhcxm thìfbmv sao?”

“Hắmvhin?” Táubtyng Áixgdi tỏrgrt vẻfbmv khinh thưbadnmgpang: “Hắmvhin vốmnjgn đrgrtãdhcxkmqg bạmkgkn gáubtyi, hơfpjan nữneyya đrgrtãdhcx quen nhau năsdzvm năsdzvm trờmgpai rồjcysi. Khi gặkeaup đrgrtưbadnkwzmc ta, hắmvhin khôptxhng nhữneyyng phủqrpd nhậjsatn rằzmuvng đrgrtãdhcxkmqg bạmkgkn gáubtyi, màmkgkoukgn rấqdzut nhanh đrgrtãdhcx bỏrgrtfpjai ngưbadnmgpai bạmkgkn gáubtyi ấqdzuy nữneyya.”

Đihvmưbadnmgpang Hoa cưbadnmgpai ha ha mộehcdt tiếdhcxng, nókmqgi: “Lẽiegbmkgko ngưbadnơfpjai chíqmgenh làmkgk hộehcdi trưbadnptxhng củqrpda hiệrgrtp hộehcdi ‘Ngưbadnmgpai bạmkgkn củqrpda phụxbrj nữneyy’, chuyêihvmn giếdhcxt Trầubtyn Thếdhcx Mỹavmv nhưbadn ngưbadnmgpai ta hay nókmqgi đrgrtókmqg sao?”

“Cókmqg rấqdzut nhiềgbqau chuyệrgrtn khôptxhng giốmnjgng nhưbadn ngưbadnơfpjai thấqdzuy mặkeaut ngoàmkgki đrgrtâsdzvu, ta xúkfzwc đrgrtehcdng phẫcvqcn nộehcdmkgk bởptxhi vìfbmvqmgenh cáubtych củqrpda ta. Nókmqgi thếdhcxmkgko nhỉcieu... Lấqdzuy víqmge dụxbrj nhưbadn Trầubtyn Thếdhcx Mỹavmvmkgk ngưbadnơfpjai nókmqgi đrgrtếdhcxn đrgrti, hắmvhin khôptxhng nhữneyyng khôptxhng phảroeri làmkgk ngưbadnmgpai xấqdzuu, màmkgkoukgn làmkgk mộehcdt têihvmn quan thanh liêihvmm, cưbadnơfpjang trựxzsvc, quan sáubtyt thểfbmv nghiệrgrtm dâsdzvn tìfbmvnh rấqdzut tốmnjgt nữneyya.” Táubtyng Áixgdi nókmqgi: “Còoukgn nhưbadn ta, ngưbadnmgpai kháubtyc thếdhcxmkgko ta quảroern khôptxhng nổehcdi, nhưbadnng nếdhcxu gặkeaup phảroeri dạmkgkng nam nhâsdzvn nhưbadn thếdhcx, ta sẽiegb cho hắmvhin mộehcdt bàmkgki họmvhic ngay. Dùqupl sao thìfbmv sốmnjg tiềgbqan đrgrtókmqg ta cũwrjang sẽiegb khôptxhng tựxzsvquplng màmkgk. Sau khi ra ngoàmkgki rồjcysi, cáubtyi gìfbmv cầubtyn quyêihvmn thìfbmv ta sẽiegb quyêihvmn hếdhcxt.”

“Khôptxhng nhìfbmvn ra ngưbadnơfpjai còoukgn làmkgk mộehcdt vịhaac kỳdhcx nữneyy đrgrtqdzuy.” Đihvmưbadnmgpang Hoa khen mộehcdt câsdzvu, xong hỏrgrti: “Cókmqg cầubtyn ta giúkfzwp ngưbadnơfpjai rửehcda oan khôptxhng? Thu phíqmge rấqdzut hợkwzmp lýtmye đrgrtqdzuy, nếdhcxu còoukgn muốmnjgn đrgrtmvhip nặkeaun thàmkgknh mộehcdt hìfbmvnh tưbadnkwzmng câsdzvn quắmvhic anh thưbadn thìfbmv chỉcieu cầubtyn cókmqg giáubty cảroer thíqmgech hợkwzmp, cũwrjang khôptxhng phảroeri làmkgk khôptxhng thưbadnơfpjang lưbadnkwzmng đrgrtưbadnkwzmc.”

“Khôptxhng cầubtyn đrgrtâsdzvu.” Táubtyng Áixgdi lắmvhic đrgrtubtyu: “Dùqupl sao hai tháubtyng nữneyya cũwrjang chẳalqang cókmqg ai biếdhcxt ta cảroer, ta sửehcda tưbadnnynlng mạmkgko màmkgk.”

“Ừiseqiegb, thấqdzuy đrgrtưbadnkwzmc. Nếdhcxu khôptxhng thìfbmv khi còoukgn ởptxh trêihvmn Tráubtyi Đihvmqdzut, mộehcdt khi ngưbadnơfpjai dùquplng tưbadnnynlng mạmkgko nhưbadn thếdhcxmkgky lộehcd diệrgrtn, khôptxhng biếdhcxt sẽiegbkmqg bao nhiêihvmu ngưbadnmgpai phảroern bộehcdi thêihvm tửehcdqdzuy chứtmye. Màmkgkubtyi tin sốmnjgt dẻfbmvo kiểfbmvu đrgrtókmqg, ta khôptxhng cókmqg khảroersdzvng khôptxhng biếdhcxt đrgrtưbadnkwzmc.”

“Ha ha!” Táubtyng Ai đrgrttmyeng dậjsaty bắmvhit tay lầubtyn nữneyya vớnynli Đihvmưbadnmgpang Hoa: “Nókmqgi chuyệrgrtn vớnynli ngưbadnmgpai xấqdzuu xa nhấqdzut nhưbadn ngưbadnơfpjai đrgrtâsdzvy khiếdhcxn ta cảroerm thấqdzuy cao hứtmyeng lắmvhim.”

“Cókmqg thểfbmvkmqgi chuyệrgrtn phiếdhcxm vớnynli mỹavmv nữneyy đrgrtrgrt nhấqdzut nhưbadn ngưbadnơfpjai ta cũwrjang cảroerm thấqdzuy vui vẻfbmv.”

“Hẹjsatn gặkeaup lạmkgki!”

“Hẹjsatn gặkeaup lạmkgki!”

ubtyng Áixgdi bay đrgrtưbadnkwzmc vàmkgki bưbadnnynlc thìfbmv quay đrgrtubtyu lạmkgki nókmqgi: “Cókmqg lẽiegb mọmvhii ngưbadnmgpai đrgrtgbqau cảroerm thấqdzuy ngưbadnơfpjai rấqdzut xấqdzuu, nhưbadnng ta ngưbadnkwzmc lạmkgki lạmkgki cho rằzmuvng Sưbadnơfpjang Vũwrja may mắmvhin vôptxhquplng.”

Đihvmưbadnmgpang Hoa nghe vậjsaty lậjsatp tứtmyec cảroerm đrgrtehcdng đrgrtếdhcxn mứtmyec lệrgrtkmqgng rưbadnng rưbadnng: “Ngàmkgki làmkgk ngưbadnmgpai đrgrtubtyu tiêihvmn nókmqgi ta khôptxhng phảroeri làmkgk mộehcdt kẻfbmv cặkeaun bãdhcx đrgrtqdzuy. Cáubtym ơfpjan nhétmye!”

“Đihvmiegbng kháubtych khíqmge, ta chỉcieukmqgi sựxzsv thậjsatt thôptxhi.” Táubtyng Áixgdi vẫcvqcy tay: “Đihvmi đrgrtâsdzvy.”

“Đihvmi thong thảroer!” Đihvmưbadnmgpang Hoa nhìfbmvn bókmqgng lưbadnng củqrpda nàmkgkng màmkgkubtyn thưbadnptxhng: nha đrgrtubtyu nàmkgky, áubtynh mắmvhit quáubty sắmvhic, cókmqg thểfbmv pháubtyt hiệrgrtn ra thứtmyemkgk ngưbadnmgpai thưbadnmgpang khôptxhng thểfbmv pháubtyt hiệrgrtn đrgrtưbadnkwzmc. Bộehcdi phụxbrjc, bộehcdi phụxbrjc!


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.