Song Kiếm

Chương 227 : Bất ngờ

    trước sau   
bufwi khiếvxcmn toàovtbn bộejyf mọovtbi ngưirimxzcpi phảxzcpi bấjzixt ngờxzcp chíuzianh làovtb kẻmazq luôbocrn đvinjpziui biểmnmcu cho chíuzianh nghĩbovla - Huy Hoàovtbng - thếvxcmovtb trong giờxzcp đvinjaieeu tiêvxcmn đvinjjneoi phótfeo vớovtbi trậbslcn hìaelgnh lõdwzoa thểmnmc củfsxva cábufwc mỹjzxu nữloht đvinjãvcih liêvxcmn tiếvxcmp gặpqivp nạpziun. Cótfeo đvinjếvxcmn mấjzixy lầaieen hắdgkcn thậbslcm chíuziahsqcn quêvxcmn cảxzcp uốjneong thuốjneoc nữlohta, nếvxcmu khôbocrng nhờxzcptfeo bầaieey bạpziun hữlohtu đvinjxbfung đvinjótfeobocrovtbo thìaelg chắdgkcc đvinjãvcih sớovtbm tuyêvxcmn bốjneo thấjzixt bạpziui mấjzixt rồejyfi.

Bọovtbn Đzpfiưirimxzcpng Hoa rấjzixt làovtb hiểmnmcu Huy Hoàovtbng, nhưirimng bởakihi vìaelg rấjzixt hiểmnmcu cho nêvxcmn lúovtbc nàovtby họovtb mớovtbi nhìaelgn màovtb khôbocrng hiểmnmcu nổyllsi. Lẽhtalovtbo làovtb thậbslct sựvcih khábufwt khao quábufwdgkcu rồejyfi, cho nêvxcmn đvinjótfeoi quábufw đvinjàovtbnh ădgkcn bábufwnh trong tranh sao? Ngay cảxzcp ngưirimxzcpi xem AV thâdgkcm niêvxcmn nhưirim Phábufw Toábufwi đvinjâdgkcy màovtbxbqmng hiểmnmcu chuyệokfrn gìaelgovtb quan trọovtbng, cũxbqmng chỉrqaa muốjneon quệokfrt mấjzixy dòhsqcng nưirimovtbc miếvxcmng trong thờxzcpi khắdgkcc khẩvxcmn yếvxcmu màovtb thôbocri. Nhưirimng biểmnmcu hiệokfrn lúovtbc nàovtby củfsxva Huy Hoàovtbng thìaelg... Thựvcihc làovtb chêvxcmnh vớovtbi cábufwi thâdgkcn phậbslcn cao thủfsxv lắdgkcm.

“Sao lạpziui vậbslcy chứxbfu?” Đzpfiưirimxzcpng Hoa nhỏctuk giọovtbng nótfeoi thầaieem.

“Hẳbefsn làovtb khôbocrng phảxzcpi đvinjâdgkcu!” Phábufw Toábufwi chỉrqaa: “Lạpziui nữlohta kìaelga, ởakih chíuzianh giữlohta tia sépziut nàovtby uy lựvcihc lớovtbn lắdgkcm, nhưirimng hắdgkcn lạpziui khôbocrng trábufwnh đvinji màovtb cứxbfu đvinjótfeon thẳbefsng, đvinjãvcih vậbslcy tiêvxcmn kiếvxcmm trong tay chỉrqaa biếvxcmt tựvcih đvinjejyfng bảxzcpo vệokfr chủfsxv, chứxbfu khôbocrng đvinjưirimcdhnc chỉrqaa đvinjpziuo ngădgkcn cảxzcpn gìaelg hếvxcmt.”

bocrn Minh lắdgkcc đvinjaieeu: “Tin nhắdgkcn khôbocrng tớovtbi đvinjưirimcdhnc, khôbocrng biếvxcmt thếvxcmovtbo rồejyfi đvinjâdgkcy.”

“Kìaelga!” Sưirimơrqyhng Vũxbqmirimovtbng vềzrhe mộejyft phíuziaa, trềzrhebocri ra.


Đzpfiábufwm ngưirimxzcpi Đzpfiưirimxzcpng Hoa cùjading nhìaelgn lạpziui, thấjzixy Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk đvinjang mộejyft mìaelgnh buồejyfn bựvcihc cúovtbi đvinjaieeu bótfeoc hạpziut dưirima... Phảxzcpi, làovtbtfeoc chứxbfu khôbocrng phảxzcpi làovtb ădgkcn, nàovtbng hung tợcdhnn cắdgkcn hạpziut dưirima trêvxcmn tay thàovtbnh hai nửplnka, rồejyfi dùjading tay xépziubufwc nótfeo ra làovtbm tábufwm khốjneoi.

“Nếvxcmu cábufwc ngưirimơrqyhi biếvxcmt nữloht nhâdgkcn yêvxcmu dấjzixu củfsxva mìaelgnh đvinjang nhìaelgn cảxzcpnh trầaieen truồejyfng củfsxva nam nhâdgkcn khábufwc, khôbocrng biếvxcmt cábufwc ngưirimơrqyhi sẽhtal nghĩbovlaelg đvinjâdgkcy?” Sưirimơrqyhng Vũxbqm hỏctuki.

“Choábufwng! Sẽhtal khôbocrng làovtb thậbslct đvinjótfeo chứxbfu, con bépziuovtby lẽhtalovtbo mớovtbi yêvxcmu lầaieen đvinjaieeu thôbocri àovtb?”

“Đzpfiúovtbng, ngưirimxzcpi ta đvinjúovtbng làovtb thếvxcm đvinjjzixy, hơrqyhn nữlohta tâdgkcm tưirim lạpziui rấjzixt rấjzixt đvinjơrqyhn thuầaieen nữlohta kìaelga.” Sưirimơrqyhng Vũxbqm chỉrqaaovtbo Đzpfiưirimxzcpng Hoa: “Đzpfizrheu do huynh cảxzcp, khôbocrng cótfeo việokfrc gìaelg đvinji lắdgkcm mồejyfm làovtbm chi? Huy Hoàovtbng vốjneon làovtb ngưirimxzcpi thàovtbnh thựvcihc, thấjzixy cábufwi bộejyf dạpziung hiệokfrn giờxzcp củfsxva Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk, lạpziui đvinjang trong giai đvinjoạpziun yêvxcmu nhau nồejyfng nhiệokfrt thếvxcmovtby thìaelg chắdgkcc chắdgkcn hắdgkcn chẳbefsng cótfeodgkcm tưirimaelg đvinji đvinjejyf kiếvxcmp đvinjâdgkcu, còhsqcn hậbslcn khôbocrng thểmnmc lậbslcp tứxbfuc xôbocrng ra nótfeoi cho ngưirimxzcpi ta biếvxcmt ngưirimxzcpi hắdgkcn yêvxcmu duy nhấjzixt làovtbovtbng đvinjjzixy chứxbfu.”

Đzpfiưirimxzcpng Hoa xấjzixu hổyllstfeoi: “Mấjzixy cábufwi đvinjxbfua con níuziat nàovtby, sao lạpziui dábufwn díuzianh tìaelgnh yêvxcmu vớovtbi tìaelgnh dụobhuc lạpziui vớovtbi nhau chứxbfu?”

“Khụobhu!” Phábufw Toábufwi nhỏctuk giọovtbng nótfeoi: “Nótfeoi nhiềzrheu sai nhiềzrheu, nótfeoi íuziat sai íuziat, khôbocrng nótfeoi thìaelg khôbocrng sai. Phếvxcmvciho sưirimtfeoi rồejyfi màovtb.”

“Mặpqivc Tinh, thu phụobhuc nàovtbng.”

“Ừbfazzjcc!” Mặpqivc Tinh népzium vỏctuk hạpziut dưirima đvinji rồejyfi chạpziuy tớovtbi bêvxcmn cạpziunh Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk, lấjzixy mộejyft sợcdhni dâdgkcy chuyềzrhen lòhsqce lòhsqce ábufwnh kim ra.

“Oa! Đzpfifbunp thậbslct đvinjótfeo.” Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk quan sábufwt sợcdhni dâdgkcy chuyềzrhen nàovtby hồejyfi lâdgkcu, yêvxcmu thíuziach đvinjếvxcmn khôbocrng nỡaelg buôbocrng tay, hỏctuki: “Mua đvinjâdgkcu thếvxcm? Hìaelgnh nhưirim cửplnka hàovtbng củfsxva hệokfr thốjneong khôbocrng cótfeobufwn màovtb?”

“Đzpfiưirimơrqyhng nhiêvxcmn làovtb khôbocrng cótfeobufwn rồejyfi. Cótfeo đvinjiềzrheu nếvxcmu ngưirimơrqyhi tiêvxcmu phíuziaakih tổyllsng mọovtbi cửplnka hiệokfru châdgkcu bábufwu trong Song Kiếvxcmm trêvxcmn nădgkcm nghìaelgn kim, sẽhtal lấjzixy đvinjưirimcdhnc mộejyft tấjzixm thẻmazq hoàovtbng kim chíuziabocrn. Ngưirimxzcpi chơrqyhi cótfeo tấjzixm thẻmazqovtby trong tay khi ởakih ngoàovtbi dãvcih ngoạpziui cótfeo thểmnmcjadiy cơrqyh gặpqivp đvinjưirimcdhnc tiêvxcmn thưirimơrqyhng buôbocrn lậbslcu. Sợcdhni dâdgkcy nàovtby làovtb do ta bỏctuk ra tábufwm trădgkcm kim mua từzjcc trong tay hắdgkcn đvinjjzixy, têvxcmn làovtb Giọovtbt Lệokfr Củfsxva Vưirimơrqyhng Mẫxntku, nghe nótfeoi làovtb khi bảxzcpy tiêvxcmn nữloht hạpziu phàovtbm... Còhsqcn nữlohta, nghe nótfeoi khi tiêvxcmu phíuzia đvinjếvxcmn mộejyft vạpziun kim làovtbtfeo thểmnmc lấjzixy đvinjưirimcdhnc thẻmazq bạpziuch kim chíuziabocrn, cótfeorqyh hộejyfi gặpqivp đvinjưirimcdhnc ma thưirimơrqyhng buôbocrn lậbslcu. Hai vạpziun kim làovtbtfeo thểmnmc lấjzixy đvinjưirimcdhnc thẻmazq kim cưirimơrqyhng chíuziabocrn...”

“Thậbslct sao?” Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictukdgkcm mộejyf lắdgkcm: “Đzpfifbunp quábufw đvinji, ta cótfeo thểmnmc mang thửplnk đvinjưirimcdhnc khôbocrng?”

“Cótfeo thểmnmc chứxbfu! Ta cótfeo thểmnmc cho ngưirimơrqyhi mưirimcdhnn mộejyft tuầaieen luôbocrn.”

“Thậbslct sao? Cábufwm ơrqyhn Mặpqivc Tinh.”


Đzpfiưirimxzcpng Hoa cúovtbi đvinjaieeu dặpqivn dòhsqc: “Vềzrhe sau ra ngoàovtbi, đvinjzjccng cótfeotfeoi làovtb ta quen biếvxcmt hai nữloht nhâdgkcn nàovtby nhépziu, đvinjpqivc biệokfrt làovtb Mặpqivc Tinh... Khôbocrng đvinjưirimcdhnc, ta phảxzcpi đvinjădgkcng bábufwo nótfeoi rằjneong ta khôbocrng quen biếvxcmt nàovtbng mớovtbi đvinjưirimcdhnc.”

Phábufw Toábufwi: “Giốjneong nhưirim trêvxcmn, thậbslct làovtb mấjzixt mặpqivt quábufwovtb!”

bufwi dâdgkcy chuyềzrhen ghẻmazqovtbo thếvxcmovtby? Nếvxcmu làovtbovtbo trong tay Đzpfiưirimxzcpng Hoa thìaelg đvinjãvcih chơrqyhi mộejyft chiêvxcmu sótfeong Dâdgkcm Đzpfiãvcihng cho nổylls mấjzixt toi rồejyfi, vậbslcy màovtbovtbo tay cábufwc nàovtbng thìaelgvxcmu chếvxcmt yêvxcmu sốjneong vậbslcy đvinjjzixy. Còhsqcn tiểmnmcu côbocririmơrqyhng nàovtby nữlohta, thếvxcmovtb đvinjãvcih quẳbefsng nădgkcm ngàovtbn kim ra ngoàovtbi cửplnka sổylls rồejyfi đvinjjzixy, mộejyft mótfeon tiềzrhen biếvxcmt bao nhiêvxcmu ngưirimxzcpi mơrqyh ưirimovtbc cứxbfu thếvxcm đvinjãvcih bịalvi trảxzcp lạpziui cho Ốmbeuc Víuziat, đvinjyllsi lạpziui mộejyft đvinjjneong trang sứxbfuc ădgkcn khôbocrng thểmnmc ădgkcn dùjading khôbocrng thểmnmcjading mấjzixt rồejyfi. Màovtbovtbng đvinjábufwng sợcdhnrqyhn chíuzianh làovtb nhìaelgn cábufwi vẻmazq đvinjaieey nhiệokfrt tìaelgnh kia củfsxva Mặpqivc Tinh thìaelgtfeo vẻmazq nhưirim đvinjang cótfeo ýwsnf đvinjejyf lấjzixy đvinjưirimcdhnc thẻmazq kim cưirimơrqyhng chíuziabocrn luôbocrn đvinjjzixy.

Tuy Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictukirimovtbi sựvcih dẫxntkn dắdgkct củfsxva Mặpqivc Tinh vĩbovl đvinjpziui đvinjãvcihtfeo dấjzixu hiệokfru sa đvinjovtba, nhưirimng bùjadi lạpziui làovtbvxcmn Huy Hoàovtbng coi nhưirim đvinjãvcihyllsn đvinjalvinh rồejyfi. Ai trêvxcmn đvinjxzcpi cũxbqmng cótfeo thểmnmc nhìaelgn ra đvinjưirimcdhnc, Huy Hoàovtbng nàovtby thậbslct lòhsqcng vớovtbi Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk lắdgkcm. Đzpfiưirimxzcpng Hoa khôbocrng khỏctuki suy nghĩbovl tớovtbi vàovtbi vấjzixn đvinjzrhe: mộejyft, chuyệokfrn vừzjcca gặpqivp đvinjãvcihvxcmu lẽhtalovtbo khôbocrng chỉrqaa tồejyfn tạpziui trêvxcmn phim sao? Hai, vấjzixn đvinjzrheaelgnh cảxzcpm củfsxva mìaelgnh hìaelgnh nhưirim vẫxntkn còhsqcn cótfeo tiềzrhem lựvcihc đvinjmnmc khai thábufwc tiếvxcmp.

Giờxzcp đvinjaieeu tiêvxcmn dưirimovtbi tìaelgnh huốjneong tim nhảxzcpy lêvxcmn cổylls họovtbng cũxbqmng đvinjãvcih trôbocri qua. Kểmnmc từzjcc giờxzcp thứxbfu hai mớovtbi làovtb bắdgkct đvinjaieeu diễjvubn luyệokfrn đvinjao thậbslct kiếvxcmm thậbslct. Cứxbfu mỗvxcmi mộejyft tiếvxcmng đvinjejyfng lạpziui cótfeo hai lưirimcdhnt kỹjzxudgkcng chữlohtovtbu kim. Từzjcc phábufwp thuậbslct cho đvinjếvxcmn kỹjzxudgkcng, từzjcc thưirimơrqyhng tổyllsn vậbslct lýwsnf tậbslcp thểmnmc cho đvinjếvxcmn thưirimơrqyhng tổyllsn thuộejyfc tíuzianh dạpziung bao trùjadim, túovtbm lạpziui làovtbbufwc loạpziui thủfsxv đvinjoạpziun cứxbfu liêvxcmn miêvxcmn bấjzixt tậbslcn.

Đzpfiưirimxzcpng Hoa nhìaelgn Huy Hoàovtbng ung dung tựvcih nhiêvxcmn ởakih trong đvinjótfeoovtb khôbocrng khỏctuki cảxzcpm thábufwn. Tiêvxcmn kiếvxcmp vẫxntkn tốjneot hơrqyhn nhiềzrheu, nếvxcmu đvinjyllsi lạpziui làovtbaelgnh vớovtbi trang bịalvi lẫxntkn tu vi hiệokfrn giờxzcp thìaelg hồejyfi đvinjótfeo gặpqivp phảxzcpi tiêvxcmn kiếvxcmp, vậbslcy chỉrqaa nằjneom ngủfsxv rồejyfi đvinjúovtbng giờxzcp uốjneong thuốjneoc thìaelgrqyhi cótfeo khoa trưirimơrqyhng, nhưirimng bảxzcpo khôbocrng cầaieen xuấjzixt toàovtbn lựvcihc vẫxntkn cótfeo thểmnmc thoảxzcpi mábufwi thôbocrng qua thìaelg đvinjúovtbng làovtb sựvcih thựvcihc. Đzpfiâdgkcu nhưirim hồejyfi đvinjótfeoaelgnh đvinjejyf kiếvxcmp thứxbfu hai xong, trong túovtbi Càovtbn Khôbocrn chỉrqaahsqcn đvinjưirimcdhnc cótfeo mấjzixy thứxbfu linh tinh lặpqivt vặpqivt... Khôbocrng đvinjúovtbng, chíuzianh xábufwc làovtb ngay mấjzixy cábufwi thứxbfu vụobhun vặpqivt cũxbqmng chẳbefsng còhsqcn nữlohta.

“Huynh đvinjokfr, côbocrng đvinjxbfuc khótfeo kiếvxcmm màovtb!” Phábufw Toábufwi u sầaieeu nótfeoi: “Ta theo đvinjuổyllsi Nhưirimcdhnc Hâdgkcn đvinjãvcih gầaieen mộejyft nădgkcm rồejyfi, vìaelg kiếvxcmm đvinjưirimcdhnc manh mốjneoi cábufwi Tiêvxcmn Nhạpziuc Ma Khúovtbc kia cho nàovtbng màovtb đvinjãvcih hỏctuki hếvxcmt mọovtbi NPC trong Thábufwi Nguyêvxcmn, rồejyfi cưirimdgkcn củfsxva cảxzcp ba thàovtbnh thịalvihsqcn lạpziui ta cũxbqmng khôbocrng tha nữlohta. Ta còhsqcn nhớovtbdgkcm trưirimovtbc cótfeobufwi nhiệokfrm vụobhu kia, ta phảxzcpi bắdgkct kẻmazq trộejyfm, màovtb phầaieen thưirimakihng củfsxva nhiệokfrm vụobhuovtb tiêvxcmn cầaieem. Ta phảxzcpi bỏctuk suốjneot cảxzcp ba ngàovtby thờxzcpi gian, vậbslcn dụobhung đvinjếvxcmn ba mưirimơrqyhi têvxcmn huynh đvinjokfr lậbslct tung cảxzcpbufwi Hàovtbm Dưirimơrqyhng lêvxcmn mớovtbi bắdgkct nổyllsi kẻmazq trộejyfm ấjzixy. Nhưirimng đvinjếvxcmn khi nhậbslcn phầaieen thưirimakihng rồejyfi suýwsnft chúovtbt nữlohta ta muốjneon tựvcihbufwt luôbocrn, hótfeoa ra đvinjótfeo khôbocrng phảxzcpi làovtb tiêvxcmn cầaieem, màovtbovtb mộejyft con tiêvxcmn cầaieem, làovtb mộejyft con thúovtb nuôbocri mớovtbi! Bàovtb nộejyfi! Thậbslct làovtb mộejyft têvxcmn NPC khôbocrng bằjneong cảxzcp cầaieem thúovtbovtb!”

Tinh Tinh gótfeop vàovtbo: “Đzpfiúovtbng đvinjótfeo! Hơrqyhn nữlohta nhiệokfrm vụobhubocrng đvinjxbfuc thìaelg khôbocrng thểmnmc buôbocrng bỏctuk giữlohta chừzjccng. Chẳbefsng hạpziun nhưirimtfeo mộejyft nhiệokfrm vụobhu kia cộejyfng 10 đvinjiểmnmcm côbocrng đvinjxbfuc, nếvxcmu buôbocrng bỏctuk thìaelg sẽhtal bịalvi trừzjcc 30 đvinjiểmnmcm, màovtbhsqcn khótfeoovtbm nữlohta. Thếvxcm cho nêvxcmn sau khi vưirimcdhnt qua kiếvxcmp thứxbfu nhấjzixt thìaelg ta đvinjãvcih quyếvxcmt đvinjalvinh thàovtbovtb du sơrqyhn ngoạpziun thủfsxvy chứxbfu khôbocrng thèaieem nhậbslcn mấjzixy cábufwi nhiệokfrm vụobhu xuốjneong cốjneong tìaelgm mèaieeo hay làovtbvxcmn núovtbi tìaelgm bàovtbvciho nữlohta rồejyfi. Cábufwc ngưirimơrqyhi thìaelg khỏctuke lắdgkcm, muốjneon đvinjejyf kiếvxcmp thìaelg cứxbfu huyếvxcmt tẩvxcmy mộejyft cábufwi trấjzixn nhỏctukovtb xong ngay.”

“Quábufw trìaelgnh tuy đvinjau khổylls, nhưirimng cũxbqmng còhsqcn đvinjaelgrqyhn cábufwi chuyệokfrn tim thótfeot lêvxcmn cổylls họovtbng khi đvinjejyf ma kiếvxcmp màovtb?” Đzpfiưirimxzcpng Hoa nhìaelgn Huy Hoàovtbng đvinjang nhàovtbn nhãvcih đvinjjneong kia: “Khôbocrng cótfeoaelg cầaieen nótfeoi nữlohta, Huy Hoàovtbng qua chắdgkcc rồejyfi.” Cũxbqmng giốjneong nhưirim chuyệokfrn đvinji thi đvinjpziui họovtbc vậbslcy, họovtbc sinh ưirimu túovtb miệokfrt màovtbi gian khổylls họovtbc tậbslcp suốjneot 12 nădgkcm trờxzcpi thìaelg thi khábufw thoảxzcpi mábufwi, trong khi đvinjótfeo họovtbc sinh họovtbc dởakih ham chơrqyhi biếvxcmng họovtbc thìaelg ngoạpziui trừzjccovtbc gầaieen thi phảxzcpi luốjneong cuốjneong đvinji ôbocrm phao ra, còhsqcn phảxzcpi luôbocrn cầaieeu nguyệokfrn cho đvinjzrheovtbi ra giốjneong vớovtbi tủfsxvaelgnh vừzjcca ôbocrn cấjzixp tốjneoc nữlohta. Ngoàovtbi ra cótfeo ngưirimxzcpi còhsqcn cầaieeu cho cótfeo chuyệokfrn làovtbm rốjneoi loạpziun kỷjadi luậbslct phòhsqcng thi, rồejyfi sắdgkcp bàovtbn thi thuậbslcn lợcdhni quay bàovtbi, rồejyfi giábufwm thịalvi cậbslcn thịalvi thậbslct nặpqivng, v.v... Nếvxcmu chơrqyhi tròhsqcpzium đvinjejyfng xu thìaelgxbqmng còhsqcn phảxzcpi xem vậbslcn may lớovtbn đvinjếvxcmn thếvxcmovtbo. Đzpfiưirimơrqyhng nhiêvxcmn nếvxcmu ngưirimơrqyhi mong dựvciha vàovtbo cábufwi tròhsqcovtby đvinjmnmcirimcdhnt qua kỳbefs thi đvinjpziui họovtbc thìaelg chẳbefsng thàovtb đvinji mua vépziu sốjneo đvinji cho xong, nếvxcmu trúovtbng đvinjưirimcdhnc mấjzixy ngàovtbn vạpziun, vậbslcy ngưirimơrqyhi cótfeo thểmnmcovtbi đvinjaieeu nhìaelgn xuốjneong mấjzixy têvxcmn họovtbc sinh giỏctuki sắdgkcp phảxzcpi phấjzixn đvinjjzixu tớovtbi hai mưirimơrqyhi nădgkcm kia rồejyfi. Trong cábufwi xãvcih hộejyfi màovtb kim tiềzrhen làovtb tốjneoi thưirimcdhnng nàovtby, kim tiềzrhen đvinjãvcih trởakih thàovtbnh tiêvxcmu chuẩvxcmn duy nhấjzixt đvinjmnmc đvinjo đvinjếvxcmm xem mộejyft ngưirimxzcpi cótfeo thàovtbnh côbocrng hay khôbocrng.

* * * * * *

“Tábufwm giờxzcp rồejyfi!” Phábufw Toábufwi nhìaelgn lạpziui thờxzcpi gian.

“Đzpfiâdgkcy khôbocrng phảxzcpi làovtb đvinjejyf kiếvxcmp. Lãvciho bàovtb ta đvinjábufwnh ta còhsqcn đvinjau hơrqyhn cábufwi nàovtby nhiềzrheu!” Tuy ngưirimxzcpi đvinjang đvinjejyf kiếvxcmp làovtb Huy Hoàovtbng, nhưirimng trong lòhsqcng Đzpfiưirimxzcpng Hoa vẫxntkn cótfeo chúovtbt bấjzixt bìaelgnh. Dựvciha vàovtbo cábufwi gìaelgovtb đvinjábufwm chơrqyhi ma bọovtbn ta phảxzcpi nửplnka chếvxcmt nửplnka sốjneong, còhsqcn bọovtbn chơrqyhi tiêvxcmn lạpziui ung dung nhàovtbn nhãvcih nhưirim vậbslcy chứxbfu? Đzpfiưirimơrqyhng nhiêvxcmn hắdgkcn cũxbqmng biếvxcmt làovtb ngưirimxzcpi ta làovtbm chuyệokfrn tốjneot, còhsqcn mìaelgnh lạpziui thuộejyfc dạpziung giếvxcmt ngưirimxzcpi phótfeong hỏctuka, hai bêvxcmn khábufwc nhau hẳbefsn vềzrhe bảxzcpn chấjzixt, nhưirimng cho dùjadi biếvxcmt thìaelgxbqmng khôbocrng can hệokfraelg tớovtbi việokfrc hắdgkcn cằjneon nhằjneon cảxzcp.

“Ừbfaz... Sau nàovtby cótfeo thểmnmc thửplnk xem nhépziu!” Sưirimơrqyhng Vũxbqmirimxzcpi mộejyft tiếvxcmng, nótfeoi: “Huynh nhớovtb nha, làovtb huynh yêvxcmu cầaieeu bịalvi đvinjábufwnh đvinjótfeo.”


“Hiệokfrn giờxzcpxbqmng cótfeo thểmnmc đvinjábufwnh màovtb!”

“Kinh tởakihm!” Phábufw Toábufwi, Tinh Tinh, Tôbocrn Minh cùjading tậbslcp thểmnmc tỏctuk vẻmazq khinh bỉrqaa. Vợcdhn chồejyfng son tábufwn tỉrqaanh nhau trưirimovtbc mặpqivt bàovtb con, thựvcihc làovtb mấjzixt đvinjpziuo đvinjxbfuc quábufwovtb.

Đzpfiúovtbng lúovtbc nàovtby Mặpqivc Tinh đvinjang nhiệokfrt liệokfrt thảxzcpo luậbslcn việokfrc phốjneoi hợcdhnp đvinjejyf trang sứxbfuc vàovtb y phụobhuc vớovtbi Quàovtbng Khădgkcn Đzpfictuk đvinjejyft nhiêvxcmn nhảxzcpy dựvcihng lêvxcmn: “Khôbocrng hay!”

Tiếvxcmng nàovtbng kêvxcmu rấjzixt lớovtbn, khiếvxcmn toàovtbn trưirimxzcpng phảxzcpi đvinjưirima mắdgkct qua nhìaelgn, thậbslcm chỉrqaa cảxzcp Huy Hoàovtbng đvinjang đvinjejyf kiếvxcmp cũxbqmng bịalvi giậbslct mìaelgnh, khôbocrng kịalvip chặpqivn lạpziui tuyệokfrt chiêvxcmu Thiêvxcmn Đzpfipziuo Tuyệokfrt Kiếvxcmm đvinjang đvinjábufwnh tớovtbi, thàovtbnh ra ốjneong mábufwu bịalvi mấjzixt đvinji phâdgkcn nửplnka.

“Âqbncy, ngưirimơrqyhi đvinjzjccng cótfeovxcmu loạpziun chớovtb!” Đzpfiưirimxzcpng Hoa vôbocrjading bấjzixt mãvcihn, nótfeoi: “Ngưirimxzcpi ta đvinjang đvinjejyf kiếvxcmp, ngưirimơrqyhi tưirimakihng làovtb đvinji chơrqyhi àovtb? Thấjzixt bạpziui thìaelg đvinjiểmnmcm côbocrng đvinjxbfuc mấjzixt hếvxcmt, phảxzcpi làovtbm lạpziui từzjcc đvinjaieeu đvinjótfeo.”

“Khôbocrng phảxzcpi!” Mặpqivc Tinh nótfeoi gấjzixp: “Cótfeo ngưirimxzcpi đvinjalvinh hạpziui tiểmnmcu Lang.”

“Hạpziui thếvxcmovtbo?”

“Cũxbqmng khôbocrng biếvxcmt cótfeo việokfrc gìaelgovtb đvinjang cótfeo mấjzixy trădgkcm ngưirimxzcpi vâdgkcy quanh tiểmnmcu Lang ởakih thàovtbnh đvinjôbocr. Hơrqyhn nữlohta, tiểmnmcu Lang giếvxcmt mấjzixy ngưirimxzcpi xong, phábufwt hiệokfrn bịalvi trừzjcc khôbocrng íuziat đvinjiểmnmcm côbocrng đvinjxbfuc. Vốjneon hắdgkcn chỉrqaahsqcn cótfeo chừzjccng mộejyft ngàovtbn đvinjiểmnmcm, nhưirimng đvinjábufwnh vàovtbi lưirimcdhnt xong giờxzcp chỉrqaahsqcn ba trădgkcm nữlohta làovtb phảxzcpi đvinjejyf kiếvxcmp rồejyfi. Màovtb đvinjábufwm ngưirimxzcpi nàovtby vẫxntkn còhsqcn đvinjang vâdgkcy quanh hắdgkcn.”

“Liêvxcmn can gìaelg đvinjếvxcmn ta?” Đzpfiưirimxzcpng Hoa nótfeoi: “Hắdgkcn làovtbm gìaelg khôbocrng chạpziuy vậbslcy? Nếvxcmu hắdgkcn muốjneon chạpziuy thìaelg ngay cảxzcp ta cũxbqmng khótfeo ngădgkcn màovtb?”

“Nhưirimng màovtb... Nhưirimng màovtb...” Mặpqivc Tinh ấjzixp úovtbng nótfeoi.

“Nhưirimng màovtb khắdgkcp thàovtbnh đvinjôbocr đvinjzrheu đvinjang treo biểmnmcu ngữloht mắdgkcng Tinh Tinh, hơrqyhn nữlohta lờxzcpi lẽhtalhsqcn rấjzixt khótfeo nhìaelgn, khótfeo nghe đvinjúovtbng khôbocrng?” Tôbocrn Minh nótfeoi: “Mặpqivt khábufwc, khôbocrng phảxzcpi làovtb mấjzixy trădgkcm ngưirimxzcpi, màovtbovtbrqyhn mộejyft ngàovtbn hai trădgkcm ngưirimxzcpi đvinjang muốjneon tậbslcp thểmnmc hạpziui Sábufwt Phábufw Lang, khẩvxcmu hiệokfru lạpziui còhsqcn rấjzixt chíuzianh nghĩbovla nữlohta: vìaelgdgkcn trừzjcc hạpziui.”

“Ngưirimơrqyhi đvinjãvcih sớovtbm biếvxcmt rồejyfi àovtb?” Mặpqivc Tinh hỏctuki.

“Đzpfiúovtbng vậbslcy. Sábufwu ngàovtby trưirimovtbc, do mộejyft ngưirimxzcpi thầaieen bíuzia tổylls chứxbfuc. Hơrqyhn nữlohta hắdgkcn còhsqcn đvinjădgkcng tin lêvxcmn mộejyft gótfeoc nhỏctukakih Song Kiếvxcmm nhậbslct bábufwo nữlohta: Nhàovtb ai cótfeo bảxzcpo vậbslct bịalvi ngưirimxzcpi ta cưirimovtbp? Ngưirimxzcpi liêvxcmn hệokfrovtb mộejyft ngưirimxzcpi chơrqyhi sinh hoạpziut cấjzixp 30.”

“Vậbslcy sao ngưirimơrqyhi khôbocrng nótfeoi sớovtbm?”

“Ha ha!” Tôbocrn Minh cưirimxzcpi nótfeoi: “Sốjneo ngưirimxzcpi biếvxcmt việokfrc nàovtby cótfeo rấjzixt nhiềzrheu, sao ngưirimơrqyhi khôbocrng hỏctuki vìaelg sao chẳbefsng ai bábufwo vớovtbi ngưirimơrqyhi nàovtbo? Thựvcihc ra bảxzcpn thâdgkcn ta lạpziui cảxzcpm thấjzixy họovtbtfeoi cótfeowsnf đvinjjzixy. Chẳbefsng hạpziun nhưirim Gia Tửplnkovtby, cótfeoirim hỏctukng đvinjếvxcmn mấjzixy cũxbqmng chỉrqaaovtb khiếvxcmn ngưirimxzcpi ta bịalvi chúovtbt thiệokfrt thòhsqci, hoặpqivc làovtb hạpziui bêvxcmn nàovtby đvinjaelgvxcmn kia thôbocri. Nhưirimng tiểmnmcu Lang thìaelg lạpziui làovtb trắdgkcng trợcdhnn cưirimovtbp bótfeoc. Chơrqyhi tròhsqc chơrqyhi thìaelg ngưirimơrqyhi cótfeodgkcng lựvcihc lớovtbn, ngưirimơrqyhi làovtb vua, cótfeo đvinjiềzrheu ngưirimơrqyhi lạpziui bịalvi ngưirimxzcpi ta vơrqyh đvinjưirimcdhnc nhưirimcdhnc đvinjiểmnmcm thìaelgovtb lỗvxcmi ởakih ngưirimơrqyhi rồejyfi. Ngưirimơrqyhi thửplnk nghĩbovl xem, ngưirimơrqyhi đvinjábufwnh BOSS đvinjếvxcmn bốjneon tiếvxcmng đvinjejyfng hồejyf, cuốjneoi cùjading bịalvi ngưirimxzcpi ta mộejyft kiếvxcmm cưirimovtbp mấjzixt thìaelg ngưirimơrqyhi thấjzixy thếvxcmovtbo? Đzpfiúovtbng, trưirimovtbc kia Gia Tửplnkxbqmng từzjccng trảxzcpi qua, nhưirimng đvinjãvcih sớovtbm thu tay rồejyfi. Hơrqyhn nữlohta da mặpqivt Gia Tửplnkovtby, chiêvxcmu nàovtby vôbocr dụobhung vớovtbi hắdgkcn... Lạpziui nótfeoi, lúovtbc Gia Tửplnk đvinjejyf kiếvxcmp, sốjneo ngưirimxzcpi muốjneon giếvxcmt hắdgkcn còhsqcn íuziat àovtb? Ởbslcvcihi cábufwt cótfeo trậbslcn Bábufwt Quábufwi lúovtbc đvinjótfeo, bạpziun thìaelgtfeo mấjzixy chụobhuc, còhsqcn kẻmazq thùjadi đvinjếvxcmn mấjzixy chụobhuc vạpziun đvinjjzixy.”

“Ta thậbslct sựvcih khôbocrng biếvxcmt màovtb.” Đzpfiưirimxzcpng Hoa vộejyfi giơrqyh tay: “Gầaieen đvinjâdgkcy ta vẫxntkn cứxbfuvxcmu bêvxcmu nơrqyhi biểmnmcn Đzpfiôbocrng vớovtbi Phábufw Toábufwi vàovtb Tinh Tinh, tớovtbi sábufwng nay mớovtbi đvinjếvxcmn đvinjâdgkcy đvinjjzixy. Ta thấjzixy ngưirimơrqyhi nêvxcmn lậbslcp tứxbfuc bảxzcpo Sábufwt Phábufw Lang chạpziuy mau đvinji, đvinjzjccng cótfeo đvinjmnmc cho têvxcmn đvinjctukrqyhn, chưirima chuẩvxcmn bịalviaelgovtb đvinjãvcih đvinjejyf ma kiếvxcmp thìaelg chỉrqaatfeo chếvxcmt thôbocri.”

Phábufw Toábufwi vỗvxcm ngựvcihc an ủfsxvi: “Mặpqivc Tinh yêvxcmn tâdgkcm, nếvxcmu thậbslct sựvcihbufwt Phábufw Lang khôbocrng còhsqcn nữlohta thìaelgtfeo ngưirimxzcpi khi dễjvub ngưirimơrqyhi, bọovtbn ta cũxbqmng sẽhtal khôbocrng mặpqivc kệokfr đvinjâdgkcu.”

Vẫxntkn làovtbirimơrqyhng Vũxbqmtfeo chúovtbt ýwsnf kiếvxcmn xâdgkcy dựvcihng: “Mặpqivc Tinh, ngưirimơrqyhi bảxzcpo tiểmnmcu Lang liêvxcmn hệokfr vớovtbi Thầaieen Chi Lĩbovlnh Vựvcihc đvinji, nếvxcmu họovtb đvinjưirima mấjzixy ngàovtbn ngưirimxzcpi đvinjếvxcmn thìaelg chuyệokfrn gìaelgxbqmng cótfeo thểmnmc dẹfbunp đvinjưirimcdhnc hếvxcmt màovtb.”

“Muộejyfi đvinjãvcih liêvxcmn hệokfr rồejyfi, nhưirimng Môbocrng Môbocrng, Phi Thưirimxzcpng Kiếvxcmm vớovtbi Thắdgkcng Giảxzcp Vi Hậbslcu Vi Vưirimơrqyhng đvinjzrheu đvinjang ởakihrqyhn Hảxzcpi giớovtbi hếvxcmt. Bâdgkcy giờxzcp phảxzcpi làovtbm sao đvinjâdgkcy?” Mặpqivc Tinh nhìaelgn qua Sưirimơrqyhng Vũxbqm: “Sưirimơrqyhng Vũxbqm tỷjadi, tỷjaditfeo thểmnmc giúovtbp khôbocrng?”

“Cábufwi nàovtby...” Sưirimơrqyhng Vũxbqm tỏctuk vẻmazq khótfeo xửplnk: Thựvcihc ra trong đvinjábufwm bọovtbn họovtbtfeo khôbocrng íuziat ngưirimxzcpi thuộejyfc Song Sưirim. Nhưirim vầaieey đvinji, ngưirimơrqyhi cũxbqmng làovtb thàovtbnh viêvxcmn củfsxva Song Sưirim, xong việokfrc nàovtby rồejyfi ta sẽhtal chịalviu trábufwch nhiệokfrm bắdgkct họovtb phảxzcpi xin lỗvxcmi ngưirimơrqyhi, đvinjejyfng thờxzcpi cũxbqmng sẽhtalbocrng khai xin lỗvxcmi cảxzcp trêvxcmn Song Kiếvxcmm nhậbslct bábufwo vàovtbbocr Biêvxcmn đvinjpqivc san nữlohta.”

“Đzpfiưirimcdhnc rồejyfi... Đzpfimnmc muộejyfi tựvcih đvinji vậbslcy.” Mặpqivc Tinh khôbocrng nótfeoi gìaelg thêvxcmm, khởakihi kiếvxcmm bay đvinji ngay.

“Thựvcihc ra... Lầaieen trưirimovtbc ởakih tửplnku lâdgkcu muộejyfi nótfeoi nhâdgkcn phẩvxcmm củfsxva Sábufwt Phábufw Lang khôbocrng tốjneot... Làovtb muộejyfi đvinjãvcih biếvxcmt cótfeo ngưirimxzcpi đvinjang đvinjalvinh hạpziui hắdgkcn phảxzcpi khôbocrng?” Đzpfiưirimxzcpng Hoa hỏctuki.

“Phảxzcpi!” Sưirimơrqyhng Vũxbqm thừzjcca nhậbslcn: “Huynh cótfeo biếvxcmt Sábufwt Phábufw Lang cótfeo thùjadi vớovtbi bao nhiêvxcmu bang hộejyfi khôbocrng? Nótfeoi vầaieey đvinji, cơrqyh hồejyftfeo mộejyft nửplnka sốjneo bang hộejyfi từzjccng bịalvivxcmn nàovtby cưirimovtbp BOSS đvinjjzixy. Loạpziui ngưirimxzcpi nàovtby màovtb hiệokfrn giờxzcp khôbocrng trừzjcc thìaelg nếvxcmu thựvcihc sựvcih qua đvinjưirimcdhnc kiếvxcmp thứxbfu hai, vậbslcy vềzrhe sau thấjzixy hắdgkcn làovtb phảxzcpi ngoan ngoãvcihn dâdgkcng BOSS ra mớovtbi cótfeo thểmnmcirimu đvinjưirimcdhnc cábufwi mạpziung mấjzixt. Lạpziui nótfeoi, huynh cũxbqmng khôbocrng phảxzcpi làovtb chưirima từzjccng bịalvi hắdgkcn cưirimovtbp màovtb, cótfeo đvinjiềzrheu vìaelg huynh gian xảxzcpo hơrqyhn hắdgkcn nêvxcmn hắdgkcn mớovtbi khôbocrng thàovtbnh côbocrng thôbocri. Nếvxcmu thựvcihc sựvcih hắdgkcn thàovtbnh côbocrng cưirimovtbp đvinjưirimcdhnc, vậbslcy huynh cótfeo đvinjalvinh trảxzcp thùjadi khôbocrng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.