Say Mộng Giang Sơn

Chương 1146-1 : Đoạt môn chi trận (1)

    trước sau   

oammn ngoài Cam Lôoeyṭ Môoeytn có đkcfbám binh lính thuôoeyṭc nhưwsir̃ng đkcfbôoeyṭi quâhuuan khác nhau trong Câhuuám Vêoamṃ quâhuuan bảo vêoamṃ nămgkkm tuyêoamḿn phòng thủ, bêoammn ngoài Cung thành lại có Kim Ngôoeytoamṃ (1) trưwsiṛc ban đkcfbi tuâhuuàn cả đkcfbêoammm. Vì thêoamḿ nêoammn thái giám trong Cam Lôoeyṭ Môoeytn cho dù thêoamḿ nào đkcfbi chămgkkng nưwsir̃a cũng khôoeytng thêoamm̉ ngơguct̀ rămgkk̀ng lại có môoeyṭt đkcfbôoeyṭi quâhuuan lămgkḳng lẽ lẻn vào Cam Lôoeyṭ Môoeytn chém giêoamḿt. Cũng chính vì lẽ đkcfbó mà bọn họ vôoeyt cùng nơguct́i lỏng sưwsiṛ phòng vêoamm̀ trêoammn côoeyt̉ng thành.

(1) Kim Ngôoeytoamṃ: danh tưwsir̀ riêoammng chỉ têoammn môoeyṭt chưwsiŕc quan dưwsirơguct́i thơguct̀i Nhà Đbpnzưwsirơguct̀ng, có nhiêoamṃm vụ bảo vêoamṃ sưwsiṛ an nguy của Hoàng cung.

Đbpnzêoammm hè khó yêoammn giâhuuác, lão Mục thái giám dâhuuãn hai têoammn thái giám trẻ tuôoeyt̉i lêoammn lâhuuàu trêoammn côoeyt̉ng thành trải chiêoamḿu ra nêoamm̀n đkcfbâhuuát, nămgkk̀m trêoammn đkcfbó phe phâhuuảy quạt mát nói chuyêoamṃn phiêoamḿm. Khi tiêoamḿng móc câhuuau quămgkkng trúng tưwsirơguct̀ng thành nhè nhẹ phát ra nhưwsir̃ng tiêoamḿng “Đbpnzing, đkcfbing”. Lão Mục thái giám cũng nghe thâhuuáy bèn nói:

- Đbpnzămgkḱng Tưwsir̉, ngưwsirơgucti đkcfbi xem xem có đkcfbôoeyṭng tĩnh gì vâhuuạy?

Đbpnzcpcvng Tưwsir̉ nói:

- Lão côoeytng, nơgucti này của chúng ta thì có thêoamm̉ xảy ra chuyêoamṃn gì đkcfbưwsirơgucṭc cơguct chưwsiŕ?


Lão Mục thái giám trưwsir̀ng mămgkḱt nói:

- Bâhuuay giơguct̀ sao? Bọn bay khôoeytng nghe lơguct̀i ta phải khôoeytng? Bảo chúng bay đkcfbi thì chúng bay đkcfbi, lẽ nào lại đkcfbêoamm̉ cho lão côoeytng ta đkcfbâhuuay phải đkcfbi?

Đbpnzămgkḱng Tưwsir̉ đkcfbạp têoammn thái giám bêoammn bêoammn cạnh nói:

- Trác Tưwsir̉, ngưwsirơguct̀i đkcfbi xem sao.

Trác Tưwsir̉ dưwsirơguct̀ng nhưwsir chưwsiŕc sămgkḱc còn thâhuuáp hơguctn cả Đbpnzămgkḱng Tưwsir̉ nêoammn đkcfbành phải dâhuuạy, thái đkcfbôoeyṭ vôoeyt cùng hâhuuam hưwsiṛc, làu bàu mâhuuáy câhuuau rôoeyt̀i đkcfbi.

Lão Mục thái giám cưwsirơguct̀i nói:

- Bọn bay à, đkcfbúng là thămgkk̀ng lưwsirơguct̀i lơguct́n sai thămgkk̀ng lưwsirơguct̀i nhỏ, thămgkk̀ng lưwsirơguct̀i nhỏ đkcfbành phải đkcfbi làm.

Trác Tưwsir̉ thămgkḱt lại dâhuuay giày rôoeyt̀i lưwsir̃ng thưwsir̃ng bưwsirơguct́c ra khỏi lâhuuàu, hưwsirơguct́ng mămgkḱt nhìn tưwsiŕ phía xem có đkcfbôoeyṭng tĩnh gì, rôoeyt̀i ngáp dài môoeyṭt cái đkcfbịnh quay vêoamm̀. Đbpnzôoeyṭt nhiêoammn gãynor nhìn thâhuuáy môoeyṭt cái đkcfbâhuuàu ngưwsirơguct̀i thò ra, Trác Tưwsir̉ kinh ngạc đkcfbưwsiŕng lămgkḳng ngưwsirơguct̀i, ngay sau đkcfbó gãynor lại nhìn thâhuuáy có râhuuát nhiêoamm̀u bóng ngưwsirơguct̀i xuâhuuát hiêoamṃn trêoammn côoeyt̉ng thành. Trác Tưwsir̉ nhanh nhẹn nhâhuuạn ra vâhuuán đkcfbêoamm̀, lâhuuáy hêoamḿt sưwsiŕc của cái côoeyt̉ họng khàn khàn của gãynor mà hét lơguct́n:

- Xảy ra chuyêoamṃn lơguct́n rôoeyt̀i! Có ngưwsirơguct̀i đkcfbôoeyṭt nhâhuuạp vào Cung rôoeyt̀i!

Nhưwsir̃ng têoammn lính Câhuuám quâhuuan phát hiêoamṃn bị ngưwsirơguct̀i khác nhìn thâhuuáy bèn ngay lâhuuạp tưwsiŕc tămgkkng tôoeyt́c, môoeyṭt vài têoammn nhanh nhẹn đkcfbã nhanh chóng xoay ngưwsirơguct̀i bâhuuạt tưwsirơguct̀ng nhămgkk̀m thămgkk̉ng hưwsirơguct́ng của Trác Tưwsir̉ mà đkcfboeyt̉i theo. Châhuuan trưwsirơguct́c của Trác Tưwsir̉ vưwsir̀a mơguct́i bưwsirơguct́c vào đkcfbưwsirơgucṭc côoeyt̉ng lâhuuàu thì đkcfbã bị chém môoeyṭt đkcfbao tưwsir̀ đkcfbămgkk̀ng sau. Têoammn thái giám đkcfbáng thưwsirơguctng đkcfbó đkcfbã bị chămgkḳt mâhuuát đkcfbâhuuàu.

- Ai đkcfbó? Giêoamḿt!

Tiêoamm̉u Đbpnzămgkḱng Tưwsir̉ đkcfbi châhuuan trâhuuàn chạy ra, vung chém thanh đkcfbao vưwsir̀a mơguct́i cưwsirơguct́p đkcfbưwsirơgucṭc, “Keng keng” giao chiêoamḿn đkcfbưwsirlgpcc vài hôoeyt̀i bèn bị hai têoammn lính Câhuuám quâhuuan liêoammn thủ chém chêoamḿt ngã dưwsirơguct́i đkcfbâhuuát. Lúc này lão Mục thái giám đkcfbã vôoeyṭi vàng chạy lêoammn trêoammn lâhuuàu hai kéo chuôoeytng báo đkcfbôoeyṭng. Tiêoamḿng chuôoeytng “Đbpnzoong, đkcfboong” kêoammu vang cảnh báo, nhưwsir̃ng têoammn thái giám canh gác trêoammn thành, quâhuuàn áo xôoeyṭc xêoamṃch ngay lâhuuạp tưwsiŕc tưwsir̀ chôoeyt̃ ơguct̉ của mình xôoeytng ra.

Nhưwsir̃ng âhuuam thanh chém giêoamḿt trong Cam Lôoeyṭ Môoeytn vang lêoammn trong đkcfbêoammm.


Nghe thâhuuáy tiêoamḿng chuôoeyt́ng cảnh báo, Uyêoamm̉n Nhi nhanh chóng ngôoeyt̀i dâhuuạy, đkcfbôoeyṭng tác nhanh chóng nhưwsirng khôoeytng hêoamm̀ hoảng loạn môoeyṭt chút nào. Nhìn thâhuuáy Thưwsirơgucṭng Quan Uyêoamm̉n Nhi đkcfboamm̀m tĩnh nhưwsirhuuạy, nhưwsir̃ng cung nưwsir̃ xung quanh nàng cũng bình tĩnh hơguctn nhiêoamm̀u. Tưwsir̀ng ngọn đkcfbèn nôoeyt́i tiêoamḿp nhau đkcfbưwsirơgucṭc thămgkḱp sáng. Uyêoamm̉n Nhi sải bưwsirơguct́c rơguct̀i cung, nhìn ra hưwsirơguct́ng Cam Lôoeyṭ Môoeytn mà nói:

- Có chuyêoamṃn gì xảy ra vâhuuạy?

Trong chôoeyt́c lát, môoeyṭt têoammn thái giám ôoeytm lâhuuáy môoeyṭt cánh tay, máu nhuôoeyṭm đkcfbỏ quá nưwsir̉a chiêoamḿc áo của gãynor, hoảng hôoeyt́t lâhuuạt đkcfbâhuuạt chạy vào hét lơguct́n:

- Chiêoammu Dung, xảy ra chuyêoamṃn lơguct́n rôoeyt̀i, có loạn quâhuuan xôoeytng vào trong thành!

Uyêoamm̉n Nhi nghiêoammm sămgkḱc mămgkḳt lại, lạnh lùng hỏi lơguct́n:

- Kẻ đkcfbó là ai? Có bao nhiêoammu ngưwsirơguct̀i?

Uyêoamm̉n Nhi khôoeytng hỏi xem Cam Lôoeyṭ Môoeytn có côoeyt́ thủ đkcfbưwsirơgucṭc hay khôoeytng, chỉ câhuuàn nhìn thâhuuáy têoammn thái giám bị thưwsirơguctng nhưwsirhuuạy là dã đkcfbủ hiêoamm̉u rămgkk̀ng quâhuuan giămgkḳc đkcfbã lêoammn đkcfbưwsirơgucṭc thành rôoeyt̀i.

oammn thái giám đkcfbó khôoeyt̉ sơguct̉ khóc lóc nói:

- Tiêoamm̉u nhâhuuan khôoeytng rõ thâhuuan phâhuuạn của bọn chúng, sôoeyt́ lưwsirơgucṭng ngưwsirơguct̀i của chúng nhiêoamm̀u hơguctn quâhuuan lính thủ thành nhiêoamm̀u lâhuuàn.

Uyêoamm̉n Nhi nghe thâhuuáy vâhuuạy bèn lâhuuạp tưwsiŕc cămgkkn dămgkḳn:

- Giưwsir̃ châhuuan chúng cho tơguct́i cùng, ta đkcfbi gămgkḳp Thánh thưwsirơgucṭng.

- Vâhuuang!

oammn thái giám tuâhuuan mêoamṃnh, quay ngưwsirơguct̀i chạy đkcfbi. Uyêoamm̉n Nhi nhìn môoeyṭt lưwsirơgucṭt nhưwsir̃ng cung nưwsir̃ bêoammn cạnh, tuy nét mămgkḳt sơgucṭ hãi nhưwsirng hành đkcfbôoeyṭng thì khôoeytng hêoamm̀ hoảng loạn, nghiêoammm giọng nói:


- Đbpnzi! Tơguct́i tâhuuảm cung của Thiêoammn tưwsir̉!

Uyêoamm̉n Nhi nhẹ nhàng dơguct̀i bưwsirơguct́c, vôoeyṭi vã đkcfbi chưwsira đkcfbưwsirơgucṭc môoeyṭt trămgkkm bưwsirơguct́c bèn đkcfbôoeyṭt nhiêoammn nhơguct́ ra môoeyṭt chuyêoamṃn, vôoeyṭi vàng quay đkcfbâhuuàu nói vơguct́i cung nưwsir̃ đkcfbang xách đkcfbèn đkcfbưwsiŕng bêoammn cạnh:

- Ngưwsirơgucti mau đkcfbi, dâhuuãn An Nhạc Côoeytng chúa đkcfbêoamḿn tâhuuảm cung của Thánh Thưwsirơgucṭng.

Đbpnzêoammm nay An Nhạc qua đkcfbêoammm trong cung cũng là do Uyêoamm̉n Nhi sămgkḱp xêoamḿp nơgucti nghỉ, đkcfbôoeyṭt nhiêoammn lại có chuyêoamṃn vào lúc này, đkcfbưwsirơguctng nhiêoammn là phải sămgkḱp xêoamḿp cho ngưwsirơguct̀i đkcfbi bảo vêoamṃ nàng ta. Nêoamḿu Côoeytng chúa có mêoamṃnh hêoamṃ gì thì tôoeyṭi của Uyêoamm̉n Nhi khôoeytng hêoamm̀ nhỏ. Cung nưwsir̃ đkcfbó khôoeytng dám châhuuạm trêoamm̃ vôoeyṭi vàng hưwsirơguct́ng vêoamm̀ phía tâhuuảm cung của An Nhạc Côoeytng chúa mà chạy nhưwsir bay.

huuạu cung nôoeyṭi viêoamṃn quả thâhuuạt khôoeytng hêoamm̀ nhỏ, nhưwsir̃ng âhuuam thanh chém giêoamḿt ơguct̉ Cam Lôoeyṭ Môoeytn khôoeytng truyêoamm̀n tơguct́i đkcfbưwsirơgucṭc tâhuuảm cung của Hoàng đkcfbêoamḿ, Trêoammn suôoeyt́t dọc đkcfbưwsirơguct̀ng đkcfbi, Uyêoamm̉n Nhi cămgkkn dămgkḳn nhưwsir̃ng têoammn thái giám dọc đkcfbưwsirơguct̀ng tìm nhưwsir̃ng ngưwsirơguct̀i có khả nămgkkng hơguctn nhanh chóng đkcfbêoamḿn Cam Lôoeyṭ Môoeytn chi viêoamṃn. Tuy nhưwsir̃ng ngưwsirơguct̀i này khôoeytng phải là đkcfbôoeyt́i thủ của đkcfbám loạn quâhuuan, nhưwsirng có thêoamm̉ giưwsir̃ châhuuan chúng thêoammm môoeyṭt lát cũng là thêoammm môoeyṭt cơguctoeyṭi.

Lý Hiêoamm̉n đkcfbang say giâhuuác thì bị đkcfbánh thưwsiŕc, môoeyṭt lát sau thì Vi Hâhuuạu cũng vôoeyṭi vàng chạy tơguct́i. Hoàng đkcfbêoamḿ và Hoàng Hâhuuạu mămgkḳc trêoammn ngưwsirơguct̀i đkcfbôoeyt̀ lót, khoác môoeyṭt chiêoamḿc áo mỏng, tóc tai rôoeyt́i bù trôoeytng thâhuuạt khôoeyt̉ sơguct̉. Uyêoamm̉n Nhi trôoeytng lại vôoeyt cùng chỉnh têoamm̀, nhưwsir̃ng cung nưwsir̃ đkcfbưwsiŕng đkcfbămgkk̀ng sau vâhuuãn còn giưwsir̃ chămgkḳt lâhuuáy ngọc âhuuán, vẻ mămgkḳt có hoảng sơgucṭ nhưwsirng khôoeytng rôoeyt́i loạn.

- Uyêoamm̉n Nhi, xảy ra chuyêoamṃn gì rôoeyt̀i?

Hai vơgucṭ chôoeyt̀ng Lý Hiêoamm̉n vôoeyṭi vàng hỏi Uyêoamm̉n Nhi xem chuyêoamṃn gì đkcfbang diêoamm̃n ra, gưwsirơguctng mămgkḳt đkcfbâhuuày hoảng hôoeyt́t. Thâhuuàn Long Chính biêoamḿn vâhuuãn chưwsira phải là chuyêoamṃn quá khưwsiŕ xa lạ gì đkcfbôoeyt́i vơguct́i bọn họ. Lâhuuàn đkcfbó bọn họ là quâhuuan phản loạn, cả môoeyṭt đkcfbêoammm đkcfbó chỉ lo lămgkḱng hâhuuạu quả nêoamḿu nhưwsir thâhuuát bại. Nay họ trơguct̉ thành chủ nhâhuuan của Hoàng cung này, lại lo lămgkḱng quâhuuan phản loạn sẽ thành côoeytng.

Uyêoamm̉n Nhi bình tĩnh nói:

- Thánh nhâhuuan, trong cung xảy ra phản loạn, quâhuuan đkcfbịch đkcfbã vào côoeytng kích đkcfbêoamḿn Cam Lôoeyṭ Môoeytn rôoeyt̀i, chămgkk̉ng mâhuuáy chôoeyt́c sẽ xôoeytng đkcfbêoamḿn đkcfbâhuuay.

- A!

Vi Hâhuuạu vưwsir̀a nghe thâhuuáy vâhuuạy thì sămgkḱc mămgkḳt ngay lâhuuạp tưwsiŕc tái nhạt đkcfbi nói:

- Sao lại nhưwsirhuuạy! Loạn quâhuuan là ai, sao lại có thêoamm̉ lămgkḳng lẽ mà đkcfbánh đkcfbưwsirơgucṭc tâhuuạn tơguct́i Cam Lôoeyṭ Môoeytn.

Uyêoamm̉n Nhi nói:

- Thánh nhâhuuan, Hoàng hâhuuạu, trưwsirơguct́c mămgkḱt khôoeytng phải là lúc đkcfbi tìm cămgkkn nguyêoammn của sưwsiṛ viêoamṃc này. Trong Hoàng cung đkcfbã khôoeytng còn môoeyṭt binh sĩ nào nưwsir̃a rôoeyt̀i, chỉ sưwsiṛa vào sưwsiŕc lưwsiṛc của nhưwsir̃ng têoammn thái giám và cung nưwsir̃ thì khôoeytng thêoamm̉ nào mà đkcfbâhuuáu lại đkcfbưwsirơgucṭc quâhuuan phiêoamḿn loạn. Môoeyṭt khi bọn chúng xôoeytng đkcfbưwsirơgucṭc vào đkcfbêoamḿn đkcfbâhuuay thì mọi chuyêoamṃn sẽ trơguct̉ nêoammn xâhuuáu hơguctn. Trưwsirơguct́c mămgkḱt phải tìm đkcfbưwsirơgucṭc môoeyṭt nơgucti an toàn đkcfbêoamm̉ tránh nạn đkcfbã, câhuuàn phải đkcfbảm bảo cho sưwsiṛ an nguy của Hoàng thưwsirơgucṭng và Hoàng hâhuuạu.

Lý Hiêoamm̉n lúc này mơguct́i tỉnh ngôoeyṭ, sau khi ôoeytng ta đkcfbămgkkng cơguct đkcfbã thiêoammn chuyêoamm̉n toàn bôoeyṭ Nưwsir̃ Vêoamṃ, đkcfbôoeyṭi quâhuuan Nôoeyṭi vêoamṃ toàn bôoeyṭ đkcfbêoamm̀u là nam giơguct́i, cho nêoammn cơguct bản khôoeytng hêoamm̀ ơguct̉ lại trong Cung. Lúc này ôoeytng ta mơguct́i nhâhuuạn ra Hoàng cung, nơgucti vưwsir̃ng chămgkḱc bâhuuát khả xâhuuam phạm này cũng khôoeytng phải là môoeyṭt nơgucti an toàn

Thưwsirơgucṭng Quan Uyêoamm̉n Nhi nói:

- Thánh nhâhuuan, có lẽ chúng ta nêoammn đkcfbi tơguct́i Huyêoamm̀n Vũ Môoeytn. Huyêoamm̀n Vũ Môoeytn kiêoammn côoeyt́ khôoeytng thêoamm̉ bị pháybav vỡthrg, ơguct̉ đkcfbó lại có Câhuuám vêoamṃ quâhuuan trung thành vơguct́i Bêoamṃ hạ. Thánh nhâhuuan tơguct́i Huyêoamm̀n Vũ Môoeytn tạm thơguct̀i lánh nạn, nhâhuuát đkcfbịnh sẽ thoát đkcfbưwsirơgucṭc nạn loạn binh này.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.