Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 285 : Nhà họ Tô bốc cháy

    trước sau   
Editor: Dếucnfaecbn

ylmknjhun ôkoohm chặgtzbt con gáwpnti, run bầjqawn bậuxmjt, nhưhrob thểqpry cừwpntu vàylmko nhầjqawm giữycbra bầjqawy sópogxi.

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun nhìkrysn khôkoohng nổrtnyi nhấaecbt làylmkwpntng vẻpogxaecby. Hôkoohm nay chỉjuqp thay đocrrrtnyi đocrruriwa đocrriểqprym thôkoohi, tốclhbi hôkoohm qua chíthewnh hắqpomn nhưhrob con sơzlapn dưhrobơzlapng nằndobm trêkrysn thớyxwst gỗhwbk đocrraecbi nhàylmk họckornjhun làylmkm thịuriwt, sao hắqpomn khôkoohng thấaecby nhàylmk họckornjhun thủvgts hạgjnfhrobu tìkrysnh vậuxmjy vớyxwsi hắqpomn?

Hắqpomn hơzlapi cưhrobqtkzi lạgjnfnh, “Muốclhbn tôkoohi gọckori đocrriệgtzbn cho Tânjhun Thếucnf Huânjhun thay bàylmk khôkoohng?”

“Ôqpomng ấaecby sẽzosr khôkoohng tớyxwsi đocrrânjhuy.” Giọckorng bàylmknjhun pháwpntt run, nópogxi.

“Chíthewnh vợaecbylmk con gáwpnti mìkrysnh gặgtzbp nạgjnfn, ôkoohng ta vẫpbrbn trốclhbn tráwpntnh khôkoohng ra mặgtzbt đocrrưhrobaecbc sao?”


ylmknjhun nhìkrysn khuôkoohn mặgtzbt Mụzugec Thàylmknh Quânjhun, “Thậuxmjt sựdutj ôkoohng ấaecby sẽzosr khôkoohng lạgjnfi đocrrânjhuy, cầjqawu xin cậuxmju, cho chútoiqng ta đocrri đocrri.”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun lùqpryi ra sau hai bưhrobyxwsc, cópogx vẻpogx khôkoohng muốclhbn nhìkrysn bàylmkaecby tỏoyem ra bộclhb dạgjnfng đocrrópogx, “Tôkoohi cứgtzb thảnkahylmk đocrri dễkrys nhưhrob vậuxmjy? Bàylmk coi nhàylmk họckor Mụzugec làylmkzlapi nàylmko?”

koohgkhw trưhrobyxwsc mặgtzbt ngẩppryng đocrrjqawu nhìkrysn vềyghf phíthewa bàylmknjhun, hai tay càylmkng nắqpomm càylmkng chặgtzbt, vàylmknh mắqpomt đocrroyem bừwpntng, tiếucnfng khópogxc đocrrãhkpe ngừwpntng, nhưhrobng trong yếucnft hầjqawu vẫpbrbn đocrrang run rẩppryy, “Mẹifcb, con sợaecb.”

“Khôkoohng sợaecb, khôkoohng sợaecb nha!”

“Con muốclhbn vềyghf nhàylmk.”

kooh Thầjqawn cửlucy đocrrclhbng bưhrobyxwsc chânjhun, muốclhbn lêkrysn lầjqawu, ngưhrobqtkzi côkooh xoay đocrri, liềyghfn nghe đocrrưhrobaecbc mộclhbt tiếucnfng “bịuriwch” truyềyghfn tớyxwsi lỗhwbk tai.

ylmknjhun quỳtpfn thẳnhiing tắqpomp trưhrobyxwsc Mụzugec Thàylmknh Quânjhun, “Chuyệgtzbn tốclhbi qua, làylmk nhàylmk họckornjhun sai, nhưhrobng đocrrgtzba nhỏoyemylmky cáwpnti gìkrysuriwng khôkoohng biếucnft, con bégkhwuriwng khôkoohng hiểqpryu ânjhun oáwpntn củvgtsa hai nhàylmk, thảnkahpogx đocrri đocrri đocrrưhrobaecbc khôkoohng?”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun đocrrưhroba lưhrobng vềyghf phíthewa hai ngưhrobqtkzi, hắqpomn khẽzosr cắqpomn hàylmkm răalsnng, “Đvgtswpntng nópogxi nữycbra, tôkoohi cũuriwng khôkoohng nhằndobm vàylmko hai mẹifcb con bàylmk, ngưhrobqtkzi tôkoohi muốclhbn gặgtzbp làylmknjhun Thếucnf Huânjhun.”

“Cầjqawu xin cậuxmju, cầjqawu xin cậuxmju!”

Trong mắqpomt Mụzugec Thàylmknh Quânjhun cópogx sựdutj tứgtzbc giậuxmjn, hắqpomn xoay ngưhrobqtkzi nhìkrysn vềyghf phíthewa hai ngưhrobqtkzi, “Bàylmk quỳtpfnuriwng vôkooh dụzugeng…”

“Giờqtkzkoohi cứgtzb quỳtpfn, con gáwpnti tôkoohi tim khôkoohng khỏoyeme, khôkoohng thểqpry chịuriwu hoảnkahng sợaecb, Thàylmknh Quânjhun… Khôkoohng, Mụzugec tiêkrysn sinh, cậuxmju cho con bégkhwylmkkoohi vềyghf đocrri, tôkoohi đocrrãhkpe mấaecbt mộclhbt đocrrgtzba con gáwpnti rồrwgei, khôkoohng thểqpry lạgjnfi mấaecbt đocrri đocrrgtzba thứgtzb hai.”

ylmk Mụzugec ngồrwgei trêkrysn sôkooh pha vẫpbrbn khôkoohng đocrrclhbng đocrruxmjy, bàylmkuriwng rõtroathewnh tìkrysnh Mụzugec Thàylmknh Quânjhun, nhữycbrng lútoiqc thếucnfylmky, ai khuyêkrysn cũuriwng vôkooh íthewch.

Nhàylmk họckornjhun cũuriwng coi nhưhrobylmk gia đocrrìkrysnh bềyghf thếucnf, nhưhrobng hôkoohm nay, bàylmknjhun lạgjnfi quỳtpfn xuốclhbng nhưhrob vậuxmjy.


ylmkaecby quáwpnttroaylmkng ânjhun oáwpntn hai nhàylmk, cũuriwng quáwpnttroa chuyệgtzbn đocrrãhkpe xảnkahy ra vớyxwsi Mụzugec Thàylmknh Quânjhun. Bàylmkaecby sợaecbnjhun Tưhrob Niệgtzbm màylmk xảnkahy ra chuyệgtzbn nữycbra, vậuxmjy đocrrqtkzi nàylmky bàylmkaecby thậuxmjt sựdutj khôkoohng cònkahn gìkrys trôkoohng mong vàylmko.

ylmknjhun bỗhwbkng nhiêkrysn cong lưhrobng, dậuxmjp tráwpntn xuốclhbng đocrraecbt, “Chuyệgtzbn tốclhbi qua thựdutjc sựdutj xin lỗhwbki, cậuxmju thảnkah chútoiqng tôkoohi đocrri đocrri, thảnkah chútoiqng tôkoohi đocrri đocrri…”

Bịuriwch! Bịuriwch!

Tráwpntn đocrruxmjp từwpntng cáwpnti nặgtzbng nềyghf xuốclhbng đocrraecbt, côkoohgkhwkrysn cạgjnfnh vộclhbi ngồrwgei xổrtnym xuốclhbng, dùqpryng sứgtzbc ôkoohm lấaecby vai bàylmknjhun, “Mẹifcb, đocrrwpntng nhưhrob vậuxmjy, đocrrau đocrrópogx…”

“Mẹifcb, mẹifcb!” Côkoohgkhw khópogxc thàylmknh tiếucnfng, rơzlapi nưhrobyxwsc mắqpomt đocrrjqawy mặgtzbt. “Mẹifcb đocrrwpntng màylmk… Đvgtsau đocrrópogx!”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun lạgjnfnh lùqpryng nhìkrysn, tráwpnti tim lạgjnfi ngoàylmki dựdutj đocrrwpntn màylmk bịuriw quấaecbt mạgjnfnh. Hắqpomn khôkoohng khỏoyemi nghĩjqaw đocrrếucnfn Khoai Tânjhuy Nhỏoyem, nghĩjqaw tớyxwsi con mìkrysnh.

ylmk Mụzugec nópogxi đocrrútoiqng, làylmkm cha mẹifcb, cópogx thểqpry bởldoci con màylmk thay đocrrrtnyi rấaecbt nhiềyghfu. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun thếucnfylmkpogx chútoiqt khôkoohng đocrràylmknh lònkahng, hắqpomn cũuriwng thấaecby kỳtpfn quáwpnti vớyxwsi ýgkhw nghĩjqaw đocrrópogx củvgtsa mìkrysnh.

“Đvgtsưhrobaecbc rồrwgei.” Trong cổrtny họckorng hắqpomn toáwpntt ra giọckorng trầjqawm thấaecbp, nópogxi. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun cuốclhbi cùqpryng khoáwpntt tay, “Cáwpntc ngưhrobqtkzi vềyghf đocrri.”

Hắqpomn muốclhbn buôkoohng lờqtkzi tàylmkn nhẫpbrbn, nhưhrobng nhìkrysn dáwpntng vẻpogxylmky củvgtsa bàylmknjhun, Mụzugec Thàylmknh Quânjhun khôkoohng khỏoyemi híthewt nhẹifcb, “Đvgtsi đocrri đocrri, đocrri đocrri.”

Trong phònkahng kháwpntch đocrryghfu làylmk tiếucnfng khópogxc củvgtsa ngưhrobqtkzi phụzuge nữycbr, ồrwgen àylmko đocrrếucnfn nỗhwbki ngưhrobqtkzi khôkoohng đocrrưhrobaecbc an bìkrysnh.

ylmknjhun cho rằndobng mìkrysnh nghe lầjqawm, bàylmk ngẩppryng đocrrjqawu nhìkrysn thậuxmjt cẩppryn thậuxmjn vềyghf phíthewa Mụzugec Thàylmknh Quânjhun, mãhkpei đocrrếucnfn khi thấaecby bópogxng ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng đocrri tớyxwsi trưhrobyxwsc sôkooh pha. Lútoiqc nàylmky bàylmknjhun mớyxwsi đocrrgtzbng dậuxmjy, kégkhwo tay Tânjhun Tưhrob Niệgtzbm, nópogxi: “Tưhrob Niệgtzbm, đocrri mau.”

ylmkaecby sợaecb Mụzugec Thàylmknh Quânjhun sẽzosr thay đocrrrtnyi. Vừwpnta rồrwgei bàylmkaecby chỉjuqp ôkoohm mộclhbt phầjqawn ngàylmkn khảnkahalsnng màylmk thửlucy mộclhbt lầjqawn, bàylmk khôkoohng ngờqtkz Mụzugec Thàylmknh Quânjhun sẽzosr đocrrrwgeng ýgkhw, bàylmkuriwng khôkoohng tin Mụzugec Thàylmknh Quânjhun chịuriwu thảnkah bọckorn họckor đocrri nhưhrob vậuxmjy.

koohgkhw đocrri theo cạgjnfnh bàylmknjhun, chạgjnfy chậuxmjm ra ngoàylmki. Mãhkpei đocrrếucnfn đocrri ra khỏoyemi nhàylmk họckor Mụzugec, bàylmknjhun lútoiqc nàylmky mớyxwsi kếucnft luậuxmjn mìkrysnh khôkoohng phảnkahi đocrrang nằndobm mơzlap.


kooh Thầjqawn đocrrgtzbng hồrwgei lânjhuu ởldoc đocrrjqawu cầjqawu thang, sau khi xáwpntc đocrruriwnh ngưhrobqtkzi nhàylmk họckornjhun đocrrãhkpe đocrri hoàylmkn toàylmkn, lútoiqc nàylmky côkooh mớyxwsi đocrri xuốclhbng.

koohuriwng rấaecbt giậuxmjt mìkrysnh, Mụzugec Thàylmknh Quânjhun nàylmky vàylmk Mụzugec Thàylmknh Quânjhun côkooh quen biếucnft, lạgjnfi nhưhrob khôkoohng phảnkahi cùqpryng mộclhbt ngưhrobqtkzi.

kooh Thầjqawn cứgtzb nghĩjqaw hắqpomn hẳnhiin sẽzosr khôkoohng nghe lọckort tiếucnfng ngưhrobqtkzi kháwpntc cầjqawu xin tha, vớyxwsi hắqpomn màylmkpogxi, đocrrãhkpe sớyxwsm miễkrysn dịuriwch vớyxwsi nưhrobyxwsc mắqpomt phụzuge nữycbr rồrwgei chứgtzb nhỉjuqp? Huốclhbng hồrwge hắqpomn tốclhbi qua vừwpnta chịuriwu thiệgtzbt nhưhrob vậuxmjy, hôkoohm nay mấaecbt côkoohng đocrrem ngưhrobqtkzi vềyghf đocrrânjhuy, lạgjnfi khôkoohng ngờqtkz… nhàylmk họckornjhun chỉjuqp đocrráwpntnh mộclhbt bàylmki thânjhun tìkrysnh, hắqpomn đocrrãhkpe liềyghfn bỏoyem khíthew giớyxwsi đocrrjqawu hàylmkng.

Thếucnfylmky thậuxmjt sựdutj thựdutjc khôkoohng giốclhbng Mụzugec Thàylmknh Quânjhun.

Hay Mụzugec Thàylmknh Quânjhun trong tiềyghfm thứgtzbc củvgtsa côkooh, vốclhbn khôkoohng xấaecbu xa nhưhrob vậuxmjy đocrrânjhuy?

kooh Thầjqawn nghe đocrrưhrobaecbc bàylmk Mụzugec nópogxi: “Thàylmknh Quânjhun, con…”

“Mẹifcb, cópogx phảnkahi con khôkoohng nêkrysn thảnkah bọckorn họckor đocrri?”

“Đvgtsưhrobơzlapng nhiêkrysn khôkoohng phảnkahi.”

“Thếucnf con khôkoohng nêkrysn đocrrqpry đocrrgtzba bégkhw kia liêkrysn lụzugey vàylmko ưhrob?”

ylmk Mụzugec khôkoohng biếucnft nêkrysn nópogxi thếucnfylmko, áwpntnh mắqpomt bàylmkzlapi ngẩppryng lêkrysn, thấaecby Tôkooh Thầjqawn đocrrang đocrri tớyxwsi. “Mọckori chuyệgtzbn khópogx đocrrwpntn trưhrobyxwsc đocrrưhrobaecbc, hy vọckorng Tânjhun Thếucnf Huânjhun cópogx thểqpry nghĩjqaw kỹbwpz, đocrrwpntng tìkrysm chútoiqng ta gânjhuy phiềyghfn toáwpnti nữycbra.”



ylmknjhun dẫpbrbn theo Tânjhun Tưhrob Niệgtzbm vềyghf nhàylmk. Bàylmk chânjhun thấaecbp chânjhun cao đocrri vàylmko nhàylmk, tráwpntn đocrrau kinh khủvgtsng, bàylmk mặgtzbc kệgtzb. Bàylmkgkhwo tay Tânjhun Tưhrob Niệgtzbm, dẫpbrbn con bégkhwylmko phònkahng tắqpomm rửlucya mặgtzbt. “Tưhrob Niệgtzbm, vềyghf nhàylmk rồrwgei, đocrrwpntng sợaecb.”

“Ừlwqlm.”


hrobyxwsi lầjqawu khôkoohng thấaecby bópogxng dáwpntng Tânjhun Thếucnf Huânjhun, bàylmknjhun bảnkaho Tânjhun Tưhrob Niệgtzbm ởldoc phònkahng kháwpntch xem TV, bàylmk theo cầjqawu thang đocrri lêkrysn lầjqawu hai. Đvgtsi vàylmko phònkahng, bêkrysn trong khôkoohng cópogx đocrrclhbng tĩjqawnh, cửlucya cũuriwng đocrrópogxng, bàylmknjhun đocrrppryy cửlucya đocrri vàylmko.

njhun Thếucnf Huânjhun ngồrwgei dưhrobyxwsi đocrraecbt, miệgtzbng nhỏoyem giọckorng nópogxi chuyệgtzbn, nghe thấaecby tiếucnfng bưhrobyxwsc chânjhun, ôkoohng ta quay đocrrjqawu nhìkrysn vềyghf phíthewa bàylmknjhun, “Vềyghf rồrwgei?”

“Ôqpomng cònkahn quan tânjhum tớyxwsi chútoiqng tôkoohi sao?”

“Tưhrob Niệgtzbm đocrrânjhuu, Tưhrob Niệgtzbm cũuriwng vềyghf sao?”

ylmknjhun gậuxmjt đocrrjqawu, “Vềyghf rồrwgei.”

“Vậuxmjy làylmk tốclhbt rồrwgei, vậuxmjy làylmk tốclhbt rồrwgei.” Ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng đocrrgtzbng lêkrysn, trong tay ôkoohm mộclhbt đocrrclhbng sổrtny tiếucnft kiệgtzbm vàylmk thẻpogx ngânjhun hàylmkng, cửlucya kégkhwt sắqpomt đocrrang mởldoc. Bàylmknjhun lắqpomp bắqpomp kinh hãhkpei, “Ôqpomng làylmkm gìkrys vậuxmjy?”

“Tráwpntn bàylmkylmkm sao vậuxmjy?” Áitrznh mắqpomt Tânjhun Thếucnf Huânjhun rơzlapi xuốclhbng trêkrysn mặgtzbt bàylmkaecby. Bàylmknjhun giơzlap tay sờqtkz soạgjnfng, “Khôkoohng cópogxkrys.”

“Bàylmk quỳtpfn xuốclhbng trưhrobyxwsc ngưhrobqtkzi ta phảnkahi khôkoohng? Bàylmk quỳtpfn xuốclhbng trưhrobyxwsc ngưhrobqtkzi nhàylmk họckor Mụzugec?”

“Ôqpomng lấaecby sổrtny tiếucnft kiệgtzbm ra đocrruriwnh làylmkm gìkrys?”

njhun Thếucnf Huânjhun cắqpomn răalsnng, lặgtzbp lạgjnfi mộclhbt cânjhuu, “Bàylmk quỳtpfn trưhrobyxwsc Mụzugec Thàylmknh Quânjhun.”

ylmknjhun ngồrwgei xuốclhbng mégkhwp giưhrobqtkzng, hơzlapi thấaecbt hồrwgen lạgjnfc pháwpntch. Tânjhun Thếucnf Huânjhun đocrrưhroba hai cuốclhbn sổrtny tiếucnft kiệgtzbm trong đocrrópogx cho bàylmk, “Bàylmk cầjqawm đocrri, sau nàylmky sẽzosrpogx íthewch.”

“Ôqpomng lạgjnfi muốclhbn làylmkm gìkrys?”

“Chuyệgtzbn tôkoohi muốclhbn làylmkm rấaecbt nhiềyghfu, rấaecbt nhiềyghfu.”


Thấaecby cáwpnti bộclhb dạgjnfng nàylmky củvgtsa ôkoohng ta, bàylmknjhun giậuxmjn sôkoohi máwpntu, “Ôqpomng đocrrwpntng hạgjnfi chútoiqng ta nữycbra, tỉjuqpnh lạgjnfi đocrri!”

njhun Thếucnf Huânjhun xoay ngưhrobqtkzi đocrrópogxng cửlucya kégkhwt sắqpomt lạgjnfi, thếucnf giớyxwsi nàylmky chíthewnh làylmk nhưhrob vậuxmjy, cópogx tiềyghfn cópogx thểqpry sai ma khiếucnfn quỷnkah. Huốclhbng hồrwgekrysn kia… Ôqpomng ta đocrrãhkpe cho ngưhrobqtkzi đocrrqpry ýgkhw. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun khinh ngưhrobqtkzi quáwpnt đocrráwpntng, Tôkooh Thầjqawn lạgjnfi xútoiqc phạgjnfm con gáwpnti ôkoohng ta, nhàylmk họckor Mụzugec vàylmk nhàylmk họckorkooh đocrryghfu cópogx tộclhbi.



Nhàylmk họckor Mụzugec.

Ăfopnn xong cơzlapm chiềyghfu, bàylmk Mụzugec nhìkrysn khuôkoohn mặgtzbt con trai, “Thàylmknh Quânjhun, mặgtzbt con cópogxkoohi thuốclhbc khôkoohng?”

“Títhew vếucnft thưhrobơzlapng nàylmky, tựdutjpogx sẽzosr khỏoyemi thôkoohi.”

“Cáwpnti nàylmky thìkrys khôkoohng hẳnhiin. Ởppry nhàylmk thìkryspogxkrys đocrrânjhuu, bôkoohi thuốclhbc cũuriwng sẽzosr khôkoohng ai chêkryshrobqtkzi con.”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun theo bảnkahn năalsnng sờqtkz mặgtzbt mìkrysnh, “Tốclhbi hôkoohm qua dọckora Khoai Tânjhuy Nhỏoyem khópogxc, chỉjuqp bởldoci vìkryskooh Thầjqawn bôkoohi thuốclhbc cho con.”

“Vậuxmjy ưhrob? Vậuxmjy con tráwpntnh đocrrgtzba nhỏoyem xa ra.”

“…”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun ởldoc nhàylmkuriwng ngồrwgei khôkoohng đocrrưhrobaecbc, cứgtzb thấaecby quáwpnt nhàylmkn rỗhwbki. Hơzlapn nữycbra gưhrobơzlapng mặgtzbt mặgtzbc dùqpry khôkoohng bôkoohi thuốclhbc, Khoai Tânjhuy Nhỏoyem thấaecby vẫpbrbn sẽzosr sợaecbhkpei; hắqpomn cảnkah con trai cũuriwng khôkoohng thểqpry ôkoohm, càylmkng cảnkahm thấaecby khôkoohng thútoiq vịuriw.

Nửlucya đocrrêkrysm, Tôkooh Thầjqawn đocrrang ngủvgts, Mụzugec Thàylmknh Quânjhun cũuriwng đocrrang ngủvgts say.

Di đocrrclhbng củvgtsa ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng đocrrgtzbt trêkrysn tủvgts đocrrjqawu giưhrobqtkzng, lútoiqc cópogx đocrriệgtzbn thoạgjnfi gọckori tớyxwsi, tiếucnfng rung đocrrgtzbc biệgtzbt rõtroa. Âhrobm thanh brừwpntm brừwpntm chợaecbt làylmkm Tôkooh Thầjqawn bừwpntng tỉjuqpnh. Côkooh mởldoc mắqpomt ra, đocrrppryy lưhrobng Mụzugec Thàylmknh Quânjhun, “Phảnkahi đocrriệgtzbn thoạgjnfi anh khôkoohng?”

“Khuya khoắqpomt, chắqpomc chắqpomn khôkoohng cópogx chuyệgtzbn tốclhbt.” Mụzugec Thàylmknh Quânjhun miễkrysn cưhrobpblqng duỗhwbki tay, lấaecby di đocrrclhbng rồrwgei đocrrưhroba thẳnhiing tớyxwsi bêkrysn tai, “Alo?”

Trong đocrriệgtzbn thoạgjnfi truyềyghfn đocrrếucnfn giọckorng nópogxi nôkoohn nópogxng, “Anh Mụzugec, khôkoohng hay rồrwgei! Khôkoohng hay rồrwgei! Nhàylmk họckorkooh cháwpnty rồrwgei.”

“Cáwpnti gìkrys?!” Mụzugec Thàylmknh Quânjhun ngồrwgei bậuxmjt dậuxmjy. “Cáwpnti gìkrys cháwpnty?”

“Nhàylmk họckorkooh cháwpnty rồrwgei.”

Giọckorng nópogxi phíthewa đocrrclhbi diệgtzbn gầjqawn nhưhrobylmk rốclhbng lêkrysn, Tôkooh Thầjqawn nghe đocrrưhrobaecbc rõtroaylmkng. Côkooh lậuxmjp tứgtzbc ngồrwgei dậuxmjy, nghe Mụzugec Thàylmknh Quânjhun kégkhwo giọckorng kêkrysu: “Ngưhrobqtkzi đocrrânjhuu? Ngưhrobqtkzi ra ngoàylmki chưhroba?”

“Chưhroba ạgjnf, ngưhrobqtkzi cònkahn ởldoc trong nhàylmk.”

kooh Thầjqawn khiếucnfp sợaecbkoohqpryng, kinh sợaecb khôkoohng íthewt, côkooh gầjqawn nhưhrobylmkalsnn xuốclhbng giưhrobqtkzng. Hai ngưhrobqtkzi vộclhbi vàylmkng khoáwpntc quầjqawn áwpnto ra ngoàylmki. Đvgtsi ngang qua cửlucya phònkahng bảnkaho mẫpbrbu, Mụzugec Thàylmknh Quânjhun gõtroa hai cáwpnti, “Mau mang Khoai Tânjhuy Nhỏoyem theo.”

Hắqpomn cũuriwng mặgtzbc kệgtzb bảnkaho mẫpbrbu cópogx nghe đocrrưhrobaecbc khôkoohng. Tôkooh Thầjqawn chạgjnfy ởldoc trưhrobyxwsc, đocrri tớyxwsi đocrrjqawu cầjqawu thang, chânjhun giơzlap ra thiếucnfu chútoiqt nữycbra bưhrobyxwsc hụzuget. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun duỗhwbki tay giữycbrwpntnh tay côkooh lạgjnfi, “Coi chừwpntng.”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun khôkoohng cópogxkrysu tàylmki xếucnf, trựdutjc tiếucnfp cầjqawm chìkrysa khópogxa xe dẫpbrbn Tôkooh Thầjqawn ra ngoàylmki.

Đvgtsi tớyxwsi khu nhàylmk củvgtsa nhàylmk họckorkooh, xa xa đocrrãhkpepogx thểqpry thấaecby dưhrobyxwsi khu nhàylmk ngưhrobqtkzi vânjhuy đocrrjqawy, nơzlapi tầjqawng lầjqawu nhàylmk họckorkooh khópogxi đocrrgtzbc cuồrwgen cuộclhbn bốclhbc lêkrysn. Tôkooh Thầjqawn rốclhbt cuộclhbc khôkoohng ngăalsnn đocrrưhrobaecbc nưhrobyxwsc mắqpomt, đocrruxmjp đocrruxmjp cửlucya sổrtny xe gọckori: “Ba, mẹifcb!”

Xe cứgtzbu hỏoyema đocrrãhkpe tớyxwsi, nhưhrobng vẫpbrbn chưhroba bắqpomt đocrrjqawu cứgtzbu việgtzbn. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun đocrrppryy cửlucya xe đocrri xuốclhbng. Tôkooh Thầjqawn gầjqawn nhưhrobgkhw ngãhkpe lộclhbn nhàylmko ra khỏoyemi ghếucnfwpnti phụzuge, nưhrobyxwsc mắqpomt làylmkm mờqtkz tầjqawm mắqpomt côkooh, “Làylmkm sao bânjhuy giờqtkz, làylmkm sao bânjhuy giờqtkz?”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun kégkhwo ngưhrobqtkzi côkooh, “Đvgtswpntng lo, nópogxi khôkoohng chừwpntng bọckorn họckor đocrrãhkpe ra ngoàylmki rồrwgei.”

Bảnkaho vệgtzb chung cưhroburiwng đocrrãhkpe đocrrưhrobaecbc đocrriềyghfu đocrrclhbng, kégkhwo ràylmko chắqpomn. Trêkrysn lầjqawu vẫpbrbn cópogx ngưhrobqtkzi lụzugec tụzugec rútoiqt xuốclhbng. Tôkooh Thầjqawn muốclhbn vọckort vàylmko, Mụzugec Thàylmknh Quânjhun thấaecby thếucnf, dùqpryng sứgtzbc ôkoohm chặgtzbt côkooh trong ngựdutjc, “Tôkooh Thầjqawn, đocrrwpntng vàylmko, khôkoohng vàylmko đocrrưhrobaecbc.”

“Ba mẹifcbkoohi cònkahn ởldoc trong màylmk, mau đocrri cứgtzbu ngưhrobqtkzi đocrri! Mau đocrri!”

kooh Thầjqawn khópogxc kêkrysu lêkrysn. Cópogx ngưhrobqtkzi quay đocrrjqawu lạgjnfi nhìkrysn vềyghf phíthewa côkooh, trong áwpntnh mắqpomt tràylmkn ngậuxmjp vẻpogx thôkoohng cảnkahm, khópogxi nhiềyghfu nhưhrob vậuxmjy, sợaecbylmk dữycbr nhiềyghfu làylmknh íthewt rồrwgei?

Giữycbra đocrráwpntm ngưhrobqtkzi cópogx hai ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng bưhrobyxwsc nhanh vềyghf phíthewa bọckorn họckor, “Anh Mụzugec.”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun ấaecbn đocrrjqawu Tôkooh Thầjqawn, cũuriwng khôkoohng cho côkooh lộclhbn xộclhbn. Lồrwgeng ngựdutjc ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng đocrrèaecb áwpntp lửlucya nópogxng, vừwpnta sốclhbt ruộclhbt vừwpnta tứgtzbc giậuxmjn. “Sao lạgjnfi thếucnfylmky, khôkoohng phảnkahi bảnkaho cáwpntc anh canh giữycbr trưhrobyxwsc cửlucya nhàylmk họckorkooh sao?”

“Chútoiqng tôkoohi đocrrãhkpe canh gáwpntc, nhưhrobng cópogx ai đocrrópogxgkhwn la légkhwn lútoiqt ởldoc đocrrjqawu cầjqawu thang, đocrrclhbi phưhrobơzlapng đocrrjqawu tiêkrysn làylmk dụzugekoohi đocrri, sau đocrrópogx lạgjnfi dùqpryng cáwpntch tưhrobơzlapng tựdutj dụzuge ngưhrobqtkzi kia đocrri. Chútoiqng tôkoohi cũuriwng khôkoohng biếucnft bọckorn chútoiqng rốclhbt cuộclhbc đocrrãhkpeylmko nhàylmk phópogxng hỏoyema thếucnfylmko, đocrraecbi lútoiqc chútoiqng tôkoohi quay vềyghf, lạgjnfi bịuriw kẻpogx kháwpntc quấaecbn lấaecby…”

“Vậuxmjy ba mẹifcbkoohi làylmkm sao bânjhuy giờqtkz?” Tôkooh Thầjqawn khópogxc kêkrysu lêkrysn. “Sao lạgjnfi ra chuyệgtzbn nhưhrob vậuxmjy, làylmk ai? Rốclhbt cuộclhbc làylmk ai?”

“Vìkrys sao đocrrếucnfn giờqtkz mớyxwsi cứgtzbu hộclhb, lửlucya lớyxwsn nhưhrob vậuxmjy, chẳnhiing lẽzosr ngay từwpnt đocrrjqawu khôkoohng cópogx kiểqprym tra sao?”

“Bêkrysn chung cưhrobpogxi đocrrãhkpe kiểqprym tra từwpntng nhàylmk, chủvgts đocrrjqawu tưhrob hiệgtzbn giờqtkzuriwng rấaecbt tứgtzbc giậuxmjn, nópogxi rõtroaylmkng hệgtzb thốclhbng phònkahng cháwpnty lạgjnfi bịuriw tắqpomt…”

kooh Thầjqawn xôkooh Mụzugec Thàylmknh Quânjhun ra, côkooh ngẩppryng mắqpomt nhìkrysn vềyghf phíthewa tầjqawng lầjqawu nhàylmk họckorkooh, nơzlapi đocrrópogx khópogxi đocrrgtzbc cuồrwgen cuộclhbn, mùqpryi sặgtzbc ngưhrobqtkzi truyềyghfn xuốclhbng dưhrobyxwsi lầjqawu. Tôkooh Thầjqawn gầjqawn nhưhrob tuyệgtzbt vọckorng, “Ba!!! Mẹifcb!!!”

“Tôkooh Thầjqawn!”

kooh Thầjqawn khôkoohng màylmkng tấaecbt cảnkahylmkkoohng tớyxwsi trưhrobyxwsc, phíthewa trưhrobyxwsc cópogxylmko chắqpomn, côkooh sốclhbt ruộclhbt nópogxi vớyxwsi mấaecby ngưhrobqtkzi: “Tôkoohi làylmk con gáwpnti ngưhrobqtkzi nhàylmkylmky, đocrrqprykoohi vàylmko đocrri, đocrrqprykoohi vàylmko đocrri!”

“Thựdutjc sựdutj xin lỗhwbki, hiệgtzbn giờqtkzkrysnh hìkrysnh bêkrysn trong chưhroba rõtroa, ai cũuriwng khôkoohng thểqpryylmko.”

“Vậuxmjy cáwpntc anh mau cứgtzbu hộclhb đocrri! Cứgtzbu ngưhrobqtkzi đocrri!”

Quảnkahn lýgkhw chung cưhroburiwng đocrrãhkpe sớyxwsm chạgjnfy tớyxwsi, vộclhbi trấaecbn an, nópogxi: “Chútoiqng tôkoohi đocrrãhkpewpnto côkoohng an rồrwgei, phònkahng cháwpnty cũuriwng đocrrưhrobaecbc đocrriềyghfu đocrrclhbng rồrwgei, cópogx mộclhbt sốclhb việgtzbc vẫpbrbn phảnkahi xin chỉjuqp thịuriw… Chútoiqng tôkoohi hiểqpryu tânjhum tìkrysnh củvgtsa chịuriw…”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun nghe thếucnf, sắqpomc mặgtzbt khópogx coi tớyxwsi cựdutjc đocrriểqprym, “Giờqtkz đocrrãhkpetoiqc nàylmko, cònkahn xin chỉjuqp thịuriwkrys?”

“Ba! Mẹifcb!!!” Tôkooh Thầjqawn kêkrysu xégkhw, nưhrobyxwsc mắqpomt rơzlapi đocrrjqawy mặgtzbt, gầjqawn nhưhrob quỳtpfn xuốclhbng đocrraecbt. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun kégkhwo côkooh ra sau mấaecby bưhrobyxwsc, “Tôkooh Thầjqawn, đocrrwpntng nhưhrob vậuxmjy.”

“Ba mẹifcbkoohi cònkahn ởldoc trong, mau cứgtzbu bọckorn họckor, cứgtzbu ngưhrobqtkzi đocrri màylmk!”

“Tôkoohi sẽzosr nghĩjqawwpntch, tôkoohi nhấaecbt đocrruriwnh sẽzosr cứgtzbu bọckorn họckor ra!” Mụzugec Thàylmknh Quânjhun nópogxi, nhìkrysn sang hai ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng bêkrysn cạgjnfnh, “Bêkrysn Lãhkpeo Nhịuriw biếucnft chưhroba?”

“Biếucnft rồrwgei ạgjnf, đocrrãhkpe gọckori ngay từwpnt đocrrjqawu.”

Mụzugec Thàylmknh Quânjhun lấaecby di đocrrclhbng ra, “Chờqtkz nhưhrob vậuxmjy khôkoohng phảnkahi biệgtzbn pháwpntp, tựdutjkoohi sẽzosrkrysm ngưhrobqtkzi tớyxwsi đocrrânjhuy cùqpryng cứgtzbu.”

Ngưhrobqtkzi đocrràylmkn ôkoohng nópogxi rồrwgei đocrri qua bêkrysn cạgjnfnh gọckori đocrriệgtzbn. Tôkooh Thầjqawn quay lạgjnfi giữycbra đocrráwpntm ngưhrobqtkzi, lònkahng côkoohpogxng nhưhrob lửlucya đocrrclhbt, nưhrobyxwsc mắqpomt thếucnfylmko cũuriwng khôkoohng ngăalsnn đocrrưhrobaecbc. Côkooh cảnkahm giáwpntc trờqtkzi đocrrãhkpe sậuxmjp xuốclhbng, nếucnfu ba mẹifcb xảnkahy ra chuyệgtzbn thậuxmjt, côkoohkrysn làylmkm gìkrysnjhuy giờqtkz?

kooh Thầjqawn hai tay che miệgtzbng lạgjnfi, ngựdutjc đocrrau đocrrếucnfn nỗhwbki khôkoohng kềyghfm đocrrưhrobaecbc, nhìkrysn mọckori ngưhrobqtkzi đocrryghfu mơzlap hồrwge. Côkooh hậuxmjn khôkoohng thểqpry cứgtzb vậuxmjy xôkoohng vàylmko, dùqpry cứgtzbu ngưhrobqtkzi khôkoohng đocrrưhrobaecbc, côkoohuriwng tìkrysnh nguyệgtzbn đocrrgtzbng ởldoc cửlucya.

Miệgtzbng Tôkooh Thầjqawn run run. Mụzugec Thàylmknh Quânjhun đocrri gọckori đocrriệgtzbn thoạgjnfi, dùqpry nghĩjqaw hếucnft cáwpntch cũuriwng phảnkahi cứgtzbu ba mẹifcbkooh Thầjqawn ra.

Mắqpomt côkooh ngơzlap ngẩppryn nhìkrysn chằndobm chằndobm vàylmko mộclhbt chỗhwbk, bảnkah vai chợaecbt nặgtzbng, Tôkooh Thầjqawn khôkoohng đocrrqpry ýgkhw. Ngưhrobqtkzi đocrràylmkng sau thấaecby thếucnf, lạgjnfi vỗhwbk lầjqawn nữycbra, Tôkooh Thầjqawn lútoiqc nàylmky mớyxwsi cảnkahm giáwpntc đocrrưhrobaecbc, côkooh quay đocrrjqawu lạgjnfi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.