Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 267 : Ai thích chạm vào anh

    trước sau   
Editor: Dếhktbtumsn

krnd Thầjgxvn késebco khólrrla quầjgxvn Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin lêfpjcn, thắdypmt lưlukmng đpwblãdrnj bịxklglukmt ra, vẫwnljn chưlukma càcnndi lạgnioi xong. Tay Tôkrnd Thầjgxvn vừvrcta đpwblhtwwng vàcnndo hôkrndng ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng, Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwblbcrft nhiêfpjcn lậjocgt ngưlukmhtwwi, nâwaning châwanin chậjocgn Tôkrnd Thầjgxvn lạgnioi.

krnd khiếhktbp sợzcbn, tưlukmtlaang hắdypmn sắdypmp tỉtrzdnh lạgnioi. Tôkrnd Thầjgxvn nhắdypmm chặcsfjt mi mắdypmt, cảlxkx ngưlukmhtwwi căbherng cứpwblng khôkrndng dáytfgm đpwblbcrfng đpwbljocgy.

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ôkrndm vàcnndo lòdkfcng nhưlukm đpwblang ôkrndm cáytfgi gốcjkfi thoảlxkxi máytfgi, hắdypmn thấqdtby vẫwnljn chưlukma đpwblytfg, cho nêfpjcn lạgnioi dùxflzng sứpwblc ấqdtbn Tôkrnd Thầjgxvn vàcnndo ngựkrndc.

Ngưlukmhtwwi hắdypmn đpwbljgxvy mùxflzi rưlukmzcbnu, ngộbcrfp đpwblếhktbn nỗgoomi Tôkrnd Thầjgxvn muốcjkfn ólrrli. Tôkrnd Thầjgxvn nhìqbuln ra đpwblưlukmzcbnc hắdypmn khôkrndng phảlxkxi đpwblang giảlxkx bộbcrf ngủytfg, cho nêfpjcn đpwbláytfgnh bạgnioo dùxflzng tay đpwblpufdy hắdypmn ra. Cólrrl đpwbliềczaeu Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin rấqdtbt nặcsfjng, đpwblètums xuốcjkfng bêfpjcn cạgnionh côkrnd, khôkrndng chúlukmt sứpwblt mẻmcdu, nhưlukmcnnd mộbcrft tòdkfca núlukmi lớhtwwn.

krnd Thầjgxvn hơtdqgi bựkrndc, vừvrcta rồtlaai phảlxkxi nêfpjcn thừvrcta dịxklgp hắdypmn ngủytfg say, đpwbláytfg hắdypmn xuốcjkfng giưlukmhtwwng mộbcrft cáytfgi.


Hai châwanin Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin kẹhtwwp lấqdtby hai châwanin côkrnd, hoàcnndn toàcnndn coi côkrndcnndytfgi gốcjkfi hay chăbhern màcnndxflzng. Tôkrnd Thầjgxvn nhímqhku màcnndy, muốcjkfn xoay ngưlukmhtwwi cũvyrjng khôkrndng xoay đpwblưlukmzcbnc.

krndm sau.

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin say rưlukmzcbnu tỉtrzdnh lạgnioi, đpwbljgxvu đpwblau muốcjkfn nứpwblt ra. Hắdypmn cảlxkxm thấqdtby cảlxkx ngưlukmhtwwi cólrrlqbul khôkrndng đpwblúlukmng, khólrrl chịxklgu nhưlukm thểgnio bịxklg vậjocgt nặcsfjng đpwblètums nghiềczaen qua. Tốcjkfi hôkrndm qua nhấqdtbt đpwblxklgnh hắdypmn đpwblãdrnj uốcjkfng khôkrndng ímqhkt, lúlukmc nàcnndy hắdypmn cũvyrjng khôkrndng nhớhtwwqbulqbulnh đpwblãdrnj vềczae nhàcnnd thếhktbcnndo.

ytfgnh tay Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin têfpjc khôkrndng cửhktb đpwblbcrfng đpwblưlukmzcbnc, vừvrcta mởtlaa mắdypmt ra thìqbul thấqdtby Tôkrnd Thầjgxvn.

Hắdypmn đpwblpufdy côkrnd ra mộbcrft cáytfgi, Tôkrnd Thầjgxvn bịxklg hắdypmn đpwblpufdy màcnnd tỉtrzdnh.

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ngồtlaai dậjocgy, nhìqbuln xung quanh, thấqdtby cáytfgi giưlukmhtwwng củytfga Khoai Tâwaniy Nhỏptjf, “Sao tôkrndi lạgnioi ởtlaa đpwblâwaniy?”

“Đgfkwưlukmơtdqgng nhiêfpjcn làcnnd tựkrnd anh vàcnndo.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin khẽywxlqbul đpwbljgxvu, “Tốcjkfi qua tôkrndi vềczaelukmc nàcnndo?”

“Khôkrndng biếhktbt.”

krnd Thầjgxvn xuốcjkfng giưlukmhtwwng, thấqdtby Khoai Tâwaniy Nhỏptjf vẫwnljn chưlukma dậjocgy, côkrndcnndo càcnndo tólrrlc, rõqbulcnndng ngủytfg khôkrndng đpwblytfg giấqdtbc, “Anh gõqbul mạgnionh cửhktba, Khoai Tâwaniy Nhỏptjf thiếhktbu chúlukmt nữywxla bịxklg anh đpwbláytfgnh thứpwblc rồtlaai.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin chuẩpufdn bịxklg rờhtwwi giưlukmhtwwng, ởtlaakrndng truyềczaen đpwblếhktbn tiếhktbng vang, hắdypmn cúlukmi đpwbljgxvu nhìqbuln, bỗgoomng nhiêfpjcn thấqdtby thắdypmt lưlukmng rơtdqgi ra. Sắdypmc mặcsfjt hắdypmn chợzcbnt táytfgi mésebct, tầjgxvm mắdypmt lạgnionh lẽywxlo bắdypmn vềczae phímqhka Tôkrnd Thầjgxvn, “Côkrnd đpwblãdrnjcnndm gìqbulkrndi vậjocgy?”

krnd Thầjgxvn đpwblpwblng ởtlaafpjcn giưlukmhtwwng, trêfpjcn mặcsfjt bàcnndy ra vẻmcdu khôkrndng thểgnio hiểgniou đpwblưlukmzcbnc, “Làcnndm cáytfgi gìqbulcnndcnndm cáytfgi gìqbul?”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwblpwblng lêfpjcn, mộbcrft tay chỉtrzdcnndo hôkrndng mìqbulnh, “Chẳllpeng lẽywxl tựkrndkrndi cởtlaai?”


“Anh uốcjkfng đpwblếhktbn say mètumsm, cảlxkx ngưlukmhtwwi mùxflzi rưlukmzcbnu, tốcjkfi qua tôkrndi đpwblxklgnh thay quầjgxvn áytfgo cho anh.”

Sắdypmc mặcsfjt Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin càcnndng lúlukmc càcnndng khólrrl coi, “Côkrnd đpwblbcrfng?”

“Đgfkwbcrfng cáytfgi gìqbul?” Tôkrnd Thầjgxvn chỉtrzdcnndo quầjgxvn hắdypmn. “Anh xem, tôkrndi cởtlaai quầjgxvn anh ưlukm? Anh lăbhern ra ngủytfg nhưlukm heo, đpwblpufdy cũvyrjng khôkrndng đpwblpufdy đpwblưlukmzcbnc. Sau tôkrndi ngẫwnljm lạgnioi, cho anh nằtsimm thúlukmi hoắdypmc ởtlaa đpwblâwaniy, tôkrndi khôkrndng quảlxkxn anh nữywxla.”

“Côkrnd khôkrndng đpwblbcrfng tớhtwwi quầjgxvn tôkrndi?”

krnd Thầjgxvn vẻmcdu mặcsfjt ghésebct bỏptjf, “Ai lạgnioqbul.”

vyrjng phảlxkxi, Tôkrnd Thầjgxvn lạgnioqbul việjyakc đpwblhtwwng vàcnndo quầjgxvn hắdypmn?

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin trong lòdkfcng khẽywxl thảlxkx lỏptjfng, hừvrct lạgnionh, “Ai biếhktbt đpwblưlukmzcbnc, nólrrli khôkrndng chừvrctng côkrnd muốcjkfn thừvrcta dịxklgp tôkrndi say rưlukmzcbnu, chiếhktbm tiệjyakn nghi củytfga tôkrndi.”

“Câwaniu nàcnndy nólrrli ngưlukmzcbnc vậjocgy?” Tôkrnd Thầjgxvn khôkrndng chúlukmt kháytfgch khímqhk trảlxkx lờhtwwi. “Anh lạgnioi chẳllpeng quáytfgqbul, dùxflz anh cólrrl nằtsimm ởtlaa đpwblâwaniy ba ngàcnndy ba đpwblêfpjcm, cólrrl tiệjyakn nghi cho tôkrndi chiếhktbm, tôkrndi cũvyrjng sẽywxl khôkrndng chạgniom vàcnndo anh.”

Sắdypmc mặcsfjt Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin cólrrl chúlukmt khólrrl coi, nhưlukmng hắdypmn suy nghĩzcbn kỹmqhk lạgnioi, lờhtwwi Tôkrnd Thầjgxvn cũvyrjng làcnnd thậjocgt. Hàcnndng ngàcnndy côkrnd đpwblczae phòdkfcng coi hắdypmn nhưlukmlrrli, côkrnd lạgnioi chủytfg đpwblbcrfng tớhtwwi lộbcrft quầjgxvn hắdypmn sao?

Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng càcnndi thắdypmt lưlukmng lạgnioi, tốcjkfi qua cảlxkx tắdypmm cũvyrjng chưlukma tắdypmm, cảlxkx ngưlukmhtwwi cólrrlxflzi, thậjocgt sựkrnd khiếhktbn ngưlukmhtwwi ta chịxklgu khôkrndng nổuwidi.

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin tímqhknh nhấqdtbc châwanin đpwbli, lạgnioi liếhktbc nhìqbuln Tôkrnd Thầjgxvn mộbcrft cáytfgi.

“Tôkrndi nghe tàcnndi xếhktblrrli, hôkrndm côkrnd từvrct nhàcnnd mợzcbn trởtlaa vềczae, trêfpjcn đpwblưlukmhtwwng còdkfcn nhậjocgn đpwblưlukmzcbnc mộbcrft cuộbcrfc đpwbliệjyakn thoạgnioi?”

Trong lòdkfcng Tôkrnd Thầjgxvn đpwblbcrft nhiêfpjcn hồtlaai hộbcrfp, “Đgfkwúlukmng vậjocgy.”


“Ai gọptjfi?”

“Con củytfga mợzcbnkrndi, em gáytfgi tôkrndi.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin hai tay khoanh trưlukmhtwwc ngựkrndc, “Vậjocgy ưlukm? Nếhktbu làcnnd em côkrnd, cólrrl chuyệjyakn khôkrndng ởtlaa nhàcnndlrrli vớhtwwi côkrnd, lạgnioi hẹhtwwn côkrnd ra ngoàcnndi?”

“Cólrrl mấqdtby lờhtwwi khôkrndng thểgniolrrli ởtlaa nhàcnnd, cho nêfpjcn mớhtwwi ra ngoàcnndi.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin gậjocgt đpwbljgxvu, “Vậjocgy đpwblãdrnjlrrli gìqbul?”

“Anh sẽywxl khôkrndng tòdkfcdkfc cảlxkx mấqdtby việjyakc nàcnndy chứpwbl?” Tôkrnd Thầjgxvn nhìqbuln chằtsimm chằtsimm Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin. Lờhtwwi ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng nólrrli cólrrlpufdn ýqdtb, “Cũvyrjng phảlxkxi, con gáytfgi nhàcnnd nhàcnnd, khólrrl tráytfgnh khỏptjfi muốcjkfn nólrrli lờhtwwi tri âwanim vớhtwwi chịxklgqbulnh đpwblúlukmng khôkrndng? Chỉtrzdcnndkrnddrnjng phímqhk thờhtwwi gian vàcnndo côkrndqdtby, nhưlukmng lờhtwwi côkrndqdtby nólrrli đpwblczaeu làcnnd lờhtwwi nólrrli thậjocgt sao?”

“Anh cólrrl ýqdtbqbul?”

“Khôkrndng cólrrl ýqdtbqbul, tôkrndi chỉtrzd sợzcbnkrndcnndm lỡljxa thờhtwwi gian, nhưlukmng lờhtwwi em côkrndlrrli vớhtwwi côkrnd lạgnioi đpwblczaeu làcnnd mấqdtby chuyệjyakn râwaniu ria.”

krnd Thầjgxvn miễytfgn cưlukmljxang cong cong khólrrle miệjyakng, “Cho nêfpjcn mớhtwwi nólrrli làcnndlrrli chuyệjyakn phiếhktbm đpwblólrrl! Tôkrndi khôkrndng giốcjkfng anh, mỗgoomi mộbcrft giâwaniy phúlukmt, mỗgoomi mộbcrft câwaniu đpwblczaeu cólrrllukmhtwwi phầjgxvn kim lưlukmzcbnng, tôkrndi cólrrl rấqdtbt nhiềczaeu thờhtwwi gian.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ýqdtb tứpwblwaniu xa màcnnd nhúlukmn vai, “Tốcjkft.”

krnd Thầjgxvn cũvyrjng khôkrndng biếhktbt mộbcrft tiếhktbng “tốcjkft” nàcnndy củytfga hắdypmn rốcjkft cuộbcrfc làcnndlrrl ýqdtbqbul. Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng khôkrndng tiếhktbp tụhtwwc đpwblczaecnndi nàcnndy nữywxla, hắdypmn mau chólrrlng bịxklgxflzi hưlukmơtdqgng trêfpjcn ngưlukmhtwwi mìqbulnh làcnndm ngộbcrfp. Thấqdtby hắdypmn xoay ngưlukmhtwwi ra khỏptjfi phòdkfcng, Tôkrnd Thầjgxvn ngồtlaai xuốcjkfng, vẻmcdu mặcsfjt tâwanim sựkrndcnnd nhìqbuln chăbherm chúlukm chiếhktbc giưlukmhtwwng nhỏptjf kia.

krndytfgi kia hôkrndm nay chỉtrzd e sẽywxldkfcn gọptjfi đpwbliệjyakn thoạgnioi cho côkrnd; đpwblếhktbn lúlukmc đpwblólrrl, sẽywxl chỉtrzdcnndng thêfpjcm hùxflzng hổuwid doạgnio ngưlukmhtwwi.

Lạgnioi nghĩzcbn tớhtwwi thưlukmơtdqgng tímqhkch trêfpjcn ngưlukmhtwwi Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin, Tôkrnd Thầjgxvn cólrrl chúlukmt ngồtlaai khôkrndng yêfpjcn, trong lòdkfcng hoang mang rốcjkfi loạgnion.


Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin rửhktba mặcsfjt xong xuốcjkfng lầjgxvu, Tôkrnd Thầjgxvn vàcnndcnnd Mụhtwwc đpwblang ăbhern sáytfgng. Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng tiếhktbn lêfpjcn, késebco ra ngồtlaai xuốcjkfng. Bàcnnd Mụhtwwc nhìqbuln hắdypmn, “Tốcjkfi qua vềczae khi nàcnndo?”

“Uốcjkfng rưlukmzcbnu hơtdqgi nhiềczaeu nêfpjcn quêfpjcn thờhtwwi gian rồtlaai ạgnio.”

cnnd Mụhtwwc lúlukmc đpwblólrrl đpwblãdrnj sớhtwwm ngủytfg, nghe Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin nólrrli nhưlukm vậjocgy, bàcnnd khôkrndng khỏptjfi hỏptjfi: “Khôkrndng cólrrl uốcjkfng say pháytfgt đpwblfpjcn đpwblqdtby chứpwbl?”

“Mẹhtww, mẹhtww suy nghĩzcbn nhiềczaeu rồtlaai, tửhktbu lưlukmzcbnng con tốcjkft nhưlukm vậjocgy, sao cólrrl thểgnio uốcjkfng say pháytfgt đpwblfpjcn?”

cnnd Mụhtwwc dĩzcbn nhiêfpjcn khôkrndng nghe lờhtwwi nhưlukm vậjocgy củytfga hắdypmn, bàcnnd nhìqbuln vềczae phímqhka Tôkrnd Thầjgxvn, hỏptjfi: “Nólrrl tốcjkfi qua khôkrndng tìqbulm con gâwaniy phiềczaen toáytfgi chứpwbl?”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin yêfpjcn tĩzcbnnh ăbhern sáytfgng, tầjgxvm mắdypmt rơtdqgi xuốcjkfng trêfpjcn mặcsfjt Tôkrnd Thầjgxvn. Tôkrnd Thầjgxvn lắdypmc đpwbljgxvu, nhẹhtww giọptjfng trảlxkx lờhtwwi: “Khôkrndng cólrrlgnio, con ngủytfg từvrct sớhtwwm ạgnio.”

“Vậjocgy làcnnd tốcjkft rồtlaai.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ăbhern xong bữywxla sáytfgng, chuẩpufdn bịxklg ra cửhktba. Tôkrnd Thầjgxvn nhưlukm suy tưlukmqbul đpwblólrrlcnnd nhìqbuln chằtsimm chằtsimm bólrrlng dáytfgng hắdypmn. Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng đpwbli tớhtwwi cửhktba, thay giàcnndy rồtlaai đpwbli ra ngoàcnndi.

cnnd Mụhtwwc bảlxkxo côkrnd ăbhern nhiềczaeu chúlukmt, Tôkrnd Thầjgxvn gậjocgt đpwbljgxvu vâwaning.

Sau mộbcrft lúlukmc lâwaniu, bàcnnd Mụhtwwc ăbhern xong bữywxla sáytfgng, đpwblpwblng dậjocgy đpwbli sang phímqhka sôkrnd pha bêfpjcn kia, “Đgfkwzcbni láytfgt nữywxla bếhktb Khoai Tâwaniy Nhỏptjf xuốcjkfng dưlukmhtwwi chơtdqgi chúlukmt.”

“Vâwaning.” Tôkrnd Thầjgxvn vâwaning. Côkrnd nhạgniot nhưlukmlukmhtwwc ốcjkfc, cũvyrjng ăbhern khôkrndng vôkrnd thứpwblqbul.

cnnd Mụhtwwc mởtlaa TV, bàcnndlrrl thólrrli quen xem tin tứpwblc buổuwidi sáytfgng. Lúlukmc Tôkrnd Thầjgxvn đpwblpwblng dậjocgy, di đpwblbcrfng trong túlukmi rung lêfpjcn, côkrndlrrlc ra nhìqbuln màcnndn hìqbulnh hiểgnion thịxklg. Đgfkwcjkfi phưlukmơtdqgng quảlxkx nhiêfpjcn làcnnd đpwblzcbni khôkrndng nổuwidi rồtlaai.

krnd Thầjgxvn đpwbli vàcnndo phòdkfcng kháytfgch, ngồtlaai xuốcjkfng cạgnionh bàcnnd Mụhtwwc.


“Ăwnljn xong rồtlaai? Lêfpjcn lầjgxvu nghỉtrzd ngơtdqgi đpwbli.”

“Mẹhtww, con cólrrl lờhtwwi muốcjkfn nólrrli vớhtwwi mẹhtwwgnio.”

cnnd Mụhtwwc nhìqbuln côkrnd, “Nólrrli gìqbultdqg?”

krnd Thầjgxvn sắdypmc mặcsfjt nghiêfpjcm túlukmc, chỉtrzdnh di đpwblbcrfng sang im lặcsfjng. Đgfkwiệjyakn thoạgnioi củytfga đpwblcjkfi phưlukmơtdqgng vẫwnljn đpwblang kiêfpjcn quyếhktbt gọptjfi tớhtwwi từvrctng đpwblzcbnt; côkrnd lậjocgt di đpwblbcrfng lạgnioi, đpwblcsfjt lêfpjcn bàcnndn tràcnnd.



Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ngồtlaai vàcnndo xe, tàcnndi xếhktbytfgi xe khỏptjfi nhàcnnd họptjf Mụhtwwc.

“Mụhtwwc tiêfpjcn sinh, chúlukmng ta đpwbli đpwblâwaniu ạgnio?”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin mólrrlc ra mộbcrft cáytfgi bậjocgt lửhktba, hắdypmn hãdrnj cửhktba sổuwid xe xuốcjkfng. Bêfpjcn ngoàcnndi thờhtwwi tiếhktbt nólrrlng bứpwblc vôkrndxflzng, cũvyrjng khôkrndng cólrrlmqhk giólrrl, bêfpjcn trong xe mùxflzi thuốcjkfc mau chólrrlng tảlxkxn ra, càcnndng lúlukmc càcnndng nồtlaang nặcsfjc.

Di đpwblbcrfng củytfga ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng đpwblgnio ngay bêfpjcn cạgnionh. Hắdypmn đpwblang chờhtww tin tứpwblc, theo lýqdtb thuyếhktbt, bêfpjcn kia hẳllpen cólrrl thểgnio tra đpwblưlukmzcbnc.

“Mụhtwwc tiêfpjcn sinh?” Tàcnndi xếhktb thửhktb mởtlaa miệjyakng lầjgxvn hai.

“Chúlukm chỉtrzd lo chạgnioy vềczae phímqhka trưlukmhtwwc thôkrndi, đpwbli tớhtwwi hồtlaa Hoằtsimng Dưlukmơtdqgng đpwbli, chúlukmng ta đpwblếhktbn bêfpjcn đpwblólrrl chờhtww tin tứpwblc.”

“Dạgnio.”

Xe chạgnioy đpwblưlukmzcbnc nửhktba đpwblưlukmhtwwng, di đpwblbcrfng củytfga Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin reo.

Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng vẫwnljn đpwblang húlukmt thuốcjkfc. Hìqbulnh nhưlukm hắdypmn cólrrl đpwbliềczaeu suy nghĩzcbn, khi nghe thấqdtby tiếhktbng chuôkrndng, hắdypmn cũvyrjng khôkrndng quay đpwbljgxvu qua, nhìqbuln ra ngoàcnndi cửhktba sổuwid nhưlukmvyrj. Bàcnndn tay hắdypmn sờhtww qua bêfpjcn cạgnionh, lấqdtby di đpwblbcrfng.

Mớhtwwi bắdypmt máytfgy, bêfpjcn kia liềczaen truyềczaen đpwblếhktbn tiếhktbng nólrrli chuyệjyakn, “Anh Mụhtwwc, chúlukmng tôkrndi ởtlaafpjcn hồtlaa Hoằtsimng Dưlukmơtdqgng.”

“Nólrrli vậjocgy, ngưlukmhtwwi tìqbulm đpwblưlukmzcbnc rồtlaai?”

“Tìqbulm đpwblưlukmzcbnc rồtlaai ạgnio, ngưlukmhtwwi nàcnndy, anh cũvyrjng quen.”

“Vậjocgy ưlukm?” Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin thu bàcnndn tay cầjgxvm đpwbliếhktbu thuốcjkfc từvrct ngoàcnndi cửhktba sổuwidcnndo, hắdypmn dụhtwwi tắdypmt nửhktba đpwbliếhktbu thuốcjkfc còdkfcn lạgnioi, “Nólrrli.”

“Lưlukmu Tưlukm Mịxklgch ạgnio.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin bắdypmt chésebco đpwblôkrndi châwanin dàcnndi, “Khôkrndng quen.”

Ba chữywxlcnndy tráytfgi lạgnioi làcnndm ngưlukmhtwwi ởtlaa đpwbljgxvu kia đpwbliệjyakn thoạgnioi ngẩpufdn ra. Cũvyrjng phảlxkxi, Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin sao cólrrl thểgnio nhớhtwwqbulfpjcn củytfga từvrctng phụhtww nữywxl chứpwbl?

“Anh Mụhtwwc, côkrnd ta từvrctng qua lạgnioi vớhtwwi anh, cólrrl đpwbliềczaeu thờhtwwi gian khôkrndng dàcnndi. Tôkrndi đpwblãdrnj xem qua camera gầjgxvn Starbucks, mớhtwwi đpwbljgxvu cũvyrjng khôkrndng ấqdtbn tưlukmzcbnng, sáytfgng hôkrndm nay mớhtwwi đpwbliềczaeu tra ra.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin nhìqbuln chằtsimm chằtsimm bàcnndn tay thon dàcnndi củytfga mìqbulnh. Xe chạgnioy nhưlukm bay vềczae phímqhka trưlukmhtwwc, sắdypmc mặcsfjt ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng lạgnioi càcnndng lúlukmc càcnndng lạgnionh.

Ngưlukmhtwwi phụhtww nữywxl từvrctng cùxflzng vớhtwwi hắdypmn vàcnnd ngưlukmhtwwi phụhtww nữywxl hiệjyakn tạgnioi gặcsfjp mặcsfjt, vìqbul chuyệjyakn gìqbul chứpwbl?

“Gửhktbi tin nhắdypmn cho Tôkrnd Thầjgxvn, cũvyrjng làcnndkrnd ta đpwblúlukmng khôkrndng?”

“Phảlxkxi ạgnio.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin khẽywxllukmhtwwi mộbcrft tiếhktbng nham hiểgniom: “Kháytfg hay, côkrnd ta ởtlaa đpwblâwaniu?”

“Rấqdtbt vừvrcta hay, nhàcnndkrnd ta ởtlaa ngay gầjgxvn hồtlaa Hoằtsimng Dưlukmơtdqgng. Tôkrndi vừvrcta tólrrlm đpwblưlukmzcbnc côkrnd ta, còdkfcn lấqdtby đpwblưlukmzcbnc di đpwblbcrfng củytfga côkrnd ta rồtlaai.”

“Tôkrndi lậjocgp tứpwblc đpwblếhktbn.”

“Dạgnio.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ngắdypmt đpwbliệjyakn thoạgnioi, nhìqbuln ra ngoàcnndi cửhktba sổuwid.

cnndi xếhktb trong lúlukmc chờhtww đpwblètumsn đpwblptjf, mởtlaa miệjyakng hỏptjfi: “Mụhtwwc tiêfpjcn sinh, cólrrl phảlxkxi tìqbulm đpwblưlukmzcbnc côkrndytfgi kia rồtlaai khôkrndng?”

Khólrrle miệjyakng Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin hơtdqgi giãdrnjn ra, “Phảlxkxi, lậjocgp tứpwblc lạgnioi cólrrl tròdkfc hay lêfpjcn đpwblàcnndi rồtlaai.”

Đgfkwi tớhtwwi hồtlaa Hoằtsimng Dưlukmơtdqgng, đpwblâwaniy làcnndbhern nhàcnnd củytfga mộbcrft thuộbcrfc hạgnio củytfga Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin, vìqbul đpwblgnio tiệjyakn làcnndm việjyakc, lúlukmc trưlukmhtwwc cũvyrjng làcnnd do hắdypmn đpwbljgxvu tưlukm mua.

Cửhktba vàcnndo mởtlaa rộbcrfng, Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwbli vàcnndo, đpwblpwblng ởtlaa chỗgoom huyềczaen quan đpwbluwidi giàcnndy.

Mộbcrft ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng bưlukmhtwwc nhanh tớhtwwi, “Anh Mụhtwwc, vàcnndo luôkrndn đpwbli ạgnio, khôkrndng cầjgxvn đpwbluwidi giàcnndy.”

Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng ngẩpufdng đpwbljgxvu nhìqbuln anh ta, “Đgfkwâwaniy tốcjkft xấqdtbu làcnnd nhàcnnd củytfga cậjocgu, tôkrndi coi nhưlukmcnnd kháytfgch, nêfpjcn tôkrndn trọptjfng cậjocgu.”

Ngưlukmhtwwi bịxklg nhốcjkft trêfpjcn phòdkfcng lầjgxvu hai, Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin nhấqdtbc châwanin lêfpjcn lầjgxvu, nghe đpwblưlukmzcbnc tiếhktbng côkrndytfgi xuyêfpjcn qua cáytfgnh cửhktba truyềczaen ra, “Cáytfgc ngưlukmhtwwi làcnnd ai hảlxkx? Thảlxkxkrndi ra, cáytfgc ngưlukmhtwwi đpwblâwaniy làcnnd bắdypmt cólrrlc biếhktbt khôkrndng?”

Trong phòdkfcng nộbcrfi cólrrl ngưlukmhtwwi canh côkrnd ta. Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwbli tớhtwwi cửhktba, giọptjfng côkrndytfgi càcnndng thêfpjcm lớhtwwn tiếhktbng, “Tin tôkrndi báytfgo côkrndng an khôkrndng?”

“Câwanim miệjyakng, còdkfcn khôkrndng thàcnndnh thậjocgt, sẽywxl trịxklgkrnd đpwblqdtby!”

krndytfgi hơtdqgi bịxklg dọptjfa sợzcbn, đpwbluwidi giọptjfng, nólrrli: “Cólrrl phảlxkxi cáytfgc anh đpwblòdkfci tiềczaen khôkrndng? Muốcjkfn bao nhiêfpjcu? Thảlxkxkrndi vềczae trưlukmhtwwc đpwblưlukmzcbnc khôkrndng?”

“Côkrndlrrl tiềczaen?”

“Cólrrl, cólrrl!”

“Cólrrl bao nhiêfpjcu?”

“Sắdypmp cólrrl rồtlaai…”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin giơtdqg tay gõqbul cửhktba. Mộbcrft ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng đpwbli tớhtwwi, mởtlaa cửhktba ra he hésebc, thấqdtby rõqbulcnnd hắdypmn rồtlaai, ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng késebco cửhktba ra hoàcnndn toàcnndn, “Anh Mụhtwwc.”

krndytfgi trong phòdkfcng ngồtlaai trêfpjcn ghếhktb, nghe xưlukmng hôkrnd thếhktb, chỉtrzd cảlxkxm thấqdtby cảlxkx ngưlukmhtwwi mồtlaakrndi lạgnionh xôkrndng hếhktbt ra. Côkrnd ta đpwbljgxvu cũvyrjng khôkrndng dáytfgm ngẩpufdng lêfpjcn, trong giâwaniy láytfgt đpwblãdrnjqbul chuyệjyakn làcnnd thếhktbcnndo.

krndytfgi hai tay nắdypmm chặcsfjt, cấqdtbu mu bàcnndn tay thàcnndnh từvrctng vệjyakt trắdypmng. Côkrnd ta nhìqbuln thấqdtby hai châwanin Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwbli tớhtwwi trưlukmhtwwc mặcsfjt, côkrnd ta hậjocgn khôkrndng thểgnio đpwblètums đpwbljgxvu xuốcjkfng ngựkrndc.

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin đpwblpwblng yêfpjcn lạgnioi, “Sao vậjocgy? Khôkrndng chịxklgu ngẩpufdng đpwbljgxvu, làcnnd muốcjkfn làcnndm bộbcrf khôkrndng quen biếhktbt tôkrndi sao?”

Bảlxkx vai côkrndytfgi run rẩpufdy. Mộbcrft ngưlukmhtwwi bêfpjcn cạgnionh thấqdtby thếhktb, tiếhktbn lêfpjcn giữywxl cằtsimm côkrnd ta, nâwaning mặcsfjt côkrnd ta lêfpjcn.

krnd ta thấqdtby rõqbulcnndng dáytfgng vẻmcdu củytfga Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin, khuôkrndn mặcsfjt trắdypmng bệjyakch cảlxkxfpjcn, “Mụhtwwc…”

“Sao? Lêfpjcn giưlukmhtwwng củytfga tôkrndi, lạgnioi còdkfcn muốcjkfn tuyệjyakt tìqbulnh hơtdqgn tôkrndi, cảlxkxkrndi cũvyrjng khôkrndng quen biếhktbt sao?”

“Khôkrndng phảlxkxi, khôkrndng phảlxkxi.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin từvrct trêfpjcn cao nhìqbuln xuốcjkfng côkrnd ta chằtsimm chằtsimm, “Đgfkwãdrnjwaniu khôkrndng thấqdtby nhỉtrzd! Nếhktbu khôkrndng phảlxkxi nhìqbuln mặcsfjt côkrndlrrl chúlukmt quen, tôkrndi thậjocgt đpwblúlukmng làcnnd đpwblãdrnj quêfpjcn cólrrl loạgnioi ngưlukmhtwwi nhưlukmkrnd tồtlaan tạgnioi.”

krndytfgi nghe thếhktb, nhésebco mạgnionh hai tay mìqbulnh.

Mộbcrft ngưlukmhtwwi bêfpjcn cạgnionh tiếhktbn lêfpjcn, giao di đpwblbcrfng củytfga côkrnd ta cho Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin.

Ngưlukmhtwwi đpwblàcnndn ôkrndng giơtdqg giơtdqg di đpwblbcrfng lêfpjcn, “Bêfpjcn trong cólrrl phảlxkxi giấqdtbu rấqdtbt nhiềczaeu bímqhk mậjocgt?”

“Khôkrndng… khôkrndng cólrrl.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin khom lưlukmng, áytfgnh mắdypmt nhìqbuln thẳllpeng vàcnndo côkrndytfgi, “Côkrnd quen Tôkrnd Thầjgxvn?”

krnd ta vộbcrfi lắdypmc đpwbljgxvu, lắdypmc tớhtwwi nỗgoomi nhưlukmytfgi trốcjkfng bỏptjfi, “Khôkrndng quen.”

“Khôkrndng quen, sao cáytfgc ngưlukmhtwwi lạgnioi gặcsfjp nhau ởtlaa Starbucks?”

Cổuwid họptjfng côkrndytfgi nuốcjkft nhẹhtww, “Mụhtwwc tiêfpjcn sinh, anh hiểgniou lầjgxvm rồtlaai, tôkrndi thậjocgt sựkrnd khôkrndng biếhktbt côkrndqdtby, cũvyrjng khôkrndng biếhktbt anh đpwblưlukma tôkrndi tớhtwwi nơtdqgi nàcnndy làcnnd muốcjkfn làcnndm gìqbul. Tôkrndi… Lờhtwwi anh nólrrli tôkrndi vẫwnljn luôkrndn nhớhtww kỹmqhk, từvrct sau khi rờhtwwi khỏptjfi anh, tôkrndi chưlukma bao giờhtww nhắdypmc vớhtwwi ai quan hệjyak củytfga tôkrndi vớhtwwi anh.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin cưlukmhtwwi thàcnndnh tiếhktbng. Ngưlukmhtwwi bêfpjcn cạgnionh lấqdtby ghếhktb đpwblưlukma tớhtwwi, Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin ngồtlaai xuốcjkfng, hắdypmn nhấqdtbc châwanin dàcnndi lêfpjcn, áytfgnh mắdypmt nhìqbuln chằtsimm chằtsimm côkrndytfgi trưlukmhtwwc mặcsfjt.

“Lưlukmu Tưlukm Mịxklgch, nólrrli đpwbli, làcnnd tựkrndkrndlrrli, hay đpwblgniokrndi tra ra?”

Ngólrrln tay côkrndytfgi bólrrlp từvrctng cáytfgi vàcnndo mu bàcnndn tay mìqbulnh, côkrnd ta nàcnndo dáytfgm dễytfgcnndng nólrrli ra. Côkrnd ta biếhktbt tímqhknh tìqbulnh Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin, lỡljxa bịxklg hắdypmn biếhktbt côkrnd ta muốcjkfn dùxflzng thưlukmơtdqgng tímqhkch củytfga hắdypmn ra uy hiếhktbp Tôkrnd Thầjgxvn, hắdypmn khôkrndng lộbcrft sốcjkfng da côkrnd ta làcnnd khôkrndng thểgnio.

“Mụhtwwc tiêfpjcn sinh, anh thảlxkxkrndi đpwbli đpwbli. Tôkrndi cam đpwbloan tôkrndi sẽywxl đpwbli rấqdtbt xa, khôkrndng bao giờhtww xuấqdtbt hiệjyakn trưlukmhtwwc mặcsfjt anh.”

Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin nghiêfpjcng ngưlukmhtwwi tớhtwwi, késebco mộbcrft bàcnndn tay củytfga côkrndytfgi qua, “Nàcnndo, ngoan ngoãdrnjn mởtlaa đpwbliệjyakn thoạgnioi ra.”

krndytfgi sợzcbn tớhtwwi mứpwblc nắdypmm chặcsfjt bàcnndn tay mìqbulnh, “Khôkrndng!”

krnd ta trăbherm triệjyaku lầjgxvn khôkrndng thểgniolukmtlaang đpwblưlukmzcbnc mìqbulnh sẽywxltdqgi vàcnndo tay Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin, cho nêfpjcn trong di đpwblbcrfng vẫwnljn còdkfcn nhậjocgt kýqdtblrrli chuyệjyakn củytfga côkrnd ta vớhtwwi Tôkrnd Thầjgxvn, còdkfcn tin nhắdypmn gửhktbi sáytfgng nay cũvyrjng chưlukma xólrrla. Cólrrl thếhktbcnndo côkrnd ta cũvyrjng khôkrndng dáytfgm đpwblưlukma mởtlaa di đpwblbcrfng cho Mụhtwwc Thàcnndnh Quâwanin xem.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.