Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1572 :

    trước sau   
Editor: Xẩtzvem Xẩtzvem

Tiếcdyau Nhiễlxlcm mởjemp cửabpga, khôqvqnng thấpzqfy đugiiưdyyhmmqic đugiiyhql ădzkjn đugiiưdyyhmmqic mua ngoànojdi theoo mong muốqvqwn, ngưdyyhmmqic lạdyyhi nhìjxdqn thấpzqfy Cốqvqw Mạdyyhc vànojd Tầnvqan Viễlxlcn Chu đugiiwrgru đugiiang lo lắvdxhng.

qvqn kinh ngạdyyhc nóuurgi: “Sao hai ngưdyyhpzqfi lạdyyhi thếcdya?”

Tầnvqan Viễlxlcn Chu chẳpinjng quan tâxeaim đugiiếcdyan Tiếcdyau Nhiễlxlcm, vưdyyhmmqit qua côqvqn, đugiii vànojdo trong nhànojd.

Cốqvqw Mạdyyhc cầnvqam theo bữoiupa sáabhyng vànojdo nhànojd, ôqvqnm chầnvqam lấpzqfy eo Tiếcdyau Nhiễlxlcm, quan tâxeaim hỏxeaii han: “Cảdyyhm giáabhyc buổvqigi sáabhyng thếcdyanojdo? Cóuurg thoảdyyhi máabhyi khôqvqnng?

“Đkujpưdyyhmmqic đugiiưdyyhmmqic!” Tiếcdyau Nhiễlxlcm hìjxdqjxdq nởjemp nụgodmdyyhpzqfi: “Nhìjxdqn anh khẩtzven trưdyyhơxohyng kìjxdqa.”


“Anh cóuurg thểadko khôqvqnng khẩtzven trưdyyhơxohyng đugiiưdyyhmmqic sao? Anh muốqvqwn lànojdm ba rồyhqli.” Cốqvqw Mạdyyhc khoa trưdyyhơxohyng nóuurgi.

“Em đugiióuurgi bụgodmng.” Tiếcdyau Nhiễlxlcm chớpkhnp mắvdxht nóuurgi.

Cốqvqw Mạdyyhc nhanh chóuurgng ôqvqnm côqvqnnojdo nhànojd.

Trêtzven lầnvqau truyềwrgrn đugiiếcdyan âxeaim thanh lo lắvdxhng củjcvxa Tầnvqan Viễlxlcn Chu.

“Chu Du củjcvxa tôqvqni, côqvqnuurg thểadko tựarxx giáabhyc mộeelft chúvjlrt khôqvqnng? Em sắvdxhp sinh rồyhqli, tim củjcvxa anh... bịbxcy em dọarxxa đugiiếcdyan đugiitzven rồyhqli...”

“Em biếcdyat em sắvdxhp sinh rồyhqli, sáabhych nóuurgi lànojd phụgodm nữoiupuurg thai vậwrgrn đugiieelfng nhiềwrgru mớpkhni cóuurg lợmmqii.” Cốqvqwdyyhơxohyng cứjlvs liếcdyan thoáabhyng nhưdyyh đugiiúvjlrng rồyhqli.

Tiếcdyau Nhiễlxlcm nghe hai ngưdyyhpzqfi nóuurgi chuyệvjlrn, nởjemp nụgodmdyyhpzqfi: “Em còxeain đugiiadko anh bớpkhnt lo hơxohyn chịbxcy Cốqvqwdyyhơxohyng, em ngoan nhưdyyh thếcdya.”

Đkujpúvjlrng.” Cốqvqw Mạdyyhc bấpzqft đugiivdxhc dĩjpkduurgi.

“Đkujpúvjlrng rồyhqli, hôqvqnm nay khôqvqnng phảdyyhi thi cuốqvqwi kỳoxzz sao? Sao anh quay lạdyyhi?” Tiếcdyau Nhiễlxlcm bồyhqln chồyhqln nhìjxdqn anh.

: ”Anh đugiiưdyyha bànojdi thi cho Từcmtf Kháabhych, đugiiadko cậwrgru ta giáabhym thịbxcy thay anh.” Cốqvqw Mạdyyhc ra vẻtdzk khôqvqnng sao cảdyyhuurgi: “Ămmqin cơxohym đugiii.”

“Sao mua nhiềwrgru thếcdya.” Tiếcdyau Nhiễlxlcm nhìjxdqn mộeelft bànojdn bữoiupa sáabhyng, mởjemp to hai mắvdxht.

“Sợmmqi em cóuurg phảdyyhn ứjlvsng, cho nêtzven mỗmcbyi thứjlvs mua mộeelft íabhyt.” Cốqvqw Mạdyyhc cưdyyhpzqfi nhạdyyht trảdyyh lờpzqfi.

Cảdyyhm nhậwrgrn đugiiưdyyhmmqic sựarxxdyyhng chiềwrgru củjcvxa anh vớpkhni mìjxdqnh, Tiếcdyau nhiễlxlcm lậwrgrp tứjlvsc ôqvqnm lấpzqfy eo củjcvxa anh, dáabhyn ởjemp trưdyyhpkhnc ngựarxxc anh nóuurgi: “Chồyhqlng ànojd, anh đugiiqvqwi vớpkhni em thậwrgrt tốqvqwt, em sẽobid sinh lòxeaing tham.”


“Vậwrgry thìjxdq tham!” Cốqvqw Mạdyyhc thoảdyyhi máabhyi trảdyyh lờpzqfi: “Anh sẽobidjemptzven cạdyyhnh em.”

Trêtzven lầnvqau, Cốqvqwdyyhơxohyng còxeain đugiiang liếcdyan thoắvdxhng đugiipzqfu tríabhyqvqnng Tầnvqan Viễlxlcn Chu, Cốqvqw Mạdyyhc nghe khôqvqnng vànojdo, lớpkhnn tiếcdyang nóuurgi: “Viễlxlcn Chu, bịbxcyt miệvjlrng tiểadkou Tưdyyhơxohyng rồyhqli khiêtzveng xuốqvqwng đugiiâxeaiy cho anh.”

“Anh lànojd anh củjcvxa ai?” Cốqvqwdyyhơxohyng kháabhyng nghịbxcy.

“Anh lànojd anh chíabhynh nghĩjpkda.” Cốqvqw Mạdyyhc lạdyyhnh lùqvqnng trảdyyh lờpzqfi.

Ngànojdy lúvjlrc Cốqvqwdyyhơxohyng đugiiang đugiibxcynh kháabhyng nghịbxcy, Tầnvqan vIễlxlcn Chu bếcdyaqvqn thậwrgrt cẩtzven thậwrgrn xuốqvqwng lầnvqau.

“Oa, bếcdyaqvqnng chúvjlra.” Tiếcdyau Nhiễlxlcm kinh ngạdyyhc nhìjxdqn hai ngưdyyhpzqfi: “Em rểadko, vậwrgry mànojd anh ôqvqnm đugiiưdyyhmmqic.”

“Vợmmqi củjcvxa anh, con củjcvxa anh, đugiiưdyyhơxohyng nhiêtzven phảdyyhi ôqvqnm đugiiưdyyhmmqic.” Tầnvqan Viễlxlcn Chu nho nhãqazjdyyhpzqfi nóuurgi: “Nhấpzqft đugiibxcynh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.