Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1568 :

    trước sau   

Editor: Quỷgvty Quỷgvty

“Khôgfydng đsnckưhxcbvwasc! Anh phảcfpii đsnckưhxcba em đsncki bệoayqnh việoayqn kiểmdjum tra.” Cốjjmu Mạroeic lậueetp tứnkcqc khởiqjpi đsnckuxuzng xe, vộuxuzi vàuakqng láfrvyi vềcsknhxcbcsknng bệoayqnh việoayqn phụiqjp sảcfpin.

Tiếimxeu Nhiễbanjm vộuxuzi vàuakqng ngăgfydn cảcfpin: ”Em chỉcrkz muốjjmun ăgfydn tôgfydm hùcfpim thôgfydi màuakq! Sao anh lạroeii nghĩlbnd em mang thai chứnkcq?”

“Vậueety nếimxeu đsnckútbrsng làuakq mang thai thìnhdv sao?” Cốjjmu Mạroeic nhìnhdvn thoáfrvyng qua cáfrvyi bụiqjpng bằfrvyng phẳuyndng củjgdva Tiếimxeu Nhiễbanjm.

“Lầxtktn nàuakqo làuakqm anh cũjibfng dùcfping sảcfpin phẩikeum củjgdva GX, sao lạroeii cóqiww thai đsnckưhxcbvwasc?” Tiếimxeu Nhiễbanjm trởiqjpnhdvnh népsimm cho Cốjjmu Mạroeic áfrvynh mắceovt khinh thưhxcbroeing.

hxcbơbsujng mặgfydt Cốjjmu Mạroeic cóqiww chútbrst biếimxen hóqiwwa kỳosds lạroei, khẽnlqj nởiqjp nụiqjphxcbroeii, anh khôgfydng hềcsknqiwwi vớcskni Tiếimxeu Nhiễbanjm rằfrvyng anh khôgfydng nỡttkz bỏcfpi đsncki sảcfpin phẩikeum hỏcfping nàuakqy, cho nêywzfn luôgfydn lợvwasi dụiqjpng nóqiww. Muốjjmun làuakqm cho côgfydqiww khôgfydng hềcskn khóqiww.”Luôgfydn luôgfydn cóqiwwtbrsc sai lầxtktm.”


“Anh nóqiwwi làuakq anh dùcfping khôgfydng đsnckútbrsng cáfrvych?” Tiếimxeu Nhiễbanjm cưhxcbroeii trêywzfu chọuxuzc Cốjjmu Mạroeic.

“Chỉcrkz khôgfydng phẩikeuy mấnuxxy phầxtktn trăgfydm le lóqiwwi cũjibfng cóqiww thểmdju dẫiqjpn đsnckếimxen thấnuxxt bạroeii.” Cốjjmu Mạroeic nghiêywzfm trang trảcfpi lờroeii.

Anh khôgfydng hềcsknqiwwi vớcskni côgfyd rằfrvyng, tỷgvty lệoayqgfyd sẽnlqj mang thai làuakq 100%. Bởiqjpi vìnhdv toàuakqn bộuxuz sảcfpin phẩikeum BY kia đsnckcsknu làuakq đsnckuxuz bỏcfpi đsncki.

“Khôgfydng đsnckùcfpia vớcskni anh, em thựzdjec sựzdje khôgfydng mang thai. Mau đsnckưhxcba em đsncki ăgfydn cơbsujm. Em đsnckóqiwwi lắceovm rồuxuzi.” Tiếimxeu Nhiễbanjm xoa xoa bụiqjpng, đsnckáfrvyng thưhxcbơbsujng nóqiwwi.

“Em chắceovc chắceovn?” Cốjjmu Mạroeic cau màuakqy hỏcfpii.

Anh đsnckãmqpb cốjjmu gắceovng nhưhxcb vậueety, lẽnlqjuakqo côgfyd khôgfydng hềcsknqiww thai?

Khôgfydng phảcfpii mẹuakq đsnckãmqpbqiwwi nguy cơbsujgfyd sinh củjgdva côgfydnuxxy đsnckãmqpb đsnckưhxcbvwasc loạroeii bỏcfpi rồuxuzi sao?

“Em chắceovc chắceovn!” Tiếimxeu Nhiễbanjm khôgfydng kiêywzfn nhẫiqjpn trảcfpi lờroeii. Côgfyd khôgfydng hềcskn tin mìnhdvnh sẽnlqjqiww, lầxtktn nàuakqo cũjibfng dùcfping BY thìnhdv sao cóqiww thểmdjuqiww mang đsnckưhxcbvwasc?

“Vậueety chútbrsng ta đsncki kiểmdjum tra sứnkcqc khỏcfpie mộuxuzt chútbrst. Anh rấnuxxt khỏcfpie mạroeinh, sao cóqiww thểmdju khôgfydng cóqiww con đsnckưhxcbvwasc?”

Tiếimxeu Nhiễbanjm nhìnhdvn Cốjjmu Mạroeic nghiêywzfm tútbrsc thìnhdv bậueett cưhxcbroeii: ”Chútbrs, anh khôgfydng chịfrvyu giàuakq đsncki sao?”

“Em đsnckếimxen kỳosds chưhxcba?” Cốjjmu Mạroeic nghiêywzfm tútbrsc hỏcfpii.

Tiếimxeu Nhiễbanjm lútbrsng ta lútbrsng tútbrsng lắceovc đsnckxtktu: ”Còbretn chưhxcba tớcskni.”

Cốjjmu Mạroeic lậueetp tứnkcqc nởiqjp nụiqjphxcbroeii, dùcfping sứnkcqc dẫiqjpm châdneyn ga, phóqiwwng vềcsknhxcbcsknng bệoayqnh việoayqn.


Đmqpbếimxen khi Tiếimxeu Nhiễbanjm nhìnhdvn thấnuxxy Cốjjmu Mạroeic đsnckãmqpb dừcsknng xe trưhxcbcsknc cửcfpia bệoayqnh việoayqn thìnhdv lậueetp tứnkcqc kháfrvyng nghịfrvy: ”Dùcfpi chưhxcba tớcskni kỳosds nhưhxcbng vẫiqjpn làuakq thờroeii kỳosds an toàuakqn. Chắceovc khôgfydng cóqiww đsnckưhxcbvwasc đsnckâdneyu!”

“Kiểmdjum tra cũjibfng khôgfydng cóqiww thừcskna.” Cốjjmu Mạroeic cưhxcbroeii muốjjmun xuốjjmung xe.

“Nếimxeu nhưhxcb chỉcrkzuakq suy nhưhxcbvwasc bìnhdvnh thưhxcbroeing thôgfydi thìnhdv sao?” Tiếimxeu Nhiễbanjm bấnuxxt an nhìnhdvn Cốjjmu Mạroeic.

“Chỉcrkzuakq kiểmdjum tra sứnkcqc khỏcfpie thôgfydi màuakq.” Cốjjmu Mạroeic bếimxe Tiếimxeu Nhiễbanjm ra khỏcfpii chiếimxec Koenigsegg cưhxcbroeii nóqiwwi.

“Em khôgfydng phảcfpii làuakq phụiqjp nữzdwmqiww thai, anh thảcfpi em xuốjjmung!” Tiếimxeu Nhiễbanjm nhỏcfpi giọuxuzng kháfrvyng nghịfrvy.

“Kiểmdjum tra xong rồuxuzi hãmqpbng nóqiwwi!” Cốjjmu Mạroeic cốjjmu chấnuxxp bếimxe Tiếimxeu Nhiễbanjm đsncki vàuakqo bệoayqnh việoayqn.

Bao nhiêywzfu ngưhxcbroeii xung quanh dồuxuzn áfrvynh mắceovt vàuakqo bọuxuzn họuxuz, làuakqm cho Tiếimxeu Nhiễbanjm xấnuxxu hổfmas khôgfydng dáfrvym ngẩikeung đsnckxtktu lêywzfn.

Cốjjmu Mạroeic trựzdjec tiếimxep tìnhdvm mộuxuzt báfrvyc sĩlbnd quen biếimxet giútbrsp Tiếimxeu Nhiễbanjm kiểmdjum tra.

Mộuxuzt giờroei sau, Cốjjmu Mạroeic cầxtktm trêywzfn tay kếimxet quảcfpi kiểmdjum tra sắceovc mặgfydt nghiêywzfm trọuxuzng: ”Lãmqpbo Lưhxcbu, cậueetu nóqiwwi rằfrvyng côgfydnuxxy rấnuxxt cóqiww khảcfpigfydng sẽnlqj sảcfpiy thai?”

“Chỉcrkzuakqqiww khảcfpigfydng thôgfydi. Cậueetu phảcfpii cẩikeun thậueetn mộuxuzt chútbrst, chắceovc sẽnlqj khôgfydng sao đsnckâdneyu.”

Cốjjmu Mạroeic nóqiwwi cảcfpim ơbsujn xong, liềcsknn đsncki ra khỏcfpii văgfydn phòbretng báfrvyc sĩlbnd.

Tiếimxeu Nhiễbanjm đsnckang ngồuxuzi nghịfrvych ngoàuakqi hàuakqnh lang thìnhdv nhìnhdvn thấnuxxy Cốjjmu Mạroeic, lậueetp tứnkcqc chạroeiy đsnckếimxen hỏcfpii: ”Thếimxeuakqo? Em khôgfydng mang thai chứnkcq?”

Cốjjmu Mạroeic vộuxuzi vàuakqng đsncki tớcskni, thậueett cẩikeun thậueetn ôgfydm côgfyduakqo lòbretng: ”Phụiqjp nữzdwm mang thai phảcfpii cóqiww bộuxuzfrvyng củjgdva phụiqjp nữzdwm mang thai.”

“Chútbrs….anh nóqiwwi gìnhdvbsuj?” Tiếimxeu Nhiễbanjm hoảcfping sợvwasqiwwi.

Cốjjmu Mạroeic nhépsimo nhépsimo hai máfrvy Tiếimxeu Nhiễbanjm, cưhxcbng chiềcsknu nóqiwwi: ”Vợvwas, em mang thai rồuxuzi. Nửcfpia tháfrvyng.”

Tiếimxeu Nhiễbanjm trợvwasn mắceovt: ”Em…nguyệoayqt sựzdje củjgdva em…chỉcrkz chậueetm cóqiww hai ngàuakqy…anh chắceovc chắceovn?”

“Cho nêywzfn thi cuốjjmui kỳosds xong, khôgfydng cho em đsncki làuakqm nữzdwma! Phảcfpii ởiqjp nhàuakqhxcbttkzng thai cho tốjjmut.” Cốjjmu Mạroeic nghiêywzfm khắceovc ra lệoayqnh.

“Anh khôgfydng nhầxtktm đsncknuxxy chứnkcq?” Tiếimxeu Nhiễbanjm vuốjjmut bụiqjpng mìnhdvnh, vẫiqjpn khôgfydng tin nổfmasi.

“Khôgfydng cóqiww.” Cốjjmu Mạroeic nâdneyng mặgfydt Tiếimxeu Nhiễbanjm lêywzfn, khàuakqn giọuxuzng nóqiwwi: ”Em cóqiww thai rồuxuzi.”

Tiếimxeu Nhiễbanjm nhảcfpiy dựzdjeng lêywzfn, nhàuakqo vàuakqo lòbretng Cốjjmu Mạroeic, ôgfydm anh thậueett chặgfydt: ”Em cóqiww thai!”

Cốjjmu Mạroeic sợvwas đsnckếimxen mứnkcqc mặgfydt màuakqy trắceovng bệoayqnh: ”Đmqpbcsknng kínhdvch đsnckuxuzng.”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.