Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1567 :

    trước sau   
. Chưcfgtơezatng 1567: Đhasfmfiii kếudkbt cụosovc (!)

Tiếudkbu Nhiễrxmjm ngồpaeai trong ghếudkb tựrjwia, nhàdowcm cháezatn lậwlnwt chuyểpknjn toàdowcn bộirmgezatch trêcozwn bàdowcn anh.

Đhasfirmgt nhiêcozwn pháezatt hiệntzqn cókphz mộirmgt đtpeganwhng đtpegpaea ăshdsn vặvgqgt trêcozwn bàdowcn, Tiếudkbu Nhiễrxmjm cui vẻoaec nởwual nụosovcfgtliisi.

Đhasfmfiii boss Cốanwh chỉwlnwkphz thểpknj tham lam chuẩtxztn bịmgwx đtpegpaea ăshdsn sao.

Cốanwh Mạmfiic vừtxzta vàdowco văshdsn phòeuclng, liềeqlqn thấmgwxy Tiếudkbu Nhiễrxmjm dựrjwia lưcfgtng vàdowco ghếudkb dựrjwia, nhàdowcn nhãmfii ăshdsn khoai tâtbzxy chiêcozwn, khôpcfdng khỏxggpi nởwual nụosovcfgtliisi: “Đhasfâtbzxy làdowc diệntzqn bípaeach soa?”

“No!” Tiếudkbu Nhiễrxmjm xoay ngưcfgtliisi, khẽwlnw lắpkxlc đtpeglfwwu cưcfgtliisi vớnjtii Cốanwh Mạmfiic: “Giao sưcfgt Cốanwh giếudkbt gàdowc dọkuqra khỉwlnweucln chưcfgta chơezati đtpegãmfii sao?”


“Đhasfùaghpa cùaghpng vớnjtii bạmfiin họkuqrc trong lớnjtip củudkba anh, em thìepwn đtpegúwdxdng lýosov hợelixp tìepwnnh.” Cốanwh Mạmfiic hừtxzt mootjt iếudkbng từtxzt trong lỗutnwogroi.

“Em đtpegãmfii giảsumfi thípaeach vớnjtii anh, anh cũogrong phảsumfi cho em mộirmgt bậwlnwc thang xuốanwhng chứezat!”

Tiếudkbu Nhiễrxmjm bấmgwxt mãmfiin chu miệntzqng nhỏxggp.

Cốanwh mạmfiic tiếudkbn lêcozwn, ngồpaeai trêcozwn bàdowcn, thậwlnwt sựrjwi nhìepwnn Tiếudkbu Nhiễrxmjm: “Bởwuali vìepwn em làdowc vợelix củudkba anh, cho nêcozwn anh mớnjtii càdowcng yêcozwu cầlfwwu nghiêcozwm khắpkxlc. Nếudkbu khôpcfdng sẽwlnwkphz ngưcfgtliisi nókphzi anh che chởwual cho em. Lạmfiii nókphzi em đtpegếudkbn phòeuclng anh ăshdsn đtpegpaea ăshdsn vặvgqgt, loạmfiii nàdowcy dùaghpng cáezatch xửqigd phạmfiit vềeqlq thểpknjezatc cókphz đtpegưcfgtelixc khôpcfdng?”

Tiếudkbu Nhiễrxmjm hừtxzt mộirmgt tiếudkbng.

“Đhasfpaea ăshdsn vặvgqgt cókphz ngon khôpcfdng? Nếudkbu khôpcfdng chúwdxdng ta lạmfiii đtpegi mua?” Cốanwh Mạmfiic cúwdxdi thấmgwxp đtpeglfwwu xuốanwhng, lấmgwxy lòeuclng hỏxggpi han.

“Em muốanwhn ăshdsn tôpcfdm hùaghpm chua cay.” Tiếudkbu Nhiễrxmjm lậwlnwp tứezatc nhảsumfy dựrjwing lêcozwn, ôpcfdm cổmiyq anh cưcfgtliisi nókphzi.

“Đhasfưcfgtelixc.” Cốanwh Mạmfiic vỗutnw đtpeglfwwu côpcfd: “Hôpcfdm nay oan cho em rồpaeai.”

“Anh phảsumfi tốanwht gấmgwxp bộirmgi vớnjtii em.” Tiếudkbu Nhiễrxmjm khípaea pháezatch nókphzi.

“Biếudkbt rõosoh!” Cốanwh Mạmfiic cúwdxdi đtpeglfwwu, mổmiyqcozwn cáezatnh môpcfdi côpcfd mộirmgt phen.

Cốanwh Mạmfiic thu dọkuqrn mọkuqri thứezat xong, liềeqlqn dẫirgin Tiếudkbu nHiễrxmjm rờliisi đtpegi.

Khi côpcfd nhìepwnn thấmgwxy chiếudkbc chìepwna khókphza xe nhémiyqt trong cặvgqgp anh, liềeqlqn bấmgwxt mãmfiin nhípaeau màdowcy: “Anh đtpegãmfii đtpegmgwxnh trưcfgtnjtic rồpaeai đtpegúwdxdng khôpcfdng?”

“Anh đtpegi xe củudkba anh, khôpcfdng đtpegưcfgtelixc sao?” Cốanwh Mạmfiic mởwual cửqigda xe, đtpegpknj Tiếudkbu Nhiễrxmjm ngồpaeai vàdowco.


“Cho dùaghp mắpkxlt ngưcfgtliisi ta mùaghp, cókphz nugoiwf đtpeganwh lỵtbzxogrong buồpaean bựrjwic.” Tiếudkbu Nhiễrxmjm chu miệntzqng, khôpcfdng cao hứezatng nókphzi.

Tuy Đhasfáezati Lệntzq Lệntzq khôpcfdng còeucln cao ngạmfiio nhếudkbch đtpegpcfdi trưcfgtnjtic mặvgqgt côpcfd, nhưcfgtng lạmfiii biếudkbn thàdowcnh châtbzxm chọkuqrc khiêcozwu khípaeach.

Từtxztwdxdc Cốanwh Mạmfiic mua chiếudkbc Sergei nàdowcy, Đhasfáezati Lệntzq Lệntzq liềeqlqn khôpcfdng thípaeach, ngưcfgtliisi kháezatc càdowcng cầlfwwn khôpcfdng phảsumfi nókphzi,

Ghen tỵtbzx, làdowc danh từtxzt đtpegmfiii chúwdxdng.

“Em nókphzi cho bọkuqrn họkuqr, chồpaeang em cókphzcfgtezatch kiêcozwu ngạmfiio. Cókphz bảsumfn lĩuwqynh thìepwn tựrjwiepwnnh kiếudkbm tiềeqlqn mua Sergei đtpegi.” Cốanwh Mạmfiic cuồpaeang ngạmfiio nókphzi.

“Nhưcfgtng anh làdowcm cuồpaeang quáezat, cókphz phảsumfi cổmiyq phiếudkbu lạmfiii tăshdsng khôpcfdng?” Tiếudkbu Nhiễrxmjm cưcfgtliisi hỏxggpi.

Cốanwh Mạmfiic vưcfgtơezatn tay ra vòeucl rốanwhi tókphzc Tiếudkbu Nhiễrxmjm: “Tổmiyqng lưcfgtelixng thuốanwhc báezatn ra năshdsm nay tăshdsng 20% lợelixi nhuậwlnwn, cốanwh phiếudkbu tăshdsng pháezatt đtpegcozwn rồpaeai.”

“Trờliisi ơezati.” Tiếudkbu Nhiễrxmjm bấmgwxt ngờliis hỏxggpi han.

Ba năshdsm nay khan hiếudkbm thuốanwhc, khôpcfdng nghĩuwqy tớnjtii trởwual thàdowcnh doanh thu trong tay Cốanwh Mạmfiic rồpaeai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.