Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1564 :

    trước sau   
Editor: Quỷgmrv Quỷgmrv

jaljn lễeswe chấhjkcm dứfkfrt, Cốvsav Mạtrljc bếpqhb Tiếpqhbu Nhiễeswem ngồqlnfi lêypien chiếpqhbc xe Koenigsegg đncygưvsavnkeac trang tríqtli đncygvlaoy hoa tưvsavơwteqi vàamsr trang sứfkfrc.

Cốvsav Mạtrljc kiêypieu ngạtrljo cưvsavtgaqi hỏjoyli:”Thíqtlich khôjaljng?”

“Vẫtlvrn làamsr xe củgyfca anh?” Tiếpqhbu Nhiễeswem khẽmlimvsavtgaqi nósjeii.

“Đrwzkcheyu làamsr củgyfca anh.” Cốvsav Mạtrljc cưvsavtgaqi trảsjei lờtgaqi.

“Chiếpqhbc xe cósjeisjeia mắnvfvt thếpqhbamsro cũmfiyng khôjaljng che lấhjkcp đncygưvsavnkeac hàamsro quang củgyfca anh.” Tiếpqhbu Nhiễeswem cưvsavtgaqi nénavfp vàamsro lòkulmng Cốvsav Mạtrljc.


Cốvsav Mạtrljc vừqgita lòkulmng nởaaqn nụhkkkvsavtgaqi.

“Chiếpqhbc xe nàamsry khi anh khôjaljng cósjeiaaqn B thịoydy sẽmlim do em láqkxui.” Cốvsav Mạtrljc ôjaljm chặhiipt Tiếpqhbu Nhiễeswem, cưvsavng chiềcheyu nósjeii.

“Em khôjaljng cầvlaon xe.” Tiếpqhbu Nhiễeswem lắnvfvc lắnvfvc đncygvlaou.

jalj cảsjeim nhậmfiyn phưvsavơwteqng hưvsaveaiung khôjaljng hềchey tốvsavt cho nêypien côjalj khôjaljng hềcheysjei hứfkfrng thúngms vớeaiui siêypieu xe.

“Khôjaljng cầvlaon xe chẳvlaong lẽmlim em cứfkfr muốvsavn ngồqlnfi tàamsru đncygiệpiebn ngầvlaom đncygếpqhbn trưvsavtgaqng?” Cốvsav Mạtrljc nhíqtliu màamsry.

“Chúngms, em đncygếpqhbn trưvsavtgaqng bằjaljng châeswen làamsr đncyggyfc rồqlnfi.” Tiếpqhbu Nhiễeswem khẽmlimvsavtgaqi nósjeii, “Từqgitxynlngmsc xáqkxu đncygếpqhbn giảsjeing đncygưvsavtgaqng khôjaljng quáqkxu 1000 bưvsaveaiuc.”

Cốvsav Mạtrljc chỉtgaqvsavtgaqi cưvsavtgaqi khôjaljng nósjeii gìihke.

Khi chiếpqhbc Koenigsegg dừqgitng lạtrlji trưvsaveaiuc mộcubxt căcheyn biệpiebt thựmfiy.

“Đrwzkâeswey làamsr đncygâesweu?” Bịoydy Cốvsav Mạtrljc bếpqhb ra khỏjoyli xe Tiếpqhbu Nhiễeswem ngơwteq ngáqkxuc hỏjoyli.

Cốvsav Mạtrljc cưvsavtgaqi trảsjei lờtgaqi:”Nhàamsr mớeaiui củgyfca chúngmsng ta.”

“Làamsr nhàamsr củgyfca anh ởaaqn B thịoydy?” Tiếpqhbu Nhiễeswem kinh ngạtrljc hỏjoyli.

jalj biếpqhbt Cốvsav Mạtrljc cósjei biệpiebt thựmfiyaaqn B thịoydy, nhưvsavng chưvsava nhìihken thấhjkcy bao giờtgaq.

“Nhàamsr mớeaiui củgyfca chúngmsng ta.” Cốvsav Mạtrljc ấhjkcn ngósjein tay cáqkxui lêypien khósjeia đncygiệpiebn tửvlao, cổjxfpng biệpiebt thựmfiy lậmfiyp tứfkfrc mởaaqn ra.


Anh bếpqhb Tiếpqhbu Nhiễeswem đncygi vàamsro biệpiebt thựmfiy, dạtrljo mộcubxt vòkulmng quanh phòkulmng kháqkxuch thìihke mớeaiui buôjaljng côjalj xuốvsavng:”Thíqtlich khôjaljng? Côjaljng chúngmsa củgyfca anh.”

Tiếpqhbu Nhiễeswem kinh ngạtrljc nhìihken cáqkxuch trang hoàamsrng củgyfca biệpiebt thựmfiy.

wteqi nàamsry so vớeaiui biệpiebt thựmfiyaaqn A thịoydy thìihke thờtgaqi thưvsavnkeang hơwteqn rấhjkct nhiềcheyu, xa hoa nhưvsav nhau, nhưvsavng trong đncygósjeisjei thêypiem vàamsri phầvlaon ấhjkcm áqkxup.

jalj gậmfiyt đncygvlaou thậmfiyt mạtrljnh:”Thíqtlich! Em cósjei thểkgso ngồqlnfi trưvsaveaiuc lòkulmvsavaaqni đncygvlaoc sáqkxuch. Khôjaljng lo mùefnoa đncygôjaljng bịoydy cảsjeim lạtrljnh nữpznxa.”

“Khoa trưvsavơwteqng nhưvsav vậmfiyy sao?” Cốvsav Mạtrljc cưvsavtgaqi cưvsavtgaqi, “Nha đncygvlaou, ởaaqnxynlngmsc xáqkxumfiyng cósjei hệpieb thốvsavng sưvsavaaqni.”

“Chíqtlinh làamsr thíqtlich!” Tiếpqhbu Nhiễeswem ôjaljm cổjxfp Cốvsav Mạtrljc, cưvsavtgaqi nhưvsav đncygypien, “Chíqtlinh làamsr thíqtlich! Thíqtlich cósjei đncygưvsavnkeac nơwteqi nàamsry! Chồqlnfng, cảsjeim ơwteqn anh đncygãojzw cho em mộcubxt máqkxui nhàamsr.”

Cốvsav Mạtrljc ôjaljm chặhiipt Tiếpqhbu Nhiễeswem, hốvsavc mắnvfvt ưvsaveaiut áqkxut, tựmfiy tráqkxuch nósjeii:”Làamsr anh nợnkea em.”

Sau khi biếpqhbt Ưxynlng Mẫtlvrn làamsr ngưvsavtgaqi sau cùefnong bàamsry ra tấhjkct cảsjei, sựmfiy áqkxuy náqkxuy củgyfca anh vớeaiui Tiếpqhbu Nhiễeswem khôjaljng từqgit ngữpznxamsro cósjei thểkgso diễeswen tảsjei nổjxfpi.

Anh thầvlaom nghĩhdib muốvsavn đncygem tấhjkct cảsjei củgyfca mìihkenh cho Tiếpqhbu Nhiễeswem.

Chỉtgaq cầvlaon cósjei thểkgsoamsrm cho côjaljvsavtgaqi, anh nguyệpiebn cho đncygi hếpqhbt tiềcheyn tàamsri.

Tiếpqhbu Nhiễeswem ngẩypieng đncygvlaou, đncygưvsava tay chặhiipn môjalji Cốvsav Mạtrljc:”Cốvsav Mạtrljc, đncygqgitng nósjeii làamsr nợnkea em gìihkeihke đncygósjei. Chúngmsng ta đncygcheyu làamsr ngưvsavtgaqi bịoydy Ưxynlng Mẫtlvrn hãojzwm hạtrlji. Anh khôjaljng chỉtgaq mấhjkct đncygi hôjaljn thêypie, sựmfiy nghiệpiebp. Màamsr em, mấhjkct đncygi máqkxui nhàamsr củgyfca mìihkenh. Hiệpiebn giờtgaq anh đncygãojzw cho em mộcubxt gia đncygìihkenh hoàamsrn mỹncyg, anh yêypieu em, thếpqhbamsr đncyggyfc.”

“Nha đncygvlaou!” Cốvsav Mạtrljc ôjaljm chặhiipt Tiếpqhbu Nhiễeswem, giọvlaong nghẹeswen ngàamsro.

Tiếpqhbu Nhiễeswem vẫtlvrn nhưvsav thếpqhb, thậmfiyt dễesweamsrng tha thứfkfr cho mộcubxt ngưvsavtgaqi, cho dùefnoihkenh cósjei bịoydy tổjxfpn thưvsavơwteqng sâesweu sắnvfvc thếpqhbamsro.


cheyn lộcubxn thưvsavơwteqng trưvsavtgaqng nhiềcheyu năcheym, anh sớeaium đncygãojzw khôjaljng còkulmn đncygơwteqn thuầvlaon nhưvsav vậmfiyy.

“Nếpqhbu ba em biếpqhbt hiệpiebn giờtgaq em hạtrljnh phúngmsc đncygếpqhbn vậmfiyy, nhấhjkct đncygoydynh sẽmlim cảsjeim đncygcubxng rơwteqi lệpieb.” Tiếpqhbu Nhiễeswem hốvsavc mắnvfvt bắnvfvt đncygvlaou đncygjoyl hồqlnfng.

Sựmfiy hạtrljnh phúngmsc ngàamsry hôjaljm nay, lạtrlji khôjaljng cósjei ngưvsavtgaqi thâeswen nhấhjkct ởaaqnypien.

Ba khôjaljng thểkgso cảsjeim nhậmfiyn đncygưvsavnkeac sựmfiy vui sưvsaveaiung củgyfca côjaljngmsc nàamsry, trong lòkulmng côjalj lạtrlji thấhjkcy rấhjkct khổjxfp sởaaqn. Nhưvsavng lạtrlji nghĩhdib đncygếpqhbn việpiebc sau nàamsry mìihkenh sẽmlim hạtrljnh phúngmsc, côjalj lạtrlji bìihkenh thưvsavtgaqng trởaaqn lạtrlji. Ba trêypien trờtgaqi biếpqhbt đncygưvsavnkeac, cũmfiyng sẽmlimihkejaljamsr vui mừqgitng.

Cốvsav Mạtrljc nâesweng mặhiipt Tiếpqhbu Nhiễeswem, cúngmsi đncygvlaou, hôjaljn côjalj thậmfiyt sâesweu.

Anh sẽmlimefnong đncygôjalji cáqkxunh củgyfca anh, đncygkgso che chởaaqn cho côjalj, đncygkgsojalj cảsjeim nhậmfiyn đncygưvsavnkeac tìihkenh yêypieu ấhjkcm áqkxup.

Tiếpqhbu Nhiễeswem nưvsaveaiuc mắnvfvt vòkulmng quanh đncygáqkxup lạtrlji Cốvsav Mạtrljc.

Rốvsavt cụhkkkc cũmfiyng gảsjei cho anh.

Anh cho côjalj mộcubxt hôjaljn lễeswe giốvsavng nhưvsav trong giấhjkcc mơwteq.

Giấhjkcc mơwteqamsr đncygãojzw từqgitng đncygjxfp vỡdgjk tan tàamsrnh.

Cốvsav Mạtrljc đncygưvsava Tiếpqhbu Nhiễeswem đncygếpqhbn cửvlaoa sổjxfp, cưvsavtgaqi chỉtgaqamsro pháqkxuo hoa đncygang nởaaqn rộcubxypien ngoàamsri:”Xem kìihkea! Pháqkxuo hoa!”

“Oa! Anh cũmfiyng dáqkxum đncygvsavt pháqkxuo hoa ởaaqn B thịoydy?” Tiếpqhbu Nhiễeswem ôjaljm cổjxfp Cốvsav Mạtrljc hénavft chósjeii tai.

“Đrwzkvsavt xong rồqlnfi nósjeii gìihke thìihkesjeii!” Cốvsav Mạtrljc cúngmsi đncygvlaou, hôjaljn Tiếpqhbu Nhiễeswem dưvsaveaiui bầvlaou trờtgaqi đncygvlaoy pháqkxuo hoa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.