Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1539 :

    trước sau   
Cốtvzcjgteơxfqwng vàhmnh Giai Tuệbvxazpmjng hácgket tìokylnh ca, Trầokyln Lưjgteơxfqwng nóhloni chuyệbvxan mớmaani phácgket hiệbvxan.

Anh xấxccau hổfkal nhìokyln Giai Tuệbvxa: “Muốtvzcn đgpnsfkali mộqnqot tay khôklenng?”

“Khôklenng cóhlon việbvxac gìokyl.” Vưjgteơxfqwng Giai Tuệbvxahloni.

Chỉxccahmnh hợythdp xưjgtemaanng mộqnqot ca khúklenc, côklengsvun khôklenng phong kiếmgudn nhưjgte thếmgud.

Trầokyln Lưjgteơxfqwng cưjgtepekyi cưjgtepekyi.

hlon lẽythdhmnh hai ngưjgtepekyi hácgket quácgke hay, cho nêmhhvn nhữiortng ngưjgtepekyi khácgkec đgpnsznmeu quêmhhvn đgpnsácgkenh bàhmnhi, chuyêmhhvn chúklen nghe hácgket, chờpekycgket xong, nhiệbvxat liệbvxat vỗxaho tay.


jgteơxfqwng Giai Tuệbvxa nghe tiếmgudng di đgpnsqnqong kêmhhvu, liềznmen bỏtfdz đgpnsiệbvxan thoạovnhi lạovnhi, đgpnsi ra ngoàhmnhi nghe.

“Bácgkec sĩobwqklenng Cổfkal, tan làhmnhm rồeyqui àhmnh?” Côklenjgtepekyi hỏtfdzi.

“Uhm.” Cốtvzc Nhiêmhhvn thởtvzchmnhi: “Vừokyla phẫnjplu thuậwuset xong.”

“Mệbvxat mỏtfdzi làhmnh tốtvzct rồeyqui, nghỉxcca ngơxfqwi đgpnsi.” Vưjgteơxfqwng Giai Tuệbvxa đgpnsau lògsvung nóhloni.

“Em đgpnsang làhmnhm thêmhhvm àhmnh?” Cốtvzc Nhiêmhhvn nghi ngờpeky hỏtfdzi.

“Khôklenng, đgpnsi hácgket vớmaani Tiếmgudu Nhiễmaanm, cóhlon cảwuse chịvqiy Cốtvzcjgteơxfqwng.” Giai Tuệbvxa trảwuse lờpekyi ngay: “Chỉxcca thiếmgudu anh.”

“Xin lỗxahoi, vợythdiyju nhỏtfdz.” Cốtvzc Nhiêmhhvn cóhlon lỗxahoi nóhloni.

“Anh khôklenng cầokyln nóhloni xin lỗxahoi, chỉxccahmnh em thấxccay bọwusen họwusehlon đgpnsôkleni cóhlon cặmqlfp nêmhhvn nhớmaan anh.” Côklen thuwogn tâxccam nóhloni.

“Chờpeky anh bốtvzc tríkrumklenng tácgkec bêmhhvn nàhmnhy rồeyqui qua đgpnsóhlon nhìokyln em.” Cốtvzc Nhiêmhhvn nóhloni.

“Anh cứqsibmhhvn tâxccam côklenng tácgkec, khôklenng cầokyln đgpnsbbam ýovnh đgpnsếmgudn em.” Giai Tuệbvxa lậwusep tứqsibc nóhloni: “Thậwuset làhmnh chỉxccahmnh em nhớmaan anh, khôklenng cóhlonokyl đgpnsâxccau.”

“Anh cũqzltng thếmgud.” Cốtvzc Nhiêmhhvn khàhmnhn khàhmnhn nóhloni.

Hốtvzcc mắmqlft Giai Tuệbvxa lậwusep tứqsibc đgpnstfdzmhhvn: “Bácgkec sĩobwqklenng Cổfkal, em khôklenng muốtvzcn họwusec đgpnsovnhi họwusec, em chỉxcca nhớmaan anh.”

Thậwuset sựrqnl nhớmaan… Cốtvzc Nhiêmhhvn.


Nhớmaan nhung làhmnh mộqnqot loạovnhi bệbvxanh nặmqlfng khôklenng cóhlon thuốtvzcc nàhmnho chữiorta đgpnsưjgteythdc.

“Nóhloni ngốtvzcc cácgkei gìokyl thếmgud? Khôklenng phảwusei em nóhloni muốtvzcn làhmnhm ngưjgtepekyi phụfaff nữiort đgpnsqnqoc lậwusep, làhmnhm nhàhmnhhmnho chếmgud thuốtvzcc vĩobwq đgpnsovnhi sao? Đmjkeếmgudn trưjgtepekyng cho tốtvzct, anh sẽythd bốtvzc tríkrum thờpekyi gian đgpnsi thăygxym em.” Cốtvzc Nhiêmhhvn nhnah chóhlonng dỗxahoklen: “Nàhmnho, hôklenn mộqnqot cácgkei.”

jgteơxfqwng Giai Tuệbvxakrumn khóhlonc mỉxccam cưjgtepekyi.

Cốtvzc Nhiêmhhvn gửnptqi cho côklenjgtepekyi mấxccay cácgkei hôklenn, cưjgtepekyi nóhloni: “Đmjkei hácgket đgpnsi, anh cũqzltng tan tầokylm.”

“Đmjkei chậwusem mộqnqot chúklent.” Vưjgteơxfqwng Giai Tuệbvxa lậwusep tứqsibc lo lắmqlfng dặmqlfn dògsvu anh.

klenm nay anh lạovnhi ởtvzc trong phògsvung cấxccap cứqsibu liêmhhvn tụfaffc mưjgtepekyi mấxccay tiếmgudng đgpnseyqung hồeyqu, côklen thựrqnlc sựrqnl đgpnsau lògsvung.

Nhwung anh làhmnhcgkec sĩobwq, bàhmnhn mổfkal chíkrumnh làhmnh trậwusen đgpnsvqiya củrulya anh.

klen đgpnsau lògsvung cũqzltng vôklen dụfaffng.

Đmjkemqlft đgpnsiệbvxan thoạovnhi xuốtvzcng, côklen trởtvzc lạovnhi ghếmgud ngồeyqui, nhìokyln thấxccay tấxccat cảwuse mọwusei ngưjgtepekyi đgpnsang nhìokyln mìokylnh, khuôklenn mặmqlft nhỏtfdz nhắmqlfn củrulya côklen liềznmen đgpnstfdzmhhvn trong phúklent chốtvzcc.

“Đmjkeiệbvxan thoạovnhi củrulya anh Cốtvzc Nhiêmhhvn?” Tiếmgudu Nhiễmaanm cưjgtepekyi hỏtfdzi.

jgteơxfqwng Giai Tuệbvxa thẹoaben thùzpmjng gậwuset đgpnsokylu.

“Thếmgudhmnhy mờpekyi tácgkech ra mộqnqot ngàhmnhy màhmnh đgpnsãokyl vậwusey?” Tiếmgudu Nhiễmaanm cưjgtepekyi nóhloni.

“Rõmjkehmnhng cậwuseu avf anh cảwusegsvun hơxfqwn thếmgud.” Vưjgteơxfqwng Giai Tuệbvxa đgpnstfdz mặmqlft khácgkeng nghịvqiy.

Cốtvzc Mạovnhc kiêmhhvu ngạovnho cưjgtepekyi hôklenn Tiếmgudu Nhiễmaanm.

“Đmjkeokylng làhmnhm rộqnqon.” Tiếmgudu Nhiễmaanm đgpnstfdz mặmqlft đgpnsydroy anh ra.

“Anh làhmnhhmnhm mẫnjplu cácgkei gìokyl alf nhưjgte keo nhưjgtexfqwn.” Cốtvzc Mạovnhc cưjgtepekyi nóhloni.

Cốtvzcjgteơxfqwng quay đgpnsokylu nóhloni vớmaani chồeyqung: “Đmjkeóhlonhmnh anh cảwuse củrulya em sao?”

“Anh xácgkec đgpnsvqiynh.” Tầokyln Viễmaann Chu nho nhãokyljgtepekyi nóhloni: “Anh ấxccay chíkrumnh làhmnh bịvqiyokylnh yêmhhvu tẩydroy nãokylo.”

Tầokyln Viễmaann Chu nóhloni khiếmgudn Cốtvzcjgteơxfqwng nởtvzc nụfaffjgtepekyi, ngay cảwuse Giai Tuệbvxaqzltng cưjgtepekyi.

Bịvqiyokylnh yêmhhvu tẩydroy nãokylo.

Từokylhmnhy hìokylnh dung thậwuset tuyệbvxat.

“You too!” Cốtvzc Mạovnhc nóhloni vớmaani Tầokyln Viễmaann Chu.

“Hai cậwuseu khôklenng cầokyln chốtvzci, đgpnsznmeu bịvqiy tinh yêmhhvu tẩydroy nãokylo.” Trầokyln Lưjgteơxfqwng bấxccat đgpnsmqlfc dĩobwq lắmqlfc đgpnsokylu.

Tầokyln Viễmaann Chu đgpnsãokyl biếmgudn thàhmnhnh đgpnsàhmnhn ôklenng Cốtvzc gia, khiếmgudn anh khôklenng nhậwusen ra.

Đmjkeâxccay cũqzltng khôklenng phảwusei làhmnh Tầokyln Viễmaann Chu phong lưjgteu củrulya trưjgtemaanc kia, màhmnh anh ấxccay rấxccat íkrumt khi đgpnsqnqong tâxccam vìokyl phụfaff nữiort, thếmgud giớmaani củrulya anh thìokylklenng việbvxac làhmnh lớmaann nhấxccat. hiệbvxan giờpeky hoàhmnhn toàhmnhn thay đgpnsfkali rồeyqui, chỉxccahlon vợythdhmnh lớmaann nhấxccat.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.