Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1520 :

    trước sau   
Khi Liêhoycu Phàfadfm tỉjpgunh lạsjchi, phácpeht hiệilaxn chíaacanh mìjhianh đkwvbang nằvltam trong mộoswrt gian phòdgdxng xa lạsjch.

jjhq lậzqehp tứohzyc cảpfuynh giácpehc cúmwxyi đkwvbsoqou, nhìjhian thấtyhly quầsoqon ácpeho chỉjpgunh tềebmf, lúmwxyc nàfadfy mớkltei nhẹymdh nhàfadfng thởpzgn ra: “Khôjjhqng tồhoyci.”

“Thứohzyc dậzqehy rồhoyci?” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng đkwvbưfnwsa cho Liêhoycu Phàfadfm mộoswrt ly tràfadf nồhoycng đkwvbzqehm: “giảpfuyi rưfnwsjglxu, say rưfnwsjglxu lạsjchi cójxmi chúmwxyt đkwvbau đkwvbsoqou.”

“Cảpfuym ơpzgnn.” Liêhoycu Phàfadfm cảpfuym kíaacach nójxmii.

“Ngàfadfy hôjjhqm qua côjjhq ngủhxii thiếfvtmp đkwvbi, tôjjhqi chỉjpgujxmi thểtlsc đkwvbưfnwsa côjjhq vềebmf nhàfadf.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng giơpzgn tay lêhoycn nójxmii: “Tôjjhqi thềebmf khôjjhqng hềebmf đkwvbcqqing đkwvbếfvtmn mộoswrt ngójxmin tay củhxiia côjjhq.”

Liêhoycu Phàfadfm thanh nhãtzei nởpzgn nụcqqifnwsvdvji: “Tôjjhqi tin tưfnwspzgnng anh.”


Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng khôjjhqng nghĩxrgn tớkltei Liêhoycu Phàfadfm tưfnwsơpzgni cưfnwsvdvji lạsjchi đkwvbymdhp nhưfnws vậzqehy, sửsdrkng sốtlsct mộoswrt chúmwxyt.

“Chúmwxyng ta nójxmii chuyệilaxn đkwvbi.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng đkwvbmuley ghếfvtm đkwvbếfvtmn gầsoqon hơpzgnn, thậzqeht sựjglx nhìjhian vàfadfo mắwcrot Liêhoycu Phàfadfm: “Côjjhqcpehi, tôjjhqi lấtyhly thâlepmn phậzqehn từcqqing trảpfuyi khuyêhoycn côjjhqfadfi câlepmu, tìjhianh yêhoycu cójxmi đkwvbôjjhqi lúmwxyc khôjjhqng phảpfuyi dàfadfnh cho côjjhq.”

“Cácpehi gìjhia?” Liêhoycu Phàfadfm ôjjhqm hai đkwvbsoqou gốtlsci, khójxmi hiểtlscu nhìjhian Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng.

“Côjjhq cho làfadfjjhqhoycu Cốtlsc nHiêhoycn, nhưfnwsng đkwvbójxmifadfjhianh cảpfuym củhxiia mưfnwsvdvji mấtyhly năvsynm trưfnwskltec, tácpehch ra lâlepmu rồhoyci, con ngưfnwsvdvji sẽxrgn thay đkwvbyrbri, tìjhianh cảpfuym cũxrgnng thay đkwvbyrbri. Nếfvtmu côjjhq vẫjikun yêhoycu Cốtlsc Nhiêhoycn đkwvbúmwxyng nhưfnwsjjhq nghĩxrgn, côjjhq sẽxrgn khôjjhqng nhậzqehn lờvdvji đkwvbiềebmfu kiệilaxn củhxiia anh trai anh ta nhưfnws thếfvtm. Côjjhqfadf mộoswrt côjjhqcpehi thôjjhqng minh, nêhoycn hiểtlscu rõouhc ýqitm tứohzy củhxiia tôjjhqi.”

Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng nójxmii nhưfnws từcqqing mũxrgni dao găvsynm rạsjchch từcqqing nhácpeht mộoswrt lêhoycn ngựjglxc Liêhoycu Phàfadfm.

jjhq đkwvbau đkwvbếfvtmn cắwcron mu bàfadfn tay.

jjhq thậzqeht sựjglx khôjjhqng yêhoycu Cốtlsc Nhiêhoycn sao?

“Nếfvtmu đkwvbtlsci phưfnwsơpzgnng đkwvbãtzeijxmi vịrybpjjhqn thêhoyc, em liềebmfn quêhoycn anh ta đkwvbi. Em cójxmi cuộoswrc sốtlscng em muốtlscn, khôjjhqng phảpfuyi làfadf khôjjhqng thểtlsc khôjjhqng cójxmi anh ta.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng cổyrbrxrgnjxmii.

“Nhưfnwsng nhữwcrong ngàfadfy khôjjhqng cójxmi anh ấtyhly, cảpfuy ngưfnwsvdvji tôjjhqi giốtlscng nhưfnws đkwvbang ởpzgn trong đkwvbrybpa ngụcqqic.” Liêhoycu Phàfadfm khàfadfn khàfadfn nójxmii.

Khôjjhqng biếfvtmt côjjhq đkwvbãtzei đkwvbi qua mưfnwsvdvji năvsynm sốtlscng khôjjhqng bằvltang chếfvtmt kia nhưfnws thếfvtmfadfo.

“mộoswrt ngưfnwsvdvji chiếfvtmn hữwcrou củhxiia tôjjhqi khi giao đkwvbtyhlu vớkltei trùvhfmm buôjjhqn bácpehn thuốtlscc phiệilaxn, hầsoqou hếfvtmt toàfadfn bộoswr diệilaxn tíaacach khuôjjhqn mặfmezt đkwvbebmfu bịrybp hủhxiiy, cậzqehu ta khôjjhqng chịrybpu nổyrbri ban ngàfadfy ra ngoàfadfi đkwvbưfnwsvdvjng đkwvbebmfu bịrybp ngưfnwsvdvji nhìjhian thấtyhly thélkqft chójxmii tai, cũxrgnng khôjjhqng thểtlsc chịrybpu nổyrbri buổyrbri tốtlsci ra đkwvbưfnwsvdvjng bịrybp ngưfnwsvdvji khácpehc nójxmii làfadf quỷdgdx, sau cùvhfmng lựjglxa chọfadfn tựjglxcpeht.” Tâlepmm tìjhianh Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng trầsoqom trọfadfng nójxmii: “Tôjjhqi tin tưfnwspzgnng em kiêhoycn cưfnwsvdvjng hơpzgnn cậzqehu ta, bởpzgni vìjhia em may mắwcron hơpzgnn cậzqehu ta.”

Liêhoycu Phàfadfm gậzqeht đkwvbsoqou.

jjhq may mắwcron hơpzgnn ngưfnwsvdvji đkwvbójxmi, bởpzgni vìjhiajjhq đkwvbãtzei khôjjhqi phụcqqic lạsjchi dung mạsjcho, đkwvbymdhp trởpzgn lạsjchi.


“Sốtlscng thậzqeht tốtlsct, đkwvbcqqing mưfnwsjglxn rưfnwsjglxu giảpfuyi sầsoqou, sau nàfadfy, cũxrgnng khôjjhqng phảpfuyi lúmwxyc nàfadfo em cũxrgnng may mắwcron gặfmezp đkwvbưfnwsjglxc tôjjhqi.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng nójxmii xong, tay dùvhfmng lựjglxc vỗpzvn bảpfuy vai Liêhoycu Phàfadfm.

“Tôjjhqi sẽxrgn sốtlscng tốtlsct, cảpfuym ơpzgnn.” Liêhoycu Phàfadfm cảpfuym kíaacach nójxmii.

Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng làfadf ngưfnwsvdvji tốtlsct, cho nêhoycn anh mớkltei cójxmi thểtlsc khuyêhoycn côjjhq nhưfnws thếfvtm.

Chẳtyhlng lẽxrgnjjhq khôjjhqng quêhoycn đkwvbưfnwsjglxc Cốtlsc Nhiêhoycn, chỉjpgufadf mộoswrt phầsoqon chấtyhlp niệilaxm khôjjhqng cójxmi đkwvbưfnwsjglxc?

“Tôjjhqi nhớklteouhcjxmi mộoswrt nữwcrocpehc gia đkwvbãtzeijxmii mộoswrt câlepmu nhưfnws thếfvtmfadfy: “Cưfnwskltei hồhoycng mâlepmn côjjhqi, hồhoycng biếfvtmn thàfadfnh muỗpzvni mácpehu, trắwcrong vẫjikun làfadf đkwvbsoqou giưfnwsvdvjng ácpehnh trăvsynng rọfadfi, cưfnwskltei hoa hồhoycng trắwcrong, trắwcrong chíaacanh làfadf mộoswrt hộoswrt cơpzgnm, hồhoycng chíaacanh làfadf nốtlsct ruồhoyci chu sa.”

“Trưfnwsơpzgnng Ávdvji Linh màfadfjxmii.” Liêhoycu Phàfadfm nởpzgn nụcqqifnwsvdvji: “Thếfvtm nhưfnwsng khôjjhqng phảpfuyi nójxmii nhưfnws thếfvtm.”

“Ai nójxmii khôjjhqng quan trọfadfng, quan trọfadfng làfadf... đkwvbsjcho lýqitm em hiểtlscu đkwvbưfnwsjglxc. Con ngưfnwsvdvji chíaacanh làfadf nhưfnws thếfvtm, khôjjhqng chiếfvtmm đkwvbưfnwsjglxc thìjhiaxrgnnh viễsvhrn nhớkltetzeii khôjjhqng quêhoycn. Em đkwvbtlsci vớkltei Cốtlsc Nhiêhoycn đkwvbójxmi, khôjjhqng cầsoqon phảpfuyi nhưfnws thếfvtmfadfy.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng thậzqeht sựjglx khuyêhoycn nhủhxii: “Cho nêhoycn em phảpfuyi tựjglxjhianh suy nghĩxrgn cẩmulen thậzqehn.

“Anh đkwvbãtzei hiểtlscu chưfnwsa?” Liêhoycu Phàfadfm nhớklte tớkltei anh củhxiia ngàfadfy hôjjhqm qua màfadfjxmii.

Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng hơpzgni hấtyhlt màfadfy: “Em cójxmi tríaaca nhớklte rấtyhlt tốtlsct.”

Tốtlsci hôjjhqm qua chỉjpgujxmii cảpfuym tìjhianh vớkltei Cốtlscfnwsơpzgnng đkwvbúmwxyng mộoswrt lầsoqon, Liêhoycu Phàfadfm đkwvbãtzei nhớklte kỹprgi.

Liêhoycu Phàfadfm nhợjglxt nhạsjcht thấtyhlp giọfadfng nởpzgn nụcqqifnwsvdvji.

“Anh đkwvbãtzei suy nghĩxrgn cẩmulen thậzqehn, nếfvtmu làfadf củhxiia tôjjhqi thìjhia trốtlscn cũxrgnng khôjjhqng trốtlscn đkwvbưfnwsjglxc.” Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng tựjglx tin nójxmii: “Khôjjhqng phảpfuyi củhxiia tôjjhqi thìjhia khôjjhqng nêhoycn cưfnwsfznzng cầsoqou.”

Liêhoycu Phàfadfm gậzqeht đkwvbsoqou: “Trầsoqon Lưfnwsơpzgnng, cảpfuym ơpzgnn anh, tôjjhqi sẽxrgn đkwvbohzyng lêhoycn mộoswrt lầsoqon nữwcroa.”

“Em cứohzy ngủhxii mộoswrt giấtyhlc đkwvbi, tôjjhqi đkwvbi sang hàfadfng đkwvbtlsci diệilaxn mua đkwvbhoyc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.