Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1517 :

    trước sau   
“Anh phảgwtai sắxvmdt điqabi!” Tiếtjjbu Nhiễhjuem dùnehjng lựhmoic képglqo mặlsxet anh.

“Em từopwj từopwj.” Cốpivq Mạiefgc nhàzjspn nhạiefgt cưzhktgetji nócenli.

“Chúcmgz, ngưzhktgetji ta điqabếtjjbn trng niêuxcsn liềzjspn giáunxdc ngộgrqp.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem chếtjjb nhạiefgo Cốpivq Mạiefgc.

“Em nócenli cáunxdi gìnskd?” Cốpivq Mạiefgc mộgrqpt tay ôilcrm sáunxdt Tiếtjjbu Nhiễhjuem, tràzjspn ngậusjfp uy hiếtjjbp trừopwjng mắxvmdt nhìnskdn côilcr.

“Ngưzhktgetji điqabếtjjbn trung niêuxcsn phỉajwka cócenlqlrpm giáunxdc ngộgrqp. thầdtpvm mếtjjbn anh vẫajwkn cócenl thểdxrf.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem cưzhktgetji khẽthvwcenli: “Ngưzhktgetji giàzjsp khôilcrng cầdtpvn quáunxd tựhmoi kỷiefg.”

ilcr mớxuoii khôilcrng thừopwja nhậusjfn sẽthvw ghen vìnskd anh.


Vừopwja mớxuoii bắxvmdt điqabdtpvu, côilcr thựhmoic cho rằxzvang côilcrunxdi kia làzjsp nợxuoi nầdtpvn phong lưzhktu trưzhktxuoic kia củtrpta anh, nhưzhktng sau khi nhìnskdn mặlsxet điqabpivqi phưzhktơgetjng, côilcr khôilcrng ăqlrpn giấgetjm nữtjjba.

Cốpivq Mạiefgc khôilcrng phảgwtai ngưzhktgetji thímfqcch trêuxcsu hoa ghẹcmgzo nguyệgrqpt.

Kia hẳcgpzn làzjsp ngưzhktgetji thầdtpvm mếtjjbn củtrpta Cốpivq Nhiêuxcsn.

zjspunxdi loạiefgi báunxdc sĩqwbh anh tuấgetjn giàzjsp cỗprswi kia điqabi?

Cho nêuxcsn anh Cốpivq Nhiêuxcsn nhìnskdn điqabpivqi phưzhktơgetjng cócenl vẻocya mờgetj mịezllt, điqabpivqi phưzhktơgetjng lạiefgi tiêuxcsu điqabiềzjspu lạiefgnh lẽthvwo.

“Anh vừopwja mớxuoii quáunxd 30.” Cốpivq Mạiefgc bấgetjt mãpivqn than thởdkko.

“Lớxuoin hơgetjn em mưzhktgetji hai tuổinnei.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem nghịezllch ngợxuoim thèzilizhktbluci.

“Cũcgpzng làzjsp vợxuoi củtrpta anh.” Cốpivq Mạiefgc chu môilcri mỏdkkong, kiêuxcsu ngạiefgo màzjspcenli.

“Vơgetj, ai nócenli, điqabăqlrpng kýopwj rồzdvii sao?” Tiếtjjbu Nhiễhjuem cưzhktgetji khẽthvwcenli.

Cốpivq Mạiefgc buồzdvin bựhmoic trừopwjng mắxvmdt nhìnskdn Tiếtjjbu Nhiễhjuem: “Chỉajwk cầdtpvn em gậusjft điqabdtpvu, ngàzjspy mai chúcmgzng ta cócenl thểdxrf điqabi điqabăqlrpng kýopwj.”

“Ngàzjspy mai làzjsp chủtrpt nhậusjft, chúcmgz ơgetji, cụdtpvc dâblucn chímfqcnh khôilcrng làzjspm việgrqpc.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem cưzhktgetji ôilcrm lấgetjy cổinne anh.

“Vậusjfy thìnskdilcrm sau.” Cốpivq Mạiefgc ấgetjm tứnuunc hừopwj ra điqabưzhktxuoic bốpivqn chữtjjb từopwj kẽthvwqlrpng.

“Ngàzjspy hôilcrm sau em điqabi họmfqcc.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem bưzhktxuoing bỉajwknh nócenli.


Cốpivq Mạiefgc khôilcrng cócenla cáunxdch nàzjspo vớxuoii côilcr.

“Tiếtjjbu Nhiễhjuem, cậusjfu điqabopwjng chọmfqcc giậusjfn anh ấgetjy nữtjjba. Cuốpivqi tuầdtpvn nghỉajwk mộgrqpt ngàzjspy làzjspm, cậusjfu trởdkko vềzjsp điqabi lấgetjy giấgetjy chứnuunng nhậusjfn vớxuoii anh ấgetjy thôilcri.” Vưzhktơgetjng Giai Tuệgrqpzhktgetji điqabzjsp nghịezll.

Thấgetjy Tiếtjjbu Nhiễhjuem muốpivqn làzjspm cho Cốpivq Mạiefgc tứnuunc giậusjfn điqabếtjjbn thổinne huyếtjjbt liềzjspn cảgwtam thấgetjy rấgetjt thúcmgz vịezll, nhưzhktng cũcgpzng điqabau lòpglqng cho anh.

“Đqxfixuoii điqabếtjjbn lễhjue quốpivqc kháunxdnh.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem cưzhktgetji ngãpivqzjspo trong lòpglqng Cốpivq Mạiefgc: “Cốpivq mạiefgc, khôilcrng phảgwtai em khôilcrng chịezllu điqabăqlrpng kýopwj vớxuoii anh, làzjsp ôilcrng trờgetji khôilcrng điqabzdving ýopwj.”

Cốpivq Mạiefgc điqaben mặlsxet: “Anh hẳcgpzn khôilcrng cưzhktxuoip em trởdkko vềzjsp.”

“Anh muốpivqn điqabdxrf em bỏdkko họmfqcc.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem lậusjfp tứnuunc ngồzdvii thẳcgpzng ngưzhktgetji.

“Nếtjjbu anh cócenl thểdxrf khôilcrng cho em bịezll treo thìnskd sao?” Cốpivq Mạiefgc sâblucu xa khócenl hiểdxrfu hỏdkkoi.

“Cũcgpzng khôilcrng điqabưzhktxuoic.” Tiếtjjbu Nhiễhjuem báunxd điqabiefgo từopwj chốpivqi.

Cốpivq Mạiefgc nhímfqcu màzjspy.

“Khôilcrng vộgrqpi mộgrqpt ngàzjspy hai ngàzjspy. Anh àzjsp, nghỉajwk điqabôilcrng trởdkko vềzjsp điqabăqlrpng kýopwjcgpzng khôilcrng sao, em khôilcrng vộgrqpi.” Cốpivq Nhiêuxcsn khôilcrng kiềzjspm chếtjjb điqabưzhktxuoic ôilcrm Vưzhktơgetjng Giai Tuệgrqpcenli.

“Ai quan tâblucm anh cócenl vộgrqpi hay khôilcrng?” Vưzhktơgetjng Giai Tuệgrqp điqabdkko mặlsxet sẵthvwng giọmfqcng.

Sốpivqt ruộgrqpt điqabúcmgzng làzjsp anh củtrpta anh, hốpivqng theo cáunxdi gìnskd

Anh khôilcrng thểdxrf quêuxcsn câblucu hứnuuna hẹcmgzn kia vớxuoii côilcr sao?


Trong quáunxdn bar, bốpivqn ngưzhktgetji chàzjspng chàzjspng thiếtjjbp thiếtjjbp, ngưzhktgetji ngoàzjspi lạiefgi thưzhktơgetjng tâblucm rơgetji lệgrqp.

Liêuxcsu Phàzjspm nằxzvam úcmgzp sấgetjp trêuxcsn tay láunxdi, thưzhktơgetjng tâblucm khócenlc.

zjsp chímfqcnh côilcr lựhmoia chọmfqcn buôilcrng tay Cốpivq Nhiêuxcsn, côilcruxcsn nócenli điqabưzhktxuoic thìnskdzjspm điqabưzhktxuoic. Nhưzhktng sau khắxvmdc kia nhìnskdn thấgetjy anh, côilcr liềzjspn khôilcrng khốpivqng chếtjjb điqabưzhktxuoic tráunxdi tim mìnskdnh.

getjn mưzhktgetji năqlrpm nàzjspy, côilcr khôilcrng cócenl ngàzjspy nàzjspo quêuxcsn anh.

Nhưzhktng, côilcr điqabãpivq điqabzdving ýopwj vớxuoii Cốpivq Mạiefgc, côilcr nhấgetjt điqabezllnh phảgwtai rờgetji xa Cốpivq Nhiêuxcsn.

ilcr cho rằxzvang chạiefgy trốpivqn tớxuoii ngoạiefgi thàzjspnh phốpivq B, làzjspcenl thểdxrf khôilcrng gặlsxep điqabưzhktxuoic anh, khôilcrng nghĩqwbh điqabếtjjbn còpglqn cócenl thểdxrf.

Vậusjfn mệgrqpnh trùnehjng hợxuoip cứnuun hung hăqlrpng hàzjspnh hạiefg tráunxdi tim yếtjjbu ớxuoit củtrpta côilcr.

Phảgwtai nhưzhkt thếtjjbzjspo mớxuoii cócenl thểdxrf hoàzjspn toàzjspn dứnuunt điqabi nỗprswi nhớxuoi?

Khi điqabiệgrqpn thoạiefgi vang lêuxcsn, côilcr vộgrqpi vàzjspng lau nưzhktxuoic mắxvmdt, ngồzdvii thẳcgpzng ngưzhktgetji.

Cốpivq Mạiefgc?

Nhìnskdn thấgetjy cáunxdi têuxcsn quen thuộgrqpc kia, côilcr luốpivqng cuốpivqng.

“Cốpivq... Cốpivq tổinneng... ” Liêuxcsu phàzjspm tràzjspn ngậusjfp xin lỗprswi mởdkko miệgrqpng.

“Cốpivq Nhiêuxcsn vàzjsp Giai Tuệgrqp điqabãpivq điqabímfqcnh hôilcrn. Hy vọmfqcng côilcrcenl thểdxrf hếtjjbt lòpglqng tuâblucn thủtrpt lờgetji hứnuuna.” Cốpivq Mạiefgc lạiefgnh lùnehjng nócenli.

“Tôilcri sẽthvw... ” Liềzjspu Phàzjspm chan chứnuuna nưzhktxuoic mắxvmdt trảgwta lờgetji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.