Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1513 :

    trước sau   
Chỉqknl thấraony Cốzczp Mạvpuhc avf Cốzczp Nhiêwsban đhptnqzucng thờlryyi xuấraont hiệpsbun ởtijk cửqrhaa.

Cốzczp Mạvpuhc nghiêwsbam mặwdydt khoápsbut tay ápsbuo vớbbddi thợmllvpsbut xa.

“Nếwsbau khôzeaing vìdwjqvknm ngũcahb đhptnàpjpni giảnwhxi phẫbpovu chờlryy em, đhptnêwsbam qua em đhptnãutxb đhptnápsbup mápsbuy bay đhptnếwsban đhptnâmcjxy.” Cốzczp Nhiêwsban nghiếwsban răxsbing nghiếwsban lợmllvi nóvknmi.

“Anh bậutxbn rộoiddn nhưyxrp thếwsba, bay qua đhptnekbupjpnm gìdwjq?” Vưyxrpơmllvng Giai Tuệpsbu nởtijk nụpjpnyxrplryyi hai tiếwsbang.

“Nghe đhptnvpuhi ca nóvknmi, chúpsbung ta hôzeaim nay ởtijkyxrpbbddi mặwdydt trờlryyi lạvpuhi phảnwhxi phơmllvi nắfmfgng, thoápsbung cápsbui đhptnãutxb đhptnếwsban buổjzygi trưyxrpa.” Cốzczp Nhiêwsban đhptni tớbbddi, nhìdwjqn ápsbunh mắfmfgt củxrxxa Giai Tuệpsbu, ngoàpjpni cưyxrplryyi nhưyxrpng trong khôzeaing cưyxrplryyi nóvknmi.

“Cápsbui đhptnóvknm... rấraont tốzczpt... rấraont tốzczpt... ” Vưyxrpơmllvng Giai Tuệpsbu ngưyxrpmllvng ngùwdnung nóvknmi.


Tiếwsbau Nhiễhpsmm nhìdwjqn vềdwjq phípbxna Cốzczp Mạvpuhc, tộoiddi nghiệpsbup chớbbddp tròixcqng mắfmfgt: “Đutxbôzeaii ta làpjpn bịqknl ngưyxrplryyi tiếwsban cửqrha lừfmfga gạvpuht, nếwsbau sớbbddm biếwsbat vấraont vảnwhx nhưyxrp thếwsba, chúpsbung em đhptnãutxb khôzeaing làpjpnm.”

Cốzczp Mạvpuhc thởtijkpjpni, đhptni tớbbddi ngồqzuci bêwsban giưyxrplryyng: “Nếwsbau cóvknmzeaing việpsbuc nàpjpno làpjpnm đhptnưyxrpmllvc, vìdwjq sao phảnwhxi trảnwhx tiềdwjqn lưyxrpơmllvng cao nhưyxrp thếwsba? Khôzeaing chỉqknl ngưyxrplryyi ta lừfmfga gạvpuht màpjpnpsbuc em cũcahbng khôzeaing hỏmfsti rõksjypjpnng.”

Tiếwsbau Nhiễhpsmm lậutxbp tứiezwc gậutxbt đhptnlryyu nhưyxrp giãutxb tỏmfsti: “Anh dạvpuhvknmkemi, đhptnôzeaii ta kinh nghiệpsbum quápsbu nhỏmfsturya, nêwsban tiếwsbap tụpjpnc mớbbddi đhptnưyxrpmllvc.”

vknmi xong, Tiếwsbau Nhiễhpsmm làpjpnm mặwdydt quỷlzfe vớbbddi anh.,

“Em còixcqn muốzczpn hơmllvn?” Cốzczp Mạvpuhc trừfmfgng mắfmfgt, khôzeaing hờlryyn giậutxbn chấraont vấraonn.

“Anh khôzeaing nghe qua ngãutxb mộoiddt lầlryyn sao? Chúpsbung ẻcahbm nhấraont đhptnqknlnh phảnwhxi làpjpnm thêwsbam, nếwsbau khôzeaing ra ngoàpjpni sẽyxrp bịqknl ngưyxrplryyi ta lừfmfga.” Tiếwsbau Nhiễhpsmm ha ha cưyxrplryyi nóvknmi.

“Tiếwsbau Nhiễhpsmm... Uhm... nóvknmi cóvknm... đhptnvpuho lýkemi.” Vưyxrpơmllvng gIai Tuệpsbu khi nhìdwjqn thấraony hai tròixcqng mắfmfgt bốzczpc lửqrhaa củxrxxa Cốzczp Nhiêwsban, khẩriprn trưyxrpơmllvng liếwsbam môzeaii.

Cốzczp Nhiêwsban rấraont ípbxnt khi tứiezwc giậutxbn, cho nêwsban nhìdwjqn thấraony anh nhưyxrp thếwsba, côzeai thậutxbt sựnwhxvknm chúpsbut sợmllvutxbi.,

Nhưyxrpng côzeaipjpn TiẾkemiU Nhiễhpsmm khôzeaing thểekbu thỏmfsta hiệpsbup.

Cốzczp Nhiêwsban đhptnwdydt Vưyxrpơmllvng Giai Tuệpsbutijk trêwsban đhptnlryyu gốzczpi, vung tay vềdwjq phípbxna môzeaing côzeai.

“Bápsbuc sĩgpdkzeaing Cổjzyg, anh hỗhptnn đhptnnwhxn... anh... ” Vưyxrpơmllvng Giai Tuệpsbupjpno khóvknmc kêwsbau.

Tiếwsbau Nhiễhpsmm thấraony thếwsba, sợmllv bịqknl đhptnápsbunh, lậutxbp tứiezwc ngồqzuci lêwsban châmcjxn Cốzczp Mạvpuhc, ôzeaim cổjzyg anh, mảnwhxnh mai nóvknmi: “Chúpsbu, đhptnfmfgng nóvknmng giậutxbn, em đhptnnwhxm bảnwhxo lầlryyn tớbbddi đhptni làpjpnm thêwsbam sẽyxrp hỏmfsti rõksjypjpnng.”

Cốzczp Mạvpuhc bóvknmp chặwdydt eo củxrxxa côzeai, nghiêwsbam mặwdydt hỏmfsti: “Em cũcahbng muốzczpn bịqknl đhptnápsbunh?”


“Khôzeaing... cho nêwsban... ” Tiếwsbau Nhiễhpsmm hôzeain mộoiddt cápsbui lêwsban môzeaii mỏmfstng củxrxxa anh: “Em đhptnang làpjpnm nũcahbng.”

Cốzczp Mạvpuhc thiếwsbau kiêwsban nhẫbpovn, bịqknlzeai đhptnùwdnua cho cưyxrplryyi.

“Khôzeaing tứiezwc giậutxbn rồqzuci hảnwhx?” Tiếwsbau Nhiễhpsmm cưyxrplryyi khẽyxrpvknmi.

“No!” Cốzczp Mạvpuhc lậutxbp tứiezwc khôzeaii phụpjpnc lạvpuhi lạvpuhnh ;ùwdnung, nghiêwsbam khắfmfgc trừfmfgng mắfmfgt nhìdwjqn côzeai.

“Em chỉqknl hy vọpjpnng bảnwhxn thâmcjxn trưyxrptijkng thàpjpnnh mộoiddt chúpsbut, cóvknmdwjq sai sao?” Tiếwsbau Nhiễhpsmm ủxrxxy khuấraont chu miệpsbung nhỏmfst, tộoiddi nghiệpsbup nhìdwjqn anh.

“Muốzczpn trưyxrptijkng thàpjpnnh thìdwjqvknm rấraont nhiềdwjqu cápsbuch.” Cốzczp Mạvpuhc nhấraonp môzeaii mỏmfstng, khôzeaing đhptnqzucng ýkemi vớbbddi côzeai.

Tiếwsbau Nhiễhpsmm liếwsbam liếwsbam môzeaii, u oápsbun nóvknmi: “Nhưyxrpng làpjpn... làpjpnm thêwsbam làpjpn phưyxrpơmllvng thứiezwc ípbxnt phípbxn tổjzygn nhấraont.”

“Tiếwsbau Nhiễhpsmm nóvknmi rấraont đhptnúpsbung, làpjpnm thêwsbam rấraont tốzczpt.” Vưyxrpơmllvng Giai Tuệpsbu khôzeaing biếwsbat từfmfgpsbuc nàpjpno đhptnãutxb bịqknl Cốzczp Nhiêwsban ôzeaim vàpjpno trong ngựnwhxc, côzeai thậutxbt sựnwhx đhptnqzucng ýkemi gậutxbt đhptnlryyu.

Tiếwsbau Nhiễhpsmm tộoiddi nghiệpsbup nóvknmi: “Chúpsbu, anh đhptnqzucng ýkemi đhptni, chắfmfgc làpjpn anh khôzeaing hi vọpjpnng vợmllv anh bịqknl ngưyxrplryyi ta bápsbun đhptni chứiezw?”

“Em vừfmfga nóvknmi cápsbui gìdwjq...?” Cốzczp Mạvpuhc gầlryyn sápsbut lạvpuhi côzeai, đhptnekbuzeaii lêwsban môzeaii mỏmfstng củxrxxa côzeaivknmi.

“Cầlryyu anh đhptnqzucng ýkemi?” Tiếwsbau Nhiễhpsmm bồqzucn chồqzucn chớbbddp mắfmfgt.

“Câmcjxu tiếwsbap theo.” Cốzczp Mạvpuhc phúpsbuc hắfmfgc hấraont màpjpny.

“Chắfmfgc làpjpn... anh... khôzeaing... hi vọpjpnng vợmllv củxrxxa anh... ” Tiếwsbau Nhiễhpsmm cốzczp gắfmfgng nhớbbdd lạvpuhi nhữqknlng gìdwjqdwjqnh vừfmfga nóvknmi.

“Nóvknmi đhptnếwsban trọpjpnng đhptniểekbum rồqzuci. Vợmllv.” Cốzczp Mạvpuhc cưyxrplryyi che lạvpuhi mÔgsuwi Tiếwsbau Nhiễhpsmm.

“Nóvknmi sai rồqzuci.” Tiếwsbau Nhiễhpsmm vùwdnung vẫbpovy muốzczpn phảnwhxn bápsbuc.

“Khôzeaing suy nghĩgpdkpjpnvknmi mớbbddi làpjpn thậutxbt tâmcjxm, em khôzeaing đhptnưyxrpmllvc phủxrxx nhậutxbn, vợmllv.” Cốzczp Mạvpuhc cưyxrplryyi ôzeaim sápsbut côzeai.

Trong lòixcqng côzeai đhptnãutxb thừfmfga nhậutxbn anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.