Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1509 :

    trước sau   
Trêccmun đlzxlưotalpbkhng quay lạwrvmi trưotalpbkhng họwhblc, Tiếbrveu Nhiễxthtm bấyewmm sốsarn đlzxliệslcjn thoạwrvmi củyewma Cốsarn Mạwrvmc.

glpmn chưotala mởpvui miệslcjng, côpvla ha ha cưotalpbkhi.

“Tan tầotlrm rồeedpi hảwxpy?” Cốsarn Mạwrvmc lạwrvmnh lùlnpfng hỏrtahi han.

“Ừuknl, mộseait ngànbihy chỉvyrgszqt hai tiếbrveng, mộseait chúwhblt cũwcljng khôpvlang mệslcjt.” Tiếbrveu Nhiễxthtm ha ha cưotalpbkhi giảwxpyi thípvuich.

“Nếbrveu em muốsarnn cuốsarni kỳekqz bịlpnn thi lạwrvmi cứrcxl tiếbrvep tụlpnnc lànbihm thêccmum.” Cốsarn Mạwrvmc trànbihn ngậebgfp uy hiếbrvep hừhhya mộseait tiếbrveng.

“Chúwhbl?” Tiếbrveu Nhiễxthtm trừhhyang to mắslcjt: “Chẳwrvmng lẽytws ngay cảwxpy giápvuio viêccmun trưotalpbkhng mìdyrdnh cũwcljng đlzxlãdksi bịlpnn mua chuộseaic rồeedpi sao?”


“Anh cầotlrn mua chuộseaic sao? Cápvuic giápvuio viêccmun đlzxlószqt đlzxlswnou lànbih bạwrvmn họwhblc củyewma anh. Mànbihglpmn... ” Cốsarn Mạwrvmc khôpvlang nószqti thêccmum gìdyrd nữiuzwa.

“Mànbihglpmn cápvuii gìdyrd?” Tiếbrveu Nhiễxthtm bấyewmt an hỏrtahi: “Chúwhbl, khôpvlang phảwxpyi tấyewmt cảwxpy giápvuio viêccmun đlzxlswnou lànbih bạwrvmn củyewma anh chứrcxl?”

“Tựyewmdyrdnh nghĩlnpf đlzxli.” Cốsarn mạwrvmc lạwrvmnh lùlnpfng trảwxpy lờpbkhi.

“Cốsarn Mạwrvmc, anh Mặsarnc, chúwhbl, em sai rồeedpi.” Tiếbrveu Nhiễxthtm đlzxlápvuing thưotalơkoylng tộseaii nghiệslcjp cầotlru xin tha thứrcxl.

“Ngànbihy mai khôpvlang đlzxlưotalszqtc đlzxli.” Cốsarn Mạwrvmc uy vũwclj ra lệslcjnh

“Ngànbihy mai khôpvlang cószqt lớhoqap củyewma em.” Tiếbrveu Nhiễxthtm ha ha nởpvui nụlpnnotalpbkhi: “Thếbrve nhưotalng, nếbrveu mai anh bay qua, chỉvyrgdyrd đlzxlápvuinh môpvlang em soa?”

“Anh đlzxlãdksi chuẩskein bịlpnn tốsarnt roi da.” Cốsarn Mạwrvmc lạwrvmnh lùlnpfng nószqti.

“Chúwhbl, côpvlang việslcjc củyewma anh bậebgfn rộseain nhưotal thếbrve, sẽytws khôpvlang cầotlrn tranh thủyewmwhblc rảwxpynh rỗkudri chạwrvmy đlzxlếbrven đlzxlápvuinh em chứrcxl? Tựyewm em chuẩskein bịlpnn roi da, tựyewm lấyewmy ra 300 cápvuii?” Tiếbrveu Nhiễxthtm tộseaii nghiệslcjp hỏrtahi.

“Anh cószqt vộseaii vànbihng cũwcljng cầotlrn phảwxpyi đlzxlsarnt em lêccmun hànbihng đlzxlotlru, chờpbkh anh, mai gặsarnp.” Cốsarn Mạwrvmc khôpvlang cảwxpym xúwhblc hừhhya mộseait tiếbrveng.

“Em nhấyewmt đlzxllpnnnh phụlpnnpvla đlzxli đlzxlotlru, dọwhbln dẹiuzwp đlzxlưotalpbkhng lốsarni, xin đlzxlszqti anh đlzxlwrvmi giápvui quang lâeicrm.” Tiếbrveu Nhiễxthtm cung kípvuinh trảwxpy lờpbkhi.

Cốsarn Mạwrvmc bịlpnnpvla đlzxlùlnpfa cưotalpbkhi.

“Khôpvlang đlzxlyewm sao?” Tiếbrveu Nhiễxthtm lấyewmy lòglpmng hỏrtahi han.

“Em đlzxlhhyang nghĩlnpf muốsarnn lấyewmy sựyewm thưotalơkoylng cảwxpym đlzxleedpng tìdyrdnh củyewma anh.” Cốsarn Mạwrvmc nhẹiuzw nhànbihng hừhhyaszqti.


“Chúwhbl, lànbih ai nószqti, xãdksi hộseaii tốsarnt nhấyewmt chípvuinh lànbih đlzxlwrvmi họwhblc, hiệslcjn giờpbkh em chỉvyrg muốsarnn ởpvuikoyli tốsarnt nhấyewmt họwhblc hỏrtahi kinh nghiệslcjm. Anh liềswnon thưotalơkoylng xószqtt, khai âeicrn chuẩskein bịlpnn đlzxli?” Tiếbrveu Nhiễxthtm tộseaii nghiệslcjp cầotlru xin.

“Em khôpvlang biếbrvet anh sẽytws đlzxlau lòglpmng sao?” Cốsarn Mạwrvmc cắslcjn chặsarnt răjqshng.

“Đseaisarni vớhoqai anh lànbihm thêccmum cựyewmc kỳekqz vui vẻglpm.” Tiếbrveu Nhiễxthtm oan ứrcxlc nószqti.

“Em thípvuich đlzxli lànbihm thêccmum nhưotal thếbrve?” Cốsarn Mạwrvmc cószqt chúwhblt khôpvlang quápvui cam tâeicrm hỏrtahi han.

“Lànbihm thêccmum cószqt thểjqsh tiếbrvep xúwhblc vớhoqai rấyewmt nhiềswnou ngưotalpbkhi, tuy thi thoảwxpyng sẽytwsszqt chúwhblt ủyewmy khuấyewmt nhưotalng quápvui trìdyrdnh đlzxlószqt vẫgixkn thậebgft vui vẻglpm. Chúwhbl ànbih, anh liềswnon thôpvlang qua đlzxli.” Tiếbrveu Nhiễxthtm cưotalpbkhi năjqshn nỉvyrg: “Bạwrvmn họwhblc chung quanh em đlzxlswnou đlzxlãdksi đlzxli lànbihm thêccmum rồeedpi.”

Cốsarn Mạwrvmc bấyewmt đlzxlslcjc dĩlnpf thởpvuinbihi: “Em đlzxlang cốsarn ýxqds đlzxljqsh cho anh khószqt chịlpnnu.”

“Anh đlzxleedpng ýxqds rồeedpi chứrcxl?” Tiếbrveu Nhiễxthtm nghịlpnnch ngợszqtm nószqti.

“Theo em đlzxli, chỉvyrgnbih mệslcjt mỏrtahi thìdyrd đlzxlhhyang tìdyrdm anh khószqtc.” Cốsarn Mạwrvmc cắslcjn chặsarnt gốsarnc răjqshng nószqti.

“Chúwhbl, em yêccmuu anh chếbrvet mấyewmt.” Tiếbrveu Nhiễxthtm hôpvlan mộseait cápvuii vớhoqai di đlzxlseaing.

otalơkoylng Giai Tuệslcj ngồeedpi bêccmun cạwrvmnh khôpvlang nhịlpnnn đlzxlưotalszqtc cưotalpbkhi lắslcjc đlzxlotlru.

“Anh Mặsarnc, ngànbihy mai em vànbih Giai Tuệslcj đlzxli leo núwhbli, anh cũwcljng đlzxlhhyang cốsarn ýxqdsdyrdm em mànbih bay đlzxlếbrven đlzxlâeicry, thếbrve nhéxgig, nghỉvyrg ngơkoyli sớhoqam mộseait chúwhblt, bye.” Tiếbrveu Nhiễxthtm nószqti xong, khôpvlang cho Cốsarn Mạwrvmc cơkoyl hộseaii mởpvui miệslcjng, lậebgfp tứrcxlc cúwhblp đlzxliệslcjn thoạwrvmi.

pvla rấyewmt ípvuit khi nószqti dốsarni trưotalhoqac mặsarnt Cốsarn Mạwrvmc, cho nêccmun chộseait dạwrvm khôpvlang nószqti nhiềswnou.

Hy vọwhblng anh tin lờpbkhi côpvla.

“Ngànbihy mai... chúwhblng ta... đlzxli leo núwhbli?” Giai Tuệslcjlnpfng tay chỉvyrg chỉvyrg Tiếbrveu Nhiễxthtm, lạwrvmi chỉvyrg chípvuinh mìdyrdnh.

Tiếbrveu Nhiễxthtm ha ha nởpvui nụlpnnotalpbkhi: “mìdyrdnh lànbih khôpvlang phảwxpyi khôpvlang muốsarnn đlzxljqsh Cốsarn Mạwrvmc qua sao? Nếbrveu nhưotal anh ấyewmy qua thìdyrddyrdnh khôpvlang cószqt thờpbkhi gian lànbihm thêccmum rồeedpi, anh ấyewmy sẽytws nghĩlnpfpvuich phápvui hoạwrvmi.”

“Cậebgfu rấyewmt hiểjqshu rõpvla anh ấyewmy.” Giai Tuệslcjdyrddyrd mộseait tiếbrveng nởpvui nụlpnnotalpbkhi.

“Đseaiưotalszqtc nhiêccmun.” Tiếbrveu Nhiễxthtm kiêccmuu ngạwrvmo gậebgft đlzxlotlru.

“Ngànbihy mai mìdyrdnh đlzxlszqti cậebgfu ởpvui bếbrven xa buýxqdst.” Giai Tuệslcjglpma bànbihn tay ra vớhoqai Tiếbrveu Nhiễxthtm.

Tiếbrveu Nhiễxthtm cưotalpbkhi vỗkudr tay hoan nghêccmunh Vưotalơkoylng Giai Tuệslcj: “Khôpvlang gặsarnp khôpvlang vềswno.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.