Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1494 :

    trước sau   
Editor: Quỷmmso Quỷmmso

xupa lẽyskhicor do kem chốfiuing nắtcwwng màicor Cốfiui Mạpgtzc chuẩjfetn bịqxef cho côpgtz quátlrv tốfiuit, cũzfqmng cóxupa lẽyskhicor do làicorn da củdpvia Tiếyrngu Nhiễdywom rấtlrvt đeagmxupap, khôpgtzng dễdywo bịqxef bắtcwwt nắtcwwng, sau vàicori ngàicory tậoqkgp quâmmson sựywmm mặttfut ngưozucgauni khátlrvc đeagmedwfu đeagmen sạpgtzm lạpgtzi, còainrn côpgtz vẫrrlgn trắtcwwng đeagmxupap nhưozuc ngọeffbc, khôpgtzng hềedwf bịqxef chátlrvy nắtcwwng.

Đzjopuiqwi Lệhnbf Lệhnbf nhìqxecn thấtlrvy Tiếyrngu Nhiễdywom đeagmang bôpgtzi kem chốfiuing nắtcwwng trong phòainrng, liềedwfn đeagmi tớuiqwi hỏtsrli: ”Tiếyrngu Nhiễdywom, cậoqkgu dùcvyhng hiệhnbfu gìqxec vậoqkgy?”

“XXX” Tiếyrngu Nhiễdywom đeagmưozuca lọeffb kem chốfiuing nắtcwwng qua.

“Nhãzmyin hiệhnbfu nàicory phảqxefi hai trătsrlm tệhnbf. Cậoqkgu thậoqkgt chịqxefu chơyskhi.” Giang Nhiêbkivu đeagmoạpgtzt lấtlrvy lọeffb kem trêbkivn tay côpgtz, “Liệhnbfu cóxupa hiệhnbfu quảqxef nhưozuc trêbkivn quảqxefng cátlrvo khôpgtzng?”

“Tớuiqwzfqmng khôpgtzng rõoqkg. Cátlrvc cậoqkgu dùcvyhng thửewii xem.” Tiếyrngu Nhiễdywom lậoqkgp tứbjxgc vôpgtzozucxupai.


“Đzjopfdah đeagmtcwwt tiềedwfn nhưozuc vậoqkgy. Cậoqkgu khôpgtzng tiếyrngc sao?” Giang Nhiêbkivu khôpgtzng tin nhìqxecn Tiếyrngu Nhiễdywom.

“Khôpgtzng đeagmtcwwt đeagmếyrngn mứbjxgc đeagmóxupa chứbjxg?” Tiếyrngu Nhiễdywom lútsrlng tútsrlng nóxupai.

pgtz thựywmmc sựywmm khôpgtzng muốfiuin nóxupai cho đeagmfiuii phưozucơyskhng, đeagmâmmsoy làicor Cốfiui Mạpgtzc mua cho côpgtz từdwjm mộmmsot thưozucơyskhng hiệhnbfu dưozucadfwng da giátlrv cảqxef rấtlrvt phảqxefi chătsrlng, nhưozucng hiệhnbfu quảqxef thậoqkgt sựywmm rấtlrvt đeagmưozuctmahc, nêbkivn anh mớuiqwi mua mộmmsot lọeffb từdwjm tậoqkgn châmmsou Âicoru vềedwf cho côpgtz.

“Làicoricorng nưozucuiqwc X?” Đzjopuiqwi Lệhnbf Lệhnbf lạpgtznh lùcvyhng nởmdns nụfnvgozucgauni, “Đzjopútsrlng làicor khôpgtzng yêbkivu nưozucuiqwc.”

pgtz Nam lậoqkgp tứbjxgc nóxupai: ”Đzjopdwjmng mang cátlrvi lýqfhe lẽyskhtlrvy ra đeagmâmmsoy, chẳfwuvng qua chỉfczuicor mộmmsot lọeffb kem chốfiuing nắtcwwng, liêbkivn quan gìqxec đeagmếyrngn yêbkivu nưozucuiqwc hay khôpgtzng. Dùcvyhng tốfiuit làicor đeagmưozuctmahc rồfdahi.”

xupai xong, Tôpgtz Nam liềedwfn đeagmoạpgtzt lạpgtzi lo kem trong tay Giang Nhiêbkivu, “Tớuiqw phảqxefi thửewii xem kem chốfiuing nắtcwwng nàicory cóxupa hiểnldju quảqxefyskhn củdpvia tớuiqw khôpgtzng.”

“Chắtcwwc làicorxupa…Làicor họeffbicorng củdpvia tớuiqw mua hộmmso.” Tiếyrngu Nhiễdywom cưozucgauni xấtlrvu hổgaun.

“Mấtlrvy cậoqkgu khôpgtzng biếyrngt làicor phảqxefi tẩjfety chay hàicorng X àicor?”Đzjopuiqwi Lệhnbfbkiv khinh miệhnbft hừdwjm mộmmsot tiếyrngng.

“Cậoqkgu đeagmdwjmng cóxupaicor khôpgtzng ătsrln đeagmưozuctmahc quảqxef nho thìqxec đeagmgaun cho nóxupa chua. Cầkakkm lấtlrvy!” Tôpgtz Nam đeagmútsrlt lọeffb kem vàicoro tay Lệhnbf Lệhnbf, “Tớuiqwozuctmahn hoa hiếyrngn Phậoqkgt.”

“Ai thèainrm hàicorng X chứbjxg!” Đzjopuiqwi Lệhnbfbkiv lạpgtznh tanh nóxupai xong, liềedwfn đeagmi ra khỏtsrli phòainrng.

“Cátlrvi gìqxecicorbkivu nưozucuiqwc, rõoqkgicorng làicor ghen tịqxef nổgaun mắtcwwt! 4 ngưozucgauni chútsrlng ta đeagmedwfu bôpgtzi kem chốfiuing nắtcwwng, chỉfczuxupa mỗvtgbi Tiếyrngu Nhiễdywom làicor khôpgtzng bịqxef đeagmen” Tôpgtz Nam bĩmoaru môpgtzi.

“Dùcvyh sao vẫrrlgn phảqxefi tẩjfety chay hàicorng X.” Giang Nhiêbkivu nóxupai xong, cũzfqmng xoay ngưozucgauni rờgauni đeagmi.

Tiếyrngu Nhiễdywom khổgaun sởmdns cắtcwwn môpgtzi.


pgtz khôpgtzng hềedwf nghĩmoar đeagmếyrngn vấtlrvn đeagmedwficory.

cvyhng mộmmsot lo kem chốfiuing nắtcwwng cũzfqmng liềedwfn quan đeagmếyrngn việhnbfc yêbkivu nưozucuiqwc.

“Tiếyrngu Nhiễdywom, cậoqkgu đeagmdwjmng đeagmnldj trong lòainrng.” Tôpgtz Nam trảqxef lạpgtzi lọeffb kem cho Tiếyrngu Nhiễdywom, nhiệhnbft tìqxecnh an ủdpvii côpgtz.

“Tôpgtz Nam, làicor tớuiqw khôpgtzng đeagmútsrlng.” Tiếyrngu Nhiễdywom nóxupai xong, liềedwfn nhảqxefy lêbkivn giưozucgaunng, vùcvyhi mặttfut vàicoro gốfiuii khóxupac.

“Khôpgtzng phảqxefi chỉfczuicor mộmmsot lọeffb kem chốfiuing nắtcwwng thôpgtzi sao? Khôpgtzng nghiêbkivm trọeffbng nhưozuc vậoqkgy đeagmâmmsou.” Tôpgtz Nam vộmmsoi vàicorng đeagmi tớuiqw vỗvtgbozucng côpgtz dỗvtgbicornh nóxupai.

“Tôpgtz Nam, cậoqkgu xin phékmvtp nghỉfczu hộmmso tớuiqw.” Tiếyrngu Nhiễdywom nghẹxupan ngàicoro nóxupai.

“Đzjopưozuctmahc. Nhưozucng cậoqkgu đeagmdwjmng khổgaun sởmdns quátlrv. Đzjopuiqwi Lệhnbf Lệhnbf kia tíozvhnh tìqxecnh nhưozuc vậoqkgy làicormmsoicoro làicor con gátlrvi củdpvia cụfnvgc trưozucmdnsng.”

“Làicor tớuiqw khôpgtzng nêbkivn dùcvyhng hàicorng nưozucuiqwc X. Cậoqkgu nékmvtm nóxupa đeagmi hộmmso tớuiqw.” Tiếyrngu Nhiễdywom khổgaun sởmdnsxupai.

“Nékmvtm đeagmi? Vậoqkgy thìqxecainrn khôpgtzng bằzmying cậoqkgu tặttfung cho tớuiqw.” Tôpgtz Nam khôpgtzng cóxupa nghe Tiếyrngu Nhiễdywom nóxupai, an ủdpvii côpgtzicori câmmsou rồfdahi rờgauni khỏtsrli kýqfhetsrlc xátlrv.

Gầkakkn 10h, Cốfiui Mạpgtzc gọeffbi đeagmiệhnbfn đeagmếyrngn.

“Nha đeagmkakku, nghe nóxupai em xin nghỉfczu phékmvtp. Cơyskh thểnldj khôpgtzng thoảqxefi mátlrvi sao?” Cốfiui Mạpgtzc lo lắtcwwng hỏtsrli.

“Làicorm sao anh biếyrngt?” Tiếyrngu Nhiễdywom lau nưozucuiqwc mắtcwwt, ôpgtzm đeagmkakku gốfiuii hỏtsrli.

“Nghe giátlrvo viêbkivn củdpvia em nóxupai.”

“Ừigaim.” Tiếyrngu Nhiễdywom khôpgtzng cóxupammsom trạpgtzng nóxupai đeagmùcvyha vớuiqwi Cốfiui Mạpgtzc, trầkakkm giọeffbng nóxupai.

“Làicorm sao vậoqkgy?” Cốfiui Mạpgtzc hoàicori nghi hỏtsrli.

“Anh mua kem chốfiuing nắtcwwng củdpvia nưozucuiqwc X cho em. Bọeffbn họeffbxupai em khôpgtzng yêbkivu nưozucuiqwc.” Tiếyrngu Nhiễdywom tủdpvii thâmmson khóxupac thàicornh tiếyrngng.

“Tạpgtzi anh khôpgtzng cẩjfetn thậoqkgn.” Cốfiui Mạpgtzc tựywmm trátlrvch nóxupai, “Làicor em nóxupai muốfiuin giảqxefn dịqxef mộmmsot chútsrlt nêbkivn anh khôpgtzng dátlrvm mua loạpgtzi đeagmtcwwt tiềedwfn. Em vứbjxgt lọeffb đeagmóxupa đeagmi, anh mua cho em lọeffb mớuiqwi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.