Editor: Quỷusfc Quỷusfc
Cốqbrw Nhiêslix n làdyvt m cho Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb đxqtx ặnhqp c biệonrb t cảoojn m đxqtx ộfxwg ng.
Côkncm nghẹynqq n ngàdyvt o ởpwbr trong lồonrb ng ngựkncm c anh.
“Anh chạtaju y đxqtx ếusfc n đxqtx âavzo y đxqtx ểtmhx làdyvt m cho em bấdrqv t ngờitwm , sao lạtaju i làdyvt m em khówahr c rồonrb i?” Cốqbrw Nhiêslix n nơcvlc m nớmyls p lo lắdscs ng vỗpxxz lưbicf ng Giai Tuệonrb .
“Ai cho anh bay đxqtx ếusfc n đxqtx âavzo y?” Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb khówahr c hỏlvmp i.
“Em vừgcsf a lêslix n mábyzd y bay, trong lòqjqc ng anh bắdscs t đxqtx ầlttx u rấdrqv t khówahr chịdrqv u. Cứhnat nghĩqjqc em phảoojn i đxqtx i bábyzd o danh mộfxwg t mìnmko nh, anh liềawbz n hậdgkg n khôkncm ng thểtmhx mọhluo c thêslix m đxqtx ôkncm i cábyzd nh.” Cốqbrw Nhiêslix n ôkncm m Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb trảoojn lờitwm i.
“Cho nêslix n anh liềawbz n bỏlvmp bệonrb nh nhâavzo n củmlkr a anh đxqtx ểtmhx bay đxqtx ếusfc n đxqtx âavzo y?” Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb ngẩkczx ng đxqtx ầlttx u, mắdscs t đxqtx ỏlvmp hồonrb ng nhìnmko n Cốqbrw Nhiêslix n.
“Em tứhnat c giậdgkg n sao? Đygls ểtmhx mai anh bay vềawbz .” Cốqbrw Nhiêslix n thậdgkg n trọhluo ng nhìnmko n Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb .
“Khôkncm ng đxqtx ưbicf ợbyzd c!” Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb dùqjfg ng sứhnat c ôkncm m thắdscs t lưbicf ng Cốqbrw Nhiêslix n, bábyzd đxqtx ạtaju o nówahr i.
Tiếusfc u Nhiễdscs m cưbicf ờitwm i nówahr i: ”Anh Cốqbrw Nhiêslix n, Giai Tuệonrb đxqtx ang làdyvt m nũfoyn ng vớmyls i anh đxqtx ówahr . Trưbicf ớmyls c kia anh trêslix u hoa ghẹynqq o nguyệonrb t giờitwm cówahr vậdgkg y màdyvt cũfoyn ng khôkncm ng nhìnmko n ra hay sao?”
“Chịdrqv dâavzo u nỏlvmp . Cówahr thểtmhx đxqtx ừgcsf ng chạtaju m vàdyvt o nỗpxxz i đxqtx au củmlkr a em khôkncm ng?” Cốqbrw Nhiêslix n cưbicf ờitwm i xấdrqv u hổlrlw .
“Nhìnmko n anh thưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb nhưbicf vậdgkg y, “Tiếusfc u Nhiễdscs m cưbicf ờitwm i xấdrqv u xa nówahr i, “Cówahr thểtmhx !”
Cốqbrw Mạtaju c nhìnmko n thấdrqv y vẻvtqy mặnhqp t bấdrqv t đxqtx ắdscs c dĩqjqc củmlkr a Cốqbrw Nhiêslix n, cưbicf ng chiềawbz u xoa đxqtx ầlttx u Tiếusfc u Nhiễdscs m: ”Đygls ừgcsf ng trêslix u Cốqbrw Nhiêslix n nữcvlc a”
Tiếusfc u Nhiễdscs m xắdscs n mộfxwg t miếusfc ng bábyzd nh ngọhluo t, đxqtx ưbicf a lêslix n miệonrb ng Cốqbrw Mạtaju c, khẽmbds cưbicf ờitwm i nówahr i: ”Đygls ưbicf ợbyzd c.”
Trong lòqjqc ng Cốqbrw Mạtaju c xẹynqq t qua tia ấdrqv m ábyzd p.
Vịdrqv ngọhluo t củmlkr a bábyzd nh tan vàdyvt o lòqjqc ng anh.
Ăyuit n cơcvlc m chiềawbz u xong, hai ngưbicf ờitwm i đxqtx ềawbz u mang bạtaju n gábyzd i củmlkr a mìnmko nh vềawbz phòqjqc ng.
Cốqbrw Nhiêslix n đxqtx ábyzd cửxefx a phòqjqc ng hạtaju ng sang, édrqv p Giai Tuệonrb vàdyvt o vábyzd n cửxefx a hôkncm n côkncm cuồonrb ng nhiệonrb t.
“Anh….khôkncm ng chịdrqv u trábyzd ch nhiệonrb m…bábyzd c sĩqjqc Môkncm ng Cổlrlw …” Giai Tuệonrb thởpwbr gấdrqv p nówahr i.
“Chỉojoq cówahr trábyzd nh nhiệonrb m vớmyls i em làdyvt đxqtx ưbicf ợbyzd c.” Cốqbrw Nhiêslix n ôkncm m Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb , vừgcsf a hôkncm n côkncm vừgcsf a trảoojn lờitwm i.
Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb ôkncm m mặnhqp t anh, cảoojn m đxqtx ộfxwg ng nởpwbr nụihha cưbicf ờitwm i.
Cốqbrw Nhiêslix n nédrqv m Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb lêslix n giưbicf ờitwm ng, rồonrb i đxqtx èxqtx côkncm xuốqbrw ng.
“Đygls ừgcsf ng…” Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb đxqtx ỏlvmp mặnhqp t giãzjoh y dụihha a.
“Đygls ểtmhx cho anh yêslix u em. Khôkncm ng biếusfc t đxqtx ếusfc n lúxfpv c nàdyvt o mớmyls i gặnhqp p lạtaju i.” Cốqbrw Nhiêslix n u oábyzd n vùqjfg i mặnhqp t vàdyvt o ngựkncm c Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb .
Nghe Cốqbrw Nhiêslix n nówahr i, Vưbicf ơcvlc ng Giai Tuệonrb cũfoyn ng cówahr chúxfpv t khổlrlw sởpwbr .
Dùqjfg sao anh ấdrqv y cũfoyn ng khôkncm ng giốqbrw ng nhưbicf anh cảoojn , nówahr i đxqtx ếusfc n làdyvt đxqtx ếusfc n đxqtx ưbicf ợbyzd c.
Côkncm ôkncm m chặnhqp t Cốqbrw Nhiêslix n: ”Yêslix u em! Thậdgkg t mạtaju nh!”
Cốqbrw Nhiêslix n vừgcsf a hôkncm n Giai Tuệonrb , vừgcsf a cởpwbr i quầlttx n ábyzd o củmlkr a hai ngưbicf ờitwm i.
Anh hàdyvt ng đxqtx ộfxwg ng kịdrqv ch liệonrb t đxqtx ểtmhx trảoojn lờitwm i côkncm rằgbvr ng, anh yêslix u côkncm sâavzo u đxqtx ậdgkg m thếusfc nàdyvt o.
….
Cốqbrw Mạtaju c ôkncm m Tiếusfc u Nhiễdscs m đxqtx ứhnat ng bêslix n cửxefx a sổlrlw chấdrqv m đxqtx ấdrqv t, cưbicf ờitwm i hôkncm n cábyzd i cổlrlw trắdscs ng nõyuit n củmlkr a côkncm : ”Vui lắdscs m sao?”
“Vui! B thịdrqv ban đxqtx êslix m khôkncm ng giốqbrw ng nhưbicf A thịdrqv .” Tiếusfc u Nhiễdscs m quay đxqtx ầlttx u, hôkncm n Cốqbrw Mạtaju c mộfxwg t chúxfpv t.
“Em đxqtx ẹynqq p hơcvlc n.” Cốqbrw Mạtaju c nâavzo ng mặnhqp t Tiếusfc u Nhiễdscs m lêslix n, nhiệonrb t tìnmko nh hôkncm n côkncm .
“Em muốqbrw n…xem….cảoojn nh đxqtx êslix m….” Tiếusfc u Nhiễdscs m lui vềawbz phínmko a sau, nédrqv trábyzd nh nụihha hôkncm n củmlkr a Cốqbrw Mạtaju c.
“Cảoojn m đxqtx êslix m còqjqc n hấdrqv p dẫdrqv n hơcvlc n anh sao?” Cốqbrw Mạtaju c bấdrqv t mãzjoh n nhínmko u màdyvt y.
Anh khôkncm ng nêslix n chọhluo n căitxp n phòqjqc ng tốqbrw t nhưbicf vậdgkg y, đxqtx ểtmhx cho côkncm nhìnmko n thấdrqv y cảoojn nh đxqtx êslix m mỹaedg lệonrb nàdyvt y.
“Chúxfpv , anh ăitxp n phảoojn i dấdrqv m chua!” Tiếusfc u Nhiễdscs m khẽmbds cưbicf ờitwm i che miệonrb ng, “Đygls ếusfc n cảoojn phong cảoojn nh màdyvt anh cũfoyn ng ghen tịdrqv đxqtx ưbicf ợbyzd c, đxqtx ờitwm i nàdyvt y anh cówahr thểtmhx sốqbrw ng vui vẻvtqy sao?”
“Khôkncm ng thểtmhx !” Cốqbrw Mạtaju c trảoojn lờitwm i khôkncm ng chúxfpv t do dựkncm , “Phàdyvt m làdyvt cábyzd i gìnmko làdyvt m thu húxfpv t sựkncm chúxfpv ýaedg củmlkr a vợbyzd anh, anh đxqtx ềawbz u ghen!”
Tiếusfc u Nhiễdscs m tròqjqc n mắdscs t nhìnmko n Cốqbrw Mạtaju c: ”Anh đxqtx úxfpv ng làdyvt …”
“Mặnhqp t dàdyvt y, vôkncm sỉojoq !” Cốqbrw Mạtaju c thay Tiếusfc u Nhiễdscs m nówahr i ra lờitwm i trong lòqjqc ng, sau đxqtx ówahr cúxfpv i đxqtx ầlttx u che lạtaju i đxqtx ôkncm i môkncm i đxqtx ang tưbicf ơcvlc i cưbicf ờitwm i củmlkr a côkncm .
“Bếusfc em vềawbz phòqjqc ng ngủmlkr .” Tiếusfc u Nhiễdscs m quay lạtaju i, ôkncm m thắdscs t lưbicf ng Cốqbrw Mạtaju c cưbicf ờitwm i nówahr i.
“Tuâavzo n mệonrb nh! Nữcvlc vưbicf ơcvlc ng củmlkr a em.” Cốqbrw Mạtaju c bếusfc Tiếusfc u Nhiễdscs m lêslix n, xoay ngưbicf ờitwm i đxqtx i vềawbz phínmko a phòqjqc ng ngủmlkr .
Cábyzd i khôkncm ng tốqbrw t củmlkr a phòqjqc ng Tổlrlw ng thốqbrw ng đxqtx ówahr chínmko nh làdyvt quábyzd rộfxwg ng, muốqbrw n đxqtx i vềawbz phòqjqc ng ngủmlkr phảoojn i đxqtx i xuyêslix n qua phòqjqc ng khábyzd ch.
Còqjqc n chưbicf a đxqtx i đxqtx ưbicf ợbyzd c vàdyvt o bưbicf ớmyls c, Cốqbrw Mạtaju c liềawbz n đxqtx ặnhqp t Tiếusfc u Nhiễdscs m lêslix n sôkncm pha, vộfxwg i vàdyvt ng hôkncm n côkncm …
Cố
Cô
“Anh chạ
“Ai cho anh bay đ
“Em vừ
“Cho nê
“Em tứ
“Khô
Tiế
“Chị
“Nhì
Cố
Tiế
Trong lò
Vị
Ă
Cố
“Anh….khô
“Chỉ
Vư
Cố
“Đ
“Đ
Nghe Cố
Dù
Cô
Cố
Anh hà
….
Cố
“Vui! B thị
“Em đ
“Em muố
“Cả
Anh khô
“Chú
“Khô
Tiế
“Mặ
“Bế
“Tuâ
Cá
Cò
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.