Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1476 :

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

"Còtcojn cótdcp tớkpjjkpjjng vớkpjji cậkgcwu a!" Tiếjgsou Nhiễbmvmm cưoivbumdpi cổrleiawfjoivbơkicgng Giai Tuệawfj."Kỳgmwz thậkgcwt tớkpjjawfjng làfwel ngưoivbumdpi mớkpjji."

Cốhhkm Mạolpmc lậkgcwp tứrleic nhífjwqu màfwely: "Em khôfwelng quen leo núqgqsi?"

Tiếjgsou Nhiễbmvmm lậkgcwp tứrleic lắnwhdc đankhwpenu.

"Anh tựankha hồgmwz lạolpmi chọfrwrn sai mụzpjzc rồgmwzi." Cốhhkm Mạolpmc ảwpeno nãxakoo cau màfwely.

Anh chỉxffr nghĩjmap đankhếjgson việawfjc đankhưoivba côfwel đankhi chơkicgi nhữkicgng tròtcoj vậkgcwn đankhyncbng mang tífjwqnh kífjwqch thífjwqch mộyncbt chúqgqst, giúqgqsp côfwel quêcltyn đankhi nỗpsioi đankhau mấfjwqt ngưoivbumdpi thâkeyyn, lạolpmi khôfwelng nghĩjmap đankhếjgson việawfjc côfwel khôfwelng quen leo núqgqsi.




"Khôfwelng sợlygx. Cótdcp anh dạolpmy em màfwel." Tiếjgsou Nhiễbmvmm khẽmqad ôfwelm lấfjwqy thắnwhdt lưoivbng Cốhhkm Mạolpmc, vẻkicg mặlygxt đankhwpeny tífjwqn nhiệawfjm nhìyelfn anh.

Cốhhkm Mạolpmc xoa xoa mátcoji tótdcpc Tiếjgsou Nhiễbmvmm, ôfweln nhu cưoivbumdpi nótdcpi: "Anh sẽmqad dạolpmy em rấfjwqt nhanh liềoivbn nắnwhdm đankhưoivblygxc kỹruje xảwpeno leo núqgqsi."

"Bắnwhdt đankhwpenu đankhi!" Tiếjgsou Nhiễbmvmm ra sứrleic gậkgcwt đankhwpenu.

"Anh, hai ta trưoivbkpjjc dạolpmy ngưoivbumdpi phụzpjz nữkicg củchmna mìyelfnh cátcojch leo núqgqsi đankhãxako nhéfppg." Cốhhkm Nhiêcltyn ngẩzdskng đankhwpenu, cưoivbumdpi nótdcpi.

bnkmưoivblygxc." Cốhhkm Mạolpmc nắnwhdm tay Tiếjgsou Nhiễbmvmm đankhi đankhếjgson trưoivbkpjjc núqgqsi đankhátcoj, bắnwhdt đankhwpenu dạolpmy côfweltcojch leo núqgqsi.

Chờumdpfwel leo lêcltyn đankhưoivblygxc, anh lậkgcwp tứrleic cũawfjng ởdjnm phífjwqa dưoivbkpjji leo lêcltyn. Côfwel leo lêcltyn mộyncbt đankhoạolpmn, anh lậkgcwp tứrleic sẽmqad đankhuổrleii theo sau.

"Ngótdcpn tay khéfppgp lạolpmi, đankhgfsmng căjcmlng thẳgfsmng..."

Cốhhkm Mạolpmc ngửbmbea đankhwpenu, mộyncbt bêcltyn nhìyelfn Tiếjgsou nhiễbmvmm leo núqgqsi mộyncbt bêcltyn chỉxffrnh sửbmbea đankhyncbng tátcojc cho côfwel.

Tạolpmi lúqgqsc côfwel giẫjgsom châkeyyn trêcltyn khôfwelng khi đankhótdcp, anh lậkgcwp tứrleic leo lêcltyn hai bưoivbkpjjc, nhảwpeny tớkpjji kịkeyyp ôfwelm lấfjwqy eo côfwel, hai châkeyyn đankholpmp thẳgfsmng lêcltyn vátcojch đankhátcoj, cùkpjjng côfwel trưoivblygxt xuốhhkmng.

"Sợlygx sao?" Cốhhkm Mạolpmc dátcojn vàfwelo bêcltyn tai Tiếjgsou Nhiễbmvmm, lo lắnwhdng hỏqgqsi han.

Tiếjgsou Nhiễbmvmm dátcojn chặlygxt tạolpmi trong lồgmwzng ngựankhc anh, cưoivbumdpi lắnwhdc đankhwpenu.

fwel vừgfsma bưoivbkpjjc hụzpjzt, Cốhhkm Mạolpmc đankhãxako ôfwelm lấfjwqy côfwel, căjcmln bảwpenn làfwel chưoivba cho côfwel thờumdpi gian đankhoivb sợlygxxakoi.

tdcp anh thậkgcwt tốhhkmt.




Cốhhkm Mạolpmc thảwpen lỏqgqsng cơkicg thểoivb, khẽmqad thởdjnm phảwpeno nhẹclty nhõawfjm.

Trưoivblygxt xuốhhkmng đankhếjgson trêcltyn mặlygxt đankhfjwqt, Tiếjgsou Nhiễbmvmm chỉxffr thởdjnm hổrlein hểoivbn hai cátcoji, liềoivbn cưoivbumdpi nótdcpi: "Tiếjgsop chứrlei?"

"Tốhhkmt!" Cốhhkm Mạolpmc lậkgcwp tứrleic đankhátcojp ứrleing.

kpjjng nhau cẩzdskn thậkgcwn, cùkpjjng nhau bảwpeno vệawfj, sau lầwpenn rơkicgi xuốhhkmng thứrlei 10, Tiếjgsou Nhiễbmvmm rốhhkmt cuộyncbc cũawfjng nắnwhdm giữkicg đankhưoivblygxc kỹrujejcmlng leo núqgqsi.

cltyn kia Vưoivbơkicgng Giai Tuệawfjawfjng đankhãxakotcojm đankhếjgson chỗpsio đankhxffrnh núqgqsi.

Bốhhkmn ngưoivbumdpi đankhgmwzng thờumdpi nắnwhdm chắnwhdc sợlygxi dâkeyyy nhảwpeny xuốhhkmng.

Tiếjgsou Nhiễbmvmm hưoivbng phấfjwqn ôfwelm chặlygxt lấfjwqy thắnwhdt lưoivbng Cốhhkm Mạolpmc théfppgt chótdcpi tai: "Em leo lêcltyn đankhưoivblygxc rồgmwzi! Thậkgcwt khôfwelng thểoivb tin nổrleii!"

"Em rấfjwqt giỏqgqsi!" Cốhhkm Mạolpmc cưoivbumdpi khen, "Anh biếjgsot em cótdcp thểoivbfwel."

"Chúqgqsng ta nghỉxffr ngơkicgi mộyncbt chúqgqst, sau đankhótdcp sẽmqad đankhfjwqu." Cốhhkm Nhiêcltyn nótdcpi xong, liềoivbn ngồgmwzi xổrleim xuốhhkmng cởdjnmi dâkeyyy an toàfweln cho Giai Tuệawfj.

Cốhhkm Mạolpmc gậkgcwt đankhwpenu xong cũawfjng ngồgmwzi xổrleim xuốhhkmng cởdjnmi dâkeyyy an toàfweln cho Tiếjgsou Nhiễbmvmm.

Bốhhkmn ngưoivbumdpi tìyelfm mộyncbt gótdcpc, ngồgmwzi xuốhhkmng nghỉxffr ngơkicgi.

Cốhhkm Mạolpmc lấfjwqy khăjcmln mặlygxt từgfsm trong bao ra, lau mặlygxt cho Tiếjgsou Nhiễbmvmm, lạolpmi đankhưoivba cho côfwel mộyncbt chai nưoivbkpjjc.

Tiếjgsou Nhiễbmvmm bịkeyy đankhyncbng hưoivbdjnmng thụzpjz sựankh chiếjgsou cốhhkm củchmna Cốhhkm Mạolpmc, trong mắnwhdt ngậkgcwp tràfweln hạolpmnh phúqgqsc.




Cốhhkm Nhiêcltyn bấfjwqt mãxakon khátcojng nghịkeyy: "Anh cảwpen, anh cótdcp thểoivb đankhgfsmng săjcmln sótdcpc quátcoj nhưoivb vậkgcwy cótdcp đankhưoivblygxc khôfwelng. Em cũawfjng sắnwhdp bịkeyy chèxcqan éfppgp đankhếjgson khôfwelng chịkeyyu đankhưoivblygxc rồgmwzi!"

"Làfwelm gìyelffwel lạolpmi cưoivbkpjjp đankhi thúqgqs vui củchmna bọfrwrn em? Anh khôfwelng phảwpeni sẽmqad họfrwrc theo sao?" Tiếjgsou Nhiễbmvmm hưoivbkpjjng Cốhhkm Nhiêcltyn làfwelm mặlygxt quỷyvit.

"Uhm” Giai Tuệawfjawfjng theo sau phụzpjz họfrwra.

"Em còtcojn khôfwelng phảwpeni làfwelawfjng muốhhkmn chu đankhátcojo đankhưoivblygxc nhưoivb vậkgcwy hay sao?" Cốhhkm Nhiêcltyn ảwpeno nãxakoo bĩjmapu môfweli.

Cốhhkm Mạolpmc lấfjwqy khăjcmln mặlygxt sạolpmch từgfsm trong túqgqsi ra néfppgm sang cho Cốhhkm Nhiêcltyn: "Đbnkmgmwz dựankh phòtcojng! Lấfjwqy đankhi!"

"Cảwpenm ơkicgn anh cảwpen!" Cốhhkm Nhiêcltyn lậkgcwp tứrleic cảwpenm đankhyncbng đankhếjgson rơkicgi nưoivbkpjjc mắnwhdt.

Bốhhkmn ngưoivbumdpi nghỉxffr ngơkicgi đankhchmn rồgmwzi liềoivbn bắnwhdt đankhwpenu trậkgcwn đankhfjwqu.

Lựankhc chúqgqs ýjgso Cốhhkm Mạolpmc mộyncbt mựankhc đankhlygxt lêcltyn ngưoivbumdpi Tiếjgsou Nhiễbmvmm, thắnwhdng thua căjcmln bảwpenn cũawfjng khôfwelng đankhlygxt trong lòtcojng. Cho nêcltyn thờumdpi đankhiểoivbm Cốhhkm Nhiêcltyn cũawfjng Vưoivbơkicgng Giai Tuệawfj leo lêcltyn đankhếjgson đankhxffrnh núqgqsi, anh vẫjgson đankhang ởdjnm phífjwqa dưoivbkpjji Tiếjgsou Nhiễbmvmm thủchmn hộyncb cho côfwel.

oivbơkicgng Giai Tuệawfj nhìyelfn thoátcojng qua Cốhhkm Nhiêcltyn: "Bátcojc sĩjmapfwelng Cổrlei, anh vĩjmapnh viễbmvmn cũawfjng khôfwelng họfrwrc đankhưoivblygxc sựankh âkeyyn cầwpenn chu đankhátcojo củchmna anh cảwpen!"

"Anh còtcojn khôfwelng phảwpeni làfwel cầwpenu thắnwhdng màfwel sốhhkmt ruộyncbt sao?" Cốhhkm Nhiêcltyn càfwelo càfwelo tótdcpc.

Vềoivb sau tuyệawfjt đankhhhkmi sẽmqad khôfwelng cùkpjjng vợlygx chồgmwzng anh cảwpen đankhi chơkicgi nữkicga, anh chỉxffrtdcp thểoivb bịkeyy anh cảwpen éfppgp đankhếjgson sífjwqt sao màfwel thôfweli.

Anh cảwpen quảwpen thựankhc làfwel sủchmnng chịkeyy dậkgcwu đankhếjgson tậkgcwn xưoivbơkicgng, anh muốhhkmn họfrwrc cũawfjng khôfwelng đankhưoivblygxc.

"Cắnwhdt! Em coi làfwel anh khôfwelng đankhlygxt em vàfwelo trong lòtcojng thìyelf đankhúqgqsng hơkicgn." Vưoivbơkicgng Giai Tuệawfjtdcpi xong, tiệawfjn theo dâkeyyy thừgfsmng nhảwpeny xuốhhkmng.

Cốhhkm Nhiêcltyn cũawfjng vộyncbi vàfwelng nhảwpeny xuốhhkmng theo, nhanh chótdcpng đankhi chịkeyyu tộyncbi vớkpjji côfwel.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.