Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1472 :

    trước sau   
“Em biếrpydt rõucvjstqmnh ràstqmnh anh đmqivãmpva nhậagsan lờqnbhi mờqnbhi củgygwa đmqivxofoi họzfibc F.” Cốnufn Mạxofoc khôtwbcng nềsissstqm cắlunkn răknihng.

“Thìmyoq anh cứtwbcstqmm giáftcfo viêfiton đmqivi, còhicrn em hưrpydlvjlng thụtcjt cuộyfgtc sốnufnng đmqivxofoi họzfibc củgygwa em.” Tiếrpydu Nhiễafdym ngẩubwnng đmqivnajeu, cưrpydqnbhi nhìmyoqn thoáftcfng qua Cốnufn Mạxofoc.

“Em nghĩgrng muốnufnn hưrpydlvjlng thụtcjtrpyd vịmqiv sao trăknihng vâamxgy quanh?” Cốnufn Mạxofoc ghen hừswgq mộyfgtt tiếrpydng.

Trong đmqivxofoi họzfibc nhiềsissu thanh niêfiton tàstqmi tuấsissn nhưrpyd vậagsay.

Anh nhìmyoqn thoáftcfng qua khuôtwbcn mặvxxpt tưrpydơbmhzi cưrpydqnbhi ngọzfibt ngàstqmo củgygwa Tiếrpydu Nhiễafdym, hàstqmm răknihng cắlunkn chặvxxpt.

Nhữeczeng thanh niêfiton tàstqmi tuấsissn đmqivóyfgt khôtwbcng phảmyoqi ngưrpydqnbhi mùfmfq, sẽnufn nhìmyoqn ra đmqivưrpyducvjc vẻqiza đmqivgumsp củgygwa côtwbc.


Chỉckir sợucvj đmqivếrpydn lúlvjlc đmqivóyfgt sẽnufnyfgt mộyfgtt đmqivnufnng ruồfwkwi bọzfibamxgy quanh côtwbc.

Muốnufnn anh sao cóyfgt thểrpsn an tĩgrngnh đmqivi dạxofoy họzfibc ởlvjl thàstqmnh phốnufn A đmqivâamxgy?

Tiếrpydu Nhiễafdym chớeczep mắlunkt, khoa trưrpydơbmhzng hỏuyrfi han: “Chúlvjl, làstqmm sao anh biếrpydt đmqivưrpyducvjcc?”

Cốnufn Mạxofoc dùfmfqng lựvxxpc đmqivubwny đmqivnajeu côtwbc: “Nghĩgrngrbazng đmqivswgqng nghĩgrng>?: ”

Tiếrpydu Nhiễafdym nghịmqivch ngợucvjm le lưrpydtcjti: “Chúlvjl, anh biếrpydt cáftcfi gìmyoqstqm ngoàstqmi tầnajem tay vớeczei khôtwbcng?”

Cốnufn Mạxofoc lạxofoi cắlunkn chặvxxpt môtwbci dưrpydeczei.

“Hơbmhzn mộyfgtt nghìmyoqn câamxgy... ” Tiếrpydu Nhiễafdym nóyfgti, đmqivùfmfqa Cốnufn Mạxofoc.

“Hiệmamdn giờqnbh giao thôtwbcng rấsisst thuậagsan tiệmamdn.” Cốnufn Mạxofoc hậagsan đmqivếrpydn nghiếrpydn răknihng.

“Đqnbhúlvjlng thếrpyd.” Tiếrpydu Nhiễafdym dùfmfqng lựvxxpc gậagsat đmqivnajeu mộyfgtt cáftcfi: “Nhưrpydng làstqm mỗdcbbi ngàstqmy anh đmqivsissu đmqivi máftcfy bay, khôtwbcng hiệmamdn thựvxxpc, anh vẫgygwn nêfiton tiếrpydp nhậagsan hiệmamdn thựvxxpc đmqivi, em muốnufnn tùfmfqy ýbhet chơbmhzi vớeczei tuổmdiwi thanh xuâamxgn củgygwa em.,”

Tiếrpydu Nhiễafdym kiêfitou ngạxofoo nóyfgti xong, lạxofoi tiếrpydp tụtcjtc ăknihn mỳdwqz thịmqivt bòhicr củgygwa côtwbc.,

Cốnufn Mạxofoc nhìmyoqn thoáftcfng qua Tiếrpydu Nhiễafdym, tâamxgm khôtwbcng cóyfgtgygwrbaz chọzfibc mấsissy cọzfibng mỳdwqz bỏuyrfstqmo miệmamdng.

Nghĩgrng đmqivếrpydn côtwbc bịmqiv ngưrpydqnbhi ta theo đmqivuổmdiwi, trong lòhicrng anh nhiềsissu tưrpyd vịmqiv hỗdcbbn đmqivyfgtn, ăknihn ngon thếrpydstqmo cũrbazng khôtwbcng vàstqmo.

Tiếrpydu Nhiễafdym thấsissy dáftcfng vẻqizatwbc đmqivơbmhzn củgygwa anh, hìmyoqmyoq nởlvjl nụtcjtrpydqnbhi: “Thựvxxpc khôtwbcng khỏuyrfi đmqivùfmfqa, em dễafdystqmng bịmqiv ngưrpydqnbhi ta đmqivuổmdiwi nhưrpyd vậagsay sao?”


“Anh làstqm mộyfgtt lãmpvao giàstqm khôtwbcng chịmqivu nổmdiwi đmqivmyoqapkgch.” Cốnufn Mạxofoc hếrpydch môtwbci mỏuyrfng u oáftcfn nhìmyoqn Tiếrpydu Nhiễafdym.

“Cắlunkt, khôtwbcng đmqivưrpyducvjc thưrpydơbmhzng cảmyoqm.” Tiếrpydu Nhiễafdym cưrpydqnbhi sẵqizang giọzfibng.

Khôtwbcng thểrpsnrpydlvjlng đmqivưrpyducvjc tổmdiwng giáftcfm đmqivnufnc lạxofonh lùfmfqng lạxofoi cóyfgt ngàstqmy giảmyoq vờqnbhstqmm cừswgqu nhỏuyrf trưrpydeczec mặvxxpt côtwbc.

“Vécsepftcfy bay đmqivãmpva đmqivvxxpt chứtwbc?” Cốnufn Mạxofoc chỉckiryfgt thểrpsn tiếrpydp nhậagsan hiệmamdn thựvxxpc, quan tâamxgm hỏuyrfi han.

Tiếrpydu Nhiễafdym gậagsat đmqivnajeu.

Muốnufnn lậagsap tứtwbcc liềsissn phảmyoqi rờqnbhi khỏuyrfi thàstqmnh phốnufn A, tâamxgm tìmyoqnh củgygwa côtwbc thoảmyoqi máftcfi đmqivtwbcng dậagsay.

“Hôtwbcm nay theo giúlvjlp anh.” Cốnufn Mạxofoc thậagsat sựvxxp nhìmyoqn thoáftcfng qua Tiếrpydu Nhiễafdym.

“Làstqm anh đmqivưrpyducvjc cùfmfqng em.” Tiếrpydu Nhiễafdym cưrpydqnbhi trảmyoq lờqnbhi.

“Anh gọzfibi đmqiviệmamdn cho Lynda.” Cốnufn Mạxofoc bỏuyrf đmqivũrbaza xuốnufnng, lấsissy đmqiviệmamdn thoạxofoi gọzfibi cho Lynda: “Lynda, hủgygwy bỏuyrf hộyfgti nghịmqivtwbcm nay, khôtwbcng cóyfgt chuyệmamdn gìmyoq quan trọzfibng thìmyoq đmqivswgqng quấsissy rầnajey tôtwbci.”

yfgti xong, Cốnufn Mạxofoc liềsissn cúlvjlp đmqiviệmamdn thoạxofoi.

“Hôtwbcm nay anh phảmyoqi họzfibp sao?” Tiếrpydu Nhiễafdym thậagsat sựvxxp nhìmyoqn Cốnufn Mạxofoc.

“Hôtwbcm nay làstqm thờqnbhi gian làstqmm việmamdc đmqivnajeu tiêfiton sau khi xáftcfc nhậagsap GX. Vốnufnn muốnufnn triệmamdu tậagsap tấsisst cảmyoq quảmyoqn lýbhet trởlvjlfiton đmqivrpsn họzfibp. Nhưrpydng làstqm, hôtwbcm nay anh khôtwbcng muốnufnn làstqmm việmamdc. Anh muốnufnn ởlvjl đmqivâamxgy cảmyoq ngàstqmy bêfiton em.” Cốnufn Mạxofoc cưrpydqnbhi trảmyoq lờqnbhi.

Sau khi Tiếrpydu Nhiễafdym nghe đmqivưrpyducvjc, rấsisst cảmyoqm đmqivyfgtng: “Cốnufn Mạxofoc, em tíapkgnh đmqivi thăknihm ba. Thậagsat sựvxxp anh khôtwbcng cầnajen theo em đmqivâamxgu.”

“Anh càstqmng nêfiton đmqivi.” Cốnufn Mạxofoc thậagsat sựvxxpyfgti: “chịmqivu đmqivòhicrn nhậagsan tộyfgti vớeczei ba.”

“Đqnbhưrpyducvjc rồfwkwi.” Tiếrpydu Nhiễafdym tưrpydơbmhzi cưrpydqnbhi: “Cốnufn Mạxofoc, hôtwbcm nay làstqmfmfqng bảmyoqy tháftcfng bảmyoqy.”

“Thựvxxpc xin lỗdcbbi, anh quêfiton rồfwkwi.” Cốnufn Mạxofoc tràstqmn ngậagsap xin lỗdcbbi nhìmyoqn côtwbc.

“Vừswgqa lúlvjlc làstqm ngàstqmy làstqmnh chịmqivu đmqivòhicrn nhậagsan tộyfgti.” Tiếrpydu Nhiễafdym cưrpydqnbhi khẽnufn trảmyoq lờqnbhi.

Cốnufn Mạxofoc ôtwbcm côtwbcfiton trêfiton đmqivùfmfqi, gắlunkt gao ôtwbcm lấsissy côtwbc: “Nha đmqivnajeu, thựvxxpc xin lỗdcbbi, dưrpydqnbhng nhưrpyd anh khôtwbcng cóyfgt đmqivrpsn chuyệmamdn gìmyoq củgygwa em ởlvjl trong lòhicrng, em đmqiváftcfnh anh đmqivi.”

“Việmamdc mấsissy ngàstqmy nàstqmy quáftcf nhiềsissu, khôtwbcng tráftcfch anh.” Tiếrpydu Nhiễafdym nóyfgti.

Cốnufn Nhiêfiton vàstqm Giai Tuệmamd đmqivíapkgnh hôtwbcn, Cốnufnrpydơbmhzng kếrpydt hôtwbcn, GX xáftcfc nhậagsap... việmamdc nàstqmy khiếrpydn anh mệmamdt giốnufnng nhưrpyd con quay, anh còhicrn hao phíapkgamxgm tưrpyd xin côtwbc tha thứtwbc. Cho nêfiton côtwbc khôtwbcng tráftcfch anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.