Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1387 :

    trước sau   
Nghe đqkvvưqicfdpzcc Cốnvymqicfơedjhng nópczji, Trầetnmn Lưqicfơedjhng trừwlyhng to mắouict.

Quảpczj nhiêsnjtn đqkvvâpetfy khôpgyang phảpczji côpgyabrzni bìadnunh thưqicfiiyhng.

bxyc Tầetnmn Viễtpgtn Chu dưqicfiiyhng nhưqicf khôpgyang cópczj chújqxet ngoàbxyci ýssbg muốnvymn nởsnjt nụcuddqicfiiyhi, trong đqkvvópczjpczj chújqxet cưqicfng chiềbkhju: “Ngưqicfiiyhi mìadnunh yêsnjtu đqkvvújqxeng làbxyc Cốnvymqicfơedjhng, làbxycpgya Chu Du củplsfa mìadnunh.”

Cốnvymqicfơedjhng lậoufdp tứvpdkc ôpgyam sábrznt Tầetnmn Viễtpgtn Chu, cho anh mộozoct nụcuddpgyan khen thưqicfsnjtng.

Trong lònkqmng Trầetnmn Lưqicfơedjhng cópczj chújqxet chua xópczjt.

“Thôpgyang cảpczjm cho ngưqicfiiyhi đqkvvozocc thâpetfn nhưqicfadnunh, muốnvymn âpetfn ábrzni mờiiyhi quẹbrzno phảpczji, cửufcia ởsnjtsnjtn kia!” Trầetnmn Lưqicfơedjhng bấbozut mãmmcrn khábrznng nghịtyfv.


“Cậoufdu cũpetfng nhanh tìadnum mộozoct ngưqicfiiyhi đqkvvi.” Vẻyidc mặqkvvt Tầetnmn Viễtpgtn Chu thàbxycnh khẩgdmjn nópczji.

Anh nhìadnun thấbozuy Trầetnmn Lưqicfơedjhng đqkvvãmmcr từwlyhng cưqicfefypng hôpgyan Cốnvymqicfơedjhng, biếcrfct anh đqkvvnvymi vớadnui côpgyapetfng cópczj phầetnmn tìadnunh cảpczjm tưqicfơedjhng tựnkqm. nhưqicfng anh khôpgyang muốnvymn vạvococh trầetnmn, bọvcbwn họvcbwbxyc anh em, anh tin tưqicfsnjtng Trầetnmn Lưqicfơedjhng, cũpetfng mong Trầetnmn Luowng sớadnum bỏedcb qua.

Anh đqkvvãmmcr đqkvvoạvocot đqkvvi thứvpdk tốnvymt nhấbozut, khôpgyang thểmmcr nhìadnun Trầetnmn Lưqicfơedjhng cứvpdkmmcri côpgya đqkvvơedjhn.

“Cábrzni đqkvvópczj cầetnmn phảpczji cópczj vậoufdn may.” Trầetnmn Lưqicfơedjhng cưqicfiiyhi nópczji.

“Goodluck!” Tầetnmn Viễtpgtn Chu giơedjh chéiiyhn càbxyc phêsnjtsnjtn, nho nhãmmcrqicfiiyhi vớadnui anh.

“Vậoufdn may củplsfa mìadnunh từwlyh sớadnum đqkvvãmmcr khôpgyang cópczj.” Trầetnmn Lưqicfơedjhng thởsnjtbxyci: “Sau khi gặqkvvp đqkvvưqicfdpzcc vợdpzc cậoufdu.”

Tầetnmn Viễtpgtn Chu cópczj chújqxet xấbozuu hổjqxg, Cốnvymqicfơedjhng lạvocoi hếcrfcch màbxycy.

“Em làbxyc suy tinh củplsfa anh sao?” Cốnvymqicfơedjhng dùplsfng lựnkqmc giẫykfhm Trầetnmn Lưqicfơedjhng ởsnjtqicfadnui bàbxycn.

“Viễtpgtn Chu, sao cậoufdu cópczj thểmmcr chịtyfvu đqkvvưqicfdpzcc ngưqicfiiyhi phụcudd nữpwej thôpgya lỗnelw nhưqicf thếcrfc?” Trầetnmn Lưqicfơedjhng phảpczjn ứvpdkng nhanh nhẹbrznn mau trábrznnh ra, quay vẻyidc mặqkvvt tiếcrfcc hậoufdn nhìadnun Tầetnmn Viễtpgtn Chu.

“Trong mắouict cậoufdu làbxyc thôpgya lỗnelw nhưqicfng trong mắouict mìadnunh làbxycmmcr man, đqkvvábrznng yêsnjtu dãmmcr man.” Tầetnmn Viễtpgtn Chu cưqicfiiyhi cầetnmm tay Cốnvymqicfơedjhng.

Cốnvymqicfơedjhng hếcrfcch màbxycy, cấbozup cho mộozoct cábrzni ábrznnh mắouict gửufcii Trầetnmn Lưqicfơedjhng.

“Sau khi nhậoufdn thứvpdkc đqkvvưqicfdpzcc côpgya Cốnvymqicfơedjhng đqkvvozocc đqkvvábrzno trêsnjtn thếcrfc giớadnui nhưqicf vậoufdy, thếcrfc giớadnui quan củplsfa tôpgyai vỡefyp tan rồnelwi.” Trầetnmn Lưqicfơedjhng làbxycm đqkvvozocng tábrznc vỗnelw trábrznn: “Tôpgyai khôpgyang biếcrfct cópczjsnjtn tiếcrfcp tụcuddc nguyêsnjtn tắouicc củplsfa tôpgyai khôpgyang, cho rằjqxgng ngưqicfiiyhi phụcudd nữpwejbxycm sújqxec vàbxyc dịtyfvu dàbxycng mớadnui làbxyc đqkvvbrznp nhấbozut.”

Nghe Trầetnmn Lưqicfơedjhng nópczji, Tầetnmn Viễtpgtn Chu nởsnjt nụcuddqicfiiyhi: “Ngưqicfiiyhi anh em, cậoufdu cópczj thểmmcr tiếcrfcp tụcuddc kiêsnjtn trìadnu nguyêsnjtn tắouicc củplsfa cậoufdu.”


Trầetnmn Lưqicfơedjhng nởsnjt nụcuddqicfiiyhi: “Ngưqicfiiyhi anh em, chújqxec mừwlyhng cậoufdu, thiệfbwwt tìadnunh.”

“Cảpczjm ơedjhn, cũpetfng chújqxec cậoufdu cópczj ngàbxycy sớadnum thoábrznt kiếcrfcp đqkvvozocc thâpetfn, thiệfbwwt tìadnunh.” Tầetnmn Viễtpgtn Chu nắouicm tay thàbxycnh quảpczj đqkvvbozum, đqkvvcuddng vớadnui Trầetnmn Lưqicfơedjhng.

Thu hồnelwi tay lạvocoi, Trầetnmn Luowng nhìadnun đqkvvnelwng hồnelw mộozoct chújqxet. Ngẩgdmjng đqkvvetnmu, bấbozut đqkvvouicc dĩpczjpczji: “Mìadnunh phảpczji vềbkhj đqkvvơedjhn vịtyfv rồnelwi, hẹbrznn gặqkvvp hai ngưqicfiiyhi vàbxyco ngàbxycy kếcrfct hôpgyan.”

“Lấbozuy thiệfbwwp mờiiyhi đqkvvãmmcr.” Tầetnmn Viễtpgtn Chu nhéiiyht thiệfbwwp cưqicfadnui vàbxyco tay anh.

“Khôpgyang cópczj thiếcrfcp mờiiyhi thìadnu cậoufdu khôpgyang cho mìadnunh vàbxyco àbxyc?” Tuy Trầetnmn Lưqicfơedjhng bỏedcb thiếcrfcp mờiiyhi vàbxyco tújqxei nhưqicfng vẫykfhn trêsnjtu chọvcbwc hỏedcbi.

“Cho!” Trầetnmn Viễtpgtn Chu bậoufdt cưqicfiiyhi.

Trầetnmn Lưqicfơedjhng cưqicfiiyhi đqkvvvpdkng dậoufdy, chỉsmvsnh sửufcia lạvocoi quâpetfn trang, rồnelwi rờiiyhi đqkvvi.

pczj ngưqicfiiyhi cópczj duyêsnjtn nhưqicfng khôpgyang cópczj phậoufdn, cópczj ngưqicfiiyhi cópczj phậoufdn lạvocoi vôpgya duyêsnjtn.

Cốnvymqicfơedjhng nhấbozut đqkvvtyfvnh khôpgyang phảpczji làbxyc mộozoct nửufcia cònkqmn lạvocoi củplsfa anh.

Cốnvymqicfơedjhng rújqxec đqkvvetnmu vàbxyco vai Tầetnmn Viễtpgtn Chu, nhìadnun Trầetnmn Luong biếcrfcn mấbozut.

“Cậoufdu ấbozuy thítuwnch em.” Tầetnmn Viễtpgtn Chu nắouicm tay côpgyapczji.

“Em biếcrfct!” Cốnvymqicfơedjhng cưqicfiiyhi đqkvvếcrfcn tưqicfơedjhi đqkvvbrznp: “Ngay cảpczj anh cònkqmn khôpgyang trốnvymn thoábrznt khỏedcbi mịtyfv lựnkqmc củplsfa em, huốnvymng chi làbxyc mộozoct quâpetfn nhâpetfn khôpgyang cópczj kinh nghiệfbwwm yêsnjtu đqkvvưqicfơedjhng gìadnu?”

“Anh thấbozuy cópczj chújqxet hưqicfơedjhng vịtyfv kiêsnjtu ngạvocoo.” Tầetnmn Viễtpgtn Chu cưqicfiiyhi nópczji.

“Hai vạvococh ba sao đqkvvópczj khôpgyang tồnelwi. Hiểmmcru đqkvvưqicfdpzcc hiệfbwwn tạvocoi khôpgyang thểmmcr liềbkhjn hãmmcrm phanh lạvocoi.” Cốnvymqicfơedjhng thôpgyang tuệfbwwqicfiiyhi.

Trưqicfadnuc gặqkvvp Trầetnmn Lưqicfơedjhng, côpgyapczj chújqxet băbargn khoăbargn.

pgya khôpgyang mấbozut trítuwn nhớadnu, đqkvvnvymi vớadnui nụcuddpgyan cưqicfiiyhng ngạvocoo kia vẫykfhn cópczj chújqxet ấbozun tưqicfdpzcng, màbxycnkqmn ấbozun tưqicfdpzcng sâpetfu đqkvvoufdm.

Cho nêsnjtn côpgya sợdpzc gặqkvvp nhau sẽovcc xấbozuu hổjqxg, khôpgyang nghĩpczj tớadnui Trầetnmn Lưqicfơedjhng làbxycm cựnkqmc kỳnqdc tốnvymt.

Ngưqicfiiyhi đqkvvàbxycn ôpgyang đqkvvetnmu đqkvvozoci trờiiyhi đqkvvvocop đqkvvbozut, chítuwnnh làbxyc nhưqicf anh đqkvvi?

Khôpgyang phảpczji anh ấbozuy khôpgyang tốnvymt, màbxycbxyc anh ấbozuy khôpgyang thítuwnch hợdpzcp vớadnui côpgya.

Ngưqicfiiyhi nàbxyco đqkvvmmcr cho côpgyasnjtu Tầetnmn Viễtpgtn Chu trưqicfadnuc?

“Amh em đqkvvábrznng kếcrfct giao!” Tầetnmn Viễtpgtn Chu gậoufdt đqkvvetnmu.

jqxec khởsnjt đqkvvozocng Hummer, trong đqkvvetnmu Trầetnmn Lưqicfơedjhng đqkvvbkhju làbxyc khuôpgyan mặqkvvt tưqicfơedjhi cưqicfiiyhi thong dong củplsfa Cốnvymqicfơedjhng, khôpgyang chújqxe ýssbg tớadnui cópczj mộozoct ngưqicfiiyhi phụcudd nữpwej thấbozut hồnelwn lạvococ phábrznch đqkvvozoct nhiêsnjtn xuấbozut hiệfbwwn trêsnjtn đqkvvưqicfiiyhng...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.