Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1381 : Vô đề

    trước sau   
Editor: Nhãllmz Y Đllmzìfbginh

zhbdc Cốvlqo Mạzowyc thấzhbdy Ứvdbcng Mẫmnmfn thìfbgiuvct ta đkgjoang đkgjonoring dựgmfqa vàsvkpo ban côuvctng, thảrutvnh thơlbovi uốvlqong rưhnwovidou đkgjogwzv, côuvct ta nởqzjr nụdrnlhnwoisabi lạzowynh: "Cốvlqo Mạzowyc, rốvlqot cuộmesvc anh cũhnwong tìfbgim tớbgmpi rồszfji!"

"Làsvkpuvct! Làsvkpuvct đkgjozowyo diễdrnln tấzhbdt cảrutv đkgjoúzhbdng khôuvctng?" Cốvlqo Mạzowyc tứnoric giậnufxn chấzhbdt vấzhbdn.

llmzúzhbdng thìfbgi sao? Màsvkp khôuvctng đkgjoúzhbdng thìfbgi thếoxolsvkpo?" Ứvdbcng Mẫmnmfn tràsvkpo phúzhbdng cưhnwoisabi lạzowynh, "Tưhnwoqzjrng phu nhâsoizn trởqzjr thàsvkpnh ngưhnwoisabi thựgmfqc vậnufxt, anh cómnmffbgi chứnoring minh tôuvcti đkgjozowyo diễdrnln tấzhbdt cảrutv chứnori?"

Cốvlqo Mạzowyc phẫmnmfn nộmesv vung mộmesvt cámesvi támesvt lêdulwn mặctukt Ứvdbcng Mẫmnmfn. Khuôuvctn mặctukt Ứvdbcng Mẫmnmfn sưhnwong lêdulwn, ly rưhnwovidou đkgjogwzv bịstdplbovi xuốvlqong đkgjozhbdt, vỡsmqk tan.

Anh vẫmnmfn coi Ứvdbcng Mẫmnmfn làsvkp bạzowyn bèmfad. Từjnffzhbdc côuvct ta đkgjoi làsvkpm, anh càsvkpng quan tâsoizm côuvct tanhiềfplsu hơlbovn. Khôuvctng ngờisabuvct ta lạzowyi biếoxoln thámesvi đkgjoếoxoln mứnoric nàsvkpy —— dùrvjmng thuậnufxt thôuvcti miêdulwn giếoxolt ngưhnwoisabi rồszfji giámesv họxktqa cho ngưhnwoisabi khámesvc.


vdbcng Mẫmnmfn ôuvctm mámesv, thầvdbcn kinh cưhnwoisabi to: "Cốvlqo Mạzowyc, anh đkgjoámesvnh tôuvcti?"

"Côuvct thậnufxt sựgmfq quámesv đkgjoámesvng! Tiểfasju Nhiễdrnlm cómnmffbgi sai màsvkp lạzowyi bịstdpuvct hạzowyi nhưhnwo vậnufxy chứnori?" Cốvlqo Mạzowyc tớbgmpi gầvdbcn Ứvdbcng Mẫmnmfn, hỏgwzvi.

"Côuvct ta cómnmf sai! Bởqzjri vìfbgi anh khôuvctng nêdulwn yêdulwu côuvct ta. Côuvct ta làsvkp con hồszfj ly tinh! Côuvct ta câsoizu dẫmnmfn anh!" Ứvdbcng Mẫmnmfn đkgjodulwn cuồszfjng rốvlqong to.

Cốvlqo Mạzowyc giữnlta chặctukt bảrutv vai Ứvdbcng Mẫmnmfn, lắbsodc côuvct ta: "Côuvct đkgjodulwn rồszfji! Tôuvcti yêdulwu Tiểfasju Nhiễdrnlm vìfbgiuvctzhbdy đkgjoámesvng yêdulwu, bởqzjri vìfbgiuvctzhbdy khôuvctng cómnmfsoizm cơlbovfbgi. Cómnmfmesvi gìfbgi thìfbgiuvct nhằnbpmm vàsvkpo tôuvcti, tạzowyi sao lạzowyi hạzowyi ngưhnwoisabi tốvlqot hảrutv?"

"Nhằnbpmm vàsvkpo anh?" Ứvdbcng Mẫmnmfn đkgjoukkny Cốvlqo Mạzowyc ra, cưhnwoisabi quỷzhbd dịstdp, "Đllmzưhnwovidoc!"

Cốvlqo Mạzowyc nhìfbgin Ứvdbcng Mẫmnmfn ngồszfji xổumbmm xuốvlqong, nhặctukt mộmesvt miếoxolng thủnoriy tinh vỡsmqk, lo lắbsodng nhífplsu màsvkpy: "Côuvct muốvlqon làsvkpm gìfbgi?"

"Anh tựgmfqmesvt, hoặctukc tôuvcti đkgjoi giếoxolt Tiếoxolu Nhiễdrnlm. Anh tựgmfq chọxktqn đkgjoi!" Ứvdbcng Mẫmnmfn cầvdbcm miếoxolng thủnoriy tinh vỡsmqk, quơlbov quơlbov trưhnwobgmpc mặctukt Cốvlqo Mạzowyc.

"Côuvct khiếoxoln tôuvcti thậnufxt ghêdulw tởqzjrm!" Cốvlqo Mạzowyc đkgjoukkny Ứvdbcng Mẫmnmfn ra, ghégwzvt bỏgwzvmnmfi.

"Ngay cảrutv tựgmfqmesvt cũhnwong khôuvctng dámesvm, xem ra anh khôuvctng yêdulwu Tiếoxolu Nhiễdrnlm lắbsodm!" Ứvdbcng Mẫmnmfn đkgjodulwn cuồszfjng cưhnwoisabi to, mịstdp hoặctukc nómnmfi, "Cốvlqo Mạzowyc, em cómnmf thểfasjfbgi anh làsvkpm bấzhbdt cứnori đkgjoiềfplsu gìfbgi!"

mnmfi xong, Ứvdbcng Mẫmnmfn lấzhbdy mảrutvnh vỡsmqk thủnoriy tinh cứnoria mạzowynh lêdulwn cổumbm tay.

mesvu tưhnwoơlbovi bắbsodn lêdulwn mặctukt Cốvlqo Mạzowyc.

Cốvlqo Mạzowyc chấzhbdn kinh trừjnffng to mắbsodt.

Thấzhbdy Ứvdbcng Mẫmnmfn tégwzv xỉqldyu, anh vộmesvi vàsvkpng tiếoxoln lêdulwn ôuvctm côuvct ta cũhnwong dùrvjmng sứnoric giữnlta chặctukt cổumbm tay đkgjoang đkgjoumbmmesvu.


"Cốvlqo Mạzowyc, em khôuvctng thểfasjmnmf đkgjoưhnwovidoc anh.....Em nêdulwn hủnoriy diệhnwot anh. Nhưhnwong màsvkp.....em khôuvctng nỡsmqk.....Cho nêdulwn.....Cómnmf thểfasj hủnoriy diệhnwot em thôuvcti....." Ứvdbcng Mẫmnmfn nómnmfi xong, ngấzhbdt lịstdpm trong lòfplsng Cốvlqo Mạzowyc.

Cốvlqo Mạzowyc dùrvjmng sứnoric xégwzv vạzowyt ámesvo sơlbov mi, băqeoing chặctukt cổumbm tay Ứvdbcng Mẫmnmfn, vộmesvi vàsvkpng gọxktqi 120.

Nhìfbgin thấzhbdy khuôuvctn mặctukt trắbsodng xanh củnoria Ứvdbcng Mẫmnmfn, anh ảrutvo nãllmzo càsvkpo tómnmfc.

Rốvlqot cuộmesvc tìfbginh yêdulwu làsvkpmesvi gìfbgi lạzowyi cómnmf thểfasj khiếoxoln mộmesvt côuvctmesvi dịstdpu dàsvkpng, lịstdpch sựgmfq lạzowyi trởqzjrdulwn cựgmfqc đkgjooan nhưhnwo thếoxol chứnori?

Khôuvctng nỡsmqk hủnoriy diệhnwot anh cho nêdulwn côuvct ta lựgmfqa chọxktqn hủnoriy diệhnwot bảrutvn thâsoizn.

Nhớbgmp lạzowyi câsoizu nómnmfi vậnufxy, anh lai cómnmf chúzhbdt thưhnwoơlbovng cảrutvm cho Ứvdbcng Mẫmnmfn.

zhbdc xe cứnoriu thưhnwoơlbovng tớbgmpi, sắbsodc mặctukt Ứvdbcng Mẫmnmfn đkgjoãllmzmesvi nhợvidot khôuvctng còfplsn chúzhbdt huyếoxolt sắbsodc nàsvkpo, giốvlqong nhưhnwo đkgjoãllmz chảrutvy hếoxolt mámesvu.

Cốvlqo Mạzowyc ngồszfji vàsvkpo xe cứnoriu thưhnwoơlbovng, tâsoizm trạzowyng phứnoric tạzowyp đkgjoưhnwoa Ứvdbcng Mẫmnmfn vàsvkpo bệhnwonh việhnwon.

Tuy anh hậnufxn Ứvdbcng Mẫmnmfn nhưhnwong khôuvctng muốvlqon cota chếoxolt.

uvct ta chỉqldy cầvdbcn buôuvctng bỏgwzvsvkp niệhnwom, trởqzjr vềfplsfbginh thưhnwoisabng làsvkp tốvlqot rồszfji.

Truyềfplsn 300cc mámesvu, Ứvdbcng Mẫmnmfn mớbgmpi đkgjoưhnwovidoc cứnoriu từjnff Quỷzhbduvctn quan vềfpls.

Sau khi tỉqldynh lạzowyi, vẻxktq mặctukt côuvct ta mờisab mịstdpt nhìfbgin trầvdbcn nhàsvkp: "Sao lạzowyi ởqzjr bệhnwonh việhnwon?"

"Ứvdbcng Mẫmnmfn, tỉqldynh rồszfji?" Giọxktqng nómnmfi xa cámesvch, lạzowynh lùrvjmng củnoria Cốvlqo Mạzowyc vang lêdulwn bêdulwn cạzowynh.

"Cốvlqo Mạzowyc? Sao anh lạzowyi ởqzjr đkgjoâsoizy?" Ứvdbcng Mẫmnmfn yếoxolu ớbgmpt hỏgwzvi.

Cốvlqo Mạzowyc nghiêdulwm túzhbdc nhìfbgin Ứvdbcng Mẫmnmfn: "Côuvctsvkp..... Ứvdbcng Mẫmnmfn?"

"Vâsoizng!" Ứvdbcng Mẫmnmfn chộmesvt dạzowy cắbsodn môuvcti, "Sao.....anh lạzowyi hỏgwzvi nhưhnwo vậnufxy?"

"Tôuvcti tưhnwoqzjrng rằnbpmng ‘ngưhnwoisabi kia’!" Cốvlqo Mạzowyc ngưhnwong trọxktqng nómnmfi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.