Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1366 :

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

yjdwơmszvng Giai Tuệyvul tựutxza vàkkueo trong lòasskng Cốkzfn Nhiêveqsn, vìlafa chuyệyvuln tìlafanh củeiaea Cốkzfn Mạesyqc vàkkue Tiếaaqqu Nhiễxttzm màkkue thưyjdwơmszvng tâmgsmm khôbfcing thôbfcii.

qkvzvfhqng buồlafan. Hai ngưyjdwfyjyi bọuchun họuchu vẫojkfn yêveqsu nhau, chỉyjdwkkue cầmgsmn cóizux thờfyjyi gian đdhmpwuwc chữuchua làkkuenh vếaaqqt thưyjdwơmszvng." Cốkzfn Nhiêveqsn ôbfcim lấrfwey bảdgxv vai Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul, cưyjdwfyjyi nóizuxi.

"Ai biếaaqqt quãzonpng thờfyjyi gian đdhmpóizuxkkue bao lâmgsmu?." Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvuleoeeu môbfcii, phiềkitcn muộeoeen nóizuxi.

"Việyvulc nàkkuey đdhmpwuwc cho anh cảdgxv tựutxzlafanh suy nghĩeoee đdhmpi." Cốkzfn Nhiêveqsn cầmgsmm lấrfwey tay Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul, đdhmpi vềkitc phíkzfna thang mábsqiy."Anh đdhmpãzonp hẹulwjn đdhmpábsqim nha đdhmpmgsmu Tiểwuwcu Tưyjdwơmszvng kia rồlafai, cùrjying ăfkkkn mộeoeet bữuchua cơmszvm đdhmpi."

"Chịbqkuyjdwơmszvng Tưyjdwơmszvng?” Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul sửmstmng sốkzfnt mộeoeet phen.


Ôduybng xãzonp củeiaea Cốkzfnyjdwơmszvng làkkue thịbqku trưyjdwduybng ởduyb thàkkuenh phốkzfn B, cứrfwe nghĩeoee đdhmpếaaqqn cùrjying mộeoeet đdhmpesyqi nhâmgsmn vậhnhct nhưyjdw vậhnhcy ăfkkkn com, côbfci liềkitcn khẩkkuen trưyjdwơmszvng đdhmpếaaqqn đdhmpau bụfkkkng.

"Luậhnhcn bốkzfni phậhnhcn, em cóizux thểwuwc gọuchui làkkue nha đdhmpmgsmu, hoạesyqc Tưyjdwơmszvng Tưyjdwơmszvng, hoặxreic làkkue Tiểwuwcu Tưyjdwơmszvng." Cốkzfn Nhiêveqsn trêveqsu côbfciyjdwfyjyi cưyjdwfyjyi, "Chịbqkumgsmu."

Nghe thấrfwey Cốkzfn Nhiêveqsn nóizuxi, mặxreit Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul phúekdkt chốkzfnc đdhmprjyi bừvfhqng lêveqsn, côbfci khẽnpag vặxrein eo Cốkzfn Nhiêveqsn.

Ngàkkuey mai, côbfci khẳcigfng đdhmpbqkunh làkkue bịbqku chụfkkkp cábsqii mũtctf” chịbqkumgsmu” nàkkuey chụfkkkp lêveqsn đdhmpmgsmu rồlafai.

Nhìlafan thấrfwey Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul đdhmpãzonp bớrlqot khẩkkuen trưyjdwơmszvng, Cốkzfn Nhiêveqsn liềkitcn cưyjdwfyjyi ra mặxreit.

Anh lưyjdwu luyếaaqqn tạesyqi bụfkkki hoa nhiềkitcu năfkkkm nhưyjdw vậhnhcy, cho tớrlqoi bâmgsmy giờfyjy vẫojkfn chưyjdwa thểwuwc tin đdhmpưyjdwhwjtc mìlafanh sẽnpaglafanh đdhmpưyjdwhwjtc tìlafanh yêveqsu đdhmpíkzfnch thựutxzc, hơmszvn nữuchua còasskn làkkue mộeoeet côbfcibsqii thuầmgsmn khiếaaqqt nhưyjdw vậhnhcy.

Giai Tuệyvul giúekdkp cho anh mộeoeet lầmgsmn nữuchua tin vàkkueo tìlafanh yêveqsu.

Anh thềkitc anh sẽnpagveqsu côbfci cảdgxv đdhmpfyjyi.

Đqkvzếaaqqn nhàkkuekkueng hẹulwjn gặxreip Cốkzfnyjdwơmszvng, Cốkzfn Nhiêveqsn liềkitcn nhìlafan thấrfwey Cốkzfnyjdwơmszvng cùrjying Tầmgsmn Viễxttzn Chu đdhmpang uốkzfnng càkkue phêveqs chờfyjy bọuchun họuchu, anh liềkitcn giơmszv tay vẫojkfy bọuchun họuchu.

"Hi!Em rểwuwc! Em gábsqii nhàkkue anh khôbfcing bắschft nạesyqt em chứrfwe?" Cốkzfn Nhiêveqsn khôbfcing kềkitcm chếaaqq đdhmpưyjdwhwjtc cưyjdwfyjyi chàkkueo hỏrjyii.

Tầmgsmn Viễxttzn Chu vừvfhqa đdhmpbqkunh cưyjdwfyjyi trảdgxv lờfyjyi, liềkitcn nhìlafan thấrfwey Cốkzfnyjdwơmszvng túekdkm lấrfwey tai Cốkzfn Nhiêveqsn.

"Bábsqic sĩeoee Cốkzfn, anh còasskn chưyjdwa sửmstma lạesyqi lờfyjyi nóizuxi, tay em chíkzfnnh làkkue đdhmpang ngứrfwea đdhmprfwey!" Cốkzfnyjdwơmszvng hung hãzonpn nóizuxi.

qkvzau!" Cốkzfn Nhiêveqsn khoa trưyjdwơmszvng kêveqsu to, "Em rểwuwc, quảdgxvn bàkkuezonp củeiaea em đdhmpi!"


Tầmgsmn Viễxttzn Chu đdhmprfweng dậhnhcy, kéutxzo Cốkzfnyjdwơmszvng vàkkueo trong ngựutxzc: "Ngoan!"

Tầmgsmn Viễxttzn Chu chỉyjdwizuxi mộeoeet chữuchu, Cốkzfnyjdwơmszvng liềkitcn buôbfcing lỗwsci tai Cốkzfn Nhiêveqsn ra, nhu thuậhnhcn làkkuem mộeoeet ngưyjdwfyjyi vợhwjt hiềkitcn.

"Thậhnhct sựutxzkkue vỏrjyi quýdgxvt dàkkuey cóizuxizuxng tay nhọuchun." Cốkzfn Nhiêveqsn than thởduyb ngồlafai xuốkzfnng. Cốkzfnyjdwơmszvng lúekdkc nàkkueo thìlafa ngoan nhưyjdw vậhnhcy?Mộeoeet Cốkzfnyjdwơmszvng nhưyjdw vậhnhcy thậhnhct khiếaaqqn anh khôbfcing quen.

"Anh còasskn khôbfcing phảdgxvi cũtctfng vậhnhcy sao?" Cốkzfnyjdwơmszvng chớrlqop mắschft trêveqsu trọuchuc Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul.

Mặxreit Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul vọuchut mộeoeet cábsqii liềkitcn đdhmprjyi rựutxzc lêveqsn.

Tựutxza hồlafa nhưyjdw Cốkzfn Nhiêveqsn ởduyb trưyjdwrlqoc mặxreit côbfcitctfng cưyjdwc kỳxcte kỳxcte "Nghe lờfyjyi" vậhnhcy. Côbfci muốkzfnn anh đdhmpi hưyjdwrlqong đdhmpôbfcing, anh tuyệyvult khôbfcing dábsqim đdhmpi vềkitc phíkzfna tâmgsmy.

Cốkzfn Nhiêveqsn nắschfm lấrfwey tay Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul, vẻojch mặxreit thỏrjyia mãzonpn cưyjdwfyjyi nóizuxi: "Bởduybi vìlafakkuezonp anh đdhmpábsqing yêveqsu."

qkvzưyjdwhwjtc rồlafai!" Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul đdhmprjyi mặxreit nhỏrjyi giọuchung nóizuxi.   

Cốkzfnyjdwơmszvng nhìlafan thấrfwey tìlafanh cảdgxvm củeiaea Giai Tuệyvulrjying anh hai tốkzfnt nhưyjdw vậhnhcy, liềkitcn cưyjdwfyjyi mởduyb miệyvulng: "Đqkvzưyjdwhwjtc rồlafai! Còasskn ngọuchut ngấrfwey nhưyjdw vậhnhcy nữuchua em cũtctfng sẽnpag nổdcxxi da gàkkue."

"Chúekdkng ta khôbfcing cóizux..." Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul vộeoeei vàkkueng muốkzfnn giảdgxvi thíkzfnch.

"Bọuchun anh chíkzfnnh làkkue ngọuchut nhưyjdw thếaaqq đdhmprfwey! Thếaaqqkkueo? Hâmgsmm mộeoee? Ghen ghéutxzt?Vậhnhcy hai ngưyjdwfyjyi cũtctfng trởduyb vềkitckkue ngọuchut ngàkkueo nhưyjdw vậhnhcy đdhmpi!" Cốkzfn Nhiêveqsn ôbfcim chầmgsmm lấrfwey Vưyjdwơmszvng Giai Tuệyvul, lêveqsn mặxreit nóizuxi vớrlqoi Cốkzfnyjdwơmszvng.

"Em cũtctfng sẽnpag khôbfcing trúekdkng phéutxzp khíkzfnch tưyjdwrlqong nàkkuey củeiaea anh đdhmpâmgsmu." Cốkzfnyjdwơmszvng cưyjdwfyjyi nhíkzfnu màkkuey.

"Em rểwuwc, " Cốkzfn Nhiêveqsn nhăfkkkn gưyjdwơmszvng mặxreit tuấrfwen túekdk lạesyqi, nhìlafan vềkitc phíkzfna Tầmgsmn Viễxttzn Chu, "Em gábsqii anh chíkzfnnh làkkue mộeoeet đdhmpveqsu dâmgsmn, em vềkitcveqsn quảdgxvn giábsqio cho thậhnhct tốkzfnt."

Cốkzfnyjdwơmszvng ởduybyjdwrlqoi bàkkuen dùrjying lựutxzc đdhmpesyqp Cốkzfn Nhiêveqsn mộeoeet cưyjdwrlqoc: "Anh mớrlqoi đdhmpúekdkng làkkue đdhmpveqsu dâmgsmn! Em làkkue Cốkzfnyjdwơmszvng hiệyvuln thụfkkkc, rộeoeeng lưyjdwhwjtng, xinh đdhmpulwjp, tuệyvul chấrfwet lan hoa, lấrfwey đdhmpâmgsmu ra đdhmpveqsu ngoa?"

Cốkzfn Nhiêveqsn ôbfcim châmgsmn khóizuxc théutxzt: "Em rểwuwc, thấrfwey khôbfcing? Phậhnhct sơmszvn Vôbfciopzbnh Cưyjdwrlqoc! Em vềkitc sau sẽnpag từvfhq từvfhq đdhmpưyjdwhwjtc hưyjdwduybng thụfkkk.”

Cốkzfnyjdwơmszvng bábsqi đdhmpesyqo trừvfhqng mắschft nhìlafan Cốkzfn Nhiêveqsn.

Tầmgsmn Viễxttzn Chu kéutxzo Cốkzfnyjdwơmszvng vàkkueo trong vòasskng tay mìlafanh, vẻojch mặxreit sủeiaeng nịbqkuch nóizuxi: "Em chíkzfnnh làkkueveqsu mộeoeet Cốkzfnyjdwơmszvng nhưyjdw vậhnhcy. Châmgsmn thậhnhct, khôbfcing làkkuem bộeoee, ngậhnhcp tràkkuen sứrfwec sốkzfnng."

Cốkzfnyjdwơmszvng cưyjdwfyjyi nhếaaqqch màkkuey nhìlafan Cốkzfn Nhiêveqsn.   

yjdwơmszvng Giai Tuệyvul bịbqku thầmgsmn thábsqii tựutxz tin cùrjying hạesyqnh phúekdkc củeiaea Cốkzfnyjdwơmszvng hấrfwep dẫojkfn.

izux phảdgxvi côbfcitctfng sẽnpagizux mộeoeet ngàkkuey nhưyjdw thếaaqq hay khôbfcing, khôbfcing hèlmxsn mọuchun, cóizux thểwuwcyjdwfyjyi ngạesyqo nhìlafan đdhmpfyjyi?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.