Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1343 :

    trước sau   
“Tiếsdupu Nhiễpmham, anh biếsdupt anh sai rồyvnri. Anh khôtldyng nêuttdn khôtldyng tin em, màllrb tin Ưcqrxng Mẫflhon. Em bịvieqtldy ta thôtldyi miêuttdn, thừgmwfa nhậakdsn chítiqznh mìpdaxnh làllrb hung thủdqci, anh khôtldyng tin em, làllrb anh sai. Em cóvieq thểdiee đfzhiápmhanh anh mắuttdng anh, nhưigxtng đfzhigmwfng ly hôtldyn. Anh khôtldyng thểdiee mấccppt em.” Cốigxt Mạtmhcc thốigxtng khổoqttuttdn nỉyvnr.

“Vôtldy ítiqzch thôtldyi. Hiệfscyn giờoqttvieqi gìpdaxvieqng khôtldyng cóvieqpmhac dụhhuqng, con đfzhiãwnnz khôtldyng còrwlnn.” Tiếsdupu Nhiễpmham dùoyrpng lựanwbc hítiqzt mũvieqi, nghẹcqrxn ngàllrbo nóvieqi: “Em quápmha đfzhiau khổoqtt, em khôtldyng muốigxtn yêuttdu gian khổoqtt nhưigxt thếsdup nữoyrpa.”

Cốigxt Mạtmhcc ôtldym Tiếsdupu Nhiễpmham vàllrbo trong ngựanwbc, nhanh chóvieqng nóvieqi: “Khôtldyng đfzhiưigxtnzjoc nóvieqi nhảhyscm, con khôtldyng còrwlnn, vềczkm sau chúakdsng ta lạtmhci cóvieq thểdieevieq. Nếsdupu em trápmhach anh xóvieqa sạtmhcch đfzhijabqa bébqmi, em cóvieq thểdiee đfzhiápmhanh anh.”

Tiếsdupu Nhiễpmham cắuttdn chặhysct gốigxtc răuttdng, dùoyrpng lựanwbc đfzhivieqy anh ra: “Em muốigxtn ly hôtldyn.”

“Khôtldyng cầjregn!” Cốigxt Mạtmhcc thốigxtng khổoqtt rốigxtng to.

“Em muốigxtn ly hôtldyn!” Tiếsdupu Nhiễpmham mặhysct khôtldyng chúakdst thay đfzhioqtti nhìpdaxn Cốigxt mạtmhcc, lặhyscp lạtmhci.


“Khôtldyng cầjregn!”

“Em muốigxtn ly hôtldyn!”

“Anh khôtldyng đfzhiyvnrng ýmelf!” Cốigxt Mạtmhcc bốigxti rốigxti lắuttdc vai côtldy: “Nha đfzhijregu, em yêuttdu anh!”

“Em khôtldyng muốigxtn yêuttdu nữoyrpa.” Tiếsdupu Nhiễpmham nhắuttdm mắuttdt lạtmhci, sắuttdc mặhysct tápmhai nhợnzjot trảhysc lờoqtti.

Thưigxtơmtnfng anh thìpdax nhưigxt thếsdupllrbo?

Bọqdsfn họqdsf sẽejez khôtldyng hạtmhcnh phúakdsc.

pdaxnh yêuttdu củdqcia côtldy chỉyvnr đfzhiưigxta đfzhivieqy bọqdsfn họqdsf đfzhiếsdupn nguy hiểdieem.

“Anh cho em thờoqtti gian suy xébqmit. Nha đfzhijregu, khôtldyng cầjregn ly hôtldyn.” Khi anh ôtldym Tiếsdupu nHiễpmham khôtldyng còrwlnn chúakdst sinh khítiqzllrbo trong lòrwlnng, bốigxti rốigxti rốigxtng to.

“Nếsdupu em kiêuttdn trìpdax thìpdax sao?” Tiếsdupu Nhiễpmham bìpdaxnh tĩlolqnh hỏjixqi lạtmhci, mộvjhrt chúakdst cũvieqng khôtldyng giốigxtng nhưigxt vui đfzhiùoyrpa.

“Tiếsdupu Nhiễpmham?” Cốigxt Mạtmhcc bốigxti rốigxti nắuttdm vai côtldy, tìpdaxm ápmhanh mắuttdt củdqcia côtldy.

“Em muốigxtn ly hôtldyn, cuộvjhrc hôtldyn nhâyvnrn nàllrby em đfzhiãwnnz ghébqmit rồyvnri.” Tiếsdupu Nhiễpmham cho anh mộvjhrt nụhhuqigxtoqtti tựanwb giễpmhau, hưigxttldy giốigxtng nhưigxt bọqdsft biểdieen, gióvieq thổoqtti qua sẽejez biếsdupn mấccppt.

Cốigxt Mạtmhcc thấccppy côtldy nhưigxt thếsdup, sợnzjownnzi buôtldyng tay.

Vẻigxt mặhysct màllrbtldy chưigxta bao giờoqttvieq khiếsdupn anh sợnzjownnzi.


yvnry giờoqtt, côtldyllrb thậakdst sựanwb.

tldy khôtldyng đfzhivieqnh tha thứjabq cho anh.

Đigxtczkmu làllrb sai lầjregm củdqcia anh.

“Anh cóvieq tộvjhri, làllrb anh ra tay xóvieqa sạtmhcch đfzhijabqa con củdqcia chúakdsng ta, Tiếsdupu Nhiễpmham, em giếsdupt anh đfzhii!” Khôtldyng biếsdupt từgmwfakdsc nàllrbo Cốigxt Mạtmhcc đfzhiãwnnz cầjregm đfzhiưigxtnzjoc con dao gọqdsft trápmhai câyvnry trong tay, anh cầjregm lấccppy tay côtldy, hung hăuttdng đfzhiâyvnrm đfzhijregu dao vàllrbo ngựanwbc mìpdaxnh.

Mặhysct Tiếsdupu Nhiễpmham khôtldyng chúakdst thay đfzhioqtti nhìpdaxn ngựanwbc anh bịvieqpmhau tưigxtơmtnfi nhuộvjhrm đfzhijixq: “Cốigxt Mạtmhcc, chúakdsng ta thanh toápmhan xong rồyvnri.”

Cốigxt Mạtmhcc khôtldyng thểdiee tin đfzhiưigxtnzjoc nhìpdaxn côtldy.

Nếsdupu nhưigxt ngay cảhyscpmhai chếsdupt củdqcia anh cũvieqng khôtldyng khiếsdupn côtldy đfzhivjhrng lòrwlnng, đfzhiâyvnry làllrbtldyvieq bao nhiêuttdu đfzhiau đfzhiujpbn?

Đigxtau đfzhiếsdupn chếsdupt tim, làllrb phảhyscn ứjabqng hiệfscyn tạtmhci củdqcia côtldy sao?

Cốigxt Mạtmhcc ngấccppt xỉyvnru, tuyệfscyt vọqdsfng chảhyscy nưigxtujpbc mắuttdt.

Tiếsdupu Nhiễpmham thấccppy anh ngấccppt trưigxtujpbc mặhysct mìpdaxnh, nhìpdaxn đfzhiau đfzhiujpbn ấccppn chuôtldyng, gọqdsfi y tápmha đfzhiếsdupn.

tldy ngồyvnri trêuttdn giưigxtoqttng, đfzhiau đfzhiếsdupn ôtldym ngựanwbc lạtmhci.

Nhìpdaxn thấccppy đfzhijregu dao đfzhiâyvnrm vàllrbo ngựanwbc anh, côtldy bi thưigxtơmtnfng, đfzhiau đfzhiujpbn, nhưigxtng lạtmhci nhịvieqn cho bảhyscn thâyvnrn khôtldyng đfzhiưigxtnzjoc biểdieeu hiệfscyn ra ngoàllrbi.

tldy nhấccppt đfzhivieqnh phảhysci khiếsdupn anh hếsdupt hy vọqdsfng.

Miễpmhan cưigxtlolqng ởxlawoyrpng mộvjhrt chỗbqmi, chỉyvnr sợnzjo sau nàllrby sẽejez khôtldyng chỉyvnrllrb bịvieq thưigxtơmtnfng đfzhiơmtnfn giảhyscn nhưigxt thếsdup.

tldy nhấccppt đfzhivieqnh ly hôtldyn.

akdsc Cốigxt Mạtmhcc đfzhijregy mápmhau đfzhiưigxtnzjoc nâyvnrng ra khỏjixqi phòrwlnng bệfscynh, Cốigxt Nhiêuttdn vàllrbigxtơmtnfng Giai Tuệfscy đfzhiang cầjregm bápmhanh quếsdup socola mỗbqmii ngưigxtoqtti mộvjhrt miếsdupng từgmwf trong thang mápmhay đfzhii ra. Vừgmwfa thấccppy tìpdaxnh cảhyscnh nàllrby, bápmhanh quếsdup trong tay hai ngưigxtoqtti liềczkmn rơmtnfi xuốigxtng.

Cốigxt Nhiêuttdn nhằrvbfm vềczkm phítiqza Cốigxt Mạtmhcc, Vưigxtơmtnfng Giai Tuệfscy lạtmhci vọqdsft vàllrbo phòrwlnng bệfscynh.

“Tiếsdupu Nhiễpmham, sao lạtmhci thếsdupllrby?” Vưigxtơmtnfng Giai Tuệfscy chạtmhcy đfzhiếsdupn trưigxtujpbc mặhysct Tiếsdupu Nhiễpmham, nâyvnrng mặhysct côtldyuttdn, lo lắuttdng hỏjixqi han.

“Mìpdaxnh làllrbm anh ấccppy bịvieq thưigxtơmtnfng.” Tiếsdupu Nhiễpmham suy yếsdupu trảhysc lờoqtti. Ápmhanh mắuttdt củdqcia côtldy đfzhiãwnnz mấccppt đfzhii tiêuttdu cựanwbc, giốigxtng nhưigxt mộvjhrt con búakdsp bêuttd.

“Mìpdaxnh nhìpdaxn thấccppy rồyvnri, mìpdaxnh hỏjixqi làllrbpdax sao, cậakdsu thưigxtơmtnfng anh ấccppy nhưigxt thếsdup.” Vưigxtơmtnfng Giai Tuệfscy khóvieq hiểdieeu nhìpdaxn Tiếsdupu Nhiễpmham.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.