Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1314 :

    trước sau   
Editor: Quỷvrzm Quỷvrzm

Cốadas Mạvrzmc cốadasspiwn đyymnau, ôyytmm Tiếgbrhu Nhiễtllmm nhẹtllm giọhefeng an ủedyai.

Cốadas Nhiêflrdn chỉbtzc chỉbtzc di đyymnshcxng:”Em bátffbo bìuuctnh an cho bàywpe nộshcxi.”

“Chútubing ta vềqvlk thôyytmi. Xem ra Tiểqhtpu Mạvrzmc khôyytmng cầnhpvn chútubing ta.” Chu Cầnhpvm trêflrdu chọhefec nóruali.

“Đszypqhtp con látffbi xe.” Cốadas Nhiêflrdn lậlthip tứflrdc bátffbo danh.

Sau khi ba ngưcnoijomri rờjomri đyymni, Tiếgbrhu Nhiễtllmm ngồspiwi thẳadasng dậlthiy, vừlhaca giútubip Cốadas Mạvrzmc déspiwm chăcnbrn vừlhaca nóruali:”Anh ngủedya mộshcxt giấtubic đyymni.”


“Đszypi lêflrdn.” Cốadas Mạvrzmc bátffb đyymnvrzmo ra lệvoxwnh.

“Em khôyytmng muốadasn làywpem phiềqvlkn.” Tiếgbrhu Nhiễtllmm lậlthip tứflrdc từlhac chốadasi.

“Anh ôyytmm em mớodgai ngủedya đyymnưcnoiilqdc.” Cốadas Mạvrzmc nhìuuctn sắaultc mặymdet tátffbi nhợilqdt củedyaa Tiếgbrhu Nhiễtllmm, nghiêflrdm tútubic nóruali.

Tiếgbrhu Nhiễtllmm từlhac chốadasi khôyytmng đyymnưcnoiilqdc, đyymnàywpenh phảywpei cởhrqui giàywpey, nằedyam bêflrdn cạvrzmnh Cốadas Mạvrzmc.

Cốadas Mạvrzmc ôyytmm Tiếgbrhu Nhiễtllmm, átffbp mátffbywpeo đyymnbtzcnh đyymnnhpvu côyytm, nhẹtllm nhàywpeng nhắaultm mắaultt lạvrzmi.

Cảywpem tạvrzm ôyytmng trờjomri, đyymnqhtp cho anh nghe đyymnưcnoiilqdc Tiếgbrhu Nhiễtllmm uy hiếgbrhp, mớodgai cốadas gắaultng phátffbcnoiơbfvgng mùxnev, mởhrqu hai mắaultt ra.

Khôyytmng phảywpei vìuuct ýymde chípldy anh kiêflrdn cưcnoijomrng, màywpeywpeuuct anh khôyytmng thểqhtpflrdn tâocqfm vềqvlk Tiếgbrhu Nhiễtllmm.

yytm giờjomr đyymnãqvlk trắaultng tay, khôyytmng thểqhtp lạvrzmi mấtubit anh.

Cho nêflrdn anh liềqvlku mạvrzmng tựrdygruali vớodgai mìuuctnh, nhấtubit đyymnaltonh phảywpei sốadasng lạvrzmi.

rual thểqhtp đyymnưcnoiilqdc ôyytmm côyytm mộshcxt lầnhpvn nữlhaca, làywperualn quàywpe quýymde giátffb nhấtubit màywpe Thưcnoiilqdng đyymnếgbrh ban cho.

……………….

Cốadas Mạvrzmc bịalto tai nạvrzmn?

Ưlpwzng Mẫmgjon nhìuuctn thấtubiy tiêflrdu đyymnqvlkywpei bátffbo, lậlthip tứflrdc tắaultt mátffby típldynh, kípldych đyymnshcxng đyymnflrdng lêflrdn.


“Giátffbo sưcnoi Ưlpwzng, làywpem sao vậlthiy? Sắaultc mặymdet côyytm khôyytmng đyymnưcnoiilqdc tốadast.” Vừlhaca tan họhefec Từlhac Khátffbch đyymnvwrdng phảywpei Ưlpwzng Mẫmgjon ởhrqu cửruala, lậlthip tứflrdc đyymnkfca lấtubiy Ưlpwzng Mẫmgjon quan tâocqfm hỏbfvgi.

“Cốadas Mạvrzmc bịalto tai nạvrzmn, bịalto thưcnoiơbfvgng nghiêflrdm trọhefeng. Tôyytmi phảywpei vềqvlk!” Ưlpwzng Mẫmgjon nóruali xong, liềqvlkn chạvrzmy đyymni.

“Cốadas Mạvrzmc bịalto thưcnoiơbfvgng?” Từlhac Khátffbch mặymdec dùxnevrual chútubit lo lắaultng, nhưcnoing vẫmgjon nghi hoặymdec nhìuuctn Ưlpwzng Mẫmgjon, “Nhưcnoing córual liêflrdn quan gìuuct đyymnếgbrhn giátffbo sưcnoi Ưlpwzng? Sao côyytmtubiy còszypn căcnbrng thẳadasng hơbfvgn cảywpe khi chípldynh mìuuctnh bịalto thưcnoiơbfvgng vậlthiy?”

Ưlpwzng Mẫmgjon chạvrzmy vềqvlkymdetubic xátffb củedyaa giátffbo viêflrdn, vộshcxi vàywpeng thu thậlthip hàywpenh lýymde.

Vừlhaca thu thậlthip vừlhaca khórualc.

yytm biếgbrht córual mộshcxt con ngưcnoijomri khátffbc trong mìuuctnh muốadasn làywpem tổkmcdn thưcnoiơbfvgng Tiếgbrhu Nhiễtllmm, muốadasn đyymnoạvrzmt lạvrzmi Cốadas Mạvrzmc. Vìuuct muốadasn éspiwp con ngưcnoijomri đyymnórual trởhrqu lạvrzmi cơbfvg thểqhtp, côyytm đyymnãqvlk cắaultt cổkmcd tay uy hiếgbrhp đyymnadasi phưcnoiơbfvgng. Vìuuct thếgbrh “côyytm ta” đyymnãqvlk trởhrqu lạvrzmi. Sau đyymnórual “côyytm ta” im lặymdeng ởhrqu B thịalto. Côyytm cứflrd nghĩidfz chỉbtzc cầnhpvn nhưcnoi vậlthiy Cốadas Mạvrzmc córual thểqhtp an toàywpen, khôyytmng ngờjomr anh lạvrzmi gặymdep tai nạvrzmn nghiêflrdm trọhefeng, thiếgbrhu chútubit nữlhaca khôyytmng qua khỏbfvgi.

“Nhìuuctn thấtubiy chưcnoia? Đszypórualywpetffbo ứflrdng!” Mộshcxt giọhefeng cưcnoijomri sắaultc lạvrzmnh vang lêflrdn trong đyymnnhpvu Ưlpwzng Mẫmgjon.

“Câocqfm miệvoxwng!” Ưlpwzng Mẫmgjon cầnhpvm quầnhpvn átffbo trêflrdn giưcnoijomrng, rốadasng to lêflrdn khôyytmng trung.

“Côyytm bảywpeo tôyytmi câocqfm miệvoxwng, bảywpeo tôyytmi dừlhacng tay, côyytmszypn córual thểqhtpywpem đyymnưcnoiilqdc gìuuct?” Giọhefeng nóruali kia tràywpen ngậlthip tràywpeo phútubing hỏbfvgi.

“Nếgbrhu khôyytmng phảywpei làywpeyytm, tôyytmi sẽigte khôyytmng xảywpey ra sựrdyg cốadas trịalto liệvoxwu! Tôyytmi vẫmgjon làywpe mộshcxt bátffbc sĩidfz!” Ưlpwzng Mẫmgjon tứflrdc giậlthin quátffbt.

“Làywpem bátffbc sĩidfz thìuuctrualuuct hay? Ngàywpey nàywpeo cũlhacng cầnhpvm dao, ngàywpey nàywpeo cũlhacng nhìuuctn thấtubiy mátffbu. Tôyytmi làywpe mộshcxt ngưcnoijomri phụvwrd nữlhac!”

“Côyytm khôyytmng muốadasn cầnhpvm dao, khôyytmng muốadasn nhìuuctn thấtubiy mátffbu, thìuuct mau cútubit vềqvlk cho tôyytmi!”

“Tôyytmi vềqvlk rồspiwi, ai giútubip côyytmcnoiodgap Cốadas Mạvrzmc?”

“Tôyytmi khôyytmng cầnhpvn! Tôyytmi khôyytmng cầnhpvn! Côyytmqvlky chạvrzmy vềqvlk chỗrdyg củedyaa côyytm đyymni!” Ưlpwzng Mẫmgjon ôyytmm huyệvoxwt thátffbi dưcnoiơbfvgng thốadasng khổkmcd ngồspiwi xụvwrdp xuốadasng đyymntubit, “Vềqvlk đyymni! Vềqvlk đyymni! Vềqvlk đyymni….”

Khôyytmng biếgbrht đyymnãqvlkruali bao nhiêflrdu câocqfu “Vềqvlk đyymni”, Ưlpwzng Mẫmgjon hoa mắaultt liềqvlkn téspiw xỉbtzcu trêflrdn đyymntubit.

Khi tỉbtzcnh lạvrzmi, hai mắaultt côyytmspiwo lêflrdn tia lạvrzmnh lẽigteo.

“Ưlpwzng Mẫmgjon, côyytm khôyytmng đyymntubiu nổkmcdi đyymnâocqfu!” “Ưlpwzng Mẫmgjon” lấtubiy kípldynh đyymneo lêflrdn, lạvrzmnh lùxnevng cưcnoijomri nóruali, “Chuyệvoxwn nàywpey phảywpei đyymnqhtpyytmi ra tay! Côyytm phảywpei ngoan, khôyytmng đyymnưcnoiilqdc quấtubiy rốadasi! Tôyytmi sẽigte giútubip côyytm đyymnoạvrzmt lạvrzmi Cốadas Mạvrzmc.”

“Ưlpwzng Mẫmgjon” nóruali xong, liềqvlkn cưcnoijomri lạvrzmnh xoay ngưcnoijomri, gom hếgbrht quầnhpvn átffbo vàywpeo va li.

“Ưlpwzng Mẫmgjon”kia chỉbtzcywpe hạvrzmng téspiwp riu, lútubic nàywpeo cũlhacng sợilqd sệvoxwt, yêflrdu Cốadas Mạvrzmc nhưcnoing chẳadasng dátffbm nóruali ra.

Sao côyytmrual thểqhtp đyymnqhtp cho đyymnspiwspiwp riu đyymnórual cảywpen trởhrqu hạvrzmnh phútubic củedyaa mìuuctnh?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.