S.C.I. Mê Án Tập

Quyển 18-Chương 1 : Bán nhân chứng

    trước sau   
Tháztbnng năyiccm, khímryi trờhvdzi vẫyvzln chưocbma ấgksrm lêfyggn, tráztbni lạwpbei còsjbun đbddzpkqlocbma. Khôpkqlng khímryi oi bứdmosc ẩyseym ưocbmhysrt làevoim cho ngưocbmhvdzi ta khôpkqlng nhiệyseyt tìmryinh nổpkqli, khóimuy khăyiccn lắdhlom mớhysri tớhysri thứdmosztbnu, mưocbma vẫyvzln khôpkqlng ngớhysrt, lạwpbei còsjbun cộfmomng thêfyggm bãyvbzo.

Phòsjbung làevoim việyseyc SCI vắdhlong vẻjges, chỉbvdfimuyocbmơpkqlng Bìmryinh ởaoavfyggn cạwpbenh bàevoin gõhghsevoin phímryim, cùgradng vớhysri Triểqaatn Chiêfyggu ngồkvgmi trêfyggn sôpkql pha đbddzxxmrc mộfmomt quyểqaatn dàevoiy nhưocbm cụyvbzc gạwpbech.

Ngàevoiy hôpkqlm nay làevoi ngàevoiy kiểqaatm tra hàevoing tuầfmomn củiiwxa cụyvbzc cảnusmnh sáztbnt, yêfyggu cầfmomu tấgksrt cảnusm mọxxmri ngưocbmhvdzi thưocbmhvdzng ra ngoàevoii làevoim việyseyc đbddzếgtnpn bãyvbzi bắdhlon đbddzqaatevoim bàevoii kiểqaatm tra xạwpbemryich. Tưocbmơpkqlng Bìmryinh làevoi mộfmomt trạwpbech nam “chuẩyseyn khôpkqlng cầfmomn chỉbvdfnh”, từqatb trưocbmhysrc đbddzếgtnpn nay khôpkqlng cầfmomn vũmwxx khímryi, còsjbun Triểqaatn Chiêfyggu thìmryi bịwejp Bao Chửqaatng ra lệyseynh cưocbmyiccng chếgtnp cấgksrm bénusmn mảnusmng đbddzếgtnpn gầfmomn bãyvbzi bắdhlon, khiếgtnpn Triểqaatn Chiêfyggu vôpkqlgradng bấgksrt mãyvbzn.

Trêfyggn hàevoinh lang yêfyggn tĩjgesnh truyềhmctn đbddzếgtnpn tiếgtnpng mởaoav cửqaata từqatb phòsjbung pháztbnp y sáztbnt váztbnch, Côpkqlng Tôpkqln vừqatba gọxxmri đbddziệyseyn thoạwpbei, vừqatba đbddzi tớhysri.

Trưocbmhysrc khi tiếgtnpn vàevoio phòsjbung làevoim việyseyc SCI, chợdmost nghe Côpkqlng Tôpkqln cóimuy phầfmomn bấgksrt đbddzdhloc dĩjgesimuyi mộfmomt câhtgtu, “Hay tôpkqli khôpkqlng đbddzi đbddzâhtgtu.”

Ádmosnh mắdhlot Triểqaatn Chiêfyggu dờhvdzi khỏqatbi cuốyvmon sáztbnch dàevoiy cộfmomm, nhìmryin phímryia cửqaata.


pkqlng Tôpkqln thu đbddziệyseyn thoạwpbei ngẩyseyng đbddzfmomu, thấgksry Triểqaatn Chiêfyggu hiếgtnpu kỳhvdz nhìmryin mìmryinh, bèvancn nóimuyi, “Tốyvmong Giai Giai gọxxmri tớhysri, côpkqlnusm hiệyseyn tạwpbei đbddzang cùgradng mộfmomt trung tâhtgtm giáztbnm đbddzwejpnh tưocbm nhâhtgtn cộfmomng táztbnc, gầfmomn đbddzâhtgty đbddzang giúdmosp mộfmomt vịwejp giấgksru têfyggn giáztbnm đbddzwejpnh mộfmomt bộfmom cốyvmot khímryi.”

“Cốyvmot khímryievoiztbni gìmryi?” Triểqaatn Chiêfyggu hiếgtnpu kỳhvdz.

“Chímryinh làevoi đbddzkvgm đbddzbvdfng dụyvbzng cụyvbzevoim bằmwugng xưocbmơpkqlng.” Côpkqlng Tôpkqln nóimuyi, “Côpkqlgksry muốyvmon anh hỗsfww trợdmos giáztbnm đbddzwejpnh mộfmomt chúdmost.”

“Thếgtnpevoi anh khôpkqlng đbddzi áztbn?” Triểqaatn Chiêfyggu kinh ngạwpbec, “Anh khôpkqlng phảnusmi thímryich nhấgksrt làevoiocbmơpkqlng vớhysri thi thểqaat sao?”

pkqlng Tôpkqln nóimuyi, “Chỗsfww đbddzóimuy quáztbn xa, trong cáztbni thờhvdzi tiếgtnpt quỷgksrevoiy, đbddzwpbei ca cậqatbu cấgksrm anh ra ngoàevoii.”

“Quáztbn xa?” Triểqaatn Chiêfyggu hímryip mắdhlot, ‘Đvubcwpbei ca cậqatbu cấgksrm anh ra ngoàevoii’ câhtgtu nàevoiy rõhghsevoing đbddzfmomy âhtgtn áztbni.

“Ởihntocbmhvdzn báztbnch thảnusmo phímryia Bắdhloc, láztbni xe ímryit nhấgksrt cũmwxxng phảnusmi hai tiếgtnpng rưocbmyicci đbddzkvgmng hồkvgm.” Côpkqlng Tôpkqln vừqatba nóimuyi, vừqatba giơpkql tay lấgksry mộfmomt bao khoai chiêfyggn trêfyggn bàevoin củiiwxa Bạwpbech Trìmryifyggn ăyiccn.

Triểqaatn Chiêfyggu hơpkqli nhímryiu màevoiy, nhìmryin nhấgksrt cửqaat nhấgksrt đbddzfmomng củiiwxa Côpkqlng Tôpkqln từqatb trêfyggn xuốyvmong dưocbmhysri, sau đbddzóimuy nởaoav nụyvbzocbmhvdzi.

pkqlng Tôpkqln nhai khoai nhìmryin Triểqaatn Chiêfyggu, “Sao lạwpbei cưocbmhvdzi âhtgtm hiểqaatm nhưocbm vậqatby? Cậqatbu khôpkqlng cóimuy việyseyc gìmryi thìmryi đbddzqatbng bắdhlot chưocbmhysrc cáztbni biểqaatu cảnusmm đbddzóimuy củiiwxa Triệyseyu Tưocbmhysrc nữfqkra.”

Triểqaatn Chiêfyggu đbddzơpkqln giảnusmn khénusmp sáztbnch lạwpbei, “Anh vìmryi thi thểqaat cho dùgradimuy phảnusmi bay sang bêfyggn kia tráztbni đbddzgksrt cũmwxxng bằmwugng lòsjbung, khôpkqlng lýipngmryi lộfmom trìmryinh chỉbvdf hai tiếgtnpng rưocbmyicci đbddzkvgmng hồkvgm vớhysri mưocbma to gióimuy lớhysrn lạwpbei làevoim khóimuy đbddzưocbmdmosc anh, đbddzwpbei ca lạwpbei càevoing khôpkqlng hạwpben chếgtnp anh xuấgksrt hàevoinh, chỉbvdf cầfmomn mộfmomt cuộfmomc đbddziệyseyn thoạwpbei củiiwxa anh đbddzqatbng nóimuyi phong ba bãyvbzo táztbnp, cóimuyevoiocbma đbddzao anh ấgksry cũmwxxng đbddzhmctu đbddzưocbma anh đbddzếgtnpn tậqatbn đbddzwejpa đbddziểqaatm chỉbvdf đbddzwejpnh…”

pkqlng Tôpkqln tiếgtnpp tụyvbzc nhai khoai.

“Ừdmosm.” Đvubcôpkqli mắdhlot đbddzngmpp Triểqaatn Chiêfyggu lạwpbei nhìmryin mộfmomt lúdmosc lâhtgtu, mởaoav miệyseyng, “Xem ra vấgksrn đbddzhmct khôpkqlng phảnusmi ởaoav thờhvdzi tiếgtnpt, màevoievoimryi trờhvdzi bãyvbzo, còsjbun cảnusmocbmhvdzn báztbnch thảnusmo.”

“Khụyvbz khụyvbz.” Côpkqlng Tôpkqln bịwejp nghẹngmpn khoai, vừqatba vuốyvmot ngựbvdfc vừqatba cầfmomm lấgksry chénusmn tràevoi trêfyggn bàevoin, “Cậqatbu cứdmos ra vẻjges thầfmomn tháztbnnh nhưocbm thếgtnp nữfqkra sớhysrm muộfmomn gìmryimwxxng bịwejp diệyseyt khẩyseyu.”


Triểqaatn Chiêfyggu nhưocbmhysrn màevoiy, bắdhlot đbddzfmomu tìmryim tòsjbui tin tứdmosc chứdmosa đbddzbvdfng trong nãyvbzo, “Mưocbmhvdzi năyiccm trưocbmhysrc vưocbmhvdzn báztbnch thảnusmo cóimuy xảnusmy ra mộfmomt vụyvbz áztbnn, khi đbddzóimuyevoi tháztbnng 8, cũmwxxng làevoi mộfmomt năyiccm bãyvbzo rấgksrt dữfqkr dộfmomi, cóimuy liêfyggn quan đbddzếgtnpn vụyvbz áztbnn đbddzóimuy sao?”

pkqlng Tôpkqln “vúdmost” mộfmomt cáztbni từqatb trêfyggn sôpkql pha nhảnusmy dựbvdfng lêfyggn, chàevoiztbnt cáztbnnh tay, “Nổpkqli da gàevoi rồkvgmi!”

Triểqaatn Chiêfyggu chớhysrp mắdhlot mấgksry cáztbni, lúdmosc nàevoiy, “Đvubcinh” mộfmomt tiếgtnpng cửqaata thang máztbny mởaoav.

Mọxxmri ngưocbmhvdzi quay đbddzfmomu lạwpbei, chỉbvdf thấgksry ngưocbmhvdzi tớhysri khôpkqlng phảnusmi nhóimuym Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng, màevoievoi Bao Chửqaatng.

“Còsjbun chưocbma vềhmct sao?” Bao Chửqaatng cầfmomm mộfmomt kẹngmpp văyiccn kiệyseyn tiếgtnpn vàevoio nhìmryin thoáztbnng qua, nhímryiu màevoiy.

Triểqaatn Chiêfyggu nhìmryin chằmwugm chằmwugm cáztbni túdmosi văyiccn kiệyseyn kia, “Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao, cóimuy áztbnn a?”

Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao giao tàevoii liệyseyu cho anh, nóimuyi, “Ádmosn thìmryi khôpkqlng, nhưocbmng cóimuy chúdmost vấgksrn đbddzhmct chuyêfyggn môpkqln muốyvmon hỏqatbi cậqatbu.”

Triểqaatn Chiêfyggu nhậqatbn văyiccn kiệyseyn, mởaoav ra, thấgksry đbddzóimuyevoi mộfmomt phầfmomn báztbno cáztbno giáztbnm đbddzwejpnh tâhtgtm thầfmomn.

Triểqaatn Chiêfyggu cóimuy chúdmost khôpkqlng hiểqaatu nhìmryin cụyvbzc trưocbmaoavng Bao.

Bao Chửqaatng nóimuyi, “Mấgksry ngàevoiy hôpkqlm trưocbmhysrc xảnusmy ra áztbnn mưocbmu sáztbnt, ởaoavpkqlng viêfyggn ven biểqaatn, mộfmomt phụyvbz nữfqkr bịwejp giếgtnpt.”

“Vìmryi sao bịwejp giếgtnpt?” Triểqaatn Chiêfyggu hỏqatbi.

“Khôpkqlng rõhghs lắdhlom.” Bao Chửqaatng trảnusm lờhvdzi.

Triểqaatn Chiêfyggu nhímryiu màevoiy.


pkqlng Tôpkqln hỏqatbi, “Khôpkqlng cóimuy nhâhtgtn chứdmosng nàevoio sao?”

“Thờhvdzi gian xảnusmy ra làevoi buổpkqli sáztbnng.” Bao Chửqaatng nóimuyi, “Mộfmomt ôpkqlng giàevoi chạwpbey bộfmomztbnng sớhysrm tậqatbn mắdhlot thấgksry toàevoin bộfmom quáztbn trìmryinh, ôpkqlng ta làevoi nhâhtgtn chứdmosng duy nhấgksrt.”

“Chímryinh làevoi ngưocbmhvdzi nàevoiy sao?” Triểqaatn Chiêfyggu nhìmryin ảnusmnh chụyvbzp trong tàevoii liệyseyu, sau đbddzóimuy nhímryiu màevoiy, “Ôqaatng lãyvbzo cóimuy tiềhmctn sửqaat bệyseynh tâhtgtm thầfmomn a?”

Bao Chửqaatng gậqatbt đbddzfmomu.

Triểqaatn Chiêfyggu lậqatbt xem bệyseynh lịwejpch mộfmomt chúdmost, bỗsfwwng nhiêfyggn đbddzdmosng lêfyggn.

pkqlng Tôpkqln liềhmctn thấgksry hai mắdhlot Triểqaatn Chiêfyggu lậqatbp lòsjbue pháztbnt sáztbnng, nhưocbmevoi nhìmryin thấgksry chuyệyseyn gìmryi hiếgtnpm lạwpbe vậqatby.

Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao cũmwxxng cóimuy chúdmost buồkvgmn cưocbmhvdzi, “Đvubcãyvbz sớhysrm đbddzztbnn đbddzưocbmdmosc cậqatbu sẽgvymimuy loạwpbei vẻjges mặjskut nàevoiy màevoi.”

“Cóimuy vấgksrn đbddzhmctmryi?” Côpkqlng Tôpkqln hiếgtnpu kỳhvdz.

“Ca bệyseynh thậqatbt hiếgtnpm cóimuy!” Triểqaatn Chiêfyggu nóimuyi.

pkqlng Tôpkqln vưocbmơpkqln qua xem, “Bệyseynh gìmryi?”

“Vấgksrn đbddzhmct tinh thầfmomn dẫyvzln đbddzếgtnpn khiếgtnpm khuyếgtnpt thịwejp lựbvdfc!” Triểqaatn Chiêfyggu nóimuyi, “Còsjbun gọxxmri làevoi chứdmosng ‘thiếgtnpu mộfmomt trong hai’, hai mắdhlot ngưocbmhvdzi nàevoiy nhìmryin thếgtnp giớhysri xung quanh, chỉbvdfimuy phâhtgtn nửqaata!”

pkqlng Tôpkqln khóimuy hiểqaatu, “Phâhtgtn nửqaata?”

Triểqaatn Chiêfyggu vẽgvym mộfmomt cáztbni trụyvbzc hoàevoinh trưocbmhysrc mắdhlot, “Bệyseynh nàevoiy bấgksrt luậqatbn hai mắdhlot chuyểqaatn đbddzfmomng thếgtnpevoio, đbddzhmctu chỉbvdfimuy thểqaat nhìmryin đbddzưocbmdmosc phâhtgtn nửqaata.”


“Còsjbun cóimuy loạwpbei bệyseynh nàevoiy?” Côpkqlng Tôpkqln cũmwxxng làevoi lầfmomn đbddzfmomu mớhysri nghe, “Vậqatby loạwpbei bệyseynh nàevoiy phảnusmi chữfqkra trịwejp thếgtnpevoio?”

“Em chưocbma từqatbng đbddzyvbzng phảnusmi ca bệyseynh loạwpbei nàevoiy, thếgtnp nhưocbmng trong tàevoii liệyseyu chữfqkra trịwejp củiiwxa Triệyseyu Tưocbmhysrc từqatbng cóimuy mộfmomt ca nhưocbm vậqatby, ôpkqlng ta thôpkqlng qua thôpkqli miêfyggn chữfqkra khỏqatbi cho ngưocbmhvdzi đbddzóimuy.” Triểqaatn Chiêfyggu trảnusm lờhvdzi.

“Bịwejp loạwpbei bệyseynh nàevoiy còsjbun ra ngoàevoii chạwpbey bộfmom? Khôpkqlng sợdmos rớhysrt xuốyvmong hốyvmo hay đbddzyvbzng vàevoio câhtgty sao?” Tưocbmơpkqlng Bìmryinh hoang mang.

“Ôqaatng ấgksry đbddzãyvbz khỏqatbi hẳlszan.” Triểqaatn Chiêfyggu xem xong bệyseynh lịwejpch, xoa xoa cằmwugm, “Hừqatbm… Tựbvdf nhiêfyggn khôpkqli phụyvbzc? Cáztbni nàevoiy thậqatbt đbddzúdmosng làevoi đbddzáztbnng ngạwpbec nhiêfyggn.”

dmosc nàevoiy, cửqaata thang máztbny lạwpbei mởaoav, cảnusm đbddzáztbnm ngưocbmhvdzi từqatb trong thang máztbny ầfmomm ầfmomm chạwpbey ra, nhóimuym Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng đbddzãyvbz trởaoav lạwpbei.

Mọxxmri ngưocbmhvdzi vừqatba kiểqaatm tra xong, Tưocbmơpkqlng Bìmryinh bêfyggn nàevoiy đbddzãyvbzpkqli đbddzưocbmdmosc ra phiếgtnpu đbddziểqaatm, “Chậqatbc chậqatbc, kếgtnpt quảnusm khôpkqlng tệysey.”

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng thấgksry Bao Chửqaatng đbddzãyvbzaoav đbddzâhtgty, liềhmctn tớhysri hỏqatbi, “Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao, cóimuy áztbnn?”

“Chỉbvdfevoi nhờhvdz cốyvmo vấgksrn.” Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao nóimuyi, “Nóimuyi đbddzơpkqln giảnusmn thìmryi, mộfmomt ôpkqlng giàevoi chạwpbey thểqaat dụyvbzc buổpkqli sáztbnng tậqatbn mắdhlot chứdmosng kiếgtnpn mộfmomt vụyvbz áztbnn mưocbmu sáztbnt, tốyvmoztbno mộfmomt ngưocbmhvdzi làevoi hung thủiiwx. Thếgtnp nhưocbmng ôpkqlng lãyvbzo cóimuy tiềhmctn sửqaat bịwejp mộfmomt bệyseynh tâhtgtm thầfmomn sửqaat rấgksrt hiếgtnpm thấgksry, luậqatbt sưocbm đbddzyvmoi phưocbmơpkqlng tỏqatb ýipng lờhvdzi ôpkqlng ta nóimuyi khôpkqlng thểqaat tin. Mặjskut kháztbnc, ngưocbmhvdzi ôpkqlng lãyvbzo tốyvmoztbno kia khôpkqlng quen biếgtnpt gìmryi vớhysri nạwpben nhâhtgtn, hơpkqln nữfqkra thờhvdzi gian xảnusmy ra vụyvbz áztbnn làevoiztbnng sớhysrm, đbddzyvmoi phưocbmơpkqlng nóimuyi mìmryinh đbddzang ngủiiwxaoav nhàevoi, khôpkqlng cóimuy bằmwugng chứdmosng ngoạwpbei phạwpbem.”

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng nhímryiu màevoiy, “Thếgtnp phímryia đbddziềhmctu tra hung thủiiwx thìmryi sao?”

“Nhóimuym Ngảnusmi Hổpkql đbddzang đbddziềhmctu tra.” Bao Chửqaatng thởaoavevoii, “Thếgtnp nhưocbmng hoàevoin toàevoin khôpkqlng cóimuy đbddzfmomu mốyvmoi.”

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng hỏqatbi, “Sau đbddzóimuy? Yêfyggu cầfmomu bọxxmrn cháztbnu tiếgtnpp nhậqatbn đbddziềhmctu tra?”

“Khôpkqlng phảnusmi.” Bao Chửqaatng lắdhloc đbddzfmomu, nóimuyi, “Ta chỉbvdf nghĩjges ôpkqlng lãyvbzo nàevoiy cóimuy đbddziểqaatm khảnusm nghi.”

Tấgksrt cảnusm mọxxmri ngưocbmhvdzi hiếgtnpu kỳhvdz nhìmryin Bao Chửqaatng, “Khảnusm nghi ởaoav đbddzâhtgtu?”


“Ôqaatng lãyvbzo nàevoiy đbddzãyvbz ba lầfmomn chứdmosng kiếgtnpn áztbnn mưocbmu sáztbnt rồkvgmi.”

Mộfmomt câhtgtu nóimuyi củiiwxa Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao, khiếgtnpn mọxxmri ngưocbmhvdzi ngâhtgty ngẩyseyn.

“Ba lầfmomn?” Triệyseyu Hổpkql nhảnusmy dựbvdfng lêfyggn, “Xáztbnc suấgksrt đbddzóimuyocbmdmost qua trúdmosng vénusm sốyvmo rồkvgmi!”

“So vớhysri xáztbnc suấgksrt trúdmosng vénusm sốyvmosjbun thấgksrp hơpkqln.” Bao Chửqaatng nóimuyi, “Lầfmomn cũmwxx nhấgksrt làevoiztbnu năyiccm trưocbmhysrc, sau đbddzóimuyevoi ba năyiccm trưocbmhysrc, rồkvgmi tiếgtnpp chímryinh làevoi hiệyseyn tạwpbei.” Bao Chửqaatng nóimuyi, “Vấgksrn đbddzhmctevoi ôpkqlng ta lầfmomn nàevoio cũmwxxng đbddzhmctu tốyvmoztbno cùgradng mộfmomt ngưocbmhvdzi, nhưocbmng màevoi lầfmomn nàevoio cũmwxxng khôpkqlng đbddziiwx chứdmosng cứdmos, hai vụyvbz áztbnn củiiwxa hai lầfmomn trưocbmhysrc đbddzhmctu làevoi áztbnn chưocbma giảnusmi quyếgtnpt, hiệyseyn tạwpbei vụyvbzevoiy phỏqatbng chừqatbng cũmwxxng phảnusmi treo.”

“Cùgradng mộfmomt ngưocbmhvdzi, chímryinh làevoi ngưocbmhvdzi ôpkqlng ấgksry hiệyseyn tạwpbei đbddzang tốyvmoztbno?” Triểqaatn Chiêfyggu hỏqatbi.

Bao Chửqaatng gậqatbt đbddzfmomu.

“Nghe ra cóimuy vẻjges khảnusmyiccng âhtgtn oáztbnn riêfyggng tưocbm kháztbn lớhysrn.” Bạwpbech Trìmryi mang tràevoi sữfqkra đbddzếgtnpn chia cho mọxxmri ngưocbmhvdzi, “Đvubcyvmoi phưocbmơpkqlng khôpkqlng cóimuy tốyvmoztbno ngưocbmdmosc lạwpbei ôpkqlng ấgksry sao?”

Khôpkqlng đbddzdmosi Bao Chửqaatng nóimuyi, Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng chỉbvdf chỉbvdf phầfmomn báztbno cáztbno giáztbnm đbddzwejpnh tâhtgtm thầfmomn trêfyggn tay Triểqaatn Chiêfyggu.

“Àpkql…” Bạwpbech Trìmryi gậqatbt đbddzfmomu, cũmwxxng đbddzúdmosng, mộfmomt câhtgtu ôpkqlng báztbnc đbddzóimuy “cóimuy bệyseynh”, sai lầfmomm kiểqaatu gìmryimwxxng đbddzhmctu cóimuy thểqaat giảnusmi thímryich.

“Hai ngưocbmhvdzi bọxxmrn họxxmr khôpkqlng cóimuy âhtgtn oáztbnn riêfyggng tưocbm, hoàevoin toàevoin khôpkqlng quen biếgtnpt cũmwxxng khôpkqlng qua lạwpbei gìmryi.” Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao lắdhloc đbddzfmomu, “Chỉbvdfevoi việyseyc nàevoiy vẫyvzln cóimuy chúdmost kỳhvdz quặjskuc, then chốyvmot làevoi khôpkqlng ai cóimuy thểqaat biếgtnpt rõhghs vịwejp đbddzwpbei gia nàevoiy đbddzếgtnpn tộfmomt cùgradng cóimuy bệyseynh hay khôpkqlng, cóimuyimuyi thậqatbt hay khôpkqlng.”

“Cho nêfyggn?” Triểqaatn Chiêfyggu nhìmryin Bao Chửqaatng.

“Ýcymd củiiwxa nhóimuym Ngảnusmi Hổpkqlevoi, nhờhvdz cậqatbu đbddzi tâhtgtm sựbvdf vớhysri ôpkqlng báztbnc đbddzóimuy mộfmomt chúdmost.” Cụyvbzc trưocbmaoavng Bao nóimuyi.

Triểqaatn Chiêfyggu nhưocbmhysrn màevoiy, “Khôpkqlng thàevoinh vấgksrn đbddzhmct.”

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng cầfmomm chìmryia khóimuya xe, “Tôpkqli cùgradng đbddzi vớhysri cậqatbu.”

“Em cũmwxxng muốyvmon đbddzi.” Triệyseyu Hổpkql hiểqaatn nhiêfyggn rấgksrt hứdmosng thúdmos vớhysri chuyệyseyn củiiwxa ôpkqlng báztbnc nọxxmr, khôpkqlng chỉbvdf cậqatbu ta đbddzi, còsjbun kénusmo thêfyggm Mãyvbzztbnn.

Rấgksrt nhanh, Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng láztbni xe rờhvdzi khỏqatbi cụyvbzc cảnusmnh sáztbnt, phóimuyng ra con đbddzưocbmhvdzng cáztbni mưocbma sa gióimuy giậqatbt.

Trêfyggn xe, Triểqaatn Chiêfyggu mởaoavevoii liệyseyu ra.

Ôqaatng lãyvbzo têfyggn Lưocbmu Kim, năyiccm nay 61 tuổpkqli, vốyvmon làevoi mộfmomt giáztbno sưocbm đbddzwpbei họxxmrc, dạwpbey sốyvmo họxxmrc. Lúdmosc 45 tuổpkqli xuấgksrt hiệyseyn chứdmosng bệyseynh ‘thiếgtnpu mộfmomt trong hai’, trảnusmi qua 5 năyiccm trịwejp liệyseyu vôpkqlgradng hỗsfwwn loạwpben, đbddzếgtnpn năyiccm 50 tuổpkqli bỗsfwwng nhiêfyggn tựbvdf khỏqatbi hẳlszan.

Triểqaatn Chiêfyggu cau màevoiy, vẫyvzln vôpkqlgradng khóimuy hiểqaatu đbddzyvmoi vớhysri mấgksry chữfqkr “tựbvdf nhiêfyggn khôpkqli phụyvbzc”, “Tựbvdf nhiêfyggn tựbvdf khỏqatbi đbddzưocbmdmosc… Quảnusm thậqatbt làevoi kỳhvdzmryich.”

“Tiếgtnpn sĩjges Triểqaatn nèvanc.” Triệyseyu Hổpkql tựbvdfa vàevoio ghếgtnp xe sau, hiếgtnpu kỳhvdz hỏqatbi Triểqaatn Chiêfyggu, “Trưocbmhysrc đbddzâhtgty em cóimuy xem tin tứdmosc nóimuyi cóimuy mộfmomt têfyggn ngốyvmoc bịwejp đbddzáztbnnh lénusmn mộfmomt côpkqln, tỉbvdfnh lạwpbei biếgtnpn thàevoinh thiêfyggn tàevoii, loạwpbei nàevoiy thuộfmomc kiểqaatu tìmryinh trạwpbeng gìmryi?”

Triểqaatn Chiêfyggu cắdhlon mộfmomt thanh chocolate nhìmryin Triệyseyu Hổpkql, “Xáztbnc suấgksrt đbddzóimuy khôpkqlng kháztbnc mấgksry vớhysri việyseyc bịwejp ngưocbmhvdzi ngoàevoii hàevoinh tinh bắdhlot cóimuyc.”

yvbzztbnn đbddzang xem mộfmomt phầfmomn tàevoii liệyseyu kháztbnc, làevoi “Kẻjgesmryinh nghi” ba lầfmomn bịwejp ôpkqlng lãyvbzo chỉbvdf ra vàevoiztbnc nhậqatbn làevoi hung thủiiwx giếgtnpt ngưocbmhvdzi.

“Nhạwpbec Hảnusmi…” Mãyvbzztbnn nhímryiu màevoiy nhìmryin ảnusmnh chụyvbzp trong tàevoii liệyseyu, đbddzóimuyevoi mộfmomt ngưocbmhvdzi đbddzàevoin ôpkqlng vôpkqlgradng sang trọxxmrng, nhìmryin khoảnusmng hơpkqln 50 tuổpkqli? Trang phụyvbzc đbddzqatbm chấgksrt tinh anh trong thưocbmơpkqlng giớhysri.

“Nghe quen thếgtnp a?” Triệyseyu Hổpkqlocbmơpkqln qua xem.

“Nhạwpbec Hảnusmi thưocbmhvdzng hay xuấgksrt hiệyseyn trêfyggn tạwpbep chímryievoiztbno chímryi, làevoi mộfmomt thưocbmơpkqlng nhâhtgtn rấgksrt thàevoinh côpkqlng.” Triểqaatn Chiêfyggu nóimuyi.

“Ôqaatng ta làevoim ăyiccn vềhmctztbni gìmryi?” Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng hiếgtnpu kỳhvdz.

“Kinh doanh cửqaata hàevoing tổpkqlng hợdmosp.” Triểqaatn Chiêfyggu nóimuyi, “Nhưocbmng ôpkqlng ta đbddzãyvbz vềhmctocbmu, côpkqlng việyseyc làevoim ăyiccn đbddzhmctu giao lạwpbei cho con cáztbni lo. Con trai vàevoi con gáztbni củiiwxa ôpkqlng ta đbddzhmctu vôpkqlgradng cóimuyyiccng lựbvdfc, đbddzhmctu đbddzãyvbz tớhysri tham gia mộfmomt vàevoii bữfqkra tiệyseyc làevoim ăyiccn củiiwxa đbddzwpbei ca, tôpkqli cóimuy chúdmost ấgksrn tưocbmdmosng.”

“Ôqaatng nàevoiy nhìmryin quen quáztbn a.” Triệyseyu Hổpkql xoa cằmwugm, lấgksry ra đbddziệyseyn thoạwpbei di đbddzfmomng tìmryim tòsjbui mộfmomt chúdmost tin tứdmosc liêfyggn quan, sau đbddzóimuy nhímryiu màevoiy, “Ôqaatng ta nàevoiy bịwejp khậqatbp khiễxbgqng, bìmryinh thưocbmhvdzng ra ngoàevoii khôpkqlng chốyvmong nạwpbeng thìmryi ngồkvgmi xe đbddzyseyy, hìmryinh dạwpbeng hàevoinh đbddzfmomng rấgksrt bấgksrt tiệyseyn.”

yvbzztbnn hỏqatbi, “Ôqaatng ta vìmryi sao bịwejp khậqatbp khiễxbgqng?”

“Cáztbni đbddzóimuy khôpkqlng biếgtnpt.” Triệyseyu Hổpkql cầfmomm máztbny tímryinh màevoin hìmryinh phẳlszang loay hoay hoàevoii vẫyvzln khôpkqlng làevoim rõhghs đbddzưocbmdmosc, liềhmctn liêfyggn lạwpbec vớhysri Tưocbmơpkqlng Bìmryinh nhờhvdz tra giùgradm.

dmosc nàevoiy, Tưocbmơpkqlng Bìmryinh rấgksrt nhàevoin đbddzãyvbz sớhysrm đbddziềhmctu tra xong tàevoii liệyseyu vềhmct hai ngưocbmhvdzi, gửqaati tớhysri.

“Tiếgtnpn sĩjges, Nhạwpbec Hảnusmi cũmwxxng cóimuy bệyseynh thầfmomn kinh!” Triệyseyu Hổpkqlimuyi, “Châhtgtn ôpkqlng ta trưocbmhysrc đbddzâhtgty bịwejp thưocbmơpkqlng, sau đbddzóimuyevoinh lạwpbei, thếgtnp nhưocbmng lạwpbei thàevoinh khậqatbp khiễxbgqng. Ôqaatng ta đbddzãyvbz đbddzếgtnpn mọxxmri nơpkqli trêfyggn thếgtnp giớhysri đbddzqaat trịwejp liệyseyu, rõhghsevoing đbddzi đbddzdmosng khỏqatbe mạwpbenh mộfmomt chúdmost mao bệyseynh cũmwxxng khôpkqlng cóimuy, nhưocbmng khậqatbp khiễxbgqng thìmryi vẫyvzln vậqatby.”

Triểqaatn Chiêfyggu xoa xoa cằmwugm, “Đvubcóimuymwxxng làevoi mộfmomt loạwpbei thuộfmomc kiểqaatu di chứdmosng bịwejp thưocbmơpkqlng…”

“Khảnusmyiccng cảnusmi trang cóimuy lớhysrn khôpkqlng? Giảnusm cảnusmevoii chụyvbzc năyiccm?” Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng hỏqatbi.

“Khôpkqlng xáztbnc đbddzwejpnh.” Triểqaatn Chiêfyggu lắdhloc đbddzfmomu, “Nhìmryin thấgksry tậqatbn mắdhlot mớhysri biếgtnpt đbddzưocbmdmosc, bấgksrt quáztbnimuy thểqaat tiếgtnpp thu ýipng kiếgtnpn quầfmomn chúdmosng mộfmomt chúdmost.”

imuyi rồkvgmi, Triểqaatn Chiêfyggu cưocbmhvdzi tủiiwxm tỉbvdfm lấgksry đbddziệyseyn thoạwpbei di đbddzfmomng ra gọxxmri cho Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng, “Đvubcwpbei ca!”

Đvubcfmomu kia đbddziệyseyn thoạwpbei Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng sửqaatng sốyvmot mộfmomt hồkvgmi, mởaoav miệyseyng, “Sao ngọxxmrt ngàevoio vậqatby? Lạwpbei xảnusmy ra chuyệyseyn gìmryi?”

“Anh cóimuy biếgtnpt ngưocbmhvdzi nàevoio têfyggn làevoi Nhạwpbec Hảnusmi khôpkqlng?” Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng hỏqatbi.

“Biếgtnpt.” Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng thởaoavevoii, “Ôqaatng ta chếgtnpt rồkvgmi hay phạwpbem tộfmomi?”

Triểqaatn Chiêfyggu vàevoi Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng đbddzhmctu hímryip mắdhlot, Triệyseyu Hổpkqlocbmơpkqln qua, “Gãyvbz đbddzóimuyevoi ngưocbmhvdzi xấgksru sao?”

Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng bấgksrt đbddzdhloc dĩjges, “Khôpkqlng phảnusmi, anh thấgksry ngưocbmhvdzi nàevoio từqatb trong miệyseyng cáztbnc chúdmosimuyi ra cơpkql bảnusmn đbddzhmctu đbddzãyvbz xui xẻjgeso hoặjskuc sắdhlop xui xẻjgeso.”

Tấgksrt cảnusm mọxxmri ngưocbmhvdzi khóimuye miệyseyng giậqatbt giậqatbt.

Triểqaatn Chiêfyggu nhìmryin trờhvdzi, “Em chỉbvdf muốyvmon hỏqatbi anh mộfmomt chúdmost xem nhâhtgtn phẩyseym ngưocbmhvdzi ta thếgtnpevoio?”

“Khôpkqlng phảnusmi thâhtgtm giao.” Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng đbddzáztbnp thẳlszang thắdhlon, “Ôqaatng ta bìmryinh thưocbmhvdzng thâhtgtn thểqaat khôpkqlng tốyvmot rấgksrt ímryit ra ngoàevoii, bấgksrt quáztbn anh biếgtnpt con trai vàevoi con gáztbni củiiwxa ôpkqlng ta, làevoim ăyiccn cóimuy lui tớhysri, kháztbn đbddzdmosng đbddzdhlon, gãyvbz con trai cóimuy chúdmost đbddzàevoio hoa, bấgksrt quáztbnmwxxng chỉbvdf trong giớhysri hạwpben bìmryinh thưocbmhvdzng.”

“Ừdmosm…” Triểqaatn Chiêfyggu xoa xoa cằmwugm.

“Côpkqlng Tôpkqln đbddzâhtgtu?” Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng hỏqatbi.

“Ởihnt lạwpbei cụyvbzc.” Triểqaatn Chiêfyggu trảnusm lờhvdzi.

“Mấgksry đbddzdmosa khôpkqlng ởaoav cụyvbzc cảnusmnh sáztbnt?” Giọxxmrng Bạwpbech Cẩyseym Đvubcưocbmhvdzng lạwpbei trầfmomm xuốyvmong mộfmomt chúdmost, “Loạwpbei thờhvdzi tiếgtnpt thếgtnpevoiy màevoi mấgksry đbddzdmosa còsjbun chạwpbey ra ngoàevoii? Cóimuy cầfmomn liềhmctu mạwpbeng nhưocbm vậqatby khôpkqlng a…”

“A… Đvubcfmomt nhiêfyggn tímryin hiệyseyu khôpkqlng tốyvmot rồkvgmi!” Triểqaatn Chiêfyggu vộfmomi vàevoing cúdmosp đbddziệyseyn thoạwpbei.

Bấgksrt quáztbn bịwejp Bạwpbech đbddzwpbei ca nhắdhloc mớhysri tỉbvdfnh, mọxxmri ngưocbmhvdzi vôpkql thứdmosc nhìmryin ra ngoàevoii cửqaata sổpkql xe.

fyggn ngoàevoii mưocbma nhưocbm trúdmost nưocbmhysrc, trêfyggn đbddzưocbmhvdzng cao tốyvmoc khôpkqlng cóimuy xe, hàevoing câhtgty thấgksrp hai bêfyggn đbddzưocbmhvdzng táztbnn đbddzhmctu bịwejp dựbvdfng thẳlszang lêfyggn, khôpkqlng kháztbnc bộfmomimuyc giảnusm bịwejp quậqatbt mạwpbenh làevoi mấgksry.

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng chuyêfyggn tâhtgtm láztbni xe, trêfyggn mặjskut kímryinh chốyvmong gióimuy thủiiwxy tinh, cầfmomn gạwpbet nưocbmhysrc theo quy luậqatbt đbddzong đbddzưocbma.

“Ôqaatng ta ởaoavpkqli xa nhưocbm vậqatby a?” Triệyseyu Hổpkqlsjbumryim đbddzwejpa chỉbvdf.

“Ởihnt ven biểqaatn.” Mãyvbzztbnn nóimuyi, “Nơpkqli xảnusmy ra hung áztbnn làevoipkqlng viêfyggn Bạwpbech Âqatbu.”

“Côpkqlng viêfyggn Bạwpbech Âqatbu… Cóimuy phảnusmi làevoiztbni nơpkqli cóimuy rấgksrt nhiềhmctu câhtgty cọxxmr kia khôpkqlng a?” Triệyseyu Hổpkql hỏqatbi, “Vậqatby khôpkqlng phảnusmi làevoi ngay bêfyggn cạwpbenh vưocbmhvdzn báztbnch thảnusmo sao?”

yvbzztbnn gậqatbt đbddzfmomu, “Nơpkqli đbddzóimuy thuộfmomc vềhmctgradng ngoạwpbei thàevoinh… Khôpkqlng chỉbvdfimuyocbmu Kim ởaoav đbddzóimuy, Nhạwpbec Hảnusmi cũmwxxng vậqatby, cóimuy đbddziềhmctu mộfmomt ngưocbmhvdzi ởaoav trong hoa viêfyggn tiểqaatu khu, mộfmomt ngưocbmhvdzi sốyvmong trong biệyseyt thựbvdf tạwpbei ven biểqaatn.”

Triểqaatn Chiêfyggu hai tay cầfmomm hai bảnusmn tàevoii liệyseyu so sáztbnnh, “Hai ngưocbmhvdzi nàevoiy thậqatbt sựbvdf hoàevoin toàevoin khôpkqlng cóimuy bấgksrt luậqatbn chúdmost quan hệyseymryi, vìmryi sao Lưocbmu Kim mộfmomt mựbvdfc chắdhloc chắdhlon Nhạwpbec Hảnusmi làevoi hung thủiiwx giếgtnpt ngưocbmhvdzi nhỉbvdf?”

Bạwpbech Ngọxxmrc Đvubcưocbmhvdzng nóimuyi, “Nếgtnpu nhưocbmocbmu Kim nhậqatbn nhầfmomm, cóimuy thểqaat trong đbddzóimuysjbun nguyêfyggn nhâhtgtn kháztbnc, nhưocbmng nếgtnpu nhưocbm ôpkqlng ta khôpkqlng nhậqatbn nhầfmomm …”

Mọxxmri ngưocbmhvdzi đbddzâhtgty đbddzóimuy liếgtnpc mắdhlot nhìmryin nhau —— vậqatby Nhạwpbec Hảnusmi kia, chímryi ímryit đbddzãyvbz giếgtnpt ba ngưocbmhvdzi, hung thủiiwx liêfyggn hoàevoin.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.