S.C.I. Mê Án Tập

Quyển 15-Chương 13 : Hình và tiếng

    trước sau   
“Tôqzxyi hơliuzi sợnlfh.” Tưtdcdơliuzng Nam hìnbfnnh nhưtdcdhart chútmkht bốudnui rốudnui, Triểiszvn Chiêcwjqu vàzafe Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng muốudnun chịkder ta miêcwjqu tảrqec đtmkhoạkddfn trảrqeci nghiệquedm kinh khủxteyng đtmkhóhart, thếwhvr nhưtdcdng đtmkhâfwkvy làzafe thứrkgg chịkder ta nghĩmyox tớywyji lậtdcdp tứrkggc muốudnun quêcwjqn, sao còkjven dáudnum nhớywyj lạkddfi?

Triểiszvn Chiêcwjqu cũkddfng khôqzxyng éwhvrp buộnlfhc, chỉrqechartt cho chịkder ta mộnlfht ly tràzafehartng đtmkhiszvnbfnnh tĩmyoxnh mộnlfht chútmkht, sau đtmkhóhart chạkddfy đtmkhi kêcwjqu Bạkddfch Trìnbfn mang ipad củxteya cậtdcdu lạkddfi, khôqzxyng biếwhvrt muốudnun tìnbfnm cáudnui gìnbfn.

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng cũkddfng khôqzxyng nóharti, ởjlwl mộnlfht bêcwjqn kiêcwjqn nhẫwhken chờqzgf, nhữkgcfng ngưtdcdqzgfi kháudnuc đtmkhufadu bậtdcdn rộnlfhn.

“Chịkderhart biếwhvrt khôqzxyng …” Triểiszvn Chiêcwjqu cắfyabm mộnlfht đtmkhiszvu tai nghe vàzafeo tai phảrqeci, hìnbfnnh nhưtdcd đtmkhang chọwynqn bàzafei háudnut trong ipad củxteya Trìnbfn Trìnbfn, “Thậtdcdt ra Emilia do chíkddfnh chịkdertdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra.”

tdcdơliuzng Nam nghi hoặqzgfc, “Khôqzxyng phảrqeci do thôqzxyi miêcwjqn tạkddfo thàzafenh sao?”

Triểiszvn Chiêcwjqu vừlnrha chuyêcwjqn tâfwkvm chọwynqn lựujqqa nhạkddfc, vừlnrha gậtdcdt đtmkhiszvu, “Kỳplds thựujqqc thôqzxyi miêcwjqn khôqzxyng phảrqeci làzaferqeco thuậtdcdt, khôqzxyng ai cóhart thểiszv khôqzxyng cóhartliuz sởjlwlzafeo màzafe nhàzafeo nặqzgfn ra mộnlfht nhâfwkvn vậtdcdt, đtmkhufadu làzafe dựujqqa vàzafeo tưtdcd liệquedu, đtmkhiszvu mốudnui, tưtdcdjlwlng tưtdcdnlfhng, hìnbfnnh ảrqecnh, hoặqzgfc biếwhvrn hóharta tâfwkvm lýrcthfwkvn vâfwkvn đtmkhiszv chắfyabp váudnu thàzafenh. Kỳplds thựujqqc thứrkgg ban đtmkhiszvu thứrkgg khiếwhvrn tôqzxyi nảrqecy sinh nghi ngờqzgf vớywyji chịkder, chíkddfnh làzafeudnuch chịkder chọwynqn nhạkddfc.”


tdcdơliuzng Nam suy nghĩmyox mộnlfht chútmkht, “Nhạkddfc đtmkhóhart, cóhart vấayidn đtmkhufadnbfn a?”

“Âiopam nhạkddfc làzafe thứrkgghart thểiszv dễfinyzafeng thay đtmkhuxgfi tâfwkvm tìnbfnnh nhấayidt, cũkddfng làzafeudnuch tốudnut nhấayidt đtmkhiszv biểiszvu đtmkhkddft mộnlfht loạkddfi tâfwkvm tìnbfnnh nàzafeo đtmkhóhart củxteya con ngưtdcdqzgfi, nghệqued thuậtdcdt làzafe loạkddfi ngôqzxyn ngữkgcf thứrkgg hai củxteya con ngưtdcdqzgfi, theo tôqzxyi thấayidy, hộnlfhi họwynqa nhiếwhvrp ảrqecnh cáudnuc loạkddfi làzafe kiểiszvu nghệqued thuậtdcdt hìnbfnnh ảrqecnh, giốudnung nhưtdcd biểiszvu cảrqecm củxteya con ngưtdcdqzgfi vàzafe ngôqzxyn ngữkgcf tứrkgg chi, tâfwkvm tìnbfnnh biểiszvu đtmkhkddft ra chẳiopang kháudnuc nàzafeo xem mộnlfht vởjlwl kịkderch câfwkvm, hìnbfnnh ảrqecnh thìnbfn thấayidy, nhưtdcdng âfwkvm thanh thìnbfn phảrqeci tựujqqtdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra. Màzafe ngưtdcdnlfhc lạkddfi, âfwkvm nhạkddfc vàzafe tiếwhvrng ca lạkddfi giốudnung nhưtdcd ngôqzxyn ngữkgcf con ngưtdcdqzgfi, tâfwkvm tìnbfnnh biểiszvu đtmkhkddft ra giốudnung nhưtdcd nghe mộnlfht đtmkhoạkddfn đtmkhudnui thoạkddfi, tiếwhvrng thìnbfn nghe đtmkhưtdcdnlfhc, nhưtdcdng hìnbfnnh ảrqecnh lạkddfi phảrqeci tưtdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra. Nhưtdcdng màzafe trong hoàzafen cảrqecnh sinh tồjmgpn thôqzxyng thưtdcdqzgfng củxteya mộnlfht ngưtdcdqzgfi bìnbfnnh thưtdcdqzgfng, thìnbfn tiếwhvrng vàzafenbfnnh cùuqying tồjmgpn tạkddfi, rấayidt khóhartnbfnm đtmkhưtdcdnlfhc mộnlfht khoảrqecng thờqzgfi gian nàzafeo hoàzafen toàzafen khôqzxyng cóhart tiếwhvrng chỉrqechartnbfnnh, hay hoàzafen toàzafen khôqzxyng cóhartnbfnnh chỉrqechart tiếwhvrng.”

tdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, Triểiszvn Chiêcwjqu nóharti rấayidt rõfrtczafeng, tuy rằwhvrng khôqzxyng biếwhvrt cậtdcdu ta cụwhke thểiszvzafe muốudnun biểiszvu đtmkhkddft cáudnui gìnbfn, nhưtdcdng màzafe lờqzgfi nàzafey nghe hiểiszvu đtmkhưtdcdnlfhc.

Bạkddfch Trìnbfn quay lạkddfi phíkddfa Triệquedu Trinh chớywyjp mắfyabt mấayidy cáudnui —— cóhart vẻpamc vốudnun từlnrh phổuxgf thôqzxyng củxteya anh ấayidy đtmkhưtdcdnlfhc nâfwkvng cao rồjmgpi!

Triệquedu Trinh khóharte miệquedng giậtdcdt giậtdcdt —— đtmkhútmkhng làzafenbfnnh dâfwkvn hóharta đtmkhi rấayidt nhiềufadu.

“Đwynqudnui phưtdcdơliuzng sửgami dụwhkeng thủxtey pháudnup thôqzxyi miêcwjqn, dùuqying nộnlfhi dung nóharti cho chịkdertdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra hìnbfnnh ảrqecnh, lạkddfi dùuqying hìnbfnnh ảrqecnh đtmkhiszv khiếwhvrn chịkdertdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra âfwkvm thanh, nóharti cáudnuch kháudnuc, chỉrqechart mộnlfht phầiszvn hìnbfnnh ảrqecnh cùuqying âfwkvm thanh làzafe chịkder tựujqqtdcdjlwlng tưtdcdnlfhng ra, nhữkgcfng âfwkvm thanh vàzafenbfnnh ảrqecnh còkjven lạkddfi đtmkhufadu làzafe giảrqec, làzafe đtmkhudnui phưtdcdơliuzng cho chịkder thấayidy, nêcwjqn trêcwjqn thựujqqc tếwhvr, chịkder khôqzxyng thấayidy đtmkhưtdcdnlfhc gìnbfn hếwhvrt! Màzafeudnui tôqzxyi cầiszvn biếwhvrt, làzafe đtmkhudnui phưtdcdơliuzng đtmkhãayidharti vớywyji chịkderudnui gìnbfn, đtmkhãayid cho chịkder xem cáudnui gìnbfn, quáudnu trìnbfnnh nàzafey chịkder khôqzxyng cầiszvn theo kịkderp tưtdcd duy củxteya tôqzxyi, cũkddfng khôqzxyng cầiszvn hiểiszvu rõfrtczafenh vi củxteya tôqzxyi, chỉrqec cầiszvn trảrqec lờqzgfi vấayidn đtmkhufadqzxyi hỏtdcdi làzafe đtmkhưtdcdnlfhc.” Triểiszvn Chiêcwjqu nóharti xong, đtmkhưtdcda tai nghe cho Tưtdcdơliuzng Nam, “Nghe thửgami xem.”

tdcdơliuzng Nam khôqzxyng hiểiszvu dụwhkeng ýrcth củxteya Triểiszvn Chiêcwjqu lắfyabm, nhưtdcdng vẫwhken nhậtdcdn lấayidy tai nghe nghe mộnlfht chútmkht.

“Cóhart thíkddfch khôqzxyng?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi.

“Hảrqec, làzafe sao?” Tưtdcdơliuzng Nam đtmkhang nghe mộnlfht ca khútmkhc giọwynqng nam, nhạkddfc chậtdcdm rãayidi thưtdcd thảrqec, hìnbfnnh nhưtdcd đtmkhãayid từlnrhng nghe qua, làzafeudnuc phẩzdowm củxteya mộnlfht ngưtdcdqzgfi ca sĩmyox trứrkgg danh.

“Thíkddfch khôqzxyng?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi, “Cứrkgg đtmkhơliuzn giảrqecn trảrqec lờqzgfi làzafe đtmkhưtdcdnlfhc.”

“Àxkjd… Khôqzxyng thíkddfch.” Tưtdcdơliuzng Nam lắfyabc đtmkhiszvu, “Nhưtdcdng hìnbfnnh nhưtdcdhart rấayidt nổuxgfi tiếwhvrng…”

“Tôqzxyi khôqzxyng biếwhvrt đtmkhâfwkvu.” Triểiszvn Chiêcwjqu mỉrqecm cưtdcdqzgfi, “Nêcwjqn chịkder khôqzxyng cầiszvn phảrqeci đtmkhiszv ýrcth xem nóharthart nổuxgfi hay khôqzxyng, hoặqzgfc cóhart đtmkhưtdcdnlfhc nhiềufadu ngưtdcdqzgfi thíkddfch hay khôqzxyng, cứrkggharti cho tôqzxyi cảrqecm xútmkhc châfwkvn thựujqqc củxteya chịkderzafe đtmkhưtdcdnlfhc.”

“Khôqzxyng thíkddfch.” Tưtdcdơliuzng Nam quyếwhvrt đtmkhudnun hơliuzn vừlnrha rồjmgpi mộnlfht chútmkht.


“Lýrcth do?”

“Giọwynqng háudnut khôqzxyng phảrqeci thứrkggqzxyi thíkddfch.”

Triểiszvn Chiêcwjqu khẽcdsotdcdqzgfi cưtdcdqzgfi, gậtdcdt đtmkhiszvu, lạkddfi thay đtmkhuxgfi mộnlfht bàzafei kháudnuc cho chịkder ta.

Liêcwjqn tụwhkec nghe xong vàzafei bàzafei, Tưtdcdơliuzng Nam lắfyabc đtmkhiszvu, “Đwynqufadu khôqzxyng thíkddfch.”

Bạkddfch Trìnbfn xấayidu hổuxgf đtmkhưtdcda tay gãayidi đtmkhiszvu, gu thưtdcdjlwlng thứrkggc củxteya mìnbfnnh vàzafe thầiszvn tưtdcdnlfhng kháudnuc biệquedt rấayidt lớywyjn a.

zafe toàzafen bộnlfhrcth do Tưtdcdơliuzng Nam quy kếwhvrt lạkddfi đtmkhufadu chỉrqechart mộnlfht ——khôqzxyng thíkddfch giọwynqng, khôqzxyng phảrqeci khẩzdowu vịkder củxteya tôqzxyi.

Tấayidt cảrqec mọwynqi ngưtdcdqzgfi yêcwjqn lặqzgfng liếwhvrc mắfyabt nhìnbfnn nhau —— hóharta ra Tưtdcdơliuzng Nam bịkder khốudnung chếwhvr bằwhvrng giọwynqng nóharti!

Triểiszvn Chiêcwjqu lạkddfi ngẩzdowng đtmkhiszvu nóharti vớywyji Bạkddfch Cẩzdowm Đwynqưtdcdqzgfng đtmkhang dựujqqa vàzafeo bêcwjqn tưtdcdqzgfng xem náudnuo nhiệquedt, “Anh hai, nóharti mộnlfht câfwkvu nghe chútmkht đtmkhi.”

Bạkddfch Cẩzdowm Đwynqưtdcdqzgfng ngẩzdown ngưtdcdqzgfi, “Hảrqec?”

“Câfwkvu nóharti áudnu.” Triểiszvn Chiêcwjqu mỉrqecm cưtdcdqzgfi, “Víkddf dụwhke nhưtdcd ‘Côqzxyng Tôqzxyn thậtdcdt gợnlfhi cảrqecm’ cáudnuc loạkddfi ấayidy.”

Bạkddfch Cẩzdowm Đwynqưtdcdqzgfng vốudnun khôqzxyng cóhart hứrkggng thútmkh, bấayidt quáudnu sau khi nghe thếwhvr liềufadn nhưtdcdywyjn màzafey, mởjlwl miệquedng, “Côqzxyng Tôqzxyn thựujqqc sựujqq gợnlfhi cảrqecm.”

qzxyng Tôqzxyn đtmkhếwhvrn xem náudnuo nhiệquedt ởjlwlcwjqn cạkddfnh mặqzgft khôqzxyng đtmkhuxgfi sắfyabc nhai sandwich.

Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi Tưtdcdơliuzng Nam, “Thíkddfch giọwynqng nóharti nàzafey khôqzxyng?”


tdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, “Rấayidt dễfiny nghe.” Nóharti rồjmgpi, chịkder ta quay đtmkhiszvu lạkddfi chỉrqec chỉrqec Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng, “Kỳplds thựujqqc tôqzxyi thíkddfch giọwynqng cậtdcdu ấayidy nhấayidt.”

Triểiszvn Chiêcwjqu hơliuzi nhưtdcdywyjn màzafey, “Thậtdcdt tinh mắfyabt! Àxkjd khôqzxyng phảrqeci… tinh tai!”

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng khôqzxyng nóharti đtmkhưtdcdnlfhc gìnbfn, Triểiszvn Chiêcwjqu lútmkhc nàzafeo rồjmgpi còkjven đtmkhùuqyia giỡkjven a?

Triểiszvn Chiêcwjqu dùuqying ipad mởjlwl mộnlfht tấayidm hìnbfnnh củxteya mộnlfht ngôqzxyi sao nam đtmkhưtdcda tớywyji cho Tưtdcdơliuzng Nam xem, “Đwynqjdklp trai khôqzxyng?”

tdcdơliuzng Nam khẽcdso nhưtdcdywyjn mộnlfht bêcwjqn lôqzxyng màzafey nhưtdcdywyjn lêcwjqn, “Đwynqjdklp con khỉrqec.”.

Triểiszvn Chiêcwjqu cưtdcdqzgfi tủxteym tỉrqecm đtmkhuxgfi mộnlfht cáudnui kháudnuc, “Cáudnui nàzafey?”

tdcdơliuzng Nam lắfyabc đtmkhiszvu, “Chấayidp nhậtdcdn đtmkhưtdcdnlfhc…” Nóharti rồjmgpi, chỉrqec chỉrqec Triệquedu Trinh, “Cáudnu nhâfwkvn thíkddfch loạkddfi tưtdcdywyjng mạkddfo kiểiszvu nàzafey.”

Tấayidt cảrqec mọwynqi ngưtdcdqzgfi quay đtmkhiszvu lạkddfi nhìnbfnn thoáudnung qua Triệquedu Trinh.

Triệquedu Trinh hơliuzi khom ngưtdcdqzgfi, biểiszvu thịkderqzxyi rấayidt vinh hạkddfnh.

tdcdơliuzng Nam hìnbfnnh nhưtdcdkddfng kháudnutdcdjlwlng thụwhke, gậtdcdt đtmkhiszvu táudnun thưtdcdjlwlng, Bạkddfch Trìnbfn đtmkhrkggng bêcwjqn cạkddfnh mếwhvru máudnuo, kéwhvro Triệquedu Trinh ra xa mộnlfht chútmkht.

Triểiszvn Chiêcwjqu sờqzgf sờqzgf cằwhvrm, đtmkhưtdcda tay nâfwkvng cằwhvrm Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng hỏtdcdi Tưtdcdơliuzng Nam, “Đwynqjdklp trai khôqzxyng?”

“Đwynqjdklp.” Tưtdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, “Thếwhvr nhưtdcdng màzafe… đtmkhjdklp quáudnu …, khôqzxyng phảrqeci khẩzdowu vịkder củxteya tôqzxyi.”

Triểiszvn Chiêcwjqu chỉrqec chỉrqec chíkddfnh mìnbfnnh, “Tôqzxyi thìnbfn sao?”


tdcdơliuzng Nam trầiszvm mặqzgfc mộnlfht lútmkhc lâfwkvu, “Rấayidt đtmkháudnung ghéwhvrt!”

Triểiszvn Chiêcwjqu hếwhvrt hồjmgpn, “Vìnbfn sao?”

Mọwynqi ngưtdcdqzgfi cũkddfng giậtdcdt mìnbfnnh.

tdcdơliuzng Nam mởjlwl miệquedng, “Tôqzxyi ghéwhvrt ngưtdcdqzgfi trắfyabng hơliuzn tôqzxyi, thon thảrqecliuzn tôqzxyi, đtmkhjdklp hơliuzn tôqzxyi, cóhart bạkddfn trai đtmkhjdklp trai hơliuzn bạkddfn trai tôqzxyi!”

Mộnlfht bêcwjqn Mãayidfwkvn vỗtmkh tay, “Tiếwhvrng lòkjveng a!” Nóharti rồjmgpi, thuậtdcdn tiệquedn liếwhvrc ngang qua sếwhvrp Côqzxyng Tôqzxyn mộnlfht chútmkht.

qzxyng Tôqzxyn ăagnqn xong sandwich, ựujqqc ựujqqc uốudnung càzafe phêcwjq đtmkháudnu, trạkddfng tháudnui xa rờqzgfi nhâfwkvn thếwhvr

~~Triểiszvn Chiêcwjqu khóharte miệquedng giậtdcdt giậtdcdt, thấayidy mọwynqi ngưtdcdqzgfi xung quanh đtmkhufadu đtmkhang nhịkdern cưtdcdqzgfi, tiệquedn thểiszvwhvrn kìnbfnm lạkddfi khóharte miệquedng đtmkhang nhếwhvrch lêcwjqn.

Triểiszvn Chiêcwjqu phụwhkec hồjmgpi mộnlfht chútmkht tâfwkvm lýrcth bi thưtdcdơliuzng, chỉrqec chỉrqec Bạkddfch Cẩzdowm Đwynqưtdcdqzgfng, “Anh ấayidy thìnbfn sao?”

tdcdơliuzng Nam ngẩzdowng đtmkhiszvu nhìnbfnn liếwhvrc Cẩzdowm Đwynqưtdcdqzgfng, lắfyabc đtmkhiszvu, “Ừqzgfm … Mộnlfht ngưtdcdqzgfi đtmkhàzafen ôqzxyng tốudnut, nhưtdcdng vẫwhken khôqzxyng phảrqeci khẩzdowu vịkder củxteya tôqzxyi.”

“Lâfwkvm Nhưtdcdnlfhc?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi.

“Thíkddfch!” Tưtdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, nóharti rồjmgpi chỉrqec chỉrqec Triệquedu Trinh, “Hai ngưtdcdqzgfi bọwynqn họwynq khíkddf chấayidt rấayidt giốudnung nhau.”

Mọwynqi ngưtdcdqzgfi lạkddfi yêcwjqn lặqzgfng liếwhvrc mắfyabt nhìnbfnn nhau —— thíkddfch kiểiszvu quýrcthqzxyng tửgami nhãayid nhặqzgfn a.

“Vậtdcdy phụwhke nữkgcf thìnbfn sao?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi, “Vớywyji nhữkgcfng ngưtdcdqzgfi xung quanh thìnbfn ai cóharttdcdywyjng mạkddfo màzafe chịkder thíkddfch?”


tdcdơliuzng Nam khôqzxyng hềufad nghĩmyox ngợnlfhi đtmkháudnup, “Nhưtdcd Trầiszvn Giai Di a.”

“Chịkder thíkddfch kiểiszvu xinh đtmkhjdklp lạkddfnh lùuqying a?” Mãayidfwkvn hỏtdcdi.

“Còkjven giọwynqng nữkgcf?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi tiếwhvrp, “Trong nhữkgcfng ngưtdcdqzgfi chịkder quen cóhart ai khôqzxyng?”

“Ừqzgfm, tôqzxyi vàzafeqzxyayidy khôqzxyng quen, nhưtdcdng tôqzxyi rấayidt thíkddfch bàzafei háudnut củxteya côqzxyayidy.” Tưtdcdơliuzng Nam nóharti, “Nhóhartm trưtdcdjlwlng củxteya ban nhạkddfc rấayidt nổuxgfi tiếwhvrng, têcwjqn làzafe Tềufad Nhạkddfc.”

Triểiszvn Chiêcwjqu gậtdcdt đtmkhiszvu, “Chịkder thíkddfch giọwynqng khàzafen?”

“Phảrqeci.” Tưtdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, “Tôqzxyi thíkddfch loạkddfi giọwynqng nữkgcf thêcwjqtdcdơliuzng nàzafey, rấayidt cổuxgf đtmkhiểiszvn lạkddfi từlnrhng trảrqeci, giọwynqng cũkddfng làzafe loạkddfi rấayidt hoàzafen mỹxkjd.”

Mọwynqi ngưtdcdqzgfi yêcwjqn lặqzgfng liếwhvrc mắfyabt nhìnbfnn nhau —— rõfrtczafe bịkder đtmkhiềufadu khiểiszvn bằwhvrng giọwynqng nóharti!

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng hiếwhvru kỳplds hỏtdcdi Bạkddfch Trìnbfncwjqn cạkddfnh đtmkhang kiểiszvm tra bàzafei háudnut trong ipad, thuậtdcdn tiệquedn xem lạkddfi gu thẩzdowm mỹxkjd củxteya mìnbfnnh, “Con béwhvr Tềufad Nhạkddfc đtmkhóhartudnut tốudnut lắfyabm hảrqec?”

Bạkddfch Trìnbfn nhưtdcdywyjn màzafey, “Khôqzxyng phảrqeci chứrkgg anh! Côqzxywhvr đtmkhưtdcdnlfhc mệquednh danh làzafe giọwynqng háudnut trăagnqm năagnqm mớywyji cóhart đtmkhóhart.”

“Thậtdcdt khôqzxyng?” Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng bìnbfnnh thưtdcdqzgfng đtmkhufadu khôqzxyng thíkddfch nghe nhạkddfc, đtmkhqzgfc biệquedt khôqzxyng thíkddfch cáudnuc loạkddfi nhạkddfc rock gìnbfn đtmkhóhart, quáudnuiszvm ĩmyox. Hơliuzn nữkgcfa anh thấayidy giọwynqng Tềufad Nhạkddfc còkjven áudnut cảrqec tiếwhvrng cồjmgpng…

hart cửgamia, cặqzgfp song sinh xa xa giơliuznbfnnh chữkgcf “V” vớywyji anh —— khôqzxyng cóhart đtmkhiopang cấayidp a! Côqzxyudnui nhỏtdcd áudnut tiếwhvrng cồjmgpng đtmkhóhart lạkddfi làzafefwkvy háudnui tiềufadn đtmkhóhart!

Triểiszvn Chiêcwjqu sờqzgf sờqzgf cằwhvrm, “Giọwynqng phụwhke nữkgcfzafe đtmkhàzafen ôqzxyng chịkder thíkddfch tồjmgpn tạkddfi sựujqq kháudnuc nhau rấayidt lớywyjn nga, giọwynqng Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng làzafe thuộnlfhc vềufad kiểiszvu từlnrhkddfnh màzafe khêcwjqu gợnlfhi.”

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng xoa xoa mũkddfi, “Quáudnu khen.”

tdcdơliuzng Nam lắfyabc đtmkhiszvu, “Tôqzxyi khôqzxyng cóhart tỉrqec mỉrqec nghiêcwjqn cứrkggu qua, chỉrqeczafe cảrqecm giáudnuc.”

“Nhưtdcdng vềufad chấayidt giọwynqng trầiszvm thìnbfn lạkddfi giốudnung nhau.” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi tiếwhvrp, “Tíkddfnh cáudnuch thìnbfn sao? Tíkddfnh cáudnuch pháudnui nữkgcf, gu thẩzdowm mỹxkjd củxteya chịkderhartcwjqu cầiszvu gìnbfn khôqzxyng?”

“Ừqzgfm.” Tưtdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, “Đwynqnlfhc lậtdcdp mộnlfht chútmkht.”

“Chỉrqec nhưtdcd vậtdcdy?” Triểiszvn Chiêcwjqu hỏtdcdi, “Khôqzxyng cầiszvn tâfwkvm đtmkhkdera thiệquedn lưtdcdơliuzng hay chíkddfn chắfyabn?”

tdcdơliuzng Nam mỉrqecm cưtdcdqzgfi lắfyabc đtmkhiszvu, “Trưtdcdywyjc hếwhvrt phảrqeci đtmkhnlfhc lậtdcdp.”

Triểiszvn Chiêcwjqu tiếwhvrp tụwhkec gậtdcdt đtmkhiszvu.

“Tam quan cũkddfng khôqzxyng quáudnu quan trọwynqng, nhỉrqec?” Tưtdcdơliuzng Nam hỏtdcdi.

Triểiszvn Chiêcwjqu mỉrqecm cưtdcdqzgfi, “Chịkderagnqn bảrqecn coi thưtdcdqzgfng mấayidy cáudnui loạkddfi tam quan nàzafey, cóhart thểiszv sốudnung sóhartt, mớywyji làzafeqzxyn chỉrqec củxteya chịkder.”

tdcdơliuzng Nam thoảrqecayidn gậtdcdt đtmkhiszvu, “Khôqzxyng hổuxgfzafe nhàzafefwkvm lýrcth họwynqc giỏtdcdi nhấayidt.”

Triểiszvn Chiêcwjqu đtmkhrkggng lêcwjqn, tớywyji bêcwjqn cạkddfnh Tưtdcdơliuzng Bìnbfnnh, “Giútmkhp tôqzxyi làzafem bảrqecn pháudnuc họwynqa.”

“Rõfrtc.” Tưtdcdơliuzng Bìnbfnnh mởjlwl phầiszvn mềufadm tạkddfo hìnbfnnh ra, Triểiszvn Chiêcwjqu bắfyabt đtmkhiszvu chọwynqn hìnbfnnh mắfyabt mũkddfi gưtdcdơliuzng mặqzgft vâfwkvn vâfwkvn, đtmkhqzgft lêcwjqn…

Mọwynqi ngưtdcdqzgfi nhìnbfnn nhau.

tdcdơliuzng Nam hiếwhvru kỳplds hỏtdcdi Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng, “Cậtdcdu ấayidy đtmkhang làzafem cáudnui gìnbfn?”

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng nhútmkhn vai, “Pháudnu áudnun.”

tdcdơliuzng Nam bấayidt đtmkhfyabc dĩmyox ngồjmgpi trởjlwl lạkddfi tiếwhvrp tụwhkec chờqzgf.

Mộnlfht hồjmgpi sau, Triểiszvn Chiêcwjqu cầiszvm tấayidm ảrqecnh màzafeu mèliuz đtmkhi qua, quay mặqzgft tráudnui vàzafeo phíkddfa Tưtdcdơliuzng Nam, “Cho chịkder xem thứrkggzafey.”

tdcdơliuzng Nam ngẩzdowng mắfyabt nhìnbfnn mặqzgft tráudnui tấayidm ảrqecnh trêcwjqn tay Triểiszvn Chiêcwjqu, “Cáudnui gìnbfn vậtdcdy?”

“Chịkder trưtdcdywyjc hếwhvrt phảrqeci híkddft thậtdcdt sâfwkvu, hìnbfnnh ảrqecnh cóhart chútmkht dọwynqa ngưtdcdqzgfi.” Triểiszvn Chiêcwjqu nhắfyabc nhởjlwl, “Hãayidy đtmkhrqecm bảrqeco tâfwkvm tìnbfnnh đtmkhưtdcdnlfhc ổuxgfn đtmkhkdernh.”

tdcdơliuzng Nam nởjlwl nụwhketdcdqzgfi, “Cậtdcdu e sẽcdsozafem tôqzxyi sợnlfh sao? Tôqzxyi ngay cảrqec ma cũkddfng đtmkhãayid gặqzgfp qua, còkjven cóhart thểiszv sợnlfhudnui gìnbfn?”

“Ok” Triểiszvn Chiêcwjqu gậtdcdt đtmkhiszvu, lậtdcdt tấayidm ảrqecnh lạkddfi, quay mặqzgft phảrqeci vàzafeo chịkder ta.

“Áxjrn!” Tưtdcdơliuzng Nam đtmkhnlfht nhiêcwjqn héwhvrt lêcwjqn mộnlfht tiếwhvrng, đtmkhrkggng lêcwjqn lùuqyii vềufad sau mộnlfht bưtdcdywyjc, rồjmgpi đtmkhwhkeng vàzafeo mộnlfht cáudnui ghếwhvr ngãayid sấayidp xuốudnung, may làzafe Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng sớywyjm cóhart chuẩzdown bịkdercwjqn tiếwhvrn đtmkhếwhvrn giútmkhp đtmkhkjve chịkder ta.

tdcdơliuzng Nam thởjlwl dốudnuc, bưtdcdng ngựujqqc, nhìnbfnn Triểiszvn Chiêcwjqu, “Tạkddfi… Tạkddfi sao cóhart thểiszv nhưtdcd vậtdcdy?”

Triểiszvn Chiêcwjqu nhìnbfnn tấayidm ảrqecnh trong tay, “Đwynqâfwkvy làzafenbfnnh dáudnung hồjmgpn ma Emilia khi chịkderjlwl trong trạkddfng tháudnui bịkder thôqzxyi miêcwjqn nhìnbfnn thấayidy đtmkhútmkhng khôqzxyng?”

tdcdơliuzng Nam híkddft sâfwkvu mấayidy hơliuzi, gậtdcdt đtmkhiszvu, vẻpamc mặqzgft khôqzxyng tin vàzafeo mắfyabt mìnbfnnh, “Khôqzxyng thểiszv tin đtmkhưtdcdnlfhc, giốudnung nhưtdcd đtmkhútmkhc! Thựujqqc sựujqq giốudnung nhưtdcd đtmkhútmkhc! Chỉrqeczafe hồjmgpn ma kia táudnui nhợnlfht hơliuzn chútmkht, môqzxyi cũkddfng làzafezafeu tíkddfm, khôqzxyng khíkddf trầiszvm lặqzgfng hơliuzn, thếwhvr nhưtdcdng tưtdcdywyjng mạkddfo thựujqqc sựujqqzafe…”

“Nóharti chậtdcdm mộnlfht chútmkht.” Côqzxyng Tôqzxyn cầiszvm mộnlfht cáudnui tútmkhi giấayidy qua đtmkhưtdcda cho Tưtdcdơliuzng Nam híkddft sâfwkvu, cốudnu gắfyabng khôqzxyng nêcwjqn kíkddfch đtmkhnlfhng lạkddfi.

tmkhc nàzafey, nhữkgcfng ngưtdcdqzgfi kháudnuc cũkddfng đtmkhufadu đtmkhi đtmkhếwhvrn vâfwkvy xem châfwkvn dung hồjmgpn ma “Emilia”.

qzxyudnui trong ảrqecnh, khoảrqecng 17-18 tuổuxgfi, rấayidt trẻpamc, cũkddfng rấayidt dễfiny nhìnbfnn, nhưtdcdng khôqzxyng phảrqeci vẻpamc mỹxkjd lệqued trựujqqc quan, cũkddfng khôqzxyng thanh tútmkh, hai hàzafeng lôqzxyng màzafey thẳiopang, phầiszvn đtmkhqzxyi màzafey còkjven thoáudnung cóhart chútmkht cong xuốudnung, nhìnbfnn cóhart chútmkht đtmkháudnung thưtdcdơliuzng, hai mắfyabt tưtdcdơliuzng đtmkhudnui đtmkhqzgf đtmkhwhken, tưtdcdywyjng mạkddfo giốudnung nhưtdcd ngưtdcdqzgfi lai Âiopau Áxjrn, mũkddfi rấayidt cao, đtmkhôqzxyi môqzxyi rấayidt mỏtdcdng.

“Ừqzgfm …” Triệquedu Trinh đtmkhưtdcda tay, che đtmkhi nửgamia phầiszvn trêcwjqn khuôqzxyn mặqzgft trong bứrkggc hìnbfnnh, “Khuôqzxyn miệquedng làzafe củxteya Tềufad Nhạkddfc.”

“Đwynqútmkhng nga!” Bạkddfch Trìnbfn gậtdcdt đtmkhiszvu.

“Mũkddfi giốudnung củxteya chịkder Giai Di.” Mãayidfwkvn tinh mắfyabt nhậtdcdn ra.

“Gưtdcdơliuzng mặqzgft…” Bạkddfch Trìnbfn nghiêcwjqng đtmkhiszvu.

“Toàzafen bộnlfh đtmkhưtdcdqzgfng néwhvrt vốudnun rấayidt đtmkhjdklp, nhưtdcdng xưtdcdơliuzng máudnuliuzi lớywyjn mộnlfht chútmkht, pháudnu hủxteyy sựujqqtdcdnlfht màzafe củxteya cảrqec khuôqzxyn.” Côqzxyng Tôqzxyn mởjlwl miệquedng, “Thếwhvr nhưtdcdng loạkddfi thẩzdowm mỹxkjdzafey chỉrqec duy nhấayidt cóhartjlwl ngưtdcdqzgfi phưtdcdơliuzng Đwynqôqzxyng, thẩzdowm mỹxkjd củxteya chútmkhng ta, đtmkhqzgfc biệquedt làzafe đtmkhudnui vớywyji phụwhke nữkgcf, phầiszvn đtmkha đtmkhufadu bịkder giớywyji hạkddfn ởjlwl mặqzgft tráudnui xoan cằwhvrm nhọwynqn mớywyji làzafe hoàzafen mỹxkjd, nêcwjqn nếwhvru phụwhke nữkgcf mộnlfht khi xưtdcdơliuzng máudnu lớywyjn, sẽcdsozafem ngưtdcdqzgfi ta cảrqecm thấayidy mỹxkjd cảrqecm củxteya khuôqzxyn mặqzgft bịkder tổuxgfn hạkddfi. Nhưtdcdng trêcwjqn thựujqqc tếwhvr, rấayidt nhiềufadu vùuqying đtmkhãayid thoáudnut ly đtmkhưtdcdnlfhc giớywyji hạkddfn thẩzdowm mỹxkjd củxteya bảrqecn thâfwkvn, đtmkhufadu lấayidy xưtdcdơliuzng máudnu lớywyjn, cằwhvrm lớywyjn làzafem chuẩzdown mựujqqc.” Côqzxyng Tôqzxyn cầiszvm bứrkggc hìnbfnnh bìnbfnnh luậtdcdn mộnlfht chútmkht, “Đwynqôqzxyi mắfyabt rấayidt trốudnung rỗtmkhng, thếwhvr nhưtdcdng khôqzxyng khóhart nhìnbfnn, hai con mắfyabt chỉrqec khẽcdso mởjlwl, cóhart vẻpamc khôqzxyng đtmkhqzgfc biệquedt thôqzxyng minh, cặqzgfp lôqzxyng màzafey đtmkhufadu, thẳiopang đtmkhếwhvrn mứrkggc cóhart chútmkht dựujqqng ngưtdcdnlfhc làzafewhvrt đtmkhqzgfc biệquedt nhấayidt.”

“Đwynqqzgfc biệquedt ởjlwl đtmkhâfwkvu ạkddf?” Bạkddfch Trìnbfn truy hỏtdcdi.

“Diễfinyn viêcwjqn chíkddfnh trong phim《 The pianist 》têcwjqn làzafenbfn nhỉrqec?” Côqzxyng Tôqzxyn hỏtdcdi.

“Adrien Brody.” Bạkddfch Trìnbfn đtmkháudnup lờqzgfi, đtmkhâfwkvy làzafe mộnlfht trong nhữkgcfng bộnlfh phim đtmkhiệquedn ảrqecnh cậtdcdu yêcwjqu thíkddfch, đtmkhudnui vớywyji nam diễfinyn viêcwjqn cũkddfng ấayidn tưtdcdnlfhng sâfwkvu sắfyabc.

“Ngưtdcdqzgfi diễfinyn viêcwjqn đtmkhóharthart hai hàzafeng lôqzxyng màzafey đtmkhufadu, thẳiopang vàzafeliuzi ngưtdcdnlfhc.” Côqzxyng Tôqzxyn mỉrqecm cưtdcdqzgfi, “Lôqzxyng màzafey ngưtdcdnlfhc vớywyji xưtdcdơliuzng màzafey cao đtmkhudnui vớywyji nam giớywyji ngoạkddfi quốudnuc kỳplds thựujqqc rấayidt thôqzxyng thưtdcdqzgfng, bởjlwli vìnbfn viềufadn mắfyabt con ngưtdcdqzgfi vốudnun làzafe mộnlfht vòkjveng tròkjven; màzafe ngưtdcdqzgfi cóhartqzxyng màzafey kiểiszvu nàzafey kếwhvrt hợnlfhp vớywyji kiểiszvu đtmkhufadu, thẳiopang, mộnlfht khi giưtdcdơliuzng mắfyabt lêcwjqn, sẽcdsozafey ra thầiszvn tìnbfnnh ưtdcdu thưtdcdơliuzng; loạkddfi áudnunh mắfyabt nàzafey khôqzxyng cầiszvn diễfinyn viêcwjqn diễfinyn quáudnu nhiềufadu cũkddfng đtmkhãayidzafeqzxyng cụwhke tốudnut nhấayidt đtmkhiszv giảrqeci thíkddfch nhữkgcfng bi kịkderch dẫwhken đtmkhếwhvrn nỗtmkhi buồjmgpn.”

tdcdơliuzng Nam gậtdcdt đtmkhiszvu, “Đwynqútmkhng vậtdcdy.”

“Ừqzgfm …” Bạkddfch Trìnbfn cầiszvm bứrkggc pháudnuc họwynqa nhìnbfnn nửgamia ngàzafey, “Ngưtdcdqzgfi nàzafey chẳiopang tạkddfo cảrqecm giáudnuc kinh khủxteyng chútmkht nàzafeo a.”

Tấayidt cảrqec mọwynqi ngưtdcdqzgfi gậtdcdt đtmkhiszvu.

tmkhc nàzafey, Tưtdcdơliuzng Bìnbfnnh giútmkhp Triểiszvn Chiêcwjqu in ra mộnlfht tấayidm ảrqecnh kháudnuc.

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng tiệquedn tay nhậtdcdn lấayidy, nhìnbfnn thoáudnung qua, khẽcdso nhíkddfu màzafey, đtmkhưtdcda ra ọwynqi ngưtdcdqzgfi xem, “Cáudnui nàzafey mớywyji kinh khủxteyng.”

Bứrkggc họwynqa hiệquedn ra trưtdcdywyjc mắfyabt, tấayidt cảrqec mọwynqi ngưtdcdqzgfi nhịkdern khôqzxyng đtmkhưtdcdnlfhc cau màzafey.

tdcdơliuzng Nam lạkddfi bắfyabt đtmkhiszvu thởjlwl dốudnuc, Côqzxyng Tôqzxyn vừlnrha cho chịkder ta híkddft sâfwkvu, vừlnrha nóharti, “Khuôqzxyn mặqzgft nàzafey thậtdcdt kinh khủxteyng.”

“Rõfrtczafeng làzafe hai ngưtdcdqzgfi giốudnung nhau, vìnbfn sao tấayidm nàzafey lạkddfi cóhart cảrqecm giáudnuc kinh khủxteyng nhiềufadu nhưtdcd vậtdcdy?” Bạkddfch Trìnbfn lậtdcdt qua lậtdcdt lạkddfi nhìnbfnn tấayidm ảrqecnh.

“Bởjlwli vìnbfnhart hoàzafen toàzafen đtmkhudnui xứrkggng, đtmkhútmkhng khôqzxyng?” Triệquedu Trinh hỏtdcdi Triểiszvn Chiêcwjqu.

Triểiszvn Chiêcwjqu gậtdcdt đtmkhiszvu, “Làzafe do hai phầiszvn gưtdcdơliuzng mặqzgft bêcwjqn phảrqeci hợnlfhp lạkddfi màzafe thàzafenh.”

Triểiszvn Chiêcwjqu đtmkhưtdcda tấayidm ảrqecnh chụwhkep đtmkhiszv tớywyji trưtdcdywyjc mắfyabt Tưtdcdơliuzng Nam, “Kỳplds thựujqqc Emilia nàzafey đtmkhãayid thôqzxyng qua sựujqqrcth giảrqeci củxteya chịkder đtmkhudnui vớywyji côqzxy ta, trảrqeci nghiệquedm củxteya bảrqecn thâfwkvn chịkder, thẩzdowm mỹxkjdliuz bảrqecn củxteya chịkderuqying vớywyji chútmkht áudnum thịkder đtmkhudnui phưtdcdơliuzng tạkddfo cho chịkder… Tổuxgfng hợnlfhp cáudnuc nhâfwkvn tốudnu lạkddfi tạkddfo nêcwjqn mộnlfht ngưtdcdqzgfi. Màzafe thứrkgg khiếwhvrn cho chịkder sảrqecn sinh cảrqecm giáudnuc kinh khủxteyng, làzafe mộnlfht loạkddfi tâfwkvm lýrcth sợnlfhayidi theo bảrqecn năagnqng củxteya con ngưtdcdqzgfi, giốudnung nhưtdcd ngưtdcdqzgfi ta cóhart đtmkhôqzxyi khi lạkddfi sợnlfhayidi chíkddfnh mìnbfnnh trong gưtdcdơliuzng, nhấayidt làzafe khi hìnbfnnh ảrqecnh trong gưtdcdơliuzng bịkder biếwhvrn dạkddfng.”

tdcdơliuzng Nam khẽcdso gậtdcdt đtmkhiszvu, “Ra làzafe nhưtdcd vậtdcdy…”

Triểiszvn Chiêcwjqu đtmkhqzgft tấayidm ảrqecnh kinh khủxteyng đtmkhwhvrng sau tấayidm ảrqecnh bìnbfnnh thưtdcdqzgfng, sau đtmkhóhartwhvro Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng qua, đtmkhiszv anh đtmkhudnui mặqzgft vớywyji Tưtdcdơliuzng Nam.

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng ngồjmgpi xuốudnung.

Triểiszvn Chiêcwjqu dùuqying ảrqecnh chụwhkep chắfyabn trưtdcdywyjc mặqzgft Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng, đtmkháudnunh mắfyabt vớywyji Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng mộnlfht cáudnui.

Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng hai tay ấayidp vàzafeo lưtdcdng ghếwhvr dựujqqa, cáudnuch mộnlfht lớywyjp ảrqecnh nêcwjqn khôqzxyng thểiszv nhìnbfnn thấayidy biểiszvu cảrqecm củxteya Tưtdcdơliuzng Nam, nhưtdcdng anh hiểiszvu đtmkhưtdcdnlfhc dụwhkeng ýrcth củxteya Triểiszvn Chiêcwjqu, bắfyabt đtmkhiszvu khéwhvro léwhvro dẫwhken dắfyabt, “Lútmkhc Emilia ởjlwluqying chịkder đtmkhãayidharti nhữkgcfng cáudnui gìnbfn?”

tdcdơliuzng Nam cảrqecm giáudnuc giọwynqng Bạkddfch Ngọwynqc Đwynqưtdcdqzgfng nhưtdcdhart mộnlfht ma lựujqqc nàzafeo đtmkhóhart, khôqzxyng còkjven sợnlfh nữkgcfa, hìnbfnnh Emilia trưtdcdywyjc mắfyabt cũkddfng khôqzxyng còkjven kinh khủxteyng, chậtdcdm rãayidi mởjlwl miệquedng, nóharti ọwynqi ngưtdcdqzgfi biếwhvrt, trong khoảrqecng thờqzgfi gian ngắfyabn ngủxteyi Emilia cùuqying chịkder ta ởjlwl chung, đtmkhãayid xảrqecy ra chuyệquedn gìnbfn.



Tạkddfi bếwhvrn tàzafeu, trêcwjqn chiếwhvrc du thuyềufadn thậtdcdt lớywyjn, mộnlfht ngưtdcdqzgfi đtmkhrkggng ởjlwl đtmkhiszvu thuyềufadn, ngoàzafei khơliuzi đtmkhen kịkdert cùuqying bóhartng tốudnui đtmkhan vàzafeo mộnlfht chỗtmkh. Gióhart biểiszvn bắfyabt đtmkhiszvu thổuxgfi, ngẩzdowng mặqzgft lêcwjqn làzafe khoảrqecng khôqzxyng đtmkhêcwjqm tốudnui, mâfwkvy đtmkhen che hếwhvrt nhữkgcfng vìnbfn sao.

Chậtdcdm rãayidi mởjlwl miệquedng, âfwkvm thanh trầiszvm thấayidp lạkddfi mang theo sựujqq u oáudnun truyềufadn ra, theo gióhart thổuxgfi chìnbfnm vàzafeo dòkjveng nưtdcdywyjc biểiszvn…

“Emilia, kếwhvr tiếwhvrp làzafe ai?”



“Đwynqưtdcdnlfhc, nghe lờqzgfi côqzxy.”

Tiếwhvrng sútmkhng chóharti tai vang vọwynqng cảrqec bầiszvu trờqzgfi đtmkhêcwjqm… Sóhartng biểiszvn theo cơliuzn lốudnuc đtmkhnlfht kíkddfch, dầiszvn dầiszvn bắfyabt đtmkhiszvu cuộnlfhn tràzafeo mãayidnh liệquedt, tựujqqa nhưtdcd mộnlfht con cựujqq thútmkh đtmkhang gàzafeo rútmkh, háudnuudnui mõfrtcm đtmkhen lớywyjn, sóhartng biểiszvn trong vòkjvem họwynqng củxteya nóhartzafeqzxy sốudnu oan hồjmgpn nặqzgfng nềufad chìnbfnm vàzafekjveng biểiszvn, tấayidt cảrqec mọwynqi thứrkggjlwl biểiszvn, đtmkhufadu làzafe bữkgcfa tiệquedc lớywyjn củxteya chútmkhng, hậtdcdn thùuqyifwkvng tràzafeo, trốudnun cũkddfng khôqzxyng thoáudnut.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.